về đến ngôi nhà iu vấu của nó tại Mĩ, nó phải đối mặt với khuôn mặt hầm hầm của mama thân yêu, còn papa chỉ ngồi cười.
- con chào mama, papa - nó mở miệng
- con giỏi quá nhỉ - mama nó
- con giỏi mà mama, con của mama mà lị - nó cười ngọt xớt
- sao con ko nghe lời mama - mama nó nghiêm giọng
- con đang nghe nè - nó giả ngu
- ko phải giả vờ, con có biết mama bực con lắm hok - mama nó
- thoai, mama hạ hỏa, nha, con mệt lắm, đi ngủ đây - nó tung tăng bước lên phòng đi ngủ. còn Kin thì phải trả lời hàng đống câu hỏi từ mama
- sao con ko bảo em về? con là anh phải biết làm gương cho em chứ? con có biết bữa tiệc quan trọng lắm ko? còn có lần sau thì mama cấm hết, nghe rõ chưa? - chỉ thấy anh nó lí nhí vâng dạ. nó thì chẳng quan tâm gì, cứ ngủ như chết. chiều, khi nó còn đang say giấc nồng thì bị mama gọi dậy, lôi xềnh xệch ra shop thời trang lớn nhất nước Mĩ - cũng là shop thời trang của nhà nó. 2 mẹ con vào đến nơi, tất cả nhân viên lễ phép cúi đầu chào:
- kính chào bà chủ và tiểu thư
mama nó bắt nó thử ko biết bao nhiêu là váy dạ tiệc. chọn xong, nó phải lên tầng trên make up. vì có sẵn ngoại hình xinh đẹp nên chỉ cần 15 phút nó đã như một nàng công chúa. lông mi cong vút, môi chúm chím hồng hồng như cánh anh đào. mái tóc nâu uốn xoăn bồng bềnh đc cặp một ít lên bằng chiếc nơ đỏ nổi bật và dễ thương. đôi mắt xanh dương tỏa ra hàn khí chết người, hai má hồng phúng phính rất đáng yêu. làn da trắng hồng càng trắng nhờ bộ váy trắng hai dây dài quá chân. ở eo váy có một chiếc thắt lưng sang trọng ko kém phần dịu dàng. nó cao 1m70 nên chỉ cần đi đôi giày búp bê trắng có đính kim cương là đã cao hơn ối người. mama nó vô cùng hài lòng, vội gọi cho anh nó đến đưa hai mẹ con đi. ở đây, 3 bà bạn và tụi hắn đã tập trung đông đủ. Sandy xinh xắn với chiếc váy hồng dài quá gối, ở eo đằng sau áo có một chiếc nơ to. mái tóc đen mượt buông xõa thật tao nhã với chiếc băng đô màu vàng. đôi giày hồng cao đến cổ làm cô trông thật đáng yêu. Mindy già dặn với chiếc váy đến ngực màu vàng dài quá chân giống nó. mái tóc đen nâu đc búi gọn gàng, thêm phần lộng lẫy bởi chiếc vòng cổ đính kim sa mà Kevin đã tặng. Candy nhí nhảnh dễ thương với chiếc váy màu đỏ nhạt đến đầu gối. mái tóc hung đỏ xoăn lọn đc buộc ngược sang một bên. đôi môi đỏ làm candy tràn đầy sắc đỏ (trông ko đáng sợ mà iu cực). tụi hắn cũng thật bảnh trai. hắn mặc bộ vét đen đuôi tôm, áo sơ mi trắng cài chiếc nơ đen, đi giày hàng hiệu thu hút bao ánh nhìn của các tiểu thư. Kevin thật chói lóa nhờ chiếc áo sơ mi trắng, áo gi lê đen như một chàng trai sành điệu ko kém phần lịch sự. Key đứng đắn với bộ vét đen và cài hoa trên ngực. 3 người tụi hắn thật sự nổi bật giữa các thiếu gia. tiiesng MC vang lên:
- sau đây, xin mời nhân vật chính của buổi tiệc ngày hôm nay, đại thiếu gia John
John bước ra, vẻ lãng tử khiến bao tiểu thư đắm đuối nhìn theo. anh ta cười làm bao người mơ mộng, nói:
- xin cảm ơn mọi người đã đến chung vui với tôi nhân ngày sinh nhật. tôi thật sự rất cảm động vì tấm lòng chân thành của mọi người.
- sau đây, xin mời thiếu gia và tiểu thư của tập đoàn Hoàng Lê lên chúc mừng đại thiếu gia của chúng tôi - MC vừa dứt lời, nó và Kin từ cửa bước vào tập trung ánh mắt của mọi người. nó thật lộng lẫy y như một nàng công chúa. Kin bảnh trai trong bộ vét trắng đuôi tôm. nhưng cả hai người mặt lạnh băng. nếu ai ko biết đây là hai anh em thì họ sẽ nghĩ đây là một cặp. nó và Kin bước lên sân khấu. John nhìn thấy nó mặt mừng rỡ. khi nó bước lên, John khẽ vòng tay qua eo nó, định trao cho nó một nụ hôn thì Kin giữ lại
- làm ơn cư xử lịch sự. đây là em gái tôi nên tôi phải bảo vệ nó - Kin nói rồi kéo nó đứng cạnh mình, hắn thầm cảm ơn thằng bạn lắm. lúc nãy, nếu Kin ko ra tay nhanh thì hắn đã nhảy lên đấm cho gã kia một trận rồi.
- thay mặt cho tập đoàn Hoàng Lê, tôi xin chúc đại thiếu gia sinh nhật vui vẻ, sẽ luôn có một sức khỏe tốt và cùng cha quản lí đất nước ngày càng thịch vượng - nó nói rồi đến Kin. khi 2 người bước xuống cũng là lúc buổi tiệc bắt đầu. nó và Kin ra chỗ những người kia đã đợi
- anh ta thật trơ trẽn - Mindy bực dọc nói
- đúng vậy, anh ta nghĩ anh ta là ai chứ - sandy cũng vậy
- sao bà ko đấm cho anh ta một phát - Candy
- thôi, tui cũng chẳng muốn vậy - nó
- sao em để cho nó ôm thế chứ - hắn hỏi
- thì tao đã giữ em gái tao cho mày rồi còn gì nữa - Kin cười
- thôi, đi về - Kevin nói. cả bọn ko thèm ở lại dự tiệc nữa mà bỏ đi thẳng.
hôm đó, mama nó đi từ bữa tiệc về, theo sau là John. thấy nó, John chạy tới ôm chầm lấy, hôn vào môi nó rồi nói:
- anh nhớ em quá Windy à, sao em đi lâu quá vậy. à, anh báo cho em một tin. anh sẽ tới Việt Nam học cùng em
- này anh kia, sao anh lại hôn bạn gái tôi - hắn tức giận kéo nó lại, mặt hầm hầm hỏi John
- cái gì, Windy là bạn gái anh á. cô ấy chọn nhầm người rồi - John lắc đầu
- mà sao anh lại tơi Việt Nam - Mindy hỏi
- tất nhiên là để đc gần Windy của tôi rồi - John
- anh nói Windy của ai hả - hắn túm cổ áo John hỏi
- của tôi, thì sao chứ - John gỡ tay hắn ra vênh mặt trả lời
- thôi thôi, hai người đừng có cãi nhau nữa - Kin can
- chúng ta sẽ ở đây 2 ngày nữa rồi về Việt Nam - nó nói xong kéo 3 bà bạn lên phòng mình
tối hôm đó, pama nó ở nhà khác, tụi nó, tụi hắn và John ở một nhà. trong bữa ăn, hắn và John cứ cãi nhau mãi
- anh phải nhớ rằng, Windy là bạn gái tôi - hắn
- nhưng điều đó có thể thay đổi mà - John vẫn bình thản
- ko có chuyện đó đâu - hắn
- tôi sẽ ko bỏ cuộc - John
- xung quanh anh có nhiều cô gái trẻ đẹp lắm mà - hắn
- nhưng tôi yêu Windy - John
- tôi cũng vậy - hắn
- vậy chúng ta đấu xem sao - John
- đc - hắn
- khi nào về Việt Nam chúng ta sẽ đấu - John
- ko vấn đề gì, tôi đồng ý - hắn
- cứ như vậy đi - John
- hai người ko thôi đi thì ko còn răng để nhai cơm đâu - nó đe dọa. thế là hắn và John đành ngậm ngùi ăn nhưng vẫn trao nhau những ánh mắt tóe lửa
..........Hết Chap 22 P1............
sau 2 ngày cực hình ở Mĩ, tụi nó cùng trở về Việt Nam với John để bắt đầu năm học (chơi chán rồi mới đi học). hôm đầu tiên, lớp nó đc giới thiệu thêm ba học sinh mới là Lin (nó đưa Lin sang để tiện giao việc), Leo và cuối cùng là John. vì có ngoại hình cũng ổn nên Lin đc rất nhiều tên con trai hỏi thăm. Leo và John thì khỏi nói, gái theo lắm kinh khủng. nhưng đặc biệt, cả ba người luôn luôn đi theo nó. 3 bà kia thì có đôi rồi nên đi với nhau. còn hắn bị 3 người kia đá ra rìa. lúc xuống căn tin, đi thư viện,......nó luôn đi đầu với 3 trợ thủ đi sau (John bám đuôi nó để đá những thằng tỏ tình với nó, ông cũng thế mà). hắn hậm hực cứ làm vẻ giận dỗi với nó. thế là nó ko chịu đc phải để hắn đi ngang với mình. hắn đắc chí vênh mặt lên với John làm John tức cực nhưng có nó ở đấy nên ko dám nói gì. giờ ăn trưa, John bị nó bắt đi mua đồ ăn trưa. còn 12 người tụi nó ở lại, Sindy lên tiếng:
- chị à, tối nay bang Hắc Kiếm muốn giao đấu
- bọn nó dám sao - Mindy giận dữ
- các em cứ giải quyết đi - Sandy phẩy tay
- cứ hỏi Windy đã - Candy
- vậy ý chị như thế nào - Jimmy
- tối nay, chúng ta sẽ đi, Mindy mang 2 cây kiếm mà papa tớ đã thuê người chế riêng cho cậu, Sandy sở trường là súng cho nên tùy, muốn mang súng gì cũng đc, còn Candy thì cứ dùng dao găm phi như thường. còn tớ, chắc phải đổi món chứ nhỉ - nó cười gian
- vậy chị muốn dùng loại gì - Sindy hỏi
- roi sắt - Jimmy
- sao nhóc biết hay vậy - Kin
- chuyện thường, em là người quản lí vũ khí cho chị ấy mà - Jimmy nói vẻ tự hào
- ok, cứ quyết vậy đi, Jimmy và Sindy thì dùng kim độc đúng ko - nó
- vâng, vẫn vậy ạ - Jimmy và Sindy đồng thanh
- thế chị muốn bao nhiêu người đi để em gọi ạ - Leo hỏi
- 50 thôi, cả Lin cũng đi luôn nhé - Sindy trả lời thay nó luôn (hiểu nó quá mà)
- vâng thưa chị - Lin lễ phép
- mà bang của cô là bang gì vậy - Kevin hỏi nó
- hình như hôm trước bảo là Angel - Key suy tư
- CÁI GÌ - hắn hét lên làm bao người người ở căn tin nhìn với ánh mắt khó hiểu
- Ken ngạc nhiên cũng đúng. Angel là bang phái có thế lực mạnh vô cùng. đánh trăm trận trăm thắng, thâu tóm hơn 100 bang lớn nhỏ khác nhau. do 4 cô gái đc mệnh danh là công chúa thiên sứ đứng đầu. đối thủ ko hề biết mặt của 4 vị thủ lĩnh. ko ngờ 4 nhóc này ghê vậy, em giấu anh tội đáng muôn chết mà - Kin chép miệng
- a ha, em ko nói hả, thôi cho em so ri, em ko muốn giấu cơ mà............
- thức ăn đến rồi - nó chưa nói hết câu thì John đã quay lại với một đống đồ ăn trên tay, miệng cười toe toét. 4 tụi nó khẽ gật đầu với nhau. xong tụi nó ăn vui vẻ.
................
Bạn đang đọc truyện tại wapsite www.15giay.xtgem.com Chúc bạn đọc truyện vui vẻ.
..............
tối đó, tụi nó chuẩn bị quần áo và vũ khí để chiến đấu. tụi nó mặc bộ quần áo đen xì trông rất lạnh lùng và đáng sợ. tụi hắn cũng đòi đi theo để giúp, nó lưỡng lự nhưng rồi cũng phải đồng ý.
- mà bang của anh tên chi vậy - Mindy hỏi
- Devil - Kevin trả lời
- Sandy - nó quay sang Sandy
- uk - Sandy gật đầu rồi đọc vanh vách - bang Devil là bang phái cũng nguy hiểm ngang hàng với Angel, thâu tóm hơn 100 bang lớn nhỏ khác nhau, do 4 vị đại tướng quân very handsome làm thủ lĩnh.
nó gật đầu bình tĩnh, ko lấy gì làm ngạc nhiên. xong tụi nó đi lấy mô tô để ra chỗ giao chiến. đến nơi, 50 người trông thấy tụi nó (đang đeo mặt nạ nhé) liền cung kính cúi chào. nó phẩy tay, hỏi:
- bang đó đâu
- dạ thưa chị, bọn chúng chưa đến
- coi thường ta vậy sao - nó nhếch mép
- ko dám ko dám - đúng lúc ấy, một giọng nói ngang tàng vang lên - và xuất hiện một chàng trai có lẽ bằng tuổi tụi nó, khuôn mặt baby búng ra sữa trông như trẻ con
- wao, giống Bubi nhà mình quá - Mindy hồn nhiên thốt lên
- Bubi là con nào - tên kia hỏi
- à, là con chó natasa của Candy đó mà - Candy lên tiếng - sau đó một tràng cười nổ trời vang lên, còn tên cầm đầu bang Hắc Kiếm tên là Bob giận tím mặt
- vậy thì đánh thôi, xông lên - Bob hét lên rồi cùng đàn em lao vào. nhưng có vẻ như trận đấu ko cân xứng, chỉ cần một nửa số người của tụi nó là cũng đã quá đủ rồi. tụi Hắc Kiếm bị bọn nó đánh tới tấp tơi tả. chỉ còn lại Bob nhưng hắn rang ma vô cùng nên đã bắt đc Lin kề dao sát cổ cô bé
- tên khốn - Leo hét lên, định lao vào nhưng bị nó cản lại
- giờ mày muốn cái gì - Sandy hỏi
- quỳ xuống và xin lỗi tao - Bob cười khẩy nói
- ko thì sao - nó hỏi
- thì con nhóc này là của tao - Bob lại cười rồi dắt con dao vào quần, từ từ cởi từng cúc áo của Lin ra, hôn nhẹ lên môi cô rồi từ từ chuyển xuống ngực. Lin cố gắng vùng vẫy nhưng ko đc, hắn quá mạnh. thế rồi, một tiếng hét vang lên
- AAAAAA - nó khuỵu gối xuống, hai tay ôm đầu, miệng hét ko ngớt. 3 đứa kia và Kin thấy vậy lập tức che mắt nó lại, bảo tụi hắn xử lí việc này. Kin ôm nó vào lòng, vỗ về
- nhóc của anh, anh ở đây nè, em đừng sợ nữa, ko sao đâu, mọi chuyện qua rồi mà - nó vẫn la hét ko ngớt. Kin vội lấy trong túi ra một sợi dây chuyền, lẩm bẩm:
- tưởng ko phải dùng nữa, ai dè - xong đưa cho nó chiếc dây chuyền đó, nó nhìn thấy chiếc dây thì ngừng hét, ôm chặt cổ Kin khóc, nó khóc rất nhiều, nước mắt ướt đẫm vai áo của Kin. khóc một lúc, nó thiếp đi (thằng Bob kia bị nhốt vào cùng phòng với 4 con điên hại tụi nói rồi). hắn đòi bế nó về với trách nhiệm là bạn trai. nhưng tụi nó và Kin ko cho. tối đó, Kin gọi tụi nó và 3 ông bạn xuống (ko có nó, nó đang ngủ trên phòng Kin)
- có thể nó đã nhớ đến chuyện ngày xưa, cho nên phải giúp nó thôi - Mindy thở dài
- Ken à, cậu tạm thời ko làm bạn trai của Win một thời gian đc ko, cả Sandy cũng ngừng làm bạn gái của anh nhé - Kin khẽ nói
- em đồng ý - Sandy đồng ý ngay lập tức vì cô hiểu rõ chuyện này hơn ai hết
- nhưng như vậy.........- hắn lưỡng lự
- tao xin mày, tao xin mày đồng ý với điều đó đi, tao phải chữa cho nhóc khỏi vết thương hoàn toàn đã - Kin nói, chưa bao giowfanh yếu đuối và tức giận như lúc này. nhidn khuôn mặt của Kin, hắn toát mồ hôi, gật đầu đồng ý. đêm đó, nó vẫn cứ thỉnh thoảng mơ đến ác mộng năm xưa, hét toáng lên làm cho Kin luôn phải ôm chặt nó vào lòng.
sáng hôm sau, cả bọn quyết định nghỉ học ở nhà với nó. hơn 9h nó mới tỉnh dậy làm ai cũng mừng. nhưng khi nhìn rõ mọi vật xung quanh, khuôn mặt nó tái mét, hốt hoảng ôm đầu, giọng đau đớn vô cùng:
- tôi là ai, mấy người là ai, tại sao tôi ở đây
cả bọn sững sờ và đặc biệt là Kin và hắn. hắn bước đến chỗ nó nhưng càng tiến nó lại càng lùi, mặt hoang mang vô cùng. cả bọn gọi bác sĩ tới khám thì đc biết: do nó bị sốc vì vấn đề gì đấy mà mất hết trí nhớ tạm thời. hắn và tất cả mọi người bàng hoàng. Sindy còn khóc òa lên. nó thì vẫn nhốt mình trong căn phòng ko nói năng gì. Kin đi vào, lên tiếng, giọng run run:
- nhóc à, ko nhớ anh sao? anh trai yêu quý của nhóc nè
nó ngước mắt nhìn, tự nhiên ko hiểu sao nó òa khóc, ôm lấy Kin. khi ở cạnh Kin, nó thấy ấm áp vô cùng. hắn thấy hết, hắn đau, hắn giận mình ko bảo vệ đc cho nó. hắn lên tầng thượng ngồi thì đã thấy Sandy ở đó rôi
- cô dễ dàng chấp nhận vậy sao - hắn khẽ hỏi
- chuyện gì - Sandy hờ hững
- chuyện Kin và Windy, cô ko thấy buồn bực, ghen tức khi bạn trai mình như vậy sao - hắn
- chẳng có gì phải ghen cả, vì Windy tôi có thể từ bỏ tất cả - Sandy cười hiền trả lời
- tại sao, vì lí do gì mà cả ba người các cô có thể hi sinh cả bản thân để bảo vệ cô ấy - hắn nhìn vào khoảng trời, giọng tò mò
- vì cô ấy là người chiếu tia sáng cho cuộc đời của chúng tôi, anh có biết tại sao Windy bị như vậy ko - Sandy
- tại sao - hắn
- vì tôi đó, vì cứu tôi mà Windy bị như vậy - Sandy buồn buồn nói, có vẻ như sắp khóc, cô đang hồi tưởng lại chuyện quá khứ
- cô kể cho tôi nghe chuyện đó đc ko - hắn
- ko đc, khi nào thích hợp tôi sẽ nói tất cả, anh phải chấp nhận đi, hãy để Kin chữa lành vết thương cho Windy - nói xong Sandy xuống dưới, để mặc hắn với hàng đống câu hỏi trong đầu. bữa ăn hôm đó, nó đã khỏe hơn rất nhiều, nhưng có vẻ nó chẳng nhớ đc điều gì cả, nó chỉ quấn lấy Kin cả ngày thôi. trong bữa cơm:
- chị nhớ em ko chị - Jimmy bất chợt hỏi, nó nhìn cậu với ánh mắt khó hiểu, khẽ lắc đầu (John về nước rồi, vì bị Kin và hắn đuổi về, và trong nhà có việc nữa) nhìn chăm chú vào khuôn mặt từng người như để cố nhớ lại quá khứ mình đánh mất. nhưng chẳng có tác dụng gì cả. tối hôm đấy, Kin đeo vào cổ nó chiếc dây chuyền đẹp vô cùng. mặt dây chuyền là hình đôi cánh có hình trái tim lồng ở giữa. nó thích thú vô cùng, cười tươi. nó chợt nhìn thấy trên cổ Kin có một chiếc dây chuyền y hệt. bất giác, nó thốt lên:
- anh hai à - Kin ngạc nhiên, hỏi nó dồn dập
- em nhớ anh sao, Windy à? em nhớ anh là ai đúng ko? nói đi Windy - nhưng đáp lại Kin là sự im lặng, nó đang bị một cơn đau đầu dữ dội, khuôn mặt nhăn nhó và rất khổ sở. Kin thấy vậy hốt hoảng tìm cho nó liều thuốc an thần. nó từ từ chìm vào giấc ngủ. trong mơ, nó thấy một người con trai đang tỏ tình với một người con gái trong vườn hoa, nó ko tài nào nhớ nổi người con trai đó là ai, chỉ mơ hồ.
1 tháng sau
nó vẫn ko nhớ đc gì nhiều, mọi công sức mọi người giúp nó đều ko ổn. hắn và Kin đưa nó đến bar của nó, đến công viên giải trí nơi mọi người từng chơi, đến những nơi có nhiều kỉ niệm của tụi hắn và tụi nó. những lúc ấy, nó chỉ khẽ lắc đầu và mỗi tối, nó lại lên cơn đau đầu dữ dội. Kin hầu như mất ngủ, ko chịu ăn, chỉ ngồi bên nó. hắn hiểu nhưng hắn vẫn tức, hắn ko thích nhìn Kin bên nó tràn đầy tình cảm như vậy. và hắn ko hiểu sao Sandy lại bình tĩnh vô cùng, còn khích lệ Kin nhó bên nó nhiều hơn. hắn thấy mình như người thừa trong ngôi nhà khi ko còn đc cãi nhau với nó, đc yêu nó và đc bên nó nữa.
tụi hắn và ba bà bạn quyết định cho nó đi học để xem có nhớ lại ko. nó cùng vào trường với mọi người, nhưng có vẻ chẳng nhớ ra đc điều gì, mặt vẫn ngu ngơ như thường. lũ con gái hay tin nó mất trí nhớ liền lợi dụng thời cơ tán tỉnh hắn. hắn luôn bị bao vây bởi đám con gái nhưng khi thấy nó mặt tỉnh bơ thì buồn thiu, đuổi hết bọn kia nhưng ko có tác dụng. giờ ăn trưa, mọi người tụi nó lại tập trung một chỗ, hắn đang bị 2 đứa con gái kẹp hai bên trông rất khổ sở. Kin và ba bà kia ngứa mắt lắm nhưng để kệ xem nó thế nào. lúc này, Mindy nhận đc một cuộc gọi:
- alo
-............
- cái gì, thật chứ
-..........
Mindy nghe xong đánh rơi điện thoại xuống sàn (oa oa, iphone 5 đóa), mặt cắt ko còn giọt máu, miệng lắp bắp, như sắp khóc:
- mọi.........mọi người.......mẹ.....mẹ tôi.......bị..............bắt cóc rồi
- cái gì - tất cả đồng thanh hét lên trừ nó
- Windy à, bà làm ơn tỉnh lại hộ tôi đi - Candy lắc lắc tay nó
- ko có bà bọn tôi biết làm sao - Sandy thở dài
- Windy à, bà phải nhớ lại đi chứ, mẹ tôi bị bắt cóc rồi kìa, oaoaoa - đến đây, Mindy đã òa khóc thực
sự
- tôi đã nói dù có chuyện gì mấy bà cũng phải mạnh mẽ lên cơ mà - nó trở lại khuôn mặt lạnh lùng cố hữu
- bà...........bà nhớ rồi hả - Mindy nhìn nó, ánh mắt lộ rõ vẻ vui sướng
- đúng - xong nó rút điện thoại ra
- chuẩn bị ngay cho tôi một trực thăng, 15 phút nữa có mặt, chúng ta sang Mĩ ngay lập tức
- chị, chị cần quần áo chứ - Sindy hỏi
- ok, chuẩn bị cho chị 4 bộ, em và Jimmy đi theo chị luôn
tụi hắn từ nãy ko hiểu gì, chưa hết ngạc nhiên vì sự trở lại của nó. mãi sau hắn và Kin mới đứng dậy ôm chặt lấy nó, thiếu hết ô xi
- anh nhớ em quá à - hắn thì thào
- nhóc à, giải thích cho anh nghe - Kin nhìn nó
- đợi tụi em đi, tụi em giải thích sau, nhưng bây giờ các anh tuyệt đối ko đc đi đâu tách nhau, phải luôn ở cùng một chỗ, nghe rõ chưa, còn tụi em, Jimmy và Sindy phải về Mĩ gấp, nếu sau ngày hôm nay tụi em ko trở về thì phải ngay lập tức về Mĩ, nhớ đấy, tụi em đi đây - nó nói xong cũng là lúc Sindy mang đến 4 bộ quần áo đen từ cổ xuống chân. tụi nó thay quần áo xong lên trực thăng bay về Mĩ, tụi hắn nhìn theo, tự dưng thấy bất an vô cùng, nhưng ko dám trái lời nó, đành về nhà đợi. còn tụi nó, bay liền về tổ chức W gặp sư phụ
- sư phụ, chuyện đó như thế nào - Mindy lao vào hỏi
- bình tĩnh Mindy, sư phụ người hãy nói đi - nó khuyên bạn
- các con nghe kĩ đây. từ 2 tháng trước, mẹ của Mindy, cũng chính là chủ tịch tập đoàn Triệu Minh đã nhận đc bức thư đe dọa. điều này ta ko muốn báo cho các con vì nghĩ Tứ Thiên cũng giải quyết đc, cho nên ngày nào mẹ Mindy cũng đc hộ tống bởi Tứ Thiên và hơn 10 vệ sĩ đc tuyển chọn bên nhà Windy. ta thấy trong 2 tháng, mọi chuyện rất ổn ko có chuyện gì xảy ra. nhưng sáng nay, khi mẹ Mindy ra vườn thì đã bị một kẻ chụp thuốc mê và mang đi mất. ta e rằng điều kiện của tên đấy thứ nhất có thể là tiền, và thứ hai chính là con đấy Mindy - sư phụ vừa dứt lời, mặt mindy biến sắc, chuyển sang màu đỏ tức giận. sau khi nhận đc địa chỉ, tụi nó đeo mặt nạ vào rồi đi đến chỗ giam giữ mama Mindy. đến nơi, cảnh tượng thật kinh hoàng
cảnh tượng thật kinh hoàng............mẹ Mindy bị trói treo lên, cả người bầm dập, có chỗ máu thấm qua. nhìn bà bây giờ ko ai có thể biết đc bà là chủ tịch tập đoàn Triệu Minh đứng thứ 3 trên thế giới. Mindy nhìn, bàng hoàng, thất thần, đau khổ, lao lên tính giải cứu cho mẹ thì bị nó chặn lại.
- sao vậy, tôi phải cứu mẹ, bà thả tôi ra - Mindy hét lên trong đau đớn
- từ từ - nó nói xong liền phi một chiếc dao bay đến, lập tức những tia la de phát sáng, làm rời cả cán dao và lưỡi dao mỗi thứ một nơi. Mindy giờ mới hoàn hồn, cảm ơn nó rối rít. tụi nó giải quyết xong đống la de thì tiến tới, ko quên cảnh giác cao độ. \"xoạt\", xuất hiện trước mắt tụi nó là rất nhiều tên mặc đồ đen, cao to lực lưỡng và đứng đầu là một tên con trai đeo mặt nạ, rắn chắc và cao tầm khoảng 1m80.
- hóa ra tập đoàn Triệu Minh phải nhờ đến tứ đại công chúa Angel để giải cứu chủ tịch sao - tên đứng đầu cười to, nói giọng chế giễu
- thì sao - candy hất hàm hỏi
- chẳng có chuyện gì, nhưng tiểu thư và thiếu gia nhà họ đâu lại phải nhờ đến 4 cô
- ở đâu anh ko cần biết, đây là nhiệm vụ của chúng tôi - sandy trả lời thay cho Mindy
- ồ, rất có khí phách, quả ko hổ danh chút nào - tên đó chép miệng
- đừng vòng vo nữa, điều kiện - nó vào thẳng vấn đề
- thẳng thắn, rất thẳng thắn, điều kiện của tôi tất nhiên là tiền rồi
- hóa ra cũng chỉ là mấy tên bắt cóc tống tiền hèn mọn, nhưng kế hoạch ko tồi - nó nhếch mép, nở nụ cười hình bán nguyệt đẹp mê li _tụi nó chỉ đeo mặt nạ che nửa phần trên thoai)
- ồ, cô quá khen
- số tiền - Mindy hỏi
- ít lắm mà, chỉ cần một triệu đô la thì tôi sẽ thả bà chủ tịch ngay
- thế thì chúng tôi ko thể đáp ứng rồi - nó nói xong, chưa kịp để bọn kia phản ứng đã lao lên, dùng dây xích có gắn lưỡi liềm ở đầu quật liên hồi. chẳng mấy chốc, nó đã hạ đc 20 tên áo đen. tên cầm đầu giận lắm nhưng vẫn cố cười
- đánh lén sao, theo tôi biết thì đó ko phải cách hành động của tứ đại công chúa
- rồi sao - sandy nói xong cũng cùng tụi nó lao lên, xử lí từng tên một. tuy bọn chúng yếu hơn tụi nó nhưng số quân thì đông ko tả, đếm sơ chắc cũng hơn 300 tên. Mindy nhanh tay đã chém đứt đôi cái mặt nạ của tên thủ lĩnh. cả tụi nó bất động, sững sờ. khuôn mặt đó, giống kin và nó đến kì lạ, chỉ khác là đôi mắt nó có màu xanh dương, đôi mắt Kin có màu nâu đen. còn đôi mắt tên này, màu đỏ rực rỡ càng làm tăng thêm vẻ rực rỡ và ý chí chiến đấu. vì bất ngờ, nó bị một tên đâm một nhát dao vào sau lưng. vết thương đc nó tránh kịp nên chỉ vào sâu tầm 3cm. nó vẫn chiến đấu. cuối cùng, tụi nó đã giải quyết xong đám kia, chỉ còn lại tên thủ lĩnh vẫn đứng đó. khuôn mặt anh ta ko hề tỏ rõ sự sợ sệt, mà chỉ là thán phục mà thôi (giống chị Windy và anh Kin như đúc). lúc này, mindy, Sandy và Candy đồng loạt rút súng ra, chĩa thẳng về phía tên cầm đầu và bóp cò. \"đoàng\", \"đoàng\", \"đoàng\", 3 tiếng súng cùng vang lên, nó từ nãy đến giờ ngồi xem, thấy 3 bà bạn ngắm bắn vào tên kia thì vội lao ra:
- khôngggggggggggggggggg - những tiếng hét xé tan bầu trời vang lên, một người ngã xuống, máu chảy từng dòng đỏ lòm, mùi tanh bốc lên. một người bàng hoàng, sững sờ, 3 người còn lại khóc như hét, bàn tay cầm súng buông xuống tuyệt vọng.
.................................
còn bên bọn hắn, đã tối mà ko thấy tụi nó trở về đâm lo, chẳng thèm ăn uống gì, cứ đi qua đi lại mãi ko thôi (tác giả chóng hết cả mặt)
\"gọi tên của anh là nắng
đế em đc làm mấy trắng
bên anh quấn quít mãi chẳng rời
và khi gọi anh là mưa
chẳng thể gần lại đc mưa
ánh nắng ấm áp đi xa\"
nhạc chuông bài tình yêu màu nắng của Kin vang lên. nhìn thấy đó là số của nó thì mừng hét lên, vội vàng bắt máy. nhưng đầu dây bên kia lại ko phải nó mà là Sandy
- alo các em sao rồi
-..........
- nào nín đi, kể cho anh nghe
-...................
- cái gì, sao lại thế - Kin như hét, thất thần
-.............
- đc, tụi anh đi ngay - Kin nói xong vội kéo 3 ông bạn đang ngơ ngác như con nai vàng gặm cỏ non ra ngoài, gọi trực thăng bay liền về Mĩ
- có chuyện gì vậy hả - Kevin sốt sắng hỏi
- nói nhanh - hắn
- Windy nó bị thương nặng, đang trong phòng cấp cứu - Kin lí nhí, giọng run run. tất cả mọi người thôi ko hỏi, lòng nóng như lửa đốt. chẳng mấy chốc, trực thăng đến nơi, 4 tụi nó lao như bay đến bệnh viện, thấy Sandy, Mindy, Candy cả người tơi tả, có chỗ rớm máu đang ngồi ngoài phòng cấp cứu, thấy tụi hắn thì Mindy lao vào lòng kevin khóc nức nở, Candy đc key dìu vào chỗ ngồi, còn hắn và Kin hỏi sandy dồn dập, làm cô trả lời ko kịp. cuối cùng, cô quay ra tên cầm đầu, người có khuôn mặt giống nó và Kin. đầu tiên, 4 bọn hắn đều sững sờ nhưng nhanh chóng, Kin lao đến, nắm cổ áo tên kia mà đấm, đá ko thương tiếc. các bác sĩ vội can ngăn và bắt tụi hắn ngồi ở ghế chờ. khoảng 10 phút, 4 cặp phụ huynh của tụi nó đi đến. mẹ nó nghe xong liền ngất đi, phải chuyển vào phòng hồi sức. sau 6 tiếng cấp cứu, bác sĩ bước ra, thở dài nói:
- chúng tôi đã cố hết sức nhưng..............
- ông làm bác sĩ cái kiểu gì mà ko chữa đc hả - hắn lao lên
- tôi nói hết đã - ông bác sĩ toát mồ hôi hột
- nói đi - papa nó
- chúng tôi đã cố hết sức nhưng tỉnh lại hay ko là tùy thuộc vào người bệnh. nếu trong 3 ngày nữa mà cô ấy ko tỉnh thì chúng tôi rất tiếc nhưng mong gia đình hãy chuần bị tâm lí - bác sĩ nói xong liền đi thẳng, để lại những con người bàn hoàng ko nói lên lời.