Old school Swatch Watches
Đọc truyện

Rượt Với Chị Đuổi Bắt Với Em - Phần 9


CHAP 25 

Một ngày mới lại đến hôm nay là 5/8/2005 tôi sẽ chính thức bước chân vào cấp 3. Buổi sáng sớm hôm ấy bắt đầu như thế này :


-Cốc..cốc...Này thức dậy đi cậu – Giọng ấm áp của em ấy vang lai ngoài cánh cửa phòng.


Nghe thấy giọng nói ấy tự nhiên bộ não, con mắt tôi nó tỉnh cả ngủ ngay :


-Oầy…- Vẫn cái tật xấu vươn vai ngáp ngắn ngáp dài trước khi bước ra khỏi giường.


-Cạch...


Một người con gái xinh đẹp bước vào, tôi chả kịp phản ứng gì cả…


-Xấu chưa kìa. Hihi – Như che miệng cười khúc khích.



Lúc tôi chỉ biết là cái hành động xấu của mình bị phơi bài trước mặt một người con gái xinh đẹp, điều đó đối với một thằng con trai là không muốn chút nào, nếu có cái lỗ ở đâu đấy thì tôi chui xuống dưới trốn chứ chẳng dám trồi lên.


-Hihi – Vẫn gãi đầu cười cho đỡ thẹn.


-Thay đồi đi học nào – Như đưa cặp mắt nhìn rồi nheo hàng chân mày trong dễ phương phết.


-Ờ - Vớ được cái phao tôi chạy nhanh vào nhà vệ sinh.


Đầu còn hơi bị choáng một tý do chầu nhậu lúc tối, tôi vệ sinh cá nhân xong xuôi hết thì lấy bộ đồ đi học mẹ đã ủi từ tuần trước để sẵn trong này từ hôm qua mặc vào. Sau ba tháng nghĩ học mặc lại bộ đồ quần tây áo trắng có một cảm giác gì đấy vui vui trong người khó tả được. Ăn mặc chỉnh tề. chải tóc gọn gàng tôi bước ra với vẻ mặt hớn hở. Như còn ngồi ở phòng, vừa thấy tôi bước ra em liền quay mặt lại nhìn với thái độ ngạc nhiên mà lần đầu được thấy ở người con gái này :


-Woa…ai vậy?– Tròn xoe mắt có vẻ ngạc nhiên.


-Hề hề..Trên đời này ngoài tớ ra thì không còn ai khác tài giỏi không bằng ai nhưng đẹp trai không ai bằng, chính NMT chứ ai. – Tôi đọc lại cái câu thần chú mà thường xuyên vỗ ngực xưng tên.


-Thôi được rồi, xuống ăn sáng rồi đi học – Như lắc đầu ngao ngán.


Không lẻ quá hay sao ta thật sự là tôi như vậy mà, không hiểu nổi con gái thời đó mà khó đoán khó lường nhưng được cái xinh đẹp, thông minh, tài giỏi, nhiêu đó đủ rồi^^.


Bước ra đến cửa phòng tôi khóa cửa lại em thì đứng chỗ thanh vịn của cầu thang chỉ cần quay mặt lại là gần nhau hơn bao giờ hết, trường hợp đó xảy ra..


-……


-…..


-….


-…


Một khoảng không gian xuất hiện hai đôi mắt nhìn vào nhau, trái tim tôi bỗng chóc mất hết một nhịp vì đây là lần đầu tiên nhìn thấy rõ nét khuôn mặt xinh đẹp không tì vết kia…nhưng có một điều khác lạ, em bỗng quay mặt đi :


-Này, quay mặt lại – Tôi nắm tay em lại vì định đi xuống.


-Hả? – Có một chút bất ngờ


Mặt lại đối mặt và…



-Ơ, sau cậu đeo kính thế kia, cận hả ? – Do nãy giờ nhìn thẳng sâu vào con mắt của nhau nên tôi không phạt hiện có vật cản đường.


Như có một chút bối rối tôi nhận ra điều đó vì em quay mặt đi chỗ khác giống trốn tránh :


-Không có bị cận – Trả lời với giọng nói lạnh lùng.


-Thế đeo làm gì – Tôi ngạc nhiên hết cỡ, người không bị gì tự nhiên đeo kính lại còn cột tóc thắt bím giống như người Trung Quốc cổ xưa ấy.


-Tớ không muốn người ta… - Em bình tỉnh nói từng chữ nhưng tôi không cho nói hết câu vì đã hiểu được ý.


-Mất một tý xinh đẹp rồi đấy nhé. – Thật em đeo kính mất đi chút nào đó vẻ đẹp của đôi mắt long lanh.


-Tớ muốn thế- Giọng vẫn lạnh lùng.


-Ơ….-Tôi cứng cả miệng chỉ nói được một chữ duy nhất trong bảng chữ cái.


-Xuống ăn sáng nào.


-Ừa.


Con gái thật khó hiểu lúc thì dịu hiền, lúc thì lạnh lùng giống sắc đá.


-Mầy nghĩ mầy là gì của người ta chứ, đó là quyền riêng tư của người ta. Thôi kệ - Tôi tự đưa ra lý do và nhủ lòng.


Bàn ăn sáng chỉ cói hai đứa chúng tôi cả nhà đi hết rồi, Như nấu cháu thịt bầm rất ngon làm tôi phải ăn sạch cả tô một cách ngon lành, bụng lúc này đã no căng có thể lên đường chuẩn bị cho ngày hôm nay.Ăn xong khóa cửa nhà cẩn thận hai chúng tôi đi chung trên một chiếc xe để đến trường và người chở chính tôi chứ không ai khác.


Theo tôi buổi sáng hôm nay đẹp nhất trong tháng 9, không khí trong lành, mát mẻ, thoáng đãng, dễ chịu tâm hồn. Trên con đường Lý Tự Trọng tấp nập người qua lại nhưng chủ yếu là màu trắng tinh khôi của bọn học trò chúng tôi, những tà áo dài trắng tinh khiết bay phấp phới trong làn gió nhẹ ban mai của buổi sáng thành phố biển. 


Tiếng cười nói rộn rã hai bên đường, những cơn gió nhẹ thổi qua làm mát tấm lòng người nó cũng giống như hối thúc mọi thứ xung quanh trở nên rộn ràng hơn bao giờ hết.Tuy Như đã cố làm xấu mình bằng cách đeo kính và cột tóc thắt bím nhưng vẫn không làm mất đi cái vẻ xinh đẹp của người con gái đang ngồi sau lưng tôi với bộ đồ đi học quần tây áo trắng chứ không mặc áo dài giống mấy người con gái kia. Vậy là nhờ Như mà hai người trên chiếc xe này trở thành tâm điểm của mọi người xung quanh:


-Ê mậy con nhỏ đeo kính đẹp quá.


-Ừ xinh thật phải không đeo kính còn xinh nữa.


-Ý chú giống ý tôi đấy – Tôi thầm nghĩ trong bụng.


-Xinh quá tụi bây ơi.



-Đâu


-Kìa con nhỏ ngồi sau lưng thằng kia đó.


-Cóc ghẻ chở thiên nga kìa bây – Câu nói nghe không lọt tai nhất trong ngày theo gió vào tai tôi.


Nói chung là rất rất rất nhiều câu nói khen em được bọn con trai phát ra, làm cái thằng như tôi phải từ trạng thái vinh hạnh trở nên bực bội..


-Đuôi hết đi– Tôi nói rõ to.


-Hihi, làm gì mà bực thế - Tiếng cười khúc khích kèm theo tiếng nói vang lên.


-À không có gì – Nhận ra mình bị lố.


-Tớ quen rồi.


-Đúng là xinh đẹp có khác – Tôi thầm hiểu ra câu nói của em.


Trên đường tôi phải nghe biết bao nhiêu câu nói khen người con gái ấy nên nhanh chóng đạp thật nhanh để trốn khổ cái cảnh đó nhưng không thể nào đâu đâu cũng có những lời nói đó được tung ra thật là khó chịu. Không lẽ tôi đang ghen tỵ sau ta.


Chẳng mấy chóc tôi đã đến cái chỗ cần đến, trước hai con mắt lúc này là một ngôi trường to đùng về quy mô, cực đẹp về kiến trúc. Đón chào tôi đầu tiên chính cánh cổng trên đó có dòng chữ “ TRƯỜNG TRUNG HỌC PHỔ THÔNG PTC “ và xích bên dưới có tấm biển với những chữ màu vàng “ TRƯỜNG ĐẠT CHUẨN QUỐC GIA “. Khỏi nói tôi biết cái ý nghĩ về trường này lúc hai ông anh kẻ vào năm trước là cực kỳ sai lầm, tận mắt chứng kiến mới thấy được vẻ kì vỹ của nó ra sao. Tôi có chút hồi hợp khi dẫn xe vào bãi đậu xe, nó gấp đôi cái bãi xe của trường THCS năm rồi học, em thì thản nhiên giống như đây là chuyện bình thường không có gì phải ngạc nhiên. Tôi đứng lại một tý để nhìn hết cái khung viên trường với những cây phượng, cây gì giống cây đa lắm, những bồn cá cảnh hình chiếc bánh cắt ngang, cây bàng,… được trồng dọc theo đường đi tạo nên một môi trường trong lành mát mẻ. Ai có dịp đến đó nhìn rõ vẻ đẹp kỳ vĩ của nó nhé, chắc cũng giống tôi thôi. ^^


Tôi choáng ngợp trước sự rộng lớn của sân trường không biết nên đi đâu để tìm lớp của mình vì nó quá rộng quá nhiều lớp đi hết chắc có nước mà xỉu chứ chẳng đùa.


-Này đi bên trái trước – Như có vẻ rành.


-Ừ..
Chúng tôi bắt đầu hành trình tìm tên lớp của mình trước, mỗi phòng học cũng có học sinh giống hai đứa đi tìm lớp của mình nên cực khổ lắm mới vào nhìn được cái bảng có tên lớp nếu không có Như. Công nhận con gái có khác em chỉ cần nói một câu kèm theo nụ cười là bọn con trai nó thừ người tản ra một bên :” Hihi, cho tớ vào cái nhé “bọn nó từ từ thằng một giãn ra cho người đẹp bước vào, khi em bước ra tôi nhận được một cái lắc đầu. Một lúc sao chính em là người thu hút, cái bọn nam sinh đi theo ngày càng đông đây chính là sự cực khổ, nhọc nhằn Như mới thoát khỏi một đóng người đi theo, tôi không biết lúc đó ngu ngốc của mình diễn tả ra sao cho hết để một mình người con gái ấy đi phía sau với lũ nam sinh kia còn mình thì đi cách đâu 10m.


-Này, đợi với– Như sử dụng vẻ lạnh lùng, kiêu kì của mình để đuổi cái bọn kia


-Ơ này… - Như vẫn gọi nhưng tôi không nghe và cứ việc đi.


Bây giờ mới phát hiện nãy giờ tôi với em toàn đi khắp khu của lớp 11 mới ghê, đến lúc đứng người lại suy nghĩ kiếm xem Như ở đâu thì..


-Này làm gì nãy giờ kêu không nghe – Như ở sau lưng đập vai tôi


-Hả? – Tôi trả lời không thua thằng ngốc.


-TỚ GHÉT CẬU– Như nhìn thẳng vào mặt nói.



Sau câu nói đó có một chút gì đó lạnh lạnh ở sống lưng khó diễn tả nhưng không nhận ra sự ngốc nghếch của mình khi thừ người ra và người ấy tặng cho ánh mắt lạnh lùng băng giá mà tôi ít thấy rồi sau đó bỏ đi để lại thằng ngốc nghếch đứng đó. Đến lúc này tôi mới hiểu ra đã xảy ra chuyện gì :


-Ơ, thôi chết mình ngu quá – Tôi nhận ra vỗ trán sau đó chạy theo dáng người mảnh mai kia.


Với bộ pháp nhanh nhẹn của mình thì đối với người thường như em thì chẳng mấy chóc đã rượt kịp.


-Này, này tớ xin lỗi – Tôi chạy lên phía trước mặt án ngữ em.



-Hứ… - Như huýt dài rồi quay mặt đi.


Lần đầu tiên tôi thấy sự giận hờn của em lúc đó trong dễ thương chứ bộ nhưng không dám cười không dám trêu, nếu không muốn nhậu cái hậu quá khó lường trước được.


-Thôi mà. –Tôi đưa cái mặt tội nghiệp trong ngáo ngáo của mình ra.


-Hứ…Tiểu thư đây không trách những người như mi. Hihi – Em đã cười rồi.


-Hihi – Tôi cũng thấy nhẹ nhõm vì được tha tội.


Nhanh chóng sử dụng phương pháp nghiệp vụ, vận dụng hết tần suất của lỗ tai, sử dụng ánh nhìn xuyên không khí của đôi mắt, cái miệng nói ra gió của tôi thì phát hiện ra khối 10 nằm ở trên lầu khu bên trái. Hai đứa tôi lếch thân dọc theo dãy hành lang trên lầu, lần này không khác gì phía dưới khi em chính là sự chú ý. Một lát sau đến dãy thang “định mệnh” thứ hai thì….


-Phịch – Một thân thể đi trúng tôi.


-Ui…da – Tôi xoa xoa cái đầu vì trúng với cái đầu của người kia


Với tính khí hổ báo của mình định bước đến hỏi tội cái tên mà không có mắt không có mũi kia đi đứng không nhìn thì.. ( Lúc đó tôi cuối mặt xuống đất để xoa xoa cái đầu, mắt nhắm lại vì hơi đau )


-Tớ..tớ xin lỗi cậu – Giọng nói ngọt ngào nhẹ nhàng của một người con gái vang lên


Trong người tôi lúc đó có một cảm giác gì đó kỳ lạ lắm, giọng nói ấy nghe quen quen sau nhưng chợt lúc ấy không nhận ra của ai…Bỗng tiếng nói của Như vang lên :


-Hihi, chào cậu.– Giọng nói kèm theo tiếng cười ấm áp đầy ánh ban mai của Như vang lên.


-Hihi, chào cậu– Giọng nói kèm theo tiếng cười ngọt ngào nhỏ nhẹ của người con gái va chạm với tôi vang lên.
Tiếp theo đó…


-Đây là ai mà Như biết thế ta – Tôi nhanh chóng quay mặt lên.


Cùng lúc đó người con gái nói định nói cái gì đó nhưng tôi quay mặt lên và…


-Cậu đây là…- Lúc người con gái ấy nói thì tôi chưa ngước mặt lên, nói đến đây tôi mới ngước lên thì bỗng tắt đài ^^.


Không riêng gì em ấy tắt đài mà đến tôi cũng tắt bóng luôn…






-ÔI CÁI ĐỆCH






Thêm một lần nữa tôi không tin vào mắt mình nữa, cuộc đời nhiều cái duyên quá, nhiều sự trêu đùa của ông trời đặt ra, tôi chỉ biết mình đang là nạn nhân của những trò đùa đó.



Đứng trước mặt tôi lúc này là người con gái xinh đẹp có thể nói hơn Như một tý đấy, mặc quần tây áo trắng như hai chúng tôi, đôi gò má ửng hồng đó, đôi mắt long lanh huyền ảo kia, mai tóc cột đuôi gà ngày nào, đôi môi mỏng mà tôi hằng mơ ước được một lần…cắn nó ( Tha tội cho anh, em nhé ^^).Không ai khác chính là em người tặng tôi một cú vào đầu, người mà chính tay cứu khỏi bọn côn đồ, người mang đến hương vị ngọt ngào của bánh, hương thơm phản phất của con gái, nhẹ nhàng, mang đến cảm giác bình yên đâu đó.


Bỗng không gian ở khu đó im lặng hẳn ra giống như mọi vật đều chìm vào thế giới âm dương, ba người chúng tôi đứng chôn chân,hai người con gái xinh đẹp như những đóa hoa đến mùa khoe sắc, một thằng con trai đang bị cái đầu mình hành hạ sắp đến điên. Cuộc đời thật là trớ trêu.


Hai chúng tôi có duyên hay tại trái đất nó nhỏ quá?


Chữ duyên nó đến thế hay sao?

Bạn đang đọc truyện Rượt với chị đuổi bắt với em tại wapsite www.15giay.xtgem.com . Chúc bạn đọc truyện vui vẻ.

CHAP 26



Tôi gần như không tin vào sự thật đang diễn ra nữa chắc em cũng thế, không thể nào ngờ được, nó cứ xoay vòng thế này, ba chúng tôi sẽ đứng như tượng nếu không có…


-Hai đứa đẹp quá bây.


-Đệch thằng T. – Giọng của thằng T phò vang lên.



Và cũng chính nó gỡ rối cho cả ba..



-E..hèm – Nó rằng giọng lớn.


-Chào hai bạn– Thằng C cờ hó lên tiếng chào gái.


-Hihi – Như nở nụ cười tỏa nắng đầy ấm áp.


-Hihi – Còn em thì nụ cười ngọt ngào xinh đẹp.


Phải nói lúc đó có đến trăm người đang đứng hai người con gái có lẽ xinh đẹp nhất nhì của trường lúc đấy rồi, tôi cũng lấy lại bình tỉnh và cho nó là sự tình cờ.


-Hai bạn cũng học trường này à?. - Thằng cờ hó T hỏi hai người đẹp chứ chả thèm hỏi tôi.


-Ừa, mình đang kiếm lớp. – Như nhẹ nhàng đáp.


-Hình như là thế - Em ấy luôn có vẻ mặt lạnh lùng kiêu kiêu gì đấy.


Thằng T thì đứng hình giống cái đĩa bị dập rồi, thằng C thì ngây ngất đến từng phút từng giây.


-Thôi tớ đi đây, hẹn gặp lại. – Giọng nói ngọt ngào kèm theo cái cười nhẹ nhàng xã giao.


-Ừa, hẹn gặp lại – Thằng C nổi danh trong đám mê gái. “Gái xấu không tha, gái đẹp không buông”. Châm ngôn sống của nó.


-Chào bạn –Như vẫn là người lịch sự nhất.


-Chào – Tôi thì ngắn gọn


-Hihi, mong là sẽ gặp lại – Thằng T có vẻ đang ngây ngất.


Em ấy đã đi rồi chúng tôi còn lại bốn người :



-Mầy kiếm được lớp chưa ? – Tôi hỏi


-Được rồi.


-Lớp nào?.


-10A3.


-Còn thằng C?


-Tao cũng học chung.



-Sướng. Tao với Như không tìm gặp. – Tôi nhìn Như thở dài



-Khỏi kiếm –Thằng T thản nhiên nói


-Gì? – Tôi ngạc nhiên quay lại hỏi nó.


-Tao với thằng C kiếm mầy nè, 3 đứa mình học chung lớp. – Nó từ từ chậm chậm nói ra từng chữ vì nó hiểu tình cách của tôi khi có cái gì đó hơi sốc hỏi lại ngay.


-Vậy à, thế tao đi kiếm cho Như cái – Tôi quay qua nhìn Như với vẻ mặt rất tiếc.


-Hihi, cảm ơn. – Có chút buồn buồn.


-Ê, T lớp mình lúc nãy tao coi có người tên Như đấy.? – Thằng C nhớ nhớ ra cái gì đó.


-Thế cậu có nhớ họ tên không? – Vẻ mặt vui tươi trở lại.


-Để tớ nhớ xem – Thằng T bắt đầu sử dụng tuyệt chiêu bứt tóc để suy nghĩ ^^.


Cái thằng này chơi với nó cũng lâu mỗi lần nó với thằng H phò suy nghĩ là bứt những cọt tóc ở mái mới nghĩ ra, ấy vậy bọn nó nhiều tóc kinh. Tôi sợ sau này nó có thoái quen rồi bức cái khác thì nguy to chứ chẳng đùa có khi cầm vài tấm lịch mà sài ^^.



-À nhớ rồi –Nó hét lên giống như được vàng.



-Sao cậu.? –Như vẫn bình tỉnh


-Nguyễn Tố Như.


-Hihi cảm ơn cậu, đứng là tớ rồi – Như vui vẻ hẳn lên.


-Oh yeah, thế là bốn đứa mình học chung rồi. – Thằng T còn mừng hơn.


-Hehe, vui quá đi – Thằng C nhảy lại ôm thằng T.



Tôi với Như đứng nhìn nhau cười thôi, cũng tốt ở chung một nhà bây giờ lại học chung một lớp còn gì bằng, hai đứa nó làm chuyện ở trốn đông người thế này mà không biết bách nhục xuyên tâm cái đệch gì hết, giống gay bà cố, em phải che miệng cười khúc khích.


-Thôi đi mấy tía vào lớp thôi.


-Ủa mà lớp ở đâu thế - Như quay qua hỏi tôi.


-Hỏi hai đứa nó – Tôi nhún vai đáp.


-Ở đó kìa –Nó chỉ lại cái lớp cách cầu thang thứ 2 một lớp.


-Đi thôi.


Trước mắt là quen được thằng T, C, Như ở lớp còn nhiều người nữa chắc phải mệt mỏi trong việc làm quen đây. Quả đúng như thằng T nói với tôi trước khi bước vào lớp là tất cả ánh mắt sẽ dồn về phía chúng tôi, lúc này chắc có lẽ phần đông con trai nhìn vì người con gái xinh đẹp đứng cạnh tôi lúc này. Bọn chúng cứ mặt ngu ngu ngáo ngáo ra sao ấy giống bọn tôi lần đầu nhìn thấy Như, chắc con trai có cùng chung một dòng máu, em giết bọn nó bằng nụ cười tỏa nắng ấm áp của mình. Thằng T và C quyết định chọn bàn cuối cùng bên trong, tức là dãy thức ba của lớp mà ngồi,tôi và em đi cùng nhau, cuối cùng dừng lại dãy giữa. Em ngồi ở cái bàn gần cuối tức là dãy dưới từ dưới đến lên sẽ là bàn thứ 2, tôi thì ngồi ngay sau lưng em tức bàn cuối của dãy giữa. Ổn định vị trí thì thằng T, thằng C đã bay qua tám chuyện với người đẹp, tôi không biết làm gì nên úp mặt xuống bàn mà ngủ nhưng nó vẫn chán nên ngước mặt lên sử dụng “Thị lực tia gái” của mình để ngắm xem gái trong lớp này thế nào. Đảo qua đảo lại từ trên xuống dưới, nhìn chung lớp này mặt ai cũng sáng cả hết nhưng còn lưa thưa quá hình như chưa đủ người, con trai chắc thằng T mang danh “Bang chủ” của hội đẹp trai nhất lớp rồi, con gái thì Như chắc chắn giữ vị trí “Hoa hậu” rồi. Kính thưa lớp này có đầy đủ cái loại gái, gái xinh có, gái xinh đẹp tuyệt cùng có, gái như cây tre cũng có, gái ú ì cũng có,…vâng…vâng… đủ hết cái loại thưa quý vị ( Nhỏ Tr, T, N, Q, H… mấy bà đọc đoạn này tha tội cho tôi nhé ^^). Vị trí no.1 tạm thời Như nắm giữ, No.2 là..


-Hihi – Một người con gái ngồi đầu dãy bên tôi quay xuống cười với một thằng bên dãy bên củathằng T.


-Ố..ồ…ô…ô…Gái đẹp… gái đẹp – Tôi đã tia thấy một người.


No.2 chính là người đó với khuôn mặt kiều diễm kèm theo khi cười để lộ hai má đồng tiền trong dễ thương ghê. Vị trí No.3 dành cho nhỏ bên dãy của thằng T ở bàn thứ 3 sau này biết tên là H.


Xong sau một hồi sử dụng tuyệt chiêu tôi đã tiêu thành công các nhân vật trong lớp một lớp đầy đủ đặc biệt là chuẩn sau khi xếp vị trí người đẹp trong đầu…Cuộc đời này không có gì chia cách được anh em chúng tôi, tình bạn không thể nào bị chia cách khi qua cấp 3, tình bạn trường tồn theo năm tháng…


-Ế ề thằng S,thằng H, thằng K đi đâu thế - Thằng T nhanh mắt vãi lọ


-Ố ồ chào chú. – Thằng S vẫy vẫy cái tờ giấy gì đấy.


-Ôi.. người đẹp– Thằng K đã phát hiện nghi vấn chính là Như.


-Trời, Như đây mà – Thằng H nhớ cả tên mới ghê.


Bọn nó chạy xuống tay bắt mặt mừng với nhau, nhìn bọn nó thằng nào cũng vui tôi cũng vui theo nhưng chưa kịp vui thì bị thằng T chọc lủng thuyền, làm tôi có chút hụt hẫng:



-Lúc nãy tao coi tên trong lớp đâu có bọn mầy đâu :


-Ờ, tao nhớ lớp có 29 đứa mà.


Tôi có chút thoáng buồn khi nghe thằng T và C nói thế nhưng cuộc đời nó luôn tốt đẹp thế đấy...


-Hehe coi gì nè – Thằng K chìa tờ giấy giống cái đơn rara.



-Tao xin chuyển lớp rồi, tao sẽ học lớp này – Thằng H nói.


-Ố ồ thế được chuyển cả ba luôn à? – Tôi hỏi


-Ừa hehe, để hai thằng mầy… - Nó vừa nói vừa đưa mắt nhìn Như.


-Hêhê thế còn gì bằng – Tôi vui mừng khỏi nói.


-Hehe, chúng ta là một đội mà chú.


Bây giờ tỉ số lớp đã được 32 đứa rồi, dù gì cũng ít hơn mấy lớp kia toàn là 40 không à nhưng ít mà vui. 6 thằng con trai chúng tôi vui mừng phải nói, anh em lại đoàn tụ lại một nhà rồi, Như cũng đâu đó có vui tươi khi trả lời những câu tra tấn của bọn nó. Một ngày đáng nhớ của cuộc đời tôi.


Đang suy nghĩ một tý về cái duyên của tôi và người con gái xinh đẹp đày bí ấn đấy thì cả lớp đứng bật dậy cái “rột” làm giật bắn cả người, theo phản ứng cũng làm số đông không ai khác đó chính là giáo viên bước vào, 9 năm đã làm cái này quá quen thuộc kèm với cái xếp hàng.


-Chào các em,mời các em ngồi – Giọng nói trầm ấm vang lên của một giáo viên nam đứng tuổi.
Cả lớp ngồi xuống bắt đầu xì xào đoán với tình của giáo viên nào là người đó có khó không,chủ nhiệm có dễ không, quy tắc thế nào…các bạn trong đời ai cũng có một lần như thế chứ gì, khi đi nhận lớp điều đầu tiên khi thấy giáo viên chủ nhiệm là nhìn mặt mà bắt tính cách. Nếu dễ thì sẽ nhồi giáo viên chủ nhiệm như cục bột, còn khó thì thực hiện chỉ tiêu con ngoan trò giỏi. 9 năm kinh nghiệm rút ra được nên tôi không ngỡ ngàng gì với cái “chợ” này.


-Đề nghị các em im lặng – Thầy làm mặt nghiêm.


Đúng theo kinh nghiệm của tôi bọn nó nghĩ nhoi nhoi như con giòi rồi, bắt đầu sử dụng cặp mắt và đôi tai nghe chứ chẳng dám sài cái miệng, nếu không muốn làm vật thử nghiệm đầu tiên của “thượng phương bảo kiếm”.



-Tôi tên là Võ Văn Khanh, giáo viên dạy môn Vật Lý đồng thời cũng là giáo viên chủ nhiệm của lớp 10A3 năm học này. Mong các bạn hợp tác – Thầy đứng giữa bụt giảng phát biểu rõ ràng mang thiện cảm.


Cảm lớp ai cũng chú ý nghe, tôi đoán thầy có sức truyền cảm khi nói về nội quy của trường của lớp mà nghe đến tận 9 năm trước, lớp ai cũng chú ý đến cao độ trừ một thằng con trai cuối dãy giữa đang úp mặt xuống bàn mà ngủ, không ai khác chính tôi.


-Thầy xinphép ra đây chút – Giọng thầy vang lên.



Tôi không ngước mặt lên nhìn vì nghĩ thầy ra trước cửa lớp báo cáo số học sinh của lớp với Ban Giám Hiệu của trường. Cái chuyện mà làm tôi ngước mặt lên nó động trời lắm chứ chẳng đùa..


-Lớp mình có một bạn mới vào – Giọng thầy vang lên.


Tôi cũng không thèm ngước lên xem đó là ai vì tỉ số lớp có 32 người, có học sinh mới vào là chuyện bình thường nhưng cái lỗ tai vẫn hoạt động và nghe gần toàn bộ những câu nói trong lớp vì tôi với võ công cao cường Linh Giác nghe được cả lực, tiếng gió nhờ 6 tháng tu luyện cùng với cây nến : ( Một số thằng không nói được nên 32 người chắc nói được 16 người, đa số con gái @@).


-Thôi rồi, thằng T có phúc vê lờ - Giọng của thằng T khùng vang lên.


-Ặc…Xinh quá.


-Ôi má ơi.


-Tao đang mơ à – Giọng thằng S.


-Chuyển lớp không sai mầy à – Thằng H bá đạo.


-Lớp mình có hai hot girl rồi.


-Xinh quá mấy bà ơi.


-Ghen tỵ thật.


-Em này ăn đứt em dưới.

-…


-…


-…


Nhiều lắm không biết bao nhiêu câu nói nhưng tôi không nghe được tiếng của thằng C, K thì phải chắc hai đứa nó đứng cả hình cùng với mấy đứa kia rồi. Tôi là thế ai làm gì thì làm không quan tâm nhưng khi nghe hai chữ “gái”, “xinh” thì có chết cũng phải ngước lên nhìn một cái, chết cũng mãn nguyện nên trường hợp đó đều thỏa mãn ngước mặt lên 90 độ nhìn ngay cho nó nóng….




ÔI CÁI ĐỆCH





-KHÔNG THỂ NÀO - Tôi cố mở hai con mắt ra to hết cỡ để tin nó là một sự thật.







Lúc này tôi không tin vào cái gì cả, không tin vào con tim, không tin vào lý trí, không tin vào đôi mắt của mình...







-RẦM 




Một âm thanh phát ra vang dội cả lớp....................







WHAT?


CHAP 27


Một tình huống khó đỡ nữa lại xảy ra, trong lúc tôi đang cố phủ nhận nó thì hai cái chân mình đạp vào cái cây gác chân của bàn trên lúc nào không hay, lúc nhận ra thì mình chổng vó đưa hai cái chân lên trời lúc nào rồi.


-Ui..da – Cái ghế nằm một bên, tôi nằm một bên ê cả người chứ chẳng đùa đặc biệt cái lưng với cái mông.


Mọi người đưa mắt nhìn phía có tiếng động vang trời đó xảy ra, một lần nữa gây sự chú ý.


-Ơ, cậu có sao không – Như lo lắng quay xuống hỏi tôi.


-Mầy làm cái gì thế T – Thằng T chạy lại đỡ dậy.


-Hix…ui da –Tôi chỉ biết xoa cái lưng của mình.


-Nó làm gì thế?.


-Té ghế đã không chú? – Thằng Đ bá đạo ( một lúc sao mới biết tên nó ).


-Nhìn người đẹp đến té ghế, hắn không vừa – Một giọng của người con gái.


-Em có sao không ? – Thầy chủ nhiệm bước lại hỏi.


-Dạ, em không sao ạ - Tôi cố gắng làm cái mặt bình thường.


Thật là một tình huống bách nhục xuyên tâm khó mà đỡ được, chỉ có nước chui xuống một cái lỗ nào đó để giấu đi cái mặt này hết dám ngẩn cao đầu nhìn bàn dân thiên hạ nữa rồi,ngày đầu đã gây chú ý rồi. Như thì che miệng khúc khích, còn người bước vào lớp không ai khác chính cái người mà một năm trước tôi đã cứu, đã được mời về nhà ăn bánh uống trà, mới gặp chiều hôm qua và gặp lúc nãy ở dãy cầu thang, khỏi nói ai cũng cười em không khác che miệng cười. Thầy bố trí chỗ ngồi cũng làm cho tôi một phen phải giật mình, khi chỗ của em ngồi kế bên Như mới ác. Ông trời thích trêu người thế nhỉ, kiếp trước tôi làm gì ác lắm hả, hai người đẹp ngồi kế bên nhau…


-Không lẻ mình và cậu có duyên đến vậy sao ? – Tôi tự hỏi mình.


-Thôi, chắc tình cờ thôi mà.


Em ấy đã bước vào chỗ ngồi, yên vị trí.


-Em mới vào giới thiệu cho các bạn biết đi – Thầy bắt đầu nã đạn.


-Dạ, Em tên Dương Hoàng Bạch Yến, mới chuyển trường mong được làm quen với các bạn, có gì mong được giúp đỡ, cảm ơn rất nhiều – Em ấy bình tỉnh với vẻ mặt lạnh lùng của mình.


Một cái giới thiệu ngắn gọn và đầy đủ hàm ý.


-woa..tên đẹp người cũng đẹp.


-tên dài thế- Một đứa con gái đang ghen tỵ đây mà


-Bạch Yến tên đẹp nhỉ.


-Nữa có con tao đặt tên Bạch Yến – Thằng K suốt đời cưa gái không dính là chỗ này, vô duyên vãi lọ.


-Nữa có con tao đặt tên K – Thằng T chơi lại.


-….


-…


-…


Tóm tắt lại là số đông con gái, con trai ai cũng khen em.


-Được rồi, các em lần lượt đứng lên giới thiệu về mình đi.


Thế là cả lớp nhoi nhoi lên lần lượt giới thiệu về mình, bên cạnh những lời giới thiệu đơn giản thì không ít những lời giới thiệu bá đạo được lớp đưa ra, từ đó tôi quen được nhiều bạn và một thằng bạn thân đã bước ra từ đây.

-Xin chào, mình tên Nguyễn Văn Đ ( Bạn chí cốt sau này đấy ), chuyên cung cấp niềm vui tiêu thụ nỗi buồn số lượng lớn, đủ cho cung và cầu bạn nào có nhu cầu thì liên hệ 115 sẽ được tặng một cái giường màu trắng, bộ đồ kima trắng, cái gì cũng trắng nói chung là trọn gói. Đến đây thì hết vì quá mệt xin được kết.– Câu giới thiệu không kém phần hài hước và bá đạo


-Vãi lọ.


-Haha, kinh cho chú.


-Có vần mậy.

-Được, anh kết chú rôi đó.


-Khùng.


-Hâm.


-Bla…bla..


Đến lượt thằng H điên :


-Tại hạ tên Võ Văn H, tuy không tài nhưng đẹp trai, còn có khiếu tán gái và đã từng trải.Mãi mãi tán gái đó là phương châm sống. – Nó giới thiệu giống như đọc rap.


………..



Cuối cùng cũng đã đến tôi vì trong lớp ai cũng đã giới thiệu hết rồi, từ nhỏ đã thích chơi trội hơn người và không đụng hàng ai cả nên màng giới thiệu :
-E…hèm…kem đây…vừa nghe vừa xem nhé…. Các vị huynh đài ở đây làm tại hạ đi ngang qua phải ghé qua xem, tại hạ đây rất bội phục vì khẩu ngôn vô cùng sắc bén, kiến thức uyên thâm có thể nói đạt đến trình độ thượng thừa của gió, đẳng cấp của bão. Lời nói ngàn cân như ngàn sao vũ trụ . Tại hạ NMT đây không bằng Gia Cát trí óc thâm thúy, nội công không thâm hậu như Trương Tam Phong, suy nghĩ lại có phần e thẹn nhưng nghĩ lại thấy có thể như thần cơ diệu toán Lưu Bá Ôn. Đến đây tại hạ xin hết – Tôi làm như vẻ kiếm hiệp, vừa nói vừa đỡ tay, giả cầm vạt áo, không hề khác làm mọi người đều chú ý. Đó là thành công.


-haha.


-Gốm nhỉ. –Tiếng con gái


-Ghê mầy – Thằng T ra ký hiệu Number One


-Thay mặt các hào kiệt võ lâm đang hành tẩu ở đây, tại hạ xin bái phục huynh một cái – Thằng C cờ hó chấp tay lại không thua không kém tôi.


-Tại hạ xin nhận – Tôi cũng đáp trả.


Và cả lớp đến lúc đó bật cười..


-Haha.. hai cụ đóng phim à.


-Ba con hà mã đạo. haha.


-Hài…


-Hai ông tướng tha cho con..hahah.


Người con gái theo tôi xếp vị trí no.2, Như, Bạch Yến cũng quay xuống nhìn tôi với ánh mắt có gì đó nể trọng, tôi có chút vui vui và nở mặt khi lấy lại sự nhục nhã ê chề lúc mới vào lớp. 9 năm học trôi qua, cái màn giới thiệu xong đến màn phân công cán sự lớp.


-Để giúp cho lớp đi lên, học tập tốt, chúng ta bầu ra cán sự lớp. Do mới nên thầy không biết ai nên quyền quyết định thuộc về các em. Trước tiên là lớp trưởng.


Cả lớp bắt đầu bàn tán khi thầy nói vừa hết, bằng thình giác của mình cũng nghe thấy đâu đó ở các lớp khác không khác gì lớp tôi và cuộc bầu cử dân chủ tự do bắt đầu...


-Dạ thưa thầy em bầu bạn Tố Như ạ - Cái người đứng dậy bỏ phiếu không ai khác chính là thằng C cờ hó mê gái.


Mấy thằng con trai bắt đầu màn lấy điểm của mình...


-Dạ em cũng cùng ý kiến với bạn.


-Chuẩn đó thầy.


-Em đồng ý hai tay hai chân luôn.


-Được đó thầy.


-…bla…bla…


-Cụ tổ mấy thằng mê gái – Tôi thầm chửi đổng @@


Và sóng gió nó bắt đầu nổi lên…


-Em bầu bạn BạchY ến – Lại một tên mê gái lộ diện đó là thằng Đ phò.


-Ý chú giống ý anh – Thằng H hùa theo.


-Chí phải anh đồng ý – Hình như thằng C sử dụng gió chiều nào che chiều đó hay sao ấy.


-Ok, quyết định đi thầy


-bla…bla…


Tôi chỉ biết ngồi đó mà lắc đầu với bọn này, mê gái kinh khủng nhưng ý kiến nó rất hợp lý, để người đẹp làm cán sự có khi lại tốt ^^. Nãy giờ mấy anh phái mạnh mình đứng lên bỏ phiếu không thì phải còn phái nữ thì …


-Mấy ông mê gái vừa thôi.


-Thấy gái đẹp là tươm tớm.


-Mê gái kinh khủng.


-Lòi mắt kìa.


-…bla…bla


Hai bên cự cãi nhau chí chóe cả lên…


-Các em im lặng nào. – Thầy thấy tình hình không ổn.


-Dạ thưa thầy em bầu cử bạn Thanh Mai ạ ( người con gái no.2 lúc nãy giới thiệu tên là Diệp Thanh Mai ) – Thằng S miệng rộng lên tiếng.


-Té ra lớp này dê cụ không ít nhỉ.– Tôi thầm chửi khi người đề cử ba người đẹp nhất nhì trường lại là ba thằng bạn khốn nạn của mình. Đời nó thế.


Nhưng tô icũng đâu thua gì bọn nó đâu, có khi lại là đại ca của chúng nó tại chưa bộc phát thôi, kaka.^^. Nhưng chuyện đời nó đơn giản thì nhàm chán lắm, thế là ông trời lại đem tôi ra làm vật cho thiên hạ đỡ chán…


-Em xin đề cử bạn NMT làm lớp trưởng – Bạch Yến giọng ngọt ngào.


-Em đề cử bạn NMT – Tố Như giọng ấm áp.


-Thưa thầy, bạn NMT làm lớp trưởng – Thanh Mai giọng thanh thoát.


Ba giọng nói say đắm lòng người, ba người con gái xinh đẹp không hẹn nhau mà đứng lên cùng một lúc và nói ra những lời đó, chính họ cũng ngỡ ngàng khi có hai người khác đang nói ý kiến giống mình, câu từ thì khác nhau nhưng nó cùng một nghĩa. Sau khi nói xong cả ba không hẹn mà đưa mắt nhìn nhau giống như sắp có chiến tranh, Bạch Yến nhún vai, Như chau hàng lông mài lại, Mai lắc nhẹ đầu, ba người ba vẻ. Còn thằng con trai được nhắc tên ba lần…

-Cái đệch, gì thế này – Tôi giật bắn người một tý nữa té ghế lần thứ hai khi nghe cả ba nói ra.


Trong lớp lúc này tâm điểm không phải cái chức cán sự lớp trưởng mà tất cả đỗ về 3 người con gái và một thằng con trai đang khù khờ, bọn con trai con gái đưa mắt nhìn tôi như thể sinh vật lạ trên trời rơi xuống, sao này hỏi bọn nó mới biết là nhìn tôi xem có gì đặc biệt không mà đến cả ba người con gái có cùng ý kiến thế. Khỏi nói mấy thằng con trai thì muốn ăn tươi nuốt sống tôi nếu ở đó chỉ còn bọn nó và thằng con trai được ba người con gái xinh đẹp như hoa nở để ý đến. Bọn con gái thì chắc đang có suy nghĩ “ hắn có gì đâu mà ba đưa kia chọn thế “. 


Giây phút đó có thể nói im lặng nhất trong ngày hôm ấy, mọi sự tập trung cao độ dồn về phía tôi, thầy bỗng chóc phá vỡ không khí im lặng đáng sợ ấy :


-Được rồi, em NMT làm lớp trưởng – Thầy nói sau đó ghi vào một tờ giấy.



Và chính lúc đó…


-Vê lờ thằng T – Thằng Đ thì đưa mặt nhìn lên nóc trường.


-Nó cũng có đẹp trai gì đâu mà cả ba đứa xinh đẹp nhất lớp chú ý thế - Thằng C chưa hiểu ra vấn đề.


-thằng MT có phúc vãi – Một thằng trong lớp ganh tỵ thở dài ngao ngán.


-Té ghế cũng được làm lớp trưởng à – Một đứa con gái phát biểu cực hay.


-Số đào hoa con mẹ nó rồi – Thằng H thì vỗ trán.


-Hắn có gì đâu ta?


-Khó hiểu với tên này.


-Ước gì tao cũng như nó – Thằng S đang mơ mộng


-Không có điểm nổi bật.


-Nhìn cũng dễ thương đấy các bà – Câu hay nhất trong ngày mà tôi được nghe thấy.


-Nhưng nhìn cũng đểu – Một đứa ngồi kế bên phản bác ý kiến đó không ai khác chính là chị Tr nhà ta ạ.

Thế là tôi chưa làm gì mà đã trở thành tâm điểm của lớp, trừ ba người con gái kia vẫn thản nhiên như chưa từng có chuyện gì, nếu cả ba đẹp nhất trường thì chắc chắn một phần ngày mai tôi sẽ nổi tiếng nhất khối,và các vụ này có khi được đưa lên báo tạo sì-can-đan chứ chẳng đùa đâu.


-Im lặng nào,tiếng theo là lớp phó học tập. Trước khi các em bầu cử thầy đưa ra 5 người có điểm cao nhất lớp – Thầy nói rồi cầm lấy mấy cái học bạ ở phía trên lên chắc chuẩn bị sẵn.


Tất cả như im lặng vì sắp biết được các vị thiên tài của lớp.


- Điểm trung bình tất cả các môn nhé, không tính các môn năng khiếu. – Thầy đeo kính vào hỏi lớp


-Dạ - Tiếng trả lời đồng thanh vang dội cả lớp.


-Em Nguyễn Tố Như 9,8 ; Em Diệp Thanh Mai 9,6 , Em NMT 9,3 ; Em Nguyễn Văn Đ 8,5 ; Em Trần Thanh T 8,3. – Thầy đọc lần lượt qua 5 cái tên.


Và đến lúc này tiếng bàn tán ì xèo vang lên, tôi biết nó xuất phát từ đâu.


-Không ngờ Như học giỏi thế - Tôi hơi choáng váng khi nghe số điểm 9,8 của em, quả thật là một con số khủng.


Bây giờ đến lớp..


-Ê..6,8 hay 9,8 thế ?


-Mấy phẩy thế?


-Thầy ơi có đọc nhầm không – Thằng K đứng dậy hỏi.


-Không em –Thầy nói.


-Ghê vãi lọ.


-9,8 thần thánh thật.


-Toàn cao thủ 9,8 9,6 điểm kinh thế


-Học ghê quá.


-….


-….


-….


Rất nhiều lời bàn tán về Như vang lên, thật không ngờ có người học đến 9,6 ; 9,8 đối với 12 môn như thế, đến ngay cả tôi lần đầu tiên trong đời nghe có người học 12 mốn mà đạt được con số kinh khủng như thế, tài sắc vẹn toàn, đúng là không có chê.Ngay cả tôi năm lớp 9 có thể nói dễ nuốt nhưng nỗi lực cực kỳ cũng có 9,3 mà hai em ấy tận ở những “đỉnh núi cao chót vót”.


-Ủa sao không tên Bạch Yến ta – Tôi chợt nhớ ra.


Vâng, lần này có người suy nghĩ giống tôi và làm vật thế thân giùm :


-Thưa thầy không có bạn Bạch Yến à ? – Thằng S phò đứng lên hỏi.


-À, để thầy xem lại.


Thầy lấy một sắp giấy gì đó cận bên không giống học bạ, tôi thoáng nhìn qua ở bìa của những tờ giấy đó không phải chữ của Việt Nam. Thầy lật qua lật lại khuôn mặt lúc đó có cả hơi khựng lại làm cho cả lớp tập trung đến cao độ vì ai cũng muốn biết hai người đẹp kia đã có số điểm kinh khủng thế kia thì người còn lại sắc đẹp có thể nói trên hai người kia điểm có kinh khủng thế không.


-Em Bạch Yến không ngại thì thầy đọc – Thầy tháo kính xuống.


Em ấy có chút đắng đo rồi đưa ra quyết định :


-Dạ thầy đọct ổng kết 3 hàng cuối tiếng Việt được rồi ạ - Em đứng dậy nói với giọng ngọt ngào.


-Được. Các em tự nhẩm nhé. Thầy nói một cách đầy ngụ ý nhưng tự tin mà nói chắc có lẽ mình tôi phát hiện ra điều đó ở trong cái lớp này.


“Bình tĩnh trước mọi tình huống”. Một câu nói đầy triết lý từ võ đạo có thể sử dụng trong cuộc sống.


-Nhẩm à? Hiểu luôn – Tôi nhận ra sự ngụ ý trong câu nói của thầy.


Đối với các con số điểm thì nó luôn có dấu phẩy và đến tận 12 số làm sao mà chỉ trong một lần đọc nhớ hết được, rồi cộng trừ nhân chia bằng cách tính nhẩm được chứ, chỉ có thể là những con số đó rất đơn giản giống như 1+1 =2. Tôi dự được việc đó nên trên đôi môi mỉm cười một mình,bất chợt Bạch Yến quay xuống nhìn tôi và tất nhiên thấy được nụ cười đang nở trên môi. Tôi đưa tay làm ký hiệu Number One, em ấy thì đăm chiêu như chưa hiểu ra gì nhìn dễ thương thật.


-Bạch Yến : Trong đó 7 môn điểm tối đa 10, riêng 1 môn 9,8 1 môn 9,8 1 môn 9,7. Tổng cộng 9,9 điểm.
Đấy tôi dự có sai đâu nhưng điều bất ngờ là tại sao câu nói của em lại có “hàng tiếng Việt” làm khó hiểu, không ngạc nhiên cái này thì ngạc nhiên cái kia. Lớp lúc này…


-Ôi vãi lọ.


-Cái đệch.


-Không thể tin được.


-Kinh khủng.


-Xin cho hỏi đây là đâu?


-Ặc kinh khủng.


-Thiên tài rồi.


-Choáng tiếp tập hai.


-…..


-…


Đúng như vậy chương trình lớp 9 tuy hơi nhẹ nhàng nhưng con số đó làm ai cũng phải thốt lên một câu “Siêu Phàm”.


-Thầy đọc Tố Như đi


-Nguyễn Tố Như : 9 môn 10, Anh Văn 9,5 Giáo dục công dân 9,9 Địa lý chỉ có 8,7. Tổng cộng 9,8.


-Sao địa có 8,7 thế nhỉ - Tôi cảm thấy ngỡ ngàng.


-Cái quái gì vậy


-Đệch 9 môn 10.


-Lớp chuyên à.


-Hai người này tài thế kia mà không thi chuyên nhỉ - Thằng T quả là có lúc thâm thúy kinh,đó cũng là thắc mắc của tôi.


-Không từ miêu tả.


-Đúng là tài năng và sắc đẹp đi đôi với nhau.


Cả lớp nhoi nhoi như con giòi về thành tích bất hủ của hai em ấy, tôi cũng có bất ngờ tý thôi vì ngay chính mình cũng 3 môn 10 chứ chẳng đùa nhưng có thắc mắc là 3 người họ không học chuyên lại học một trường THPT bình dân này chứ. Chưa kịp giải quyết thì…


-Vậy ai làm lớp phó học tập – Thầy hỏi lớp.


Và rồi………..



-Bạn MT quyết định đi thầy.


SẶC





-Cái đệch định chơi tao à – Tôi thầm chửi thằng bạn khốn nạn vừa đứng lên phát biểu hay vê lờ, không ai khác thằng T mặt lọ.


-MT ý em sao?– Tên tôi đã được vang lên.


-Thôi rồi lượm ơi – Tôi thầm nghĩ


Cái khó nhất của tôi bây giờ chỉ được chọn một trong ba người con gái ấy vì chỉ có một chức lớp phó mà cả ba điều xứng đáng không ai hơn ai không ai kém ai. Đúng là con trai khi được giao nhiệm vụ rồi thì phải hoàn thành và phải có quyết định chính xác. Lần này không ai cứu tôi vào lúc này ngoài cái não của mình…


-Thưa thầy em không chọn ai cả - Tôi bình tỉnh như thằng xỉn mà nói.


Cả lớp “ồ” lên ngạc nhiên vì nãy giờ đang đợi quyết định SẼ CHỌN AI TRONG 3 NGƯỜI ĐẸP của tôi nhưng họ thất vọng.


-Lớp mình không cần lớp phó học tập vì đã có cán sự bộ môn, còn việc ghi sổ sách thì giao cho bí thư đoàn cùng mấy tổ trưởng quản lý là được – Tôi nhớ đến 5 cái chức cán sự bộ môn.


Không biết mấy trường THPT đạt chuẩn quốc gia như thế nào nhưng trường tôi thì lúc phân chia cán sự lớp phải có 5 cán sự phụ trách 5 bộ môn : ngữ văn, anh văn, toán, lí,hóa.


-Ý của bạn MT cũng được, các em thấy sao.


-Dạ theo ý bạn.


-Ý em cũng giống ý bạn


-…


Khỏi phải nói khi một người đưa ra ý kiến thì mọi người khác sẽ đồng ý theo đó là kinh nghiệm 9 năm hành tẩu giang hồ rút ra được cho bản thân.


“Quốc hội đã phê chuẩn” :


-5 cán sự các môn như thế này : Nguyễn Thanh Mai ngữ văn, Dương Hoàng Bạch Yến anh văn, Nguyễn Văn Đ toán, Nguyễn Tố Như vật lí, Trần Thanh T môn Hóa. Do bạn Thanh Mai có kinh nghiệm trong đoàn nên bạn sẽ là bí thư đoàn, bạn NMT sẽ là phó bí thư. Được chưa cả lớp ?


-Dạ Được – Cả lớp đồng thanh nói.


-Các em ghi lại thời khóa biểu, chiều nay chúng ta học chính thức.


Thế là “quốc hội” đã thông qua “nhân sự” và “hiến pháp” đến tận 9h30 sáng. Tất cả đứng lên chào thầy ra về, lúc chuẩn bị bước ra lớp thì có một ý kiến được đưa ra…


-Ai biết chơi Half life,CS không, làm ít ván giao hữu – Thằng Đ từ phi vụ rủ rê này chính thức gia nhập nhóm tôi.


-Có – Thằng Tlên tiếng.


-Trùm sniper đây – Thằng C lên tiếng.


-Tớ nữa – Khỏi phải nói tôi cũng có mặt.


-Hề hề sao thiếu tanker như anh đây chú. – Thằng S lên tiếng.


-Hehe xin 1 shot – Thằng H cũng đú theo.


-Đi thôi –Thiếu thằng K lên tiếng.


Thế là 7 thằng trong một lớp cùng chung chí hướng là bắn CS, Half life ( Thật ra CS và Halflife là hai thể loại có thể nói giống nhau từ súng đến các map, đến lúc đó tôi mới nhận ra ). Như nói về trước có công chuyện nên tôi đưa xe đạp chạy về và không quên lấy giùm tập sách cho buổi chiều. Thế là đi với thằng T cờ hó. Trời bắt đầu nắng lên, lúc đến qua tiệm net thì đã 10 giờ, đi trên con đường Lý Tự Trọng quen thuộc :


-Thằng MT có phúc quá mầy – Thằng T bắt đầu khui chuyện.

-Ba đứa đẹp nhất lớp đứa nào cũng thích nó rồi – Thằng C đạp xe cập đôi bắt đầu tám chuyện


-Tao đâu có đẹp trai thua nó đâu – Thằng K tự tin với sắc đẹp trời cho.


-Ơ, tụi bây nói gì thế không có chuyện đó đâu – Một mình tôi không thể chống cự lại ba thằng nó.


-Thôi khỏi chối,tao nhìn là biết – Thằng C phán


-Thánh à


-Phán kinh nhỡ


-Tao phán mầy té xe nè. – Thằng C nhìn thằng H nói đầy ngụ ý


Và rồi…


-Rầm.


Thằng H đã nằm xuống lộ với chiếc xe..


-ÔI CÁI ĐỆCH.


Đọc tiếp: Rượt Với Chị Đuổi Bắt Với Em - Phần 10

Truyen teen Rượt Với Chị Đuổi Bắt Với Em
Powered by XtGem
Copyright © 2018 15Giay.Xtgem.Com