pacman, rainbows, and roller s
Đọc truyện

Học viện hoàng gia - Trang cuoi


Ngay lúc đó tại nhà Hàn Tuyết :

- Vị khách của chúng ta sắp xuất hiện rồi nha.

Thiếu Hạo nhìn vẻ mặt vui vẻ của hàn Tuyết không khỏi lắc đầu thở dài.Có ai như vợ yêu của anh không , kẻ thù sắp đến mà lại tỏ ra háo hức như sắp gặp lại bạn cũ.Thật sự hết cách mà.Vừa lúc đó , cánh cửa bật mở.Một bóng người nhẹ nhàng , thanh thoát bước vào phòng.Hàn tuyết bật cười thanh thúy :

- Xin chào , tôi tên là Hàn Tuyết , không biết quý danh của cô là…

Cô gái đối diện Hàn Tuyết cũng bật cười.Cô có gương mặt xinh đẹp , đôi môi đỏ mộng và thân hình gợi cảm.Có thể dùng từ ‘ Đại mỹ nhân’ để hình dung :

- Xin chào , tôi gọi là Lăng Tây Y.

Hàn Tuyết nhướng mắt nhìn về chiếc ghế đối diện ý bảo Lăng Tây Y ngồi xuống.Cô ta hiểu ý liền làm theo sau đó đưa đôi mắt đẹp sắc xảo của mình chăm chú đánh giá Hàn Tuyết.Riêng hàn Tuyết lại rất ung dung rót trà mời như thể tiếp đón một người bạn thân.Một lúc sau cô mới nhẹ nhàng lên tiếng nói với Lăng Tây Y :

- Tôi không ngờ cô lại phát hiện nhanh như vậy ? Qủa thật không thể xem thường.

Lăng Tây y bình tĩnh trả lời :

- Qủa Thật cô rất cao tay vũ Cơ à.Tôi có lời khen ngợi.

Hàn Tuyết khách khí cười :

- Cám ơn.Nhưng cô không ở lại con hẻm đó để chứng kiến mọi chuyện quả nhiên rất đáng tiếc nha.

Lăng Tây Y lạnh lùng nhếch môi :

- Tôi cần là mạng của cô , không rảnh để ý những kẻ thế thân.

Hàn Tuyết khinh bỉ :

- Sao cô biết những người giả dạng tôi là thế thân , chỉ sợ người của cô mới là những kẻ như thế thôi.

Lăng tây Y mỉm cười :

- Thật sự như vậy sao ?

- Cô không tin.vậy chúng ta đánh cuộc xem ai sẽ là người chiến thắng.

Giọng điệu của Hàn tuyết vô cùng tự tinh khiến Lăng Tây Y hơi chột dạ nhưng khuôn mặt vẫn lạnh lùng không biểu cảm.Hàn Tuyết âm thầm đánh giá cao cô gái trước mặt.nếu không có Long Thiếu Hạo giúp sức.Chỉ sợ cô gái này sẽ thật sự là một đối thủ khó chơi của Hàn Tuyết.Long Thiếu Hạo lãnh đạm ngồi ngã người ra ghế sô-pha bên cạnh Hàn Tuyết nhàn nhã thưởng trà.Anh bày ra tư thế mị hoặc mê đắm người khác khiến Hàn Tuyết tức muốn nghiến răng nghiến lợi.Anh dám ở trước mặt cô câu dẫn nữ nhân phải không ?Biểu hiện của hàn Tuyết không qua khỏi đôi mắt của Thiếu Hạo.Anh âm thầm cười trộm trong lòng.Cho cô tức chết luôn.Lăng Tây y nhìn biểu hiện liếc mắt đưa tình của 2 người bọn họ không kiên nhẫn rút súng ra chĩa thẳng vào đầu Hàn Tuyết gằn giọng :

- Tao không muốn phí thời gian với mày.chết đi.

Vừa nói ngón tay trỏ của cô nhẹ nhàng co lại trên cò súng nhưng chưa kịp dùng lực thì Lăng Tây Y cảm nhận rõ phía sau gáy mình có cảm giác lành lạnh do Kim loại gây ra.Trong nháy mắt , mặt cô ta trắng bệch không còn chút máu nào.Hàn Tuyết lắc đầu :

- Không ngờ cô lại thiếu Kiên nhẫn như vậy ? Tôi còn chơi chưa đủ đâu.

Lăng Tây Y thất thần lẩm bẩm :

-Tại sao lại như vậy ? Rõ ràng mọi chuyện nằm trong kế hoạch mà.Tại sao lại như vậy?

Hàn Tuyết hào phóng giải thích mọi nghi vấn cho Lăng Tây Y rõ.

Tại thời điểm đó ở con hẻm nhỏ :

Cô gái mặc váy trắng mang tên Nhược Y mở to mắt nhìn về phía hơn 10 Hàn Tuyết với vẻ không tin được.các Cô đồng loạt đưa tay lên mặt mình từ từ gỡ mặt nạ ra.Người đứng đầu chính là Thái Sinh , tiếp theo là Yên Chi, Băng Băng , Băng Trinh và 6 cô gái người của Thiếu hạo.Tất cả các cô đều nở một nụ cười chiến thắng khiến người ta phải hồn xiêu phách lạc.Nhược Y cố gắng thanh tỉnh bản thân nhưng cú shock tiếp theo khiến cô cơ hồ không thể đứng vững.Tất cả đàn em mà Nhược Y mang theo đều hành động y hệt như 10 cô gái lúc nãy.Đó là đưa tay lên mặt gỡ mặt nạ ra.Những khuôn mặt vô cùng xa lạ hiện ra khiến Nhược Y ngồi phịch xuống đất cơ hồ không thể thở nổi.Cô kinh hãi lắp bắp :

- Tại sao , tại sao lại như vậy ? Chuyện ….chuyện….gì….đã xảy ra ?

Một tiếng cười sảng khoái vang lên , một bóng người từ tầng lầu thứ 10 của khu chung cư ngay đó nhẹ nhàng nhảy xuống.Trên tay cô ta là sợi dây thừng màu trắng.Cô nhẹ nhàng đáp xuống để lộ khuôn mặt thanh tú động lòng người .Phủi phủi tay , cô tiến lại gần Nhược Y cúi người xuống chắc lưỡi :

- Chậc,chậc.Tội nghiệp quá.Bị dọa thành ra cái dạng như vậy sao ? Cũng khó trách.Tại kỹ thuật của ta cao siêu quá mà.(Chị này tự sướng nè,Chảnh thấy ớn.hjhj).Nói cho cô nghe nhưng đừng có shock rồi xỉu đó nghen.Tất cả mọi người ở đây đều là người của chúng tôi.Cô thua hoàn toàn rồi.

Nhược y phải mất một lúc lâu mới tiêu hóa được những lời mà cô gái trước mặt nói.Thái Sinh bước đến bên cạnh lên tiếng :

- Ishikawa Airi , cậu có thôi ngay cái trình độ tự sướng của mình không hả ? Mau đem cô ta về nhà giao nộp lão đại.Hai chúng ta đi ăn lẩu nấm.

Vừa nghe đến lẩu , 2 mắt của AIRI sáng như đèn xe ô tô nhanh chóng gật đầu.Thái Sinh bật cười.Nhìn cô ta như vầy ai nghĩ đây chính là kẻ lừng danh trong giới sát thủ Nhật Bản , đệ nhất thiên tài về kỹ thuật làm mặt nạ và hóa trang nhỉ ?Bỗng dưng , AIRI nghiêm mặt , ánh mắt bắn ra một tia sáng lạnh lùng khiến người khác run người lên tiếng :

-Tốt nhất là cô nên yên lặng nếu muốn sống.Không nên giở trò trước mặt tôi.Đừng quên đằng sau của cô tất cả là người của chúng tôi.

Nhược Y đang âm thầm rút kim châm trong người ra nhưng nghe câu nói của Ishikawa Airi , cô cả người cứng nhắc buông tay ra chấp nhận số phận.Đại công cáo thành.Thái Sinh vui vẻ kéo mọi người về nhà Hàn Tuyết xem kịch hay .



Hàn Tuyết nhìn gương mặt trắng bệch của Lăng Tây Y nhếch môi cười nhẹ.Xem ra keo này cô ta thua hơi thê thảm rồi.Lăng tây Y sau khi nghe Hàn Tuyết nói hết mọi chuyện không khỏi cảm thấy đau lòng.Hóa ra kế hoạch bao năm nay của cô hoàn toàn đổ sông đổ biển cả rồi.Cô hận , hận người con gái ở trước mặt mình.Tại sao , tại sao vậy ? Tại sao cô ta trong một đêm lại cướp hết tất cả hạnh phúc mà cô có được.Cô ta đáng chết , đáng chết , đáng chết….Hận ý từ đôi mắt đẹp của Lăng Tây y phát ra khiến Thiếu Hạo nheo mắt cảnh giác.hàn Tuyết thì nhàn hạ lên tiếng tiếp :

- Lúc trước tôi cứ nghĩ tại sao cô lại hận tôi như vậy ? Nhưng khi thấy khuôn mặt của cô tôi đã hiểu ra tất cả .Haha.Luật nhân quả sao ? 3 năm trước tôi giết chết mẹ cô .2 năm sau , cô lại đến bày kế hãm hại Hàn Doanh , âm mưu dồn tôi vào chỗ chết nhưng thật đáng tiếc….

Hận ý của hàn Tuyết bộc phát không kém Lăng Tây Y.Cô gằn từng tiếng :

- Tôi sẽ cho cô thấy , dám động vào người thân của tôi hậu quả như thế nào ?

Vừa nói Hàn Tuyết vừa rút trong người ra một bao độc xà thả vào một cái lồng kính lớn được chuẩn bị trước đó.Hàn Tuyết mỉm cười quỷ dị :

- Tôi sẽ khiến cô chết không toàn thây ,làm bữa cho độc xà như vậy có ý nghĩa hơn là sống trên đời để tổn hại đến Hàn tuyết ta.

Lăng tây y mím chặt đôi môi quay mặt sang chỗ khác tuyệt đối không lộ ra nỗi sợ hãi trước mặt hàn Tuyết.thiếu Hạo nhìn vợ yêu của mình lắc đầu cười khổ.Dọa người có cần nhập vai như vậy không?Nếu ai không biết còn tưởng cô độc ác muốn làm thiệt thì oan cho vợ của anh.hàn tuyết quay sang Thiếu hạo nháy mắt vài cái sau đó ra lệnh cho người đang cầm súng gí vào gáy của Lăng Tây y:

- Huyết Tinh , dẫn cô ta đến đây.

Huyết Tinh ấn mạnh khẩu súng vào gáy của Tây Y gằn giọng :

- Đứng lên.

Lăng Tây Y nhẹ nhàng đứng lên bình tĩnh đi về phía chiếc lồng thủy tinh.Hàn tuyết túm lấy cô đè sát xuống thành của chiếc lồng kình để những con rắn độc khò khè ngay trước mặt Tây Y.Vừa lúc đó giọng Hàn Doanh vang lên thu hút sự chú ý của mọi người :

- Hàn tuyết , dừng tay.

Lăng tây Y nhân cơ hội mọi người đang chú ý đến Hàn Doanh , cô nhanh chóng bật dậy dùng chân trái đạp lên thành lồng kính tìm điểm tựa rồi nhanh như cắt xoay người lộn người ra phía sau Hàn tuyết rút súng ra bắn về phía Hàn Doanh.hàn Tuyết cả kinh vội vàng phi người ra phía trước hứng lấy viên đạn đó cho chị mình.Viên đạn cắm sâu vào phía trước bụng của hàn Tuyết.Cô ngã xuống đấy , máu nhanh chóng loang ra sàn nhà nhìn thật ghê rợn.Trong giây phút nhìn thấy Hàn Tuyết ngã xuống, Thiếu Hạo tựa như mãnh thú lao thẳng về phía Lăng Tây Y đưa tay ra định bẻ gãy cổ của cô ta nhưng Hàn Tuyết yếu ớt gọi :

- Thiếu Hạo , đừng giết cô ta.Nghe..lời em..không được giết cô ta.Vì…cô ta…là em gái của em.

Nói được đến đó , Hàn Tuyết ngã xuống mất đi ý thức.Thiếu Hạo , Huyết Tinh , Hàn Doanh nhanh chóng chạy đến.thiếu Hạo nâng Hàn Tuyết dậy điên cuồng hét lên :

- Xe cứu thương , gọi xe cứu thương cho tôi.Nhanh lên.

Thiếu hạo vùi mặt vào cổ Hàn Tuyết thì thầm :

-Em dám bỏ anh lại một mình anh sẽ giết chết tất cả mọi người.Kể cả chị của em.Vì vậy em thử chết xem..

Một giọt nước mắt rơi xuống trên cổ của hàn tuyết.Đây là lần đầu tiên trong đời , long Thiếu Hạo rơi nước mắt vì người khác.hiện giờ anh chỉ cảm nhận trái tim mình đang co rút cực kỳ đau đớn.Nhìn thấy Hàn Tuyết nằm trên vũng máu ngất đi ,Thiếu Hạo cảm giác như chính mình cũng đang dần mất đi tính mạng.

Trong lúc đưa hàn Tuyết vào phòng phẫu thuật , Thiếu Hạo quay sang Hàn Doanh trừng mắt nhìn cô.Nếu cô ta không xuất hiện , Hàn Tuyết sẽ không bị trúng viên đạn đó.thiếu Hạo điên cuồng lao đến nắm lấy bả vai của hàn Doanh không ngừng lắc :

- Là cô , tại sao cô lại xuất hiện ngay lúc đó chứ ? Chính cô hại chết em mình đấy.Cô vừa lòng chưa?

Hàn Doanh nức nở lắc đầu :

- Xin…xin…lỗi.Em..không…không biết mà.Em ..không biết.

Thiếu Hạo cố gắng áp chế lửa giận để mình bình tĩnh hơn nhưng hình như anh làm không được thì phải.Anh lại hét lên :

- Hàn Tuyết mà có chuyện gì tôi sẽ cho cô và Lăng Tây Y đi tế sống cô ấy.Nghe rõ chưa ?

Vừa lúc đó Thái Sinh chạy vào bệnh viện nghe thấy lời nói của Thiếu Hạo liền lên tiếng :

- Hàn Doanh là chị ruột củaVũ Cơ.Anh dám làm như vậy sẽ khiến cô ấy hận anh suốt đời.Tốt nhất bây giờ ngồi xuống bình tĩnh lại chờ kết quả phẫu thuật đi.

Nói rồi cô quay lại phía sau Airi lên tiếng :

- Cậu vào phòng phẫu thuật đi.Mình không có tin tưởng bác sĩ ở đây.

Airi không chậm trễ lao thẳng vào phòng phẫu thuật.thiếu Hạo nhìn thấy đôi mắt lóe sáng tia hi vọng.Anh thở phào nhẹ nhõm.Airi là một bác sĩ cực kỳ giỏi.Có cô ấy phẫu thuật cho hàn tuyết thật tốt quá.Thái Sinh bước đến bên cạnh an ủi Hàn Doanh :

-Không phải lỗi của chị mà.Vũ Cơ sẽ không sao đâu.Đừng khóc.

Hàn Doanh nghẹn ngào :

-Chị đáng chết , là chị hại Hàn Tuyết , chính chị hại Hàn Tuyết ra nông nỗi như vậy

Hành lang bệnh viện chật kín người của CEO_LEADER.Ai cũng lo lắng cho hàn Tuyết nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Thiếu Hạo mất bình tĩnh đến mức độ đó khiến ai cũng phải ngạc nhiên.Anh gần như bức điên mình.Mỗi giây phút chờ đợi càng khiến Thiếu Hạo điên cuồng hơn.Bức tường bệnh viện đã loang lỗ vết nứt và vết máu do Thiếu Hạo đấm vào.Mọi người nhìn vào cảm thấy vô cùng sợ hãi.Nhưng không ai để ý đến một bóng người đang đứng lặng sau chậu cây cảnh phía sau.Trong lòng cô ta lúc này đang trào dâng một niềm cảm xúc lạ lùng.Tại sao hàn tuyết lại không giết cô chứ ? Cảm giác sợ hãi như bao trùm lấy Lăng Tây Y.Cô âm thầm cầu nguyện cho Hàn Tuyết qua khỏi cơn nguy kịch.Lăng tây Y tự nói với lòng mình ‘ta không phải lo lắng cho cô ta , chỉ là muốn cô ta tỉnh lại sau đó hỏi rõ mọi chuyện thôi.Là như vậy đấy’.

CHƯƠNG XXIII : HIỂU RA



Sau năm giờ phẫu thuật , Airi cùng 3 vị bác sĩ khác mệt mỏi bước ra ngoài.Thiếu Hạo và mọi người vội vàng ào đến.Airi giơ 2 tay ngang đầu nói :

- Bình tĩnh , bình tĩnh , mấy bạn làm quá là tôi xỉu ở đây luôn á.Hàn Tuyết qua cơn nguy hiểm rồi.Không có chuyện gì cả.

Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.Thái Sinh kéo Airi lại khen ngợi :

- Mình biết có cậu là ổn cả mà.

Airi nhăn mặt :

- Đừng có ở đó mà nịnh nọt.Mình đói sắp chết rồi đây này.

Thái Sinh nháy mắt :

- Chúng ta đi ăn sau đó sẽ có chuyện vui để làm.Đi nhé.

Thế Là Airi cùng Thái Sinh đi ra ngoài.Mọi người sau khi nghe tin tức an toàn của Hàn Tuyết xong cũng dần dần tản ra.Cuối cùng chỉ còn lại Long Thiếu Hạo và Lãnh Hàn Doanh.Anh lạnh lùng lên tiếng :

- Lúc nãy tôi hơi mất bình tĩnh.Xin lỗi

Anh cũng chẳng muốn xin lỗi cô ta nhưng nếu vợ yêu anh mà tỉnh lại biết anh quát tháo chị cô có mà bị cô ‘chỉnh’ cho bằng chết.Hàn Doanh đưa tay lau nước mắt lắc đầu :

- Không có gì.Đáng lẽ ra Long học trưởng nên đánh em mới phải.Chính em là người làm cho Hàn Tuyết bị thương.

Thiếu Hạo thở dài :

- Thật ra Hàn Doanh à , cô vẫn chưa hiểu rõ em gái của mình lắm đâu.

Hàn Doanh tròn mắt hỏi :

- Long học trưởng nói vậy là ý gì ?

Thiếu Hạo xua tay :

- Không cần gọi khách khí như vậy đâu.Có khi sau này tôi còn phải kêu cô một tiếng chị mới phải.

Khi Thiếu Hạo nói câu đó.Một tia ưu thương xẹt qua mắt Hàn Doanh nhưng cô cúi đầu che dấu rất khéo léo.Thiếu Hạo trầm giọng nói :

- Hàn Tuyết là một cô gái rất lương thiện và thuần khiết nhưng bởi vì hoàn cảnh nên cô ấy mới phải đi theo con đường đen tối của sát thủ.Lúc nãy cô chạy vào phòng vì sợ Hàn Tuyết sẽ thật sự đẩy Lăng Tây Y xuống cùng với rắn độc ư ?

Hàn Doanh vẻ mặt mờ mịt hỏi lại :

- Không phải như vậy ư ?

Thiếu Hạo lắc đầu cười khổ :

- Qúa hiền lành cũng không phải là chuyện hay.Hình như trong trí tưởng tượng của cô , Hàn Tuyết luôn luôn là người độc ác thì phải ?

Hàn Doanh phủ nhận :

- Tôi không có ý đó.

Thiếu Hạo đứng dậy bước đến phòng trực của bác sĩ không quên bỏ lại một câu :

- Dù cho cô ấy có độc ác cũng chính là vì bảo vệ cô.

Thiếu Hạo bỏ đi để hàn Doanh mờ mịt ngồi đó ‘tiêu hóa’ những gì anh vừa mới nói.Qủa thật cô đang nhận định sai về Hàn Tuyết sao ? hàn Tuyết không có ý định đẩy Lăng Tây Y vào chỗ chết ? Cô ấy làm tất cả mọi chuyện chỉ để bảo vệ cô sao ? Viên đạn đó đáng lý ra phải ở trên người ai ?.Hàng ngàn câu hỏi cứ xoay quanh Hàn Doanh khiến đầu cô như muốn nổ tung ra.Trên hành lang mênh mông , lạnh ngắt của bệnh viện , khuôn mặt Hàn Doanh biến đổi từ thống khổ , hối hận , xót xa đến thương tiếc .Một hàng nước mắt thật dài lăn trên khuôn mặt của cô khiến ai thấy cũng phải đau lòng. “ Hàn Tuyết , Chị thật là vô tâm phải không ?”.

Thái Sinh và Ishika wa airi vừa ra khỏi cổng bệnh viện , airi đã bị người khác đâm sầm vào mình .Cô tức giận đứng lên quát :

- Ai lại đi đứng như thế hả ? Có tin ta móc mắt ngươi ra không ?

Thái Sinh vỗ vai cô nháy mắt :

- Định móc mắt ‘bồ nhà’ sao bạn ?

Airi nhìn lại người mình vừa mới trút giận rồi bật cười :

- Hajimasite(XIN CHÀO ) , Ngữ Yên xinh đẹp.

Ngữ Yên gật đầu rồi lại vội vàng chạy đi nhưng bị Thái Sinh kéo lại :

- Từ từ , Hàn Tuyết qua cơn nguy hiểm rồi.Đang trong phòng hồi sức.Vẫn chưa tỉnh đâu ?

Vừa nghe như vậy , Ngữ Yên quay lại trừng người nào đó làm cho cô đến muộn Kim Hyun Joong cười cười :

- Được rồi , Tiểu Tuyết cũng đã an toàn.Em còn hung dữ cái gì ?

Thái Sinh thấy vẻ ám muội của 2 người bọn họ chỉ cười thầm rồi nói :

- Hai anh chị cũng vừa mới xuống máy bay , đi ăn chút gì đó rồi chúng ta nói chuyện .Được không Ngữ Yên xinh đẹp.

Ngữ yên vẫn chưa nguôi cơn giận trong lòng nhưng đành phải gật đầu đồng ý.Mọi người kéo nhau vào một nhà hàng gần đó giải quyết bữa cơm 12h khuya.Ngữ Yên quay sang thái Sinh hỏi :

- Mọi chuyện giải quyết xong rồi chứ ?

Thái Sinh vừa nhai ngồm ngoàm vừa trả lời :

- Tạm ổn nhưng vẫn còn nhiệm vụ cho người đến muộn làm đây.

Nghe đến 2 từ ‘ đến muộn’ , Ngữ Yên không khỏi ai oán liếc người nào đó đang ngồi ung dung ăn uống mà không tỏ vẻ gì là áy náy cả.Kim Hyun Joong biết Ngữ yên đang trừng mình nên ngước đầu lên nói :

- Em sao vậy ? mắc nghẹn à.

Ngữ Yên tức giận hét :

- Có anh mắc nghẹn ấy.Đồ đầu heo.

Kim Hyun Joong tiếp tục cúi xuống giải quyết phần ăn của mình.Nếu fan của anh mà nhìn thấy cảnh này thì quả thật rất mất mặt nha.Đường đường ca sĩ nổi tiếng nhất Châu Á lại bị một cô nàng mắng là đầu heo nhưng anh vẫn gắng nhịn.Trên đời này cũng chỉ có mình cô là dám nói chuyện với anh kiểu đó thôi.Ai bảo cô là lão bà tương lai của anh kia chứ .

- Kể mọi chuyện cho mình nghe đi Thái Sinh.

Thái Sinh bất mãn bỉu môi :

- Mình mệt lắm.Airi , nhiệm vụ của cậu ấy.Kể chuyện đêm khuya để dỗ trẻ con ngủ đi

Airi bật cười :

- Có ai dỗ trẻ em ngủ mà kể chuyện hành động không ? Thôi được , chương trình kể chuyện đêm khuya bắt đầu.

Ngữ yên và Kim hyun Joong chăm chú lắng nghe.Nói ra thì cũng ủy khuất cho chị Ngữ Yên của chúng ta , trong kế hoạch chị phải giả chết thế là Hàn Tuyết tống cổ chị ấy ra Hàn Quốc cùng oppa Kim.Vậy là chuyện này chị chẳng được tham gia một chút nào cả.Airi bắt đầu huyên thuyên về cuộc chiến của họ với tổ chức ‘ Mỹ nhân các’( Cái tổ chức này Hàn Tuyết có nhắc đến ở chương 6 nhé

CHƯƠNG XXIV : LỜI KỂ CỦA AIRI



Ishikawa nhẹ giọng kể :

- Thật ra thì mình cũng không phải là người chứng kiến thật nhưng mình nhìn thấy tất cả mọi chuyện xảy ra thông qua lời kể của Huyết Tinh.

Ngữ Yên mờ mịt lắc đầu :

- Mình không hiểu cho lắm.

Thái Sinh ngồi bên cạnh đành lên tiếng giải thích :

- Thật ra cô nàng Ishikawa Airi thiên tài của chúng ta có siêu năng lực đó nha.

Lời nói của Thái sinh lập tức thu hút sự quan tâm của Kim Hyun Joong và Ngữ yên.Airi cũng lên tiếng xác nhận :

- Thật sự là mình có siêu năng lực nhưng nó rất hạn chế.Mình chỉ nhìn thấy mọi thứ khi nghe người khác tóm tắt lại.Còn bình thường thì không thể như ALICE trong CHẠNG VẠNG * nhìn thấy trước mọi chuyện được.

Ngữ Yên ngạc nhiên sau đó tỏ thái độ khâm phục đối với Airi :

- Bạn thật sự lợi hại nha.Không ngờ trên đời lại tồn tại siêu năng lực.

Kim Hyun Joong nhìn ‘vợ tương lai’ của mình cứ mắt tròn mắt dẹt khâm phục Airi không khỏi trong lòng tồn tại một chút tư vị.Sao cô không ngó qua bên cạnh xem , cũng có một người rất tài giỏi ở đây kia mà ? Nhận ra bộ mặt khó coi của Kim Hyun Joong , Thái Sinh thầm cảm thấy ngưỡng mộ Ngữ Yên.Nếu cô có một nửa hạnh phúc của cô ấy thì thật hạnh phúc.Nhưng đời mà , ,làm sao lại có chuyện không công bằng ở đây.Ngữ Yên từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ được cậu mợ –cũng chính là ba mẹ Trương Hạo Dân nuôi dưỡng.Bây giờ cô ấy có thể hạnh phúc cũng là điều đương nhiên.Riêng cô…Tiếng nói của Airi cắt ngang dòng suy nghĩ của Thái Sinh :

- Thật ra kẻ thù chân chính của Hàn Tuyết chính là Lăng Tây Y , Cô ta chính là người đứng đầu Mỹ Nhân Các cũng đồng thời là con gái ruột của Trinh Trinh –người đàn bà bị Vũ Cơ giết cách đây 3 năm.

Thông tin này khiến mọi người thật sự bị shock.Hóa ra đây là một vòng tuần hoàn của sự thù hận sao ? Trinh Trinh hại chết mẹ Hàn Tuyết , Hàn Tuyết lại giết chết bà ta và cuối cùng là con của bà ta lại tìm Hàn Tuyết trả thù.Thật sự là một câu chuyện thương tâm.Airi tiếp tục nói :

- Cuộc nói chuyện của Vũ Cơ và cô ta vào tối nay đã làm sáng tỏ tất cả.Mọi chuyện là như vầy nè…..

- Tại sao lại như vậy ? Rõ ràng mọi chuyện nằm trong kế hoạch mà .Tại sao mọi chuyện lại trở nên như vậy được ?

Lăng Tây Y không thể tin mình lại thất bại.Còn bị người của Hàn Tuyết kề súng vào đầu.Cô đã chắc chắn mình thắng nhưng không ngờ…Hàn Tuyết ngồi trên ghế sô-pha nhàn nhã uống trà.Đôi mắt tràn ngập ý cười trào phúng :

- Lăng tây Y , cô thật sự không phải là kẻ ngu ngốc nhưng cũng không phải là người quá thông minh.

Lăng Tây y gằn giọng :

- Mày nói vậy là ý gì ?

Hàn Tuyết lắc đầu :

- Đừng có nói chuyện một cách thô lỗ như vậy chứ ? Coi chừng làm uổng phí mất khuôn mặt xinh đẹp của mình.Cô còn phải theo nghiệp ‘câu dẫn nam nhân’ của mẹ mình mà.

Lăng Tây Y trong phút chốc cứng người nghi hoặc nhìn Hàn Tuyết :

- Cô biết ?

Hàn Tuyết vẫn bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt của Tây Y gật đầu :

- Tôi vừa nhìn thấy cô liền biết cô là cốt nhục của ả tiện nhân kia.Nhưng nói thật ra tôi đánh giá cô cao hơn mẹ cô.ÍT ra cô cũng đủ can đảm và thông minh hơn bà ta một chút .

Lăng tây Y chăm chú nhìn hàn Tuyết.Bây giờ thì cô biết mình sai chỗ nào rồi.Hàn Tuyết quá lợi hại , quá cáo già.Cô căn bản không thể đấu lại cô ta.Hàn Tuyết nhìn thấu suy nghĩ của Lăng Tây y nên bật cười :

- Tôi nói rồi.Trong đời tôi , cô chính là người đầu tiên có thể hại tôi chật vật như vậy.Cô phải nên lấy đó làm tự hào chứ ? Cô biết yếu điểm của tôi là hàn Doanh.Cô ra tay với chị ấy nhưng Hàn Doanh may mắn thoát nạn.Đó là sai lầm thứ nhất.Sai lầm thứ 2 chính là quá tự phụ .Sai lầm thứ 3 , cô bị thù hận che lấp hết lý trí và sai lầm thứ 4 là quá hấp tấp.Cô chỉ cần phạm một trong những điều đó thì tôi cũng có thể cho cô chết không toàn thây rồi.Bất quá..-Hàn Tuyết cố gắng kéo dài thanh âm- Thiếu Hạo và tôi còn muốn đi đến hết vở kịch vì vậy vẫn cho cô diễn tiếp vai của mình.

Lăng Tây y thật sự chấn động.Không ngờ mình lại mắc nhiều sai lầm như vậy ? Qủa thật ông trời không cho cô cơ hội báo thù rồi.Hàn Tuyết để cho Lăng Tây Y tiếp thu những điều mình vừa nói xong lại tiếp tục giáng thêm một cú đòn :

- Phải nói cho cô chuyện này thật là ngại quá.Băng băng , Băng Trinh tuy là gián điệp của cô nhưng 2 chị em họ lại không hề muốn phản bội tôi vì vậy những gì họ nói không hoàn toàn chính xác 100% đâu.À , còn nữa, về phần Nguyệt Nha…

Hàn Tuyết chưa nói xong sắc mặt của Lăng Tây y đã đại biến.Cô run giọng hỏi :

- Không phải cô ta là gián điệp của cô chứ ?

Hàn Tuyết vỗ tay khen ngợi :

- Cô thông minh.Cái người được gọi là cao thủ về kỹ thuật hóa trang ( cái này ngôn tình gọi là thuật dịch dung nhưng hồi bữa có bạn ý kiến với mình là dùng quá nhiều từ hán việt vì vậy mình đổi thành kỹ thuật hóa trang cho nó có hơi hướm hiện đại nhá ) NGUYỆT NHA kia tên thật là Ishikawa Airi , cũng chính là bạn của tôi.

Lăng Tây Y bỗng dưng bật cười một cách rất thoải mái.Cô ta lên tiếng :

- Tôi thua thật sự tâm phục khẩu phục rồi.Cô quả nhiên lợi hại lắm Hàn Tuyết nhưng mà…..hận này tôi vẫn không quên.Nếu hôm nay tôi có thể thoát khỏi đây thì tôi vẫn tìm cô trả thù.

Hàn Tuyết mỉa mai :

- Cô nghĩ hôm nay mình có thể thoát khỏi đây ư ? Nằm mơ đi

- Có thể có kỳ tích thì sao ?

Hàn Tuyết bật cười :

- Được thôi.Vậy chúng ta cứ ngồi xuống chờ đợi xem tình hình chiến sự bên phía kia như thế nào nhé.Và để cô còn có thời gian để suy nghĩ cách trốn thoát khỏi đây nữa chứ ?(K e n h t r u y e n . p r o)Lăng tây Y lặng người ngồi trên ghế.Phía sau là Huyết Tinh vẫn đang gí súng vào đầu của cô nhưng tây Y tuyệt không sợ hãi.Bây giờ thì cô không còn gì để mất nữa rồi.kế hoạch trả thù mà Tây Y xem là rất hoàn mỹ không ngờ lại bị Hàn Tuyết nắm trong lòng bàn tay.Mẹ bị Hàn Tuyết giết lúc đó Tây Y chỉ mới 14 tuổi.Không lớn nhưng cũng đủ nhận thức mọi thứ.Từ một đứa trẻ có đầy đủ cha và mẹ tuy Lãnh Trung Kiên vẫn chưa công bố ra bên ngoài là ông có một người con gái nữa nhưng ông đối xử với Tây y cưng chiều hết mực.Vậy mà chỉ trong một đêm , Hàn Tuyết đã cướp hết mọi hạnh phúc mà cô đang có.hận , hận và chỉ có hận.Lăng Tây Y bắt đầu trở nên mạnh mẽ , cô muốn tìm Hàn Tuyết trả thù.Trong 3 năm đó , cô hợp tác cùng với bạn tốt là Nhược Y và Uyển Nghi thành lập tổ chức Mỹ Nhân Các .Đó là một tổ chức sát thủ kiêm công việc thông tin tình báo.Tuy không vang danh như CEO_LEADER hay C9Cx mới nổi nhưng cũng chẳng phải là loại vô danh.Cô ngấm ngầm cài đặt người trong Học Viện Hoàng Gia xúi giục các tiểu thư trong đó làm hại Hàn Doanh nhằm khiến cho Hàn Tuyết sa sút tinh thần nhưng không ngờ Hàn Doanh lại không chết.Từ ngày Hàn Doanh nằm viện thì cô cũng chẳng còn cơ hội để trừ khử cô ta.(Cái này là vì Hàn Tuyết cài người ở trong bệnh viện bảo vệ Hàn Doanh nên làm sao giết được).Nhưng như vậy hoàn toàn không phải là thất bại.Hàn Tuyết vì Hàn Doanh nên vào Học Viện Hoàng Gia trả thù.Mà các tiểu thư hại Hàn Doanh gia thế không phải tầm thường.Vậy là Lăng Tây Y đứng bên ngoài xem chuyện vui trong thiên hạ sau đó chờ Hàn Tuyết gần ra tay chấm dứt cuộc chơi .Lăng Tây y nhanh hơn một chút bắt tất cả các vị tiểu thư đó về tổ chức với ý định sẽ mượn đao giết người.Tung ảnh thật về ‘cơn ác mộng Vũ Cơ’ huyền bí và đổ mọi tội lỗi bắt cóc lên đầu của cô ta.Đến lúc đó tất cả các đại thế gia có con gái mất tích sẽ đồng loạt quay lại đối phó Hàn Tuyết , không những vậy , tòa án quốc tế cũng sẽ vào cuộc truy bắt cô.Không ngờ một kế hoạch vô cùng hoàn hảo như vậy lại bị Ông chủ bí ẩn của C9Cx phá hư.Với thế lực của C9Cx hiện nay , Mỹ Nhân Các hoàn toàn đấu không lại nên Lăng Tây Y đành buông xuôi.Cô quay sang chiến đấu trực tiếp cùng Hàn Tuyết , giết từng người thân cận bên cạnh cô ta.Bắt đầu từ Lưu Ngữ Yên , sau đó là Huyết Tinh và Thái Sinh.Giữa lúc đó có một cô gái vô cùng xinh đẹp đến tìm cô tự xưng là bậc thầy trong ngành hóa trang và làm mặt nạ.Cô ta tên là Nguyệt Nha .Không những vậy , Nguyệt nha còn hiến kế cho Lăng Tây Y.Cô nói mình sẽ làm mặt nạ của người trong tổ chức CEO_LEADER sau đó hạ độc giết hết bọn họ ,lúc đó người của Mỹ Nhân Các sẽ cải trang thành người của CEO_LEADER để hỗ trợ khi cần.Không những vậy mà nguyệt Nha còn xung phong đột nhập vào CEO_LEADER phá hủy các thiết bị bảo vệ .Dễ dàng hạ độc người của CEO_LEADER.Qua điều tra Lăng tây Y biết được Nguyệt Nha từ nhỏ sống tại Nhật Bản , không hề có quan hệ đến người của hàn tuyết nên rất tin tưởng cô ta.Không ngờ chính mình lại bị cô ta lừa vào tròng.Cô ta không phải hạ độc người của CEO_LEADER mà là hạ độc tất cả người của Lăng tây Y sau đó cho người của CEO_LEADER cải trang xâm nhập vào Mỹ Nhân Các.Cái này gọi là gậy ông đập lưng ông.Đáng tiếc cho Lăng Tây Y , cô có thể là đối thủ của Hàn Tuyết nhưng đối với Long Thiếu Hạo thì trò của cô chỉ là trò chơi của con nít.Không làm khó được anh.(ÔI, QUÁ TRÌNH MÀ CÁI CON NHỎ NÀY HẠI HÀN TUYẾT SAO MÀ GIAN NAN , VẤT VẢ NHỈ ? CUỐI CÙNG CŨNG BỊ ANH THIẾU HẠO TÓM,HAIZZ , ĐỤNG VÔ THIẾU HẠO COI NHƯ EM ẤY XẤU SỐ ĐI).Lăng Tây Y chán nản ngồi đó nghĩ lại những cố gắng của mình suốt 3 năm.Bỗng dưng muốn khóc thật lớn nhưng nặn không ra nước mắt.Vừa lúc đó Băng Trinh , Băng Băng gõ cửa bước vào không quên liếc đôi mắt sắc bén về phía Lăng Tây Y.Chính cô ta đã bắt cóc mẹ của 2 cô bắt ép Băng Băng và Băng Trinh làm gián điệp phản bội Vũ Cơ đại tỷ.Cũng may là Vũ Cơ và Thiếu Hạo lão đại nắm rõ mọi chuyện không thôi 2 cô có nhảy xuống biển thái bình dương cũng không rửa hết nỗi oan.Băng Băng lên tiếng trước :

- New Leader , Đại tỷ .Mọi chuyện phía bên kia đã giải quyết xong.Nhược y bị giam ở CEO_LEADER rồi.

Hàn Tuyết nở một nụ cười chiến thắng nhìn sang Lăng Tây Y lúc này khuôn mặt đã tái nhợt không còn chút huyết.

AIRI dừng lại uống một chút trà rồi nói :

- Mọi chuyện là như vậy đấy.

Ngữ Yên hấp tấp hỏi :

- Vậy Tại sao vũ Cơ lại bị thương.

Airi lưu loát trả lời :

- Nói chung là Vũ Cơ nhà chúng ta chơi ác.Định dọa bé Tây Y kia nên kéo cô ta đến lồng kính rắn độc.Thế là người chị yêu dấu , hiền lành đến vô tội của Vũ Cơ tưởng cô làm thật mới chạy ra ngăn cản.Tây y nhân cơ hội đó xoay chuyển tình hình , cầm súng bắn Hàn Doanh.hàn Tuyết phi thân ra đỡ đạn rồi vào bệnh viện.Nói thật thì nếu đưa cô ấy vào bệnh viện trễ 5 phút nữa thôi thì có mà sư phụ của tôi cũng cứu không nổi.Đừng nói là tôi.

Mọi người gật gù hiểu ra mọi chuyện.Thái Sinh thúc dục :

- Nhanh ăn đi.Xong chúng ta còn có một nhiệm vụ hết sức thú vị nha.Bảo đảm cực kỳ kích thích luôn.

Mọi người nhìn nhau bật cười sau đó cùng kéo nhau về tổ chức CEO_LAEDER.Trên mặt mỗi người đều mang theo sự hưng phấn và thích thú.giống như những người đi săn tìm được con mồi của mình.



END CHƯƠNG XXIV

…Bạn đang đọc truyện tại Kenhtruyen.Pro chúc các bạn vui vẻ ^^CHƯƠNG XXV : CHUYỆN TỐT KHÔNG THỂ THIẾU PHẦN



Thái Sinh dẫn mọi người đến căn phòng giam phía sau khuôn viên căn biệt thự vô cùng đồ sộ của mình.Đây là căn biệt thự baba cô mua lúc Thái Sinh qua Nhật bản du học với ý định sau khi trở về cô sẽ dọn đến đây tránh xa Vương Hàn Phong ra.Họ bước vào phòng giam thì gặp Trương Hạo Dân , Phương Thế Gia và Cổ Ngự Hàn.Thái Sinh lên tiếng bông đùa :

- Giai nhân của mấy anh đang nằm viện kìa.Còn có tâm trạng ở đây canh giữ phạm nhân sao ?

Cổ Ngự Hàn cười trừ ;

- Tụi anh nghe Huyết Tinh nói rồi.bây giờ mà đến đó thăm cô ấy có mà bị Thiếu Hạo xé xác tụi anh ra.

Ngữ Yên bật cười :

- Hóa ra đại minh tinh cũng là một người nhát gan à.Haizz , uổng công em thần tượng anh.Thật đáng tiếc.

Kim Hyun Joong nghe thấy Ngữ Yên nói vậy bèn tăng lực đạo ở bàn tay đặt quanh eo cô nhằm cảnh cáo.Ngữ Yên bất mãn liếc xéo anh nhưng Kim Hyun Joong giả vờ như không nhìn thấy .Cổ ngự Hàn bước qua phía Kim Hyun Joong lên tiếng :

- Tiền bối Kim , thật vinh hạnh được biết anh.Tôi là Cổ ngự Hàn , tôi cũng là một fan của anh đấy.

Kim Hyun Joong khách sáo gật đầu :

- Cám ơn.

Thái Sinh trêu chọc :

- Mọi người cần gì khách sáo như thế .Sau này biết đâu lại là người nhà phải không Ngữ Yên?

Ngữ Yên bĩu môi giận dỗi:

- Mình Không biết.

Nói rồi cô giật chùm chìa khóa trên tay Thái Sinh tự mở cửa vào nơi giam giữ người.Mọi người mỉm cười ý nhị rồi bước theo.Airi nhìn nhìn Phương Thế Gia rồi mở miệng hỏi :

- Chúng ta hình như đã gặp nhau rồi thì phải ?

Phương Thế Gia dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Airi hỏi :

- Không phải trí nhớ tệ như vậy chứ ? Chúng ta lúc trước đã gặp nhau tại nhà của Vũ Cơ rồi mà.Tôi vẫn còn nhớ rõ cô tên là Ishikawan Airi.

Airi nhìn Phương Thế Gia một cách vô cùng chăm chú khiến anh cảm thấy rất mất tự nhiên.Sau đó cô ‘a’ lên một tiếng :

- Anh tên là Phương Thế Gia .Anh giỏi lắm .Dám quên cả tôi cơ đấy.

Thế Gia mờ mịt :

- Cô nói gì tôi không hiểu .

Airi phẫn nộ hét ầm lên :

- Anh ….anh dám không nhớ tôi sao ? Cái đồ đáng ghét , tôi hận anh.Tôi muốn giết anh

Vừa nói xong cô cầm súng lên nhắm ngay đầu của Phương Thế Gia.Tiếng hét của Airi thu hút sự chú ý của mọi người .Lúc họ quay lại thì sững người vì Airi đang cầm súng chĩa vào đầu Thế Gia.Thái Sinh và Ngữ Yên vội vàng lên tiếng :

- Sao vậy Airi ? Thế Gia ca ca làm gì cậu vậy ?

Airi nghẹn ngào :

- Cái người mà mình kể với cậu ấy Thái Sinh.Chính là anh ta đấy.Nhưng anh ta lại hoàn toàn không nhớ gì hết.Mình muốn giết anh ta.

Thái Sinh thấy Airi kích động cảm thấy không ổn bèn tìm cách trấn an :

- Cậu thật sự chắc là Thế Gia chứ ? Hoàn toàn không có sự nhầm lẫn ?

Airi gật đầu :

- Là anh ta.Có hóa ra tro mình cũng nhân ra anh ta.

Thế Gia nãy giờ im lặng đến lúc này đành phải lên tiếng :

- Tôi nể mặt cô là bạn thân của Tiểu Sinh và cũng giúp chúng tôi rất nhiều trong kế hoạch này nhưng cô cứ tiếp tục ở đây nói nhảm thì xin lỗi , Tôi sẽ không khách sáo đâu.

Thái Sinh nhìn thấy Thế Gia bắt đầu thiếu kiên nhẫn thì cảm thấy hoảng sợ.Bình thường anh ấy là một người ôn hòa nhưng nếu tức giận lên thì cũng không thể tưởng tượng nổi đâu.Ngữ Yên kéo áo Trương Hạo Dân :

- Biểu ca , anh nói gì đi chứ.Thế Gia rất nể mặt anh mà.

Hạo Dân lắc đầu :

- Thế Gia tức giận lên thì cũng không kém Thiếu Hạo là mấy đâu.

Tình hình đang cực kỳ căng thẳng thì vừa lúc đó Uyển Nghi xuất hiện .Tuy không phải là nhân vật được hoan nghênh nhưng trong tình trạng này thì coi như sự xuất hiện của cô ta là có ít đi.uyển Nghi không chỉ đi một mình mà còn dẫn theo rất nhiều người.Nhóm người của Thái Sinh cảnh giác bắt đầu rục rịch móc súng ra.Thái Sinh là chủ nhà nên lên tiếng trước :

- Uyển Nghi đại tiểu thư đại giá quang lâm đến đây có việc gì quan trọng không vậy ?

Uyển Nghi bật cười:

- Không có.Tôi đến đây chỉ muốn đem người về thôi .

Thái Sinh liếc nhìn cái bụng hơi nhô ra của Uyển Nghi mà lòng chết lặng.Nhưng lý trí nói cho cô biết không thể nào lại thua cô ta một lần nữa.thái Sinh trấn định lại tâm trạng lạnh giọng hỏi :

- Cô muốn đem ai đi ?

Uyển Nghi ngước nhìn về phía nhà giam nhẹ nhàng phun ra 2 chữ :

- Nhược Y.

Thái Sinh bật cười trào phúng nhưng đôi mắt lại ánh lên vẻ khát máu :

- CEO_LEADER không phải là chết chủ.Cô muốn đem người đi chỉ dựa vào lời nói thì hơi huênh hoang rồi đó.

Uyển Nghi nhìn về phía sau .Tất cả những người cô ta đem theo đều cầm theo một túi khí màu đỏ.Trương Haọ Dân bật cười :

- Vương Hàn Phong sao không quản tốt bà bầu của mình vậy ? Dám để cô ta chạy lung tung gây náo loạn đến em gái của tôi thì đừng trách.

Nói rồi Hạo Dân cầm súng lên nhắm ngay đầu Uyển Nghi định bóp cò.Uyển Nghi bật cười :

- Hạo Dân ơi là Hạo Dân.Anh ngon thì bắn đi.Chỉ cần túi khí màu đỏ này tiếp xúc với thuốc súng hay không khí nó sẽ cho ngôi biệt thự này nổ không còn manh giáp.Anh có giỏi thì làm cho mọi người chết hết đi.

Thái Sinh bật cười :

- Ngu Ngốc thì mãi mãi cũng không thể khôn lên được .Chỉ bằng vài túi bom khí ( Cái này mình khùng khùng nghĩ ra đấy,Sau này không biết có ai có thể phát minh ra cái loại vũ khí này không nữa) ấy mà dám đến đây uy hiếp chúng tôi sao ? Nằm mơ đi.

Nói xong Thái Sinh chính là người nổ súng đầu tiên giết chết người thứ nhất.Người của Uyển Nghi tái mặt vội nằm sấp xuống.Sau một lúc lâu không nghe thấy tiếng nổ , Uyển Nghi nghi hoặc ngẩng đầu lên thì thấy nhóm người của Thái Sinh đang bật cười mỉa mai.Uyển Nghi thẹn quá hóa giận hét lên:

- Bắn chết họ đi.

Phương thế Gia lạnh mặt cầm lấy súng xoay người bắn khoảng 10 phát súng tiêu diệt hết tất cả người của Uyển Nghi trừ cô ta.Thái Sinh bật cười :

- Chỉ bằng những chiêu như vậy mà dám hướng tôi đòi người Sao ? Không biết tự lượng sức.

Cô quay sang Ngữ Yên nói :

- Bạn gọi điện cho Hàn Phong kêu anh ta đến đem vợ mình trở về.đừng để cô ta ở đây làm bẩn mắt của mình.

Ngữ Yên gật đầu :

- Mình biết rồi.



Thái Sinh bỏ đi vào phía nhà giam cùng mọi người.Cô thật sự không muốn nhìn thấy Uyển Nghi một giây phút nào nữa và cũng chẳng muốn thấy mặt người kia.Trong nhà giam là Nhược Y đang bị nhốt cùng với các vị tiểu thư của Học Viện Hoàng Gia .Thái Sinh quay sang Ngự Hàn nói :

- Thiên tài toán họC.Anh tính xem tiền chuộc mỗi người ở đây là 50 TRIỆU USD thì chúng ta sẽ có bao nhiêu tiền ?

Ngự Hàn không chần chờ mà trả lời ngay :

- Khoảng 5 Tỷ USD .

Thái Sinh bật cười :

- Xem ra cũng kiếm được không ít tiền ấy nhỉ ? Gọi điện cho người nhà của họ chuẩn bị 50 triệu USD chuộc con gái đi.

Lập tức có người đi gọi điện cho các đại thế gia kêu họ chuẩn bị tiền.Thái Sinh lại quay sang các vị tiểu thư kia trào phúng :

- Các cô mất tích cả một tháng rồi nhưng trên các mặt báo vẫn không có một bài nào viết về các cô .BA mẹ cuả các cô xem ra coi trọng danh tiếng hơn là con cái nhỉ ?Tôi cũng thật lo lắng là không biết ba mẹ của các cô có đồng ý bỏ tiền ra chuộc mấy đứa con ăn hại như các người về không nữa ?

Lâm Gia Tuệ hét lên :

- Cái con nhỏ kia.mày có tin tao sẽ cho mày ngồi tù rục xương không hả ?

Thái Sinh mỉm cười :

- Có miệng để tố cáo tôi không đó mới là vấn đề đấy.tốt nhât là hãy nên im lặng đến lúc được chuộc về.Còn nếu muốn hại gia đình nhà các cô tán gia bại sản ra đường ăn mày thì cứ tự nhiên.Tổ chức CEO_LEADER của chúng tôi cũng không ngại xóa sổ nhân khẩu của một đại gia đình đâu.

Cái tên CEO_LEADER khiến các cô gái bị nhốt thật sự chấn động.Hình như họ đã chạm phải những người không nên chạm rồi.Họ đều hiểu rõ gia đình mình không thể nào trực tiếp đối đầu cùng một tổ chức sát thủ lớn nhất thế giới.ngay cả FBI , CIA đều phải kiêng nể tổ chức đó 7 phần( Cho mình nổ xíu.Cái này mà riêu rao quá là bị bắt chết ấy nhá.hjhj.).Lần này xem như nhà các cô mất trắng 50 triệu USD thật rồi.Còn riêng nhóm người Thái Sinh , Vừa trả thù cho Hàn Tuyết lại còn gom góp không ít tiền tài , của cải.Đúng là một công đôi chuyện nha.

CHƯƠNG XXVI : HÓA GIẢI



Trong khi Thái Sinh đang làm cái chuyện tốt kiếm được kha khá tiền của mình thì Uyển Nghi bị Hàn Phong kéo về nhà.Anh đóng sầm cửa lại lạnh mặt cảnh cáo :

- Muốn ở nơi đây thì tốt nhất hãy an phận một chút.Cô dám làm gì tổn hại Sinh Nhi tôi sẽ khiến cô chết không toàn thây.

Uyển Nghi tức giận hét lên :

- Lúc nào cũng Sinh Nhi, Sinh Nhi.Anh ngon giết tôi xem , giết cả con của chúng ta đi này.

Hàn Phong cười nhạt :

- Cô đừng tưởng mình thông minh một tay che trời.Tôi thừa biết đứa bé trong bụng cô là con của ai nhưng cô vẫn còn giá trị lợi dụng.Vì vậy tốt nhất là bây giờ nên ngoan ngoãn ở trong đây đi.,

Nói xong anh đóng cửa bước đi không hề quay đầu lại.Uyển Nghi ở phía sau mỉm cười ranh mãnh. ‘Muốn lợi dụng tôi sao ? Nằm mơ đi’.



Hàn Tuyết động đậy mi mắt chậm rãi mở ra.Thứ đầu tiên chạm vào đôi mắt của cô là khuôn mặt mệt mỏi của Thiếu Hạo.Anh đang nhắm mắt lại nghĩ ngơi.Hàn Tuyết đau lòng đưa tay ra nhẹ nhàng xoa bầu mắt thâm đen của Thiếu Hạo.Có lẽ anh đã lâu rồi không có ngủ.Nhận thấy tiếng động ,Thiếu Hạo bừng tỉnh vội vàng nắm lấy bàn tay Hàn Tuyết:

- Em có khỏe không ? Anh đi gọi bác sĩ .

Hàn Tuyết nắm lấy bàn tay Thiếu Hạo kéo trở về.Cô mỉm cười ngọt ngào trấn an :

- Em không sao mà? Ở lại đây với em.Đừng đi đâu hết.

Thiếu Hạo ngắm nhìn khuôn mặt trắng bệch thiếu sức sống của Hàn Tuyết , một nỗi đau xót , hối hận dâng trào trong lòng.Anh gục mặt vào hõm cổ của Hàn Tuyết khàn giọng nói :

Bảo bối , anh thật đáng chết mà.Nếu anh không chủ quan em sẽ khỏe mạnh mà không phải nằm trong phòng hồi sức như thế này.

Hàn Tuyết vòng tay ôm cổ Thiếu Hạo nỉ non :

- Không phải lỗi tại anh , không phải tại anh mà.Đừng như thế được không ? Em sẽ giận đấy.Em sống dai lắm.bây giờ trúng thêm một viên đạn nữa cũng chẳng sao hết.



Thiếu Hạo kích động siết tay ôm chặt Hàn Tuyết.Cô cảm nhận nơi cổ của mình có thứ gì đó rơi xuống lành lạnh.Hàn Tuyết ngẩng đầu dậy hỏi :

- Thiếu Hạo , anh làm sao vậy ? Này , Thiếu Hạo .

- Bảo bối à , sau này cấm em không được nói những lời đó nữa nghe không ? Dọa chết anh một lần là đủ rồi.Lúc đó , nhìn thấy em ngất , máu cứ không ngừng tuôn ra.Thật sự dọa anh tim muốn ngừng đập.Từ nhỏ đến lớn anh chưa bao giờ nếm trải qua cảm giác thống khổ như vậy cả.Anh thật sự rất sợ , rất sợ em sẽ bỏ anh mà đi.



Hàn Tuyết đau lòng đưa tay vuốt mái tóc bóng mượt của Thiếu Hạo nức nở khóc.Cô không ngờ một người cao cao tại thượng như anh lại tỏ ra yếu đuối bất lực.Tự thừa nhận nỗi sợ hãi của mình trước mặt cô lại còn rơi nước mắt nữa chứ.Được một nam nhân yêu thương mình như vậy , Hàn Tuyết đã cảm thấy thật mãn nguyện rồi.Thiếu Hạo bỗng nhiên ngẩng đầu dậy , Bàn tay to lớn nắm giữ khuôn mặt thanh lệ của Hàn Tuyết mỉm cười gian tà :

- Em làm anh lo sợ như vậy thì bây giờ em phải bù đắp lại tổn thất tinh thần trong 3 ngày nay mới được

Hàn Tuyết vẻ mặt mờ mịt hỏi lại :



- Bù đắp gì cơ ?

Thiếu Hạo mỉm cười gian trá :

- Em nói xem

Hàn Tuyết đỏ mặt gắt lên :

- Anh không được ăn hiếp người bị thương.Đồ sắc lang.

Thiếu Hạo nhanh nhẹn áp lên người Hàn Tuyết cúi đầu hôn lên đôi môi căng mọng của cô thì thầm :

- Anh chính là đại sắc lang đấy.Thì sao nào ?

Hàn Tuyết bật cười dụi đầu lên bờ ngực rắn chắc , hoàn mỹ của Thiếu Hạo :

- Đừng nháo nữa.Có khách đến kìa.

Thiếu Hạo ngẩng đầu lên hỏi :

- Có cần anh ra ngoài không ?

Hàn Tuyết lắc đầu :

- Không.Em muốn anh ở đây với em.

Thiếu Hạo cưng chiều xoa đầu Hàn Tuyết cúi xuống hôn nhẹ lên trán của cô rồi bước ra ngoài mở cửa.giọng nói lạnh như băng tuyết ngàn năm vang lên :



- Vào đi.

Huyết Tinh nắm lấy vai Lăng Tây Y đang bị trói tiến vào đứng trước giường của Hàn Tuyết .Cô ngẩng đầu lên nhìn Huyết Tinh dặn :

- Không cho ai tiến vào đây.

Huyết Tinh nhận lệnh bước ra ngoài đóng cửa lại.Hàn Tuyết ung dung nhìn Lăng Tây Y nói :

- Có chuyện gì không ?

Lăng tây Y ngồi xuống chiếc ghế đối diện chậm rãi trả lời :

- Tôi cần một lời giải thích.Tại sao năm đó chị lại giết mẹ của tôi ?

Hàn Tuyết chăm chú nhìn cô em cùng cha khác mẹ của mình cười cười :

- Không phải cô đã điều tra tường tận mọi chuyện về chúng tôi sao ?

Lăng tây Y lắc đầu cười khổ :



- Tôi vẫn không hiểu tại sao chị lại hận mẹ tôi như thế ? Bà chỉ là yêu thương ba mới đến với ông.Mẹ chị do chết bất ngờ nên bà mới có thể lên làm vợ chính thức.Mẹ tôi đâu có làm gì sai, sao chị nỡ nhẫn tâm giết chết bà ấy , cướp đi hạnh phúc của tôi hả ?

Hàn Tuyết bật cười như đang nghe một câu chuyện vui.Chỉ có bàn tay run run đang nắm chặt áo Thiếu Hạo là tiết lộ cảm xúc trong nội tâm của cô mà thôi.Sau một hồi ổn định cảm xúc, Hàn Tuyết mới lên tiếng :



- Hạnh phúc của cô sao ? Tôi đã cướp đi hạnh phúc của cô vậy thì hạnh phúc của 2 chị em tôi thì bị ai cướp ?Cô nói mẹ mình không đáng chết chứ gì ? Đúng vậy , bà ta không đáng chết một cách nhẹ nhàng như vậy .Tôi còn muốn ngũ mã phanh thây , lăng trì bà ta cho đến chết kìa nhưng cô cũng phải cảm ơn tôi vì còn một chút tính người để bà ta chết một cách thống khoái như thế đấy.



Lăng Tây Y nhắm mắt lại ngẩng đầu lên để cho nước mắt chảy ngược vào trong .Mẹ cô đã gây ra tội lỗi gì khiến Hàn Tuyết thống hận như vậy.Có phải cô sai rồi không ?

- Nếu cô muốn biết thì tôi sẽ nói cho cô nghe về chuyện năm đó.



Lăng Tây Y gật đầu.Hàn Tuyết liền chậm rãi hồi tưởng lại những chuyện hơn 10 năm trước.Cô kể trong nỗi thống khổ giãy dụa khiến Thiếu Hạo cũng đau đớn không kém.Tâm can bảo bối của anh phải trải qua đoạn thời gian sống không bằng chết như vậy càng khiến anh thêm yêu thương , sủng nịnh cô hơn.Thiếu Hạo tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng dung cả cuộc đời của mình bù đắp cho Hàn Tuyết.Để cô có thể cảm nhận được tình yêu thương và sự ấm áp của một gia đình.Họ sẽ có những tiểu thiên sứ ngoan ngoãn.Cả nhà cùng nhau trải qua những ngày tháng hạnh phúc như thần tiên.Thiếu Hạo tự mỉm cười với những dự định trong tương lai của mình.



Lăng Tây Y sau khi nghe rõ đầu đuôi câu chuyện , cô thống khổ nghẹn ngào khóc không thành tiếng.Bao lâu nay , cô cứ nghĩ Hàn Tuyết đã cướp đi hạnh phúc của mình nhưng thật không ngờ chính mẹ con cô đã lấy đi sự vui vẻ của người khác.Thế mà lại muốn đi trả thù kẻ bị hại , Lăng Tây Y bỗng dưng cảm thấy hành động bao năm nay của mình thật buồn cười , rất đáng khinh bỉ.Tây Y nhìn Hàn Tuyết mỉm cười :

- Cám ơn chị đã nói ra tất cả.Bây giờ tùy chị xử lí.Tôi không có nửa lời oán trách.



Hàn Tuyết nhìn Thiếu Hạo :

- Anh đỡ em dậy

Thiếu Hạo nhẹ nhàng đỡ Hàn Tuyết đứng lên.Cô bước từng bước khó nhọc đến bên cạnh ghế mà Lăng Tây Y đang ngồi tự tay cởi trói cho cô ta :

- Chuyện đã qua không cần nhớ lại.Hãy đi đến nơi nào đó thật xa và quên hết mọi chuyện nơi đây.Tôi và cô đều có chung một nỗi đau nhưng xem ra tôi may mắn hơn cô vì đã tìm được hạnh phúc riêng cho mình _Nói đến đây , Hàn Tuyết quay lại nhìn Thiếu Hạo một cách thâm tình _Và bây giờ tôi chúc phúc cho cô , Tây Y à.

Lăng Tây Y đứng dậy mỉm cười nhìn Hàn Tuyết :

- Cám ơn chị , Hàn Tuyết.Tạm biệt.

Cô bước ra cửa sau đó quay đầu lại nhìn Hàn Tuyết và Thiếu Hạo lần cuối cùng nghẹn ngào :

- Chúc hai người hạnh phúc.Thật xin lỗi , xin lỗi..

Giọng cô nhẹ nhàng như một cơn gió và biến mất trong không trung.Hàn Tuyết giương mắt nhìn theo bóng dáng của Lăng Tây Y cho đến khi biến mất rồi thở dài một hơi.Thiếu hạo đỡ cô trở lại giường nằm rồi hỏi :

- Em luyến tiếc sao ?



Hàn tuyết nhẹ gật đầu :

- Em muốn có một người em như vậy nhưng rất tiếc không có duyên phận.Mong rằng cô ấy sẽ hạnh phúc.

Thiếu Hạo sủng nịnh gật đầu :

- Chắc chắn rồi.Bây giờ thì ngoan , ngủ đi.Anh sẽ ngồi đây với em.



Hàn Tuyết mỉm cười yên tâm chìm vào giấc ngủ.Tay vẫn nắm chặt lấy tay của Thiếu Hạo không buông.Anh ngồi bên cạnh say mê ngắm dung nhan người yêu của mình.Môi tự giác nở ra một nụ cười hạnh phúc.



END CHƯƠNG 26

CHƯƠNG XXVII: KẾT THÚC



5 NĂM SAU :



Hôn lễ giữa tổng tài tập đoàn Ngạo Thiên và con gái Nghiêm Minh Triệt diễn ra vô cùng hoành tráng.Khách mời lên đến 1500 người ,trong đó tất cả đều là những người có tiếng tăm trên thế giới.Hôn lễ thế kỷ này được truyền đi khách nơi trên thế giới xứng với danh phận của cô dâu và chú rể

Khắp nơi được bao phủ bởi hoa hồng và tulip.Các con đường trong lễ trường đều được trải thảm Milan cao cấp.Trong sự náo nhiệt lạ thường đó , Hàn Tuyết ung dung ngồi vắt vẻo trên xà nhà nhìn xuống đống áo cưới có trị giá liên thành phía dưới không khỏi lắc đầu ngao ngán.Thiếu Hạo đẩy cửa phòng bước vào nhăn mặt lên tiếng :

- Bảo bối , em còn không xuống đây thì trễ giờ mất.Ngoan , xuống đây chuẩn bị ra tiếp khách nào.

Hàn Tuyết bĩu môi :

- Không xuống ,anh bày ra thì tự anh mặc mà đi tiếp khách ấy.Em không cần vác mấy thứ nặng trịch ấy vào người đâu .

Thiếu Hạo dở khóc dở cười dỗ dành :



- Ngoan , hôm nay là hôn lễ của chúng ta .Em không định để anh mất mặt đi ra ngoài mà không có tân nương chứ.Các baba của anh đang ở ngoài chờ uống chén trà của con dâu kìa.

- Em không thích.Đã bảo anh làm đơn giản thôi.Cứ thích khua chiêng khua trống.Bây giờ tự mình đi mà giải quyết.Em ngủ đây.



Thiếu Hạo bày ra vẻ mặt vô cùng ủy khuất ai oán nói :

- Anh chỉ muốn tuyên bố với cả thế giới rằng anh có thể lấy một người vợ xinh đẹp , tuyệt vời như thế nào thôi mà.Em không định để chồng của mình phải mất mặt chứ.Ngoan , xuống đây đi được không ?

Thấy vẻ mặt tội nghiệp của Thiếu Hạo , Hàn Tuyết đành thỏa hiệp nhảy phóc xuống đất ôm cổ Thiếu Hạo làm nũng :



- Em ra ngoài với anh nhưng không được bắt em đem đống vải nặng trịch ấy vào người nhé.

Thiếu Hạo nhìn cô nhẹ nhàng lên tiếng:

- Nhìn anh nào .

- Sao ?

- Thấy anh thế nào ?

Hàn Tuyết bây giờ mới chăm chú nhìn ông chồng tương lai của mình.Hôm nay anh mặc đồ chú rể , áo khoác đuôi tôm , thêm chiếc nơ thắt ngay ngắn ở cổ áo cùng mái tóc màu nâu được đánh rối một cách nghệ thuật bởi nhà tạo mẫu hang đầu thế giới.Vừa mang nét lãng tử lại rất nam tính.Qủa thật suất đến ngây người.Hàn Tuyết đành gật đầu nói thật :



- Chồng em hôm nay thật sự rất đẹp trai nha.Giống như hoàng tử vậy.

Anh bật cười ôm lấy thắt lưng của cô nói :

- Vậy thì bây giờ anh muốn công chúa của mình cũng thật xinh đẹp.

Vừa nói anh vừa đưa tay thoát chiếc váy trắng mà cô đang mặc trên người xuống sau đó tự mình mặc váy cưới màu thiên thanh cho cô.Tự tay đeo găng tay , mang giày tất cả xong xuôi Thiếu Hạo mới ra ngoài gọi nhà tạo mẫu tóc cùng chuyên gia trang điểm vào giúp vợ của anh trở thành một tiên nữ xinh đẹp nhất thế gian này.Thiếu Hạo lặng yên ngắm nhìn Hàn Tuyết mà nghe trong lòng niềm hạnh phúc đang dâng trào.Chỉ ít phút nữa thôi Hàn Tuyết sẽ chính thức trở thành người phụ nữ của anh , chỉ anh mới có thể ở bên cạnh quan tâm , chăm sóc cho cô suốt đời mà thôi.



Hồi tưởng lại đoạn thời gian 5 năm qua , Thiếu Hạo phải hao tốn bao nhiêu tâm sức mới có thể khiến cô đáp ứng lời cầu hôn của anh.Sau khi mọi chuyện được giải quyết , Hàn Tuyết dần dần thay đổi trở về bản chất thật của mình , cô trở nên ngày càng hoạt bát , vui vẻ .Thiếu Hạo lại càng ngày càng yêu cô nhiều hơn.Anh chuyển ra ngoài thành lập tập đoàn điện tử-viễn thông Ngạo Thiên đứng trong top 10 công ty hàng đầu thế giới.

chau pha huynh: Còn tổ chức CEO_LEADER Thiếu Hạo giao lại cho Phương thế Gia chủ trì đại cuộc.Chỉ khi nào có việc quan trọng anh mới nhúng tay vào.Về cái phần kinh doanh chính là tài năng thiên phú của Thiếu Hạo vì vậy chỉ trong 3 năm anh được tờ báo chí uy tín NEW YORK TIME bình chọn là thiên vương trong nghành viễn thông.Cộng thêm tuổi trẻ tài cao , vẻ đẹp xuất chúng đến mức ma mị.Thiếu Hạo là niềm mơ ước của tất cả thiếu nữ trên thế giới nhưng cũng chỉ là ước mơ mà thôi.



Vì ngay từ đầu Thiếu Hạo đã xách Hàn Tuyết đi ra tuyên bố với giới truyền thông rằng cô là vị hôn thê của anh khiến Hàn Tuyết dỗi hết một tuần làm anh tay chân luống cuống , suốt ngày ở nhà dỗ dành cô.Nhớ lại đoạn thời gian hạnh phúc đó khiến anh mỉm cười vui vẻ

- Thiếu Tổng , Thiếu Tổng



Thiếu Hạo giật mình quay lại.Anh bỗng dưng sững người.Ánh mắt hiện lên vẻ kinh diễm khi nhìn thấy Hàn Tuyết.Thiếu Hạo từng bước chậm rãi đến bên cô , anh cứ nhìn chăm chăm vào người Hàn Tuyết , cứ sợ mình bỏ lỡ một giây cô sẽ biến mất không còn bóng dáng.Hai vị chuyên viên trang điểm và tạo mẫu tóc thức thời tự động bước ra ngoài đóng cửa .Thiếu Hạo nắm lấy bàn tay của Hàn Tuyết đưa lên môi hôn nhẹ thâm tình nói :

- Bảo bối à , hôm nay em thật sự vô cùng xinh đẹp.

Hàn Tuyết đỏ mặt gắt :



- Miệng lưỡi lúc nào cũng ngọt như vậy.Em nghe phát ngấy rồi đây này.Buồn nôn



Thiếu Hạo bày ra vẻ mặt ủy khuất của một tiểu tức phụ ca thán :

- Vợ à , Anh hảo thương tâm nha.

- Mặc kệ anh

Nói xong cô nắm lấy váy chạy ra ngoài sau đó quay lại làm mặt quỷ với anh.Thiếu Hạo đành phải nhanh chóng đuổi theo ôm cô lại ái muội thổi khí vào lỗ tai của Hàn Tuyết dặn dò :

- Vợ ngoan , ở trong đây chờ sư phụ vào nhé.Anh đi ra ngoài trước đây.



Trước khi đi anh còn hôn nhẹ lên trán Hàn Tuyết lưu luyến không muốn rời.Thiếu Hạo vừa rời khỏi lập tức âm thanh trêu chọc của Thái Sinh vang lên :

- Buồn nôn quá đi.Hai người làm cho những người độc thân như tụi mình hảo thương tâm nha.

Ngữ Yên gật đầu đồng tình :

- Mình cũng muốn tìm một người mà gả đi cho rồi đó.

Hàn Tuyết đả kích lại :



- Vậy ư ? Quay lại nhìn anh chàng đang ngóng trông bạn từng giờ phía sau kìa.Còn muốn đi đâu cho xa xôi.Hay định có vài đứa rồi cưới cũng chưa muộn.

Ngữ Yên thẹn thùng đỏ mặt đành ai oán liếc mắt về cái tên đang đứng phía sau của mình.Kim Hyun Joong đành bước đến ôm cô vào lòng nhìn Hàn Tuyết trách móc :

- Nha , sao dáng chọc vợ yêu của anh vậy ? Tiểu Tuyết thật sự là đáng đánh nha.Nếu cô ấy tức giận sau này con của tụi anh sinh ra suốt ngày mặt sẽ nhăn nhó đấy.



Hàn Tuyết bật cười :

- Được rồi.Em không chọc hai người nữa.

Hàn Doanh bước lên nắm lấy bàn tay Hàn Tuyết mỉm cười dặn dò :

-Tiểu Tuyết , sau này em nhất định phải hạnh phúc nha.Nhìn thấy em có thể vui vẻ như ngày hôm nay chị thật sự cảm thấy vô cùng vui mừng.

Có lẽ mẹ ở trên trời cũng đang mỉm cười với chúng ta.Sau này tốt nhất hai đứa nên rời khỏi đây tìm một vùng trời dành cho riêng mình.Đừng nên nhúng tay vào những thị phi trong xã hội nữa.

Hàn Tuyết ôm lấy Hàn Doanh nhẹ mỉm cười :

- Em biết rồi.Cám ơn chị.



Vừa lúc đó Airi mặc lễ phục phụ dâu bước vào :

- Vũ Cơ , chuẩn bị xong chưa ?

Hàn Tuyết gật gật đầu hướng cô mỉm cười.Hôm nay Ngữ Yên thì mang thai , Thái Sinh thì đã kết hôn cùng Hàn Phong ,Hàn Doanh cũng đã có đôi có cặp với Bác sĩ Nguyên Bảo, Yên Chi thì còn nhỏ nên công việc phụ dâu đành phải giao cho chuyên gia hóa trang nổi tiếng xinh đẹp Airi đảm nhiệm.Mà lại khéo may mắn là Thiếu Hạo lại nhờ Phương Thế Gia làm phụ rể.Đúng là ông trời khéo sắp đặt.



Có lẽ sau hôn lễ của hai người xong sẽ có thêm một chuyện vui nữa.Dù cho có là oan gia thế nào đi chăng nữa nhưng nhìn Airi và Thế Gia đấu võ mồm thật sự rất đáng thưởng thức.Vừa lúc đó cửa phòng bật mở.Nghiêm Minh Triệt bước vào hướng về phía Hàn Tuyết tươi cười hiền từ hỏi :

- Con chuẩn bị xong chưa ? Tới giờ làm lễ rồi.



Hàn Tuyết mỉm cười ngọt ngào gật đầu.Cô đưa tay về phía Nghiêm Minh Triệt . là sư phụ cũng là cha nuôi của cô cùng tiến ra lễ đài.Môi thủy chung vẫn nở một nụ cười hạnh phúc.Cặp đôi Thiếu Hạo + Hàn Tuyết xuất hiện cùng nhau khiến mọi người hít một ngụm khí lạnh.Hai vợ chồng họ đúng là yêu nghiệt , xinh đẹp đến mức làm người khác phải nghẹt thở cùng tự ti.Nhìn họ như một đôi tiên đồng ngọc nữ khiến mọi người ai cũng hâm mộ.

Trước sự chứng kiến của chúa cùng những lời chúc phúc của bạn bè , Thiếu Hạo cùng Hàn Tuyết trao nhẫn cưới cho nhau sau đó là một màn hôn môi thật ngọt ngào khiến người khác phát ghen tị.Hàn Tuyết ngượng ngùng đẩy Thiếu Hạo ra sau khi màn hôn hai người diễn ra quá lâu.Cô bỏ qua ánh mắt ủy khuất của anh tiến đến trước lễ đường cầm trong tay bó hoa hồng thật đẹp nhìn khắp một lượt những vị bạn hữu dưới đài.Người được nhận sự hạnh phúc tiếp theo của cô là ai đây.



Thật là mong chờ quá.Hàn Tuyết nhắm mắt lại nở một nụ cười tung bó hoa lên không trung.Trong lòng cô thầm cầu nguyện cho người đó là…Bó hoa trên không trung tạo một đường Parapol tuyệt đẹp sau đó nhẹ nhàng đáp vào lòng của Lăng Tây Y.Hàn Tuyết mở mắt ra mỉm cười thật mãn nguyện.Cô xoay người về phía Thiếu Hạo không quên nháy mắt với Tây Y. ‘Mong em tìm thấy được hạnh phúc , Tây Y à’.



Lăng Tây Y ôm bó hoa hồng trong lòng mà tâm cảm thấy ấm áp , tình thân khiến họ như có sự tương liên với nhau.Có lẽ sau Hàn Tuyết ,cô là người tiếp theo tìm được hạnh phúc của chính mình.



5 NĂM SAU :



- Woa , nơi này thật là đẹp nha.

Hai đứa bé khoảng năm tuổi nhìn thấy khung cảnh trước mắt hưng phấn chạy nhảy khắp nơi.Theo sau là những thành viên trong tổ chức CEO_LEADER.Ngữ Yên nhìn chồng mình oán giận :

- Anh thật sự rất là đáng chết nha.Sao lại tặng căn biệt thự cho vợ chồng Vũ Cơ ở một nơi xa tít như thế này hả?Làm em mệt muốn chết.



Kim Hyun Joong cười cười trước sự trách cứ của lão bà. mắt vẫn chăm chú nhìn đường đi.Đôi tay thì vòng qua eo của Ngữ Yên đề phòng bất trắc vì đường lát sỏi hơi khó đi.Bên cạnh là Thái Sinh , Hàn Phong , Thế Gia,Ngự Hàn , Hạo Dân , Airi , Yên Chi và cả Lăng Tây Y nữa.Họ cùng nhau đến thăm vợ chồng Hàn Tuyết vì sau khi đám cưới xong.hai người kia lại chơi trò ‘quy ẩn giang hồ’ chuyển đến căn biệt thự tại đảo Jeju của Hàn Quốc để sống cuộc sống uyên ương của chính mình.CEO_LEADER thì giao lại cho Thái Sinh cùng chồng của cô là Hàn Phong.Riêng công ty Ngạo Thiên , Thiếu Hạo vẫn giữ chức tổng tài nhưng mọi việc giao lại cho Thế Gia và lão bà Airi của mình phụ trách giùm.Còn chính mình lại ở nơi thiên đường này hưởng thụ cuộc sống nhàn nhã như tiên.Thế là bọn họ uất ức quyết định phải kéo nhau đến hỏi tội hai vợ chồng Hàn Tuyết mới được.



Hai đứa bé chạy trước bỗng nhiên dừng chân quay về phía cha mẹ của mình kêu lên :

- Ba ơi , ở đây có nhiều quýt chin thật đấy.

Kim Hyun Joong cùng Phương Thế Gia hai người đồng thời bước lại ôm lấy con của mình giải thích :

- Vườn quýt nhà chú Hạo đấy.Ngoan , đừng chạy lung tung.

Hai đứa bé ngoan ngoãn gật đầu sau đó ngồi yên trên tay ba của mình.Thái Sinh níu lấy tay Ngữ Yên chỉ về phía trước.



Môi bất giác nở một nụ cười vui vẻ.Mọi người cũng cùng nhau hướng về phía trước.Nơi đó có căn biệt thự màu trắng thật sang trọng.Xung quanh là các loại hoa tuyệt đẹp tạo thành một bức tranh có màu sắc vô cùng hài hòa.Màu tím oải hương , màu vàng của hoa cải , màu đỏ hoa hồng và màu trắng của phù dung.

Xung quanh có vài cây phong linh đung đưa trong gió.Bao lấy khu vườn hoa ấy là những cây quýt sau trĩu quả.Trên chiếc xích đu màu trắng trước nhà , Hàn Tuyết vui vẻ cười đùa cùng chồng của mình.Thiếu Hạo đứng phía sau ôm lấy cô thì thầm điều gì đó khiến cho Hàn Tuyết trên mặt ửng đỏ.



Tay cô vuốt ve chú Hamtes hết sức dễ thương(Pé Hamtes này thì chắc teen mình ai cũng biết nhỉ ? Mình cũng muốn có một con nhưng chưa có điều kiện để nuôi.huhu).Khung cảnh thật ngọt ngào và lãng mạn khiến mọi người ở ngoài cứ đứng ngắm mà quên bước vào.Trong đầu họ bắt đầu hình thành một dự định mới.Thiếu Hạo kề sát tai Hàn Tuyết nhỏ giọng thầm thì :



- Hình như ‘hảo tỷ muội’của em đến trễ thì phải.Có hay không…

Hàn Tuyết đỏ mặt nhưng lại ngẫm nghĩ hồi lâu rồi gật đầu :

- Muộn 10 hôm rồi.Em cũng không biết nữa.

Thiếu Hạo kích động vui mừng nói :

- Vợ à, Ngày mai chúng ta đi bác sĩ kiểm tra nhé.



Hàn Tuyết cũng mỉm cười gật đầu.Đôi mắt cô đảo quanh phát hiện ra các bạn của mình đang đứng bên ngoài.Cô vội đứng dậy kéo tay Thiếu Hạo :

- Anh , Mọi người đến kìa

Thiếu Hạo cũng ngước mắt lên nhìn sau đó đi ra cười hỏi :

- Tại sao mọi người không vào nhà mà đứng đây.

Yên Chi lém lỉnh trả lời :

- Tụi em không muốn làm kỳ đà cản mũi đâu



Hiện giờ cô có thể xem Thiếu Hạo như anh trai của mình.Vì khi Thiếu Hạo kết hôn với đại tỷ Vũ Cơ , anh đã bỏ đi khuôn mặt lạnh như băng của mình để hòa đồng cùng mọi người.Không còn là một hoàng tử lạnh lùng cao cao tại thượng mà mọi người đều phải sợ.Hàn Tuyết cũng bước ra mỉm cười :

- Mọi người vào nhà rồi chúng ta nói chuyện nhé.

Sau khi vào phòng khách , thái Sinh liền ôm chầm lấy Hàn Tuyết :

- Nhớ bạn quá đi nha.Tiểu Cơ thật quá đáng.Hai năm nay không chịu trở về thăm tụi mình lần nào cả.

Thiếu Hạo bước đến kéo Thái Sinh ra nghiêm mặt dạy dỗ :

- Không được ôm vợ yêu của anh như thế.Thích thì về mà ôm chồng của em kìa.

Thái Sinh bĩu môi :



- Tình trạng buồn nôn của Hạo ca ngày càng gia tăng nha.

Hàn Tuyết cười tươi nhìn về hai đứa bé gọi :

- Lại đây với dì nào .Tiểu Nguyệt, tiểu Hiên

Cô bé Đình NGuyệt 3 tuổi cực xinh xắn nhìn Hàn Tuyết ngập ngừng không dám bước đến.Airi đành phải cổ vũ :

- Bảo bối ngoan , dì Tuyết là bạn của mẹ.Con lại chào đi.

Cô bé con nghe thấy mẹ mình nói như thế thì chầm chậm tiến lại gần Hàn Tuyết mỉm cười ngọt ngào gọi :



- Dì.

Hàn tuyết bật cười ôm lấy cô bé hôn vào đôi má bầu bĩnh trắng noãn của cô :

- Ngoan quá.

Ngữ Yên lên tiếng góp vui :

- Đấy là con dâu tương lai của mình nhé.Không ai được dành đâu đấy.

Thiếu Hạo cúi xuống xoa đầu thằng bé 5 tuổi con của Ngữ Yên và Kim Hyun Joong bật cười :

- Thật không ngờ Tiểu Hiên mới 5 tuổi lại có vị hôn thê rồi nha.Còn sớm hơn cả chú Hạo nữa.



Mọi người bật cười vui vẻ.Bữa tối nhanh chóng được dọn ra.Căn nhà bởi vì đầy ắp tiếng cười nói nên trở nên náo nhiệt và ấm áp hơn rất nhiều.Hàn Tuyết và thiếu Hạo ngồi tựa vào nhau nghe mọi người kể mọi chuyện ở nhà trong suốt hai năm qua (cái này giải thích thêm là hai anh chị này lâu lâu vẫn trở về cố hương thăm mọi người.Và chuyến đi gần nhất là lúc hai năm về trước nhé.Chứ không phải là đi bụi 5 năm k về).Vượt qua mọi sóng gió ,gia đình Thái Sinh cùng Vương Hàn Phong đã êm đềm , hạnh phúc trở lại.



Hơn nữa nhờ vào sự giúp sức của mọi người , cuối cùng Hàn Phong cũng tìm ra bác sĩ Lương Thế Minh phẫu thuật di chứng sau vết thương mà Thái Sinh gây ra vào 10 năm trước.Cô hiện tại đang có thai được 1 tháng.Ngữ Yên và Kim Hyun Joong thì khỏi phải nhắc.Hai vợ chồng đi đâu cũng có nhau không thua kém Hàn Tuyết và thiếu Hạo là bao.Hai vợ chồng họ cũng đã trở thành hình tượng mẫu mực trong giới showbiz của Châu Á.Người người ngưỡng mộ , ai cũng mong có được một gia đình hạnh phúc như của Ngữ Yên và Hyun Joong



Còn về đôi oan gia Phương Thế Gia và Airi hiện giờ cũng rất hạnh phúc.Thế Gia thì sủng lão bà vô cùng nhưng anh đau đầu nhất là lúc nào cô cũng ẩn ẩn hiện hiện , thật là khó nắm bắt nha.Nếu mà làm cho Airi giận bỏ đi thì Thế Gia lại mất khoảng thời gian khá dài bù đầu bù cổ đi tìm lão bà vì cô hóa trang thành người khác rất khó phát hiện ra.Tiếp theo chắc chắn mọi người phải kéo nhau tham dự hôn lễ của tiểu quỷ Yên Chi cùng anh chàng hào hoa Cổ Ngự Hàn rồi.Hai anh chị này sẽ lại là một cặp đôi tiên đồng ngọc nữ trong nghành giải trí.



Riêng Trương Hạo Dân , anh cũng đã chết tâm với Thái Sinh, hiện giờ đang quen biết với một tiểu thư hiền dịu được mọi người vô cùng yêu quý.Tin rằng không bao lâu nữa mọi người sẽ được uống rượu mừng của Hạo Dân.Lăng Tây Y cũng đã tìm được hạnh phúc của riêng mình nhưng còn anh chàng trong vòng bí mật kia thì phải chờ mọi người dần dần khám phá.Hàn Doanh cùng bác sĩ Nguyên Bảo hiện tại đang mở một bệnh viện tư nên không có thời gian đến thăm Hàn Tuyết nhưng hai chị em cô vẫn giữ liên lạc thường xuyên , tình cảm vô cùng tốt đẹp.



Không bao lâu sau , mọi người lại trở lại thăm hai vợ chồng Hàn Tuyết nhưng lần này không đơn giản như vậy.Họ bắt đầu mua đất xây dựng các căn biệt thự xung quanh nhà Thiếu Hạo và Hàn Tuyết.Mọi người quyết định đi ẩn cư sống một cuộc sống vô ưu vô lo , có thể ở cạnh nhau cùng chia sẻ hạnh phúc.Họ sẽ sinh ra những tiểu bảo bối .Sau này mọi người kết thành thông gia.Thân lại càng thêm thân nhưng đấy là chuyện rất lâu sau này .Họ sẽ kể lại cho con về chuyện tình đẹp đẽ trong tổ chức CEO_LEADER và chúng sẽ tiếp tục viết nên những câu chuyện ngọt ngào hơn cả ba mẹ của mình.



THE END ^^
Truyện teen Học viện hoàng gia
Powered by XtGem
Copyright © 2018 15Giay.Xtgem.Com