Đọc truyện

Mưa... Kết thúc hay bắt đầu

- Thôi, chúng cháu xin phép lên lầu trước ak.

Nói xong, Chi cùng 2 cậu con trai bước lên tầng thăm Ngân.

Minh Quân chạy một mạch tới phòng y tế rồi xông thẳng vào phòng mà k thèm nhìn cô y tá lấy một cái. Nhưng lục tung cả cái phòng bé xíu, vào từng cái giường một mà chẳng thấy tăm hơi Ngân đâu cả. Minh Quân lo lắng thật sự.Tất cả cũng chỉ tại cậu k chu đáo. Quân tự trách mình đã hại Ngân.

- Cậu tìm ai thế? – Cô y tá hỏi

- Cô ơi, cái cô gái xinh xinh, cao cao, xuống đây lúc tiết…… ak tiết 3, tên Ngân ở lớp C2 ý cô, đâu rồi ạ?

- Àk cái Ngân hả? Cậu là bạn trai nó hả? – Cô ý tá cười gian

- Dạ k, cháu chỉ là bạn thôi. Thế Ngân đâu rồi hả cô?

- Anh nó vừa đưa nó về rồi. Khổ thân con bé, người đã yếu thì chớ lại k ăn gì mà uống thuốc, nghe bảo có thằng nào đưa thuốc cho nó. Cô muốn đập thằng ý quá, dám đầu độc cháu cô.

- Dạ, xin phép cô cháu đi. – Quân lủi thẳng

- Ơ từ từ, ở lại nói chuyện với cô tí. Ê …. – Cô y tá gọi

Quân dại gì ở lại, cô y tá đấy nổi tiếng bắn súng liên thanh, ở lại có mà tra tấn lỗ tai àk. Mà tra tấn cái gì k tra tấn, tra tấn đúng cái màn mắng “ cái thằng đưa thuốc”. Ở đấy thêm phút giây nào nữa chắc nó độn thổ chết mất. Ngay sau đó, như nghĩ ra điều gì, Minh Quân chạy thật nhanh ra cổng trường tìm Nhật Quân.

- Lin, đứng lại anh bảo. – Minh Quân vừa hét vừa thở hồng hộc

- Gì thế Lu?

- Ô tô đâu, đưa chìa khoá cho anh?

- Anh làm gì? Em phải đưa Linh về nữa.

- Nhanh, em gọi cho Linh bảo k đi được đi. Anh lấy xe đến nhà Ngân.

- Cậu đến nhà Ngân làm gì? Lại định hại nó nữa hả? - Tiếng Chi lanh lảnh.

- Tôi k cố ý mà. Tôi đâu biết. Tôi phải đến xem cô ấy thế nào?

- Thế hả, cho em đi với, tiện thể cho em xem nhà chị dâu tương lai lun. – Lin hào hứng.

- Cậu mún chết thì bảo tôi, k cần dùng cách gián tiếp ấy đâu. – Chi doạ - Tôi cũng đi, tôi sợ mấy người làm gì Ngân của tôi lắm.

- Ngân của tôi, bộ cô bị les

- Nhật Quân, tôi nể cậu lắm rồi nhé, nếu cậu k muốn hàm trên có, hàm dưới k thì bảo tôi, tôi cho cậu về húp cháo. Còn nếu k thì im ngay cho tôi.

- K dài dòng, lên xe đi. – Minh Quân giục

Thế là 3 người lên chiếc Posche đỏ chói của 2 công tử Quân phóng như bay đến nhà Ngân.

- Oài, nhà đẹp ta. Đúng là tiểu thư nhà giàu có khác. - Nhật Quân trầm trồ

- Đẹp hay xấu gì kệ, Lin, em xuống gọi cửa đi.

- Yes madam ý lộn, yes sir. - Nhật Quân tếu

Tính toong…

- Ai thế? Tiếng một người phụ nữ trung niên, hình như là giúp việc cho gia đình này.

- Dạ, cháu là bạn của Ngân ạk, nghe tin Ngân bị ốm nên chúng cháu tới thăm. – Quân nói giọng ngọt như mía lùi.

- Thì ra là bạn của Kem, các cháu đợi chút nhé.

-Vâng ạk, cháu cám ơn bác.

- Éc, kinh wá đi, cậu mà làm diễn viên chắc nổi tiếng lắm cơ.Lúc thế này lúc thế kia, k biết đường nào mà lần – Chi bĩu môi

- Thế àk, cậu cũng thấy thế àk. Tôi thấy mình có tài diễn xuất mà chẳng ai chịu tin cả, may có cậu. - Nhật Quân nhảy lên xe mắt long lanh long lanh.

- Ôi trời ơi! – Minh Quân và Chi đồng thanh. – Tôi rút lại câu vừa nãy. – Câu này thì chỉ mình Chi nói.

Cổng nhà mở ra, Minh Quân phóng xe vào trong. Công nhận nhà Ngân rất đẹp. Ngôi nhà xây theo kiến trúc của Pháp, ở giữa là đường vào nhà, ven đường là những chậu hoa nhài xếp ngay ngắn, toả hương thơm dịu nhẹ dễ chịu. Còn 2 bên là thảm cỏ xanh mượt.Thảm cỏ phía bên trái có trồng thêm những cái cây lớn tán lá che lợp một khoảng sân rộng. Ở dưới tán cây rộng nhất đó đặt 1 chiếc xích đu màu trắng nhỏ và 1 bộ bàn ghế cũng nhỏ nốt, chắc là nơi để thư giãn hay đọc sách. Vòi phun nước k để chính giữa nhà mà lại để ở thảm có phía bên phải. Ở đó còn có 1 vườn hoa phong lan, k rộng lắm nhưng toàn loại lan quý, rất khó tìm. Chác chủ nhân vườn phong lan này bỏ ra công sức k ít. 2 anh em Quân thích thú ngắm nhìn ngôi nhà mà quên mất nhiệm vụ chính, đó là vào thăm Ngân.

- Ê, 2 cậu còn đứng đó làm gì, mau vào nhà đi.

- À ừ, bọn tôi vào ngay đây. – Minh Quân đáp

Ở bên ngoài đã đẹp, vào bên trong nhà Quân còn ngây ngất hơn. Đúng là thiên đường trên mặt đất. Ngôi nhà được sơn màu trắng, tạo cảm giác thoải mái đến lạ kì. Ở giữa nhà đặt bộ sofa màu trắng sữa rất hợp tông. Nhưng điểm nhấn của ngôi nhà lại là cách trang trí đèn. Dù bên trong rất ít đồ nhưng thay vào đó rất nhiều đèn. Các loại đèn khác nhau với màu sắc khác nhau được bố trí tài tình, làm toát lên vẻ thanh thoát cho ngôi nhà. Ngoài ra, bên trong nhà đặt rất nhiều hoa. Có vẻ như bà chủ ngôi nhà này rất yêu hoa, ở đâu cũng thấy hoa.

- Các cháu là bạn của Ngân àk. Ơ, đây chẳng phải 2 cậu ấm của tập đoàn thời trang Style sao? - Một người phụ nữ với nụ cười hiền hậu bước ra.

- Dạ, bác còn nhớ cháu ak? – Minh Quân lễ phép

- Trước sau gì cũng là người một nhà, sao bác lại k nhớ được.

- Dạ, cháu chào bác, cháu là em của Minh Quân, Nhật Quân ạk? - Nhật Quân nhanh nhảu

- Chào cháu. – Bà Nga nở nụ cười

- Dạ. cháu chào bác, cháu là Chi, bạn của Ngân ạk. – Chi tinh nghịch

- Cái con bé này, bác lạ gì cháu nữa, chỉ được cái lém thui. Lên tầng đi, Kem đang ở trên đấy đấy. – Bà Nga âu yếm véo mũi Chi rồi nói


- Kem ơi kem ời, bổn tiểu thư đến thăm Kem nè. Ơ, em chào anh. – Chi mở cửa phòng Ngân và chợt khựng lại khi thấy Ken, anh của Ngân.

- Chi hả em? Nhỏ tiếng thôi, Kem đang ngủ. Bác sĩ vừa tiêm thuốc cho nó. Anh tưởng nó giả ốm trêu anh, ai ngờ nó bị ốm thật. Biết thế này sáng anh đã bắt nó ăn gì rồi uống thuốc rồi.– Ken dịu dàng

- Anh đừng tự trách mình, trách là trách cái người đã cho Kem uống thuốc kìa. – Chi vừa nói vừa liếc sang Minh Quân

- Đúng rồi đó anh, em mà biết đó là ai em cho một trận liền. - Nhật Quân hùa vào.

- Ơ, người đó chắc cũng k cố ý đâu. – Minh Quân toát mồ hôi hột.

- Bảo, đừng đi mà, xin anh đấy, đừng đi. Ở lại đi anh, Bảo! - Tiếng của Ngân vang lên làm mọi người giật mình.

- Ngân, tỉnh dậy đi em, anh đây, anh Ken đây. – Ken hốt hoảng.

- Kem, tao nè mày, Chi đây, Sun đáng yêu của mày đây, dậy đi mày.

Tiếng Ngân mê sảng làm tất cả mọi người hoảng hốt. Ken và Chi cố sức lay Ngân dậy. Sau một hồi, cuối cùng Ngân cũng tỉnh.

- Mọi người, sao mọi người lại ở hết đây thế này? – Ngân nói một cách khó nhọc.

- Tụi tôi đến thăm cô, cô thế nào rồi? Xin lỗi nhé, tất cả tại tôi. – Minh Quân nói

- Ôi trời ơi, Sun ơi là Sun, hình như tao bị ốm nên tai tao cũng bị ốm hay sao ý. – Ngân giả vờ vỗ vỗ cái tai.

- Haha, hihi, hôhô. Ôi trời ơi cái bụng tôi. - Nhật Quân cùng Chi phá lên cười.

- Có chuyện gì thế, anh chả hiểu chuyện gì nữa. – Ken ngây thơ hỏi.

- Cô, lòng tốt của tôi được cô báo đáp như thế này đây hả? – Minh Quân mặt mũi đỏ phừng phừng.

- Cậu mà có lòng tốt thì ác quỷ hoá thành bồ tát rồi. – Ngân bĩu môi.

- Cô…… - Minh Quân cứng họng.

- K thể tin nổi vài phút trước đây, bạn Ngân nhà ta, ý wên, bạn Kem nhà ta bị mê sảng. - Nhật Quân phán.

- Mày trâu hơn tao tưởng Kem ạk? – Chi lắc đầu

- Em gái anh mà lại. – Ken hồn nhiên

- Ôi, Kem, em sao rồi, chị đang ăn cơm nghe tin em bị ngất chị vội vàng lấy thêm bát cơm nữa ăn tiếp để chuẩn bị lên thăm em. Em bị đau chỗ nào. Đứa nào làm em chị ra nông nỗi này hả? Nói chị rồi chị cho nó vài đòn. - Cẩm Tú ở đâu chạy vào.

- Oh my god. - Những người trong phòng đồng thanh

- Chị tốt nhỉ, nghe tin em bị ốm mà ăn thêm bát cơm nữa mới đến thăm em. Em tưởng chị bỏ dở bát cơm rồi chạy đến với em chứ.- Ngân bĩu môi trêu chọc

- Ơ, oan chị quá! Anh trai em bảo chị phải ăn nhiều lấy sức chuẩn bị về nhà chồng nên chị mới thế chứ. Mà đứa nào làm em ốm thế!

- Ốm thì ốm chứ đứa nào làm em ốm đâu. – Ngân nói rồi lườm Minh Quân một cái sắc lẹm.

Tình hình trong phòng đang căng thẳng thì một giọng nói dịu dàng cất lên:

- Muộn rồi, các cháu ở lại ăn cơm cùng bác nhé!

- Dạ, để khi khác bác ạk? Chúng cháu………. - Nhật Quân đang nói dở câu thì một giọng nói khác chen vào.

- Vâng ak, ăn cơm bác nấu thì còn gì bằng. Ở lại đi, các cậu mà k ăn thì hối hận cả đời đấy. – Chi mắt long lanh

- Vậy chúng cháu làm phiền bác rồi. – Minh Quân nói.

Thế là 3 đứa, Ken và Cẩm Tú dìu Ngân xuống nhà ăn cơm.

- Ôi trời ơi, ngon wé đi! Bác ơi, bác nhận cháu làm con rể đi, đừng nhận anh Lu nữa. Mỗi ngày được ăn ngon thế này thì dù phải chịu khổ đến mấy cháu cũng chịu. - Nhật Quân vừa nhai vừa nói.

- Này, cậu nói ai chịu khổ thế. Đây là bữa cuối cùng nhé. Lần sau đừng hòng tôi cho ăn. Mẹ tôi có phải mẹ cậu đâu. – Ngân lườm

- Thôi, ăn nhiều vào. Mấy đứa hôm nào rảnh rỗi đến đây bác làm cho mà ăn. - Mẹ Ngân vẫn dịu dàng

- K được mẹ ơi, đến là con đuổi. Chỉ cho Chi với chị Tú ăn thôi.- Ngân nhõng nhẽo.

- Ê, cô thiên vị vừa nhé! – Minh Quân hét lên

- Thế cậu định hại tôi lần nữa ak? – Ngân nói mà k thèm nhìn

- Tôi đâu cố ý đâu. – Minh Quân bào chữa

Cuối cùng thì bữa ăn trôi qua trong tiếng cãi nhau chí choé và cũng k thể thiếu những tiếng cười sảng khoái. Nhưng ở đâu đó rất xa, có một người đã vĩnh viễn rời xa thế giới này.

Sáng hôm sau………

Tin…tin……

- Oạch, sao cậu lại đến nhà tôi? – Ngân tròn mắt ngạc nhiên

- K phải tại tôi làm cô bị ốm thì có mơ tôi cũng k đến nhà cô đâu! Lên xe đi, tôi chở đi học. – Minh Quân gắt

- Tại sao tôi phải lên xe cậu?

- Lên đi, k nói nhiều nữa.

- Lên thì lên, dù sao bổn tiểu thư cũng chưa khỏi ốm. Thôi thì đành đi nhờ công tử Minh Quân vừa xấu xí vừa ngang tàn một lần vậy.

- Ê, cô bảo ai xấu xí?

- Haiz, k những thế mà còn bị lãng tai nữa, khổ thân wé!

- Cô…… - Minh Quân k còn gì để nói, đành cho xe chạy đến trường.

10p sau, tại trường Star….

- Huhu, sao lần nào tôi đi với cậu cũng bị người ta soi mói thế nhỉ, đúng là cậu làm nhiều điều ác có khác. Làm người tốt như tôi cũng bị khổ lây. – Ngân thở dài

- K hiểu kiếp trước tôi gây hoạ gì với cô mà bây giờ cứ gặp tôi là cô xỉa tôi tới bến nhỉ? Cũng may tôi hiền nên mới để cô bắt nạt vầy. Thôi, tôi lên lớp đây, tí đợi tôi tôi chở về.

- Ê, tôi chưa nói xong mà.

Thế là Ngân mang tâm trạng bực tức lên lớp. Vừa đi cô nàng dậm chân thình thịch, miệng thì k ngừng rủa Minh Quân.

- Ngân ơi, đợi tao với. – Chi từ phía sau chạy lên

- Ừk, gì mày?

- Đợi tao chứ còn gì? Ủa sao mới sáng ra mặt mày đã như bánh bao thiu thế kia?

- Hix, tí lên lớp tao kể. Mà dạo này trường mình im thế nhỉ, chả thấy vụ gì hay cho anh em ta phá nhỉ?

- Ak, có đấy. Thi văn nghệ trường, tao xin cho mày vào khâu tổ chức rồi. Tao nhanh k?

- Gì cơ? Sao mày k bảo tao trước?

- Ơ hay, năm nào mày chả vào ban tổ chức, bảo trước hay sau cũng như vậy thôi. Lên ý tưởng đi, chiều nay đến trường họp.

- Còn mày làm gì?

- Tao hả? Tao là ban thư kí rồi. Lần này trường mình làm hoành tráng lắm, nghe đâu có Bảo Thy với Khắc Việt đến biểu diễn nữa mà.

- Oạck, thế thì chết tao ak, tao đang bị ốm.

- Xin chị, chị bị ốm gì mà khoẻ như trâu ý. Thôi, vào lớp đi.

Buổi chiều, tại văn phòng đoàn trường tổ chức họp ban tổ chức. Đa số là giáo viên nhà trường, còn lại khoảng 10 người là học sinh ở các lớp. Và trong số 10 người ấy, chỉ có 3 người là học sinh khối 12, là nó, Nhật Quân và Minh Quân. Ngay khi bước vào văn phòng đoàn, nó giật mình khi nhìn thấy 2 anh em sinh đôi Quy, nó đơ ra mất 1p. Đúng là oan gia ngõ hẹp mà, nó nhủ thầm. Và ngay lập tức nó tìm chỗ ngồi kín đáo, tránh để 2 anh em kia nhận ra sự có mặt của mình. Nhưng sự việc k suôn sẻ như nó nghĩ. Vào họp, thầy Lợi, bí thư đoàn trường đã thu thập ý tưởng từ tất cả mọi người. Tất nhiên, thầy k thể bỏ qua nó, năm nó học lớp 10, có một sự cố bất ngờ xảy ra, chính nó là người đưa ra phương án giải quyết trong khi mọi người đang bó tay. Thế là 2 năm liền, nó bị lôi vào ban tổ chức, năm nào thầy cũng phải lấy ý tưởng từ nó trước tiên. Năm nay cũng k ngoại lệ.

- Nguyễn Thảo Ngân lớp 12C2 em có ý tưởng gì? Thảo Ngân. - Thầy Lợi chiếu tướng nó. Nó dù đã chui rúc góc cuối của văn phòng mà vẫn bị gọi. Lẽ dĩ nhiên, 2 thằng con trai kia cũng quay ra tìm nó với đôi mắt mở to hết cỡ.

- Trời ạk, con nhỏ đó cũng ở ban tổ chức nữa hả? - Nhật Quân nói trong khi đang nhìn nó.

- Anh biết sao được. Oan gia mà. – Minh Quân cũng ngạc nhiên k kém.

- Dạ, thưa thầy cô, thưa các bạn, vì lần này trường mình mời được 2 ca sĩ nổi tiếng về chung vui nên lần này quy mô sẽ rất lớn. Hơn nữa, trường mình vừa đưa vào sử dụng, dù khuôn viên lớn nhưng sẽ rất khó khăn với khâu tổ chức. Vì thế, em đề nghị phần ánh sáng sẽ thuê chuyên gia về ánh sáng Vũ Hoàng Anh về thiết kế. Còn về phần thiết kế sân khấu, do chủ đề lần này là Bước vào thế giới mới nên gam màu chủ đạo sẽ là màu xanh dương, tất cả mọi thứ sẽ thiết kế với ý tưởng là bầu trời.

- Tốt, còn ai có ý kiến khác nữa k? - Thầy Lợi hân hoan

Sau một hồi tranh luận, ý tưởng của nó vẫn là ý tưởng được chọn. Lẽ dĩ nhiên thôi, dù gì cũng là manager phòng maketing của khách san Paradise mà.


Powered by XtGem
Copyright © 2018 15Giay.Xtgem.Com

Teya Salat