chap 20 :
" Ba...con không đồng ý việc Ba chọn con Nhi làm người thừa kế " - Bà 2 đứng dậy nói, khuôn mặt bà đỏ bừng
" Cô không đồng ý thì cũng không ảnh hưởng gì cả....di chúc là do tôi quyết định , tôi muốn chọn ai làm người thừa kế là quyền của tôi " - Ông Nhi nói xong rồi đứng dậy kêu quản gia dìu vào phòng
Gia đình bà 2 , bà 4 và bà 5 tức giận đi về , còn gia đình bà 3 thì vẫn ngồi ở đó
" Nhi à....đây là cô 3 và chú 3 " - Thùy lúc này lên tiếng, cô giới thiệu 1 người đàn bà và 1 người đàn ông đang ngồi trước mặt Nhi
" Con chào cô 3 , con chào chú 3 " - Nhi cuối đầu xuống chào 2 người
" Uhm....tụi con ngồi xuống đi " - Bà 3 trả lời
13 người ngồi xuống, trông họ bây giờ rất rất là nghiêm túc
" Nhi à...ta là cô 3 của con, ta muốn dặn con 1 số việc " - Bà 3 từ tốn nói
" Vâng....cô 3 cứ dặn đi ạ " - Nhi trả lời lễ phép
" Con được chọn là người thừa kế gia tộc Hoàng Ngọc này, đồng nghĩa với việc sẽ phải lên công ty của gia tộc làm việc , con nay đã đủ tuổi để đi làm rồi . Con sẽ được rất nhiều người để ý và có thể *** hại con bất cứ lúc nào . Hôm nay ta và chú con không muốn nói cho mọi người biết con sẽ là người thay ông nội con điều hành 1 gia tộc lớn đâu, nhưng vì ở đây đang có sự tranh giành tài sản....ta mong con sẽ làm tốt nv của 1 người thừa kế " - Bà 3 nói , mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Nhi . Còn Nhi bây giờ cô rất sợ , bản thân là 1 người thừa kế gia tộc sẽ phải gặp nhiều khó khăn,mặc dù Nhi có võ nhưng cô không biết cô sẽ bị *** hại lúc nào vì họ ở trong tối còn cô ở ngoài sáng
" Vâng....con hiểu " - Nhi cuối đầu đáp
" Nên......." -Ông 3 ngập ngừng
" Nên gì ạ ??? " - Nhi ngạc nhiên
" Ta muốn con đi du học 5 năm " - Bà 3 lạnh lùng đáp
" Du học ???? " - Mọi người đồng thanh , Nhi lẫn Nam và mọi người đều ngạc nhiên
" Đúng....ta đã mua vé máy bay cho con rồi, tuần sau con sẽ phải lên máy bay sang Anh du học về quản trị kinh doanh " - Bà 3 nói rồi đứng dậy đi vào trong
Mọi chuyện như sét đánh ngang tai , Nhi là người hiểu rõ được ý đồ của bà 3 vì ....cô đã nhớ lại , có lẽ khó tin nhưng đây là sự thật . Cách đây 2 ngày , Nhi đang đi xung quanh bệnh viện thì cô bắt gặp Ly đang đứng đó ngóng ở ngoài đường . LaLa sẽ tua lại khúc đó nhé
2 ngày trước :
Tay Nhi đang được bó bột , cử động rất khó .... Ngồi trong phòng bệnh mãi mà không có ai đến thăm , Nhi đành lết cái xác ra ngoài khu vườn phía sau của bệnh viện chơi . Nhi bắt gặp 1 cô gái , có khuôn mặt rất rất quen nhưng Nhi có lẽ đã quên mất cô gái đó rồi . Nhưng......
" Chào chị 2... " - 1 tên con trai lại gần đó cuối chào cô gái
Nhi liền nép vào bức tường để nghe cuộc nc của 2 người vì theo linh cảm của cô 2 người này có thể có dính líu trong vụ hại cô tại ngày cưới ( linh cảm Nhi rất chính xác )
" Uhm....vụ tao kêu mày điều tra sao rồi Toàn??? " - Cô gái đó hỏi mắt vẫn hướng ngoài đường có lẽ đang đợi ai đó
" Dạ......em điều tra được rồi chị Kim Ly " - Người con trai tên Toàn đáp
" Kim Ly??? " - Nhi khẽ thốt lên ( hình như ...) Nhi chợt nhớ ra
" Được , tao muốn tối nay đích thân tao sẽ thủ tiêu con đó để Nam trở về bên cạnh tao.....Hi vọng tụi mày sẽ làm việc có trách nhiệm , nếu hoàn thành nv thì tao sẽ chuyển toàn bộ số tiền vào tài khoản của tụi mày " - Kim Ly nói giọng kiên quyết , trong mắt cô hình như đang có 1 ngọn lửa cháy lên ,ngọn lửa của lòng thù hận
Nhi khẽ nhếch mép cười rồi cô bước về phòng . Bây giờ mới chính là Nhi của chúng ta , cô đã mua chuộc b/s xin ông đừng nói chuyện cô đã hồi phục trí nhớ , đồng thời xin giấy xuất viện
Quay trở về với hiện tại:
Thời gian dần trôi , đến lúc Nhi phải đi sang Anh du học . Sáng sớm , mọi người đã đến tiễn Nhi ra sân bay nhưng không có Nam đi theo ( ông nội này trốn ở đâu rồi ?)
" Đi mạnh khỏe nhen " - Hồng ôm Nhi , Nhi gật đầu cái rụp
" Sang bên đó em nhớ học hành chăm chỉ nha.... coi chừng cái tay bó bột của mình, đừng cử động nhìu " - Thùy dặn dò , Nhi thì cười nhe răng
" Nam đâu rồi nhỉ ???? " - Khánh ngó xung quanh , Nhi cũng vậy.......nhưng Nhi không muốn Nam tới đây , vì nếu Nam tới thì Nhi sẽ không ra đi được
" Thôi em vào đây ....tạm biệt mọi người " - Nhi đi vào trong , mọi người ở ngoài vẫy vẫy tay tạm biệt . Chiếc máy bay từ từ cất cánh , mang theo 1 con người đang u sầu , buồn phiền và 1 người ở lại với khuôn mặt đẫm nước mắt đang nhìn người mình thương ra đi
Chap 21 :
Nhi sang Anh du học về ngành thiết kế và quản trị kinh doanh , còn Nam thì đang học về ngành quản lí khách sạn , nhà hàng . Còn Kim Ly và Huỳnh Anh thì đang tiến hành kế hoạch của mình ( haizzz, LaLa không nghe được họ nói
Đầu tiên là Nhi:
Nhi thì muốn tập đi xe đạp để đạp đến trường , cô không muốn bạn bè nói cô là 1 con nhỏ khoe khoang . Khi đi học , Nhi cải trang thành 1 con nhỏ xấu xí , quê mùa được học bổng vào học trường nổi tiếng ở Anh , ở đây toàn con nhà giàu quý tộc nên không có ai chịu chơi với Nhi vì cô quá xấu và lại nghèo nữa ( hehe, để rồi xem ).
Lịch học mỗi ngày đều kín hết , học từ 8h sáng đến 11h tối mới được về nhà ( khổ thân)
Còn bên Nam thì cũng vậy , nhưng Nam có thời gian tụ họp bạn bè . Kim Ly dạo này có hay quanh quẩn bên Nam suốt . Đầu tiên là:
" Anh Nam.... " - Tiếng Kim Ly la lớn
" Sao em lại ở đây ??? " - Nam ngạc nhiên hỏi
" Hì......đi chơi thôi anh " - Kim Ly kéo tay Nam đi thì bị Thùy hất tay ra
" Cô làm cái quái gì thế ??? " - Kim Ly giận dữ
" Cô đang đụng chạm đến em rể tôi đấy , liệu cái hồn nghe chưa, tôi mà bắt gặp cô lần nữa là cô đừng mong sống " - Thùy liếc nhìn Kim Ly
" Để rồi xem " - Kim Ly suy nghĩ
Bên Huỳnh Anh :
Huỳnh Anh được đi du học bên Anh và học cùng trường với Nhi, hôm nay là ngày nhập học của H.Anh
"Hello everyone, My name is Huynh Anh, Im from Viet Nam , Nice to meet you " - Huỳnh Anh chào xong rồi tiến về phía Nhi
"Can i seat next to Nhi ?? - Huỳnh Anh nói
" Yeah" - Pà cô giáo trả lời
" Sao cậu lại ở đây vậy H.Anh??? " - Nhi vội hỏi
" Thì...sang đây học chung với cậu cho vui " - Huỳnh Anh mỉm cười đáp và rồi suốt buổi học 2 người cứ chờ cô giáo quay lên bảng là ngồi 888888 suốt
3 năm trôi qua, chỉ còn 2 năm nữa là Nhi được về nước , mọi thứ thay đổi hẳn kể cả con người . Nam bây giờ đã là một nhân viên thực tập tại chính công ty của gia tộc mình , đáng lẽ Nam là một chủ tịch tập đoàn quản trị nhưng anh muốn đi từng bậc
Thùy bây giờ đã có người yêu , cậu ấy tên là Khoa , bạn học chung với Thùy và họ sắp làm đám cưới . 10 người kia hiện giờ đã có công việc làm ổn định , 5 cô gái của chúng ta giờ đây sắp thành 1 người nội trợ đảm đan . Còn 5 chàng trai thì hiện đang là một tổng giám đốc nổi tiếng , bị lên báo hằng ngày vì bị đồn là nay cặp em chân dài này , mai cặp em chân dài kia khiến họ mệt mỏi
Nhi của chúng ta giờ đã trở thành một nhà thiết kế nổi tiếng tại Anh , những trang phục cô thiết kế đều được mọi người ưa chuộng . Huỳnh Anh làm chung công ty với Nhi , cậu làm bên khâu sản xuất trang phục và kiểm định hàng mỗi khi xuất xưởng cũng là trợ lí đắc lực của Nhi luôn . Kim Ly thì làm bên sân khấu điện ảnh , cô hiện giờ là một người mẫu kiêm diễn viên nổi tiếng , cũng là người bị đồn có tình ái với Nam . Cô bám Nam dai như đĩa vậy , tính tình Ly không xấu nhưng vì mù quáng trong tình yêu khiến cô trở nên như vậy
Bây giờ chúng ta sẽ ghé thăm văn phòng của Nhi làm việc nhé :
Cốc ....cốc.....
" Vào đi " - Tiếng Nhi vang lên, cô đang lộn xộn với mớ giấy thiết kế trang phục
Huỳnh Anh bước vào , anh nhìn xung quanh căn phòng của Nhi rồi lắc đầu
" Bạn làm gì mà căn phòng toàn giấy không thế ??? " - Huỳnh Anh đem hợp đồng lại để trước mặt Nhi rồi nói
" Sáng giờ mình thiết kế không được mãu nào ưng ý hết , toàn hư hỏng tùm lum , mệt cả người " - Nhi quăng xấp giấy xuống bàn rồi ngã lưng ra ghế
" Chiều nay bạn có hẹn với giám đốc John đấy , nhớ có mặt sớm đấy nhé , ông này không muốn mình đợi người khác dù chỉ 5 giây đâu " - Huỳnh Anh nhắc nhở rồi đi ra ngoài đóng cửa lại
" Haiz...... " - Nhi thở dài . Công việc của Nhi là như vậy đó , một ngày vẫn như mọi ngày , công việc không ngơi tay , nó cứ chất chồng , chất chồng mãi khiến cho Nhi cảm thấy mệt mỏi và nặng nề , cô muốn quay trở về nước nhưng thời hạn đi học chưa hết thì cô không được quay về
Các bạn có biết tại sao Huỳnh Anh lại là trợ lí đắc lực kiêm bên khâu sản xuất trang phục không ??
Đó là vì 1 năm trước , Huỳnh Anh nghe tin Nhi đi sang Anh thì anh vội vàng đặt vé máy bay sang Anh ngay . Huỳnh Anh được nhận vào làm việc tại công ty của Nhi vì anh được xét tuyển vào công ty sau 1 đợt phỏng vấn , Huỳnh Anh biết Nhi bị mất trí nhớ nên anh đã giới thiệu lại mình từ đầu như từ ngày quen biết Nhi . Huỳnh Anh là một người tài giỏi , giao tiếp lưu loát, nhờ anh mà mọi hợp đồng của công ty Nhi đang làm điều trót lọt , hiện công ty Nhi là một trong những công ty nổi tiếng thế giới bởi nhờ tài thiết kế của Nhi , và giao tiếp của Huỳnh Anh khiến 2 người nổi tiếng và có nhiều tin đồn tình ái khi họ đi ăn chung và cùng về chung đều được các báo chi ghi hình lại . 2 người luôn đi chung với nhau khiến nhiều người tưởng họ là 1 cặp tình nhân, quả thật họ rất đẹp đôi đấy các bạn ạ
Nam:
Nam hiện giờ đang kiểm tra các mặt hàng ô tô trước khi xuất xưởng . Trong công ty Nam được ưu ái rất nhiều , 1 phần vì anh là con trai của chủ tịch tập đoàn , 1 phần là anh rất đẹp trai khiến nhiều fan nữ trong công ty phải ngất ngây trước vẻ đẹp lạnh lùng và lịch lãm của anh khi làm việc cũng như đi dự tiệc . Nam khiến người khác phải ghen tị trước vẻ đẹp trai của anh cộng với cương vị mà anh có
Ghé qua phòng làm việc của Nam nhé:
" Anh Sơn....anh gửi dùm em cái bản fax này qua công ty XX nha " - Nam vội đưa cho anh Sơn - trợ lí của Nam 1 xấp tài liệu
" Uhm, em kí dùm anh bản doanh thu tuần này đi " - Sơn đưa cho Nam 1 cái bản hợp đồng
" Cái này của chủ tịch tập đoàn quản trị kí chứ em đâu có quyền " - Nam ngước lên nói
" Chủ tịch đi công tác rồi , ông ta nói mọi việc giao lại toàn quyền quyết định cho em đấy " - Anh Sơn thở dài trả lời
" Vậy được rồi , anh ra ngoài đi , lát em kí xong em đem ra ngoài cho " - Nam nói rồi cuối xún viết tiếp
Bạn đang đọc truyện Cặp đôi lạnh lùng tại wapsite www.15giay.xtgem.com . Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
chap 22:
Bây giờ là 5h chiều , tức là lúc hoàng hôn buông suốt , Nhi vẫn còn ngồi đó xem lại các mẫu thiết kế của mình , cô cứ xé bỏ , vứt xung quanh phòng. Bây giờ căn phòng của cô như là 1 bãi rác , Huỳnh Anh đi vào lắc đầu ,anh chàng ngồi xuống lụm từng tờ giấy xếp lại . Nhi thì cứ xé bỏ mãi , làm chẳng được gì , cô hét
" Mệt quá đi........ " - Nhi bỏ bút xuống , cô ngã ra ghế , quả thật là rất mệt . Công việc của 1 nhà thiết kế không có đơn giản 1 tí nào cả
" Mình về thôi Nhi " - Huỳnh Anh nhje nhàng nói , Nhi nhắm mắt một lúc rồi đứng dậy quay sang cửa sổ , nhìn hoàng hôn
" Huỳnh Anh về trước đi, lát Nhi sẽ đi về sau " - Nhi nói , Huỳnh Anh đành khép cửa lại và bước ra xe đi về, trong công ty giờ chỉ còn có mình Nhi ở lại , cô không muốn về nhà ngay lúc này mà muốn đi đâu đó , cô khao khát có 1 cơn mưa rơi xuống trôi đi những nỗi buồn của cô . Nỗi nhớ người thân và nỗi nhớ người yêu
Nhi bây giờ cũng cầm giỏ xách đi ra xe , cô lái xe đến một khu công viên . Nhìn thấy nhìu đứa trẻ nô đùa vui vẻ khiến cô ước mình có được 1 đứa con để thủ thỉ ở nhà . Cô mong sao thời hạn 5 năm học tập kết thúc để cô được trở về bên cạnh Nam , là một người vợ , 1 người mẹ chăm sóc cho gia đình , chăm lo cho chồng con . Đã thấm thoát 3 năm trôi qua rồi , không biết mọi người giờ đã ra sao , Nhi cảm thấy buồn và cô đơn khi hằng ngày cứ đến công ty , đêm về thì ăn ngủ . Dù bây giờ có H.Anh bên cạnh chia sẻ công việc cho cô , nhưng cô cảm thấy áp lực nặng nề vô cùng
Trời tối đến:
Nhi mới lát xe về nhà , cơm nước đã chuẩn bị sẵn chỉ đợi cô vào ăn . Nhi đi vào , cô bước đến nhà ăn và ăn cơm , Nhi ăn chỉ có 1 chén thôi , dạo gần đây Nhi bị sút cân trầm trọng , do công việc và bị stress nhiều , có lần do công việc khiến cô nằm viện suốt 2 tuần
Sau khi ăn xong, Nhi đi lên phòng thay đồ và tắm . Sau khi tắm xong thì cô tiến lại bàn máy tính , bắt đầu xem lại các mẫu vẽ , nhưng Nhi không tập trung được vào công việc nên cô đành bỏ dở đó và bước ra ngoài ban công ngồi
Gió thổi xào xạc , Nhi ngồi nhìn lên bầu trời , cô nhớ về kỉ niệm lớp 11 . Năm nay cô đã được 21t rồi , đáng lẽ cô đã kết hôn ở cái tuổi 17 nhưng vì ngày kết hôn cô đã xảy ra tai nạn . Nhi biết ai đã hại mình nhưng cô không muốn chơi hội đồng , cô muốn 1 chọi 1 , cô sẽ dành lấy lại được Nam chứ không cần ai giúp đỡ . Nếu Nam yêu cô thì Nam sẽ là của cô dù có ai phá hoại tình cảm 2 người đi nữa
" Người ta nói đừng quá yêu " đó chính là lời bài hát " NGƯỜI TA NÓI " mà Nhi thích nhất , cô nghe bài này cả ngày không biết chán . Mỗi lần cô nhớ Nam thì cô đều lôi bài này ra nghe , vì chính Nam đã mở bài này cho cô nghe mà , những lúc nghe bài này nước mắt cô không ngừng rơi
Reng.....reng....
Chiếc điện thoại di động của Nhi khẽ rung lên , Nhi bắt máy
[alo]
" Huỳnh Anh hả , gọi Nhi có gì không??? " - Nhi hỏi
[ Mình định hẹn Nhi đi chơi , Nhi đi không ?? ]
" Uhm, cũng được , mình cũng đang chán đây " - Nhi trả lời
[ Vậy 15 nữa H.Anh qua rước Nhi nhé ]
" Uhm " - Nhi nói
[ Pye ]
" Pye" - Nhi nói xong rồi cúp máy , cô cũng muốn đi hóng gió đêm xem sao, từ nhỏ đến giờ cô chưa được đi hóng gió vào ban đêm vì ba mẹ cô không cho phép ( vì sức khỏe của Nhi khá là yếu nên pa mẹ không cho ra gió )
15 sau :
Huỳnh Anh lái chiếc BWM ( haizz, LaLa không rành về xe nên lấy đại) đến , Nhi lúc này cũng vừa ra tới , H.Anh lái xe đến biển
Nhi vốn thích biển nên vừa ra tới là cô chạy đi ngay , sóng đánh ào ạt , trời nổi gió . Nhi quên đem áo khoác nên bây giờ cô co rúm lại . H.Anh biết Nhi lạnh nên anh cởi áo khoác của mình ra và đưa cho Nhi mặc
" Cám ơn " - Nhi nói
" Không có gì " - H.Anh mỉm cười rồi ngồi xuống bên cạnh Nhi , 2 người ngồi đó ngắm biển
" Nhi có nghe biển hát bao giờ chưa ?? " - H.Anh nhìn sang Nhi hỏi
" Biển mà cũng hát à, bất ngờ đấy " - Nhi trả lời
" Sao lại không , Nhi cố nghe xem nhé " - H.Anh nói
2 người ngồi lặng im , biển đêm nay thật đẹp , Nhi ngồi ngắm mãi đến lúc ngủ trên vai H.Anh lúc nào không hay
" Anh sẽ bảo vệ em.... " - H.Anh khẽ nói thầm rồi bế Nhi ra xe chở về nhà Nhi
chap 23:
Hôm nay là một ngày khá là mệt mỏi đối với Nam bởi hôm nay có Kim Ly sẽ là đối tác kí hợp đồng với anh
Vừa bước vào quán thì Ly bay lại ôm cổ Nam . Nam hất tay cô ra
rồi ngồi xuống
" Lâu rồi không gặp anh , vẫn phong độ như ngày nào " -Ly vẫn ôm cổ Nam típ ( pà nội này muốn đi nằm bệnh viện Chợ Rẫy đây mà )
" Cám ơn cô , bây giờ chúng ta bàn công việc đi " - Nam hất tay Ly ra lần nữa và sang bên ghế kia ngồi
" Công việc để từ từ đi, lâu rồi chúng ta không gặp nhau cơ mà " - Ly khoanh tay nói
" Nếu cô không mau bàn công việc thì tôi sẽ đi về " - Nam lạnh lùng
" Tôi thách anh dám đi về đấy, cái hợp đồng này là tâm huyết cả đời của gia tộc anh , anh dám làm mất nó à " - Ly nhếch mép
" Sao lại không, đối với cái hợp đồng chỉ là con số 0 trong mắt tôi thôi . Tôi vứt nhìu hợp đồng còn lớn hơn vậy nữa đấy " - Nam trả lời rồi đi thẳng để lại Kim Ly với cục lửa nằm kế bên
Nam đi bộ khắp thành phố , anh cứ đi mãi , đi mãi mà không biết mình sẽ đi về đâu . Anh ước gì bây giờ anh có thể gặp Nhi nhưng điều ước đó chỉ có thể thực hiện sau khi wa 2 năm và Nam sẽ là một tổng giám đốc lớn chứ không phải là một nhân viên bt như bây giờ nữa
Đôi chân của Nam đã đưa anh đến với biển , nơi mà Nam và Nhi đã từng chữi l.ộ.n, mắng nhau thập chí từng oánh nhau nữa . Chợt Nam phì cười, nụ cười suốt 3 năm wa đã hé nở
Nhi:
Bây giờ Nhi đang soạn và phát thảo dự án sắp tới cho công ty, công việc cứ chất chồng chất chồng khiến cô cảm thấy mình như một cái máy để làm việc chứ không phải là một con người . Ngày mai cô có hẹn đi dự tiệc ở nhà ông Trương , ngày mốt cô phải sang Mỹ để kí hợp đồng dự án mới , ngày típ nữa cô phải lên đường trở về Anh để họp hội đồng quản trị . Cuộc họp lần này sẽ có sự xuất hiện của chủ tịch tập đoàn liên bang ở Mỹ và nhà thiết kế nổi tiếng ở Úc nên Nhi phải chuẩn bị kĩ càng cho dự án của mình
Hôm nay Nhi ở lại công ty làm việc , làm đến mức mà cô ngủ quên lúc nào không hay cho đến khi.....
Cốc....cốc.....
" Anh vào được không Nhi???" - Tiếng H.Anh bên ngoài cửa
Nhi vội vàng ngồi dậy , xếp đống hồ sơ bề bộn lại 1 góc , chỉnh lại đầu tóc, quần áo chỉnh tề rồi ra mở cửa
" Là anh à, vào đi " - Nhi mở cửa cho H.Anh vào
"Anh đến có việc gì không?? " - Nhi hỏi
" À, anh đến nhắc em là 11h trưa nay chúng ta sẽ bay sang Canada dự tiệc nhà ông Trương , em nhớ chuẩn bị hành lí để chút anh sang rước em " - H.Anh trả lời
" Anh không nhắc em quên mất , công việc nhìu quá " - Nhi nói
" Uhm, thôi anh về đây ... em mau về chuẩn bị hành lí đi , chút anh sẽ sang nhà em " - H.Anh trả lời
" Uhm, anh về " - Nhi đáp rồi tiễn H.Anh ra cửa
Cô bước lại bàn làm việc , nhìn đống hồ sơ mà ngán ngẩm , giá như hồi xưa cô chịu cho chị 2 cô thay làm chức vụ này thì giờ đâu đến nỗi . Hằng ngày cứ phải tiếp một đống giám đốc của các công ty lớn, đi sang nước này kia bàn dự án hợp đồng , dự tiệc , ..... . Kiểu này chắc cô sẽ vào hospital sớm mà thôi
Lát sau Nhi lái xe về nhà , cô dặn người làm nấu cho cô 1 tô phở và soạn đồ cho cô .
Sau khi xử lí xong tô phở thì Nhi đi thay quần áo , sắp xếp đồ đạc và cầm vali ra khỏi nhà . Cùng lúc đó xe H.Anh đến chở Nhi đến phi trường , 2 người đi lên máy bay và sang Canada
Còn bên Nam thì:
Nam được ông Nhi cho sang Anh thăm cô 2 tuần , công việc thì để Thùy lo ( hạnh phúc hén ) , khiến Nam sáng giờ vào công ty cứ cười như thằng khùng( sr đừng oánh em nghen anh)
" Ê Nam, hôm nay tao thấy trời xanh tươi đẹp, đâu có nắng đâu sao tao thấy mày khùng dữ zậy Nam " - Khánh từ đâu xuất hiện
" Kệ tao mày " - Nam trả lời
" Được sang thăm người yêu 2 tuần , thằng nào không muốn hả mày " - Long đáp khiến Nam đỏ mặt
" Đừng chọc nó nữa , để cho hôm nay nó đi làm , nếu không anh chịu trách nhiệm đó nghen " - Hân nói
" Rồi rồi , làm việc đi " - 10 người nói và đi ra khỏi công ty của Nam\
Nam giờ đang mơ đến lúc mình gặp Nhi , không biết cô ấy sống ra sao rồi , có tăng thêm được mấy kg không hay sụt , cô đẹp ra hay không .....???? Đó là những câu suy nghĩ trong đầu Nam