Chap 17: Lần đầu tiên
Sáng hum sau, Kiệt vì lo cho Mi nên đã có mặt rất sớm tại cổng nhà Mi.
_King koong! king koong!
Người ra mở cổng không phải là người làm mà là ba của Mi. Thấy thằng con rể tương lại sáng sớm đã đến nhà chơi, ông thấy rất ngạc nhiên. Nhưng rùi ông lại cười hài lòng vì có 1 thằng con trai, tức cũng là con rể tương lại của ông, đã hi sinh giấc ngủ sáng sớm đã tới thăm con gái mình. Nụ cười hài lòng vẫn đang ngự trên khuôn mặt ông.
_Sao con đến sớm vậy?
_Dạ! con lo cho Mi nên đến sớm xem cô ấy thế nào. Dù sao thì con gái của bác cũng sắp là vợ của con, không quan tâm lại mang tiếng bạc tình. hihi!! - Kiệt Vừa nói vừa gãi đầu như thằng học sinh trả lời cô giáo, mặt ngượng ngùng e thẹn.
_Được rùi, vào trong đi con. Mi nó cũng đỡ rùi, đêm người không còn nóng nữa, nhiệt độ trong người nó trở lại bình thường rùi. - Ông vừa nói vừa đóng cổng lại.
_Dạ, vậy thì may rùi. Con xin phép được lên thăm Mi - Người hơi cúi, mắt long lanh nhìn ba Mi.
_UKm. Con lên đi.
Lên đến cửa phòng Kiệt lại bắt đầu công việc tế nhị khi vào phòng người khác.
_Cộ cộc cộc!!!!!!!!!
Cũng như hum qua, cô không ra mở cửa, Kiệt đoán cô nhóc chưa tỉnh, liều 1 phen mở cửa vào khi chưa có sự cho phép của chủ phòng. Đi nhanh đến chiếc giường đặc biệt của cô nhóc, không thấy Mi đâu, bắt đầu đừ mắt qua nhiều hướng vẫn không thấy bóng dáng của 1 người con gái đâu. Trên đầu Kiệt bỗng hiện ra 1 chiếc đen bật sáng trưng_Tinh!!!!!!!!!!!!!!!! Ngồi xuống chiếc ghế, chiếc ghế lại bắt đầu công việc của mình, đưa con người điển trai này tới nơi nó phải đưa đến. Đặt chân lên căn phòng bí mật, Kiệt nghe thấy có tiếng nhạc phát ra, đó là tiếng nhạc quen thuộc, hình như Kiệt đã từng nghe 1 lần rùi. Hoá ra là tiếng nhạc mà anh đã được nghe và được xem người nhảy theo tiếng nhạc đó vào hum anh đã thi tuyển vào trường anh đang học. Mở hé cửa phòng, ghé 2 con mắt vào trong bắt gặp 1 cô gái mặc 1 chiếc quần sooc, 1 chiếc áo bó ngắn đến ngang lưng, mái tóc xoã dài trông rất nữ tính. Đang nhảy theo từng tiếng nhạc. Kiệt nghĩ thầm:
_Con heo hậu đậu này nhảy gì mà đẹp thế, lần này nhảy đẹp hơn lần trước lại còn nữ tính dịu dàng nữa chứ. khiến chi người ta không rời khỏi mắt.
Thực sự Mi nhảy rất đẹp, rất đỉnh, cô nhóc nhảy rất nhiệt tình, say mê. khi cô nhảy thì trong mắt cô chỉ còn hiện lên những đọng tác, trong tai cô chỉ còn tiếng nhạc đang nhảy từng nốt, tưng nốt. Kết thúc bài nhảy, cô trở lại với hiện tại, ngước mắt lên chiếc gương to trong phòng, cô thấy 1 tên con trai đang ghé đầu vào nhìn trộm cô nhảy. Bực bội quát;
_LÃ MINH KIỆT!!!!!!!!!!!!!!!!!! anh vào đây cho tôi.
_Làm gì mà quát to thế -Kiệt cú rú bước vào trong phòng. _Ai cho anh nhìn trộm tôi nhảy?
_Tôi...tôi.... bán - cầu não bên trái của Kiệt đang lùng xục mọi ngõ ngách tìm ra 1 câu trả lời thật ăn ý với hành động mình vừa làm
_Tôi đên thăm cô, thấy cô không sao, lại con nhảy nhót nhiệt tình, không lỡ phá đáng lúc cô đang nhảy nên tôi đứng ngoài xem.hì!
_Tôi không sao nữa rùi. anh về đi - Mi hất tay Bỉu Kiệt về.
Không biết nói gì, lạnh băng bước ra ngoài đầu không ngoảnh lại, trong lòng lại đang rất buồn. Đang ngồi đọc báo, thấy mặt Kiệt hiện lên 2 chữ thất vọng, ba Mi gọi lạ hỏi:
_Mặt con sao buồn thế?
_Dạ không có gì.
_Con chưa ăn sáng phải không? Ngồi ăn cùng gia đình ta đi - đặt tờ bào xuống bàn ông nói.
_Dạ. Vậy con xin phép được ở lại dùng bữa sáng với gia đình.
_Gọi Mi xuống nhà dùng bữa, quản gia Ngô. - ba Mi mặt cười ra lệnh cho quản gia.
Mi bước xuống nhà mặt hớn hở, thấy Kiệt dã ngồi ở đó, tiếng cười vụt tắt. Giọng lại lanh lảnh.
_Tôi bỉu anh về, sao anh còn ở đây?
_Tôi muốn ở lại dùng bữa với bố vợ tương lai không được hay sao?
_Ai là bố vợ của anh?- Mi mặt vênh lên nói.
Ông La ngồi đó, không chịu được tiếng ồn, ông nói 1 câu xanh rờn.
_Là ba. ba là bố vợ tương lại của Kiệt,là bố vợ của người chồng tương lai con.
Mi mở to mắt, tưởng ba đứng ra bênh cô nhưng không những không bênh lại con giúp cái người mà ông gọi là con rể nữa chứ. Kiệt thì cười đắc chí, trông cái mặt hắn lúc này thật ghét. Mi ném đôi mắt tình tứ cho Kiệt mà sao Kiệt lại thấy rợn rợn.
_Không phải con đang cần 1 người trở con tới nhà La sao? Có rùi đấy.
_Dạ. nhưng không phải tên này.
_Tên này là ai? Nó là chồng sắp cưới của con đấy. Gọi anh. Chồng đưa vợ đi là đúng với quy tắc từ xưa đến nay đã có.
_Nhưng.......
_Không nhưng nhị gì hết. ăn nhanh lên còn đi.
_Dạ! -mặt ỉu xìu, cúi xuống ăn lấy ăn để.
Kiệt thì sướng đến mức không ăn nổi, nghĩ thầm;
_He he he, ta đã có bố vợ tương lại bảo hộ rui. Lần đầu tiên cô ăn sáng cùng với tôi thấy khó chịu, nhưng lần sau và còn nhiều lần sau nữa khi ăn sang cùng với tôi, tôi sẽ không làm cho cô thấy khó chịu nữa. Hưởng thụ đi nha. he he he. - nghĩ xong Kiệt ta cũng cắm đầu vào ăn như Mi, Ông La ngẩng đầu lên nhìn cười rùi tiếp tục công việc ăn sáng để bắt đầu cho công việc đích thực. Chap 17: Tiếp.
Cả 3 người đã dùng xong bữa sáng, MI lên thay đồ và cầm theo 1 thứ mà cô không bao giờ quên mang theo bên mình. hí hửng đi xuống cầu thang, trong đầu đang nghĩ _Hí hí hum nay không phải đi học. Cười tít mắt không thèm để ý Bé Mũm đang đứng bên dưới cầu thang vẫy cái đuôi xinh xinh mừng cô nhóc. Đúng là xui cho Bé Mũn mà, vẫn còn nhỏ như thế đã bị người chủ hậu đậu của mình cho bay 1 cú từ nhà ra sân kêu ăng ẳng, còn cô nhóc thì úp mắt dưới cái nền nhà mắt lạnh thầm nguyền rủa cái tính hậu đậu lâu ngay vẫn chưa sửa được. Đứng phắt dậy chạy nhanh ra sân xuýt xoa cho Bé Mũn xin lỗi tới tấp, Mũn nhìn cô chủ của mình bằng con mắt chê trách cái tính muôn thủa, niệng vẫn không thôi kêu ăng ẳng đễ ăn vạ Mi
_Chị Xin lỗi em mà, đừng khóc nữa, chị thương.
_Đúng là cái tật hậu đậu, không biết có gì vui mà cười đến nỗi không thấy đường đi, dẫm phải con chó bậy giờ còn ngồi xin lồi. Biết là làm cho nó đau thì cẩn thận tí đi.- Kiệt nghĩ thầm.
_Thôi để ba dỗ em cho, con mau đi thăm La đi - Ba của Mi giục cô.
_Vâng ạ! chị xin lỗi Mũn nhiều lắm. Ưm nhoa!- Mi nói xong thơm gió Mũn
Nếu con chó mà nói được chắc chắn nó sẽ nói rằng(Lần sau đi thì nhớ để 2 con mắt của chị thực hiên cái công dụng của nó đi nha. Không lại mất công đâm vào tôi lại xin lỗi, đau cả đầu)
Thơm gió xong với Mũn Mi không quên chạy nhanh ra chiếc tủ lạnh, nơi mà Mi thích nhất. Lôi rất nhiều thứ từ trong tủ lạnh cho vào cái ba lô không đáy, cứ như cô định đi picnic nên phải mang nhiều đồ ăn đi vậy. Xong hết công việc mình phải làm, Mi vui vẻ chào ba của mình, ngoan ngoãn leo lên chiếc xe mui trần lần trước cô bị ép vào. Kiệt thì không thôi ngạc nhiên, nhưng vẫn không dám lên tiếng, nếu lên tiếng bây giờ thì không có đi đâu hết, ở nhà. Cả 2 đi đên nhà La, Mi nhảy nhanh xuống đất khi chiếc xe bắt đầu dừng. Chạy nhanh như ma đuổi lên phòng La, Kiệt đí sau lắc đầu nói thầm.
_Hum qua vẫn còn ốm nằm bệt giường hum nay đã chạy nhanh như con heo xổng truồng.
Đi lên đến phòng La, Kiệt thấy Mi cứ đứng im người ở ngoài cửa phòng, mắt trố tròn, thấy lại Kiết chạy nhanh tới xem có chuyện gì thì bắt gặp 1 đôi nam nữ chưa vợ chưa chồng đang ôm nhau say đắm trong 1 căn phòng, trên 1 chiếc giường. Kiệt chỉ cười mà không ngạc nhiên vì người ta yêu nhau ôm nhau là chuyện thường, quay qua nhìn Mi thấy Mi không còn mở mắt tròn xoe nữa, thay vào đó là đôi mắt nâu tinh nghịch, trên môi đang đặt 1 nụ cười nửa miệng. Kiệt thấy nghi nghi, nhíu mày, nói nhẹ vào tai Mi:
_Đi ra lan can ngôi hóng mát xíu nữa vào thăm sau, họ đang mặn nồng không nên phá.
_Không! - Mi không 1 tiếng tinh quái
_E hèm.....!!!!!!!!!! - Đó là tiếng của Mi, vô duyên quá. quay qua nháy mắt với Kiệt.
Nghe thấy tiêng của Mi 2 người 1 nam 1 nữ tự nhiên bỏ nhau ra, 2 má đỏ như trai gấc chín, cúi mặt xuống không biết nói gì. Không để 2 người kia kịp nói, không kịp bình tĩnh Mi chạy nhanh về phía đôi mới ôm nhau đó, hất cái mông vào vai 2 người rùi chên vào giưa 2 người này ngồi. Miệng cô nhóc chu lên rùi cho phát ra tiếng Chụt Chụt CHụt....5 ngón tay của 2 ngón tay chụm lại chúc vào nhau biểu hiện như 2 người đang hun say đắm. _Mày làm cái trò gì thế? - La bậy giờ mới dám lên tiếng.
_Tao có làm gì đâu, tao chỉ thử diễn hộ 2 người tiết mục tiếp theo thui mà. Nếu tao vào muộn tí nữa thì được xem rùi, tiếc quá.
_Con ranh này mày cứ chêu tao đi, rùi có lúc tao sẽ chêu mày thối mũi.
_Tao sẽ chờ đến ngày đó.
Mi vừa nói xong thì có ba bàn tay đang tiếng thẳng về gương mặt xinh xinh của cô nhóc. 1 bàn tay đang véo mũi là của Kiệt, 2 bên má là của Hạo và La cả 3 đều kêu len 1 tiếng.
_VÔ DUYÊN!
Thấy có 3 con người đang bắt nạt cô, cô liền xuất trưởng tài năng diễn xuất tột đỉnh của mình. Cô kêu á 1 tiếng, tay ôm ngực mắt nhắm, mũi không thở. Thấy vậy cả a con người hốt hoảng bỏ tay ra, Kiệt sờ mũi Mi không thấy cô thở tim của 3 người bắt đầu đập mạnh. Chỉ nhân cơ hội đó, Mi chạy thật nhanh về phía cửa lè lưỡi chêu cả 3 _Ha ha ha các mi bị lừa rùi. Cả mặt hầm hầm tiến về phía Mi, đinh đưa tay lên véo má thì Mi thốt lên 1 câu.
_A! La mày khoẻ rùi hả.
_Uk. Mày không thấy sao còn hỏi - La vừa nói vừa đưa tay về phía Mi, chân chậm rãi bước.
_Vậy thì tốt rùi.
_À! - Mi à 1 tiếng thật to, làm cho 3 người đang tiến gần về phía Cô giật nảy mình. Đang khai thác thật nhanh trong não mình 1 ý kiến hay để mình thoát khỏi cái cảnh bị tra tấn.
_Dù sao hum nay chúng ta đều nghỉ học, cũng không có gì nghịch hay là chúng ta đi ra công viên chơi đi,
_Ý kiến hay. - Khuôn mặt của La đang hầm hầm tự nhiên chuyển thành khuôn mặt rạng rỡ
Mi cười khoái chí, La ơi chúng kế chị rùi em ơi, tao còn lạ gì mày, nghe tới ra công viên chơi là mắt mày cứ sáng lên như đèn Pha. Thấy mình đang trong lợi thế Mi thốt lên 1 câu nữa làm cho La Chết ngay tại chỗ.
_Vậy đi chơi nha! Trời đẹp như thế này nếu mà đi đạp vịt thì vui hết xảy.
_Uk -La gật đầu lia lịa
_Vậy chuẩn bị đi - Mi cười lấm loét
_Ờ ha! tao sẽ chẩn bị ngay, mấy ngày hum nay cứ ở nhà chán quá à. phải đi chơi để lấy lại tinh thần.
_Mày cứ tự nhiên, mọi người sẽ đợi -Mi lại xuất 1 trưởng nữa để khẳng định rằng quân địch đã bị đánh bại.
_Cái con heo này cũng thông minh đấy chứ, đúng là đối thủ đáng gờm.Tha cho cô lần này vì sự thông minh của cô-Kiệt nghĩ thầm.
_Vợ mình thích đi chơi vậy sao? Vậy biết rùi nha. Cũng phải cảm ơn Mi, không có cô nhóc thì mình sao biết được sở thích của vợ mình. Cô thì thoát khỏi vụ tra tấn, tôi thì biết được 1 điều hay, 2 bên đều có lợi. -Bây giờ thì là suy nghĩ của Hạo. Ra ngoài phòng khách đợi khoảng 10\\\ thì La đã có mặt vẫn phong cách thường ngày còn Mi thì có hới khác nhưng rất giản dị, không có vẻ con gái nhà giàu.
Vui vẻ cười nói trên chiếc xe mui trần, Kiệt lái, Hạo ngồi bên cạnh còn 2 cô nhóc đỏng đảnh đứng lên ngắm nhìn những ngôi nhà cổ kính trên phố Hà Nội hiền hoà. Quả đúng là đi đến đâu là náo loạn đến đó, đi đến đâu 2 cô nhóc cũng gặp người quen, vẫy tay chào như nữ hoàng đang ngôi trên chiếc ô tô sang trọng vẫy trào những thần dân của mình. 2 chàng trai xấu hổ không biết tìm chỗ nào mà chúi, chỉ biết cúi đầu cười trừ, lẩn tránh những ánh mắt của người đời đang nhìn chằm chằm về chiếc ô tô đang gây láo loạn đường phố. Cứ cái kiểu này thì nơi đã thọ đến mấy nghìn năm cũng sẽ bị 2 cô nhóc phá tạn trong mấy phút.
Chap 18: Tại công viên.
Cuối cùng thì chiếc xe cũng được đỗ tại nhà gửi xe, Kiệt Hạo thoát khỏi cái địa ngục xấu hổ. Để đến được nơi những con vịt trắng đang nổi bồng bềnh trên mặt nước, 4 người này phải đi 1 đoạn khoảng 1km mới tới.Cũng thú vị, được đi bộ quanh hồ hóng mát, gặp bao nhiêu là bạn bè, Mi La cười rất vui vẻ, đi đến đâu 2 cô cũng có những người bạn chào hỏi, thậm chí còn ôm để chào hỏi nhau, có cả nam cả nữ cứ thế tự nhiên ôm ấp. không để ý rằng khuôn mặt đẹp trai của Kiệt và Hạo đang chuyển sang 1 màu đỏ, tức phụt khói.. Mi cười có vẻ rất khoái chí khi gặp được bạn, lúc này cô mới để ý đến 2 tên ngốc.
_2 anh bị làm sao vậy?
_Hạo, anh bị làm sao vậy- La hốt hoảng.
_À anh không sao - Hạo giật mình trả lời trong mồm lại tiếp tục lẩm bẩm(tất nhiên là có sao rùi, đi với chồng mới cưới mà cứ ôm ấp người ta như không có chuyện gì)
_Không sao, vậy đi thôi - Mi chen ngang
_Tại sao lại ôm cái thằng kia chặt thế? có bỏ tay ra không thì bảo.- Kiệt thì thầm
_Anh không đi còn đứng đấy làm gì? - Không thấy Kiệt nhích chân, Mi quay lại quát.
Hậm hực bước đi, miệng không thôi lẩm bẩm giống hệt tính của Mi. Ra đến nơi chia đôi, Đôi của La Hạo và đôi của Kiệt Mi. Lúc đầu Mi muốn đi cùng con bạn thân nhưng đều bị cả 3 phản đối nền đành chịu thiệt đi cùng người mà cô ghét nhất trên đời. Không muốn mỗi người đi 1 hướng Mi nảy ra ý tưởng là chơi trò chơi đua vịt. 2 con vịt cứ thế lượt trên mặt nước, kết quả là vịt của La Hạo về nhất, vịt của Kiệt Mi về sau. Lí do bị thua là do cái tên đáng ghết M.Kiệt.
_Anh đúng là vô dụng mà. - Mi bị thua bực bội quát Kiệt.
_Ai bỉu cô đòi choi cái trò này, bây giờ thua còn ngồi đó mà tức với ai?-Kiệt ám ức.
_Ngoài ăn và chơi ra anh còn làm được cái gì ra hồn không?
_Thui thui không cãi nhau nữa.- La cắt ngang cuộc cãi vã.
_Đôi của Mi đã thua rùi, bây giờ cho chúng tôi xin 1 chút không gian riêng tư. -Hạo hí hửng nói
_Khô......- Mi đang định nói thì bị Kiệt che miệng lại.
_Đôi của La cứ đi đi 2 đưa tôi ở đây là được rùi.
Chỉ nghe mỗi câu trả lời này ngay lập tức vịt của đôi đó đã lướt nhanh ra giữa hồ.
_ra chố nào mát đi heo. - Kiệt lên tiếng.
_Sao anh không để cho tôi nói -Mi hết to vào mặt Kiệt
_Để cho cô nói thì đôi của người ta làm gì còn chút riêng tư nào để bày tỏ tình cảm của mình. Cô đúng là heo mà.
_Anh! _Thôi đập đi -đánh lảng câu nói của Mi, giục Mi đạp ra gần bờ nơi có bóng mát của cây phượng đang ngả xuống mặt hồ.
Ngồi im lặng được 1 phút cô nhóc Mi sực nhớ ra là mình còn quên chưa làm nhiệm vụ cao cả. Lôi ra từ trong cặp của mình 2 gói bim bim Mi mới lôi từ Hàn về, trong 3 phút 2 gói bim bim đã được xử lí đẹp, Kiệt thấy vậy há mồm không nói được gì, không để ý gì Mi tiếp tục lôi ra 1 hộp sữa vinamilk tu 1 hơi hết nửa hộp,cảm giác có ai đó đang nhìn mình, quay về phía Kiệt thấy khuôn mặt của anh ta đang méo xệch ra.
_À tôi quên mất, chắc anh cũng khát nước rùi. Nè. - Mi lôi ra 1 long côca côla đưa cho Kiệt.
_Cảm ơn!
_Không có chi.
Tiếp tục công việc cô nhóc lôi từ trong cặp ra 1 chiếc quạt gấp, ngồi phe phẩy phá tan đi cái nóng của cuối mùa thu. Thấy vậy Kiệt lại tiếp tục shock tự hỏi không biết cái ba lô của cô ta có thể đựng được bao nhiêu đồ nữa.Tay Mi quạt quạt Kiệt cũng thấy nóng, giật ngay chiếc quạt đang phe phẩy, khoái chí hưởng thụ cái gió do mình làm ra chỉ trong 5 giây chiếc quạt lại được trở về người chủ đáng yêu của nó. Cứ thế 2 bên giật chiếc quạt hết ngồi giờ lại đứng đột nhiên có tiếng động phát ra _Ùm!!!!!!!!!!!!!! tiếng đọng này được vang khắp hồ, làm phiền tới cái đôi đang ngồi hú hí giữa hồ.tất cả quay về phía đã phát ra tiếng động đó, 1 nam 1 nữ đã gieo mình xuống hồ giống như Nàng Kiểu bị oan tự tử bằng cánh gieo mình xướng sông. Vất vả mãi 4 người mới mang được xác lên trên bờ.Tiếp tục là tiếng cãi nhau inh ỏi.
_Tại anh đó -mi
_Tại cô đó -Kiệt
_Anh anh anh ..........
_Cô cô cô ..................
_Thui!................ tôi xin 2 người im lặng 1 tí đi.-Hạo bực mình
_Ngồi yên đó đi, để chúng tôi đi mua đồ cho mà mặc không lại cảm lạnh bây giờ -La Ra lệnh
Đôi của La hí hửng đi mua đồ, đi qua hang áo đôi La mắt sáng lên nháy mắt với Hạo. Đôi của La mặc chiếc áo đôi màu hồng và mua cho đôi cảu Mi chiếc áo đôi màu đỏ.mang về cho Mi và Kiệt ban đầu không để ý cho lắm nên không thấy Mi có phản ứng gì, đi được 1 lúc cô nhóc mới để ý rằng mình đang mặc áo đôi với tên đáng ghét. Mi hét ầm lên
_2 người mua quần áo cái kiểu gì đấy? sao áo của tôi lại giống áo của anh ta.
_Tao thấy nó đẹp thi mua là kỉ niệm cho mỗi người 1 cái._ La thản nhiên nói.
_Bực mình rùi đấy, Hừm hừm hừm.........Tao muốn ăn kem.- Lần này Mi hét to hơn.
_Thui được rùi, đi ăn- La dỗ Mi.
_Chị ơi cho em 5 hộp kem socola -Mi nhanh miệng
_Cô gọi thừa rùi 4 thui- Kiệt mặt đơ ra nói
_Ai bỉu tôi gọi cho mấy người ăn, chỉ 1 mình tôi ăn thui. Mấy người thích ăn gì tự đi mà gọi - Mi thản nhiên nói
Kiệt bực bội gọi kem cho 3 người, ngồi ăn đến chiếc kem thứ 5 cô nhóc mới bắt đầu hạ hoả và lúc này mới đưa mắt lên nhìn mọi người đang nhìn cô kinh ngạc, tranh đi ánh mắt của mọi người cô nhóc nhìn về phía khác bắt gặp 1 đôi đang ngồi hun nhau say đắm, tay người con trai kia đang bắt đang mân mê trên người cô gái đó.
_anh! đưa tôi mượn điện thoại của anh - mắt của Mi thì cứ dính vào đôi đó, tay chìa về phía Kiệt
Ngơ ngác nhưng rồi cũng đưa cho Mi chiếc điện thoại của mình, Mi định quay cái đôi đang hú hí đó thì 1 màn hình đen xì, bực bội. _Làm mất chuyện vui của chị -Noi xong lục ra trông túi mình 1 chiếc quạt nhỏ chạy bằng pin, cởi bỏ nội y của chiếc iphone ra quạt cho khô.
_Anh đúng là không làm được cái gì ra hồn, máy bị ướt mà không biết đường nôi ra mà lau cho sạch. Phí quá. Nó mà hỏng thì anh chét với tôi.
_Mày đang tiếc của hô chồng mới cưới của mày hả con ranh. -La mắt tròn khi nghe 1 tràng nói của con bạn mình.
_Nói gì vớ vẩn vậy? Tao tiếc của hộ ba anh ta thui. Thật thương cho ông khi sinh ra thằng con chỉ biết phá.- Mi mỉa mai
_Cô nói ít thui. Hỏng rùi thì thui - Kiệt nheo mắt nói
_Không thể thế được, anh có biết 1 chiếc điện thoại của anh thì bé Tũn nhà tôi có thể ăn trong nửa năm không?
_Tũn nào?- Kiệt biết nhưng vẫn hỏi chọc cô
_À không -Mi vội vàng chối phắt đi
Xong rùi bật thủ lên xem được chưa tôi muốn về.Nói xong không chào từ biệt cô nhóc cầm chiếc ba lô của mình chạy 1 mạch về phía chiếc taxi, ngồi tọt vào trong xe
La không đứng dậy chỉ biết ngồi lắc đầu.
_Sao em lại không đuổi theo Mi- Kiệt thắc mắc
_anh kệ nó đi, nó đến nhà bé Tũn đó
_Sao lại đến đó
_Nếu đang bực tức cái gì đó, nó lại nhớ đến Bé Tũn, vì bé Tũn luôn làm cho nó vui.
_Có phải bé hum bữa các em đi thăm không?- Hạo sực nhớ ra chuyện hum bữa.
_Sao anh biết? -La ngạc nhiên
_Bí mật -Hạo nói rùi nháy mắt
La không nói gì nữa vì cô nhóc là người không phải là người tò mò, cô là người có sức chờ đợi. từ nãy giờ không thấy Kiệt nói gì, trong đầu Kiệt bây giờ rất khó chịu.
_Tôi sẽ là người làm cho em phải cười suốt ngày - Kiệt nghĩ thầm
Không còn Mi thì Kiệt cũng không muốn đi cùng đôi của La Hạo nữa, anh ta phóng con xe của mình thật nhanh trên phố, đầu đang rất rối.
Còn Đôi kia thì vẫn đang vui vẻ mặn nồng, Mi lúc này đang rất vui vẻ chới đến tối mới về. thế là 1 ngày lại qua, có người vui có người rất vui và cũng có người buồn. Hum nay là 1 ngày rất nhẹ nhàng và mái sẽ là 1 ngày bận rộn đang chờ đón tất cả mọi người.