Vừa ra đến đường thì, ôi thôi, cái mô tô của hắn bị xe cảnh sát kéo đi vì tội đỗ xe sai quy định rồi còn đâu.. giờ chắc là phải đi bộ quá.. thôi đi bộ cũng đc.. (anh này đang đc cõng chị ý mà..)
- Nè.. – hắn lay lay cái vai.. – sao im vậy?
- Im cái đầu anh ý.. – nó gắt.. – cõng thì lo cõng đi.. thấy ng ta hiền cứ thích chọc vào là sao.. (=.=’’ chị này đang yên đang lành..)
- Ờ.. – hắn im lặng.. (^^)
- Hơ.. hơ.. – Devil chêm vào.. – tôi mới nghĩ ra bài thơ về cô hay lắm, tôi đọc cho mọi ng nghe nhá, không muốn nghe tôi cũng đọc (=.=’’).. Trên đời gì đẹp bằng cô. Tóc đen, da trắng, lại thêm môi hồng. môi hồng, da trắng, tóc đen. Lừa tình mà vẫn anh ơi em hiền..
- Ờ.. – nó tỉnh bơ như thường, trình độ này còn lâu mới làm cho nó tức đc nhá.. - Hiền như Tấm mà còn lừa Cám tắm nước sôi, ngoan như Lọ Lem mà còn trốn nhà đi chơi đêm, ngây thơ như Bạch Tuyết mà vẫn dám ở chung với 7 ng đàn ông xa lạ, tính ra tôi như bây giờ còn ngoan, còn hiền chán. (^^ đẹt đẹt đẹt, câu này quá hay chị ui)
Hé hé.. đấy, đỡ đi, có giỏi thì đỡ đi.. nó nói như thách thức Devil, quả đúng không ngoài dự đoán, nhỏ Devil không đỡ nổi đc thật.. còn nó thì ung dung, tự đắc.. Devil thấy vậy liền gỡ rối cho đỡ bẽ mặt..
- Tôi như nhà bác học nên không thèm tranh cãi với nhà cô..
- Dacuyn từng nói.. – nó ra vẻ ta đây.. – bác học không có nghĩa là ngừng học.. (=.=’’ nhiều khi cũng đc câu ra trò đấy)
- Edison lại nói.. – Evil tiếp lời..- không cần học cũng thành bác học.. (2 chị này phối hợp khá là ăn ý)
- Nên vị bác học như cô chúng tôi biết rồi.. – nó thêm nốt câu cuối..
- Các cô.. – Devil nản.. – tôi là ng phụ nữ hoàn hảo với khuôn mặt baby xinh đẹp, và tất nhiên lòng tôi cũng rộng lượng đủ để tha cho 2 con cờ hó như các cô.. vì tội dám xúc phạm tôi.. (=.=’’ chị ơi, về học lại văn đi)
- Ô.. – nó tỉnh bơ.. – trên đời này ý.. Hoa hậu có nhiều, hotgirrl ko thiếu, gái xinh thì xã hội có đầy, cái quan trọng ko phải mặt đẹp đến đâu mà là não sâu đến mức nào.. (^^)
- Chuẩn.. – hắn thêm vào..
- Cô.. – Devil cau có.. – tất nhiên cái đó tôi có thừa.. 1 ng như tôi rất biết nắm bắt cơ hội.. (
.
)
- thừa nước đục thả câu.. – nó chêm vào khiến Evil và hắn cười rúc rich, Devil vẫn tiếp tục nói.. (^^)
- ..biết tùy cơ ứng biến.. – Devil tiếp lời..
- Gió chiều nào xoay chiều ấy.. – nó ko bỏ qua.. (=.=’’ chị này lại bắt đầu )
- ...biết khai thác hết khả năng của mình.. – Devil vẫn chưa chịu bỏ cuộc..
- Khả năng bắt cá 2 tay.. – nó lại cũng ko tha, đã có tiếng cười rúc rich.. (=.=’’)
- ...đồng thời có tư tưởng tiến bộ.. – Devil tự sướng tiếp..
- có mới nới cũ.. – nó tiếp tục xen vào..
- ...hừ.. còn có cả tinh thần tập thể nữa.. – Devil nản..
- Ỷ đông hiếp yếu.. – nó nói tiếp.. (o.0)
- Cô.. –Devil nhăn mặt..
- Thôi.. – hắn can ngăn.. – 2 cô trật tự cho tôi nhờ..
- Anh nói tôi phải nghe chắc.. – nó đấm bụp vào đầu hắn 1 cái..
Rồi mọi thứ trở nên im lặng, hắn chợt phát hiện nó nhẹ bẫng, ko phải tại hắn khỏe, mà là tại nó quá nhẹ.. vác nó mà cứ như chưa từng vác cái gì trên tay vậy.. ko biết trọng lượng cơ thể nó có đủ 20 cân ko ý... mà cơ thể nó cũng có nhiều điểm khác lạ mà chính nó ko biết, hắn cũng chỉ là cảm nhận đc thế thôi..
Tít .. tít.. tiếng còi ô tô khiến ai nấy đều nhìn.. xe của Hải Tường và Thảo Uyên đã đứng đợi sẵn.. nó vừa thấy cái ô tô liền giãy nảy.. nhất quyết không đi.. Devil tức giận tiến gần nhét đầu nó, dúi nó vào ô tô của Thảo Uyên và lôi hắn về ô tô của Hải Tường 1 cách cực kì phũ phàng.. nó la lối om sòm, ầm cả 1 quãng đường..
- Thôi, để tôi cõng cô ấy về.. – hắn ra kéo nó lại.. (^^)
- cô ta tự về đc rồi.. – Devil túm tay nó kéo về phía xe của Thảo Uyên.. nó thì đang đau chân, có ai nghĩ đến cái chân đau của nó dù chỉ 1 chút thôi không đc sao hả trời?
- tôi với cô ấy cùng nhà.. – hắn cau có.. (=.=’’)
- Vậy cậu cũng mệt rồi.. – Hải Tường đứng ra,.. – tôi sẽ cõng cô ấy về, cậu đưa Devil về hộ tôi.. (anh này muốn ở bên nó lắm ý)
- Dù sao tôi với cô ấy cùng nhà.. – hắn ôm chặt lấy nó.. – nên tôi sẽ cõng cô ấy về.. (=.=’’)
- Vừa phải.. – nó bực mình đấm hắn 1 cái thụp vào bụng.. – thôi à nha.. (=.=’’ chị này đang khó chịu ấy)
- Oái.. – hắn ôm bụng nhìn nó.. (^^)
- Anh điên à? – nó cau mày – tôi đi đâu, thì liên quan gì đến anh..
- Để tôi cõng cô không đc sao.. – hắn phân bua..
- Cõng thì cõng nhưng làm gì mà phải phiền phức như vậy.. – nó cau mày gắt.. – mấy ng về đi đc rồi đó.. Thảo Uyên đưa Evil về, Hải Tường, Devil thì về nhà, còn tên chết giẫm này, có nhiệm vụ hộ tống tôi về nhà.. sao mà phải tranh cãi chứ.. (=.=’’ chị nói nghe hay lắm, cái chính là nó ở chỗ đấy)
- cô thì vui rồi..- Devil ko chịu, mỉa mai.. – đc ở bên ca sĩ nổi tiếng đẹp trai thì chả không sướng..
- Cô làm như tôi giống cô không bằng.. – nó bĩu môi.. – tôi không có mặt dày như cô.. (^^)
- cô.. – Devil đang định tiến lại thì Hải Tường đã kéo cô em vào trong xe ô tô còn nó thì lại đc hắn cõng.. (sướng thế..)
Vừa về tới nhà.. thay quần áo ngủ xong nó lăn kềnh ra ghế nằm, hắn thì chạy khắp nơi mua bông băng, để xem vết thương cho nó.. khi hắn vừa chạm vào chân nó thì nó dãy nảy, la oai oái..kêu như trời sắp sập khiến hắn cũng luống cuống hẳn ra.. (=.=’’ chị này to mồm mà..)
Sau khi thoa thuốc đc 1 lúc, thì hắn mỏi nhừ vai, ngồi tự thoa thuốc cho mình.. thì phát hiện nó đã ngủ từ lúc nào, trông nó ngủ thật là bình yên quá đi mất.. nhìn 2 gò má ửng hồng như pha lê, khiến hắn thấy tim mình đập mạnh.. hắn khẽ vuốt má nó thì nó lại nhăn mặt chuyển ng, làm hắn giật mình, rụt vội tay lại...
- Nhìn em kìa.. – hắn cười nhẹ.. – sao lại cả khi ngủ cũng khó tính thế kia..
Hắn định bế nó lên phòng nhưng khi lướt qua phòng nó thì.. bừa bộn hết biết.. thôi thì cho nó ngủ phòng hắn vậy. hắn đặt nhẹ nó lên giường rồi kê chăn bông, kê gối ngủ ngay dưới sàn để trông chừng nhỡ buổi tối nó bị làm sao thì hắn còn kịp ứng phó..
Còn ở nhà Devil, nhỏ hậm hực không phải vì 1 chuyện mà là vì.. rất nhiều chuyện.. nhỏ không đc ở cùng hắn, hắn cứu nó, nhỏ không đc hắn cõng, không đc đi chung xe với hắn.. và chuyện quan trọng nhất là.. vừa về đến nhà, nó phát hiện ra đôi giày búp bê của nhỏ, mới mua mà bốc mùi gì kinh khủng.. nhỏ cau mày nhìn kĩ thì.. ối giời ơi, đôi giày yêu quý nhẫm phải cái gì mềm mềm, đen đen, trơn trơn.. đến là kinh.. lại còn có mùi thum thủm..(hé hé.. ai cũng biết thứ này là gì rồi phải ko ?) Hải Tường trông thấy há miệng ra cười thì bị nhỏ phi thẳng cái giày còn lại vào mặt.. đến là đau khổ, hôm nay chắc là ngày đen đủi nhất của nhỏ mất thôi.
Ò.. Ó.. O.. O.. sáng hôm sau..
- TÊN BIẾN THÁI KIAAAAAAAAAAAAAAAA... – tiến nó hét khiến hắn muốn ném cả cái lỗ tai đi luôn.. mà sao nó nằm trên giường cơ mà, sao lại có thể ngay cạnh hắn mà.. hét to thế nhỉ.. hắn nhìn lại thì ối giời ơi.. (?!?!)
- Sao.. sao.. – hắn tròn mắt đứng dậy.. – áo tôi đâu.. (o.0)
- Anh còn hỏi nữa à.. – nó tiếp tục hét.. – TÔI BỊ MẤT 1 CÁI CÚC ÁOOOOOOOOOOOOOOOO.. (chị ơi, bé miệng thôi, mới sáng sớm ngày ra)
- Sao tôi lại ngủ chung với cô.. – hắn vẫn không hiểu khi thấy hắn đang nằm ngủ ngay bên cạnh nó.. trên giường, áo hắn thì đi đâu không rõ, còn 1 cái cúc áo trên cùng của áo ngủ nó lăn đâu không biết, cảnh tượng ngộ đến mức không thể tưởng tượng nổi.. (=.=’’)
Số là thế này.. nửa đêm trời nóng, mà theo thói quen mỗi khi hắn lăn xuống khỏi ghế salong (vì ngủ ghế nhiều quá..) là hắn lại tự động mò lên trong vô thức, tối qua cũng thế.. và thế là.. khỏi phải hỏi, hắn cởi áo vì khi đang ngái ngủ cũng chả nghĩ là giường hắn đã có ng nằm, còn cái cúc áo của nó thì bung ra lúc nó đang ngủ cơ.. chứ chả liên quan gì đến hắn cả.. Sáng ra, nó tỉnh dậy thì thấy hắn đang nằm ngay bên nó, còn nó thì ôm và rúc vào ng hắn ngủ như thật, nó mở mắt, thấy mùi hương lạ, nhìn lên thấy hắn thể là mở to mắt ra và hét… vì hắn đang cởi trần..
- Cúc áo tôi đâu rồi.. – nó bắt đầu tìm quanh.. – sao anh lại cởi trần nằm đây? (chị này đang cuống đây nè)
- Thì.. – hắn không biết giải thích thế nào nữa.. – thì.. tôi.. ơ.. .(anh này cũng..ko biết gì)
- TRỜI ƠI.. – nó gào ầm hết volume.. – ĐỒ BIẾN THÁI… (chị ơi, bé bé cái mồm)
- Thì.. – hắn nhăn nhó bịt vội cái miệng nó lại.. – cô im đi nào.. tối qua tôi làm gì thì ai mà nhớ đc.. (=.=’’ anh ngủ say như chết)
- AAAAAAAAAAAAAAAA… - nó hất tay hắn ra rồi hét to lên.. khiến hắn phải bịt vội cái tai lại không thì thủng màng nhĩ chết, còn nó thì nhìn hắn với thái độ thù hằn kinh khủng.. (T_T)
- Tôi không biết.. – hắn vừa mặc áo, vừa ý kiến..- tôi xin lỗi.. (T_T)
- Về phòng đây.. – nó túm cái cổ áo rồi phi ra khỏi phòng.. không thèm nhìn hắn lấy 1 cái..
Hắn chán nản gấp chăn đệm thì thấy, 1 vệt máu nhỏ ở trên ga trải giường, thấy vậy, hắn giật mình.. không lẽ.. hắn đau xót nhìn lại mình trong gương, tối qua hắn với nó có làm gì không nhỉ, tối qua hắn có lỡ.. ôi trời.. rồi giờ đây, sẽ thế nào…
Còn nó vừa về đến phòng, nó lại ngồi sụp xuống vì đau chân, nó nhìn cái chân của mình bị hở miệng, máu lại chảy ra ngoài băng, chăc tại sáng nay đôi co với hắn nên bị vậy..
- Thôi, máu thấm qua băng rồi, phải thay băng mới thôi, không là nhiễm trùng chết.. híc.. (sự thật của vệt máu là đây.. rồi sau này sẽ có nhiều chuyện hiểu lầm lắm)
- Nguyệt Nga.. – hắn gõ gõ cửa cũng vừa lúc nó thay băng xong, nó tập tễnh bước ra khỏi phòng..
- Gì.. – nó lạnh lùng đáp.. (=.=’’ cả thái độ của chị này nữa)
- Có thấy gì không? – hắn hỏi han ân cần.. (^^)
- Thấy gì là cái gì.. – nó ngơ ng ra hỏi lại..
- Không có gì.. – hắn quay đi rồi chợt quay lại.. – cô thấy đau chỗ nào không? (?!!?)
- Có… - nó ngơ ngác gật đầu,.. (=.=’’)
- Đau chỗ nào.. – hắn bần thần cả ng lo lắng hỏi nó.. (>’’<)
- thì chỗ đấy chứ còn chỗ nào.. – nó ngây thơ nói.. ( ý của chị ý là cái chân ý.. còn ý anh ý là.. hihi.. mọi ng tự biết)
- Ờ.. – hắn quay đi rồi quay lại ôm nó vào ngực.. – tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm về việc này.. (anh ui, hiểu lầm thui)
- Hả.. – nó ngơ ngác chả hiểu chuyện gì đang diễn ra.. ( ?!!?)
Quái lạ, hắn đi xuống để nó có 1 dấu chấm hỏi to tướng trong đầu.. hắn nói cá gì mà chịu trách nhiệm với chả ko, nó có hiểu gì đâu, ơ hay, hắn bị khùng hay sao ý.. tự nhiên lại nói vớ nói vẩn..
Nó xuống dưới nhà, nhìn hắn khó hiểu, chẳng hiểu hắn bị làm sao nữa.. nó tập tễnh vào bếp.. hắn chạy theo rồi túm lấy nó..
- Cô để đấy, ăn gì tôi lấy cho.. – hắn lấy hộp sữa trong tủ lạnh..
- Ơ.. – nó ngơ ngác.. – anh bị làm sao vậy..( ?!?)
- À.. ko ... – hắn lắp bắp..
Nó ko hiểu nổi thái độ của hắn từ sáng tới giờ là sao nữa.. còn nó thì vẫn ung dung ăn chơi ngủ nghỉ thôi.. hắn cũng khó hiểu, xảy ra 1 trận lớn tày đình như thế mà nó lại im lặng như vậy thì.. có lẽ là nó ko biết thì phải... (ko có gì để biết ý)
- Hiru.. hiru.. – nó cười nhăn nhở khi hắn đang nằm trên ghế.. (=.=’’ chị này lại có ý tưởng gì độc đáo rồi)
- Gì.. – hắn mệt mỏi đáp.. (=.=’’)
- Đưa tôi đi công viên nhá.. – nó tươi tỉnh, nhìn mặt nó giờ như trẻ con.. (^^)
- Ờ.. – hắn lại lếch thếch lấy cái áo.. và đi lấy xe mô tô mới.. (nhìn anh này mệt mỏi lắm ý)
Đến công viên, nó lại quay quanh đủ trò chơi, hắn theo sau trùm kín mít như 1 ninja.. đến 1 đoạn, nó quay lại dẫn hắn đi đến.. bể bơi.. vừa nhìn thấy cái bể, nó đã chỉ chỉ..
- Tôi đang hứng, dạy anh bơi nhá.. – nó hào hứng.. (
.
)
- Ơ.. ờ.. – hắn nản luôn.. nhìn hồ nước sóng soánh mà hắn sợ ngụp nước chết đuối lắm.. – nhưng.. tập kiểu gì.. ( ??!)
- hi hi.. – nó vui sướng vì đc 1 bữa lên mặt với hắn.. – anh muốn tôi tập bơi gì, bơi chó, bơi ếch, bơi nhái, bơi lượn, lặn cá.. hay kiểu gì.. (có kiểu bơi người ko chị)
- Tôi biết bơi rồi.. – hắn nghe nó nói mà nản toàn phần.. (T_T)
- Biết bơi á.. – nó nghi ngờ.. – thật sao ? ( ?!?!)
- Ừ.. – hắn gật đầu.. – tôi biết bơi ốc đấy.. ( ?!! là bơi gì vậy)
- B..bơi ốc.. – nó chả biết kiểu bơi đấy là kiểu bơi gì, măt ngu ngu hỏi hắn.. – là kiểu gì vậy..
- Thì bám vào thành bể ý.. – hắn chỉ vào cái thành bể bơi, làm nó tí nữa thì té ngửa.. (t/g té ngửa lun òi)
- À mà.. – hắn như sực nhớ ra.. – cô có nợ tôi 1 lời hứa đấy..
- Thế hả.. – nó tròn mắt.. – lời hứa chả mất tiền mua, tội gì ko hứa để lừa ng ta.. (=.=’’ chỉ thế là nhanh)
- Cô. – hắn tức tối, đầu bốc khói..
- Tôi muốn ăn kem kia kìa.. – nó chỉ trỏ.. (=.=’’ lại ăn)
- Biết rồi.. – hắn nản.. – đợi đấy tôi đi mua..
Hắn vừa đi khỏi, thì nó vội kiếm ngay cái ghế đá để ngồi, hí hí.. gì chứ.. ăn thì nó sung sướng lắm.. Bỗng 1 bàn tay vỗ vỗ vai nó, nó quay lại..
- Anh Hero đâu ...- Devil nhìn nó hỏi, mà sao nhỏ này lại ở đây nhở, đi đâu, ngày nào cũng nhìn nhỏ này chắc nó tức chết quá..
- Cô biết đường Nguyễn Trãi ko ? – nó hỏi Devil đang tròn mắt.. (O.O)
- Biết.. – Devil gật gật..
- đi đến đó, rẽ phải.. – nó miêu tả như thật.. – gặp ngã tư rẽ trái... (lại có âm mưu gì đây mà..)
- Ờ.. – Devil chăm chú lắng nghe..
- Nhìn bên phải có cây cột điện, đâm đầu vào đó mà chết đi.. – nó càu nhàu.. – hắn ở đâu làm sao tôi biết đc..(=.=’’ biết ngay mà..)
- Cô. – Devil tức giận rồi quay đi.. – ko đôi co với cô nữa, tôi đi tìm anh ý..
Devil vừa đi khỏi, nó hậm hực ngồi ko yên, hắn vừa quay lại thì thấy mặt nó đỏ bừng, thôi, kiểu này chắc có con mụ nào vừa chọc tức nó rồi..
- Cô làm sao thế.. – hắn ái ngại nhìn nó hỏi. .(tức rồi anh ạ)
- Tôi mới gặp 1 ng giống anh cực.. – nó nhìn hắn càu nhàu.. ( ?!?!)
- Đâu, xong cô nhận lầm là tôi chứ gì.. – hắn nhìn nó cười.. (anh ơi cẩn thận, miệng lưỡi con này sắc lắm)
- Mắt.. mũi.. mồm giống hết.. – nó lại bình phẩm.. (gặp ai, lúc nào nhỉ)
- Thế à.. – hắn đưa cây kem cho nó rồi ngồi xuống ghế..
- Nhưng chỉ khác mỗi 1 điểm.. – nó lại tiếp tục.. (=.=’’)
- Điểm gì.. – hắn nhìn nó tròn mắt..
- Đó là tên đó đi bằng 4 chân.. – nó nói nốt rồi ăn kem, còn hắn.. biết thừa là đang miêu tả con gì rồi, hắn tức hộc máu ra mất thôi.. (=.=’’ con cún chứ con gì)
Bỗng Devil lại từ đâu chạy đến vồ vập ôm chầm lấy hắn, mà nhỏ này chui từ cái lỗ hổng nào của trái đất ra thế ko biết..
- UI.. anh HERO.. – nhỏ la lớn.. khiến hắn giật mình nhìn xung quanh bao nhiêu ng đang nhìn theo hắn..
- Cô.. bé bé cái loa phóng thanh cho tôi nhờ.. – hắn cau có bịt miệng nhỏ lại.. - ..ko là lộ thân phận bây giờ.. (=.=’’)
- Kệ chứ..- Devil phi ra chỗ đài phun nước gần đấy rồi gào lên.. – em phải tuyên bố cho cả thế giới này biết anh Hero.. ca sĩ.. (=.=’’)
- Tuyên bố cái đầu nhà cô.. – hắn phi đến túm miệng nhỏ lại rồi bịt chặt, ko cho nhỏ nói tiếp..
1 tay hắn vòng qua cổ nhỏ Devil bịt miệng nhỏ lại, 1 tay thì dúi dúi đầu nhỏ, khiến nó cứ thấy sao sao á..
- Đông vui nhể.. – Evil đi cùng Thảo Uyên với Kim Anh đến..
- Ơ.. – nó ngơ ng, sao hôm nay gặp nhiều ng quen thế, mà quen vậy cũng kệ, nó có bạn có bè để mà chơi chứ sao.. nhưng sao nó thấy mặt Thảo Uyên với Kim Anh buồn buồn.. (nơi công cộng, ai đi mà chả đc)
- Tụi mình đi chơi đi.. – Thảo Uyên bẽn lẽn nói với nó..
Nó đồng ý ngay, và thế là, nó với Thảo Uyên, Kim Anh và Evil cùng đi chơi.. Tối đó, tụi nó còn đc đi ăn nhà hàng sang trọng, nơi mà hắn không bị fan bắt.. híc.. Nhưng cuối buổi hôm ấy, tụi nó nổi hứng đi bộ, nhỏ Devil thì cứ ôm tay hắn rồi mè nheo hết thứ nọ đến thứ khác..
- Anh mua cho em cái gì ăn đi.. – Devil nài nỉ (=.=’’ bộ nhỏ không có tiền hay sao ý vậy)
- Ngắm cho đỡ thèm đi.. – hắn lạnh lung đáp (=.=’’)
- Đưa em đi hát karaoke đi.. – Devil tiếp tục (trẻ con..)
- Vào WC công cộng hát cho thoải mái.. – hắn vẫn xỏ tay túi quần.. (anh này đang khó chịu đây mà)
- Em muốn uống nước trà chanh.. – Devil chỉ vào quán trà chanh bên lề đường.
- a..đêm qua tôi chưa có rút nước trong bồn tắm đâu đấy, cứ uống tự nhiên - ..hắn bình thản đáp..
- sao anh luôn xấu tính thế? – Devil cau có nhìn hắn
- Vì tôi là thiên tài và tôi chả liên quan gì đến cô cả - hắn cau mày đáp gọn lỏn (
.
)
- Nhưng không phải chúng ta đang hẹn hò sao, mặc dù là có mấy con kì đà cản mũi.. nhưng ta vẫn vui vẻ cả buổi tối đấy thôi.. – Devil nhìn hắn.. (ai hẹn hò với cô, tự nhiên chạy đến đấy chứ)
- Chả ai vui vẻ với cô hết, tránh ra đc rồi đó.. – hắn dứt Devil ra rồi tiến lại đi bên cạnh nó..
- Con nghèo đó thì có gì hay chứ, xấu kinh khủng.. – Devil hét to.. – mẹ anh thay anh đính hôn với em rồi.. (=.=’’ ối thôi rồi)
- Nghèo.. – nó đứng khựng lại.. Thảo Uyên với Kim Anh cũng đứng lại nhìn nó ái ngại.. (T_T)
- Đính hôn thì bà ta đi mà lấy cô.. – hắn nhăn mặt.. cau có..
- Nghèo mà có tình, xấu mà cá tính còn hơn giàu mà âm binh, đẹp mà thần kinh - nó quay lại tuôn 1 tràng, tay chỉ vào hắn và Devil... hắn ngơ ngác vì chả lien quan gì đến hắn cơ mà sao lại lôi cả hắn vào rồi..
- Âm binh? – hắn ngơ ngác.. – tôi có phải là xã hội đen đâu chứ.. (tội nghiệp anh này quá)
- Anh ko phải xã hội đen..- nó cau mày.. – nhưng anh là thành phần làm đen xã hội.. (>’’< chị ý cáu ùi)
- Thôi. – Thảo Uyên níu tay hắn.. – nó nổi cáu đấy, ko cãi nổi nó đâu..
- Ha.. – Devil thấy câu nói của nhỏ có tác dụng.. – con nhỏ nghèo mà còn bày đặt học theo nhà giàu, ở nhờ mà làm như nhà mình.. (=.=’’ con này không biết khi nào là điểm dừng hả..)
- Khi là nạn nhân của những trò đùa.. – nó tiến về Devil.. – kể cả đc gọi là \\\"á quân của những con người đôn hậu\\\" sẽ vùng lên đấu tranh... giống chị Dậu mà \\\"tức nước vỡ bờ\\\".. (O.O)
- Cái.. – Devil không đỡ nổi câu nói thâm sâu này của nó.. (đỡ sao đc..)
- Hả.. – hắn há hốc, đúng thật là nó có tài ăn nói quá đi mất.. và thể hiện rõ nhất là khi nó cãi nhau..
..............
Cuối buổi tối đó, ngoài chuyện cãi nhau thì mọi thứ lại trở về bình thường, trước khi nó và hắn rẽ sang đường khác thì Thảo Uyên chợt níu tay nó lại và ôm nó thật chặt.. nó hơi ngạc nhiên, hình như Kim Anh cũng quay mặt ra chỗ khác, nó không hiểu 2 con bạn nó hôm nay bị làm sao nữa..
- 2 bà làm sao vậy? – nó khó hiểu..(?!?!)
- Bà này.. – Thảo Uyên rơm rớm.. – ba mẹ tôi chuyển nhà qua Mĩ.. nên.. (o.0)
Nói đến đây, Thảo Uyên bật khóc, nó như rơi vào vực thẳm, nó quay vội sang Kim Anh nhìn nhỏ..
- Còn bà.. – nó bần thần.. – còn bà bên cạnh tôi mà.. phải không? (o.0)
- Đội cũ của ba tôi.. – Kim Anh mặt buồn buồn – kêu tôi sang Nga tìm tung tích của 1 số thủ lĩnh cũ trong đội tìm kẻ đã hại ba tôi.. (o.0)
- Trả thù sao? – nó nhìn Kim Anh.. – các bà đc lắm, bỏ tôi đi hết.. lại còn.. Kim Anh bà mà không sống sót trở về thì.. tôi sẽ coi bà là kẻ xa lạ.. (>’’<)
- Tùy bà.. – Kim Anh buồn bã nhìn nó..
- Xi.. xin.. lỗ… - Thảo Uyên đang định nói nốt thì nó đã không thèm nghe mà chạy vụt đi..
Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, nó chưa chuẩn bị tâm lí gì mà.. vậy mà, đã bỏ nó mà đi rồi ư?
- Các cô đi thật sao? – hắn nhìn Thảo Uyên và Kim Anh.. (o.0)
- Em không định nói đâu.. – Thảo Uyên buồn bã,.. – em chơi với nó từ nhỏ, hiểu tính nó nhất, em chuyển đi cũng vì bất đắc dĩ, em không có quyền lựa chọn.. (o.0)
- Vậy còn cô.- hắn quay ra nhìn Kim Anh..
- Ờ.. thì..- Kim Anh ấp úng,.. – em.. với lại nó có anh rồi, nếu giờ xa nó em cũng buồn lắm.. nhưng mà…
- Thôi, - hắn nhăn nhó.. – 2 cô cứ yên tâm mà đi.. tôi sẽ chăm sóc cho cô ấy.. (=.=’’ nghi nghi)
- Vâng.. – Thảo Uyên và Kim Anh cùng đi về phía cuối con đường.. (T_T)
“giờ đây, mình sẽ là ng mà cô ấy có thể tựa vào mỗi lần buồn..” hắn nghĩ rồi mừng thầm trong bụng.. “2 con bạn nhỏ đi rồi, giờ mình có thể xử con bé đó nhanh gọn hơn..” Devil cười thầm, mặt gian gian.. “2 nhỏ đó đi, vậy mình trở thành bạn duy nhất của thiên thần sa ngã rồi..” Evil cũng vui sướng.. (trời ơi, ở đây không có ai buồn à.. nó đang buồn sắp chết kia kìa..)..
Hắn chạy theo nó, Devil tính chạy theo hắn thì đã bị Evil lôi đi đâu mất dạng..
- Nè.. – hắn gọi nó.. (^^)
Bụp.. bụp.. nó quay lại đấm hắn thùm thụp, hắn chỉ biết ôm vai mà nhăn nhó không hiểu chuyện gì xảy ra.. nó thì cau có nhìn hắn.. (=.=’’)
- Cô.. – hắn khó hiểu.. – sao lại đánh tôi.. (vì chị ấy đang buồn đấy ạ)
- Tại vì tôi thấy anh đáng ghét.. – nó quay ngoắt đi.. (=.=’’ chị ơi, đanh đá nó vừa thôi)
Cả tối đó, việc Devil theo hắn đã khiến nó khó chịu rồi, việc Thảo Uyên và Kim Anh cùng ra đi khiến nó còn khó chịu hơn, và cuối cùng nó cũng đc trút giận lên đầu hắn.. híc..
Sáng hôm sau là 1 ngày đầy giông bão, theo nghĩa đen đó ạ.. vì trời mưa rất to, nó thì ghét trời mưa nên cứ hậm hực tức giận cả sáng, quây tròn trong chăn, hắn gọi thế nào cũng không chịu ra, bực mình quá, hắn vặn chốt cửa rồi vào phòng nó kéo chăn khiến nó lăn cái bịch xuống đất, nó khó chịu không thể nào chịu nổi, nhìn cái mặt hắn lại miễn cưỡng phi xuống dưới nhà.. Ở dưới nhà thì Evil đã sang nhà hắn từ sớm, mang theo lỉnh kỉnh bảo nhiêu là đồ ăn, thức uống..
- Cô sang đây làm gì.. – nó cáu kỉnh hỏi.. (>’’< sang thăm chị)
- Sang đây chơi cho vui – Evil trả lời rồi nhét cái bánh gạo vào miệng.. (nhìn cái mặt chị này sao hôm nay gian thế nhỉ)
- Hôm nay mưa, chơi trò gì cho đỡ nhàm chán đi.. – hắn nhìn nó cười.. (=.=’’)
- Tùy.. – nó cầm cái bánh cắn 1 miếng..
- Ok.. – hắn cười như âm binh khiến nó khẽ rùng mình.. – tôi đố cô nhá... Napoleong đã tử trận trong trận chiến nào (O.O c..cái gì?)
Cái gì? Đố sử nó là đánh đố nó à, sao tự nhiên tên này hứng học Lịch Sử quá ý vậy.. trời sắp sập à.. làm sao nó trả lời đúng đc đây.. híc.. cái tên chết giẫm.. hắn đang nhìn nó với vẻ đầy thách thức khiến nó ko thể chịu đựng đc..
- Thì.. trong trận chiến của ông ấy.. – nó trả lời, mặt tỉnh bơ.. (=.=’’ câu này..)
- Trận Waterloo diễn ra vào ngày chủ nhật 18 tháng 6 năm 1815 tại một địa điểm gần Waterloo, thuộc Bỉ ngày nay.. – Evil cầm cốc nước uống 1 ít.. (đẹt.. đẹt.. đẹt.. vỗ tay rầm rầm)
- Woa.. – hắn nhìn Evil bằng còn mắt thán phục.. – cô cũng học giỏi nhỉ.. vậy Evil trả lời đúng, cho cô 1 điểm.. (^^)
- tôi trả lời sai chỗ nào? – Nó nhìn hắn không chịu khuất phục.. (sai quá còn gì)
- Ờ.. – hắn lại nghĩ lại câu trả lời, ừ thì không sai.. nhưng.. – cho cô nửa điểm.. (=.=’’ cho vậy cho làm gì)
- Câu đấy phải 2 điểm mới đúng.. – nó nhăn nhó càu nhàu.. (câu đấy âm điểm)
- Hiệp định Giơnevơ đc kí ở đâu.. – hắn nhìn nó, câu này dễ chắc nó cũng trả lời đc thôi, ai ngờ..
- Ở cuối tờ giấy chứ ở đâu.. – nó trả lời làm hắn suýt té ngửa.. híc.. còn Evil.. (=.=’’)
- Hiệp định Giơ ne vơ 1954 đc kí kết tại Thành Phố Genève của Thụy Sỹ.. – đút tiếp cái bánh gạo nữa vào miệng.. (*.*)
- Cô chả học bài bao giờ à.. – hắn cau mày nhìn nó, mà trường nó học thì lien quan gì đến bài với chả vở đâu.. (=.=’’)
- Có.. đêm nào chả thức học bài.. – nó nhìn hắn bối rối.. (o.o thật á)
- Tôi thấy đêm nào cô cũng ngủ như heo, thức bao giờ.. – hắn cau mày.. (>”<)
- Đêm qua.. – nó nói, hắn khó hiểu.. – tôi có thức học bài, lật bài ra đọc thấy dài lại thôi.. (thật là bá đạo)
Hắn nản, sao mà không nản đc khi nó có cái thói quen ăn nói rất chi là vô đối, và cực kì bá đạo kia chứ.. chả là, tối qua dì có gọi điện cho hắn, dặn là đã lý hợp đồng với 1 công ty, về 1 bộ phim mà có hắn, nó và Devil đóng chung nói về lịch sử thế giới, nó mà không biết tí gì về lịch sử thì chắc.. hắn không dám đưa cái kịch bản cho nó mất..
- Cô không biết thần kinh có vấn đề không nhỉ, mà sao vẫn lên đc lớp.. – hắn thắc mắc chống cằm nhìn nó rồi càu nhàu,. (=.=’’)
- Anh không biết à.. – nó tỉnh bơ.. – tuyệt đỉnh của thông minh là giả vờ thần kinh trong vài tình huống.. ấy mà.. (O.O)
- Cô.. – hắn ngồi sụp hẳn xuống đất, nản..
- Với lại.. – nó nói tiếp.. – ba tôi bảo chuyện học hành là chuyện cả đời nha. Bởi vậy, bữa nay không học thì bữa khác học. Chuyện cả đời mà.. lo gì.. (=.=’’)
- Vâng cả đời của cô thì cạp đất mà ăn.. – hắn chán nản.. (không đến nỗi đấy đâu anh ạ.. cạp sỏi ý, làm gì có đất mà cạp)
- Cô tính vào phòng thi rồi cứ thế à.. – hắn nhìn nó..
- Vào phòng thi, gặp đề khó cách mấy tui cũng không sợ, chỉ sợ ... tên kế bên hổng làm được thôi… - nó cười rồi lè lưỡi với hắn.. nó đúng thật là. (=.=’’)
- Cô chưa nghe câu.. – hắn lại đứng lên với vẻ mặt lấp lánh.. - ..học.. học nữa…
- …hộc máu… - nó tiếp lời, không thèm nhìn khiến hắn té cái rầm.. Evil cười như ngất ngưởng.. (=.=’’ câu châm ngôn bao đời nay của nhà bác học)
- Cô.. – hắn đang định giơ nắm đấm lên với nó thì.. nó cười cười.
- Í.. tôi quên.. – nó chắp tay lạy lạy.. – học.. học nữa.. học mãi.. (^^)
- Ừ.. – hắn vừa tỏ vẻ hài lòng thì..
- ...đúp.. học tiếp.. – nó thêm vào khiến hắn tức muốn hộc máu luôn..
.............
Bạn đang đọc truyện tại wapsite www.15giay.xtgem.com Chúc bạn đọc truyện vui vẻ.
.............
- Tôi nói cô nghe nè.. – hắn nhìn nó nghiêm túc.. – mấy hôm nữa tôi đưa cô đến công ty Comex để cô làm quen với giàn diễn viên ở đó, kịch bản thì họ sẽ đưa cho cô chi tiết.. còn giờ tôi sẽ nói qua kịch bản để khi đó cô ko bị bất ngờ..
- Tôi.. tôi á.. – nó ngạc nhiên hết mức.. (=.=’’ mặt ngu ngu lấy đâu ra tài năng diễn xuất)
- Ờ... – hắn gật đầu.. – cái MV ngày trước có cô đã thành công và bán rất chạy, nõ cũng đã củng cố đc thêm cho cô.. công ty ấy muốn có cô làm vai chính trong bộ phim này.. nhưng cô phải nghiêm túc, nó đánh dấu cả sự nghiệp của cô sau này đấy..
- Ờ.. – nó gật gù.. (nhìn cái mặt đã biết là ko hiểu gì rồi)
- Trong đấy, cô sẽ là nữ chính.. – hắn bật ti vi lên.. cho nó xem đoạn băng của những diễn viên nước ngoài đóng.. – cô tên là Angel, và Devil vẫn tên là Devil.. nó là em gái thân thiết của cô.. 2 ng yêu thương nhau như chị em, nhưng có sự xuất hiện của 1 kị sĩ là tôi đây, vẫn lấy tên thật, vì giờ tôi là ca sĩ nổi tiếng rồi, đây như là câu chuyện của chính mình chứ ko phải mình là nhân vật trong phim nữa..
- Cốt truyện nói về cái gì ? – nó tò mò hỏi.. (^^)
- Thì.. – hắn ấp úng.. (khó nói ghê à nha)
- Cả cô và Devil cùng yêu hắn.. – Evil nhìn hắn và nó.. – nhưng hắn chọn cô và rồi 2 chị em tranh giành, đấu đá nhau.. rồi kết thúc có hậu.. (=.=’’ sao chị này thích bon chen vậy)
- Cái gì.. – nó nuốt nước bọt cái ực.. (=.=’’)
- Ko phải.. – hắn cau có.. – Devil hãm hại Angel, và Angel đã nhường tôi cho Devil sau đó cô ấy bỏ đi.. tôi đi tìm và chúng tôi trở về...
- Chả hiểu gì sất.. – nó nhún vai.. (=.=’’ biết ngay mà.)
- thôi, hôm sau.. – hắn chán nản,- tôi đi tìm kịch bản cho mà hiểu…
- Ờ..- nó gật gật.. nhưng nhìn cái mặt đã biết là nó có biết cái gì đâu.. – chơi trò gì đi.. ai thua thì hát 1 bài.. (=.=’’ chị này đang hứng chế thơ..)
- Vậy thi hát luôn đi.. – hắn càu nhàu.. (=.=’’)
- Oke.. – nó hưởng ứng nhiệt liệt.. – hát gì bây giờ, hát gì bây giờ.. tôi hát trước.. ba là tên cướp vàng, mẹ là tên cướp đô, con là tên cướp tiền, 3 tên cướp lưu manh la là lá la la.. cướp hết 1 ngân hàng... (con này ko biết đến 2 chữ nghiêm túc hả trời..)
- ba thì hay đánh đề, mẹ lại hay đánh lô, con thì hay đánh ng, cả nhà đánh linh tinh, la là lá la la, bóc lịch cả gia đình.. – Evil tiếp vào ngay sau nó.. (=.=’’ đỗng lõa)
Hát xong cả 2 đứa cùng đập tay rồi ngồi cười như nắc nẻ.. còn hắn nhìn nó và Evil nản luôn giơ tay lên trời rồi kêu..
- Tôi thua.. (=.=’’ anh thua chứ còn gì nữa)
- Trên cành cây chim chết, Vì em phun thuốc trừ sâu – nó tiếp tục hát. (chị ơi, im dùm em cái).
- Bao đại nhân chết đói, Vì tôi không cho vay tiền – Evil tiếp.. (=.=’’)
- Ơ.. – nó cau có.. – tôi đang hát chim với sâu mà sao cô lại nhảy sang Bao thanh thiên rồi, tí nữa nhảy vào cả tôn ngộ ko ý hả ?.. (=.=’’)
- Thì hát kiểu cô – Evil phân bua.. – tôi cũng phải tự sáng tác ra chứ.. (=.=’’)
- Đc rồi.. – nó chau mày.. hát tiếp.. - Đá bóng với đá cầu triển chiêu đánh cho toác đầu (T_T híc..)
- Công tôn sách buồn rầu nhảy lầu tự tử chết tươi – Evil hát nốt câu cuối rồi 2 đứa lại nhìn nhau cười. (ôi, giời đất ơi..).
Hắn nhìn nó và Evil mặt dài thườn thượt đi lên phòng ko thèm nói câu nào.. nó thấy vậy liền chạy lại lôi lôi, kéo kéo..
- Thôi, thôi, đừng có nản mà.. – nó cười tươi roi rói.. hắn lại cảnh giác.. – lại đây.. (lại gì nữa đây chị)
- 3 chúng ta ngồi như là.. – Evil nhìn nó rồi nói.. ( ?!!?)
- Như 1 gia đình sắp chết đói giữa đêm đông.. – nó nối tiếp vào.. (=.=’’ đầu con này chỉ nghĩ đc thế)
- Cái.. – hắn nản luôn với nó.. – ơ, gia đình.. là như thế nào vậy.. ( ?!?! thông cảm anh này du học nước ngoài từ bé)
- Thì là.. – Evil ngẫm nghĩ 1 lúc, còn nó thì hơi bất ngờ.. – tôi phải nói sao cho anh hiểu nhỉ.. (Evil cũng ko khác gì nên hiểu cảm giác của hắn)
Evil tiến lại ngồi sát sàn sạt vào hắn.. hắn quay ra gắt to..
- Xê ra coi, nóng muốn chết.. (=.=’’ sợ chị ý ghen)
Evil quay ra ngồi góc phòng rồi tự kỉ.. khiến hắn hơi cuống..
- Thôi thôi,.. lại đây đừng có dỗi mà.. (=.=’’ dại gái)
Thấy vậy Evil lại chạy lại ngồi sán gần hắn, lần này hắn lại quát ầm..
- Đã bảo là đừng có ngồi sát kiểu đó mà.. (=.=’’)
Evil lại quay về chế độ tự kỉ.. khiến hắn nản..
- thôi, cô ko cần phải bi quan đến thế đâu.. híc.. (=.=’’ bó tay)
Lần này cả Evil và nó đều sán rạt vào ng hắn hiến hắn thấy hơi bị bực bội luôn.
- Sao cả cô cũng bon chen.. –hắn liếc nhìn nó rồi gắt.. – tránh ra hết cho tôi..
Nó và Evil quay ra chế độ tự kỉ xó nhà khiến hắn lại phải mất công luống cuống..
- Các cô trêu tôi đó hả.. (giờ anh mới phát hiện ra hả)
- Thôi, tôi đi về.. – Evil đứng lên.. – hôm nay chơi vui lắm.. hihi.. thiên thần sa ngã ạ..
- Khoan đã.. – hắn gọi Evil lại.. – sao cô cứ luôn miệng gọi Nguyệt Nga là thiên thần sa ngã thế..
- Thì cô ấy đúng là vậy mà.. – Evil tròn mắt và ngơ ngác.. – 2 ng ko biết sao.. (e cũng ko biết chị ạ)
Nó và hắn lắc đầu.. ko hiểu, Evil lại chẹp miệng rồi ngồi xuống bên cạnh nó và hắn...