Teya Salat
Đọc truyện

Công chúa Hoa Tường Vi - Phần 23


Nói về Tường Vi ở tương lai 8 năm sau………..

Tường Vi vừa đặt chân vào căn phòng bên dưới trường Dracate thì tiếng nói của 1 người con trai vang lên: “ cô là ai? sao vào được đây?”. Tường Vi nhận ra giọng nói của người này. cô từ từ quay đầu lại.mắt cô mở lớn, miệng há hốc: “ không thể nào”. Trước mắt cô là Hạ Tường Luân- là anh trai của cô sao? Anh Tường Luân 33 tuổi nhưng vẫn như cái lúc anh ấy 25 tuổi vậy, vẫn đẹp trai rạng ngời.tuy nhiên khuôn mặt thì lạnh và có nhiều nỗi buồn hơn. Không có những nụ cười túc trực trên môi nữa, hình như anh ấy trong khoảng thời gian qua đã phải hứng chịu quá nhiều nỗi buồn phiền, khổ đau. Anh gầy đi nhiều,nhìn anh cô độc quá. Tường Vi bỗng thấy nghẹn lại

Tường Luân(nhìn Tường Vi sững sờ): Carey? là em phải không?

Tường Vi(oà khóc nức nở): anh ơi…huhu….hức hức…

Tường Luân(ôm chầm lấy cô em gái): cuối cùng thì em cũng đã quay về. 8 năm rồi, em vẫn vậy nhỉ, em gái của anh. Em không thay đổi gì cả. vậy mà anh tưởng mình sẽ không còn cơ hội được gặp lại em lần cuối chứ

Tường Vi(giọng nghẹn ngào): anh ơi, truyện gì đã xảy ra trong khoảng thời gian em vắng mặt vậy. chẳng lẽ trong 8 năm qua, em không trở về sao

Tường Luân(lắc đầu buồn rầu): không, em không xuất hiện. bọn anh đã tìm kiếm em nhưng vô ích. nói cho anh biết truyện gì đã xảy ra trong 8 năm qua. em đã ở đâu, Carey

Tường Vi: em chỉ biết là lúc từ quá khứ trở về thì em bị đưa đến thời điểm này. có lẽ là do em đã sử dụng dịch chuyển tức thời nên em đã bị lệch địa điểm trở về…nhưng chẳng lẽ….em không thể trở về sao mà 8 năm qua mọi người không tìm được em?

Tường Luân(nhíu mày suy nghĩ):Vậy nghĩa là em đang là Carey của 8 năm trước bị đưa đến tương lai sao? về quá khứ là 1 truyện mà đến tương lai là 1 truyện đó Carey ak. quá khứ vốn là 1 thứ không thể thay đổi, vì vậy sự xuất hiện của em không làm ảnh hưởng đến hiện tại quá nhiều, mà đôi khi lại là 1 yếu tố để giúp hiện tại diễn ra như chúng ta đã biết. nhưng việc em đến tương lai lại khác. tương lai có thể thay đổi, bất kì 1 tác động cũng có thể làm ảnh hưởng đến nó. tương lai trong 8 năm em không có mặt đã thay đổi khá nhiều. nếu trong khoảng thời gian vừa qua có em thì mọi truyện có lẽ đã tốt đẹp hơn rất nhiều nhưng….

Tường Vi(lo lắng): sao hả anh? truyện gì đã xảy ra trong 8 năm vừa qua vậy?

Trúc Lam(nhìn Tường Vi bằng ánh mắt buồn rầu): đã xảy ra nhiều truyện lắm Tường Vi. em biến mất không chút dấu vết, không ai tìm được em cả. Triết Vũ mấy tháng trời tự nhốt mình trong phòng và đi tìm em trong các khoảng không gian cậu ta có thể đến. nhưng vẫn không thấy, Triết Vũ sau 1 năm tự dày vò mình bỗng biến mất. Ba năm sau cậu ta xuất hiện với một thân phận mới. Thủ lĩnh của phe chống đối

Tường Vi(trợn tròn mắt): cái gì cơ? thủ lĩnh của phe chống đối? nhưng Triết Vũ là thành viên của Ngũ hành…

Tường Luân(ra dấu cho Tường Vi im lặng): em cứ nghe tiếp đi. Triết Vũ thay đổi như vậy là có lí do cả đấy. anh không hiểu sao cậu ta làm thế nhưng cậu ta tuyên bố là cái chết của mấy người lãnh đạo Bộ là báo ứng thôi.

Tường Vi(shock): em không hiểu. sao lại là báo ứng?

Tường Luân(trầm tư): Triết Vũ chính thức công khai chống lại học viện Dracate. mọi truyện tồi tệ chưa dừng lại ở đây. Thiên Dã bỗng tách ra hoạt động độc lập. cậu ta không còn muốn cộng tác với ai nữa. Thiên Dã tự chiến đấu và điều tra mọi việc.

Tường Vi(há hốc miệng): cái gì? Thiên Dã mà vậy uk

Tường Luân(gật đầu): Chưa xong đâu em. Ngoài Vô Kị và Kì Bình còn ở lại giúp đỡ Bộ thì Đường Chí Kiệt không hiểu vì 1 lí do gì đó bỗng biến mất, không ai liên lạc được với cậu ta. chẳng biết là đã chết rồi hay đơn giản là không muốn tham gia cuộc chiến này nữa.chắc là mệt mỏi rồi. Tử Khiêm cùng với Dyland là hai người hoạt động mạnh nhất trong số các thành viên của Ngũ hành lúc này. mà ngoài ba người bọn anh ra thì nào còn ai nữa

Tường Vi: Chấn Thiên! còn Chấn Thiên nữa mà anh

Tường Luân(cười chua chát): Chấn Thiên đã chết cách đây 5 năm rồi em. nó và Trịnh Trúc Lam muốn khuyên giải Triết Vũ nhưng kế hoạch thất bại. Hai đứa nó chưa kịp gặp Âu Triết Vũ thì đã bị người của phe chống đối thủ tiêu.

Tường Vi(hét lên): không thể nào. hai cậu ấy…

Tường Luân: hiện tại tất cả các gia tộc đều phải di chuyển nhà ở tới địa điểm mới để đảm bảo an toàn và tránh các cuộc tấn công của phe chống đối. trường Dracate cũng bị giải tán.

Tường Vi: anh, sao mọi truyện lại trở nên tồi tệ như thế này. em không dám tin nữa. đây là sự thật sao

Tường Luân(xoa đầu Tường Vi): em phải trở về, Tường Vi ak. bằng mọi giá em phải trở về, sự có mặt của em sẽ thay đổi cục diện tương lai như em đang chứng kiến lúc này. Em phải quay về

Tường Vi(bất lực): nhưng bằng cách nào chứ? em không thể trở về nếu không có Triết Vũ

Tường Luân(gương mặt qủa quyết): ai bảo em không có cách nào? có đấy.

Tường Vi nhìn anh trai đầy ngạc nhiên.


Tường Vi và Đan Linh ôm chầm nhau đầy mừng rỡ và nước mắt. Đan Linh kể cho cô nghe về Thuỳ Dương. thì ra Thiên Dã bỗng thay đổi đột ngột như vậy là do cái chết của Thuỳ Dương. Đây đúng là cú shock cho Lí Thiên Dã. chả trách anh ta lại như vậy…

Tường Vi gặp lại Tử Khiêm, Dyland, Kì Bình và Vô Kị ở Bộ pháp thuật. cả bốn người con trai gần như hét lên vì quá sung sướng. Giai Đình và Tử Khiêm đã kết hôn được 1 năm, nghe nói là Giai Đình và Tử Khiêm đã bắt đầu hẹn hò sau cái hôm cô gái giả mạo Carey xuất hiện trong buổi dạ hội. hình như là do Tử Khiêm đã luôn an ủi, động viên và ở bên cạnh chia sẻ, quan tâm công chúa baby mà làm cho cô nàng cảm động. Và từ lúc nào không hay, tình yêu dành cho Triết Vũ của Giai Đình đã thế cho cho 1 người khác là Trần Tử Khiêm. Cái này thì Tường Vi không biết nha. Sau khi rời khỏi Bộ, Tường Vi bắt đầu lang thang khắp tp Saint Hannee. Nơi này sau 8 năm thay đổi khá nhiều. Nhiều toà nhà trọc trời mọc lên, cao ốc, biệt thự, chung cư xuất hiện với mật độ dày đặc. trên các con đường có thêm 2 bồn phun nước nữa. thành phố đẹp hơn, hiện đại hơn và hoành tráng hơn. 

Tường Vi lững thững đi dọc con phố mà hôm trước cô và Triết Vũ vẫn lang thang kéo nhau đi chơi trong quá khứ. Hiện tại là một cái gì đó quá xa vời mà Tường Vi không có. đã hơn 1tháng nay cô chưa được sống với đúng thời đại của mình. hết quá khứ h lại là tương lai. tương lai sau 8 năm trời không có cô.

Tường Vi dừng bước chân bên đài phun nước cô và Triết Vũ hay ngồi lại nghỉ. nhìn nước bồn trong veo, Tường Vi không kiềm được lòng thò tay vào nghịch. mát lạnh. Tường Vi thích thú khẽ ngâm nga Khúc nguyện cầu.

Giây phút ngọt ngào trôi vào cõi hư không.
Như dòng nước hối hả về đông không trở lại
Thời gian ngay trước mắt nhưng bạn nào nhận thấy
Thời khắc lúc này đâu phải của hôm qua
Dòng thời gian qua kẽ tay bay đến nơi đâu?
Có thể chiều đông mưa rả rích rơi
Hay trời hè nắng chói chang chiếu sáng
Bạn tỉnh giấc, tháo lớp hoá trang mặt nạ
Bên tách trà thơm thoảng sương mai
Dòng ngòi bút viết giấc mơ cuộc sống
Vì anh, em không sợ gió bão
Vì anh, em không sợ mưa sa
Chúa biến em thành đoá hoa bé nhỏ trên đường anh đi
Mong sẽ níu giữ được bước chân hối hả của chàng.

Khúc nguyện cầu em đang hát
Là khúc nguyện cầu em ấp ủ từ lâu
Mong sẽ có ngày nào đó
Được nói ra cho anh tỏ tưởng
Em không muốn ánh trăng kia soi tỏ tấm lòng của anh
Dù trăng đẹp, trăng sáng
Nhưng trăng lúc tròn,lúc khuyết
Và em không muốn tình yêu đôi ta sẽ thay đổi như vậy
Hứa với em, luôn nhớ ra em.
Luôn tìm em nếu một ngày đôi ta phải cách xa
Hãy nhận ra em giữa dòng người qua lại
Em sẽ chờ anh
Đợi anh mãi mãi
Khúc nguyện cầu em đang hát
Là khúc nguyện cầu em ấp ủ từ lâu
Mong sẽ có ngày nào đó
Được nói ra cho anh tỏ tưởng

Bỗng Tường Vi giật mình bởi giọng nói của 1 người đàn ông. giọng nói ấm áp mà mỗi lần Tường Vi nghe thấy đều khiến trái tim mình đập thình thịch. Là cậu chăng?

- Cô đừng hát bài hát đó nữa. nếu cô không muốn gặp rắc rối thì nên rời khỏi đây đi.

Tường Vi quay đầu một cách chậm chạp. Phải là cậu không? Duyên phận thật khéo an bài quá nhỉ?nếu là cậu mình biết phải làm sao đây?

- Triết Vũ? Cậu thay đổi rồi. không còn vui vẻ như 8 năm trước nữa nhỉ? - Tường Vi cười mím chi

Khuôn mặt Triết Vũ bộc lộ nhiều nỗi buồn và sự lạnh lùng hơn khuôn mặt hôm qua cô mới nhìn thấy. Tuy vẫn là khuôn mặt đẹp trai kia nhưng không có nụ cười trên môi nữa.

- Cô là…Tường Vi? - Triết Vũ sửng sốt - Là cậu phải không

- Ukm, là mình đây - Tường Vi gật đầu. Triết Vũ đâu có thay đổi như anh Tường Luân đã nói. mình thấy cậu ấy vẫn vậy mà, hoặc ít nhất là không thay đổi so với mình.

- Cậu không hề thay đổi so với 8 năm trước. Cậu không hề già đi - Triết Vũ mỉm cười và ôm Tường Vi vào lòng - mình mừng lắm. cuối cùng thì cậu cũng đã xuất hiện. cậu đã ở đâu và làm gì trong suốt 8 năm qua vậy.

- mình ak? mình không ở đâu cả. mình đang ở tương lai so với thời đại của mình. cậu hiểu ý mình không Triết Vũ? - Tường Vi vẫn yên vị trong vòng tay của Triết Vũ.

- Vậy nghĩa là…cậu là Tường Vi của quá khứ sao? - Triết Vũ đẩy Tường Vi ra và nhìn thẳng vào mắt cô - Như vậy là Tường Vi của hiện tại không hề tồn tại. Cậu chính là cô ấy?

- mình không chắc, nhưng có lẽ là vậy.nhưng Triết Vũ này, mình nghe nói là cậu h đã theo phe chống đối. tại sao vậy? - Tường Vi lập tức đưa câu hỏi

- Cậu gặp anh cậu rồi phải không? Triết Vũ không nhìn Tường Vi mà quay ra chỗ khác

- ukm, mình đã gặp anh Tường Luân. Triết Vũ, nói cho mình biết, tại sao cậu lại thay đổi như thế này - Tường Vi sốt ruột

- Vì mình đã phát hiện ra những sự thật vô cùng ghê tởm. về Bộ và những người luôn tự xưng là chính nghĩa. - Triết Vũ mặt đanh lại và có vẻ căm ghét khi nhắc đến cái từ Bộ.

- Là sao? mình không hiểu - Tường Vi ngạc nhiên - Cậu nói thế là sao

- Được rồi, mình sẽ nói cho cậu nghe. Trong lúc đi tìm cậu ở giữa các khoảng thời gian vào 8 năm trước, một lần mình vô tình đến mốc 22 năm trước và đã phát hiện ra 1 bí mật. Cái này có liên quan đến cậu đấy Carey. - Triết Vũ ngừng nói và nhìn Tường Vi đầy lo lắng

- Liên quan tới mình uk? mốc của 22 năm trước, nghĩa là 14 năm trước sao, khi mình 4 tuổi hả? Lẽ nào là liên quan đến cái chết của bố mẹ mình? - Tường Vi nhíu mày suy nghĩ

- Phải, là sự thật về cái chết của bố mẹ cậu đấy, Carey. Có lẽ cậu đã biết, họ chết vì bị sát hại đúng không. Nhưng thực ra, có 1 sự thật kinh khủng mà không ai biết đến, kể cả anh trai cậu. đó là… - Triết Vũ thở dài và bắt đầu kể lại


- Cậu nói sao cơ Triết Vũ? - Tường Vi không dám tin vào những điều mình vừa nghe thấy - Cậu có chắc những gì cậu nói không? Triết Vũ ơi, cậu không biết truyện này nghiêm trọng thế nào đây. không thể coi là truyện vớ vẩn mà đem ra đùa như vậy được. mình không tin đâu

- Tường Vi, mình không đùa đâu, đó là sự thật đấy, cậu phải tin. từ trước đến h đã bao h cậu thấy mình nói dối cậu chưa hả? cậu có biết là lúc mình khám phá ra sự thật đó, mình cũng rất bàng hoàng không? cậu không phải là người duy nhất thấy bất ngờ đâu. - Triết Vũ lắc Tường Vi thật mạnh

- Nhưng… tại sao lại thế chứ? Kinh…kinh khủng quá. Nếu đó đúng là sự thật thì… - Tường Vi vẻ mặt thất thần - Triết Vũ ak, chắc không phải đâu. cậu nhầm rồi

- Tuỳ cậu thôi Tường Vi, nếu cậu không muốn tin thì cứ tiếp tục với cái ảo mộng sai lầm của cậu đi. mình không còn gì đẻ nói nữa - Triết Vũ lạnh lùng thả Tường Vi ra. Tường Vi ngồi phịch xuống mặt đường

- Vũ ơi, mình phải làm sao đây? từ trước đến h, cả mình và anh trai mình luôn tin rằng cái chết của bố mẹ là do người của phe chống đối gây ra. và vì vậy anh em mình luôn đứng về phía Bộ và học viện, bây h thì cậu nói điều đó là sai lầm. là chính người của Bộ đã ám hại bố mẹ mình. - Tường Vi thở gấp - nếu vậy, thì mình đang làm việc cho chính kẻ thù của mình uk? rằng họ không hề chính nghĩa như chính họ đã nói, rằng…

- Tường Vi, bình tĩnh đi cậu. đi theo mình, mình sẽ cho cậu xem 1 thứ. mình nghĩ cậu cần xem được nó. mình định từng đưa nó cho anh Tường Luân nhưng xem ra anh ấy không hiểu cho mình. anh ấy còn không cho mình cơ hội để nói ra sự thật. Trước khi sự thật được đưa ra ngoài ánh sáng, anh ấy luôn cho mình là kẻ phản bội, nhưng anh cậu không biết rằng anh ấy đang phạm phải 1 sai lầm như thế nào đâu. Người của Bộ tuy cũng có những người tốt nhưng quan trọng là lãnh đạo cấp cao của Bộ hiện h đều là người xấu. mình cũng biết phe chống đối không tốt đẹp gì, nhưng mình chỉ còn có sự lựa chọn này mới mong tiêu diệt được những kẻ nguỵ quân tử của Bộ. từ trước đến h, mình cũng chỉ tiễn biệt những kẻ đáng chết mà thôi. mình chưa làm việc gì thấy thẹn với lương tâm - Triết Vũ thở hắt ra

- Nhưng…cách này không tốt đâu, Triết Vũ. cậu định làm thế nào đây? lợi dụng phe chống đối tấn công những kẻ đáng nguyền rủa của Bộ và sau đó thì quay lại diệt nốt phe chống đối sao - Tường Vi sợ hãi nhìn Triết Vũ

- Chẳng lẽ mình còn sự lựa chọn nào khác sao? cậu có ý kiến hay hơn không thì đưa cho mình đi. - Triết Vũ tay nắm chắc lại như muốn đấm xuống thành bể nước vậy - Ngay cả Hạ Tường Luân, thủ lĩnh Ngũ hành còn cho là mình giả dối thì còn ai tin mình nữa.

- Triết Vũ, vậy thứ cậu muốn cho mình xem là cái gì vậy? nó có ích cho việc lật bộ mặt thật của những kẻ lãnh đạo Bộ không? - Tường Vi hỏi đầy hi vọng.

- Đi theo mình - Triết Vũ đỡ Tường Vi dậy. và hai người biến mất giữa không trung

Tường Vi mở mắt ra đã thấy mình đang đứng giữa một căn phòng xa lạ. căn phòng đó không có nhiều đồ đạc cho lắm. Một bộ sofa tiếp khách, một cái giường ngủ khá rộng rãi và êm ái. chiếc giường được chạm khắc tinh sảo và cầu kì. ở 1 góc phòng có thêm cái giá sách gỗ với rất nhiều sách. không có lấy một hạt bụi, chứng tỏ chủ nhân của nó thường xuyên lấy sách ra đọc hoặc cũng có thể làm gì khác.tóm lại là nó chưa bị lãng quên, không giống như cái tủ mini, để bên cạnh nó. cái tủ kia bụi bám đầy. mà nhỏ thế chắc chỉ dùng để đựng giấy tờ và tiền bạc mà thôi.

- Triết Vũ, đây là đâu vậy - Tường Vi không giấu nổi vẻ tò mò

- Là phòng của mình. - Triết Vũ lại gần chiếc tủ nhỏ, mở cánh cửa bám đầy bụi và mạng nhện, rồi tìm kiếm cái gì đó nằm ở bên trong

- Phòng của cậu uk? mình không tin. Âu Triết Vũ mà mình biết có thể ở trong 1 căn phòng không có đồ đạc tiện nghi như thế này sao? - Tường Vi lè lưỡi

- Tường Vi này, con người có thể thay đổi mà. - Triết Vũ vẫn không quay đầu lại nhìn Tường Vi

- Nhưng… - Tường Vi ngó nghiêng căn phòng 1 lượt và cuối cùng cũng chịu an toạ trên chiếc sofa.

- Đây rồi - bỗng Triết Vũ hét lên đầy mừng rỡ, cậu quay đầu lại và chìa ra 1 bức thư cho Tường Vi xem

Triết Vũ tiến lại chỗ Tường Vi và giúi lá thứ vào tay cô bạn. Ánh mắt cương nghị, bàn tay Triết Vũ đặt lên vai Tường Vi đầy động viên

- Cậu đọc đi - Triết Vũ nhìn Tường Vi có vẻ bối rối - Đọc xong vẫn phải giữ bình tĩnh đấy

- Cái này là… - Tường Vi ngạc nhiên giở lá thư ra đọc


“Ngày…tháng…năm…

Hoàng tử và công chúa của bố mẹ,

Có lẽ khi các con đọc được lá thư này thì bố mẹ đã không còn nữa. Tường Luân và Carey đừng buồn. Dù bố mẹ không còn có thể ở bên chăm sóc cho 2 anh em Carey nữa nhưng ở trên cao, chúng ta sẽ luôn dõi theo từng bước chân của các con. Tường Luân nhớ phải luôn bảo vệ công chúa út đấy. Hai con phải sống thật tốt vào nhé, luôn giúp đỡ và ở bên cạnh nhau, nghe chưa? Có lẽ các con sẽ thắc mắc tại sao bố mẹ có thể nhìn thấy tương lai mà vẫn tiếp tục dẫn thân vào cái chết. Đó là định mệnh các con ak. định mệnh không cho chúng ta tiếp tục gắn bó hay tham dự các mốc quan trọng trong cuộc đời của Hoàng tử và Công chúa nữa. Số phận đã an bài vậy, lịch sử không thể thay đổi. Hai con nếu có thể thì hãy rời xa thế giới pháp thuật này trước khi bị ám hại. Luôn khiêm tốn và đừng tỏ ra mình tài giỏi. Các con sẽ không bao h biết điều đó sẽ gây ra tai hại cho các con như thế nào đâu. Học viện Dracate có 1 bí mật, Thế giới pháp thuật này cũng có 1 bí mật, Bộ cũng vậy. Mọi thứ đều có 1 bí mật, ngay trước mắt các con lúc này cũng đang có 1 bí mật đấy. nếu 1 ngày nào đó các con có duyên khám phá ra bí mật này thì nhớ phải cẩn thận. Cẩn thận với mọi quyết định của mình. Vì điều đó sẽ quyết định sự sống hay cái chết cho hai con.

Bố mẹ xin lỗi vì sẽ không được chứng kiến ngày Tường Luân và Carey lập gia đình. Nhưng bố mẹ tin rằng sự lựa chọn của các con là chính xác. Hãy hạnh phúc nhé, hãy cười thay cho bố mẹ. Bố mẹ yêu 2 con rất nhiều. Bố mẹ cũng xin lỗi vì trong khoảng thời gian qua đã không dành nhiều thời gian cho những bảo vật vô giá của bố mẹ. Bố mẹ xin lỗi vì đã để các con phải sống cô đơn, không có tình yêu thương và sự quan tâm của bố mẹ. bố mẹ xin lỗi vì đã để cho hai con phải bắt đầu 1 cuộc sống tự lập quá sớm. Bố mẹ xin lỗi vì đã không cho các con 1 cuộc sống hồn nhiên, vô tư, không phải lo âu, suy nghĩ như những đứa trẻ bằng tuổi. Bỗ mẹ xin lỗi vì đã để lại cho các con những trọng trách nặng nề, xin lỗi vì đã khiến các con phải gánh vác thay. Bố mẹ có quá nhiều điều cần phải nói xin lỗi nhưng giây phút này lại chẳng biết nên nói gì, viết gì. Cuối cùng bố mẹ muốn các con biết rằng 2 con là tất cả những gì bố mẹ có. Bố mẹ rất hạnh phúc và tự hào vì có Tường Luân và Carey là con của mình. Bố mẹ yêu các con rất nhiều

Yêu các con

Bố mẹ”

Tường Vi không cầm nổi nước mắt mà khóc oà lên nức nở.

- Con ghét bố mẹ. Tại sao bố mẹ lại bỏ rơi hai anh em con mà bỏ đi như thế. Con ghét bố mẹ, sao viết lá thư này mà không bao h tự mình nói ra điều đó với con và anh Tường Luân. Con ghét bố mẹ vì bố mẹ không ở bên con, cho con những lời khuyên khi con cần. Con ghét bố mẹ, vì bố mẹ yêu chúng con nhiều như thế mà từ trước đến h con vẫn chưa nói con yêu hai người nhiều như thế nào. Bố ẹm đã không bao h cho con thêm cơ hội để thực hiện việc đó. Con ghét mình vì con đã bỏ lỡ mất cơ hội đó rồi, huhuhu oaoaoa hức hức hức hixhixhix

- Tường Vi, bình tĩnh nào. đừng khóc nữa - Triết Vũ bối rối không biết làm thế nào để giúp Tường Vi ngừng khóc lại

- Triết Vũ ơi, huhuhu oaoaoa…. bố mẹ mình…. - Tường Vi càng khóc thảm thiết hơn, gương mặt xinh đẹp sũng nước mắt. mũi Tường Vi cũng ửng đỏ cả lên.

- Tường Vi, nếu cậu không bình tĩnh thì mình không thể cho cậu xem tiếp bí mật của bức thư này đâu - Triết Vũ chơi cú chót. mong nó giúp Tường Vi lấy lại trạng thái cân bằng đón nhận tin tiếp theo

- Cậu hức hức nói vậy là sao? - Tường Vi bắt đầu cố kìm nén cơn khóc đang trào trong lòng

- Chẳng phải bố mẹ cậu đã nói là mọi thứ đều có 1 bí mật. ngay trước mắt cậu cũng đang có 1 bí mật sao? - Triết Vũ cười đau khổ

- mình không hiểu? bí mật gì? chẳng lẽ là bí mật về việc Bộ đã làm hại bố mẹ mình uk? - Tường Vi vẫn còn tỉnh táo lắm. Cô đã ngừng khóc hẳn. một sự cố gắng đáng nể

- Cài này mình tìm được 1 tháng sau khi cậu biến mất lúc quay về thế giới hiện tại từ 38 năm trước. Nhưng phải mất cả năm trời mình mới khám phá ra bí mật này. đó là 1 sự tình cờ. mà theo như bố mẹ cậu nói là có duyên. Có lẽ bố mẹ cậu không dám viết thẳng vào đây vì sợ nó lọt vào tay của những kẻ xấu. Vì vậy bố mẹ cậu đã dùng 1 loại mực pháp thuật, nếu sử dụng thuốc biến hình hất vào thì mới có thể nhìn thấy nội dung tiếp theo. Có lẽ bố mẹ cậu đã tính cả rồi. loại thuốc này năm hai đại học mới được học. nghĩa là bố mẹ cậu hi vọng hai người sẽ phát hiện ra nó khi 2 người đã đủ lớn để biết nên làm gì tiếp theo. sau 1 năm tìm lời giải đáp, mình đã phải bỏ cuộc thì một hôm, lúc cất lá thư này đi ,mình vô tình làm đổ thuốc biến hình lên đó. mình mới tìm được đáp án cần tìm - Triết Vũ từ tốn giải thích

- Là cái gì? bí mật đó… - Tường Vi sửng sốt và không thể nói hết lời

- Từ từ, mình sẽ làm cho cậu thấy ngay - Triết Vũ với tay lấy lọ thuốc nhỏ trên bàn và hất vào lá thư - Chờ 1 chút, tí nữa lá thư này khô, những gì cậu cần phải nhìn sẽ hiện lên thôi. đừng vội

- Triết Vũ ak… - Tường Vi gần như nín thở

- Đừng vội, Tường Vi. cậu sẽ thấy mà - Triết Vũ tạo lửa để hơ lá thư cho nhanh khô. Sau một lúc cuối cùng Triết Vũ cũng đưa trả lại lá thư cho Tường Vi - cậu xem đi. sau đó mình sẽ kể tiếp cho cậu nghe. những bí mật còn lại.

Tường Vi nhận lá thư mà không dám thở mạnh.lá thư trắng trơn, nôi dung cũ của bức thư đã hoàn toàn biến mất. những dòng chữ bắt mới đầu xuất hiện dần dần…


Tường Vi nhận lá thư mà không dám thở mạnh.lá thư trắng trơn, nội dung cũ của bức thư đã hoàn toàn biến mất. những dòng chữ mới bắt đầu xuất hiện dần dần…

“Hãy cẩn thận với người của Bộ pháp thuật.”

Tường Vi ngơ ngác nhìn Triết Vũ, cô định hỏi điều gì đó thì một giọng nữ từ ngoài cửa vọng vào: “Triết Vũ,anh về từ lúc nào vậy? Hôm nay anh đã đi đâu thế. Em có truyện muốn nói”

- ai thế? - Tường Vi nhìn Triết Vũ chăm chăm

- Con gái của ông trùm - người đứng đầu phe chống đối Dracate - Triết Vũ nắm chặt tay Tường Vi rồi hướng mặt ra phía cửa - Muốn nói gì thì nói đi.Mà sao cô biết tôi đã về

- Chỉ cần anh có mặt ở ngôi nhà này thì em luôn nhận ra - giọng nữa đó cất lên thật dịu dàng - Mà anh không cho em vào phòng sao? 

- Ở ngoài đó nói đi, tôi mệt. Không muốn tiếp ai hết - Triết Vũ đẩy Tường Vi ngồi xuống ghế và thì thầm - mình sẽ giải thích sau. Cứ bình tĩnh nhé - sau khi nhận được cái gật đầu chấp nhận của Tường Vi, Triết Vũ mới thở phào nhẹ nhõm

- Bố em tìm anh cả buổi sáng nay. Ông có truyện cần bàn với anh. Là việc tấn công Hạ Tường Luân và mấy người còn lại của Ngũ hành. Em có thể vào được không? Em nghĩ việc này nên bí mật. Em vào nhé - người phụ nữ ngoài cửa năn nỉ

- Làm sao bây h - Tường Vi lo lắng. giọng cô khẽ đến nỗi, Triết Vũ ở ngay sát gần mà nghe cũng không rõ nữa

- Đừng lo. Cậu chịu khó nấp tạm vào trong tủ được không. mình sẽ mở hé cửa để không khí có thể lưu thông - Triết Vũ nhìn Tường Vi chờ đợi - Cô đợi 1 chút đi, đừng có vào vội

Rồi Tường Vi theo chỉ dẫn của Triết Vũ chui vào trong tủ quần áo. Trước lúc Triết Vũ khép cánh cửa lại, Tường Vi còn níu cánh tay Triết Vũ. bốn con mắt nhìn thẳng nhau. trong giây phút đó, cả hai người không ai nói 1 lời nhưng đều hiểu đối phương đang suy nghĩ gì. Triết Vũ nở 1 nụ cười rạng ngời. Nụ cười mà đã 8 năm nay không còn xuất hiện trên môi cậu. Tường Vi cũng gật đầu đầy tin tưởng

- Được chưa Triết Vũ. Em còn phải chờ ở ngoài này bao lâu nữa vậy? - giọng cô gái có vẻ sốt ruột

- Vào đi - Triết Vũ trả lời bằng 1 giọng hết sức lạnh lùng. 

Cô gái bên ngoài đẩy cửa bước vào. Tường Vi nhòm qua khe hở cửa để xem dung mạo con gái của kẻ đứng đầu phe chống đối học viện. Ngay lập tức cô phải dùng tay bịt chặt miệng mình lại. nếu không cô sẽ hét lên mất

- Lana, cô muốn nói gì thì nói nhanh lên. Tôi mệt lắm, không tiếp cô được lâu đâu - Triết Vũ thờ ơ,cầm cuốn sách lên xem

- Bố em muốn anh giải quyết sớm bọn chúng. Tốt nhất là nên kết thúc xong trong tuần này. anh làm được chứ - Lana “đại tiểu thư” ngồi xuống ghế 1 cách tự nhiên, không cần ai mời

Tường Vi trong tủ đang hết sức bàng hoàng, cô không dám thở mạnh. Tường Vi cố dỏng tai ra nghe cuộc nói chuyện giữa Triết Vũ và Lana. hi vọng mình sẽ không bỏ suốt 1 từ nào

- Lana, nếu tôi làm việc này và thành công, Trần Tử Khiêm sẽ chết. - Triết Vũ dằn từng tiếng một

- Thì sao? - Lana nhướng lông mày, tỏ vẻ chẳng quan tâm

- Nghĩa là chồng của bạn cô sẽ chết. Giai Đình là bạn thân nhất của cô mà. Chẳng lẽ cô muốn nhìn thấy người bạn của mình trở thành goá phụ sao? - Triết Vũ bỏ quyển sách xuống

- Từ 8 năm trước, Lâm Vũ Giai Đình đã không còn là bạn của tôi nữa rồi. tôi đã cho cô ta cơ hội. Vậy mà cô ta sống chết đi theo tên Tử Khiêm, và bỏ mặc tôi năn nỉ cô ta hết lời. Chính cô ta đã chọn việc đối đầu tôi, thì tôi cũng chẳng cần gì lưu luyến cái loại như thế nữa - Lana đã thay đổi thái độ. Thật lạnh lùng và có gì đó tàn nhẫn - Cô ta sẽ phải tự nhận lấy hậu qủa mà chính cô ta đã dại dột chọn thôi - Một nụ cười thâm độc trên khéo môi - Ai theo tôi thì sống, chống tôi thì chết. từ lâu tôi đã không còn có bạn thân nữa rồi.


Powered by XtGem
Copyright © 2018 15Giay.Xtgem.Com