Năm học lớp 12 này tôi có vẻ thân thiết với Hoa hơn , không hiểu tại sao dạo này tôi nói chuyện với Hoa hợp thế, suốt ngày tâm sự chuyện trên trời dưới đất mãi mà không thấy chán , đã thế hai đứa lại hay đổi chỗ để ngồi gần nhau. Diệp thì nghe đâu đã bị một thằng lớp khác tán đổ, thằng này hay qua lớp tôi chơi nên tôi cũng chơi với nó.Nhưng tôi chả quan tâm.
Đặc biệt thời gian này trong giấc mơ tôi lại hay gặp gỡ và nói chuyện với một cô gái lạ mặt, tuyệt nhiên tôi không thể nhớ nổi mặt cô gái này khi tỉnh dậy còn nội dung thì có ấn tượng nhất là cô gái ấy hay nhắc đến chuyện không nên chia rẽ tình cảm của người khác, hoặc là những người khi yêu thường cố chấp họ thường bất chấp thủ đoạn tàn nhẫn với đối thủ cho dù họ không đến được với nhau nhưng họ vẫn cố chấp giữ người mình yêu đến cùng…. đại loại là rất nhiều nhưng tôi chỉ mập mờ nhớ đến đó.
Dạo này có một tên cùng lớp kết Hoa lắm ,thỉnh thoảng hắn thường lấy cớ này nọ xin xỏ tôi đổi chỗ cho hắn ta ngồi gần Hoa ,mục đích của hắn thì chắc ai cũng đoán được nhưng được cái tính thằng này theo đánh giá là “dở dở ương ương” học giỏi không ra học giỏi học dốt không ra học dốt, những thằng như thế chắc các bạn đoán nó nguy hiểm đến chừng nào rồi đấy .Tôi biết Hoa ghét tên ấy nên chả sợ cướp mất người để “tâm sự” nên sẵn sàng tạo điều kiện cho hắn khi hắn nhờ vả .Có chăng thì hắn ta cũng chỉ gây trò cười cho bọn xung quanh vì thái độ của Hoa tỏ ra rất coi thường hắn.Tôi xin phép không tả thêm về tên này nữa không các bạn lại nói tôi dìm hàng đối phương.
Cũng vì lí do tên này hay “quấy rối tình dục” (nói thế có vẻ hơi quá nhưng tạm thời tôi chỉ biết dung từ ấy để miêu tả thôi ) nên Hoa hay kéo tôi sát lại mỗi khi ngồi cạnh nhau nói chuyện (học hành chi nơi đây) với lí do để cho tên kia biết đường mà tránh.Nhưng tên kia kể ra cũng chai mặt mãi không chịu từ bỏ nên tôi càng có cơ hội thân thiết hơn với Hoa .Đã thế nghe nói tên này quyết tâm học thật chăm để lấy điểm trong mắt Hoa , trong mọi giờ học hắn hăng hái phát biểu ý kiến nhưng câu trả lời của hắn thì “mười câu sai chin một câu đúng một nửa” . Đúng là hết đỡ thằng này .
Thỉnh thoảng ngồi trong lớp buồn buồn tôi lại kéo tay Hoa ra nắm chơi tí với lí do “diễn viên đóng vai người yêu phải có tí quyền lợi và đóng thế mới đạt” .Kể ra cũng sướng, trời lạnh được ngồi sát sàn sạt với cái chăn 37 độ thơm phức thỉnh thoảng lại được nắm tay hoặc trêu ghẹo vòng tay qua eo Hoa ôm chầm một cái rồi nhận lại những cái véo đau điếng vào cạnh sườn . Mà không hiểu sao Hoa lại chọn tôi làm “người yêu hờ” , về tôi thì tôi cũng chẳng muốn Hoa trở thành “gấu” chính thức của tôi vì tôi đâu có cử chỉ hành động giống “tỏ tình” không hiểu sao tôi vẫn thích kéo dài tình trạng này hơn.Có lẽ tôi sợ nếu trở thành đôi thì cuộc sống tôi sẽ thay đổi khá nhiều.
Giấc mơ về cô gái kia vẫn thỉnh thoảng xuất hiện nhắc nhở tôi và tâm sự với tôi về tình yêu.Có lẽ tác động của giấc mơ cũng có phần nào khiến tôi nhận thức rằng việc yêu đương tuổi học trò này không đem lại lợi ích gì mà còn có thể gây tổn thương đến những chuyện tình về sau.Hoặc có thể tôi thuộc về phái “con trai cung Xử nữ” (cái này ai nghiên cứu về 12 cung hoàng đạo sẽ rõ)nên tiêu chuẩn yêu đương hơi khắt khe vì tôi thấy Hoa còn có nhiều điểm tôi không thích nhưng tôi không tiện nêu ra ở đây.
Nhiều lúc tôi cũng hơi chột dạ suy nghĩ có thể thằng thần kinh cùng lớp tôi liều chết trả thù tôi gì đó kể ra cũng phiền nhưng giả thiết ấy sớm bị loại bỏ vì thằng này nhát như cáy chả dám đánh nhau bao giờ mới lại tôi cũng quen mùi Hoa mỗi khi lên lớp không chạy đến dính chặt với nhau được là hơi bị khó chịu đấy. Mọi việc diễn ra vẫn bình thường và dường như có thể tiến xa hơn với những hành động nhạy cảm khác …(không tưởng tượng nữa nhé các thím không lại CDSHT thì bỏ mợ).
Thỉnh thoảng trốn tiết ra ngoài sân tập thể dục chơi có gặp thằng người yêu của Diệp, hắn ta chỉ biết trước kia tôi chơi khá thân với Diệp nên hay tâm sự riêng tư với tôi , tôi có hỏi hắn đã xơ múi gì được em Diệp chưa thì hắn cứ lắc đầu thở dài kêu Diệp nhát quá khi hai đứa đi chơi với nhau hắn ta có chủ động nắm tay thì thấy Diệp toàn rụt tay lại rồi mặt đỏ bừng .Hắn than yêu gái nhát quá khổ chả biết đến mấy mùi vị tình cảm làm sao (Công nhận thằng này khôn :bow: , Diệp nó nhát đến mức nhờ tao ôm ấp khá lâu đấy, chả lẽ ông mày khoe ra lại hóa ra GATO với mày bịa chuyện chia rẽ tình nhân.Thôi kệ mợ mày cứ đi mà khám phá đi tao không rảnh hóng hớt kể xấu tình yêu mày ).
Thế rồi mọi chuyện trên lớp cứ tiếp diễn bình thường còn về tôi thì thời gian này hay gặp vận xui như đi chơi đá phải gạch lật mất móng chân cái mất khoảng hơn một tháng đi tập tễnh mới khỏi được, hoặc tham gia mấy vụ đánh nhau với xã khác bị bọn nó truy sát tí thì bỏ mạng bởi nghe kể nếu không thoát hôm ấy để bọn nó bắt được chỉ có nước nằm viện cả năm… còn nhiều vụ xui xẻo đáng sợ khác nữa .Không hiểu sao số chó mực bám tôi thời gian này dai thế.
Cho đến khi gần hết học kì một lớp mười hai thì nhóm tôi tổ chức đi chơi và có liên hoan mặn ở nhà Hoa.Hôm ấy cả nhà Hoa đi sang quê ngoại hết nên bọn tôi tha hồ quậy phá ở nhà Hoa.Buổi trưa tổ chức liên hoan mặn cả bọn tầm hơn chục đứa mua cả bia về uống, tôi thì tửu lượng kém lại gặp mấy thằng sâu men tham gia vụ này nên cũng hoảng.Cố gắng được hai cốc bia thì tôi đành giả say để chuồn vào giường nằm không ngồi lúc nữa bọn nó ép cho uống lại “cho chó ăn chè” tại trận lại không hay.Mất hết cả điểm.Tôi nằm trên giường định ngủ giấc cho sướng nhưng không thể nào ngủ được ,phần vì đau đầu như búa bổ , phần là do bọn ở ngoài hò hét ầm ĩ nên đành chịu.Mấy chị em phụ nữ có cả Hoa hôm nay cũng uống nhiệt tình ra phết ,quả này không say mới lạ.
Thế rồi không biết tôi ngủ lúc nào khi mở mắt ra nhìn đồng hồ thì đoán được mình ngủ khoảng hơn hai tiếng.ngó ra ngoài thì thấy chả còn ai ,có vẻ bọn này ăn uống xong đã dọn dẹp tử tế rồi kéo nhau đi chơi hết rồi.Dám bỏ tôi lại phen này mai lên lớp ông tính sổ - Tôi thầm rủa quay mặt vào trong tính ngủ tiếp vì đang mệt.
Trời !!! Sao Hoa lại ngủ mê mệt sau tôi lúc nào mà tôi không biết, lại ngủ cạnh mình.Lúc này thì phần con trong tôi bắt đầu trỗi dậy vì biết đây là cơ hội ngàn năm có một có vẻ ông trời tạo cơ hội cho tôi làm đàn ông đây . Nhưng nghĩ thì dễ còn hành động bắt đầu từ đâu thì tôi chưa biết, thực ra trước đây chỉ thỉnh thoảng coi phim người lớn với đọc truyện , thực tế ở đây chẳng giống truyện nên tôi bắt đầu cảm thấy bối rối. Tôi bắt đầu nghĩ tới hậu quả nếu tôi đang thực hiện hành vi lột bỏ quần áo của Hoa ra mà Hoa tỉnh dậy la làng thì cũng khổ rồi nhiều thứ khác cứ đấu tranh trong đầu tôi.Thiết nghĩ cơ hội này mà bỏ qua thì về nhà hối hận tự tử mất.Thế là tôi thử đánh liều vòng tay qua người ôm Hoa xem Hoa đã tỉnh chưa hoặc phản ứng thế nào.Nếu có phản ứng thì tôi chỉ còn nước nằm im giả vờ ngủ say như không biết gì.Nghĩ là làm tôi hành động ngay.
Không có phản ứng gì.
Có vẻ Hoa say thật, tôi hơi mừng thầm rồi quyết định làm tới rồi tiếp tục nhè nhẹ để tay lên bụng Hoa.
Vẫn không có phản ứng gì.Đúng là ông trời thương cho tôi cơ hội làm đàn ông rồi
Vậy là tôi từ từ đưa bàn tay lên ngực Hoa một cách nhẹ nhàng nhưng không tránh khỏi tay run lẩy bẩy.Lần đầu tiên công khai đụng vào ngực gái mà, sao mà khó tả quá, tay tôi vẫn để yên không dám hành động mạnh vì dù sao vẫn sợ Hoa tỉnh giấc, cứ như thế tôi chỉ dám xoa nhè nhẹ chứ không dám mạnh tay như ý muốn.Lúc này là tôi muốn xé nát tất cả những mảnh vải trên người Hoa nhưng không thể ,tôi nhất định phải kiềm chế và tìm cách hay.Tôi cứ giằng co tâm lí mãi như thế tầm năm phút rồi lấy hết can đảm tôi liền luồn tay qua chiếc áo lót của Hoa để cảm nhận được thứ mà tôi ao ước bấy lâu .Quả thật thú vị hơn tôi tưởng tượng rất nhiều và lúc này tôi quyết định làm liều bất kể hậu quả ra sao.Tôi lập tức nhoài người ra hôn lên nhè nhẹ lên cổ Hoa rồi dần dần xuống vùng ngực mà tôi vừa vén áo lên….
- Hí hí hí , hà hà hà…
Tiếng nhạc chuông trẻ con cười đáng ghét vang lên làm tôi bất giác giật mình vội vã kéo áo Hoa lại như bình thường rồi móc túi ra cái điện thoại 1200 đáng nguyền rủa nhấn nngay nút im lặng để xem ai đang gọi.Thì ra là số của con bé N cùng lớp, lúc này tôi hồn bay phách lạc nhưng rất may Hoa chưa tỉnh, tôi quyết định nghe máy:
- Alo . Có việc gì không N
Tiếng con N bên kia nghe lanh lảnh:
- Dũng à! Hoa tỉnh chưa ,
- Sắp tỉnh – Tôi bực mình trả lời.
- Vậy thì đánh thức nó dậy đi , nó nhờ bọn tớ 3h đánh thức dậy dọn dẹp nhà cửa kẻo bố mẹ nó mắng nhưng bọn tớ đi chơi ở nhà thằng T mất rồi.Cậu ngủ say quá bọn tớ không dám gọi dậy. Sorry nhé.hihi
- Uhm để tớ đánh thức Hoa dậy .trông người say đến là khổ - Tôi đành nói dối.
- Sướng thế còn gì được trông người đẹp, đừng có mà lợi dụng người ta đấy nhé – Câu này làm tôi hơi bối rồi đành lảng.
- Lắm chuyện, mai lên lớp ta xử tội bỏ mặc bạn bè.
- Thế Dũng ngủ dậy lâu chưa – N hỏi tiếp làm tôi đành giả đò:
- Hì hì, N không gọi thì còn lâu mới tỉnh, thế nhá tớ gọi Hoa dậy đây
- Đúng là nhợn! thế mà đòi đi chơi.N cố tặng thêm câu nữa trước khi tôi tắt máy.
Lúc này mọi tà ý trong tôi đã tan biến đi đâu hết, tôi không đủ can đảm để đụng đến người Hoa một lần nữa vì tiếng chuông điện thoại có thể đã khiến Hoa tỉnh ít nhiều biểu hiện khi tôi nghe điện thoại thấy Hoa có trở mình đôi lần.Vậy là tôi quyết định đánh thức Hoa dậy rồi phụ Hoa dọn dẹp nhà cửa, đến chiều tầm 5h tôi về.
Ngay tối hôm đó tôi mơ một giấc mơ khá kinh hoàng,có một người đàn ông luôn miệng đe dọa sẽ giết tôi nếu tôi dám đụng tình nhân của hắn một lần nữa.hôm sau tôi lại gặp giấc mơ này vào buổi trưa.
Thấy có vấn đề khá nghiêm trọng tôi không thể hiểu được nên đành quyết định ngay buổi chiều sang thăm ông thầy cao tay kia để hỏi cho ra nhẽ.
Tôi tiến vào trong đại sảnh thắp qua mấy nén hương chỗ điện thờ của nhà thầy(tôi không tiện nhắc tên) rồi miệng lẩm bẩm khấn vài câu nam mô a di đà phật, do hôm nay là ngày bình thường nên chỉ có mình tôi đến thắp hương.Thầy từ trong nhà bước ra , tôi liền cúi đầu chào.Thầy cười nói:
- Có chuyện cần nhờ đến thầy phải không, duyên số của con và ta khá kì cục đó.
Nghe thầy nói thế tôi cũng tin tưởng thêm phần nào rồi cùng thầy đi dạo quanh
vườn cây cảnh của nhà thầy rồi vừa đi vừa thuật lại tất cả những gì đã xảy ra
hai hôm nay và cả những vụ tôi gặp xui xẻo đáng ngờ nữa.Khung cảnh ở đây
thật tĩnh mịch và thanh tao, cạnh những chậu cây cảnh đủ hình dáng , kích
thước khác nhau luôn xen kẽ những tượng phật nhỏ ,cảnh sinh hoạt đồng quê
hoặc những con thú trên vách đá nhân tạo . Nó gợi lên một cái gì đó khiến tôi
không thể nói dối nửa lời.
Nghe xong câu chuyện tôi kể thầy thở dài hỏi tôi:
- Con đã nghe nói đến” Duyên âm” rồi phải không? Thế con có thể nói cho ta
biết những hiểu biết của con về “Duyên âm” xem nào ?
Tôi cảm thấy hơi lúng túng vì thật ra tôi chỉ nghe nói chứ chả biết là cái gì đành
trả lời theo một lần tình cờ nghe mấy bà hàng xóm nói chuyện đi hóa giải
“Duyên âm” cho con .Tôi chỉ nghe nói cắt “Duyên âm ” là để người trên dương
gian có thể lập gia đình và đoạn tuyệt mối quan hệ với người âm đang yêu và
giữ chân không cho lập gia đình được:
- Dạ ! Theo con “ Duyên âm” là một người âm có theo đuổi một người trên
trần rồi tìm mọi cách không cho người này có thể yêu và kết hôn với bất kì
ai khác.
- Vậy con có biết “Duyên âm” bắt nguồn từ đâu không? – Thầy tiếp tục hỏi tôi.
- Dạ cái này con không rõ, chắc là người âm này thích là theo đuổi rồi
phá hại tình cảm với hôn nhân của người trên trần thôi ạ - Tôi gãi đầu gãi tai
trả lời bừa
Thầy tiếp tục giải thích cho tôi rõ :
- Cũng có trường hợp của con nói nhưng rất hiếm, họa chăng mới thấy
người âm phải lòng người trần,chỉ do vô tình người trần hứa hẹn hoặc nói đùa
làm vong hồn người âm này vô tình nghe thấy nên bám theo thôi. Trong
trường hợp này thì người âm phải có một ấn tượng tốt với người trên dương
thế mới có thể bất chấp theo đuổi một cách mù quáng nhưng với những
trường hợp này thì có thể nói là người trên trần có phúc khi được người âm
này luôn theo sát và bảo vệ “người tình” của mình.Mặc dù vậy, do tính ích kỉ
trong tình yêu họ có thể tác động đến suy nghĩ và nhận thức lệch lạc của
người bị theo đuổi khiến họ xa lánh tình yêu hiện tại để phục vụ mục đích giữ
chân “người tình”. Nếu pháp sư hoặc thầy cúng nào tác động đến mối duyên
này thì sẽ bị “người âm” này coi là “kẻ phá hoại tình cảm lứa đôi” sẽ khiến
“người âm” này nổi giận có thể hành động ác gây khó dễ cho cả hai bên.
- Thế còn trường hợp phổ biến là như thế nào ạ? - tôi hỏi dồn khi thấy
thầy dừng lại.
Thầy tiếp tục:
- Trường hợp này rất hay gặp và có thể nói là nhiều vì thực tế cho thấy
mỗi khi thấy con cái lớn tuổi mà chưa đả động gì đến việc kết hôn hoặc ra
mắt người yêu về gia đình thì bố mẹ rất hay gặp thầy bói để “xem thử” xem
con mình có “Duyên âm” hay không.Đó được coi là một kinh nghiệm sống của
con người mọi thời đại.Trong trường hợp này, người sống trên dương thế là
người đã có một mối tình sâu sắc với một người ở kiếp trước.Do kiếp trước
bọn họ có một lí do gì đó không thể “đoàn tụ” và họ đã buông lời hứa hẹn kiếp
sau thành đôi hoặc cùng nhau tự tử … rất nhiều tình huống dẫn đến tình
trạng này. Nếu các đôi nam nữ trong trường hợp này có thể đầu thai cùng
một thời điểm gần nhau thì sẽ không có chuyện gì xảy ra, trường hợp đáng nói
ở đây là một người được đầu thai trước và người kia không tin vào định mệnh
có thể đến được với nhau trên dương gian và tỏ ra cố chấp , thù hận rồi dẫn
đến không thể siêu thoát để đầu thai chuyển kiếp được.Thế rồi “người âm ”
này quyết tâm bám người tình cũ của mình bằng mọi cách bắt người này thực
hiện lời hứa trước kia.Càng lâu ngày “người âm” này càng sinh ra cố chấp
thậm chí có cả hành vi độc ác với bất cứ người dám theo đuổi “người tình”
của mình rồi tự biến mình thành quỷ dữ lúc nào không hay. Chuyện tình cảm
của con người là một đề tài phức tạp muôn thuở của con người, vì nó mà con
người ngay cả khi đã chết vẫn còn lưu luyến và gây ra nhiều oan nghiệt. Thật
là đáng thương…
Nghe thầy nói tôi muốn theo thầy đi tu luôn quá nhưng nghĩ lại mình
chưa biết vị của tình yêu nó như thế nào mà đã đi tu thì khéo thấy gái xinh
lại không kiềm chế được thì uổng công tu hành thì phí mất đời trai trẻ vớ
vẩn lại bị thánh vật cho chết nhe răng vì bôi nhọ hình tượng người đi tu thì
lại không hay lắm. Suy nghĩ linh tinh về những gì thầy nói một lát tôi lại bắt
đầu vào chủ đề chính về việc của tôi và được thầy cho biết là hiện tại Hoa
đang có một mối “duyên âm” phổ biến như thầy vừa nói trên, người đàn ông
trong mộng tôi gặp không ai khác ngoài người tình tiền kiếp của Hoa.Thầy
còn phán “nếu hôm qua con làm việc có lỗi với Hoa thì chưa chắc hôm nay
con lành lặn mà đúng đây nói chuyện cùng thầy được” làm tôi sợ hết cả hồn
cầu cứu thầy giúp đỡ hóa giải giúp tôi và thầy liền nói khiến tôi yên tâm
phần nào :
- Từ nhỏ con đã được mẹ con bán nhờ cửa Phật nên dù sao không lo ma
quỷ làm hại nếu con không làm việc xấu . Thầy sẽ giúp con giải thích với người
này con không phải lo sợ gì hết.Trước mắt con không nên tiếp tục nảy sinh
tình cảm với Hoa thì hơn.
Thầy nói thế thì có cho thêm vàng tôi cũng chả dám nghĩ đến việc tranh
giành tình cảm của Hoa với một thằng nguy hiểm như thế,gặp Hoa phen này
tôi phải tránh xa mấy cây số mất không thì thằng “người tình ” này cắt mất
cái “tờ rim” còn trinh trắng của tôi thì bỏ mợ. Nhưng tôi vẫn cảm thấy thắc
mắc tại sao thầy không giúp tôi hoặc có thể nói là giúp Hoa gô cổ tên “người
tình” kiếp trước lại để đỡ phải làm hại đến người khác liền lên tiếng hỏi tiếp.
- Dạ, thế sao thầy không thẳng tay hóa giải luôn mối “Duyên âm” này coi
như giúp đỡ bạn Hoa của con có thể yên tâm trong chuyện tình cảm sau này
ạ ?
Thầy lại thở dài trả lời tôi:
- Cách hóa giải tốt nhất không gây thù hận đó là khuyên giải “người âm”
từ bỏ mối tình của họ nhưng mà rất ít khi “người âm” tỉnh ngộ do tính cố chấp
trong tình yêu. Đường cùng những người làm “thầy” như thầy đành phải bắt
nhốt “người âm” này về nơi cửa phật nếu họ cố tình gây điều ác, người trên
dương thế có thể yên ổn được một thời gian nhưng không thể mãi mãi được vì
những người âm này chứa đựng oán khí khá mạnh và có thể thoát khỏi nơi
cửa Phật về trả thù.Nói cách khác biện pháp mạnh này không có mấy khả thi
cũng giống như trường hợp bố mẹ ngăn cản tình yêu của con cái với lí do
không thuyết phục sẽ càng làm con cái mình coi như đây là thử thách tình
yêu rồi càng mù quáng theo đuổi tình yêu đến cùng.Về trường hợp của Hoa
“duyên âm” này chưa làm gì quá đáng để thầy tìm cách giải quyết từ từ chứ
thầy không dám xen vào chuyện tình cảm của người khác một cách bừa bãi
được.Nói như thế chắc con hiểu rồi chứ.
Biết là không thể hỏi gì thêm tôi đành cảm ơn thầy rồi xin phép ra về và
cũng quên không hỏi về cái duyên số “kì cục” mà thầy đã nói với tôi ở đầu
câu chuyện.
Vậy là từ những buổi học sau tôi có vẻ ít chơi với Hoa hơn và ít chơi
với tất cả những đứa con gái cùng lớp mà chơi thân với bọn con trai cùng lớp
có cùng đam mê mới là game “Võ lâm truyền kì 2”. Thế là suốt kì hai tôi chỉ lo
đến lớp là bàn luận chuyện võ lâm đại sự.Mặc dù có vẻ mê game nhưng tôi
không hề hư hỏng như một số đứa khác,tôi không bao giờ lừa dối gia đình một
xu để lấy tiền chơi game hoặc làm mấy việc bất hợp pháp để kiếm tiền để chơi
game.Tôi chơi game có thời gian quy định chứ không hề nghiện ngập nhưng
cũng đủ làm tôi chểnh mảng việc học rồi vì tôi cũng sớm đầu hàng số phận
biết mình không thể thi đỗ nổi Đại học.Vì vậy tôi chỉ lo đủ tốt nghiệp cái cấp 3
là ok rồi, biết tôi có vẻ thay đổi tiêu cực mấy đứa con gái cùng tổ cũng hay
khuyên bảo nhưng tôi lại cứ đùa cợt không bao giờ nói chuyện nghiêm túc về
vấn đề đó.Thỉnh thoảng Hoa hoặc Diệp có nói chuyện bảo tôi là nên bỏ game
đi chứ mê mấy trò này chả ai thích.Lúc này thì tôi cần ai thích chứ
thế là được thể tôi nhăn nhở trêu lại:
- Em bảo anh bỏ rượu , anh bỏ rượu.
- Em bảo anh bỏ thuốc, anh bỏ thuốc.
- Em bảo anh bỏ game , anh bỏ em
Vậy là mấy em ấy cũng chán khi nói chuyện khuyên bảo với kẻ ngang như
cua.Tôi chả quan tâm.
Vậy là nửa năm cuối cấp trôi qua nhanh chóng không có biến động gì chỉ có
một ấn tượng duy nhất là một vu tôi bị em Hà cùng lớp chơi khăm một vố làm
đến giờ tôi vẫn còn nhớ nhân tiện tôi share ra xem có bạn nào cùng cảnh ngộ
không rồi end chap cấp 3 luôn.
Buổi trưa hôm ấy giờ tan học trời cũng nắng khá to cái xe đạp của tôi thế
nào lại giở chứng hỏng giữa đường phải để lại quán sửa xe vì trưa muộn ông
chủ quán bảo để xe lại sửa sau , thế là tôi đành lững thững ra đường xem còn
ai cùng đường để đi nhờ xe về, hôm nay tôi lại còn ra muộn nữa chứ bọn bạn
về trước hết sạch chỉ còn lác đác vài đứa không quen đang về.Đang tuyệt
vọng thì thầy Hà đi một mình tôi mừng rỡ gọi to:
- Ê taxi !!!
- Ơ! Sao muộn thế này mà còn đứng đường vẫy khách hả bạn – Hà đá
đểu tôi.
- Hỏng xe nàng ạ. Cho tớ đi nhờ với nhé.
- Ừ ! Không vấn đề gì, chở tớ nhé ,đang mệt có osin cũng tối – Hà nhe
răng ra cười
- Chả lẽ để tiểu thư chở rồi lại sinh lắm chuyện – Tôi hậm hực trèo lên xe.
Các thím có thể tham khảo chap Cấp 3 (2) để biết thêm về Hà và nhân tiện
tôi cũng nói sơ qua về con bé này.
Hà thuộc vào hàng ít nói trong lớp nhưng không có nghĩa là không biết bỡn
cợt,nhan sắc thì cũng khá có đôi môi gợi cảm nhất lớp và con bé này điệu lắm
cơ.Vì Hà ngồi khác dãy với tôi trong lớp nên tôi vẫn ít tiếp xúc với Hà nên
không biết gì thêm chỉ biết là 90% Hà chưa có người yêu.Tôi không dám chắc
chắn 100% vì những đứa con gái ít nói này khó đoán lắm.Theo cảm nhận của
tôi thì Hà cũng dễ gần không như tin đồn hồi cấp hai là Hà rất kiêu và không
muốn nói chuyện với người lạ.
Tôi vừa chở Hà vừa hỏi han tại lí do về muộn thì biết được hôm nay Hà có tạt
qua nhà Dì ở gần trường có chút việc rồi về ngay.Nói chuyện linh tinh được
một lát thì Hà bất chợt đề nghị :
- Này Dũng ! Cho tớ ôm cậu tí nhé,chả mấy khi có cơ hội “ăn mảnh” cùng
nhau thế này.
Tôi mừng hết chỗ nói vì tự nhiên có đứa nộp mạng thế này ngu gì từ chối
không ngờ mình quyến rũ con gái đến thế
Nói là ôm nhưng Hà chỉ vòng tay qua eo chứ chả ôm sát vì kể ra trời cũng
nóng bỏ mịa ra.Thỉnh thoảng tôi cố tình ngọ ngoậy chạm lưng vào ngực Hà
thú vị ra phết
Vậy là tôi vẫn tiếp tục vừa chở Hà vừa tiếp tục nói chuyện nhưng lạ cái là
hôm nay bọn trường khác đi ngược chiều cứ nhìn mình rồi cười đểu.Bố mấy
thằng GATO vì không được chở gái đẹp nên gợi đòn đây mà, biết vậy tôi vênh
mặt lên cười đểu lại chúng nó cho bõ ghét.Nhưng mà con trai đã đành con
gái nhìn thấy tôi bọn nó cứ che miệng cười tủm tỉm lạ vãi
Trong lúc sướng con cu mù con mắt tôi cũng kệ mịa bọn nó chứ quan tâm gì
trong lòng thầm rủa : “Bọn cá sấu chúa này chắc lại dính cúm H5N1 sinh thần
kinh chăng” và tôi cứ thế bon bon đạp xe về đến lúc gặp một thằng lớp khác
đi ngang qua nó thấy tôi liền đạp xe tới bảo:
- Mày bị làm sao thế con, chở gái mà phanh hết cúc áo ra khoe dao găm
dọc đường mà không biết ngại à.Bệnh quá đấy …
Lúc này tôi mới để ý xuống cái áo thì thấy mình đang phanh hết cúc ra thật,
quay lại thì thấy con bé Hà này cười ngặt nghẽo chảy hết cả nước mắt nhìn
cay vãi.Đúng là cái loại thâm nho nó lợi dụng sàm sỡ ôm tôi rồi lừa lừa cởi hết
cúc áo tôi ra.Cũng dễ thôi vì trời nóng hai cái cúc trên cùng tôi phanh ra rồi
nó còn vòng tay qua eo giữ cái áo làm nó không thể bay lung tung làm tôi
phát hiện suốt chặng đường khá dài này.Mặt mũi tôi đỏ bừng vì ngại còn Hà
thì cứ vừa cười vừa đóng cúc áo lại phụ tôi rồi tiếp tục đi về,dọc đường nó
vẫn cười khúc khích ngứa máu vãi.May cho nó là hôm nay tôi đi nhờ xe nó
chứ nó mà đi nhờ xe tôi thì tôi cho xuống đi bộ rồi
Lúc đến ngã rẽ về hai làng tôi bảo Hà về kẻo muộn còn tôi tự đi bộ về cũng
được.Hà đồng ý vì cũng khá muộn ,lúc này vào buổi trưa mà cái ngã ba này
thuộc cánh đồng lúa nên khá vắng vẻ nên tôi quyết định troll lại Hà cho bõ
ghét. Thế là lúc vừa chống xe lấy cái cặp ở giỏ xe ra tôi vồ lấy Hà đè dí vào
gốc cây cạnh đó và hôn tới tấp vào khắp mặt.Hà hét ầm lên như bị hấp diêm
.Hình như trong lúc ấy tôi có bóp vếu Hà nữa.Được một lát tôi bỏ ra cười đểu
bảo:
- Có đi có lại chứ , làm tớ thành kẻ bệnh hoạn trong mắt bao nhiêu người,
chả lẽ có tiếng lại không có miếng.Thôi bye nhé tớ về đây.
Hà mặt đỏ bừng không nói gì lặng lẽ lấy xe đạp về.Kể ra lúc ấy tôi cũng bạo
thật, có lẽ dây thần kinh xấu hổ bị đứt ngay từ khi phát hiện ra mình bị chơi
khăm một cách thảm hại . Tôi ra về trong lòng hả hê ra phết và cũng chẳng
để tâm đến cảm giác của Hà sau đó thế nào ,chỉ biết là hôm liên hoan chia
tay lớp cấp 3 Hà ôm tôi khóc mất gần hai tiếng, bọn khác ý kiến thì Hà bảo cơ
hội để ôm trai miễn phí thì tội gì.Báo hại tôi buồn đi tiểu mà phải cố nhịn sợ
mất lịch sự , có lẽ em này thèm mùi tôi cũng nên
Chia tay lớp cấp 3 tôi chẳng giữ liên lạc với tất cả nữa rồi có sự tư vấn của
người nhà tôi lên Hà Nội thi Đại học để lấy điểm vào học Cao đẳng , trong thời
gian ôn thi Đại học tôi đi chơi và không thèm nhìn đến sách vở.