“Nếu trong tương lai tôi thực sự yêu thương một người khác,hơn nữa lại phát hiện người kia mới chân chính là người kiếp này tôi yêu nhất,mà cô không phải? Cô sẽ đồng ý cùng tôi ly hôn sao?” anh thu hồi tươi cười, lấyngữ khí thật sự nhìn cô.
Hà Xảo Tình cau mày tà liếc hắn một cái:
“Còn chưa kết hôn đã nói đến chuyện ly hôn, anh thật đúng làbiết cách đả kích lòng tự tin của tôi.” Cô phiết môi khinh thường.
“Muốn đầu tư thì phải biết quyết sách từ trước cho chu đáo,tuy rằng không thể làm đến 100%, nhưng cũng phải có 90% nắm chắc, nếu không khảnăng hồi vốn cũng không có. Mà những chuyện không thể hồi vốn tôi không làm.”
“Tôi cũng không phải là kỳ hạn giao hàng hoặc trứng gà sủicảo quá hạn, cho nên không thể nói hồi vốn hay không?” cô thì thào tự nói.
Niếp Huân sửng sốt một chút, lại lần nữa khóe miệng giơ lên.
“Con người của tôi sẽ không quấn lấy thứ không phải củamình, anh có thể yên tâm.” Đột nhiên cô hít sâu một hơi, hào phóng nói:
“Nếu anh không tim lời nói của tôi, chúng ta có thể ký mộthợp đồng hôn nhân.”
“Hợp đồng trước hôn nhân?” Niếp Huân hứng thú nhìn cô. Cônàng này luôn có thể nói ra những câu kinh người.
“Đúng, anh hẳn biết rõ đó là cái gì?” cô mỉm cười.
“Xem ra hôm nay cô đến đã có chuẩn bị từ trước, không đạtmục đích, thề không bỏ qua đúng không?” hai mắt anh trát cũng không trát nhìnchằm chằm cô nói.
Niếp Huân đột nhiên tháo đôi kính mắt trên mũi xuống, sau đódựa lưng vào thành ghế, biểu tình lấy chút trầm ngâm đăm chiêu nhìn cô.
Hà Xảo Tình bông nhiên trợn to hai mắt, ngơ ngác nhìn anh bộdạng không mang kính mắt, có điểm bị dọa.
“Oa a, bộ dạng anh không mang kính với mang kính, làm sao cóthể khác nhau như thế được nha? Anh nên vứt bỏ cái kính kia đi mới đúng!” haimắt cô sáng lên nhìn kỹ hai mắt hữu thần của anh, thẳng tính hét lớn.
Oa, đại soái ca nha!
Thật không nghĩ tới kính mắt có thể thay đổi bộ mặt của conngười, rất bất khả tư nghị!
“Xin cho tôi thu hồi câu nói cách suất một khoảng cách, Niếpđại soái ca.” cô nghiêm trang đối anh nói.
“Tôi cần một ít thời gian.” Anh đột nhiên mở miệng nói.
“Hả?” cô kinh ngạc một chút.
“Nha, được.”
Oa, bộ dạng anh không mang kính càng suất nha.
Có tiền, anh tuấn lại thông minh, thật sự không nghĩ tới thếgian thực sự có loại nam nhân này, xem ra nếu cô muốn thắng ba địch thủ đángchết kia, thế nào cũng phải làm cho Niếp Huân trở thành chồng cô.
Ân, cái này chính là hảo nam sợ triền nữ-- ách, là nói nhưthế sao?
Quản anh!
Tóm lại cô đã quyết định, cô phải khiến anh trởthành lão công của mình là được rồi!
Cố lên, Hà Xảo Tình. Cố lên! Cố lên!
Một ngày, hai ngày, ba ngày, đã qua ba ngày rồi, rốt cuộcNiếp Huân muốn cô lo lắng đến nao giờ nữa? khi nào mới có thể gọi điện cho cô,cho cô một đáp án? Thật sự gấp chết người!
Hà Xảo Tình ngồi ở sô pha phòng khách, hai mắt nhìn trừngtrừng chiếc điện thoại di động trên mặt bàn trà.
Đột nhiên trong lúc đó, màn hình di động sáng lên, tiếngchuông vang lên lần thứ nhất báo hiệu có người gọi đến, cô liền khẩn cấp đemđiện thoại nghe.
“Uy?”
“Xảo Tình ah? Tôi là gì hoài—“
Cô không nói hai lời liền đem điện thoại cắt đứt, rồi quẳngdi động lên bàn trà.
Không phải anh. Cô thất vọng đoán. Rốt cuộc anh muốn cô lolắng đến mức nào? Nếu không nên cho cô một đáp án đi?
Không đến ba giây sau, di động bị cô quăng lên bàn lại lầnnữa vang lên.
Cô ngẩng đầu nhìn liếc mắt một cái lên màn hình di động, vẫnlà cái tên vừa rồi. không để ý tới hắn.
Ai, nếu đây là điện thoại của Niếp Huân gọi tới thật tốtbiết bao. Cô lười biếng đổ nằm trên sô pha ảo tưởng. rốt cuộc anh đối với cô cóbao nhiêu cảm giác? Có hay không một chút thích cô, hoặc đối với cô có cảm giácđộng tâm đâu?
Thật là, nếu anh còn bắt cô chờ đợi câu nói của anh nữa, côsẽ không quản đến cảm giác của anh, bắt đầu tiến công luôn.
Tiếng chuông di động trên bàn trà rốt cuộc cũng ngừng, làmcho tiếng chìa khóa mở cửa ở ngoài đột nhiên trở nên rõ ràng hơn. Liên tục 3ngày không thấy bóng người Joe, rốt cục cũng nghĩ đến việc về nhà.
Tiếng chìa khóa ở cánh cửa vặn mở, cùng với khóa cửa bịkhách mở cùng với cửa bị một người đẩy ra, bóng người lập tức tiếnvào trong phòng.
“Joe, anh trở về thật đúng lúc, em buồn quá nha, lại đây nóichuyện phiếm với em.” Cô mềm mại nằm úp nằm sấp trên sô pha, cũng không ngẩngđầu lên nói.
“Cô lại làm sao vậy?” Joe đứng trước cửa hỏi.
“Từ hôm đó, Niếp đại soái ca ngay cả một chút tin tức cũngkhông có. Anh có nghe thấy Á Phu nói cái gì không?” cô tựa đầu vào sô pha, tayvịn thành ghế hữu khí vô lực nói.
“Có nha, nghe nói hôm đó cô trực tiếp hướng Niếp đại tiênsinh cầu hôn, Tiểu Tình muội muội, xin cho anh hướng cô kính trọng mười hai vạnphần.”
Một bó hoa hồng từ trên trời giáng xuống rơi vào trong lòngcô, Hà Xảo Tình kinh ngạc trợn to hai mắt, cô cầm bó hoa nhanh chóng từ sô phangồi dậy, nhìn nhìn bó hoa trong lòng, sau đó lại nhìn Joe, hoài nghi hỏi.
“Anh trúng số sao?”
Joe tươi cười lắc lắc đầu:
“Lại đoán.”
“Á Phu hướng anh cầu hôn? Hai người các anh muốn kết hôn?”
“Pháp luật Đài Loan nếu cho phép đồng tính luyến ái kết hôn,phiền cô thông báo cho anh biết một tiếng.” Joe trợn trắng mắt nói.
“Kia…sẽ không phải là anh thiết kế trang phục đoạt được giảithưởng lớn đi? Bất quá gần đây anh có tham gia trận đấu gì sao?” Hà Xảo Tìnhbiểu tình không xác định, hoài nghi hỏi chức nghiệp thiết kế thời trang Joe.
“Anh cũng hy vọng, nhưng không phải. Lại đoán.”
“Không cần bảo em đoán nữa, em đoán không ra, anh đừng thừanước đục thả câu, nhanh nói cho em biết đáp án.” Cô không nghĩ sẽ buông tha cho.
“Rốt cuộc vì sao lại đột nhiên mua hoa đưa em, sẽ không thậtvì kính phục em mười hai vạn lần đơn giản đi?”
“Trên thực tế, bó hoa này không phải anh đưa.” Joe mỉm cườinói.
“Không phải anh đưa?” Hà Xảo Tình nhịn không được sửng sốtmột chút.
“Đúng.”
“Không phải anh, thì là ai?” cô hoài nghi hỏi.
“Cô đoán đi.”
Hà Xảo Tình đột nhiên nheo lại hai mắt, nắm tay thành quyền,ngoài cười nhưng trong không cười đối hắn nhếch miệng nói:
“Joe, anh có phải lâu lắm không bị nắm đấm của em nên đếnđây có phải không?”
Joe cười khẽ ra tiếng:
“Cô đừng như vậy, cẩn thận Niếp tiên sinh chạy mất.”
“Cái gì mà chạy mất? anh đều—“ nháy mắt ngừng thanh âm, côcứng họng nhìn vẻ mặt hắn tươi cười, liên tục làm động tác nuốt, sau mới cóbiện pháp phát ra âm thanh.
“Ý của anh là, bó hoa hồng này là của Niếp Huân tặng choem?” cô khó có thể tin được, biểu tình mơ màng hỏi.
Hắn mỉm cười gật đầu, sau đó thân thủ theo túi áo khoác cầmra một tấm thiệp.
“Nơi này còn có tấm thiệp đưa cho cô.” Hắn noi.
Hà Xảo Tình cơ hồ có thể nói dùng hành động cướp đoạt để lấyphong thư.
Cô khẩn cấp đem tấm thiệp từ trong phong thư rút ra xem.
“Thế nào, cấp trên viết cái gì?” Joe tò mò nhìn cô hỏi.
“Anh ấy hẹn em ngày mai cùng nhau ăn bữa tối.” cô thì thàotự trả lời.
“Còn có gì nữa?”
“Thuận tiện thảo luận chuyện kết hôn.” Cô tiếp tục thì thàotự nói.
“Oa a!” Joe nhịn không được hai mắt sáng lên, kinh ngạc kêuto.
“Cho anh mượn xem một chút.” Hắn đem tấm thiệp từ trên taycô lấy lại xem, ở trên quả nhiên thấy dòng chữ
“Trời ạ, Tiểu Tình muội muội, cô thành công! Cô thành công!Không nghĩ tới cả Niếp tiên sinh thông minh như vậy, cũng khó trốn qua ải mĩnhân nha, ha ha… rất giỏi, Tiểu Tình muội muội.” hắn hướng cô giơ ngón tay cáilên khen.
Hà Xảo Tình nói không nên lời, cũng không có biểu hiện hànhđộng gì hưng phấn, bởi vì cảm giác của chính mình giống như đang nằm mơ, cảngười một cảm giác lâng lâng.
Anh thế nhưng đã đồng ý cùng cô kết hôn, cô là đang nằm mơsao?A, ha, ha, cô không tự chủ được cười ngây ngô đứng lên, ha ha…
---Nguồn: 15giay.xtgem.com
Cho rằng đi vào nhà ăn để ước định, người Niếp Huân còn chưathấy tới, Hà Xảo Tình lại nâng lên nhìn thoáng qua thời gian trên đồng hồ,nguyên lai là cô sốt ruột đến sớm.
Từ tối hôm qua khi nhận được thư của anh ủy thác Joe đưa chocô, lòng của cô vần bình bịch bình bịch không ngừng, cho dù đã qua một đêm, cảmgiác này vàn không thể dịu đi.
Cô từ nhỏ đến lớn trải qua vô số tình yêu, mặc kệ là tìnhyêu nhỏ ngây thơ vô tư, hay tình yêu lớn cuồng nhiệt đắm say. Mặc kệ là tìnhyêu của người theo đuổi cô, hoặc là cô tìm tình yêu say mê, cô đều đã trải qua.Nhưng lại chưa bao giờ có cảm giác này đối với Niếp Huân , cái loại cảm giácnày, nếu mất đi, cô sẽ hối hận cả đời.
Cảm giác này thực mờ mịt nhưng cũng thực mê ly, nhìn khôngđược, sờ cũng không thấy, nhưng nó lại tồn tại thực rõ ràng như vậy, rõ ràngđến mức làm cho cô không hồi hộp không được.
Nói thực ra thì, kỳ thật cô tuyệt không giống như biểu hiệnbên ngoài tự tin của mình. Thực sự, bên trong tương phản hoàn toàn, cô vẫn làmột người cực kỳ tự ti.
Bởi vì từ nhỏ đến lớn sinh trưởng trong một gia tộc tư tưởngtrọng nam khinh nữ, cho nên cô luôn không ngừng cô gắng chứng minh giá trị củasự tồn tại bản thân, chỉ tiếc dù biểu hiện của cô có xuất sắc đến đâu, cũngvĩnh viễn không thay đổi được chuyện cô là là con gái.
Kỳ thật đối với gia tộc thông thái rởm, quan niệm truyềnthống cũng gây cho cô cảm giác tự ti, từ lúc cô bước chân ra ngoài xã hội, độclập tự chủ cũng đã sớm quên đi nay cảm giác đấy lại rục rịch lên, cảm giác nàythật đúng là siêu điềm xấu, chết tiệt, đáng giận!
“Thật có lỗi, tôi đến muộn sao?”
Thanh âm thình lình làm cho Hà Xảo Tình nhanh chóng hồi phụctinh thần lại, cô ngẩng đầu, chỉ thấy anh cao lớn khom lưng ngồi xuống chiếcghế đối diện.
“Cô đã chờ lâu sao?” anh đẩy gọng kính đang trễ xuống hỏi.
“Hoàn hảo. Anh không đến muộn, là tôi đến hơi sớm. Mới cóhai mươi phút thôi.” Hà Xảo Tình lắc lắc đầu đối anh nói, khôi phục dáng vẻtràn ngập tự tin sáng chói bình thường.
“Cho nên tôi có thể đem lý do giải thích thành chờ không kịpsao?” anh tiếu tựa phi tiếu khinh hạ mày
“Có thể, nhưng mà tôi thích bốn chữ khẩn cấp này.” Cô nghiêmtrang thừa nhận.
Niếp Huân nhịn không được cười khẽ đứng lên.
“Tuy rằng cô đã muốn khẩn cấp, nhưng là tôi có hơi đói,chúng ta có thể gọi đồ ăn trước không, ăn xong lại nói đến chủ đề gặp mặt hômnay?” anh hỏi ý kiến của cô.
Hà Xảo Tình gật đầu, hai người vì vậy hướng bồi bàn gọi đồăn.
“Nói thật, tôi không nghĩ anh sẽ lựa chọn đáp ứng cùng tôikết hôn.” Trong lúc chờ cơm, cô đối anh lộ ra ý tưởng.
“Theo như tôi biết, từ trước cô đều tự tin tràn đầy, như làđã sớm dự đoán được bộ dạng đáp ứng của tôi như thế nào.”
“Là như thế sao?” cô mỉm cười.
“Không phải như vậy sao?” anh hỏi ngược lại.
“Có thể nói cho tôi biết nguyên nhân vì sao anh lại muốn đápứng nguyện vọng muốn cùng tôi kết hôn không? Tôi thấy với điều kiện của anh,hẳn là phải có rất nhiều đối tượng để chọn lựa mới đúng.” Cô lấy tay chống cằm,mỉm cười nhìn chăm chú vào anh.
“Lúc trước đúng là có rất nhiều khách hàng muốn thay tôigiới thiệu nữ nhi của bọn họ, chất nữ cùng tôi cũng có chút quen biết, nhưngtất cả đều bị tôi cự tuyệt.”
“Vì sao?” cô tò mò hỏi.
“Không biết, chỉ cảm thấy không có hứng thú liền cự tuyệt.”
“Ngay cả cơ hội gặp mặt cũng không cho?’
“Ân”
“Năm nay anh bao nhiêu tuổi rồi?”
“Ba mươi tư.”
Đúng là tuổi thích hợp để kết hôn.
“Anh nhìn qua cũng chỉ hơn 30 tuổi một chút mà thôi.” Hà XảoTình nhìn mặt anh nói.
“Cám ơn.” Miệng anh khẽ nhếch lên.
“Nếu theo thói quen cự tuyệt, vậy sao lúc trước vì sao lạiđáp ứng dặp mặt tôi?”
“Đại khái là nghe qua rất nhiều chuyện của cô, nên đối vớibản thân cô có chút tò mò.”
“Thì ra là thế. Tôi đây có lẽ nên phải cảm ơn Joe cùng Á Phu, nếu không có bọn họ miệng rộng đem chuyện của tôi nói cho anh nghe, có lẽchúng ta cũng không có khả năng gặp mặt nhau như thế này.”
“Có thể nói như vậy.”
“Thật sự là làm cho người ta thương tâm, nguyên lai anh đồngý lựa chọn tôi, cũng không phải bởi vì tôi là tôi, mà là bởi vì tò mò, hơn nữachỉ có thể coi như tôi là một đối tượng để kết hôn mà thôi.” Cô khẽ nhếch khóemôi trên mặt, nhưng tươi cười này không biết vì sao thoạt nhìn lại có điểm bithương cùng thất vọng.
“Lời nói tự coi nhẹ mình như thế này, tuyệt đối không giốngnhững lời cô thường nói.” Niếp Huân không chuyển mắt nhìn cô, hoài nghi đó làảo giác.
“Là nha, tôi nói anh có cơ hội lựa chọn tôi, là vì anh thíchtính cách độc đáo của tôi, vẻ ngoài xinh đẹp của tôi, mà anh đối với tôi lànhất kiến chung tình (vừa gặp đã yêu), tạo lập quan hệ đôi lứa.” cô đột nhiênnhếch miệng nói, tự tin sáng chói lại lần nữa hiện lên trong đáy mắt anh, nhưnglại không hiện lên trong mắt cô.
“Hôm nay cô có vẻ không giống lần trước.” Niếp Huân chăm chúnhìn cô trong chốc lát, đột nhiên mở miệng nói.
Hà Xảo Tình kinh ngạc sửng sốt một chút, không nghĩ tới sứcquan sát của anh lại sâu sắc như thế.,
“Phải không? Đại khái là do tôi đói bụng rồi nên vậy đi.” Côgiả cười, tránh ánh mắt anh nhìn về phía sau lưng anh kêu lên:
“A, đồ ăn của chúng ta đã có rồi đây.”
Đồ ăn được đặt trên bàn, hai người im lặng dùng bữa tối, mộtthời gian không mở miệng nói chuyện với nhau.
Hà Xảo Tình vừa ăn vừa nghĩ chính mình đến tột cùng là bịlàm sao vậy. Giấc mộng cùng hy vọng có được một lão công thông minh sắpthành hiện thực, vì sao cảm xúc hiện giờ của cô sao lại có phần u buồn? Thật sựlà đang làm cái quỷ gì nha!
Niếp Huân cũng vừa ăn vừa nghiên cứu biểu tình trên mặt,cùng với cảm giác trong lòng không hiểu tại sao lại buồn bực. Anh không biết vìsao nhìn thấy cô nhíu mày, cảm xúc buồn bực nan giải đến tột cùng từ đâu mà đến?
Đối với công việc, anh cũng chưa từng có kinh nghiệm, đó làmột cảm giác mang tên lo lắng, mà hiện tại là anh đang lo lắng cho cô sao?
Cô trong lời nói của Á Phu, cảm giác luôn sáng sủa hàophóng, giống như vầng thái dương ban ngày chói mắt tràn đầy năng lượng, tìmkhông thấy một mảng âm u, ngay khi lần đầu tiên nhìn thấy cô, cũng cảm nhậnđược loại cảm giác này. Nhưng đến hôm nay trong cô không giống như vậy, giốngnhư vầng mặt trời bị mây đen che kín, bóng ma bịt mất.
Nếu nói cô là vầng thái dương, thì ngược lại mặt trăng lạicàng thích hợp với cô hơn, bao phủ trong một đạo sương mù đêm tối là ánh sáng.
Mặt trăng hay mặt trời, rốt cuộc người nao mới chân chính làcô ấy?
Mười năm nay, đây là lần đầu tiên đối với ngoài những con sốcùng tuyến tính cảm thấy hứng thú.
“Lúc trước cô có nói đến hợp đồng trước hôn nhân, hắn khôngchỉ là thuân miệng nói chứ?” Niếp Huân đột nhiên mở miệng nói.
Hà Xảo Tình run sợ một chút, ngẩng đầu lên nhìn anh:
“Đương nhiên.”
“Như vậy anh có yêu cầu gì sao?” anh buông dao dĩa trongtay, cầm lấy khăn ăn lau miệng.
“Tôi? Yêu cầu?” cô có điểm nghi hoặc hỏi.
Lúc trước sở dĩ cô nhắc đến hợp đồng hôn nhân, chính bởi vìđảm bảo quyền lợi cho anh, cũng không phải dùng để đảm bảo cho cô. Dù sao điềukiện của người khác cũng tốt hơn cô cả trăm ngàn lần, rõ ràng là chính mình chủđộng trèo cao với anh, người được giám hộ đương nhiên phải là anh mới đúng nha.
“Xem ra cô cái gì cũng không có tưởng.”
“Tôi muốn tưởng cái gì?” cô nhíu mi khó hiểu hỏi lại.
“Nếu kết hôn, sau này có bất hạnh ly hôn, cô muốn tôi đưabao nhiêu phí ly hôn, cô có thể có một số tài sản không phải là nhỏ đâu.”
Hà Xảo Tình một bộ biểu tình ngây như phỗng nhìn hắn, như làkhông nghĩ sẽ nghe thấy chuyện như thế này.
“Là tôi nói nếu anh cùng tôi kết hôn, nếu chúng ta cuối cùngcó kết cục là chia tay, cho nên người chịu trách nhiệm cũng là tôi, tôi làm saocó thể đối anh đòi tiền?” cô nói.
Lần này sửng sốt đổi thành Niếp Huân. Anh quả thực không thểtin nổi trên thế giới này lại có người phụ nữ thẳng tính như cô còn tồn tại.Anh là Niếp Huân nha, những người bám theo anh như rồng rắn đơn giản cũng chỉvì muốn tiền của anh, mà cô lại muốn theo anh không phải vì muốn có tiền củaanh, người phụ nữ này thật sự là…
“Trước khi chính thức kết hôn, tôi nghĩ chúng ta nên thửsống chung hai tháng.” Anh nhìn cô đưa ra điều kiện.
“Sá?” cô ngây người một chút.
“Sống thử?”
“Đúng. Chúng ta sẽ sống chung cuộc sống trong hai tháng, xemchúng ta có hợp nhau hay không thật sự thích hợp sinh hoạt cùng nhau, sau đómới kết hôn”
“Nếu không thích hợp?”
“Tôi sẽ cho cô một ít tiền.”
Hà Xảo Tình mặt nhanh chóng nhăn lại thanh minh:
“Tôi không cần tiền.”
“Chẳng lẽ cô biết rõ chúng ta không thích hợp, lại muốngiống như trước khi sống thử hay sao?”
Cô nhíu nhíu mày, trong chốc lát có chút đăm chiêu cùng trầmmặc, đột nhiên trầm ngâm mở miệng hỏi:
“Nếu chúng ta thật sự không thích hợp, anh có thể giúp tôidiễn một vở kịch không?”
Niếp Huân lập tức nhớ tới lý do vì sao cô muốn kết hôn.
“Được.”
Anh gật đầu đồng ý.
“Tôi sẽ viết bản hợp đồng đây.” Cô nói xong liền lập tức mởtúi da lấy một cây bút cùng một quyển sổ tùy thân hay mang theo, tìm một tờgiấy trống, cúi đầu viết chữ.
“Hợp đồng hôn nhân.” Cô vừa viết vừa thì thầm.
“Điều thứ nhất, trước khi kết hôn, đôi bên quyết định ởchung với nhau trong hai tháng xem họ có thích hợp để kết hôn hay không, nếukhông thích hợp thì chia tay, phí chia tay sẽ là người con trai sẽ diễn cùngngười con gái một vở kịch. Điểm thứ hai… điều thứ hai muốn viết là gì?” cô ngẩngđầu hỏi anh.
“Lúc trước cô nói qua, nếu sau hôn nhân, tôi tìm được ngườiyêu lý tưởng thì nhất định phải ly hôn, cô tuyệt đối không dược nuốt lời.” anhnhìn cô nói.
“Đúng a, hợp đồng vì lý do này mới có thể tồn tại, tôi nhớra rồi.” cô bừng tỉnh đại ngộ gật đầu nói
“Điều thứ hai, nam nữ hai bên sau khi kết hôn, bên trai mặckệ vì chuyện gì muốn bên nữ ly hôn, bên nữ không có quyền được kháng nghị,tuyệt đối không thể nói rồi nuốt lời, nếu không…nếu không thì phải thế nào?” côlại lần nữa ngẩng đầu nhin hỏi anh.
“Không cần viết chi tiết như vậy.” anh nhíu mày lắc lắc đầunói, đột nhiên phát hiện chính mình đối với điều kiện thứ hai có điểm khôngthoải mái.
“Được rồi, xong điều thứ hai. Kế tiếp điều thứ ba?” cô đemtờ giấy giơ lên.
“Nếu không trong lời nói.” Bốn chữ hoa điệu.
“Nếu có đứa nhỏ xuất hiện, phải ở chung cho đến khi sinh hạđược đứa bé. Nếu song phương muốn ly hôn, thì quyền giám hộ phải thuộc về bênnam.” Anh nói.
Hà Xảo Tình đột nhiên ngây dại. cô chưa từng nghĩ tới chuyệnphát sinh thêm đứa con, cô nghĩ kết hôn hay ly hôn đều là chuyện riêng haingười. Nhưng nếu thực sự trong lúc bọn họ kết hôn thực sự có một đứa con, thì…cô đột nhiên trở nên không xác định được vấn đề.
“Nếu ly hôn là vì anh tìm được người tâm đầu ý hợp, haingười cũng có thể cùng nhau sinh một đứa con, con của chúng ta không phải nênđể tôi chăm sóc sao?” cô nhìn hắn, do dự hỏi.
“Cô cũng có thể cùng người mình yêu sinh một đứa trẻ khác.”
“Kết hôn một lần là đủ rồi, tôi không muốn sẽ có một hôn lễlần thứ hai, cho nên sẽ không có đứa nhỏ nào cả.” cô lắc lắc đầu, vẻ mặt lấybiểu tình chắc chắn nói.
“Loại sự tình này rất khó nói.”
“Tôi là người hiểu mình rõ nhất, tôi sẽ không tái hôn lạilần nữa.” giọng nói cô có phần cam đoan, kiên định.
“Cho nên, điều kiện thứ nhất không thể đồng ý được?” Niếp Huân nhíu nhíu mày, hai bàn tay khoanh trước ngực sau đó dựa vàolưng ghế đằng sau, bình tâm tĩnh khí nói ý kiến.
---Nguồn: 15giay.xtgem.com
“Có lẽ khi chưa xác định được người bản thân thực sự yêuthương, chúng ta đừng sinh đứa nhỏ?” Hà Xảo Tình trầm mặc tự hỏi trong chốclát, hỏi tính hỏi.
“Như vậy chúng ta sao không xác định đối phương chân mệnhthiên tử trước rồi mới kết hôn, miễn cho kết đi kết lại, thực phiền toái” anhnói.
“Muốn xác định người thực sự mình yêu như thế nào?” cô hỏihắn.
“Đó cũng là một vấn đề cần quan tâm.”
“Chúng ta đang tiến dần vào ngõ cụt, đúng hay không?” côgiận dữ nói.
“Cô trước đây chưa từng nghĩ tới chuyện đứa trẻ đúng không?”anh nhìn cô nói.
“Ân.”
“Tôi là con một, cha mẹ ở được vài năm thì qua đời, trongnhà chỉ còn lại một mình tôi, cho nên tôi nghĩ qua, nếu chúng ta kết hôn thật,nhất định phải sinh thật nhiều con.” Anh trầm ngâm một chút, giải thích nguyênnhân tại sao anh lại muốn có đứa trẻ như thế.
“Thì ra thế. Tôi cũng có một vấn đề muốn hỏi anh?”
Anh lộ ra biểu tình xin mời hỏi.
“Đứa con có giới tính như thế nào đối với anh cũng khôngphân biệt đúng không?”
“Không có. Tôi nghĩ muốn náo nhiệt, mà cũng không phải lànối dõi tông đường.”
“Nếu hỏi anh thích con trai hay con gái?” cô lại hỏi.
“Con gái.”
“Tốt lắm, chúng ta cứ quyết định như vậy. nếu chúng ta lyhôn khi có đứa trẻ, vậy thì nam do tôi nuôi dưỡng, nữ anh nuôi, chúng ta phụthuộc vào số trời đi, trời quyết định đứa nhỏ sẽ do ai giành quyền nuôi dưỡng.anh cảm thấy thế nào?” cô hỏi ý kiến anh.
Niếp Huân nhìn cô hơi hơi nhíu mày, biểu tình có điểm bấtđắc dĩ, nhưng vẫn gật gật đầu.
“Cũng chỉ còn biện pháp này thôi.”
“Được, xong điều thứ ba, hai bên sau khi ly hôn có đứa trẻthì về phương diện quyền giám hộ , nam thì do bên nữ nuôi dưỡng, nữ thì do bênnam nuôi dưỡng. còn điều thứ tư thì sao?”
“Nếu sau khi ly hôn, bên nam mỗi tháng sẽ phải đưa bên nữmỗi tháng hai mươi vạn, còn đứa con thì sẽ có tiền nuôi dưỡng khác.” Anh nói.
“Anh không cần phải làm như vậy.” Hà Xảo Tình sửng sốt mộtchút, nhanh chóng lắc đầu phủ quyết.
“Tôi muốn như vậy.”
“Thôi được, cũng không cần phải hai mươi vạn nhiều như vậy.”
Nhìn bộ dạng kiên trì của anh, cô hơi nhíu mày cùng anh lậpđiều khoản.
“ Hai mươi vạn mà nói đối với tôi không có gì nhiều lắm.”
“Đó là hiện tại, anh có thể cam đoan cho chính mình cả đờiđều là đại phú đại quý sao?” cô không phải muốn anh gặp rủi ro, nhưng chỉ làgiả dụ thôi.
“Một tháng hai mươi vạn, một năm cũng tới hai trăm bốn mượivạn thôi, cho dù muốn nuôi 50 năm cũng còn thừa lắm, cũng chỉ là 1 triệu 200ngàn mà thôi. Nếu lo lắng cho tương lai không còn, hiên tại có thể đem số tiềnnày rút ra để riêng, mặc kệ sau này làm ăn đầu tư lời hay lỗ đều không sao cả,như vậy cô cũng không cần phải lo lắng đi?”
Hà Xảo Tình cứng họng nhìn anh, hoàn toàn không có lời nàođể nói. Cô thực hoài nghi anh rốt cuộc có bao nhiêu tiền, 1 triệu hai trăm ngànthế nhưng chỉ là một con số rất nhỏ,thực hoài nghi kẻ có tiền này còn có hơnrất nhiều lần.
“Quên đi, tùy ý anh, chỉ cần tương lai anh không hối hận làđược.” cô nói xong cúi đầu viết nhanh bốn chữ xuống.
“Vậy điều thứ năm?”
“Cô không có yêu cầu gì sao?” Niếp Huân không chuyển mắtnhìn cô hỏi.
“Không có.” Hà Xảo Tình thành thật lắc đầu.
“Cô luôn luôn lúc nào cũng không có yêu cầu gì sao?” anh tòmò hỏi.
“Tôi cho anh loại cảm giác này sao? Hoàn toàn không có yêucầu?”
“Chẳng lẽ không đúng sao?
“Nếu tôi thực sự trong lời nói không có yêu cầu gì, anh cảmthấy vì sao tôi lại đi qua nhiều cuộc tình ngắn ngủi, vĩnh viễn không thu đượckinh nghiệm nào?”
“Bởi vì cô còn trẻ, tâm tình còn chưa ổn định?” Niếp Huânnhìn cô thoải mái nói giỡn.
Hà Xảo Tình nhịn không được cười ra tiếng.
“Đúng, anh nói đúng vậy, bởi vì còn trẻ, tâm tình chưa ổnđịnh.”
“Hẳn là bọn họ không phát hiện ra con người thật của cô,không biết rằng cô hoàn toàn không có biểu hiện cầu toàn, cô kỳ thật cũng muốncó gì đó, chỉ là cuối cùng bọn họ cũng không biết được cái cô muốn là gì.” Đôimắt tinh nhuệ chớp một cái nhìn thẳng vào cô, đột nhiên thong thả mở miệng nói.
Cô đột nhiên ngẩn ra, căn bản không nghĩ tới anh sẽ nói ranhư vậy trong một buổi tối nói chuyện. bọn họ cũng chỉ có gặp mặt không quá hailần mà thôi, anh làm sao có thể trong một thời gian ngắn như thế đã nhìn thấycon người khác bên trong cô?
“Có người nào đã nói với anh rằng anh rất khủng bố chưa?” côcũng nói giỡn hỏi.
“Không có, nhưng thực ra tôi có nghe qua có người nói tôithực thông minh, còn muốn tôi làm lão công của cô ấy.” anh nhìn cô thoải máitrả lời.
“Tôi biêt, người kia chính là tôi.” Hà Xảo Tình khẽ cười nói.
“Tôi hy vọng chúng ta có thể làm một đôi vợ chồng có duyên,bởi vì tôi thực rất thích cô.” Niếp Huân thật sự nhìn cô.
Nhìn thẳng vào ánh mắt của anh, sau đó cô gật gật đầu, nóira lời nói tận tâm:
“Tôi cũng như vậy.”
…
“Cô muốn chuyển đến ở cùng hắn trong hai tháng rồi mới kếthôn?” Joe kinh ngạc hỏi.
Vừa mới vào nhà một chút, hắn liền nhìn thấy Tiểu Tình muộimuội của hắn đang đóng gói hành lý, hắn mới nhận ra sự tình chuyển biến quảthần tốc làm người ta há hốc mồm, cũng thực thêm lo lắng.
“Ân” Hà Xảo Tình một bên sử sang lại hành lý, một bên gậtđầu.
“Làm như vậy có được không? Trước muốn sống thử một thờigian, có phải nên kết giao một thời gian trước rồi hãy nói không?” Joe nhíu màyđề nghị.
“Anh cùng với Á Phu ở một chỗ hẳn là biết, bọn họ thời điểmlàm việc có bộ dạng gì. Công tác của anh ấy có thể coi là nửa nghề nghiệp tựdo, có thể tùy ý phối hợp với thời gian của Á Phu, nhưng em thì không giống nhưvậy, em là công nhân viên chức bình thường, sáng đi làm tối lại đi về, nếu muốndùng phương thức bình thường kết giao, em hoài nghi em với anh ấy không kiếmđâu ra thời gian hẹn hò.” Cô ngẩng đầu thực tế nói.
“Cho nên việc sống chung là do cô đề xuất?”
“Không, là anh ấy. Em vốn hy vọng có thể trực tiếp kết hôn,bất quá cần suy nghĩ lại một chút, kỳ thật trước tiên ở chung xem đôi bên thíchhợp hay không thích hợp tiến tới hôn nhân, miễn cho sau này phát hiện ra khôngthích hợp, cũng không phải ly hôn phiền phức. Anh ấy thực sự đúng là thông minhđúng không?” cô nhếch miệng khen ngợi lão công tương lại, đáy mắt tràn ngập bộiphục.
“Anh không biết nên nói cái gì.” Joe vẫn biểu tình lo lắngnhìn cô nói.
“Anh đang lo lắng cái gì, Joe? Niếp Huân anh ấy không phảiloại người xấu.”
“Hai chữ người xấu cũng sẽ không viết ở trên mặt, huống hồcô đối với mỗi người bắt đầu gặp nhau đều nói không giống người xấu, chỉ có saukhi chia tay, mới có thể mắng đối phương là hỗn đản.” hắn đối với luận điệu củacô không cho là đúng.
“Phải không?” Hà Xảo Tình cười ha ha.
“Tiểu Tình muội muội, cô cũng không biết Niếp Huân là loạingười như thế nào.” Joe thay cô lo lắng không thôi.
“Cho nên anh biết không?”
“Ngay cả hắn là cộng sự của Á Phu trong ba năm như vậy màcũng không biết hắn là người như thế nào, anh làm sao có thể biết?”
Nghe vậy, Hà Xảo Tình trừng lớn hai mắt, lộ vẻ mặt tò mò.
“ Nói nói xem, trong mắt Á Phu Niếp Huân là người như thếnào?” Cô bỗng nhiên dừng việc nháy mắt chạy đến ngồi bên cạnh Joe để hỏi.
Joe hồi tưởng lại một chút những lời Á Phu đã nói vớihắn.
“Á Phu nói, cảm giác Niếp Huân hoàn toàn không phải tínhtình không tốt, nhưng cũng không thể thân cận được. anh ta đối với các nhânviên cấp dưới khá tốt, thường xuyên mua đồ ăn khuya cho mọi người, cũng sẽkhông tùy tiện chỉ trích mọi người, nhưng bọn họ đối với anh ta lại có phầnkính sợ mạc danh kỳ diệu. hắn ở trược mặt mọi người cảm giác cũng khôngphải là người bí mật gì, nhưng cần phải suy nghĩ thật kỹ đã, không ai biết hắnthích gì, đang ở nơi nào, bình thường tới công ty làm những gì, có bằng hữu nàokhông?”
“Nói cách khác, anh ấy thần bí là được rồi, mà em sẽ làngười đầu tiên thân thiết với anh ấy, hiểu được con người anh ấy.” Hà Xảo Tìnhnhịn không được lộ ra biểu tình hưng phấn chờ mong.
“Tiểu Tình muội muội…” Joe thật sự lo lắng cho cô, lại khôngbiết nên nói cái gì để ngăn cản hành động của cô.
“Yên tâm, anh ấy có thần bí như thế nào, không muốn chongười khác biết, cũng không có khả năng là người ma hay yêu râu xanh, ha haha…” cô cười to, thân thủ vỗ vỗ bờ vai của hắn trấn an nói, sau đó đứng dậy điđến chỗ để hành lý, tiếp tục công việc thu thập hành lý của mình.
“Cô đã muốn tiếp tục giữ quyết định của mình đi đến nơi hắnở, vậy thì căn phòng này không phải sẽ bị bỏ không sao?” Joe trầm mặc nhìn côsửa snag lại hành lý trong chốc lát, bỗng nhiên mở miệng hỏi.
“Tạm thời phải đi, nếu không chờ hai tháng sau quyết địnhxem em sẽ trôi dạt về đâu?” Hà Xảo Tình cũng không ngẩng đầu lên hồi phục.
“Anh nghĩ cô đối với lão công thông minh của mình nhất địnhphải là Niếp Huân thì phải.” Joe kinh ngạc nói.
“Em cũng muốn vậy, nhưng là nếu kết quả sống thử xác định emcùng anh ấy có thích hợp với nhau, ở cùng nhau một chỗ đem lại cảm giác gì?”hợp nhau thì kết hôn, không hợp thì ly khai, cô luôn luôn nhìn mọi thứ từ nhiềugóc độ khác nhau.
“Anh nghĩ cô chỉ muốn thắng mấy người kia thôi.”
“Em là a, cho nên mới kêu Niếp Huân đáp ứng em, nếu khôngchúng em thật phải chia tay, anh ấy sẽ giúp em diễn một vở kịch.”
“Diễn trò?”
“ân.” Hà Xảo Tình khuôn mặt tươi cười gật đầu nói:
“Trừ lần đó ra, nếu bọn em kết hôn sau lại ly hôn, anh ấynói sẽ cấp cho em hai mươi vạn hàng tháng làm phí ly hôn.”
“Hai mươi vạn?” Joe tròn xoe mắt, lộ biểu tình bị dọa đếnkinh hoàng.
“Đúng rồi. Anh ấy với em tốt lắm?” cô nhếch miệng cười vuivẻ nói.
“Xem ra, anh cùng Á Phu đã giới thiệu cho cô một con rùavàng nha.”
“Đúng rồi, thật sự là rất cảm tạ.” cô làm bộ hai tay tạothành hình chữ thập hướng hắn vái một cái.
“Tiểu Tình muội muội, cô phải hạnh phúc nha.” Joe ngóng nhìnđôi mắt của cô, đột nhiên mở miệng chúc phúc.
Không nghĩ tới hắn đột nhiên dùng tiếng nói đối cô nói mộtcâu cảm tình, Hà Xảo Tình không tự chủ được cảm giác hốc mắt nóng lên.
“ân.” Cô dùng sức gật đầu.
“Mặc kệ sau này phát sinh chuyện gì, cô có thể cùng anh chiasẻ, cô gặp khó khăn gì có thể tìm anh kể khổ, anh đều ở trong này.” Hắn cònthật sự nói.
“Nếu đến nơi này không tìm thấy anh, thì anh chắc chắn đangở chỗ ở Á Phu”
Hắn vừa nói vừa nhìn cô cười, nhưng cảm động vần đang còn.“em biết.” cô cười gật đầu nói.
“Chớ quên, mặc kệ phát sinh chuyện gì, anh cùng Á Phu đều ởbên cạnh cô.”
“Vâng”
“Đời này, cô mãi là Tiểu Tình muội muội của anh.”
“Vâng.”
“Cho nên về sau, nếu có cơ hội ăn uống, cũng không thể quênanh cùng Á Phu.”
“Ân__cái gì?” cô mắt ứa lệ ngẩng đâu nhìn hắn.
“Chính là sau này cô có làm Niếp phu nhân, trăm ngàn lầnkhông thể quên ơn huệ nhỏ bé của chúng ta, tỷ như khi ra ngoài ăn cơm cô phảiđãi anh, xuất ngoại du lịch phí đi lại cô phải bao bọn anh, cón cái gì partysinh nhật, party Noel, party tất niên đều phải do cô chủ trì hết.”
“Còn cái gì khác nữa không?”
“Anh còn đang nghĩ.”
“Nghĩ cái đầu quỷ anh!” Hà Xảo Tình bỗng nhiên cười không thểngừng, hướng hắn định đánh mấy cái. Người này thật là, cô vất vả lắm mới bị hắnlàm cho cảm động mà hốc mắt phiếm lệ, hắn lại bắt đầu nói hươu nói vượn đem côlàm trò cười, thật sự chịu không nổi.
“ha ha ha…” Joe cười lớn chạy ra khỏi phòng cô, trước khi đicòn không quên nhắc nhở cô nói:
“Những lời anh nói vừa rồi cô đừng có quên, nhớ ơn huệ nhỏbé của chúng ta nha, chờ tin tức tốt của cô.”
“Anh nằm mơ đi!” cô cười lớn tiếng trả lời.