- Sắp đặt vì lợi ích công ty vậy sao ba?
- Con đừng nói bằng cái giọng đó. Ba mẹ đặt đâu con ngồi đó, đừng ồn ào nữa. ta nói rồi đó, con đừng nói nhìu.
- Ba…. “
Hắn cũng có 1 câu chuyện tương tự như bé….. Hôn nhân sắp đặt vì lợi ích 2 công ty.
Hắn bùn tình wa’ bỏ đi và gặp bé đúng lúc bé đang ngồi khóc như thế này…..
Hắn bất giác thở dài….. và thấy bé cũng đang buồn phiền chuyện gì đó. Hắn hỏi :
- Ủa? Sao vậy? Cháo ko ngon àh? Sao ko ăn nữa….
Bé ngập ngừng khó nói :
- Ơ! Tui có chuyện mún nói với you.
- Uhm!
- Có thể….. cho tui… ở nhà you đc chứ? Tui đang mún tránh ba mẹ mình 1 thời gian.
- Sao vậy? You có chuyện gì khó xử sao?
- Uhm! Nhưng you đừng hỏi… You đồng ý cho tôi ở đây chứ? – Bé hỏi lại hắn.
- Ờ! Tốt thui…. Tui rất vui… – Hắn nở nụ cười thích thú.
Cả 2 cùng cười…. Laị 1 ngày nữa cho những xuất phát sau này…..
Sau đó, hắn chở bé đi học , chiều qua nhà bé lấy đồ rồi cả 2 đi làm ở quán trà luôn….
Cả bọn ko biết hắn và bé ở chung, chỉ thấy lạ là trong 2, 3 ngày nay cứ thấy hắn và bé như hình với bóng… thân thiết với nhau hơn trước…….
Nhưng sắp có chuyện rắc rối xảy ra !!!
……….
Trưa hum đó, do bận 1 số chuyện nên mấy bé ko đến sân sau sớm đc. 15′ sau, mấy bé mơí hối hả chạy wa :
- Ác thiệt! Đói wa’…. Chắc bọn hắn đang rên chờ cơm.. – Hà Oanh cươì trêu.
Cả bọn phá lên cươì…..
- Ơ! Hình như bọn hắn đang nói chuyện gì đó có có liên wan đến bọn mình kìa…. – Bé nháy mắt, thông báo vơí cả bọn.
Vưà đến nơi, bé thấy cả bọn đang nói chuyện gì vui vẻ lắm, có nhắc đến tên mấy bé…. Tò mò…. >- - - <
- Đứng nghe lun hay vào đây! – Ngọc Anh hỏi.
- Nghe thử đi!! Coi thử bọn hắn nói gì????
Mấy bé đứng nép wa cưả bên cạnh, im lặng……
Trong này, bọn con trai ko biết mấy bé đã đến nên… (Mọi chuyện rắc rối rồi đây!!!)
Nhật Tuấn xoa xoa bụng , nhăn mặt :
- Trời ơì là trơì!!!!!! ĐÓIIIII…… Sao mấy bé chưa đến nhỉ???? Hix!!! Trễ wa’ rồi….
- Uhm đúng đó. Hay mấy pe’ bận nhỉ??? Tui cũng đói wa’.
Vũ Doanh mỉm cươì vỗ bộp vào vai hắn :
- Nè! Công nhận nhờ có ông mà bọn mình wen đc mấy pe’ nhé và còn đc ăn cơm trưa nưã.
Hắn lườm bạn :
- Nói gì thế , ông wen kệ ông, sao lại nhập chung bọn mình lại với nhau.?
- Vậy là ông wên lơì cam kết giưã bọn mình rồi chứ gì??? Hay để tôi nhắc lại hả? – Đại Thành chen ngang.
Hắn mỉm cươì :
- Cam kết là tôi giả vờ wen vơí Thiên Thanh, để đc bé ủng hộ nhìu phiếu hơn trong cuộc thi bầu chọn hotboy của trường mình nưã chứ gì? Và đc làm chủ sân chơi thể thao nưã chứ gì?
“HẢ??? HẮN NÓI SAO CƠ???? CAM KẾT…. GIẢ VỜ……. BẦU CHỌN…. LÀM CHỦ…..”
Bé đứng sững ngươì…… Tim như mún nhảy ra ngoài… Cú shock wa’ lớn vơí bé….
“Hắn đã lưà gạt mình sao??? “
- Đúng roài đó!!! Cũng may là ông nhớ đó… Ông làm tốt lắm..
- Mày đúng là giả cứ y như thật!!! – Minh duy cươì khảy.
Cả bọn cứ ngồi nói hết kế hoạch ra (Ngốc thế!). Còn hắn thì ngồi im, ko nói gì…..
Thật ra bọn hắn ko mún nhắc lại chuyện này, sợ mấy bé vô tình nghe thấy lại hỉu lầm. Nhưng mấy lần hỏi hắn có thật là mến bé ko thì hắn cứ giả lả ko chịu trả lơì. Mấy tên này tức lắm, sợ hắn làm tổn thương và đang trêu đùa bé nên hum nay mơí nói ra nhầm bắt hắn nói thật lòng mình…..
Thật ko ngờ, mấy bé nghe hết………
Mấy bé đứng lặng thinh, nhìn nhau. “Thành Vũ có thể xấu xa như thế sao??? Sao lại …. Cả bọn hắn nưã , toàn những tên lưà đối.” (Vơ đũa cả nắm… ^^ )
Bé lạnh lùng bước đi, đầu cúi gầm….. Tim nhói lên đau đớn…. Mt65 nỗi đau mà bé ko biết nói sao…. Nó làm bé câm lặng, ko thể khóc đc…
Mấy bé đưổi theo bé, lòng thầm trách bọn hắn đùa wa’ trớn vơí tình cảm của bé… Tàn nhẫn!
Trong này, cả bọn vẫn chưa biết gì, thay nhau nói khích hắn….. Hơi ác…
Hắn mỉm cươì :
- Tao đâu có như bọn mày nói đâu!
- Chứ sao? Mày nói rõ hơn đi….
Hắn từ tốn, wa’ wen vơí cái kiểu này rồi :
- Thiên Thanh wa’ trong sáng và có phần lạnh lùng, bé ko dứt khoát trong tình cảm nên ko thể nói rõ ràng rằn bọn tao đang wen nhau. Tao thấy bé lúc nào cũng cấn ngươì ở bên cạnh như để che chở…. Một cô bé lạnh lùng nhưng thật ra rất yếu đuối. Tao thíck bé ở chỗ bé biết điều mình đang làm và cố gắng vươn tơí điều đó cho dù ko có ai bên cạnh. Và tao mún tao là ngươì ở bên cạnh cô ấy mọi lúc mọi nơi…… Nhưng có lẽ wa’ khó….
- Thôi đi mày! Cái thằng này, làm gì mà như đang bỏ cuộc vậy hả?
- Nhưng……. – Hắn nhíu mày suy nghĩ – Có lẽ tao và bé ko co duyên đâu!!! TT- - - - - TT Tao sắp gặp mặt vợ tương lai rầu……
- CÁI GÌ????? – Cả bọn hét toáng lên.
- Ờ!!! Tao cũng chưa bít tính sao nưã…
Cả bọn thở dài , nản…….. Nhưng có 1 chuyện nản hơn là bé đã nghe thấy hết…
OH MY GOD!!! 0- - - o
Lúc này, trong công viên….
Bé bước đi thẩn thờ…. và ngồi phịch xuống 1 cái ghế…. ánh nhìn vô định, 1 nỗi mất mát….. Nước mắt bé ko chảy nỗi…
Mấy bé khác đưổi theo, nhìn bé thở dài…. Thật ra mấy bé cũng cảm thấy hụt hẫng y như bé nên ko thể nào mở miệng ra an ủi bé và mình đc….
Cả bọn ngồi gần nhau mà lòng trống lỗng.
Chợt như ko chịu nỗi nữa, Yến Nhi đứng phắt dậy :
- Mình ko biết phải làm sao cho Thiên Thanh hết bùn, thật sự đó. Vì mình cũng đang cảm thấy rất vô vọng và chán chường…. Bọn hắn thật wa’ đáng. Mình còn nghĩ bọn hắn là ng` tốt nhất nưã kìa….
- Có lẽ bọn mình đã nhầm rồi! Mình thấy mệt mỏi wa’…. – Nguyệt Trân thở dài – Đêm noel rất tuyệt nhưng giờ mình thấy nó giả tạo wa’… Y như bọn hắn đang khoa trương mình vậy?
- Mình ko rõ…. Thấy bùn wa’ !!! – Ngọc Anh lắc lắc đầu.
Cả bọn cứ nói hết ra nhầm để bé vơi bớt nỗi bùn….
Mặt bé vẫn lạnh lùng nhìn vô cảm, chợt buông 1 câu shock :
- Mình thíck hắn thật lòng……. Nhưng có lẽ mọi thứ…. kết thúc rồi….
Sau đó, bé ôm chặt lấy Nguyệt Trân khóc nấc lên…… đau đớn…. bé đã cố nhịn nhưng ko…
Mọi thứ vỡ oà ra…….
Nước mắt tan chảy……….
Con tim chợt nguội lạnh….
Không gian như đông cứng lại nhường chỗ cho nỗi đau…..
Sự hỉu lầm trong thoáng chốc….
Cả bọn nhìn bé , cố nhịn khóc nhưng sao nước mắt cứ rơi….
Một ngày tồi tệ và chán nản cho 2 phía…
==============
=========
Bé ngưng khóc, nói giọng chắc nịch :
- Mình sẽ chấp nhận cuộc gặp mặt mà daddy và mámy đã sắp xếp…
Mấy bé hét ầm lên :
- Cậu có khùng hok? Đừng lẫn lộn như thế chứ?? Dù hắn ko thật lòng nhưng còn vô khối ng` tốt mà, đâu cần cậu phải bắt bưột cươí tên công tử đó chứ?
- Mình nghĩ kỹ rồi , trái tim mình đã ngưội lạnh, mọi thứ đã trở thành vô nghĩa rồi!!! – Bé chán nản nói.
Cả bọn thở dài…..
Ngay lập tức….
Bé gọi điện cho bà Lâm….. Bé phải wên hắn đi trước khi quá muộn. Đầu dây bên kia vang lên tiếng nói wen thuộc :
- Alô!!! Con iu đó hả??? Mámy chờ điện thoại con bữa giờ rồi nè…… Con khoẻ hok?
- Vâng! Con vẫn vậy…. Con mún nói chuyện vơí mámy 1 chút về vấn đề hồi bưã….
- Àh! Mámy biết là con từ chối rồi nên định nhờ ngươì thông báo vơí bên kia huỷ bỏ lễ gặp mặt luôn rồi…. Daddy và mámy sẽ tôn trọng ý kiến của con.
- Ko thưa mámy!!! Con …. chấp nhận bưổi ra mắt đó. Hôm nay con sẽ về nhà….
Bà Lâm hoảng hốt :
- Ủa?? Có chuyện gì sao con? Hồi bưã con từ chối quyết liệt lắm mà!!!
Bé cươì bùn :
- Nhưng bây giờ con cảm thấy có từ chối thì cũng vậy thôi nên con sẽ làm theo ý daddy và mámy….
- Oh tuyệt!!! Mámy cũng mong con đồng ý ,…. Chút mámy sai tài xế đón con về nha !!
- Dạ! – Bé gật đầu…
Thế là xong…. Trăn trở của bé sẽ kết thúc….. Mệt mỏi….
- REENGGGGGGGGG!!!!!!!!…… REEENGGGGGGGGGG………
Tiếng chuông kết thúc buổi học vang lên vồn vã….
Hắn chạy nhanh ra nhà xe lấy xe chở bé về…. gặp bọn bạn đang đứng đó chơi. Hắn dắt xe chạy lại :
- Tao nghĩ kĩ roài, có lẽ tao nên hỏi bé về suy nghĩ của bé về tao……
Vũ Doanh cươì tươi, vỗ cái bốp vào vai hắn :
- Có thế chứ? Giờ mày mơí là Thành Vũ mà bọn tao wen chứ!!! Hồi nãy nghe mày nói , tao thấy mày nản wa’.. Tệ thật!
- Hừ!!! Đối vơí tao bé tuyệt nhất, ko coá ai hơn đc đâu! Kể cả con bé mà tao chuẩn bị gặp mặt, chắc gì nó đã hơn đc Thiên Thanh….Kể cả bọn con gái trong trường nay đều ko bằng – Hắn tự hào….
Cả bọn thấy mặt hắn dương dương tự đắc thì ức lắm , dúi đầu hắn xuống. Nhật Tuấn cươì gian manh :
- Nè nói cho cẩn thận…….. Nguyệt Trân của tao dù ko bằng bé của mày nhưng cô ấy là ng` mà tao thích đấy nghe chưa. Đừng vơ đũa cả nắm như thế chứ???
- Đúng đó, mày nói như thế hơi oan cho Hà Oanh của tao đó – Đại Thành cau có lườm hắn – Bé khéo tay và nhanh nhẹn lắm đấy!!!!!
- Làm như chỉ mình bé mày tốt như vậy hả???? – Minh Duy cãi lại – Ngọc Anh nói chuyện có duyên cực kỳ, lại nói chuyện có duyên nưã….
……..
Cả bọn mỗi ng` 1 ý bên cho các bé cuả mình……… ^^
Hắn đứng ngoài cuộc, mỉm cươì :
“Cái bọn này , bọn nó thề ko bao giờ wan tâm đến con gái , con gái đánh nhau vì bọn nó chứ chưa bao giờ bọn nó động thủ bênh bên nào. Vậy mà giờ lại cãi cực hăng vì mấy bé… ngây thơ thứ thiệt kia!! Ghê thật!!! “
Cả bọn vưà đi vưà cãi nhau….
- Ủa??? Sao ko thấy bé chờ ngoài cổng như mấy bưã nưã ta…
Hắn nhìn ra cổng , ngạc nhiên… Nhật Tuấn thắc mắc :
- Chẳng lẽ bé về trước rồi sao?
- Ko thể!!! Bé bảo chỉ mình tao chở bé thui!
- Hôm nay quái thiệt! Trưa giờ ko thấy bóng dnág mấy bé đâu! Hồi trưa nhịn ăn cơm giờ đói bụng dã man nè….. – Vũ Doanh nhăn mặt, xoa xoa bụng.
- Tao cũng vậy!!! – Đại Thành nhìn bạn cươì thông cảm.
(Chỉ thích ăn cơm mấy bé làm thui! ^^!)
Chợt thoáng thấy dáng mấy bé, Vũ Doanh vẫy vẫy tay, sung sướng :
- Ê!!! Yến Nhi ơi……..
Yến Nhi giật mình, nhìn sang thì thấy bọn hắn đang cươì toe toét như bắt đc vàng… Bình thường thì mấy bé đã chọc bọn hắn mấy câu rồi nhưng hôm nay thì mấy bé nhìn bọn hắn nhưng lờ đi , ko wen biết…
Ngạc nhiên…..
- Mấy bé sao lại lờ bọn mình đi vậy nhỉ??? Có chuyện gì rồi…..
Vũ Doanh chạy nhanh lại, kéo lấy tay Yến Nhi :
- Yến Nhi hum nay sao vậy? Sao lại lờ bọn này đi…. Xa lạ wa’…
Yến Nhi hất mạnh tay ra, lườm cả bọn :
- Mấy ngươì giỡn đủ chưa vậy??? Đùa giỡn vơí bọn này cũng nên có giơí hạn chứ??? Quá đáng vưà thôi.
Hắn ngơ ngác hỏi bé :
- Ơ kìa! Sao ấy lại bực bội như thế? Bọn này có làm sai gì sao??? Mà đùa giỡn chuyện gì mơí đc chứ?
- Khá khen cho mấy ng` đóng kịch tài ba. Câu lạc bộ kịch đang cần nh~ diễn viên nhập vai như các cậu đấy! – Ngọc Anh sững cồ, mỉa mai.
Minh Duy điếng ng`, trợn tròn mắt vì câu nói của bé :
- Ngọc Anh nói nghe ghê wa’…. Bọn này diễn gì cơ…
- Các cậu lưà dối tình cảm của bọn này thì bọn này cũng dễ hỉu thui nhưng Thành Vũ lại lưà dối Thiên Thanh, điều đó bọn tôi thật ko thể ngờ đó…. Quá đáng – Nguyệt Trân giải thích , giọng chùng xuống…
Cả bọn chết trân :
“CÁI GÌ CƠ??/ SAO MẤY BÉ LẠI NÓI NHƯ THẾ…… CHẲNG LẼ….. TRƠÌ ẠH! HỈU LẦM RỒI…”
Thấy bọn con trai ko trả lơì , Hà Oanh giận dữ :
- Vậy là đúng rồi chứ gì??? Các ng` giỏi lắm…. Từ nay đừng có nhìn mặt bọn tôi nưã, cứ như ko wen biết đi…
Nói xong, cả bọn bỏ đi. Hắn giật mình, chạy theo mấy bé, hỏi :
- Có lẽ các ấy hỉu lầm rồi, chuyện này… thật ra…..
Nguyệt Trân nhỏ nhẹ :
- Cậu ko cần giải thích , bọn tôi ko mún nghe đâu! Thiên Thanh ko còn thưộc về cậu nưã… Đừng wa’ đáng vơí cô ấy như thế chứ……
Hắn im lặng nhìn mấy bé nói mà lòng đau như cắt, rối vò…..
Bọn bạn hắn thảm hơn, đứng chết trân , ko nói nên lơì nào nưã.
- Vậy là xong……. Bực mình thật!!! Hôm nay ngày gì xui dữ ta… Tao nhớ hồi snág đi ra đường có gặp bà bầu nào đâu!!! TT- - - - - TT
- Ặc!!! Nói ác dữ may.. Mà xui thiệt.. Chuẩn bị tốn nước bọt dỗ dành mấy bé đây!!
- Ờ! Mệt thật!
Hắn leo nhanh lên xe, có điều gì đó thôi thúc hắn nhanh về nhà nếu ko sẽ muộn mất , hắn nói to :
- Bọn mày tự xử đi nha. Mọi chuyện đều do mấy ông tướng bọn ngươi ra hết đó. Tao về nhà chút đã…..
- Này…… Nói vậy mích lòng wa’đo’ nghen…….
Hắn chạy như bay ,lao thẳng về nhà….. Lòng đầy lo lắng….
Quả như hắn nghĩ, bé đang sắp xếp đồ đạc , chuẩn bị leo lên xe, về nhà…. Hắn gọi to :
- THIÊN THANH……. CHỜ CHÚTĐÃ…..
Bé giật mình, quay lại, vưà thấy hắn bé vội leo nhanh lên xe , tránh mặt hắn….
Hắn vứt xe đạp chạy nhanh lại ô cưả, đập mạnh :
- Ra nhanh đi Thiên thanh, tôi có chuyện mún nói vơí you…..
Bé lạnh lùng nói ko nhìn mặt hắn :
- Mọ chuyện kết thúc rồi, tôi và you ko có chuyện gì để nói vơí nhau hết.
- Đừng như vậy mà! Mọi chuyện đều là hỉu lâm…. Tui xin you hãy nghe tui……
Bé lắc đầu mạnh, che tai lại :
- Tui đã nghe hết rồi……. Thật dối trá… You im đi!!! Sau này ta ko còn gì vơí nhau nưã…. Tạm biệt!!!
Nước mắt bé chạy dài……
Hắn đứng sững ra :”Tạm biệt sao??? “
Hắn vẫn cứ đập cưả, gọi bé mặc cho chiếc ôtô dần dần chuyển bánh…..
Xa mù…..
Hắn đứng nhìn theo……..lòng đau đớn……
Chiếc xe chạy xa dần rồi mất hút như khoảng cách mà hắn cố tạo ra vơí bé đang xa dần…. xa dần…..
Bé về đến nhà mà lòng nặng trĩu 1 nỗi đau ko tên…. Ông bà Lâm ríu rít đón con gái về , ôm gì bé vào lòng :
- AH! Con gái iu wi’ của taaaaa……….. Nhớ con chít đc…. ^- - - - - - - - - - - ^
Bé gượng cười :
- Con xin lỗi vì đã ko nghe lời daddy và mámy, con cũng nhớ 2 ng` nhìu lắm…….
- Hiihiiii….. Thiếu 2 bọn ta sao con dzui đc he. Vậy con đừng xa daddy và mámy nữa nghe.
Bé gật đầu :
- Dạ, mọi chuyện kết thúc roài. Thôi, con đi lên phòng đây! Có gì chút gặp nghen daddy.. Con hơi mệt!
Nói rồi bé đi thẳng lên nhà trên để lại sự ngạc nhiên trong ông bà :
- Trong con iu ko còn sức sống gì nữa, sao vậy nhỉ????
Trong phòng bé………
Bé lăn lên giường , mệt mỏi. Cái giường êm nhất , mịn nhất cũng ko xoa dịu đc bé lúc này….Cảm giác trống vắng và đắng cay……..
“Mình sẽ wên đc hắn thôi mà…. Dù sao thì hắn cũng chỉ là đùa giỡn chẳng thật lòng…”
………………..
Đang suy nghĩ với những trăn trở thì :
- Cốc !!! Cốc !!! Cốc !!! Hi con iu, daddy và mámy vào đc hem……
Bé ngồi bật dậy, lau vội nước mắt :
- Àh vâng, daddy và mámy vào đi ạ!!!
2 ông bà mở cửa đi vào, trên tay cầm ly nước hoa quả cho bé…….. Thứ nước mà hắn hay cho bé uống để chăm sóc sắc đẹp. Hix!!! ^^
Trao ly nước cho bé, ông bà ngồi bên giường nhìn bé, trông bé xanh xao và nhợt nhạt thấy rõ, đôi mắt y như vừa khóc nữa chứ…. nhưng nhìn nó đẹp hơn ra. (Buồn cũng đẹp chứ bộ.)
- Con có chuyện ji` buồn àh! -Ông Lâm mở lời hỏi
Bé ngước lên, cười bùn….
- Nếu con ko thích chuyện đính ước này thì daddy và mámy sẽ hủy ngay , mặc dù bọn ta đã gọi điện và đồng ý lúc chiều nay roài… TT- - - - TT
(Sau khi bé gọi thì ông đã gọi cho ông Hoàng đồng ý tổ chức lễ đính ước )
Bé phì cười đến nỗi sặc nước ra :
- Daddy thật là…. Vậy nói con thay đổi thì mọi chuyện cũng đã tiến hành rồi còn ji`….
Ông gãi đầu, cười trừ :
- Thì đó…. Nhưng ko cóa chuyện gì thì sao trông con thảm vậy???
Bá nhìn vô định , im lặng……… Rồi :
- Con đã nghĩ cậu ấy thật lòng nhưng có lẽ con đã tin tưởng wa’ nhìu…. Thật khó có thể bít đc cậu ấy đã lừa dối con. Sao con ng` có thể ác độc với tình cảm của ng` khác như thế chứ??? Con ghét cậu ấy………
Bé khóc , nước mắt chảy dài cùng lời nói……..
BÀ Lâm nhìn bé thở dài, vỗ vai an ủi :
- Vậy là con bị “seven- love” rùi chứ gì???
- Dạ???? – Bé hỏi ngớ ra – “seven- love” là gì ạh!!!
Bà bụm miệng cười khoái chí :
- seven- love là thất tình chứ gì?? Vậy là mámy hiện đại hơn con roài….. Hí hí hí…..
Bé lăn ra bật ngửa…. Ghê thật!! Cập nhật thông tin còn nhanh hơn mình.
- Hok cãi với mámy nữa, kệ con!!!!!! – Bé chu miệng, cười tươi.
Bà cười nhẹ :
- Thui nào, con iu!! Mámy và daddy đều biết cậu ấy…. Cậu ấy tốt đấy, chắc có lẽ 2 đứa hỉu lầm gì nhau đúng hok?
- Daddy thấy sau khi wen với cậu ấy, ko phải con cười nhìu hơn và ko còn lạnh lùng nữa, thay vào đó là con ng` thật của con : cô bé mới lớn dễ thương và ngây thơ… ^^
Bé giật mình :
- Sao mámy lại biết cậu ấy!!!?????????
Bà chỉ wa ông Lâm… dễ hỉu mà!!!! (Thuê thám tử và ng` theo dõi theo là bít liền!!! Ặc!!)
- Daddy và mámy ko tôn trọng đời sống riệng tư của con……… – Bé cáu lên
Ông bà nhẹ nhàng phân bua :
- chứ con bỏ nhà ra đi làm cha làm nẹ ko lo sao??? Vậy nên……
Ông Lâm cười âu yếm :
- Ta cũng nghĩ con nên nói rõ ràng mọi chuyện với cậu ấy đi để tránh hối tiếc sau này…. Ra mắt rồi là thuộc về ng` ấy đó!
Bé gật đầu :
- Con hỉu!
Ông bà nhìn nhau, cười……
- Thôi! Con nghĩ ngơi đi nghe! Chút xuống ăn tối…….
- Vâng!
Ông bà đi rồi chỉ còn bé lại 1 mình đang suy nghĩ với nh~ câu nói của….
“Uhm, đúng là có thể hắn đã lừa dối mình nhưng nh~ việc làm và sự wan tâm của hắn , có thể cũng nằm trong kế hoạch làm wen , nhưng đã làm mình thay đổi và hòa nhập hơn đó thôi. Lại có thêm 4 cô bạn xinh và tuyệt nữa chứ. Có thể mình nên nói chuyện thẳng thắn với hắn 1 lần nữa vậy!!! “
Bé mỉm cười với cái ý nghĩ ấy, có lẽ tâm sự với daddy và mámy là sự lựa chọn đúng đắn của bé….
00000000000000000000000000000000000000
Còn về phần hắn, cũng đang đau đầu với nh~ ý nghĩ về bé lại thêm cú điện thoại vừa nãy của ông bố gọi :
- Alô!!! Này nhóc đó hả??? – Ông Hoàng , bố hắn, gọi ^^!
- Dạ! Ông già gọi cho con có chuyện gì?
- Này!! Con có cần gọi ta là ông già ko hả? Bây giờ cỡ như ta ra đường nhìu cô xinh đẹp theo lắm nhé! Hạng như mẹ con là……..
Vừa nói xong câu đó ông thấy sát khí ngùng ngụt ở sau lưng liền , lạnh xương sống… Biết bà xã đang ở sau lưng, ông vội chữa lại :
- Àh! Dạng như mẹ con thì là…… số 1!!! Hờ… Hờ….(Cười méo xẹo do bị bà Hoàng nhéo đau wa’!!! Hix!!)
Hắn cười, trêu bố :
- Lại bị nghe nghe trộm đc rồi chứ gì??? Đáng bố lắm…….
- Kệ ta! Bây giờ vào việc chính đây, bố gọi cho nhóc vì mún nói chuyện đến lễ gặp mặt của con nè!
Hắn đáp nhanh, gọn và lạnh lùng :
- Ko wan tâm!
Ông hét wa điện thoại :
- Con nói với bố như thế hả?? Mún chết àh!
- Có sao nói vậy , nói dối trái lương tâm………
- Cái thằng nhóc này…
Bà Hoàng dành ngay điện thoại trong khi ông chuẩn bị đập vỡ nó (Điện thoại loại xin nhất, coi chừng mua lại ) :
- Con cưng! Mẹ đây!
- Dạ! Nghe giọng mẹ bít liền mẹ khỏi giới thiệu ạh!
- Ui! Dzậy hả? Dễ thương ghê…….. Àh! Mà mẹ nói nghe nè, bên phía đàng gái ng` ta đồng ý rồi đóa…
- Mẹ bảo con gái nhà ấy cũng từ chối mà… sao lại…???
- Mẹ hok bít?? Nhưng chiếu nay họ mới gọi cho ta và bảo cô bé đồng ý rùi. Chúc mừng con sắp có ng` vợ đẹp và như ý nha…
- Mẹ…… Chưa gặp sao biết đc. Nhưng con….
- Con hãy nghe mẹ đi, chủ nhật đi gặp mặt. Cô bé tên Lâm Thiên Kim, cùng tuổi với con đó nên chắc chuyện tìm hỉu nhau cũng dễ thui ha.
Hắn buông xuôi :
- Thui vậy đi ạh! Dù sao mọi chuyện cũng đã đc sắp xếp hết rồi!
- Ok! Như vậy đi , con cưng ha!
Vậy là bé và mình chia tay rồi!!! Mình sẽ nói chuyện với bé vào thời điểm thích hợp mới đc… ko tin bé lại ko có tình cảm gì với mình….
Trưa hôm sau……..
Bọn hắn rủ nhau đến căn- tin ăn, mấy bé lơ hắn roài đành móc tiền túi ăn vậy….. Hix!!! Dở ẹt……..TT- - - - - TT. Còn hắn thì ra sân sau , ko wen ăn ở căn- tin, bọn con gái ồn ào lắm.
Mấy bé hẹn nhau ở sân trường, bé ra sau do còn chút chuyện….
Nhưng….
Hắn gặp bé đang lơ ngơ ở sân sau. Hắn chạy vội lại , vui sướng xen lẫn ngạc nhiên :
- You tìm gì sao?
Bé giật mình, quay nhanh lại , lúng túng :”Mình muốn nói chuyện vơí hắn nhưng….. ” :
- Àh… Ờ!!! Tui tìm mấy nhỏ bạn…. Ko biết đi đâu….
Hắn chỉ ra sân trường :
- Nãy nghe mấy you hẹn nhau ra sân trường ăn trưa mà….
Bé gật gật đầu :”Hắn vẫn để ý đến mình sao???” :
- Vậy àh! Cảm ơn…..
Bé toan chạy đi, chợt hắn nắm tay bé, nắm lại :
- Tui…. có thể…. nói chuyện vơí you 1 chút hok? Tui có chuyện mún nói….
Bé giật phắt tay hắn ra :
- Xin lỗi!!! Tôi và you ko có chuyện gì với nhau hết…. Bỏ tay ra đi…
Hắ cau mày lại :
- Sao you ngang bướng và khó hỉu như vậy chứ??? Chẳng lẽ….
Bé quay mặt lại :
- You đang nói cái gì vậy hả?
Hắn mỉm cười, nhanh như cắt kéo mạnh tay bé và kéo về phía mình, ôm chặt lại sau lưng :
- You muốn mình nói chuyện như thế này sao?
Bé giãy nãy, mặt đỏ ửng lên :
- thôi đi! Bỏ tui ra, you đừng đùa giỡn với tui như thế này đc ko??
- TUI KO ĐÙA GIỠN VỚI YOU….. TẤT CẢ LÀ SỰ HỈU LẦM THÔI, SAO YOU KO TIN TUI HẢ??? – Hắn hét toáng lên, giận dữ.
Nước mắt bé bỗng chảy ra, nói nhẹ :
- Uhm…Hỉu lầm… thì sao nào??? Sự thật nó đã là vậy rồi, you giải thích thì đc gì??
- Nhưng you hãy nói cho tui biết đi… Tui xin you đấy….
Bé ngước lên nhìn hắn :
- Tui iu you!!
Vừa nghe xong câu đó của bé, tim hắn mất vài giây để đập típ :” Mình cũng nghĩ là bé sẽ nói vậy và đã chuẩn bị tâm lý sẵn roài nhưng sao vẫn bị khớp và run dữ vầy nè……. TT- - - - TT “.
Bé nhìn thẳng về phía trước, nói rõ ràng :
- Xin lỗi vì tui đã ko nói rõ cho you bít sớm hơn , tui chưa chắc chắn tình cảm của mình với you nên…. Bây giờ tui muốn nói là tui rất vui khi ở bên cạnh you, đc thay đổi chính mình nhưng cũng bây giờ đây tui cảm thấy hận và ghét you vô cùng…… Tại sao you lại lừa dối tui hả??? You nói đi… nói rõ xem nào……. Tui ghét you, tui hận you…….. Đáng ghét…
Bé bị kích động…. Bé khóc nấc lên , đau đớn… Đánh hắn liên hồi như trút cơn đau….. Vừa đánh vừa mắng….. Buồn!!!!!
Hắn cứ mặc bé đánh, cam chịu sự trừng phạt…. Hắn chỉ đứng im nhìn bé và ôm chặt bé ko nói gì……
Sau 1 lúc ko thấy hắn tỏ thái độ gì, bé ngừng đánh , ngước lên nhìn hắn : ánh mắt buồn đến lạ , đẹp long lanh , đầy cam chịu , tóc nhẹ bay , đôi môi hơi mím lại , chắc bé đánh đau lắm….
Hắn cũng nhìn bé , bé lúc này đẹp 1 vẻ đẹp u uất (Ặc!!!) : đôi mắt sưng lên vì khóc (tên này làm chứ ai ) ko còn tinh nghịch như mọi ngày nữa, đầy nước…. đôi môi khô nẻ nhưng vẫn mềm và ngọt, mái tóc dài tỏa hương thơm nhè nhẹ….
Bé đặt tay lên ngực hắn :
- Tui đánh…. Hức….you…….đau lắm…. hả??? Ức…. Hức… Sao… ko đánh trả… lại… Hức..
Hắn mỉm cười :
- You đánh tui ko đau đâu!! Đánh tui you hết bùn là tui vui rồi… sao tui lại đánh trả you cho đc chứ??? You vì tui mà khóc mà…. Tui đau là đau ở đây nè… – Ánh mắt hắn buồn nhìn bé, tay chỉ vào ngực – You đừng khóc vì tui nữa có đc ko….
Bé mím chặt môi ngăn tiếng nấc, nước mắt chảy nhìu hơn. Đưa tay lên ôm lấy cổ hắn cụng nhẹ vào đầu mình, thì thầm :
- You đừng… nói… Hức… như thế!!! Tại sao…. tui cứ…phải khổ tâm… Hức…vì you chứ nhỉ??? Hức…. Tui hận you, ghét you lắm…… nhưng…. tui iu you nhìu hơn…là hận và ghét…
Bé nhướn chân hôn nhẹ lên môi hắn….. ôm chặt cổ hắn lại…
Hắn mở tròn mắt ngạc nhiên nhưng rồi cũng xiết chặt vòng tay ôm gọn lấy bé đang run lên, mắt nhắm khẽ….
Nụ hôn có vị ngọt của đôi môi và vị mặn của nước mắt…… trong khung cảnh buồn của buổi trưa…… Nắng nhạt…..
Vẫn cứ hôn hắn, bé từ từ khuỵu chân xuống….. (sắp xỉu!!!) ^^!
Hắn mỉm cười, véo iu má bé nựng :
- Sao thế??? You tự nhiên lại khuỵu xuống vậy???
Bé dựa ng` vào hắn, thở lấy hơi (Vừa khóc vừa kiss biểu!!! Ngột thở lém…. ) :
- Hức…. Hơi mệt! Hồi tối… Hức… ngủ ko đc… Bực you và nhớ you nên mất ngủ… Hix! Đứng nhướn ng` lên, mỏi chân!!! ^^
Hắn cười to :
- Hehehhe…… You mà cũng mất ngủ na?? Tui tưởng chỉ mình tui mất ngủ vì you thui chứ? Khó tin thật!
Bé dỗi :
- Ko tin thì thui! Ai thèm you tin… Hứ…
- Ui nào… Tin mờ , đừng dỗi, tui bùn đó.
- Ai thèm wan tâm đến you. Buồn càng tốt!!! – Bé dụi vào ngực hắn , cười khì.
- Tui cũng nhớ you lắm….
- Ờ…. nhớ tui chứ nhớ con nào là chít đó nghe chưa…
- Có con nào đâu mà nhớ, you này thiệt tình….
Cả 2 cười khì…. Uhm!!! Thì hòa rồi nhưng…
Bé bỗng xịu xuống :
- Giờ tui sẵn sàng nghe you kể mọi chuyện đây!
Hắn cũng gật đầu :
- You hỏi đi, tui sẽ trả lời thành thật!
Bé gật đầu , ngồi đối diện với hắn , nghiêm túc :
- Câu thứ 1 : Lời bọn you nói là giả vờ wen tui đúng hay ko??
Hắn khó khăn gật đầu thú nhận :
- Chính xác!!! Tui wen you chỉ là…. giả vờ theo lời bọn nó thui!!
Bé cố gắng ko bị lạc giọng :
- Câu thứ 2 : Vậy thời gian vừa wa thì you chỉ là…….giả vờ thui sao???
- Ko! Hoàn toàn ko!! Mới đầu gặp you, tui chỉ mún wen thử xem sao nhưng sau đó tui thấy you hay hay , thật thà (>- - - <) nhưng còn ẩn chứa sau lớp mặt nạ lạnh lùng. Tui muốn giúp you thoát khỏi nó…. Lúc đó tui đã thích you, cái cách you nói chuyện với tui khác với bọn con gái trong trường : độc lập, tự chủ và có định kiến riêng… Tui thích 1 ô bé nghĩ gì làm đó như you….
Bé lườm hắn :
- Khỏi nịnh, nói thật đi!!!
Hắn khóc thét :
- Trời ơi! Đã bảo là thật mà… Ko tin tui hả??
- Uhm! Thì tin… E hèm… Câu 3 : Ờ…. Tui mún hỏi sao you ko nói thật với tui từ đầu mà để mọi chuyện lại xảy ra như thế này….
- Tui cũng định như vậy nhưng sợ you bị tổ thương và rời xa tui… (Xém thui!!) Tui sẽ ko thể làm bạn với you nữa, chia tay là nỗi ám ảnh của tui…. Tui ghét nghĩ đến điều đó…. – Hắn cười nhẹ.
Bé nhìn hắn…. Mình cũng sợ chia tya với hắn, đó là nỗi đau của mình…. Hắn cũng nghĩ vậy sao??? …..
Bé bật khóc….
- Tui cũng vậy! Tui sợ phải xa you… ko đc gặp you nữa… Điều đó thật tồi tệ!!
Hắn gật đầu :
- Uhm! Vậy mình sẽ ko xa nhau nữa nghen nhưng…….
Chợt cả 2 chợt đồng thanh :
- Tui có chuyện wan trọng mún nói với you…..
Bé và hắn cùng ngớ ra rồi cùng nói hỏi típ :
- you nói trước đi! Có chuyện gì vậy!??
Sự trùng lập 2 lần làm cả 2 ôm mặt cười. Hắn bảo :
- Thui, để tui nói trước…. Uhm! Thật ra… tui sắp phải đi gặp mặt!!!!
Bé mém xỉu :
- Ặc! Tui cũng định nói vậy đó, tui cũng bị daddy và mámy ép hôn… >- - - - - - - - <
- Ơ! Vậy sao… You cũng như tui àh!
- Ừ , hum wa giận you wa’ tui lỡ đồng ý roài….
- Trời! Giận mất khôn nghen… Chán thật! Hum wa cô gái đó cũng đồng ý gặp mặt tui mới ác chứ??? NẢn ko!
- Giờ sao? Chẳng lẽ từ hôn trước mặt nhà kia àh!
- Chứ bít sao giờ!!! You có cách nào hay hơn ko?
- Hem, có làm roài…. – Bé cười trừ – Cũng tại you đó, ai biểu làm tui giận chi?
- Tui đâu cố ý chứ??? MÀ thui, bỏ wa chuyện đó đi… Chuyện đến đâu thì đến.. Mới làm hòa ko nên nhắc đến chuyện cũ nữa…
Bé gật đầu :
- Ờ…Tùy you… Tui mệt wa’ rồi, chắc trốn tiết ngủ wa’. Hồi tối ngủ ko đc…. ^^
Hắn chỉ vào vai hắn cười :
- Dựa vào đây mà ngủ… Dành riêng cho you đó !!!
Bé dựa nhẹ vào, lim dim mắt…. cảm giác mơ hồ vòng tay hắn quàng wa vai bé, ôm nhẹ ….. BÉ mỉm cười , ấm áp…..
Mọi chuyện lùi vào wên lãng…. Bé và hắn đã làm hòa với nhau roài….
E hèm!!! Còn mấy bé và bọn kia thì… ^^ Cứ từ từ….
Trưa hum sau…..
Bé và hắn nắm đầu cả bọn lại chỗ cũ ăn cơm….
Cả bọn thấy bé và hắn thân lại với nhau thì ngạc nhiên lắm….
Ngọc Anh mém xỉu khi thấy bé tự nhiên hôn nhẹ lên má hắn khi ăn cơm , tặc lưỡi :
- Nhỏ này hờn đã roài làm lành… Còn tự nhiên thấy lạnh xương sống lun!! >- - - < (Ghen tị đây mà!!! ^^)
Minh Duy cười khì khì , nháy mắt với cô bé :
- Mún hok? Mình kiss ấy cái là giống chứ gì đâu!?
Ngọc Anh giơ đũa lên :
- Này… Tui chưa đánh ông vì cái tội lừa gạt tui vì hên đó, ngồi đó chọc gì vậy hả???
- Đúng đó!!! – Hà Oanh gật đầu – Bọn này chưa tha thứ cho mấy you đâu và sẽ ko bao giờ tha thứ, đừng có ở đó mà mơ…. Hứ!!!
Mấy bé liếc ngang trúng tim bọn hắn 1 cái RỤP , bọn cn trai điếng ng` vì câu nói xanh rờn của bé , đau khổ :
- Tụi này thật lòng chứ có ji` đâu! Sao các ấy nói nghe ghê vậy!?
Nguyệt Trân nhẹ nhàng mỉm cười (Ặc! Mỹ nhân kế ):
- Mấy ông đừng nhe mấy bé đó nói, bọn nó nói vậy chứ tối ôm mền nhớ mấy ng` đó….
Bọn hắn rú lên :
- ÔI! VẬY SAO???????? ÔI! SAO MẤY BÉ DỄ THƯƠNG THẾ??? HIHIHI…
- Mày mới nói gì vậy ha??? Bọn tao như thế khi nào nào…… – Yến Nhi hét lên, cáu – Có điên mới mất ngủ vì bọn này…
Nguyệt Trân từ tốn nói típ :
- Nó nhớ mấy ông là nhó đến món nợ, nên nhớ để còn tìm cách mà phục thù chứ…. Nhìu cách lắm nhé : Dụ dỗ đi chơi sở thú, sau đó xô vào lồng sư tử hay hồ cá sấu…. . Hay đi chơi biển, quẳng xuống cho cá mập ăn thịt…. (Ý kiến này hay!! ) Đi ra đường mua sắm, xô ra đường cho xe tải cán… ….. Nhìu lắm. Mấy ông mún thử ko?
Nguyệt Trân bây giờ y như 1 mụ phù thủy hù dọa ng` khác… làm bọn hắn sởn gai óc….
- SẶC!!! KINH !!!! PO’ TAY BÀ LUÔN…..
CẢ bọn cười lăn… nghiêng ngã… vì câu nói của Nguyệt Trân.. Không khí đã way lại với cả nhóm…
Mọi ng` nhìn vào thấy thật ganh tị với nhóm này…. Lúc nào cũng tràn đầy tiếng cười ồn nhiên… ^^!!! và hòa nhập với nhau!
(Nhợn cũng mún có mấy ng` bạn như vầy!!! TT- - - - - TT )
Chủ nhật cũng đã đến ……
Bé thở dài thượt, mệt mỏi :”Hồi tối đúng là 1 đêm ác mộng… Daddy và mámy ca hát ỏm tỏi khiến mình nhức đầu dã man… Hix!!!”
Bà quản gia gõ cưả phòng bé :
- Thưa cô chủ!!! Mơì cô dậy ăn sáng và thay đồ ạh! Sắp đến giờ rồi ạh!
- Tôi biết rồi, dì cứ để đồ trên giường đi, tôi vệ sinh rồi xuống ăn sáng sau.
- Vâng! – Bà quản gia gật đầu cung kính – Đây là bộ đồ phu nhân nói tiểu thư sẽ mặc ạ!
- Uhm!
Bé nhìn bộ đồ, lè lươỉ :”Sao mámy cứ hay thích màu hồng thế nhỉ??? Già mà… nhí nhảnh dễ sợ !!?? ” ^^!
Bé mặc nhanh bộ đồ vào và đi xuống nhà dươí… Cả nàh đang ngồi vào bàn chờ bé ăn sáng cùng…. Bà Lâm cươì tươi :
- Ui! Mámy nói đúng mà… Con iu xinh we’…. dễ thương we’….
Ông cũng cươì tươi gật đầu :
- Bx có óc thẩm mỹ ghê nghen!!! Ghê thiệt! ^^
- Xơì ơi! Đi shopping cũng có lơị hén ox!!
Bé nhăn mặt :
- Daddy và mámy cứ như còn trẻ lắm ko bằng… Bx… Ox…. Ngọt ngào khiếp!! -rồi nhăn răng cươì.
- Vậy nó mơí thân mật ha ox…. – Bà cươì ôm cổ ông
- Ừa! Chừng con cũng vậy thui..
- Tha cho con đi…. – Bé lè lươĩ, bất chợt nghĩ đến hắn :”Bây giờ con đã vậy rồi, sau này chi nưã…. ^^!”
Chiếc xe dừng lại ở 1 căn biệt thự màu nâu , xây theo phong cách Pháp , cổ điển…. Xung quanh là cây cối xanh um, mát rươị dù bây giờ là bưổi sáng….
Bé mỉm cươì, khang trang và giàu có gớm…. Y như nhà mình, ko khác ji` nhìu….
Ông bà vào trước, bé phải nhận điện thoại :
- Alo! You hẻ???
- Tui đây! Cô ấy đến rùi nè…. Nhìn xa cũng dễ thương ghê lun nghen…. Hhihiihi…
- Ờ! Dễ thương thì cươí luôn đi, gọi tui chi hả??/ You thíck bé rùi cơ àh! – Bé nhăn mặt.
- Ui… Giận rùi hả??/ Biết ng` ta thíck you you thui àm bày đặt nưã chứ??? Bé nhìn giống giống you làm sao í??/
- Này!!! Đừng có hoá rồ nghen!! Làm ji` có ng` giống tui đc cơ chứ?? You mún tui xử đẹp you hem??
- Thui! Cho tui xin! You đến nhà đó chưa??
- Oài!!! Cũng mơí tơí….. Nhà đẹp dễ sợ!!! Theo phong cách Pháp , giàu có có khác…
- Bộ nhà you nghèo hả???? – Hắn châm chọc.
- Nghèo cái đầu you í /???
- Nhung ngắm sao ngắm, nhớ làm theo kế hoạch nghen… Bọn nó bảo, xong rùi ghé nhà tui. Cái nhà tui nó tan nát mất we’… Hix!
- Uhm! Biết rùi…. Mà này… Lớ quớ gì vơí con bé đó là coi chừn tui đó nghe chưa???
- Biết rùi mờ!!! Mà tui làm làm sao you biết đc hén…. Hahhah…
Bé lườm :
- You chút biết tay tui…. Thui bye….
Bé cúp máy vì nghe thấy tiếng ng` giúp việc nhà này, gọi trang trọng :
- Thưa cô! Ông bà chủ mơì cô vào phòng khách ạh!Tiệc sắp bắt đầu…
- Vâng! Tui biết rồi…. – Bé nhanh nhẹn the sau, lòng hồi hộp :”Hẻm bít tên này có như boy friend của mìninh hem đây!!!? Đẹp thì ok , xấu bỏ lun!!! “
Cùng lúc đó…
- Mơì cậu chủ xuống nhà ạh! Tiểu thư đến rồi ạh! Ông bà nói cậu chuẩn bị nhanh rồi xuống…
- Tôi biết roài!!! – Hắn gật đầu…. ánh nhìn vui vẻ… Sắp có chuyện hay đây!
Tại bàn ăn……..
- AH! Chào anh chị, lâu ngày rồi ko gặp… Anh chị vẫn khoẻ chứ ạh!
- Khách sáo gì trơì… Tui khoẻ như trâu nè…. Nhìn anh cũng ổn chứ hén – Ông Lâm pha trò
Cả 2 nhà cươì vang….
- Thưa ông bà, tiểu thư vào rồi ạh!
- Thưa, công tử xin phép vào ạh!
Ông Hoàng nhìn cươì :
- Tốt, mơì 2 đưá vào cùng lúc đi…
- Dạ!
Vưà dứt lơì, cánh cưả 2 đầu hé mở….. bé và hắn bước vào…..
Ngước lên…. cả 2 cùng choáng toàn tập…. Hắn ú ớ nhìn bé :
- TRỜI!!!!! LÀ YOU HẢ????
Bé cũng nạgc nhiên ko kém, lấp bấp :
- MÉM XỈU….. SAO YOU Ở ĐÂY!!!!!!
Bé cũng nạgc nhiên ko kém, lấp bấp :
- MÉM XỈU….. SAO YOU Ở ĐÂY!!!!!!
Rùi cả 2 cùng nhìn nhị vị phụ huynh , mặt tái mét chỉ nhau…… Ông bà cươì phá lên :
- HAHHAHAH…..Công nhận lâu nay cũng có nhìu chuyện vui ha, ông Lâm!!!
- Ờ! Tui cũng ko gnow2 bọn nó lại wen nhau đó…. Nhiều chuyện hay thiệt! Bọn mình tình cờ sắp đặt , thiệt ra bọn nó còn nhanh hơn mình rồi!!!!
Hắn và bé nhảy dựng lên, nói đồng thanh :
- CHUYỆN NÀY LÀ SAO ẠH!??? SAO BỌN CON LẠI……
- Ai biểu các con ko chú ý khi bọn ta nói về chuyện này chi??? Hahahh…..
- Nhưng cậu ấy là Thành Vũ mà… sao lại thành Tuấn Kiệt đc ạh!??? – Bé thắc mắc
- Ờ…… Thì cũng như Thiên Kim lấy tên là Thiên Thanh thui. Tránh gây rắc rối ấy mà…. Tui còn nầhm tên mình nưã là….. – Hắn gãi đầu thú nhận.
- Rắc rối thiệt….. – Bé thở dài – Mọi chuệyn lại như thế này….. :”Mình còn đang đau đầu ko biết tính sao chuyện đính hôn, giờ đùng 1 cái hắn lại là 1 nưả của mình trong tương lai… Ko thể tin nổi…. “
- Thôi! 2 con ngồi vào bàn đi… Ta mún tính đến chuyện cho 2 con đính hôn luôn…
Hắn và bé đang uống nước thì….. lập tức phun sạch trơn ra hết lun…
- Ặc…. Ặc…. Sao lại tình đến chuệyn đó nhanh thế ạh!…
- Đúng vậy ah! Bọn con còn nhỏ mà….. – Bé cươì trừ,
- Thôi nào… Dù ji` cũng lớn rùi mà , còn ngại sao??? 21 tưổi roài, còn nhỏ gì nưã hả con???
- Nhưng con….- Bé còn đang tính nói típ
- Cứ tính vậy đi… Rồi chừng mình nhắn nhau sau ha… – Ông Lâm ngăn lại , cươì tươi.
- Uhm! Mà bà Hoàng này… bây giờ có nhìu khiểu áo cô dâu đẹp lắm nhá… Nhìn đẹp mê lun á… – Tiếng này thì chỉ có bà Lâm nói thui..
- Ui! Đúng đó…. Nhìn trẻ trung mà xinh hết cỡ, đẹp thế ko bít…. – Gặp trúng đối thủ rùi.
Cả nhà cứ nói luyên thuyên chuyện của bè và hắn, để mặc 2 nhân vật trung tâm ngồi ngó nhau…. cươì khì , ngượng nghiụ…. ^^!
Bé đứng dậy :
- Xin phép cả nhà! con ra ngoài 1 tí….
- Uhm! Con đi đi…. Nhớ cẩn thận kẻo nắng nhé…
Bé cươì nhẹ :
- Vâng!
Bé dợm bước đi thì hắn cũng lỉnh theo…….
Hắn chạy theo , nắm lấy tay bé, cươì tươi :
- Sao ko ở bưã mà đi vậy???
- Thui, chuyện ng` lơn nghe chán lắm. You thíck thì nghen típ đi chứ tui thì mệt….
- Hì! Tui cũng có thíck đâu! Nản…. Àh! Ra vườn tui chơi đi , ở đó đẹp lắm…..
Bé gật đầu cái rụp…
Cả 2 cùng cươì, kéo tay nhau chạy nanhh…….
- AH!!!!!! ĐẸP GHÊ HA……..
Khu vườn bạt ngạt là cây, dù trong khoảng khuôn viên nhỏ nhưng đẹp tuyệt vơì. Bên cạnh góc cây to nhất để 1 cái bàn và mấy cái ghế màu trắng sưã kiểu Pháp…. Toàn cây xanh rợp bóng toả mát rươị, xung quanh toàn hoa thơm đẹp rực rỡ, đủ màu sắc… Hương hoa thơ ngát làm cho bé cảm thấy dễ chịu….. Ánh mặt trơì toả ánh nắng dìu dịu, nhu mì…. càng làm cho bé thấy thích thú hơn…….
Hắn nhìn bé, mỉm cươì :
- Heheheh……. Sao thế??? Thích chưa?
- Oh Yesh! Tuyệt vơì……
- Tui đi lấy trái cây ăn nghen, cả kem nưã….
- Tui ăn vani socola…… đc hem???
- Có tất! – Hắn cươì và chạy đi….
Bé nhìn theo dáng hắn, phì cươì…… Lúc nào hắn cũng lo cho mình như thế?? ^^!
15′ sau, hắn bưng 1 đống đồ ăn chạy đến, kêu :
- Nhóc ơi! Có đồ ăn rùi nè…. Kem ngon ghê !!!
Bé mỉm cươì, trốn nhanh vào 1 gốc cây định hù hắn…
Hắn kêu hoài mà bé hok trả lơì, chợt thấy chỗ gốc cây gần đó có tiếng soạt soạt , đoán bít bé núp, hắn rón rén lại gần…..
Bé vẫn im lặng :”Ủa??? Sao hắn ko kêu nưã ha?? Đi đâu rồi na?”
Bé rơì chỗ nấp, dợm bước đi ra thì :
- HÙ!!!!!! NHÓC…….
Hắn bất ngờ nhảy ra, hù bé làm bé giật nảy ng` :
- AHHHHHHHHHH……….
Bé lùi mấy bước vì bất ngờ. Ko may vấp luôn vào rễ gốc cây, té bật ngưả ra sau….
- Hơ!!!
Giờ đến lượt hắn đau đầu nhưng nhanh như cắt hắn chạy nhanh đến và ôm lấy eo bé, ngã xuống trước cho bé khỏi đau…… trên tay kia vẫn cầm gọn mâm trái cây!!!
Cả hắn và bé cùng ngã phịch xuống đất, đâu ng` ê ẩm… Hắn nhăn mặt :
- Bể bàn toạ rùi…. Hix! You hơi nặng đó nghen….
Bé đánh uỳnh uỵch vào ng` hắn :
- Nặng này…… nặng này…. Ai biểu hù tui hả??/ Xém chứ tui té roài….
- Ơ! Ai núp trước hé….
Bé chợt sựng lại, cươì cươì ngượng nghịu vì nhớ ra ng` đó là mình :
- Ờ…. Ờ….thì…. thui, bỏ wa đi. Con trai đừng chấp nhất chi …. ^^
Hắn cũng cươì :
- Ai nói ji` đâu! Kem nè, ăn đi nhóc….
Hắn đưa bé cây kem hương socola ngon tuyệt vơì và nhìn đẹp mê lun, bé hú lên :
- Ui…. Ui…. Khoái kem socola nhất nhất , tuyệt…. Ngon wa’…. ^- - - - - - - ^ Kem là khoái nhất…..
- Đúng là con gái, giỏi ăn….
Bé lườm hắn :
- Kệ tui….
Hắn cầm tay bé, đưa cây kem của bé đang ăn lên miệng, ngoạm 1 miếng kem to oạch :
- Uhm! Đúng là ngon thật……. – Rồi cươì như khỉ
Bé giãy nãy :
- Ứ chịu…. Kem của tui mờ!! Sao you ăn vậy??? Trả đây coi…… TT- - - - - - - - TT Mất 1 miếng ngon nhất rồi!!!
Bé cứ làm nũng y như trẻ con đòi kem hắn, hắn ôm bụng cươì nhưng bụng đâu mà ôm hả you : Bé đang ngồi chễm chệ trên bụng hắn nãy giờ mà…. ^^ Quên xuống !!!
Hắn nháy mắt vơí bé :
- Mún đòi kem lại hả????
Bé gật đầu cái rụp, mắt còn long lanh lệ….
Hắn cươì tươi, đưa gần mặt laị bé :
- Có thay đổi ý kiến gì hok nè???
Hắn nhìn bé thật gần…. chuẩn bị…. làm bé đỏ ửng mặt….
Thấy nụ cươì của hắn hơi hơi…. gian xảo. Bé né ra :
- Hơ hơ…. Thui tui thay đổí ý kiến rùi…. Khỏi cần trả nưã, nhìn you gian xảo thấy ớn lun..
- Tốt!!! Hahahahha /….. Ăn ngon đi cưng….
Hắn mỉm mỉm, cắn típ 1 miếng to nưã rùi…… ù chạy… trêu bé :
- Hhihihii…. Hết kem oài , cảm ơn you đã nhường tui ăn nghen…
Bé đứng phắt dậy, hét lên :
- Này!!! Sao dám ăn hết kem của tui hả??? Đang ngon….. You chết tui…… Gừ!!!
- Lêu Lêu!!! Giỏi đuổi theo tui đi…. hahhahah…. – HẮn vưà chạy vưà chọc bé
Bé cũng chạy nhanh đâu kém đâu :
- Tui àm bắt đc you, you chít vơí tui……. Gừ!! hừ ///
Cả 2 cứ chạy hết vòng vòng chơi trò đưổi bắt vơí nhau….. Sân rộn lên tiếng cươì rôn rã của bé và hắn , cả 2 oánh nhau kịch liệt dươí nắng trưa nhẹ…… Long lanh….
Oánh nhau mệt nghỉ, bé nằm lăn ra cỏ :
- Phù…. phù…. mệt chết đc. Tại you hết đó, làm tui mệt chết đc…..
Hắn cươì khì , kéo đầu lại gối lên tay mình cho êm :
- Tập thể dục bưổi sáng vui vậy mà mệt gì??
Bé dụi dụi vào ngực hắn :
- Hừ!!! Gần trưa rồi chứ sáng gì nưã…. You chả bít giờ giấc gì cả….
- ^^! Dữ wa’….
Hắn chỉ cho bé :
- Cho you coi nè : Thấy gì kia hok???
Bé nhìn theo hướng tay hắn : Ở cái cây to nhất, vòm cây của nó đc đan lại vơí nhau tạo thành 1 khung hình trái tim , dễ thương và hay hay….. Bé reo khẽ :
- Uhm! Đẹp đấy! Thì sao vậy??
- Nơi đây, tại chỗ này, ba mẹ tui đã cầu hôn nhau….. ^^ Dươí hình trái tim mà ba tui đã cố công tạo ra cho mẹ tui….
- Ơ! Lãng mạn vậy sao???
- Tui thì khác…. Tui k mún cầu hôn you ở đây đâu!! Chỗ khác…
Bé ngố ra, lè lươĩ :
- You chuẩn bị sắp giống ng` lớn rùi đó. Suy nghĩ mấy chuyện đó chi cho rắc rối vậy??? Mệt lắm…. Ơ!!! Nhưng mà ở đâu thế???
Hắn bật ngưả, phì cươì :
- Hahahahh….. Vậy mà you nói ko wan tâm. Để khi nào cần thiết tui sẽ cho you biết!! Hén…
- Hem!!! Nói đi mà…. – Bé nhìn hắn cầu khẩn , mắt long lanh….. long lanh….
Hắn mỉm cươì, hôn nhẹ lên má bé :
- Hem nói đâu! Đừng lấy kế mỹ nhân ra dụ tui….. ^^
Bé đỏ mặt :
- Keo!!! HẺm thèm hỏi nưã….
Cả 2 ngồi cãi nhau inh ỏi…. về chuyện hắn khi nào cầu hôn bé….. Shock!!!
- cuộc đời vẫn vui vẻ và an lành……
Nhị vị phụ huynh từ trên lầu (đang ăn trưa) nhìn bé và hắn nãy giờ….
- 2 đưá này chắc có nhìu chuyện vui hơn bọn mình hồi xưa ấy nhỉ??? ^^
- Uhm! Bọn nó còn ngây thơ lắm….
==
Xong bưổi gặp mặt oái oăm………
Mọi chuyện về hắn và bé coi như đã giải quyết xong….
Tình cảm của cả nhóm cũng đang trên đà đi lên ^^..
Nhưng có nhìu chuyện mới về họ.. Bắt đầu từ bây giờ….
==
Bây giờ là đang là mùa đông…. Mới hết noel mờ.. Nhà trường tổ chức lễ hội ẩm thực cho sinh viên tham gia… Mỗi lớp 1 không gian riêng để trổ tài… ^^
Các bé và bọn hắn ko tham gia cùng lớp mà xin phép đc làm riêng với nhau, làm cùng quán, chuyện dễ ẹt…
Tối hum đó, cả bọn tập trung nhà bé bàn bạc : (biệt thự!!!)
- Vậy đồ mình sẽ xin chị Vân Khánh mượn mấy ngày nha…. Cơ hội mà… Hahhah…- Vũ Doanh nêu ý kiến tiết kiệm.
- Tốt , tụi mình mặc đồng phục hay đồ của tiệm đây!??? – Yến Nhi thắc mắc.
- Cái đó sao cũng đc, mình nghe nói hình như là tự do hay sao ấy. Mún mặc 1 cái gì đó đẹp vào ngày bán hàng wa’…. – Ngọc Anh mơ mộng, cô nàng thích trang điểm cho cả bọn.
- Hi, vậy là hợp gu với mámy mình rùi đó…. ^^ – Bé cười tươi
Ngay lập tức, cánh cửa phòng khách bật mở :
- Hello mấy cô cậu nhóc dễ thương, bà chủ sành thời trang đã về rồi đây!!
Bà Lâm xuất hiện vô cùng ấn tượng trong chiếc váy đỏ nhung sang trọng, bên ngoài khoác áo lông màu trắng tinh ấm áp, đeo chiếc gương màu đen to oạch nhưng trong bà vẫn rạng rỡ và đầy sức trẻ…. ^- - - - - - - ^ Ở bà toát ra vẻ trẻ mãi ko già của sự lạc quan…
Cả đám ngớ ra, bất động vì mẹ bé….. hoành tráng wa’….Ngoài sức tưởng tượng… Còn bé và hắn đã wa’ wen nhưn cũng đàng im lặng chịu trận..
Bà cười rạng rỡ, bỏ kính ra nháy mắt 1 cái, nhanh nhẹn ngồi lại ghế salông :
- Hì!!! Các con định bán hàng chứ gì??? Có cần ta giúp ji` hem???
Ngọc Anh tíu tít :
- Ôi! Con nghe nói bác cũng có sở thích là đi shopping phải ko ạh!!! Tuyệt, con rất mún có 1 bộ đồ bán hàng thiệt dễ thương và hoành tráng cho cả bọn……
Bà Lâm nháy mắt lần 2 , véo iu má Ngọc Anh :
- Tưởng ji` chứ chuyện đó thì bé con cứ yên tâm đi, cô dẫn bé đi là bé cứ phải là chọn thoải mái nhé…. Muốn loại nào nè…..
Cả bọn họp lại, bàn bạc về màu áo , kích cỡ, phụ liệu ,….. (Áo quần mà chuẩn bị kỹ gớm )
- Ờ!!! Mấy đứa boy đứng lên hết cho cô coi nào???
Bà Lâm nhìn mấy tên , nói . Ca bọn nhìn nhau , ko hỉu nhưng cũng làm theo…
- Hihiihiii….. Ăn ji` mà cao kinh….. mấy đứa cao mét 8 hết àh!???
Ặc… Ặc….. Đúng là dân tập bóng rổ có khác…. nhì mún đụng trần nhà…
MÀ tên nào cũng cũng handsome và lãng tử thế kia…. thì chít con nhà ng` ta àh!!!
Bà nhìn ….. nhìn…… rồi kết luận 1 câu làm mấy pe’ lăn….. đùng ra xỉu :
- Hhehhehe…. 5 đứa này cũng khó chọn ha….. Đẹp trai hết, chắc sát gái ghê lắm ha… Cô nhìn thui cũng còn mê nữa là mấy nhóc dễ thương đây!!!
- Ặc…. Cô nói oan bọn con… – Mấy tên cũng rụng tim , phân trần nhăn nhó… Hix!!!
Mấy pé cười nãy giờ nhưng vẫn cố gượng nói :
- Cua gái kinh lắm cô ơi……. Hahahhahha……. )
- Cô cũng nghĩ vậy!!! Vậy là tốt rồi, để mấy đứa này bán, mấy con ngồi đếm tiền cũng mệt nghỉ rùi….
- Là sao ạh!???
- Thế này….. thế này…..
- HAHAHHAHAHAH………..
Cả bọn cười ồ lên với kế hoạch của bà Lâm, còn bọn con trai thì giãy nãy ko chịu :
- Ko!!! Nhất định ko!!!!! TT- - - - - - - - - - - TT
- Mấy you hấp dẫn nhìn là mê rồi, chỉ cần giở vài chiêu hồi giờ tán gái là đc chứ gì đâu nè!!! – Bé nhìn hắn châm chọc nhưng cứ thấy sao sao ấy…
- HUHUHUH….. ( ko đc!!! Bọn tui có mấy you rùi ko thể đi theo ng` khác đc…..
- Theo ai kệ you đâu wan trọng đối với tui!!!! You dám theo con nào tui băm vằm you ra rùi… ở đó mà nói với tui /…….
- Thì đó… cho nên đừng mà…… TT- - - - - - - - TT
- Hem!!! – Bé lạnh lùng lắc đầu.
- Đi mờ…. You…..
Nói rồi bọn hắn ôm chầm lấy mấy pe’ khóc rống lên (Giả nai, cơ hội ko!! ^^)
Mấy pe’ cũng phì cười….. ^^ Con trai vui thiệt!!!
- Uhm! Vậy thì chúng ta tha mạng cho bọn hắn đi, nghe bọn hắn khóc thấy ghê wa’…
- Hì, nói giỡn thui. Chứ bọn mình vẫn phải cùng bán chứ ha??? ^^
- Vậy mới đúng chứ??? – Bọn hắn hú lên vui sướng….
- Mai cháu sẽ đi chọn đồ với cô nghen… -Ngọc Anh cười tươi, nắm tay bà Lâm…
Bà gật đầu vui ko kém :
- Cô gặp đc ng` am hỉu về shopping như con là mừng rùi…. Mai ta sẽ đi nha… Cô đến đón con hử?
- Tùy cô ạh!!
Cả nhà rộn lên tiếng cười….. LAallalalal….
Chuẩn bị trổ tài nào….
Sau 2 tuần chuẩn bị ráo riết và cật lực cho cho ngày lễ hội ( xạo ghê!!! Có ng` chuẩn bị sẵn hết oài mà la ) thì cả bọn cũng thở phào nhẹ nhõm :
- Phù…… Hên ghê! Trang trí hết rùi…..
- YESH!!! Mai cố gắng mọi ng`..
Cả bọn hú lên hưởng ứng nhưng vụ trang phục thì mấy tên lè lưỡi :
- NÓNG LẮM !! làm xong chắc chảy mỡ hết wa’….
Ui! Vậy trang phục của cả bọn là ji` thế nhỉ???? ^^
- XIN CHÀO MỪNG TẤT CẢ CÁC HỌC SINH , SINH VIÊN ĐANG THAM GIA LỄ HỘI TRƯỜNG MS…. CHÚC CÁC BẠN VÀ PHỤ HUYNH CÓ NHỮNG NGÀY LỄ CUỐI TUẦN TRNG TRƯỜNG CHÚNG TÔI THẬT VUI VẺ VÀ TƯNG BỪNG…..
Cả trường đầy những bong bóng , pháo hoa, cờ…. tưng bừng và nhộn nhịp. Tất cả các gian hàng của học sinh đc bầy ra la liệt và đẹp mắt…. Ai cũng cười nói vui vẻ , 1 dịp tốt để các học sinh và thầy cô giáo làm wen và hỉu nhau hơn. Mọi ng` đều đc tham gia, thoải mái, tự do ăn uống ở các quầy hàng các bạn bán ( E hèm! Đau bụng thì ko bít ji` nha! )……..
Ko gian ồn ào ở bên ngoài ko làm cho mấy bé wan tâm , đã chuẩn bị sẵn sàng để bán hàng kiếm tiền rùi $- - - - - - $. Money là trên hết, mấy chuyện đó từ từ tính sau… Mấy bé đang mặc đồ và chuẩn bị đồ cho bọn con trai…
Yến Nhi hỏi , nhăn mặt :
- Quái thật! Giờ này mà sao bọn hắn chưa có mặt nhỉ??? Hẹn hết rùi mà!
- Thành Vũ mấy tên kia đang khai mạc lễ hội trên quảng trường của trường oài, có ji` bọn nó nói lại sau…. – Bé mỉm cười giải thích.
- Ờ!! Thui thay đồ nhanh đi , chắc sắp xong rùi đó – Hà Oanh hối cả bọn.
Mấy bé cười tươi, vừa nói vừa thay đồ…. nhưng chưa kịp thay xong :
- RẦMMMMMM!!!!!!! MẤY BÀ……. – Hạ giọng xuống đột ngột – chưa thay đồ xong hả????
Vũ Doanh ở đâu chạy bổ nhào vào…… phòng thay đồ của mấy bé…..
Đứng ngớ ra…. im ru lun….
Mấy bé cũng im lặng…. CHOÁNG !!!!!
Mấy tên còn lại đi theo sau , đang cười nói về kế hoạch thì :
- Ủa??? Sao mày đứng im ru vậy??? Bảo về gọi mấy pe’ nhanh lên mà…. Sao…….
Thấy Vũ Doanh vẫn đứng bất động, cả bọn nhìn theo hướng hắn đang…. chăm chú nhìn, thì : (theo dây chuyền thì cả bọn đứng im lun )
- TRỜI ƠI LÀ TRỜI!!!!! CÚT NGAY……..
- MẤY ÔNG MẤT NẾT VỪA PHẢI THUI CHỨ??????
- NHÌN JI` MÀ NHÌN!!!! ĐI NHANH KO THÌ BẢO HẢ????
- ĐI DÙM CÁI ĐI!!!! GỪ……. TUI RA TUI BẼ CỔ MẤY ÔNG……..
Lập tức xoang nồi chảo chén dĩa ly giày dép…. bay tứ tung…. vào chỗ bọn hắn đứng…
Và cũng theo dây chuyền….. Cả bọn kéo nhau chạy…
- ÁH!! ÁH!!! ĐAU QUÁ HELP ME….
- CHÍT TUI….. LETS GOOOOOO………
1 đám nháo nhào , ng` văng đồ đuổi , ng` chạy bán sống bán chết…. 1 cảnh hỗn độn.
- Giờ mấy ông mún tụi tui xử sao đây hả??? Có biết như thế thì tụi con gái bọn tôi chết ko hả???? Mấy ng` vô duyên vừa thui nghen……..
- Vào sao ko gõ cửa hả???? Cứ xộc xộc chạy vào àh!!
- Bọn tui mà “ống chề” là chít mấy ông nghe chưa hả?????
Mấy bé lên bài thuyết giảng bọn hắn…… Còn bọn hắn thì ko thể thảm hơn… U mấy cục trên đầu, khóc lóc thảm thiết
- Đâu có cố ý đâu…. Tưởng mấy ấy tay xong oài chứ bộ… – Vũ Doanh minh oan
YẾn nhi liếc nhanh hắn :
- Thay xong rồi ở trong đó chi hả???? Crazy ah` !!
- Thì… ở trong đó nói chuyện…. – Nhăn răng cười
- Nói chuyện nè…. Ông sai rùi thì đừng có cãi… Ẩu tả, bộ ông bị cận hả???? Nói thì phải nghe ko đc cãi… HỈU CHƯA HẢ????
Yến Nhi đột ngột hét to bên tai làm Vũ Doanh nhăn mặt bịt tai, ko dám hó hé ji` hơn.
Mấy tên còn lại thì im lặng chịu trận, nhìn cảnh Vũ Doanh bị Yến Nhi hành hạ.. bọn nó thấy ớn wa’ rồi…. Mấy bé cũng (tranh thủ) lên lớp bọn hắn xa xả…..
15′ sau…. Cực hình cũng đã xong…
- Thui! Đc rùi…. Bọn ông phải nhớ dùm mấy cái bọn tui nói nghe chưa??? “Tốn nước bọt we’.. 0- - - - o “
Cả bọn gật đầu, ngoan ngoãn :
- Uhm! Biết rùi….
Bé chỉ vào phòng :
- Mấy ông vào thay đồ đi, ra bọn này thắt tạp dề và cà- ra- vát cho!!
Cả bọn kéo nhau vào phòng thay đồ….. để lại mấy bé ôm nhau cười :
- Hahahhah…… Nhìn mặt bọn hắn méo xẹo thấy thương ghê ha!!
- Uhm! Đúng đó… Cái tội lách cha lách chách, chuyên gia vào phòng con gái…. mà ko gõ cửa… ^^!
- Hì… Cho chừa… Con gái ko dễ ăn hiếp đâu nhỉ???
- Chính xác !!! ^- - - - - - - - - - - ^
“Mấy bà này mà ai ăn hiếp nổi – Minh Duy vừa thay đồ vừa nghe lén… “
- Tụi tui xong roài…. Thắt dùm cái này đi, sao mà rắc rối wa’…. – HẮn nhăn mặt, loay hoay với 1 mớ dây lộn tùng phèo….
Cả bọn khăn áo đi ra, đầy chất lãng tử…. Bọn này đi chung 5 ng` có mà con gái tự nhiên lăn ra xỉu liền…
Mấy pe’ cũng ko ngoại lệ (lâu rùi nên wen) mẩn mê nhìn bọn hắn
Oh my god!!
Nice bodyyyyy………….
(Chụp hình chắc bán nhìu tiền lắm đây ^^!! )
“Mặc đẹp đấy nhỉ??? – Bé nhận xét trong đầu ^^ “
Trang phục của bọn hắn đc thiết kế dựa theo tiêu chuẩn về chiều cao hơi bị “khiêm tốn” của bọn hắn (1m8 trở lên!!!) , áo tay dài kiểu hầu bàn, trắng tinh, cố ý hở vài hạt nút . Quần ống thẳng xếp ly, màu đen…. Bên ngoài có thêm áo khoác tay dài nhưng (bắt buột) phải xoăn lên theo áo sơmi bên trong (Như thế nó mới handsome ^^! ) , áo khoác để hở, ko cài nút. Bên ngoài eo của Vũ Doanh và Đại Thành đc thắt thêm tạp dề cũng màu trắng (Dành riêng cho nấu ăn )…. Cả bọn thắt thêm cà- ra- vát ở cổ…. Lịch sự mà ko kém phần… lãng tử
Ặc!!! >- - - - - - < Khách ko đông mới lạ.
Bọn hắn xoăn xoăn tay áo, nhìn mấy bé, cũng mở tròn mắt hỏi :
- Nè! Mấy ấy sao thế??? Sao lại ngớ ra…
Bất động….
- Chắc chờ lâu wa’ nên mệt hả???
Chưa tỉnh đc…
- Ah! Hay là bọn tui đẹp trai wa’ nên mấy ấy….. ^^
Ngay lập tức hắn ăn 1 đập của bé tức thì :
- Sao có ng` lại lemon- question tự tin quá đáng thế ko bít….. Lại đây tui thắt cà- ra- vát cho…
Hắn bị bé lôi cổ hắn lại… 1 cách thô bạo. Mấy tên kia cũng bị mấy bé cho ăn đập…
- Trời ạh! Sao mà mấy “bà già” đó thô bạo với mấy anh ấy thế nhỉ???? Con gái ji` mà…
Cả bọn quay lại…. lại là mấy đám fan nữ của hắn. Bọn họ đang bu đông bu đỏ quanh cửa nhìn vào và…. chỉ trích mấy bé.
- Uhm đúng đó!!! Tui thấy mấy anh đó nói đúng mà…. Nhìn mấy ảnh mặc đồ..đẹp wa’ ( Bọn này… dại trai dễ sợ)
- Vậy mà tự nhiên đánh nhỉ??? Chắc thần kinh bị khủng hoảng hay có vấn đề rùi đó… – 1 con khác nhận xét
- Mấy bà đó đứng cạnh mấy ảnh ko hợp chút nào…. Nhìn giống đôi đũa lệch quá đi thôi cho mất….
- Xấu xí…. Hahahhah…
Lập tức mấy con bé phá lên cười…. còn mấy bé trong này thì (khỏi phải nói) giận sôi gan , lửa hầm hập….
“Đc lắm, cứ đứng đó mà nói xấu bà đi, rùi ta cho mà xem…. “
Bọn hắn thì nhìn nhau im lặng vì nhìn thấy sát khí từ mấy bé tỏa ra wa’ kinh, đụng vào chắc chắn…. chít.
“LẦn này thì bọn kia có mà chết với mấy bé rùi!!! Làm ji` chứ trả thù là mấy bé cao thủ… Bọn hắn còn phải po’ tay /… ” – Ý kiến của mấy tên.
Nhưng đám fan của bọn hắn vẫn chưa chịu ******, bọn nó cứ luyên thuyên nói xấu mấy bé và ca tụng , khen bọn hắn……..
Đang hầm hầm thì chợt, mấy bé nhìn bọn hắn mỉm cười tình tứ, chớp chớp mắt , nhẹ nhàng nói :
- ”Anh” lại đây để “em” thắt cà- ra- vát cho, cưng !!! (Ặc! Chơi chiêu độc nữa)
Bọn hắn trố mắt ra ngạc nhiên : “trời!!! Ngọt xớt….. “
Cả bọn còn đang chần chừ thì… đôi mắt dịu dàng của mấy bé thành hình viên đạn đe dọa :
“Mấy ông mà ko nghe theo là chết với tụi này….. Gừ!!!! “
Thế là mấy tên đành nhanh chân đứng vào vị trí của mấy bé ngoan ngoãn…. làm vật thí nghiệm cho mấy bé trả thù….
Còn mấy con bé ở ngoài thì….. ko thể tin vào mắt mình :
- Sao mấy anh ấy lại nghe lời mấy bà chằn lửa đó thế nhỉ????
Mặc kệ cho bọn nó nhìu chuyện, mấy bé vẫn rất…. rất nhẹ nhàng thắt cà vạt…. nhưng đối với bọn hắn thì sắp nghẹt thở…..
Bé nhìn hắn “dịu dàng” :
- You tin tui sẽ….. thắt cổ cho you chết cứng hok????
Hắn giật mình :
- Hixxxx!!! Tui có bít ji` đâu, you làm tui chết oan àh!
- Hừ!!! Đám fan của you chuyên gia gây rắc rối cho tụi này đấy…. Liệu hồn bọn nó…
Hắn phì cười, rồi bất chợt ôm ngang eo bé, để mặt sát rạt, nựng :
- You định độc chiếm tui àh!!! ^^
Bé giãy nãy , mặt đỏ ửng :
- Uhm! Đúng đo, có ý kiến ji` hok nè…..
Hắn cười tươi, nựng lên má bé :
- Đâu có nói ji` đâu, lại giận rùi nữa kài….
- Kệ tui…. Ứ thèm…. >- - - - - - <
Hắn xịu xuống, năn nỉ bé :
- Thui mờ!! Thương you nhất nhất đó, đừng giận nữa mờ…..
- Hok thèm!! – Bé quay mặt đi, cười cười thích thú.
- Thui mờ!!! You giận lên….. nhìn xinh ra hén…. – Hắn chọc bé, trêu
Bé đánh uỳnh uỵch vào ng` hắn :
- Trêu tui nè!! Thấy ghét we’….. (mà ghét hok nổi ^^!)
Bé và hắn cứ rù rì nói chuyện thân mật, cười nói vui vẻ làm bọn fan ở ngoài tức như điên… Bọn nó cắn răng, rấm rức :
- Trời!! Anh Thành Vũ lại đi thân mật với bà chằn hắc ám kìa….. Nhìn con nhỏ gai mắt wa’. Xấu wec’…..
0- - - - - - o Nói ai dzậy!!!
- Uhm đúng đó!!! Mấy con bé kia cũng vậy…. Hừ!!!!!! Tức wa’……
Mấy bé cứ mặc kệ cho bọn nó đứng ở ngoài tức , trong bụng cười hả hê :
“Cái tội chọc mấy bà thì chết nha con….. HAhahahhah……. “
- Trả thù xong rùi thì đừng giận nữa nha mấy pe’ – Bọn hắn nhắc nhở – Mấy bé giận nhìn ko xinh bằng lúc có nụ cười tươi tắn đâu….. ^- - - - - - - ^ (Giỏi nịnh!!)
- Cứ chọc hoài àh!!
Cả bọn nhìn nhau cười, nụ cười ấm áp của tình bạn….
=====
Khu hàng của cả bọn đc xếp trong 1 góc vườn đẹp và hơi bị choáng chỗ (Đc thầy cô ưu đãi mờ… Bọn con trai chỉ cần năn nỉ 1 chút thui là ok liền. Miệng lưỡi dẻo quẹo… )… Xung quanh là cây cối xanh um và mát mẻ….
Cách trang trí của quán mấy bé thao túng hết, trang trí chủ yếu bằng trái cây giả và dây xanh,…. xinh xắn và dịu mắt….
Chỗ nấu ăn của Thành Vũ đc đặt kế bên bàn làm nước của Đại Thành, ko che dậy ji` hết, để cho mọi ng` đều thấy , vừa làm vừa phát huy sức hút khi nấu ăn… ^^! Bàn thu ngân của Nhật Tuấn đặt kế bên đó 1 khoảng trống (Sợ có ji` trục trặc, lửa nó phóng cái vèo, tiền đi tong…) Bàn dành cho khách đặt trước mặt… Vừa ăn uống vừa ngắm mấy boy làm.
(Tính toán tiền nong thấy sợ lun.. ^^!)
Hôm nay là ngày đầu tiên của lễ hội ,…..
- Ủa??? Sao lại có tấm màn che phủ ở đây vậy ta???
- Ừ nhỉ??? Chỗ này là của các anh ấy bán mà… Chẳng lẽ ko bán sao??? – Thắc mắc
- Ui…. Tui chờ để nhìn mấy anh ấy ko hà??? Chán thiệt!!!
Bọn con gái đang râm ran bàn tán vì sao trước cửa tiệm của bọn hắn lại có tấm vải phủ che toàn bộ bên trong….
Lúc này đây, ở trong này :
(Thiên Thanh bắt buột ko mang kính…. )
- Chuẩn bị xong chưa nè…..
- Ok!!!!!
- 3
- 2
- 1
Mấy bé xuất hiện trong bộ váy xoè màu hồng xinh như búp bê , áo trắng phồng tay nhí nhảnh , tóc cột cao lên 2 bên , thắt nơ, đeo tạp dề ngang hông , tay cầm menu thực đơn, tươi cười giới thiệu : (Xinh!!!)
- Yesh!!! Chào mừng các bạn đến với khu ẩm thực xì- tin của bọn mình, để có thể thưởng thức những món ăn ngon và rẻ xiền thì nơi chúng tôi là cách hữu hiệu nhất, nào… nhanh lên…. Và chương trình đặc biệt là nơi đây….
Lập tức tấm màn đc thả xuống để lộ toàn bộ bối cảnh bên trong……..
Bọn con con Ồ lên ngạc nhiên xen lẫn thích thú….
Trong này, mấy tên hotboy (Ui!) đang đứng đúng vị trí phục vụ khách hàng, ăn mặc khỏi phải nói :Choáng toàn tập!!! Xì- tin và lãng tử vô cùng….
Thành Vũ đang xếp đồ trên bàn, tay cầm menu, mặt lạnh lùng như ko để ý chuyện ngoài này, tóc bay nhẹ mềm mại, gương mặt kul cực kỳ ….
Minh Duy đang mải mê trò chuyện với Nhật Tuấn, cậu ta vừa nói vừa cười dễ thương hết sức, còn Nhật Tuấn thì lượn ánh nhìn lạnh lùng vào đám con gái nhốn nháo rùi nở nụ cười ngây ngất (Câu khách mà!! )….
Vũ Doanh đang chơi chiêu sở trường : lật bánh trên chảo đầy nghệ thuật, nở nụ cười nửa miệng….
Đại Thành thì đang pha chế loại nước uống với tên gọi :”Pe’ Love” (E hèm! Dành cho bé iu của hắn chứ hok phải mấy cô nha!!!) , gương mặt toát lên vẻ đẹp trong sáng… (Eo ui!)
- CÁC CHÀNG TRAI HOT NHẤT HIỆN GIỜ ĐỀU SẼ PHỤC VỤ CÁC BẠN TẬN TÌNH VÀ CHU ĐÁO, CƠ HỘI CHỈ CÓ 1, NHANH LÊN NÀO………
Các bé vừa dứt lời thì 1 đám (toàn là) girl trong trường ùa nhanh vào…. (Dịp may hiếm có mà!). Màn trình diễn câu khách của mấy bé vô cùng thuận lợi bởi tài diễn xuất cực kỳ kul của bọn hắn…… (Có ai ko đổ hem nào???? ^^!)
Tiệm ăn ngay lập tức tấp nập và đông khách vô cùng, cả bọn làm ko kịp thở… Ít bàn ghế nhưng chen chúc cũng đủ chết oài…. Khách đến ko chỉ có con gái mà cả mấy boy cũng có, con gái đến nhìn bọn hắn, boy tất nhiên nhìn… mấy bé xinh rùi.
Làm mệt chết đi đc nhưng bọn hắn quả ko tầm thường, vẫn giữ nét mặt vui tươi và nụ cười hút hồn ngay cả khi làm ko xuể.
Có cả đám fan của hắn hồi bữa đã hành hạ bé cũng tới, bọn nó giở giọng dịu ngọt :
- Anh ơi! Em đến ủng hộ mấy anh nè…. Cho em mấy suất đặc biệt nha…. – Nháy nháy mắt.
Hắn mỉm cười nhẹ :
- Vậy xin chờ 1 chút!
Hắn gọi thực đơn cho bọn nó xong liền bị con bé nhóm trưởng kêu lại tiếp :
- Nhưng em ko biết cách ăn món này, anh có thể chỉ bọn em đc hok ạh???
Tất nhiên hắn đứng bên cạnh và chỉ tận tình… Khách hàng là số 1 mà….
Con nhỏ này liền liếc bé , nở nụ cười ranh mãnh chế giễu…
Bé nhìn thấy nhưng lờ đi , tỏ ý ko wan tâm…trong lòng bực bội vô cùng vì nhớ lại chuyện cũ
- A! Anh giỏi ghê! Món ăn khó như vậy mà cũng cắt đc dễ dàng, hay thật ! – Nó cười rồi ôm lấy tay hắn.
Bọn xung quanh cũng hùa theo, trêu chọc hắn và con bé đó….
Hắn im lặng ko nói gì, chỉ cười cười và típ tục chỉ cách ăn cho cả bọn nhốn nháo….
- Vũ ơi! Vào kho lấy dùm tui cái bì đường và muối đi!! Hết sạch rồi!
Hắn nhanh nhẹn :
- Ok!
Hắn đi rồi, cả bọn liền gọi bé lại :
- Lấy dùm tôi cái khăn đi.. Bàn ăn mà ko có khăn lau miệng àh! Cô phục vụ cái kiểu gì thế hả???
Bé nín nhịn , dịu dàng :
- Xin lỗi! tôi sẽ lấy nhanh cho…
Bé chạy đi thì :
- BỘP!!!
Bé ngã chóng choài xuống đất, bất ngờ vì bị 1 con trong bọn mắc chân…. Cả bọn cười hú lên :
- HAHAHHA….. coi nó chụp ếch đẹp ko kìa…
- Dáng đẹp chụp ếch cũng ko tệ ha…. HAhahha…
- Đi cứ ngước mặt lên trời thì có ngày cũng té chỏng mỏ….
Cả bọn hú lên, chọc wê bé. Ngọc Anh chạy nhanh lại, đỡ bé định mắng cho mấy con nhỏ này 1 trận nhưng Bé cố gắng kiềm cơn giận, quay nhanh lại , nói nhỏ nhẹ :
- Xin lỗi! Tôi sẽ lấy nhanh khăn giấy cho các cô… Vừa ăn vừa cười nhìu quá gió vào bụng sẽ đau bụng đó…. Khi đó đừng nói đồ ăn quán tôi ko tốt nha…
Bé lạnh lùng quay ngoắt mặt đi để lại sau lưng mấy cái mặt tím rịm vì bị chơi 1 cú quá đau…
- Gừ!!!!!! Con nhỏ này…. Tức thật! Bữa trước vì con đó mà bọn mình bị mấy con nhãi kia đánh dập mình, nay ta sẽ báo thù nặng hơn. Mày hãy đợi đấy….
- Xấu xí mà câu đc anh Thành Vũ…. Hừ…..
Ngọc Anh đi lại, bỏ đồ ăn lên bàn , nhẹ nhàng :
- Các bạn ăn ngon miệng nha coi chừng ghen ghét wa’ nó nghẹn đứng cổ họng nữa thì phiền cho tụi này lắm đấy… Hihiiiihihii…
Ngọc Anh quay gót bỏ lại cục tức sau lưng to oạch cho đám wy~ này….
Về phần bé vẫn còn đang giận tím ng`, vì đám này lúc nào cũng thấy có mặt, tới là quậy phá bé, õng ẹo với hắn, mà hắn lại ko ngăn nữa chứ…. Gừ!!!!!!!
Chiều nay cũng vậy, khi ko, bọn nó bảo bé đi lấy xoài về cho nó ăn (Bà hoàng ko bằng ) nhưng chỗ Vũ Doanh lại hết xoài thế là bé đành vào phòng trong câu lạc bộ của bọn hắn lấy . (Phòng này đc bọn hắn trưng dụng làm nhà kho trong mấy ngày lễ)…
Bé thấy bực mình vô cùng :
- Gừ!!!! các ngươi nhớ đó….. Hành hạ bổn cô nương để dễ dàng bên cạnh hắn mà ko có sự theo dõi của ta chứ ji`??? Gừ…..
Đang lò mò tìm đồ thì :
- CỤP!!!!!! RẦMMMMMMMM!!!!!!!!!!!!!!
Bé giật nảy mình :
- Sao lại cúp điện giờ này nhỉ????
Lò dò ra cửa , bé điếng ng` :
- Trời ạh! Cửa khóa rồi sao???? Tức thật!! RẦM…. RẦM…. CÓ AI KO????
Bên ngoài vọng lại tiếng cười chua như dấm wen thuộc :
- HAhahah…….. Mày cứ ở trong đó mà chơi với ma đi ha.,,,, Chảnh hả con!! Đáng lắm…HAhahahhahahhaah************aa………
Bé trợ tròn mắt, đấm cửa :
- Này! Giỡn vừa phải thui nha! Tui còn phải coi tiệm nữa… Mở cửa ra đi, nhanh đi!!!!!!
- Mày tưởng mày là ai mà tao tha dễ dàng vậy sao??? Cứ ở đó mà đấm cửa đi… Nhóc con, đũa mốc mà đòi chọc mâm son àh!!! HAhahahhahaa….ahahahha….
Tiếng cười của con bé cứ dai dẳng… làm bé muốn điếc đầu…
“Số mình thảm roài…Ko bít các bạn có tìm ra ko nữa?? Hồi nãy mình ko có nói…. Hừ… “
Bé đấm cửa mong có ai đi ngang wa mở dùm, nhưng ko…. chả có ai hết…. Nhà này ở tít lít ở sau sân trường, ai mà wa đây chi!??? Cả bọn bí mật xây phòng này để chứa đồ bóng rổ riêng, ai bít đc….
Ngoài trời bắt đầu đổ mưa lớn, sấm chớp ầm ầm….
Mệt mỏi bé ngồi phịch xuống, dựa ng` vào tường, chán nản :
- Gặp hắn là bắt đầu xui xẻo???? TT- - - - - TT
=======
Lúc này, cả bọn đang nhanh chân dọn dẹp đồ đạc vào khu bán hàng…….
- Chết thật! Trời về chiều mà mưa to wa’…. – Đại Thành vừa lau mồ hôi vừa bưng 1 đống ghế xếp lại.
- Uhm! May mà mình thu đồ nhanh ko thì tiêu rồi!! – Yến Nhi mỉm cười lau sạch bàn dính nước.
- Thôi! Hôm nay vậy đc rồi! Nghỉ thôi , mai có hoạt động ji` hok Thành Vũ!????
Hắn nhăn trán, nghĩ ngợi :
- Mai hả??? Vẫn bán hàng như bình thường thui….
- Ờ!! Hỉu rồi….
- ỦA???? Thiên thanh đâu ta???? Nãy giờ ko thấy nó đâu hết!?? – Ngọc Anh loay hoay – Mấy ng` có thấy nhỏ đâu hok???
Cả bọn nhìn nhau, lắc đầu. Hắn hỏi :
- Hồi nãy vẫn thấy bé đi đâu mà…. Nhưng tui ko hỏi /
- Đi theo hướng nào???
Hắn chỉ theo hướng sau trường, Ngọc Anh giật mình :
- Ặc! Ko phải chứ??? Tui cũng thấy mấy con điên đó đi theo vào hướng đó.
Hà Oanh giật mình :
- Bà nói mấy con điên nào???
- Thì…. cái đám fan nữ cuồng loạn của bọn ông đó…. – Bé háy mắt kiếc bọn hắn
- Nè! Ý bà là mấy con chảnh chẹ từng… ăn hiếp Thiên Thnah đó hả???
- Xời! Chứ ai vào đây hả????
Hắn giật mình :
- Thui, mấy bạn sắp xếp đồ đạc lại đi, để mình đi kiếm pe’ cho!? Phiền phức thật!
- Ai biểu ông cứ wan tâm mấy con nhỏ đó chi!??? Nhìn thấy mặt bọn nó thấy thấy ghét rùi… – Ngọc Anh bực mình
- Thui mờ! Oan cho hắn wa’… – Minh Duy nhăn mặt nhìn Ngọc Anh đang chỉ trích hắn – Thật ra là….
Hắn ngăn lại :
- Thôi! Để tớ tìm ra nhỏ đã…. Tớ sẽ tự giải thích….
Nói rồi hắn lao nhanh ra ngoài….
Mưa tầm tã…. Cả bọn nhìn theo lắc đầu :
- Nhớ cẩn thận nghe hok??? Cảm đó….
Yến nhi mỉm cười :
- 2 ng` đó thương nhau wa’ hén!??? Xa 1 chút là nhớ oài….
Vũ Doanh nhích nhích ng` lại gần :
- Cũng giống tui nhớ Yến Nhi hằng đêm trước khi đi ngủ thui mờ…..
Câu nói đó làm Yến Nhi đỏ ửng mặt , phang cho nó 1 cái :
- Thíck chọc tui àh!!! Nè… chọc nè…
Yến Nhi rượt nó chạy bạt mạng, bé thì nóng ran mặt vì lũ còn lại hùa theo hắn , còn hắn thì toe toét cười , vừa chạy vừa ngoái đầu lại chọc bé…..
Nguyệt Trân cười sặc sụa đến nỗi xém té ngửa vì sàn nhà trơn nhưng may là Nhật Tuấn đứng cạnh đó nên đưa tay đỡ kịp. Bé gật đầu cảm ơn….
Minh Duy và Ngọc Anh nhìn nhau cười, nụ cười dễ thương và trong sáng của 1 ngày mưa nhìn ko rõ mặt….
Mưa nhưng tiếng cười vẫn ko bị át đi mà nó còn có thêm nh~ xúc cảm khác biệt…