Giới thiệu:
Trích đoạn 1
"Cháu sẽ biết điều nghe lời. . . . . ." Thấy lão gia gia giúp mình nói chuyện,Thiên Dạ cũng lên tiếng bảo đảm.
"Người biết điều nghe lời ta không phải chỉ một mình cháu!"
Không để ý Bách Lý Tuấn lạnh lùng cự tuyệt,Thiên Dạ khua lên dũng khí trừng mắt nhìn người đàn ông không nhìn mình, "Cháu biết mình rất vô dụng nhưng chuyện gì cháu cũng sẽ đem hết toàn lực giúp chú làm. . . . . ."
"Sao?" Con ngươi lạnh như băng xuất hiện một tia tò mò .
"Cháu chuyện gì cũng làm!" Thiên Dạ không phục mở to mắt nhìn ân nhân cứu mạng của mình. Hắn tại sao không tin cô?
Mỏng khẽ nhếch hiện lên nụ cười đùa dai, "Nếu như ta muốn cháu chết thì sao?"
"Cháu đi!"
Bách Lý Tuấn kinh ngạc nhìn chăm chú hai con ngươi của cô, hắn bất quá dùng hai trăm đồng giúp cô vượt qua một bữa mà thôi,cô tựu nguyện ý đem tánh mạng giao cho hắn?
Trích đoạn 2
Không chút nghĩ ngợi Thiên Dạ tông cửa xông ra, thân thể gầy ốm dùng hết toàn lực đẩy hai người không hề biết nguy hiểm Bách Lý Tuấn và Chung Uyển Nhi. Hai người bị Thiên Dạ đột nhiên tới đẩy ngã bên đường,xe mất tốc độ chạy nhanh đến,đụng bay Thiên Dạ đột nhiên xuất hiện .
"A ——" Tất cả nữ thư ký bên trong cửa đều hét lên một tiếng.
"Tiểu Dạ! Tiểu Dạ. . . . . ."
Bách Lý Tuấn hồn phi phách tán nhìn hiện trường tai nạn xe cộ .
Chiếc xe gây chuyện đã đụng vào cột điện bên cạnh công ty , đầu xe toàn bộ hủy giắt bên đường. Mà Thiên Dạ té trên ban công, chất lỏng màu đỏ từ khóe miệng của cô không ngừng chảy ra. Bách Lý Tuấn vội chạy đến trước trên đường, ôm lấy thân thể gầy ốm của Thiên Dạ kêu to: "Tại sao? Tại sao. . . . . ."
"Mau gọi xe cứu thương!" Bảo vệ là người đầu tiên hoàn hồn,hô to vào bên trong.
"Con. . . . . ." Thế giới bắt đầu choáng váng,Thiên Dạ chỉ cảm thấy bốn phía càng ngày càng huyên náo,cô nghe không được mọi người đang nói cái gì, nhưng cô biết Bách Lý Tuấn đang hỏi mình, cho nên miễn cưỡng mở mắt ra, lấy tiếng nói suy yếu đáp lại câu hỏi người yêu ."Con. . . . . . trả mạng lại cho bố . . . . ."
"Không muốn!" Bách Lý Tuấn ôm lấy Thiên Dạ nhỏ gầy , lớn tiếng la hét: "Ta không muốn mạng con, không cho bản thân con tự mình chủ trương! Con trở lại cho ta!"
Ôm chặt người đó, hắn cảm giác tánh mạng của cô đang trong ngực của mình dần dần biến mất.
Hắn đau lòng như cắt.