"Tuyết nhi, kẹp chặt lại... Ân, đúng vậy, như thế này..." Thanh âm nam tính trầm trọng hô hấp, cùng với tiếng khàn khàn tràn ngập hương vị hoan ái trong chiếc Ferrari không ngừng hưng phấn vang lên.
Mỹ nhân bị thân hình nam tính đặt ở trên tay lái không thể động đậy, toàn thân trần trụi, da thịt bóng loáng giống như đứa bé cùng với dấu vết hoan ái để lại.
Nữ nhân phát ra thanh âm cầu xin, "Liệt, chậm một chút... A! Anh... Quá lớn... Em, ân ~ chậm, chậm một chút... A!!" Nữ nhân thân hình theo nam nhân mà động tác kịch liệt va chạm vào tay lái, kiều nhũ bị đè ép có chút biến hình, lưng áo mỏng manh bị nam nhân hung hăng đè lại, hai chân thon dài bị nam nhân ác liệt tách ra đến mức, đùi đẹp bị nam nhân đưa vào vị trí.
Nữ nhân trần trụi khắp thân, còn nam nhân trừ bỏ vật nam tính lộ ra, cũng không một chút lõa lồ.
Nam nhân một bên trừu nắn tiểu huyệt mềm mại của nữ nhân, một bên dùng bàn tay to xoa nắn viên trân châu.
"A...! Liệt, không cần,... Không cần như vậy..." Nữ nhân chịu không nổi hoan ái, toàn thân run rẩy, cảm giác được trong cơ thể liên tục không ngừng nhiệt lực, nữ nhân nhanh cầm lấy tay lái, sợ chính mình theo không kịp, đã bị nam nhân điên cuồng dục vọng lấp bao phủ.
Nữ nhân biết rõ dục vọng nam nhân hiện tại chỉ là mới bắt đầu, đối mặt cuồng liệt dục vọng như vậy, nữ nhân trừ bỏ đi theo, không có lựa chọn nào khác, ai bảo cô ba năm trước đã trở thành món đồ chơi trên tay anh.
Lúc tỉnh lại, Tuyết Nhi nhìn căn phòng quen thuộc, thở dài.
Cảm giác được toàn thân đau nhức, vừa khởi động thân mình lại không thể không nằm xuống. Đêm qua...
Tuyết nhi mặt đỏ suy nghĩ lại. Đêm qua Liệt ở trong xe kích tình làm cho cô phải ngất, ôm cô vào trong phòng, không đợi cô nghỉ ngơi lại mạnh mẽ muốn cô. Cô cũng không nhớ anh ngày hôm qua đã muốn cô mấy lần. Cô chỉ có thể cảm giác được chính mình sắp tan mất.
Đảo mắt nhìn về phía bốn phía, Liệt đã không còn ở trong phòng. Trong phòng to như vậy chỉ để lại mùi hoan ái.
Nghỉ ngơi một hồi, Tuyết Nhi miễn cưỡng chống đỡ đứng dậy, thong thả hướng phòng tắm đi đến.
Nằm trong nước ấm áp, Tuyết Nhi chậm rãi chà lau thân thể.
"Ai..." Trên thân thể đều là dấu vết xanh tím. Tuyết Nhi không tự giác thở dài.
Đường Liệt, là... ông chủ của cô. Hẳn phải gọi như vậy. Ba năm trước đây, cô làm trong công ty không lâu, nghiệp vụ không thuần thục nên cô luôn bị các tiền bối của công ty khi dễ. Có một lần,có một tiền bối đưa cho cô văn kiên đem tới văn phòng tổng tài, cô liền không nghi ngờ, kết quả vừa vào cửa liền nhìn thấy trong văn phòng tổng tài đang ở trình diễn một màn kích tình.
Cái gì cũng đều không hiểu, cô ngơ ngác đứng ở tại chỗ không thể cử động. Mà tổng tài Đường Liệt cao cao tại thượng kia, cư nhiên làm tình ở đây, ánh mắt như không chớp nhìn cô chằm chằm. Giống như chim ưng bắt giữ con mồi đòi bồi thường, cô bị ánh mắt đó nhìn như vậy, đã quên phải la lên, quên phải chạy đi. Sau này, cô mạc danh kỳ diệu làm trợ lý tổng tài, mỗi ngày đều bị tổng tài khiêu khích, cuối cùng sau một đêm mưa phải tăng ca, Đường Liệt liền như vậy bá đạo giữ lấy cô.
Từ đó về sau, quan hệ bọn họ liền trở thành như ngày hôm nay.
Cô, Nhậm Tuyết Nhi, bây giờ là tình nhân của tổng tài tập đoàn Đường Liệt.
Đường Liệt không có tình cảm, chỉ có dục vọng. Có lẽ điều này cô đã biết sẵn. Đường liệt là sự nghiệp của anh, anh chỉ cần hiệu suất cùng thành tích, không cho phép thất bại. Ở trên thương trường, nữ nhân trên người anh đầu muôn hình muôn vẻ, không giống như Nhâm Tuyết Nhi cô chỉ là một nữ nhân bình thường, như thế nào lại có thể ở bên người anh?
Vấn đề này, Nhậm Tuyết nhi chính mình cũng không rõ.
Nhiệt khí lượn lờ ở trong phòng tắm bay lên. Tuyết Nhi giao thân xác đi xuống một chút, muốn cho càng nhiều nước ấm tiếp xúc làm cho than thể bớt mệt mỏi.
Nhưng, không cẩn thận, thân thể không chịu được ngã xuống!
"A -!"Tuyết nhi bối rối giãy dụa, đột nhiên một đôi tay mạnh mẽ ôm cô, đem cô kéo ran guy hiểm.
Thanh âm nam nhâm nhân trầm thấp ở bên tai vang lên, "Tuyết Nhi của anh muốn trêu đùa ư?"
"Em, em..." Tuyết Nhi ngả vào lồng ngực đầy đặn của anh. Tim đập lọan xạ.
"Anh không phải đi rồi sao?" Vừa rồi ở trong phòng không thấy anh, cô mới đến phòng tắm tắm rửa. Lúc này, anh hẳn là đã đến công ty rồi.
"Như thế nào? Muốn anh rời đi sao?" Đường liệt xấu xa cười, khẽ cắn cổ Tuyết nhi, chọc cô run run liên tục.
"Liệt... Em đang tắm, sẽ làm ướt anh..." Cô trốn tránh đụng chạm của anh.
"Ướt?" Đường liệt cười nhẹ, bàn tay to dọc theo hai chân cô, chậm rãi hướng nơi tư mật của cô."Xem ra người ướt át trước không phải là anh."
"A..." Tuyết nhi không tự hiểu là phát ra thở gấp. Đôi mắt mê ly, "Liệt, em còn chưa chuẩn bị tốt..."
"Không sao, chúng ta cùng nhau chuẩn bị." Đường liệt đem Tuyết Nhi áp ở một bên tường, làm cho Tuyết Nhi đưa lưng về phía anh. Bàn tay to dọc theo cái mông bóng loáng của Tuyết Nhi, chậm rãi nâng về phía trước, đi vào tiểu huyệt nữ tính ướt át. Ngón trỏ xấu xa vân vê trân châu của cô, nhẹ nhàng mà cọ xát.
"Liệt... Chúng ta hôm qua mới làm, em hiện tại mệt mỏi quá..."Ý thức được chính mình chạy trời không khỏi nắng, Tuyết Nhi mở miệng cầu anh.
Không chiếm được trả lời của anh, nhưng Đường Liệt lại đem ngón trỏ cắm mạnh vào huyệt lý, càng không ngừng quấy.
"A... Liệt ~ "Tuyết nhi thở gấp liên tục.
Đường Liệt âu yếm kiều nhũ của cô, một tay kia ở trong cơ thể cô không ngừng gợi lên dục hỏa. Ngón tay ở trong cơ thể cô một hồi, không an phận đặt lên tiểu trân châu mà vân vê.
"A...!!" Cô phát ra âm thanh rên rỉ. Vẻ mặt đỏ bừng.
Đường Liệt xả miệng cười, rất nhanh kéo khóa quần xuống, lửa nóng cơ hồ đã muốn phát, nhìn thấy quần lót biến dạng, chỉ biết vật nam tính bên trong đã to ra. Đường Liệt đem nam căn chính mình từ trong khố phóng ra.
Quả nhiên, nam căn như lợi nhận bình thường, lại hồng lại to lớn!
Đường Liệt đem nam căn cực nóng để nơi non mềm của Tuyết Nhi, không ngừng ma sát.
Tuyết Nhi cảm giác được anh cực đại, kêu sợ hãi : "Liệt, anh... em..."
Đường Liệt hai tay đùa bỡn nhũ hoa của cô, một bên ở bên tai cô nhẹ nhàng thổi khí, trầm giọng nói: "Em luôn làm cho anh dục hỏa như vậy, công việc dập tắt, đương nhiên là em làm rồi."
Đường Liệt chợt nhíu mày, bàn tay to vung lên, đem Tuyết nhi một bên đùi giơ lên cao, làm cho nụ hoa của cô hiện ra. Lúc Tuyết Nhi chưa có phản ứng, Đường Liệt hung hăng động than một cái, đem dục vọng bành trướng hoàn toàn sáp nhập vào bên trong than thể của tuyết Nhi.
"A!!" Tuyết nhi phát ra thanh âm cầu xin."Liệt... Thật lớn..."
Đường Liệt cuồng phóng ôm dưới thân Tuyết nhi, không lưu tình rong ruổi, mỗi lần ra vào đều như sáp nhập chỗ sâu nhất. Tần suất rất nhanh làm cho Tuyết Nhi chỉ chốc lát liền choáng váng đầu hoa mắt đứng lên. Liên tục cầu xin tha thứ: "Liệt... Chậm một chút, em thật choáng váng... A, a ~~ "
"Tuyết nhi, đi theo anh." Thanh âm nam tính mị hoặc không có mấy người có thể chối từ, hơn nữa vẫn là bị nam nhân như vậy kịch liệt trừu cắm.
Đường Liệt thân hình tuyệt mỹ rất nhanh trừu sáp một bên đột nhiên dừng lại, đem thân thể Tuyết Nhi, chuyển qua, đối mặt với anh. Hai tay ôm đùi cô, nâng lên, làm cho cô hoàn toàn hiện ra ở trước mắt mình.
Tuyết Nhi thẹn thùng muốn che lại, Đường Liệt nhìn ra suy nghĩ của cô, ngăn cô, đem chính mình vẫn như cũ sưng đỏ dục vọng vừa mạnh mẽ cắm vào!
"Liệt ~! Không cần ~~~~ " Tuyết Nhi giống như ngồi trên tàu lượn siêu tốc, trong cơ thể dục hỏa bị Đường Liệt hung hăng khơi mào.
Đường Liệt động tác càng ngày càng cuồng dã, càng ngày càng bá đạo. Càng không ngừng biến hóa tư thế, không ngừng mà làm cho cô khóc hô cầu hắn. Trong phòng tắm không khí cực nóng, bởi vì bọn họ mà lại càng thêm nóng.
Đường Liệt tựa hồ muốn cô không đủ, trừ bỏ đem nam căn chính mình hung hăng sáp nhập ở ngoài, lại duỗi thân nhập một ngón tay, cùng với khi dễ có tiết tấu quấy.
"Không cần... Liệt, không cần như vậy... em sẽ, hội phá hư... A, hội, hội phá hư điệu..."
"Em không phải nghĩ anh đã phá hư em rồi sao?" Đường Liệt cười nhẹ. Lực đạo phần eo nhanh hơn một chút. Hung hăng trừu sáp qua lại, rốt cục phóng ra dục vọng cường đại.
"A a a...!" Tuyết nhi chân nhuyễn đi xuống đi, ngả vào vòng ôm ấp áp của Đường Liệt. Mê man ngất đi.
"Vật nhỏ, em làm sao để anh hưng phấn như vậy."
Cúi đầu khẽ hôn lên môi của Tuyết Nhi. Ôm cô hướng phòng ngủ đi đến.
Chương 2
Sưu tầm
Thời gian làm việc.
Phòng họp tổng tài.
Tiếp cận không khí lạnh làm cho nhóm sỡ hữu cổ đông đều dọa trắng mặt. Bởi vì công ty con ở Tây Bộ bị lỗ, những người có chức cao chẳng những không báo kịp thời, còn cố ý giấu diếm. Đường Liệt hoàn mỹ trong đầu căn bản không cho phép có sai lầm như vậy xuất hiện.
Hiện tại, chủ quản sỡ hữu trong lòng đều run sợ đợi hành động kế tiếp của Đường Liệt.
Ánh mắt như chim ưng lợi hại tản ra làm người ta khiếp đảm. Đường Liệt nhìn chung quanh một vòng, hơi hơi híp mắt. Buộc chặt đôi môi chậm rãi nói, "Từ bây giờ công ty không cho phép sai lầm như vậy nữa, những nhân có liên quan trong đó, sau khi tan họp tôi muốn thấy đơn từ chức của các người!"
Làm việc mau, đúng, chuẩn luôn là tác phong mà Đường Liệt kiên trì. Tuy rằng lần này tổn thất này chỉ là việc nhỏ không đáng kể, nhưng là, Đường Liệt trời sinh theo đuổi cá tính hoàn mỹ, tuyệt đối không tha những việc làm bại hoại thanh danh của mình!
"Đường tổng... Chúng tôi đây chưa có tiền lương..." Trưởng bộ phận ngồi một bên nơm nớp lo sợ hỏi.
"Tiền lương?" Đường Liệt lạnh giọng hỏi lại, "Số tiền tổn thất cũng đủ nuôi sống họ cả đời."
"Nhưng..." Tuy rằng đã có bắn tỉa quản lí vẫn kiên trì nói, "Chúng ta..."
"Nhậm trợ lý, hiện tại phải đi đem đề cập việc này cho nhân viên nhân sự tư liệu theo thì giờ cắt bỏ, cũng thông cáo toàn bộ giới tài chính, những người này ở trong sổ đen của chúng ta!" Đường Liệt không nhanh không chậm nói.
"Đường tổng! Cầu anh thủ hạ lưu tình!"Vừa nghe đến bị ghi tên trong sổ đen, phía dưới vài vị quản lí đã không chịu nổi bắt đầu hướng Đường Liệt cầu tình.
Bọn họ ai cũng đều biết, bị đuổi việc còn ghi trên sổ đen, cũng giống như đời này không thể kiếm được việc. Hiện tại toàn bộ giới tài chính đều đối thời gian làm chủ, sai đâu đánh đó, đắc tội, chẳng khác nào đắc tội toàn bộ giới tài chính. Huống chi bọn họ những người này chỉ là nhân viên cấp dưới nho nhỏ, nếu không phải nhiều năm tiền lương lớn dưỡng bọn họ, bọn họ đã sớm sống không nổi!
Này vài vị quản lí nghĩ ở Tây Bộ địa phương hẻo lánh tham ô một chút Đường Liệt căn bản không sẽ phát hiện, ai ngờ, Đường Liệt chẳng những đem bọn họ toàn bộ sa thải, còn viết vào sổ đen! Này làm cho bọn họ về sau biết sống như thế nào.
Vài vị quản lí không ngừng hướng Đường Liệt cầu tình, bên cạnh những người không liên quan tuy rằng đối bọn họ tỏ vẻ đồng tình, nhưng ai cũng không dám tiến lên chen vào nói, nếu hiện tại chọc giận Đường Liệt, hậu quả quả thực sẽ không chịu nổi.
Đúng lúc này, một thanh âm vang lên, "Đường tổng, mong anh... Anh có thể xem lại được không."
Đường Liệt hơi nhíu mày, nhìn về phía nữ nhân dám nói điều kiện. Khóe miệng giơ lên nụ cười xấu xa.
Cô gái này không phải ai khác, chính là trợ lý của Đường Liệt, cũng là tình nhân bí mật của anh, Nhậm Tuyết Nhi.
Đường Liệt nhìn Tuyết Nhi ở bên người anh, chậm rãi mở miệng, "Nga? Ý tứ của Nhậm trợ lý là, quyết đinh của tôi là sai lầm?"
"Không phải, tôi không phải nói Đường tổng quyết đoán là sai lầm , chỉ là..." Con mắt hắc bạch phân minh khiếp đảm, Đường Liệt mặt lạnh lùng liếc mắt một cái, hít sâu một hơi, "Tôi chỉ là cảm thấy, tuy rằng bọn họ là không đúng, nhưng, anh cũng biết một khi người bị viết vào sổ đen, tương đương với bị tước đoạt quyền lợi tìm việc. Bọn họ đều phải kiếm sống, như vậy đối bọn họ mà nói là không công bằng."
Thanh âm câu cuối càng ngày càng nhỏ, bởi vì cô có thể rõ ràng cảm giác được, ánh mắt Đường Liệt tức giận đã bắt đầu nổi lên.
Một đoạn thời gian thật đài, bên trong một mảnh im lặng. Mọi người ngay cả hô hấp cũng không dám. Phía dưới mọi người khiếp sợ nhìn nữ nhân nhu nhược có dũng khí cùng Đường Liệt tranh luận, mà Đường Liệt lại bởi vì cô gái trước mắt này sắc mặt hơi hơi run rẩy một chút.
Hừ! Cô thật đúng là hảo dạng! Cư nhiên vì vài tên không biết sống đến cầu anh?
Đường Liệt hung hăng nhìn nữ nhân trước mắt, khóe mắt co rúm.
Lời anh nói, trường hợp gì bất luận kẻ nào cũng không dám công khai kháng nghị, cư nhiên nữ nhân này dám xúc phạm uy nghiêm của anh!
Nhậm Tuyết Nhi một cử động cũng không dám, tay nhỏ bé cầm quần áo hơi hơi run.
Xong rồi! Cô đã chọc giận anh!
Tuy rằng chính cô cũng không hiểu được anh vì đâu mà tức giận , nhưng theo ánh mắt anh trừng qua, cô có thể rõ ràng cảm giác được anh tức giận mãnh liệt đến mức nào!
Đường Liệt đột nhiên đứng lên, trầm giọng nói: "Tan họp!" Liền đi nhanh rời phòng họp. Lúc đi ra cửa văn phòng, thanh âm lạnh như băng vang lên: "Nhậm trợ lý đến văn phòng tôi đến một chuyến."
Cùng với chỉ lệnh cuối cùng, dường như có người hít một ngụm khí lớn, rốt cục cũng dỡ được cảm giác khẩn trương.
"Nhậm trợ lý, vất vả cho cô rồi." Người ngồi bên Nhậm Tuyết Nhi có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
Nhậm Tuyết Nhi khóe miệng cười cười, trong lòng biết đây là dấu hiệu của bão táp...
Chương 3
Sưu tầm
Bên ngoài văn phòng tổng tài, tất cả mọi người đều làm việc đến sức đầu mẻ trán, ở chỗ làm việc rộng lớn như vậy, vẫn như cũ nhìn đến dòng người lui tới, mỗi người đều vội vàng làm xong công việc, ai cũng sẽ không chú ý tới, ngay tại cách bọn họ không xa, tổng tài Đường Liệt trong văn phòng, một tiểu bạch thỏ chịu đủ loại khi dễ của sói hoang.
Cửa sổ cao cấp che khuất đại bộ phận ánh sang bên ngoài, ánh sang mỏng manh theo rèm cửa sổ trong khe hở chiếu vào.
"A... A..." Hai tay bị trói ở trên sô pha, Nhậm Tuyết Nhi phát ra thở dốc dồn dập, cặp đùi trắng noãn rộng mở cũng không tự chủ liên tiếp mở bụng, đơn giản là hai ngón tay đang trong cơ thể cô tàn sát bừa bãi, khống chế toàn bộ thần kinh của cô.
Đường Liệt trên người Nhậm Tuyết Nhi , lưỡi linh hoạt lưỡi trêu đùa nhũ hoa. Anh dùng lực hút, trêu đầu nhũ hoa.
"Bảo bối, đã ẩm ướt như vậy sao." Anh chuyển đọng hai ngón tay đang trong cơ thể cô, cảm giác từ trong cơ thể cô tuôn ra dục triều phối hợp cùng ngón tay của anh phát ra thành âm dâm mỹ. Anh dùng ngón cái ngăn chận âm hạch của cô, lặp lại xoa nắn ma sát, không ngừng kìm, kỹ xảo cao minh làm dưới thân Tuyết Nhi phát ra càng mạnh liệt thở dốc cùng thét chói tai.
"Không... Không cần... Cầu anh... Em chịu không nổi... A... A a..." Cô hút một ngụm khí, cô căn bản là không phải đối thủ của anh.
Đường Liệt từ trong cơ thể cô rút ra ngón tay, cũng đem ngón tay dính đầy dịch ẩm ướt thâm nhập vào miệng cô, mang theo biểu tình đùa bỡn nhìn cô hút ngón tay mình, ánh mắt đãng tứ tà khí.
"Bảo bối, em nếm thử tư vị khát vọng của anh." Anh ôn nhu nói.
Anh xoay người nâng than thể của cô, dùng sức tách hai đùi của cô, làm cho nơi riêng tư ướt sũng chống lại hạ phúc nam tính của anh, sau đó anh rất nhanh kéo khóa quần, phóng thích chính mình dâng trào, dùng sức thả hung hăng đem phúc hạ nóng thiết xuyên vào chỗ sâu nhất của cô.
"A !" Tiếng thét điên cuồng chói tai lập tức phát ra trong văn phòng. Tuyết Nhi đùi run run ở trên thắt lưng của anh, lại tìm không thấy điểm chống đỡ.
Đường Liệt không chút do dự đem hai chân thon dài của Tuyết Nhi đặt chặt trên lưng anh, trong nháy mắt mông liền triển khai động tác, hai tay nắm giữ vòng eo của cô, một lần lại một lần thẳng đảo nhập vào trong cơ thể cô.
"A... Liệt... Rất... rất nhanh... A..." Cô run giọng cầu xin , hai mắt xinh đẹp đáng thương nhìn phía anh, hai đồng tử thủy tinh chứa đựng một tầng nước.
"Anh thích em bộ dáng dưới thân." Đường Liệt hướng tới da thịt tuyết trắng phun khí, tựa tiếu phi tiếu ngẩng đầu, hai mắt tinh quang bức người gần gũi nhìn cô, "Em không nên có dũng khí công khai kháng cự anh?"
Nhậm Tuyết Nhi bị dục hỏa hừng hực nam tính của anh va chạm khóc không ra nước mắt, căn bản không biết nên trả lời vấn đề của anh như thế nào.
"Em, Em không có... A!"
"Nói dối." Anh trừng phạt hai vú của cô, ngón cái cùng ngón trỏ bỗng nhiên nắm đỉnh mẫn cảm, đùa bỡn." Vừa rồi ở mọi người trước mặt mọi người chỉ trích anh, hiện tại như thế nào không nói?"
Nhậm Tuyết Nhi không tự chủ được hút không khí, tay nhỏ bé khoát lên trên vai rộng lớn của anh, tưởng đẩy được anh, khí lực như con kiến.
"Em... Em chỉ là cảm thấy bọn họ rất đáng thương... A...!"
Đường Liệt nghe được trả lời của cô, lại hung hăng đỉnh tiến. Nhậm Tuyết Nhi hô hấp càng ngày càng dồn dập, cô tái nhợt mặt bản thân bị dần dần đưa lên cao, nhiệt độ cơ thể nhuộm thành màu hồng, búi tóc tao nhã cũng buông ra, sợi tóc mềm mại làm tô đậm khuôn mặt tinh xảo, đẹp làm cho nam nhân tâm động lại càng động hơn.
Anh cũng là một nam nhân bình thường, cũng sẽ bởi vì mị lực của cô mà tâm động. Nhưng anh tức giận, nữ nhân ở trong lòng anh thở gấp cư nhiên dám bởi vì nam nhân khác mà cùng anh nói chuyện!
Được rồi, anh thừa nhận, cô phản kháng đối với anh căn bản không đáng nhắc tới, nhưng hắn cũng không biết vì sao, nghĩ đến cô vì người khác mà cùng anh lý luận, khuôn mặt nhỏ nhắn bên trên tràn đầy khẩn trương lại một bộ dáng bất khuất, cô có biết hay không cái dạng này của cô có bao nhiêu mê người, mà nữ nhân không biết trời cao đất rộng này cư nhiên dám ở trước mặt nhiều nam nhân lộ ra vẻ mặt mê người như vậy!
Càng nghĩ càng giận, anh nhìn tiểu nữ nhân ở dưới thân rên rỉ, khuôn mặt xinh đẹp quật cường lại yếu ớt, ánh mắt Đường Liệt thâm trầm.
Cô là tình nhân dài nhất, lâu nhất trong danh sách của anh, theo anh suốt ba năm.
Tuy rằng ngay từ đầu chỉ là vì cô nhất thời xông tới thấy anh đang làm tình nhìn thấy con thỏ nhỏ ánh mắt chịu đủ kinh hách mà muốn trêu cợt cô, liền đem cô ở bên anh, nhấm nháp khẩu vị không chút trêu đùa. Không nghĩ tới sau khi ở với cô, thường nêm tự vị ngọt lành của cô, anh liền không muốn xa rời hương vị này.
Lấy diện mạo cùng bối cảnh của anh, có rất nhiều nữ nhân cam tâm tình nguyện vì anh mà dạng hai chân ra, chờ anh đến phát tiết, nhưng đổi qua từng người, anh cảm thấy đần độn vô vị, cũng chỉ có cô, mới có thể khiến cho anh nổi lên hứng thú cùng "Tính thú".
"Anh phát hiện..." Anh âm điệu trầm thấp, khởi động nửa người trên, đem cô vây ở trên sô pha dài, "Em càng ngày càng thích hợp anh."
Anh lạnh như băng cười, làm cho cô không khỏi run run.
"Tuyết Nhi..." Anh gọi , cố ý đong đưa phần eo nhẹ nhàng va chạm vào hoa huyệt của cô.
"Ngô... Ân..." Cô nhíu mi thở phì phò, hai vú cao ngất cuộn sóng, xuân thủy ướt át lại không kiêng nể gì mà tuôn ra.
"Tuyết Nhi, nhũ tiêm của em lại hồng lại vừa cứng, anh rất muốn nhấm nháp nó. Em ở câu dẫn anh sao?"
"Em không có..." Cô nức nở, cả người phảng phất lửa.
Nhiệt độ cao liên tục hướng lên đỉnh điểm, Nhậm Tuyết Nhi mất lý trí, ngọn lửa vô hình đưa cô đốt thành tro.
"Không có?" Anh tà tà cười, con người lưu chuyển kỳ dị, "Bảo bối chỉ biết nói dối." Nói xong, thắt lưng Đường Liệt bắt đầu phóng đãng luật động, lửa đạn toàn bộ khai hỏa va chạm dưới thân thể mềm mại.
"A, a, a..." Mỗi một tiếng nhộn nhạo tâm hồn Nhậm Tuyết Nhi khéo léo chu môi, nam nhân trừu sáp mỗi một lần đều lực lớn như vậy, nếu không anh bắt lấy vòng eo của cô, nâng lên, không ngừng đem cô hướng anh cầu xin, cô sẽ bị lực bá đạo kia đưa đến đỉnh điểm.
Rất kích thích, rất nóng, anh muốn dung phương thức thô bạo mà cuồng dã cô, căn bản không hiểu che chở. Anh cường hãn đoạt lấy mêm mại nọt ngào mềm mại của cô, đem đùi ngọc thon dài của cô nâng đến trên vai, bắt đầu một trận kịch liệt.
Nhậm Tuyết Nhi khóc kêu, trong cơ thể mật thủy liên tục xuất ra, anh quá lớn, cũng làm cho anh đang trong thân thể mềm mại của cô, không ngừng phát ra thanh âm làm người ta thẹn thùng vạn phần.
"Liệt... A... A..." Cô bất lực kêu tên của anh, rơi lệ càng nhiều, cao trào tập kích thích cô, làm cho bản thân cô bất lực run rẩy.
"Bảo bối, còn không chấm dứt, người nói dối sẽ bị trường phạt." Thanh âm của anh càng ngày càng thấp, nhiệt khí phất qua da thịt bởi vì tình dục mà phiếm hồng.
"Ô... Không cần..." Cô van xin, run run vẫn đang tiếp tục , bắt tại trên vai anh, chân vô lực buông xuống, giống như búp bê khí lực bị biến mất, chỉ có thể để anh đùa nghịch.
"Không cần? Tuyết Nhi của anh, em như vậy là không ngoan." Lời nói của anh mang theo ý cười, vùi vào giữa hai chân cô tốc độ càng dâng trào, sửa lấy nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, trước tiên lui ra một chút, vừa mạnh mẽ thẳng tiến. Anh liếm cắn lỗ tai của cô, thống khoái đầm đìa mê người trong thân thể của cô phát tiết tinh lực.
Chương 4
Sưu tầm
Ở gần anh thì tổn thương càng lớn.
Rời anh đi liền đau lòng không nhịn được.
"Thật xuất sắc ~~! Đường tổng quả thực là cực phẩm nam nhân ~!" Nói trên thế giới này tốc độ truyền bá nhanh nhất là gì, đương nhiên là tin tức bát quái.
Bát quái không chỗ không ở, không đơn giản là giải trí bát quái, liền ngay cả tin tức nhân vật thương giới cũng là bát quái bay đầy trời. Đường Liệt, là đối tượng để bát quái, một người đàn ông độc thân hoàng kim.
"Đường tổng nữ nhân bên người không phải chính là ngôi sao người mẫu Đương Hồng sao, người xinh đẹp vóc dáng cũng xinh đẹp ~ " Thời gian rảnh rỗi, trong văn phòng, liền có thể nghe thấy đàm luận như vậy.
Nhậm Tuyết Nhi vùi đầu đánh báo cáo, nhưng lỗ tai sớm bay đến chỗ tin tức bát quái.
Làm tình nhân bí mật của Đường Liệt ba năm, quan hệ bọn họ đương nhiên không ai biết. Điểm ấy, cô so với ai khác đều rõ ràng, ngay từ đầu, có lẽ là chính mình, cùng Đường Liệt dây dưa không dứt cùng cô dung hết khí lực.
Nhưng sau này, lòng của cô...
Nhậm Tuyết Nhi cắn môi, mày nhíu lại.
Đúng vậy, lòng của cô, có phải hay không ở mỗi lần bị Đường Liệt mãnh liệt giữ lấy lại hạ xuống?
Không không không, Nhậm Tuyết Nhi liều mạng lắc đầu, không được, thân thể đã cho anh, Đường Liệt là người không có tình cảm, cô so với ai cũng rõ, làm sao có thể thật lòng?
Cho dù hoàn toàn trả giá, trở về cũng một thân thương tổn. Bọn họ vốn khác nhau một trời một vực.
Suy nghĩ lại bay tới tin tức bát quái, đúng vậy, nữ nhân bên người Đường Liệt, so với cô tốt hơn, so với cô xinh đẹp hơn, cô có tư cách gì cùng bọn họ đánh đồng?
Nghĩ như vậy, tốc độ đánh chữ trên tay dần dần chậm lại.
Ở chung với nhau, Đường Liệt cũng sẽ có bạn gái khác. Cô chỉ im lặng khi Đường Liệt cần thì cứ lấy. Cô không biết như vậy cô có thể chiếm được một chút vị trí trong Đường Liệt hay không.
Nữ nhân vĩnh viễn so với nam nhân động tình nhanh hơn, mà nam nhân, vĩnh viễn so với nữ nhân khó mà động tình.
Ví dụ như cô, cũng không biết khi nào đã động tâm. Mà Đường Liệt, vẫn như cũ là một người phóng đãng tâm không kềm chế được.
"Đinh...!" Tiếng chuông điện thoại làm cô tỉnh lại.
"Xin chào! Tôi là trợ lý tổng tài."
"Buổi tối 7 giờ cùng anh tham gia tiệc." Thanh âm nam tính trầm ổn truyền qua điện thoại.
"Vâng, vâng." Nhậm Tuyết Nhi vội vàng trả lời. Tâm tư run mạnh lên.
"Tan tầm chúng ta cùng nhau đi."
Nói xong, liền tắt điện thoại, truyền đến thanh âm tít tít.
Quả nhiên là người không động tâm, từ đầu tới đuôi đều chỉ có cô...
Nhậm Tuyết Nhi không tiếng động thở dài. Bắt đầu tiếp tục trên tay công tác, có lẽ hiện tại chỉ có không ngừng làm việc mới có thể đem tâm tư dời đi một chút đi.
Trời ạ!
Bước ra khỏi xe, Nhậm Tuyết Nhi đã bị biệt thự xinh đẹp trước mắt làm cho rung động!
Này, này, này quả thực chẳng khác cung điện hoàng gia! Đá cuội phô ra hai bên, toàn bộ các loại kiểu dáng hoa cỏ thực vật đều có đủ, mặc kệ là hoa hướng dương, cúc Ba Tư, hoa hồng, Violet, đều nở rực, ở trong này giống như phân mùa, hoa cỏ đều diễm lệ như vậy.
Ở giữa còn có một đài phun nước mang phong cách Âu Châu. Biệt thự ở phía sau đài phun, theo ánh sang tỏa ra, quả thực làm cho biết thự lóe ra đẹp lạ thường.
Dọc theo đường đi, nữ nhân bên người liền không ngừng hết nhìn đông tới nhìn tây, son phấn trên mặt càng thêm có vẻ hào quang bắn ra bốn phía. Đường Liệt nhìn nhìn Nhậm Tuyết Nhi bên người, cô cười khóe miệng khẽ nhếch lên bộ dáng thật muốn làm cho người ta một ngụm ăn vào.
Không khỏi nhớ tới bộ dáng cô buổi chiều hôm nay ở trong văn phòng, nói thật, anh không thích.
Đi vào, trang sức hoa lệ trong đại sảnh càng thêm có vẻ phú quý vô cùng.
Theo Đường Liệt tiến vào, ánh mắt toàn hội trường đều nhìn tới, nam nhân trong mắt mang theo cung kính cùng sợ hãi, nữ nhân mang theo ngưỡng mộ cùng dục vọng.
Không biết tại sao, Nhậm Tuyết Nhi theo bản năng cảm giác được trừ bỏ ánh mắt bên ngoài như vậy, còn có mang theo địch ý nồng đậm. Giống như muốn đem cô ăn sống.
Cảm giác được người bên cạnh bất an, Đường Liệt trên mặt lạnh luùg hơi nhu hòa chút, đối với người bên cạnh nói: "Nắm chặt tay anh sẽ không sợ hãi nữa."
Nhậm Tuyết Nhi mặt đỏ gật gật đầu. Lẳng lặng nắm tay Đường Liệt cánh tay. Đột nhiên trong lúc đó cô cảm thấy đặc biệt an tâm, giống như dựa vào có thể che chở được thương tổn.
"Đường tổng đại giá quang lâm thật sự là làm cho tôi thụ sủng nhược kinh!" Một nam nhân xấp xỉ tuổi cùng Đường Liệt đi ra trước mặt bọn họ, mỉm cười cùng Đường Liệt chào hỏi.
Nam nhân này chính là chủ nhân của bữa tiệc, Thiệu tổng tập đoàn Hoa Vũ, cũng là bạn bè hợp tác với Đường Liệt.
"Thiệu tổng mở tiệc Đường Liệt tôi làm sao có thể không được hân hạnh đón tiếp?" Đường Liệt giơ lên chén rượu cùng hắn chạm vào.
"Vị tiểu thư mỹ lệ này là..." Thiệu tổng ánh mắt rơi xuống nữ nhân bên người Đường Liệt.
"Trợ lý của tôi." Đường Liệt không thích người khác nhìn chằm chằm mình xem gì đó, "Xin lỗi anh."
"Mời." Thiệu tổng cũng không phải là người không thức thời, đợi bọn họ đi rồi, Thiệu tổng khóe miệng cười thật to. Xem ra, Đường Liệt cùng trợ lý của hắn quan hệ không bình thường. Vừa mới hắn cũng chỉ là liếc nhìn vị tiểu thư một chút, ánh mắt Đường Liệt liền tỏ vẻ ra bất khoái, không biết nếu có người đối vị tiểu thư này động tay đông chân hoặc là làm ra chuyện tình, không biết Đường Liệt sẽ phản ứng như thế nào.
"Đường tổng, tùy tiện rời đi như vậy, không tốt lắm đâu?" Đi không xa, Nhậm Tuyết Nhi nhỏ giọng nói.
"Ở một mình cùng anh thì gọi Liệt." Đường Liệt dừng lại cước bộ, "Anh nghĩ làm gì, ai cũng không ngăn cản được."
"Liệt..." Nhậm Tuyết Nhi cúi đầu, nhỏ giọng gọi anh.
"Em đang câu dẫn anh sao?" Đường Liệt cúi đầu trêu, sắp hôn lên môi cô liền dừng lại.
"Em, em không có, là anh muốn em kêu tên của anh." Nhậm Tuyết Nhi xoay đầu sang hướng khác, nhưng Đường Liệt sớm dùng bàn tay to nắm đầu của cô, sét đánh không kịp hôn lên tai cô. Đắc ý dào dạt nhìn cô bộ dáng thất kinh.
"Liệt, anh..." Nhậm Tuyết Nhi cũng không giống Đường Liệt bình thường dường như không có việc gì, sợ không cẩn thận bị người chung quanh nhìn thấy. Vậy thì quan hệ bọn họ không phải đã bị tiết lộ sao?!
"Anh thích nhìn bộ dáng em như vậy." Đường Liệt lộ ra một nụ cười lớn. Lập tức, Nhậm Tuyết Nhi không biết nên phản ứng như thế nào. Chỉ có thể ngơ ngác nhìn. Cô chưa bao giờ biết Đường Liệt cười rộ lên lại đẹp như vậy.
Hơn ba năm sống cùng, anh rất ít cười, cho dù là cười, cô cũng có thể cảm giác được kia không phải là thật sự. Nhưng là lần này, trên mặt anh tươi cười giống như là theo sâu trong nội tâm phát ra. Làm cho anh cả người nét mặt đều toả sáng.
"Đường tổng, chúng ta có thể nói chuyện được không?" Không biết khi nào một nam nhân xuất hiện bên người bọn họ, đánh vỡ không khí bọn họ.
Đường Liệt xoay mặt lại thay bằng bộ dáng băng lãnh, công đạo : "Ở chỗ này chờ anh."
Nói xong, liền cùng nam nhân kia đi đến chỗ dành cho khách.