1 buổi sáng mới lại đến và đối với mọi người thì sáng nào cũng như sáng nào,ko có gì mới.Họ vẫn phải thức dậy làm công việc của họ.Nếu có buổi sáng nào khác bình thường thì chắc là do trời mưa làm cho công việc bị trì trệ nhưng lũ con nít thì khoái vì được nghỉ học.Nhưng cái đó là buổi sáng của người ta,còn giờ đây buổi sáng này là của Hân.1 buổi sáng thật khác hẳn mọi ngày vì sự xuất hiện của Ju.[ ]Hân thức dậy thật sớm để làm bữa ăn sáng cho cả 2 rồi vào phòng gọi Ju dậy 1 cách âu yếm:
- Tình yêu của Hân ơi,dậy ra ăn sáng nè!
- Ư..m...Hân dậy sớm vậy?-Ju mở mắt ra dụi dụi nói
- Thì phải đến trường nữa mà nên dậy sớm.
- Ưm..nấu gì mà nghe thơm vậy?-Ju hít 1 hơi dài để ngửi mùi thơm đang bay ra từ trong bếp
- Bánh mì ốp la chứ gì đâu?Hân chỉ biết 2 món mì gói với ốp la thôi àh
- >.<
- Đi ra ăn nào,để nguội hết!
Hân nắm tay Ju kéo đi.Ju đứng dậy vừa gãi đầu vừa đi theo Hân.Nhìn cái ốp la dễ thương chưa?2 trứng nằm cạnh nhau mà ko bể.Ju nói:
- Nhìn ngon quá ta
- Hân của Ju mà
- Hì,đợi Ju vào rửa mặt đã!
Ju bay vào phòng tắm để lại Hân ngồi chờ.Trong khi chờ Ju ra,Hân lấy 1 tờ báo buổi sáng xem.Hân lật sơ qua từng trang rồi dừng lại ở trang tin tức thế giới.Hân ko tin vào mắt mình được,đó là hình ba của Hân.Ông ấy vừa được bầu chọn làm 1 thành viên trong các nghị sĩ của Anh.Hân nhếch mép cười vì sự cố gắng ko ngừng nghỉ của ông và vì những thứ ông đang đeo đuổi cả đời đó rốt cuộc thì cũng có ai đứng bên cạnh ông đâu?
Rồi Ju bước ra thấy Hân đọc báo mà cười liền hỏi:
- Có gì hay sao mà cười vui thế?
- Àh,ko có gì!
- Xạo!
- Hì,thiệt mà!Hân cười vì bây giờ ko biết ngoài giờ học ra nên đi đâu kiếm việc làm buổi tối thôi.
- Áh,nhắc đến việc làm mới nhớ.Hình như tại Ju làm Hân mất việc đúng ko?
- Chứ còn ai nữa?
- >"< Ju xin lỗi!
- Ko sao mà.Mất rồi thì làm chỗ khác!
- Àh,hay đến Dinh Độc Lập làm đi.Nghe nói ở đó đang tuyển nhân viên đó.1 tháng 30 USD mà công việc lại đơn giản nữa.
- Éc,việc gì mà lương tính đến đô dữ zạ?- Hân ngạc nhiên nói
- Ờ,thì đẩy xe tăng đó.Sáng đẩy ra trưng bày rồi đứng canh.Tối đẩy zô lại
- Con mắm này....người ta đang nghiêm túc mà dám đùa thế àh?
-
- >.< Thôi ăn mau còn đi đến trường nữa!
- Hì,ừa!
Cả 2 ngồi ăn nhanh rồi đi đến trường.Vẫn đi bằng chiếc xe đạp của mình,Hân chở,Ju ngồi phía sau và lại cất giọng hát.Nhưng lần này ko còn bài con nít nữa mà là 1 bài hát dành cho người đang yêu
- ....Sáng thức giấc nghe xuyến xao trong lòng.Hình như là tim em đã yêu anh rồi.Bước xuống phố thấy bóng ai thật gần,tự trách mình sao lại ko nói ra....nói ra...chỉ nói với anh rằng em yêu anh...yêu rất nhiều và thật nhiều...Trái tim này trọn đời sẽ thuộc về anh mãi thôi....[ bài Love love love của Thu Thủy ý mờ ]
Nghe người mình yêu hát cho mình nghe như vậy thì còn gì vui hơn?Hân cười suốt trên chặng đường đi trong hạnh phúc rồi Hân nói:
- Tí nữa tan học về,mình đi hỏi thăm mấy người hàng xóm.
- Hàng xóm gần nhà Hân hả?
- Ừh!
- Hỏi thăm gì vậy?
- Thì hỏi về Ju chứ hỏi gì?Lúc trước ko phải luôn miệng nói nhà của Ju sao?
- >.<
- Hì,phải tìm hiểu thân thế của bà xã tương lai chứ?
- .......!-Ju bỗng im lặng ko nói gì
- Ủa?Sao vậy?
- Tụi mình như thế này ko sao chứ Hân?Ju sợ lắm!Lỡ tìm ra được gia đình và thân thế của Ju,biết được Ju chết như thế nào rồi thì Ju cũng sẽ như chị Quyên hoàn thành tâm nguyện và siêu thoát.Ju sợ...sợ..nếu..Ju siêu thoát đầu thai vào 1 kiếp khác thì Hân sẽ ra sao hả Hân?
- Ưm...Hân ko biết.Chắc Hân sẽ tự sát để đi cùng Ju đầu thai qua kiếp khác.
- Ko!Thế đâu được?Ko cho!Ko cho!
- Hì..Hân nói vậy thôi chứ tìm được thân thế của Ju rồi thì Hân sẽ đánh đổi tất cả để Ju sống lại bên cạnh Hân.
- Hân biết cải tử hoàn sinh àh?-Ju ngạc nhiên hỏi Hân
- Có lẽ
- >"< Nhưng đánh đổi tất cả là đổi cái gì?Hân sẽ ko sao hết hả?
- Ko biết nữa.Thôi,đến đó rồi tính.
- >.< Ju ko biết Hân nói gì nữa.Ấp úng ko àh.Nhưng sau này Hân mà làm gì mà hi sinh bản thân luôn vì Ju thì Ju ko thèm đâu đó.Ko thích Hân bị gì đâu,biết ko?
- Hì,biết rồi mà!
Ju vòng tay qua eo của Hân ôm Hân chặt hơn.Hân cười nhẹ tự nhủ:"Hân nhất định sẽ giúp Ju sống lại dù có mất mạng Ju àh!"
Thế rồi cả 2 cũng đến trường và vào lớp học.Nhưng vừa vào lớp đã đụng mặt của Thy.Sợ Ju sẽ lại ghen vu vơ nên Hân chỉ gật đầu chào rồi về chỗ ngồi.Thời gian ngồi học trôi qua từ từ,Ju ngồi cạnh Hân cứ lâu lâu lại nghịch phá ko cho Hân tập trung vào bài giảng được.Bình thường Hân đã bực lên nhưng giờ Ju là cục kưng rồi,ko dám bực với nàng
Rồi giờ ra chơi cũng đến.Nghe tiếng chuông ra chơi,Ju là người mừng đầu tiên vì lại được bay nhảy.Hân phải vừa cười vừa lắc đầu pó tay với Ju.Thế là cả 2 hẹn nhau lên sân thượng cùng ăn nhẹ,uống nước.Hân được giao nhiệm vụ quan trọng là đi mua đồ ăn.Còn Ju thì bay lên đó trước.[ khôn dễ sợ ]
Hân mua đồ ăn xong liền vội chạy lên sân thượng thì khi gần đến Hân lại gặp Thy.Nhưng ko chỉ có mình Thy mà còn có 1 đám con trai khác nữa.Thấy Hân,Thy vội chạy đến núp sau lưng của Hân nói:
- Hân ơi,cứu Thy.Bọn họ có ý xấu với Thy.
- Nè,mài là đứa nào?Đừng nhiều chuyện nha!-1 thằng trong đám lên tiếng
- Tụi bây ko cần biết tao là ai nhưng tao ghét nhất là bọn người như bọn bây đấy!-Hân nói giọng lạnh lùng
- Ha..ha...mài ghét nhất bọn tao thì làm gì được hả?Định làm anh hùng àh?Tụi bây cho nó 1 trận!
Cả đám xông lên đánh Hân thì Hân vội quăng 2 lon nước vào bọn nó rồi kéo tay Thy bỏ chạy vì đứng ở cầu thang hơi bị khó đánh và Hân sợ sức mạnh trong người mình sẽ ko kiểm soát được.Thấy Hân cùng Thy chạy,tụi nó liền đuổi theo.Thy đi nửa chừng lại trượt chân vấp té nhưng Hân đã kịp giữ Thy lại.Bọn chúng nhờ thế mà đuổi theo kịp nên liền nhào vào đánh Hân.Ko thể làm gì khác,Hân đánh trả lại và tụi nó liền bỏ chạy.Hân quay lại hỏi Thy:
- Thy có sao ko?
- Ko.Cám ơn Hân đã cứu Thy nha!
- Ko có gì!
Hân đưa tay đỡ Thy đứng dậy thì Thy nhăn mặt rên lên 1 tiếng
- Ui..da...
- Sao vậy?
- Chắc lúc nãy trượt chân nên giờ bị bông gân rồi.Hiz..đau quá,ko đi nổi!
- Để Hân đưa Thy đến phòng y tế.
Hân xoay lưng lại cho Thy leo lên rồi cõng Thy đến phòng y tế.Giao Thy cho cô y tá chăm sóc,Hân liền vội chạy lên sân thượng vì sợ Ju chờ lâu.Cô y tá băng bó chân của Thy xong cũng ra ngoài lấy 1 ít đồ.Lúc đó thì bọn kia lại kéo đến nhưng gương mặt ko còn hung dữ nữa mà nói rất nhỏ nhẹ:
- Chân của Thy sao rồi?Ko sao chứ?
- Ko sao!Bông gân chút thôi.Nhưng nhờ vậy mà mọi việc diễn ra lại hay.Các cậu làm tốt lắm!
- Hì..hì...vì Thy đã nhờ mà nên bọn này phải cố gắng thôi!
- Đây là tiền thù lao của các cậu.Từ nay biến đi nhé!
- Biết rồi!Cám ơn Thy nha.Sau này có gì cần nữa thì cứ gọi bọn này.Bye!
Tên thủ lĩnh cầm tiền rồi đi ra cùng đồng bọn.Thy nằm xuống trên giường mỉm cười và suy nghĩ bước tiếp theo nên làm gì?
Còn Hân thì chạy vội lên sân thượng = tất cả sức lực của mình.Như là chưa bao giờ được chạy nhưng lên đến nơi thì ko thấy Ju đâu?Hân lo lắng gọi to:
- Ju ơi....
- Kiu gì mà kiu?Hân đi đâu mà lâu vậy?Đứng chờ mỏi cả chân đây nè!-Ju bỗng xuất hiện sau lưng của Hân,mặt nhăn nhó nói
- >"< Hì,Hân xin lỗi vì đã lên trễ.Tại lúc nãy gặp chuyện nên....
- Ý,cái mặt sao vậy?Ai đánh mà đỏ hoe thế này?-Ju đưa tay lên sờ vào má của Hân
- >.<
- Ai dám đánh Hân thế?Nói Ju nghe xem!
- Ko sao mà!Hân cũng đánh lại bọn nó rồi.Thôi đừng quan tâm nữa!
- Hứ..!Thế còn đồ ăn đâu hết rồi?
- Áh,lúc nãy quăng hết trơn rồi!
- Trời ơi!
- >__< Tại lúc đó nguy quá nên có cái gì là quăng hết àh
- Ko biết đâu.Người ta khát nước và mỏi chân quá nè!
- Rồi rồi,Hân xuống mua lại cho Ju.
- Ừk!
Ju vừa nói dứt lời thì reng chuông vào học.Hân cười lên nói:
- Ý,zô học rồi.May quá,khỏi chạy lên chạy xuống!
- A..a.a.a...ghét Hân ghê!
Ju la lên trong tức tối rượt theo Hân đi xuống.Cả 2 lại đùa giỡn vô tư mà ko hề biết đang có nhiều chuyện sắp đến với họ....
Trở lại lớp học,Hân Nghiêm túc lại ngồi học nhưng Ju thì cứ ngồi kế bên chọc phá đến nổi Hân phải bật cười vì mấy trò của Ju và kết quả là bị phạt ra ngoài,ko được ngồi trong lớp nữa.Cho là ko phải lỗi của mình nên Ju làm mặt tỉnh queo khi Hân nhìn.Hân nói:
- Thấy chưa?Khỏi học luôn!
- Đâu phải tại Ju.Ai biểu thầy giáo đang nói đến nỗi đau của quá khứ là mất nước mà dám cười lên như thế?
- Ờ...Ai biểu ko àh?Ai chọt lét cũng ko biết nữa!
-
- Thôi,đi về!
- Ủa?Về luôn hả?Mấy môn còn lại thì sao?
- Thôi bỏ.Học được với Ju chết liền áh!
- xỏ xiên đấy àh?
- Đâu có,đâu có.
- Vậy giờ về bắt tay vào tìm kiếm thân thế của Ju hả?
- Ừm.Đi thôi nà trợ lý!
- Yes sir!
Ju đặt tay lên trán chào tuân lệnh rồi cả 2 đi về.Trên đường về Ju rất vui vẻ phấn khởi vì sắp biết được mình là ai?Thấy Ju vui như vậy Hân cũng vui nhưng ko ngờ việc giúp Ju tìm lại thân thế chính là sai lầm của Hân...
Cả 2 vừa về đến nhà dẹp cặp thì liền bắt đầu từ ngôi nhà kế bên:
- Dạ thưa cô,cháu là người mới dọn đến mấy hôm ở căn bên cạnh.
- Àh,có gì ko?
- Dạ,cô cho cháu hỏi cô có biết gì về người ở phòng đó trước đây ko ạh?
- Xin lỗi,cô cũng chỉ mới đến cách cháu vài tuần thôi nên ko rõ.
- Vậy cho cháu hỏi ở tầng 9 này ai là người già nhất vậy cô?
- Àh,nhà đằng kia kìa.Lại hỏi thử bà cụ 6 xem.Hình như ở đây chỉ thấy mỗi bà cụ là lớn tuổi nhất!
- Dạ..dạ..cám ơn cô!
Hân cúi chào cám ơn rồi đi đến chỗ bà cụ 6 đang ngồi nhăm nhi ly trà nóng.Cúi chào lễ phép,Hân nói:
- Dạ..thưa bà..cho con hỏi 1 chút được ko ạh?
- Hả?Hả?Con nói cái gì?
- Bà ấy bị lãng tai rồi,phải la lớn lên mới được Hân ơi!-Ju nói
- Ừm.DẠ THƯA BÀ,CHO CON HỎI 1 CHÚT ĐƯỢC KO?
- CON HỎI VIỆC GÌ?-bà cụ 6 cũng la lớn theo vì sợ Hân ko nghe thấy
- DẠ,BÀ CHO CON HỎI Ở CĂN PHÍA ĐẰNG KIA,TRƯỚC KHI CON ĐẾN THÌ CÓ AI THUÊ KO Ạ?
- HẢ?CON NÓI GÌ?BÀ NGHE KO RÕ!
- >"< CON HỎI LÀ Ở CĂN ĐẰNG KIA TRƯỚC ĐÂY CÓ AI Ở KO?
- ÀH,CÓ..CÓ...CÓ 1 CON BÉ Ở ĐÓ ĐƯỢC 1 HAY 2 THÁNG GÌ ĐÓ THÌ KO THẤY ĐÂU NỮA!
- BÀ CÓ BIẾT TÊN CỦA NGƯỜI ĐÓ KO Ạ?
- BIẾT CHỨ?NÓ HAY CHÀO BÀ LẮM.ĐI ĐÂU MÀ THẤY CŨNG CHÀO HỎI HẾT.NGOAN LẮM!
- VẬY NGƯỜI ĐÓ TÊN GÌ HẢ BÀ?NÓ TÊN NHƯ.
- Hì..hay chưa?Biết tên thật rồi kìa.-Hân xoay qua nói với Ju
- >"< Hân hỏi tiếp đi.Hỏi người nhà của Ju đi!
- Biết mà!BÀ ƠI,BÀ CÓ BIẾT THÂN THẾ CỦA NHƯ KO BÀ?
- THÂN THẾ ÀH?BÀ KO BIẾT!
- VẬY NHƯ LÀ NGƯỜI THẾ NÀO HẢ BÀ?
- NÓ THÂN THIỆN LẮM.NGOAN VÀ LỄ PHÉP NỮA.VUI TÍNH,THỈNH THOẢNG CŨNG NGHỊCH LẮM.NĂM NAY LÀ SINH VIÊN RỒI MÀ SUY NGHĨ RẤT NGÂY THƠ.BÀ LUÔN DẠY NÓ PHẢI CẨN THẬN VỚI NGƯỜI ĐỜI MÀ NÓ CỨ CƯỜI TRỪ KO!
- HÌ,BÀ ƠI,VẬY BÀ CÓ BIẾT ĐỊA CHỈ NHÀ CỦA NHƯ KO?HAY CÁI GÌ VỀ NHƯ NỮA KO?
- CÁI ĐÓ BÀ KO BIẾT.CON BÉ KO BAO GIỜ KỂ VỀ GIA ĐÌNH.
- THẾ Ạ!
- ÀH,ĐẾN TRƯỜNG ĐẠI HỌC QUỐC GIA HỎI THỬ ĐI.NÓ LÀ SINH VIÊN TRƯỜNG ĐÓ ĐÓ.NÓ KHOE NÓ ĐẬU VÀO ĐÓ MÀ!
- Vậy là Ju chung trường với Hân rồi!-Ju vui mừng nói
- Hì,ừa,vậy trở lại trường xem.
- Ừa!
- CON CÁM ƠN BÀ,CON ĐI ẠH!
- Ờ,CON ĐI ĐI!
Hân và Ju liến đi đến trường lại và đến văn phòng để hỏi xem lí lịch của các sinh viên năm 1.Đi trên hành lang,Hân và Ju tình cờ bước ngang qua 1 người đang bê đống sách.Hân thì ko để ý gì vì vội muốn giúp Ju nhưng còn Ju khi đi lướt ngang qua người đó thì bỗng có 1 cảm giác quen thuộc trỗi dậy trong lòng khiến Ju dừng bước nhìn theo người đó.Đang đi thì thấy Ju dừng lại,Hân ngạc nhiên hỏi:
- Sao vậy Ju?
- Àh,ko có gì!Mình vào văn phòng hỏi mau đi!
- Ừa!
Hân cùng Ju bước vào văn phòng gặp người quản lí sổ sách lí lịch của sinh viên-cô Thủy.Hân cúi chào lễ phép nói:
- Dạ thưa cô có thể cho em hỏi trường mình khi nhận các sinh viên mới vào có ai tên là Như ko ạh?
- Tên Như thì biết bao nhiêu người?Em muốn hỏi ai?Họ tên đầy đủ là gì?
- Dạ?Em..ko biết họ tên đầy đủ.
- Chết rồi,lúc nãy quên hỏi rõ bà cụ 6!- Ju nói với Hân
- Nếu em ko biết thì cô ko giúp em được!
- Dạ..nhưng cô có thể cho em xem hết các lí lịch của ai tên Như ?
- Chuyện đó ko được!Đây là hồ sơ của trường,cô ko thể cho em xem!
- Dạ...vậy em xin phép.Chào cô!
- Ừm!
Hân cúi chào rồi đi ra.Ju bay bên cạnh thắc mắc nói:
- Sao Hân ko năn nỉ?
- Năn nỉ cũng như ko!Hồ sơ của trường thì làm sao mình coi được!
- Vậy bây giờ tính sao?Chỉ có xem hồ sơ lí lịch mới biết được về Ju.
- Tối mình sẽ đi xem!
- Hả?Hân nói năn nỉ cũng ko được mà!
- Thì năn nỉ ko được nên tối đột nhập vào lục!
- >"<
- Hì
- Lỡ đến trường lại rồi,hay Hân vào học môn kế tiếp đi!
- Nhưng đâu mang theo tập vở?
- Thì mượn đại đi.Để bỏ uổng,phải mượn tập chép rồi ko hiểu bài nữa!
- Ừm,vậy vào học tiếp!
- Hân ngồi học đi,Ju đi chơi vòng vòng trong trường.
- Ko được!Ju phải ở đây với Hân chứ?-Hân liền phản đối vì sợ sẽ giống lần trước nhưng Ju lại cố gắng năn nỉ và hứa:
- Ju đi vòng vòng rồi về liền mà.Ko như lần trước đâu.Đi mà,đi mà!
- >"< Nhớ về liền đó biết ko?-Hân lại bị đánh gục bởi cái mặt năn nỉ của Ju
- Hì,biết rồi!Thương Hân lắm áh!-Ju cười hun nhẹ lên má của Hân rồi bay đi.Hân ngồi trong lớp lắc đầu với Ju luôn.
Thế rồi Ju liền bay vội ngang qua tất cả các lớp để tìm người lúc nãy đi ngang qua Ju cho Ju 1 cảm giác rất thân quen.Từ lớp này qua lớp khác,Ju cuối cùng cũng kiếm được người đó.Nhưng khi vừa thấy người đó,tim của Ju lại bỗng đập lên thình thịch hồi hộp.Ju ko biết đó có phải vì là do sự phấn khởi sắp tìm ra thân thế mình hay là do người đó có cái gì đó đặc biệt với Ju?Ju ko biết và ko diễn tả được.
.Cùng lúc đó,ở lớp Hân lại gặp Thy.Thy nói:
- Thy ko dám bỏ buổi học nên lên đây ngồi.
- Ờ!
- Hân đã cứu Thy nên Thy muốn được trả ơn cho Hân.
- Ơn gì?Ko cần đâu!
- Cần mà!Thy là người rõ ràng.Có ân với Thy thì Thy phải trả.Tối nay 8h Hân rảnh ko?Đến nhà của Thy dự 1 bữa tiệc nhỏ nha!
- Hân ko đi đâu.Hân bận lắm!
- Vậy àh?Thế là sinh nhật buồn rồi.Vừa bị cái chân vừa ko có Hân đến dự!-Thy nói giọng buồn chán
- Hôm nay sinh nhật của Thy àh?
- Ừm!-Thy gật đầu
- .....thôi được rồi.Hân sẽ đến dự!
- Hì,hứa rồi nhé!
- Ờ!
Nghĩ là sinh nhật của Thy,người ta đã mời rồi lại từ chối thì hơi kì nên Hân đồng ý mà ko hề biết đó là 1 cái bẫy của Thy dành cho mình.
Trở lại với Ju thì Ju đang lóng ngống ko biết nên làm gì tiếp theo với người có cảm giác thân quen với mình đây?Ko ai thấy được sự có mặt của Ju.Ju chỉ có thể đứng cạnh người đó và biết được thêm chút thông tin về người này.Đó là cái tên Huy và là 1 hot boy trong trường dù chỉ mới là sinh viên mới nhập học.
Rồi giờ học cũng trôi qua,chớp mắt đã reng chuông ra về.Ju liền bay đến lớp Hân kéo Hân đi đến chỗ của Huy.Hân ko hiểu gì hỏi:
- Chuyện gì mà kéo Hân đi nhanh vậy?
- Chuyện gấp lắm.Ju gặp được 1 người cho Ju cảm giác quen thuộc lắm nhưng Ju ko biết nên điều tra thế nào?
- Vậy sao?Ai thế?
- Cậu ấy kìa!-Ju chỉ ngón tay về Huy.Hân nhìn theo ngón tay thấy Huy đang bị vây quanh mấy cô bạn thì đủ cho Hân có ấn tượng rồi.
Thế là thay vì về nhà nằm ngủ,ăn cơm rồi kiếm việc làm cho hết buổi chiều để chờ đến trời tối thì Hân và Ju đi theo Huy về nhà.Thật bất ngờ là Huy ko chỉ là 1 hot boy mà còn là 1 cậu ấm của 1 gia đình giàu có nữa.Nhưng đó chỉ là bất ngờ vì ko nghĩ đến chứ Hân và Ju thì ko ngạc nhiên khi thấy ngôi nhà to lớn của Huy.Với Hân thì khỏi nói,Hân còn hơn thế nữa nên với Hân ko có gì lạ.Điều lạ chính là Ju cũng ko thấy làm lạ mà còn cảm thấy ngôi nhà của Huy quen quen.[ đó mới là vấn đề àh ]
Hân nhìn Ju đứng trước cổng hỏi:
- Bây giờ thì sao?
- Ju ko biết nữa.Nhưng Ju nghĩ Huy biết Ju.Ju cảm thấy cậu ấy quen thuộc lắm.Cả ngôi nhà này nữa!Rất quen...
- Nếu vậy Hân sẽ vào hỏi thăm thử xem thế nào!
- Ừm!
Ju đồng ý với Hân.Hân bấm chuông cửa,1 người làm trong nhà vội chạy ra hỏi:
- Cậu là ai?
- Dạ.Cháu là bạn của Huy.Cháu có chuyện muốn gặp cậu ấy!
- Cậu là bạn của cậu chủ àh?Thế thì mời cậu vào!
Người làm mở cửa ra mời Hân vào rồi dẫn vào nhà gặp Huy.Huy ngạc nhiên khi thấy Hân vì thực sự có quen biết đâu?Ko để Huy nói,Hân đã mở miệng trước:
- Tui là Hân.Tụi mình học cùng trường.Tui có chuyện muốn hỏi Huy.Làm phiền chút được ko?
- Ưm..được!Mời cậu ngồi.
- Cám ơn!
- Cậu muốn hỏi gì?
- Ừm...chuyện là..cậu có biết cô gái nào tên Như ko?
Vừa nghe cái tên Như,Huy bỗng giật mình mở to mắt nhìn Hân nói:
- Cậu..cậu..là gì của Như?
- Tui là bạn của Như.Thật ra thì chúng tôi chỉ mới quen biết thôi nhưng tự nhiên Như mất tích,ko thấy đâu nữa.Tui vẫn chưa biết nhiều về cô ấy nên muốn tìm hỏi thăm cũng ko được!
- Vậy sao cậu biết mà tìm đến tôi?-Huy hỏi trong nghi ngờ
- Àh,vì biết Như học cùng lớp với cậu nên tui mạnh dạn đi hỏi thế thôi!-Hân cố tình nói dối để gạt đi sự nghi ngờ của Huy
- .....Cậu đi theo tôi!
Dường như Huy đã ko còn nghi ngờ gì nên đứng dậy dẫn Hân đi theo lên phòng của mình.Huy là con trai lại là con nhà giàu nhưng căn phòng của Huy rất ngăn nấp,gọn gàng,kệ sách thì chất đầy sách,1 cái bàn học,1 cái giường và 1 cây đàn ghita được để ở 1 góc,ko bừa bãi như những cậu ấm khác.[Có thể nói giàu mà ko chảnh đây.]Huy mời Hân ngồi xuống và đưa cho Hân xem 1 quyển album ảnh.Tất cả đều là ảnh chụp của Ju và cậu ấy.Huy nói:
- Như là bạn gái của tôi.Tôi và Như quen nhau từ hồi mới biết đi vì gia đình của tôi và Như là bạn thân.Lớn lên học cùng trường,lúc nào cũng có nhau nên tình cảm cũng dần dần lớn.Chúng tôi quen nhau rất vui vẻ.Nhưng cho đến 2 tháng trước,Như cãi nhau với gia đình vì chuyện gì đó nên quyết định dọn ra ở riêng.Đang chờ vào năm học mới,trường mới thì Như bị tai nạn giao thông.
Kể đến đó,gương mặt Huy bỗng đượm buồn và có vẻ đau đớn lắm.Hân nghe đến đó thì tim của Hân cũng đang rất đau nhưng Hân ko dám lộ ra mà bình tĩnh nói:
- Vậy..Như..đã mất rồi sao?
- Ko!Như chưa chết.Nhưng Như đang rơi vào tình trạng đời sống thực vật.Ngày nào tôi cũng đến nhà thăm Như nhưng Như vẫn chưa tỉnh lại.1 tuần nữa thì 2 bác bên nhà của Như sẽ đưa Như ra nước ngoài điều trị.Nếu cậu muốn thăm Như thì tôi sẽ cho cậu địa chỉ nhà.
- Àh,vậy cám ơn cậu.
- Ko có gì,bạn của Như cũng là bạn của tôi mà!-Huy tươi cười thân thiện
- Thôi,tui phải về đây.Chào cậu.
- Ờ,chào!
Hân đứng dậy bước đi về.Ra khỏi nhà của Huy,Hân đi thật chậm từng bước,gương mặt lạnh băng ko 1 chút biểu cảm và cũng ko nói gì.Hiểu Hân đang nghĩ gì,Ju nói:
- Hân đừng suy nghĩ nhiều.Đừng giận như thế.Ju...cho là Huy là bạn trai của Ju đi nhưng bây giờ Ju đâu có cảm giác gì với cậu ta đâu.Ju chỉ muốn ở bên cạnh Hân thôi!Hân tin Ju được ko?
- Hì,Hân tin mà.Hân có nói ko tin đâu?-Hân trả lời,gượng cười với Ju vì sợ Ju sẽ lo lắng cho mình.Thấy Hân cười nói thế,Ju yên tâm nắm tay của Hân chặt hơn để mong rằng Hân sẽ ko sao nữa.Nhưng Ju ko hề biết rằng bây giờ lòng của Hân đang rối bời vì sự thật đó!
Về đến nhà,Hân ngồi bệt xuống ghế xem tivi nhưng con mắt cứ nhìn vào hư không còn ngón tay cứ bấm hết kênh ngày qua kênh khác.Thấy vậy,Ju liền giựt máy điều khiển tivi nói:
- Bấm nữa nó hư mất.Coi 1 kênh thôi chứ?Hân ko coi thì để Ju xem phim hoạt hình.
- Lớn rồi còn xem phim hoạt hình gì?Đưa đây cho Hân,để Hân xem phim hành động hay hơn!
- Ko!Mấy phim đó dở ẹc,coi hoạt hình àh!
- Ko đưa hả?
- Ko..ko...!-Ju lắc đầu
- Đưa đây!
Hân vừa nói vừa nhào tới Ju lấy máy điều khiển.Ju bị Hân tóm gọn nhưng vẫn cố vùng vẫy ko đưa.Rồi 4 mắt nhìn nhau,Hân khẽ hôn nhẹ lên môi Ju nói:
- Hân ko thể mất Ju được Ju có biết ko?
- Ju biết,Ju cũng ko thể xa Hân được!- vừa nói,Ju vừa vòng tay qua cổ của Hân ôm Hân rồi cả 2 lại trao cho nhau nụ hôn nóng bỏng.Hân hôn lên môi của Ju rồi từ từ nụ hôn đó lại kéo xuống cổ của Ju.Hân và cả Ju đang thấy cơ thể của mình đang nóng ran lên thì chợt dt của Hân reng lên cắt ngang mọi chuyện.Hân bước đến nghe dt:
- Alo?
- Alo,Rei hả? - 1 giọng nói quen thuộc bên kia đầu dây.[ xí,min giải thích,nói = tiếng Anh đó nhá,nhưng min ko biết viết >"< điểm Anh văn dở tệ nên pà kon thông củm ]
- Anh?Sao anh lại đột nhiên gọi cho em vậy?
- Hì,ngạc nhiên lắm hả?Anh mới qua Vn nè.Đang ở khách sạn.
- Ủa?Anh ko ở bên đó giúp ba em mà qua đây chi vậy?
- Hì,nhớ em mà!Nên bay qua đây!
- Èo!
- Hì.hì..anh đùa đấy.Ba em muốn anh đưa em về gặp ông.2 cha con xa nhau lâu rồi chắc ông nhớ em!
- Ông ấy mà cũng nhớ đến em sao?
- Lại nữa rồi,đừng nghĩ xấu cho ba em chứ?
- .....!
- Bây giờ em đến chỗ anh được ko?Dẫn anh đi chào bà ngoại của em nữa chứ?
- Oki,anh ở đâu?Nói đi,em sẽ đến.
- Àh,khách sạn New World đó kưng!
- Oki,em đến ngay.Anh đợi đó đi!
- Oki,bye!
- Bye!
Hân cúp máy rồi vội chỉnh lại trang phục.Ju ngồi trên ghế,hỏi:
- Ai vậy?
- Anh nuôi của Hân.Anh ấy vừa từ Anh sang nên giờ Hân đến đón anh ấy đi gặp bà ngoại.
- .....!- Ju ko nói gì im lặng nhìn Hân.Thấy vẻ mặt khó chịu của Ju,Hân bước đến hôn nhẹ lên trán của Ju nói:
- Tối nay Hân sẽ kể Ju nghe về mọi chuyện của Hân.Còn giờ thì Hân ở nhà nha.Hân đi với ông ấy.
- Sao ko cho Ju theo?
- Ừm..Ju đi theo ko tiện đâu.Ở nhà đi,ngoan nà!
- Xí,ko thèm!Đi đi!
Ju giận lẫy nhưng Hân chỉ cười trừ rồi bỏ đi.Hân vừa đi thì dt của Hân lại có tin nhắn.[ dt nhà Hân là dt bàn,có thể lưu lại cuộc gọi và tin nhắn của người khác].Đó là 1 cuộc gọi nhỡ của Thy.
- Hân ơi,tối nay Hân nhớ đến nhà Thy đó nha!Thy chờ Hân đến đó!Hì,nhắc Hân thế thôi,bye nha!Tối gặp lại!
Nghe xong tin nhắn,Ju bỗng cảm thấy bực vì đã từng kiu Hân tránh xa Thy ra thế mà giờ người ta lại gọi đến nhà,còn hẹn tối nay nữa.Thế mà Hân lại ko nói gì với Ju hết.Tức,Ju quăng cái máy điều khiển tivi xuống đất văng đến góc tủ.Ngồi bực 1 lúc,Ju bình tĩnh lại vì Hân đã nói tối nay sẽ kể cho Ju nghe mọi chuyện nên Ju tin tưởng Hân.Ko bực nữa,Ju bay vào phòng nằm ngủ để chờ Hân về.
Rồi đêm định mệnh của Hân và Ju đến.Ju thức dậy thì đồng hồ đã chỉ 8h30 rồi và Hân thì ko thấy đâu.Hân vẫn chưa về...căn nhà trở nên vắng lặng đến lạnh người.Ju bỗng cảm thấy tức giận vì Hân đã nói về lại đi luôn ko thấy mặt.Đoán Hân đang ở nhà của Thy nên Ju liền bay đi tìm mặc dù Ju ko biết nhà Thy ở đâu.
Lúc này thì đúng như Ju đoán,Hân đang ở nhà của Thy dự tiệc.Thoạt đầu chỉ đi với ông anh xong là Hân về nhà ngay nhưng vừa đến cửa thì Thy đã đứng chờ sẵn rồi kéo Hân lên xe đến đây luôn.Biết Ju thế nào cũng giận nên Hân đã rất muốn đòi về nhưng Thy cứ giữ mãi ko buông.Buổi tiệc diễn ra hết sức long trọng trong ngôi biệt thự lộng lẫy của Thy.Mọi người đến dự cũng thuộc lớp giàu có và ai cũng nghĩ Hân là bạn trai mới của Thy vì cô nàng cứ kè kè bên cạnh Hân ko buông.
Thấy ko thể như thế được nữa,Hân dứt khoát muốn về thì Thy làm nũng:
- Hân muốn về cũng được.Uống hết ly rượu này với Thy đi!
- Ok!
Vì nôn nóng muốn về với Ju và ko nghi ngờ gì ly rượu nên Hân ực hết 1 hơi mà ko ngờ Thy đã bỏ vào đó 1 viên thuốc.Sau khi uống hết ly rượu,Hân bỗng thấy choáng váng ko còn sức lực.Thy lập tức đỡ lấy Hân nói:
- Chắc Hân uống rượu ko quen nên say rồi.Tối nay Hân ngủ ở lại nhà của Thy nha!
Hân lắc đầu từ chối nhưng lại ko bước đi nổi và đành để mặc cho Thy đỡ mình lên phòng.Thy đặt nhẹ Hân nằm xuống giường rồi nhìn Hân đang khó chịu cảm thấy cơ thể nóng ran lên.Thy nói dịu dàng:
- Để Thy cởi bớt áo ra cho Hân đỡ nóng nha!
- Ko...ko....!
Hân cố gắng mở miệng nói nhưng cơ thể cứ như ko còn chút lực nào hết.Thy cứ thế cởi từng nút áo trên người của Hân ra mà Hân thì ko thể phản kháng gì được.Cùng lúc đó thì Ju cũng tìm được đến nhà của Thy.Bay quanh đại sảnh và sân vườn,Ju ko hề thấy bóng dáng của Hân đâu.Bỗng nhìn lên lầu thấy có 1 căn phòng mở đèn,Ju bay lên nhìn vào thì thấy Thy đang nằm đè lên Hân và đang cởi đồ ra thế mà Hân ko phản kháng gì,chỉ nằm im re.
Chẹp,cái cảnh đó thì ai mà chả ghen lên?Ju ko ngoại lệ.Ko tin vào mắt mình nữa,Hân dám như thế với người khác sau lưng mình...Ju ko còn bình tĩnh để lí trí phân tích rõ tình hình mà kết luận ngay rằng Hân đã phản bội mình.Ju thất vọng về Hân nên liền bay về nhà ngồi 1 mình trên sân thượng khóc.
Ju khóc 1 mình trên sân thượng.Khóc rất nhiều..rất nhiều...nước mắt ko ngừng rơi ra vì nghĩ đến những lời yêu thương mà Hân nói và cảnh lúc nãy...tại sao nó hoàn toàn trái ngược thế?Hay...hay vì Ju chỉ là 1 con ma nên trở thành trò đùa của Hân? Ko biết nữa...Ju cũng ko biết nữa...Ju chỉ thấy tim mình đang tan nát ra...đau nhói quá...khó chịu quá...Trong tiếng khóc nghẹn ngào,Ju vẫn khẽ gọi tên Hân với lời hờn trách:"Hân ơi,tại sao chứ?....."
Trở về căn phòng của Thy.Nhân lúc Hân đã bị ngấm thuốc,Thy đang cố gắng làm những gì mình muốn thử nhưng chỉ kịp hôn nhẹ lên môi của Hân thì Hân bỗng bừng tỉnh lại xô Thy qua 1 bên.Thy ngạc nhiên khi Hân ko bị ngấm thuốc liền cố chống chế:
- Thy...Thy thấy Hân nói nóng trong người nên Thy cởi nút áo ra dùm cho Hân bớt nóng thôi.
- .....!-Hân im lặng ko nói gì đứng dậy cài lại nút áo.Thấy Hân định đi,Thy liền kéo tay Hân lại nói
- Hân..Hân..đừng đi.Ở lại với Thy đi.Thy thích Hân.Thy muốn Hân trở thành người yêu của Thy được ko?
- Buông ra!
Hân ko thèm quay đầu lại nhìn Thy nói với giọng lạnh lùng.Chì 2 từ đó thôi cũng khiến cho Thy lạnh gáy,lập tức Thy liền buông tay của Hân ra,ko dám níu kéo Hân nữa.Hân khoác chiếc áo khoác của mình vào rồi bỏ đi xuống rồi chạy ngay đi về nhà.Vừa chạy,Hân vừa nói trong lòng:"Ju ơi,chờ Hân về,hãy chờ Hân về...!"
...Trên sân thượng,sau khi khóc 1 trận thật đã thì Ju cũng nín khóc và bay xuống nhà.Ánh mắt của Ju bây giờ như người vô hồn,Ju nhìn quanh căn nhà vắng lặng rồi cúi xuống nhặt cái máy điều khiển mà Ju đã quăng ở góc tủ.Tình cờ,trong góc tủ rơi ra 1 tấm hình.Đó là hình của Huy.Có lẽ đó là số trời chăng?Nhìn tấm hình đang cười của Huy,Ju bỗng ko còn thấy buồn nữa và mọi kí ức của Ju quay trở lại như 1 cuộn phim chiếu chậm trước mắt của Ju.Ju nhớ ra tất cả mọi chuyện.Nhớ lại lúc Ju và Huy mới bắt đầu quen nhau.Nhớ đến những kỉ niệm đẹp của cả 2 đứa.Nhớ hơi ấm khi được Huy ôm vào lòng lúc tắm mưa.Nhớ hơi thở của Huy khi cả 2 trao nhau nụ hôn đầu tiên.Nhớ cả tiếng gọi thương yêu của Huy....Ju đã nhớ lại tất cả....
- Name: Huy (18t)
- Tiểu sử:Là cậu ấm của 1 gia đình giàu có và là 1 hot boy của trường.Tuy nhà giàu và được nhiều cô gái thích nhưng Huy là 1 chàng trai tốt hiếm có.Chung thuỷ,biết cưng chiều và hiểu ý người khác.Là bạn trai của Ju và tương lai có thể là chồng của Ju.1 chàng trai nhiệt tình hiếm có àh nha!
- Đặc điểm nhận dạng:thích chơi đàn ghita và chơi rất hay.Chơi các môn thể thao thì cũng tạm được nhưng giỏi nhất là chạy đua[nhờ lúc quen Ju bị Ju rượt quài chứ đâu?