XtGem Forum catalog
Đọc truyện

Chuyện tình của tôi, nàng và con chó - Phần 2


Tôi mệt và nằm thiếp đi. Đang mơ màng ngủ thì nghe tiếng “quác…quác…quác…” nên giật mình tỉnh giấc luôn. Tiếng kêu vừa rồi đúng là tiếng gà rồi. Hic. Chắc là bố mẹ nàng đang giết gà để chiêu đãi mình đây. Thật là chu đáo và hiếu khách quá.

Bụng tôi đang đói cồn cào vì quãng đường dài. Nghĩ đến lát nữa được xơi thịt gà nóng hổi, ngọt lừ, béo ngậy, nhâm nhi thêm chút rượu nếp hương thì dù có chết cũng không còn gì vấn vương. Mới chỉ tưởng tượng thế thôi mà nước nhờn đã chảy ra ứa cả 2 mép, ướt nhèm nhẹp…

Tôi lò dò bước ra xem vụ thịt gà tiến hành đến đâu rồi. Có gì thì tôi giúp vặt lông luôn. Nhìn ra phía sân giếng thì thấy mẹ nàng (nhìn phát là biết ngay mẹ nàng vì quả mông to bổ chảng đúng size 80 đang chổng lên lúi húi làm cái gì đó, chắc đang vặt lông gà).

- Con chào bác ạ!

- Ừ, dậy rồi hả con. Sao ngủ ít thế?

- Dạ, con chợp mắt được tí thôi, vì cái chiếu hôi quá nên không ngủ được ạ.

- Ừ, hôi cũng phải thôi. Vì đó là giường của bà nội mà. Bà bị bệnh trĩ và bệnh đái dầm kinh niên. 

- Thế bà đâu rồi ạ?

- À, bà mới mất xong, sắp được 49 ngày rồi đấy. Cái giường với cái chiếu bà nằm thì vẫn để đó, phòng khi có khách thì cho khách nằm. 

Ối trời ơi! Thế mà vừa rồi mình còn nằm sấp xuống cái chiếu ấy để ngủ. Tối nay phải kiếm giường khác thôi. Nằm đó cả đêm chắc bị bà cụ đè mất. 

Mà hình như tôi đã lầm, mẹ nàng không phải đang thịt gà mà đang ngồi nhặt cái đống rau cỏ gì đó dài dài, xanh xanh, bám đầy rong rêu như vừa được vớt từ dưới sông lên.

- Bác đang làm gì thế ạ?

- À, bác đang nhặt rau.

- Bác cẩn thận nhỉ, ở quê cháu mà nấu cho lợn ăn thì họ không nhặt kỹ như bác đâu, cứ băm nhỏ ra rồi nấu thôi.

- Đâu, bác nhặt để tối xào cả nhà mình ăn đấy chứ. 

- Híc….. Thế ạ! 

Nhìn quanh không thấy nàng và bố nàng đâu. À, ngon rồi, quả này chắc hai người đang đi chợ mua thêm rượu với lại thêm thức ăn đây. Nhưng còn vụ thịt gà, sao vẫn thấy hoang mang quá. Để thăm dò thêm xem sao.

- Nhà mình nuôi nhiều gà nhỉ bác nhỉ? - tôi hỏi và nhìn ra phía mấy con gà đang lon ton chạy trong vườn.

- Ừ, gà nuôi để lấy trứng thôi con ạ. Không phải để thịt đâu.

- Thế mà lúc nãy đi ra con cứ tưởng bác đang thịt gà cơ.

- Không, gà nó đang đẻ trứng đều, thịt tiếc lắm.

- Vâng, gà này đi bộ nhiều, thịt sẽ ngọt và chắc lắm đấy, không giống mấy cái loại gà công nghiệp bán ngoài chợ bác nhỉ.

- Bác cũng chưa ăn nên không biết con ạ!

Nói đến đó tôi chán quá nên đi ra ngõ ngóng nàng và bố nàng về. Thôi, thế là hết hi vọng thịt gà rồi. Mong là bố nàng sẽ mua nhiều đồ nhắm, thịt chó, giò chả, hoặc thịt bò cũng được…

Nhưng ông trời chẳng thương người hiền lương. Bố nàng mua về hai con cá mè gầy nhom, thêm 3 tấm đậu phụ mỏng tang. 

- Bác ơi, nhà mình thường nấu cá thế nào thì hôm nay cứ thế mà nấu bác nhé. Con đang bị đau răng nên bác sĩ bảo phải kiêng cá mè ạ.

- Thế à? Vậy rán đậu lên cho con ăn nhé, con ăn đậu rán hay sốt?

- Dạ, con đang bị viêm lợi, bác sĩ bảo kiêng luôn cả đậu phụ ạ.

- Sao kiêng nhiều thế? Vậy con ăn được gì?

- Bác sĩ nói chỉ nên ăn thịt gà thôi ạ.

Nghe tôi nói thế thì bố nàng kéo mẹ nàng ra góc sân hội ý. Không biết hai ông bà ấy hội ý những gì nhưng sau một hồi thầm thì rì rầm thì thấy bố nàng trợn mắt lên như sắp nổi cáu, xong cái thấy mẹ nàng vùng vằng, phụng phịu rồi cuối cùng cũng miễn cưỡng đi ra vườn. Tay mẹ nàng cầm thanh gỗ dài khoảng mét rưỡi, vừa ra tới vườn, bà liền nhằm thẳng một con trong đàn gà mà vụt. Vừa vụt vừa chửi:

- Này thì thịt gà này, chết mẹ mày đi này!

Con gà bị tấn công bất ngờ nằm giãy đành đạch giữa vườn. 

Vậy là yên tâm rồi. Ung dung đợi tí nữa có thịt gà chén thôi.

Bữa cơm diễn ra trong không khí thân mật và ấm cúng. Bố nàng trông hom hem mà tửu lượng khá thật. Vừa vào bữa chưa kịp ăn gì ông ấy đã làm vài chén hoa hồng. Tôi cứ định gắp thịt gà thì ông ấy lại cầm chén lên:

- Nào, bác cháu ta uống nào. Chổng đít nhé!

Lúc đầu tôi cũng chưa hiểu chổng đít là cái gì, sau mới biết nghĩa là trăm phần trăm. Khi uống phải dốc một hơi cho đít cái chén chổng lên. Cùng là chổng đít nhưng có cái chổng đít thì rất thích, còn cái trò chổng đít này sợ thật. 

Làm vài chén rồi mà chưa được miếng thịt gà nào, tôi bắt đầu thấy phê phê và sốt ruột. Đang định gắp miếng thì mẹ nàng quẳng luôn cái cẳng gà vào bát tôi rồi nói:

- Vừa uống vừa ăn đi con. Ăn gì bổ nấy con ạ. Ăn chân cho nó khỏe chân, cho nó cứng cáp.

Mịa, mình đã kêu đau răng rồi mà còn cố tình gắp chân gà cho mình.

- Có thật là ăn gì bổ nấy không bác?

- Thật chứ.

- Vâng, vậy con xin mời bác miếng phao câu này. Còn bác trai, con xin nhường bác hai cái hòn dái gà. Ăn gì bổ nấy bác ạ.

Hai ông bà có vẻ rất hài lòng vì thằng con rể tương lai rất khéo léo và biết cách ứng xử. Cũng đéo hiểu bà ấy nghĩ gì mà vẫn nhai ngấu nghiến cái phao câu ấy được. Đít to thế rồi mà còn ăn phao câu để cho nó thành size 100 à. Còn ông bố nàng cũng thế. Người đã hom hem như con mèo hen rồi lại cứ nốc rượu tì tì, có ăn hai hòn dái gà chứ cho dù ăn cả thùng dái dê thì cũng không đủ sức đỡ nổi cái mông size 80 kia đâu.

Làm thêm vài chén nữa. Đầu óc cũng quay quay rồi. Lúc ấy bố nàng mới dặn dò.

- Con yêu con gái bác thì phải hiểu và chiều chuộng nó tí con nhé. Trông nó lớn và các bộ phận phát triển đẫy đà vậy thôi nhưng tính tình vẫn còn trẻ con lắm.

- Dạ vâng. Cái đó con biết ạ. Bác khỏi phải nói ạ. Em nhà mình tuy còn trẻ con nhưng chuyện người lớn là em ấy cũng biết hết đấy ạ.

- Cái gì? Chúng mày đã làm chuyện người lớn rồi hả?

- Dạ không, bác hiểu lầm rồi. Con nói chuyện người lớn tức là em nhà mình biết cách cư xử như người lớn, là chững chạc ấy ạ.

- Ừ, thế thì được. Bác tưởng chúng mày đã làm chuyện người lớn là hỏng đấy. Không được giống như hai bác ngày xưa. Nhớ chưa!

- Dạ, con nhớ rồi ạ. À quên. Con có mua biếu bác trai cái quần bò Playboy cao bồi miền tây đây ạ. Bác mặc quần này đi chăn bò thì rất hợp. Bác vào thử luôn đi.

Đúng là già nhưng thấy quà vẫn ham. Ông già nàng tí tởn vào trong nhà thử quần rồi lại đi ra cho mọi người ngắm. Quần thì rất vừa và đẹp nhưng mỗi tội là vừa đi hai tay ông già vừa phải giữ quần. Bỏ ra là tụt luôn.

- Còn đây là quà của con tặng bác gái – Tôi vừa nói vừa lấy 3 cái quần sơ-líp ra đưa cho bác. 

- Ôi! Bác cảm ơn. Sao con biết size của bác mà chọn?

- Dạ, con cũng cứ lấy cỡ to nhất thôi ạ. Bác vào thử đi rồi ra đây cho mọi người ngắm xem có đẹp không.

- À thôi. Để lát nữa bác thử sau.

Lúc này, rượu đã ngấm, tôi thấy mệt và mắt díp lại vì buồn ngủ. Chắc là bố nàng cũng thế. Tôi mới xin phép đi ngủ.

- Dạ, con say rượu nên buồn ngủ quá. Con xin phép đi ngủ trước ạ. Nhưng mà, hai bác bố trí cho con chỗ ngủ khác được không? Cái giường của bà nội hôi quá. Con không nằm được.

- Nhưng nhà chỉ còn hai giường thôi, một giường của hai bác, với một giường của em nó.

- Dạ, vậy con tính thế này. Bác trai và em sẽ nằm giường ngoài, còn giường trong là của con với bác gái.

- WTF?

- Ôi thôi chết, con nhầm, rượu vào lung tung hết cả. Ý con là, con với bác trai nằm giường ngoài, còn giường trong là em với bác gái. Thế thôi, con vào ngủ trước đây…


Rượu nếp quê càng uống càng phê. Phê quá nên vào đến giường là tôi lăn ra ngáy ụt ịt. 

Trong giấc mơ, tôi mơ thấy tôi và nàng đang đi dạo trên một cánh đồng cỏ bao la. Xa xa là mấy con bò nhởn nhơ gặm cỏ. Thấy chúng tôi, mấy con bò rống lên những tiếng kêu ò ò ò đầy ghen tỵ . Rồi trời bất ngờ đổ mưa. Tôi và nàng vội vã trú vào dưới một gốc cây to. Nước mưa chảy ướt hết tóc nàng, chảy xuống vai, rồi xuống ngực, rồi xuống bụng, rồi xuống rốn, rồi xuống một số chỗ khác nữa. 

Tôi lấy tay nhẹ nhàng lau khô những giọt nước mưa đọng trên cổ nàng, rồi mơn man xoa xuống ngực nàng, xuống bụng, xuống rốn nàng, và xuống cả dưới rốn nữa. Đôi bàn tay ướt nhèm vì nước mưa nhưng tôi vẫn không hề ngại ngần, vẫn muốn tiếp tục lau. Đang hăm hở định lau nốt chỗ quan trọng nhất thì “khực”. Có cái gì vương vướng ở tay tôi. Cái quái gì mà lại vướng nhỉ. Bình thường của nàng mượt mà và êm tay lắm mà. 

Dù là trong giấc mơ thì tôi vẫn nhớ là nàng không hề có cái này. Cái này lạ lắm. Tôi xoa xoa nắn nắn cái vật lạ đó một vòng, thấy nó hình trụ, dài dài, cong cong, mềm mềm, cứng cứng. Phía trên đầu lại hơi phình ra rồi lại thu nhỏ vào. Đưa tay xuống thấp hơn tôi chạm phải đám rễ xum xuê và lại có hai quả mọc lủng lẳng phía dưới. Cái quái gì thế nhỉ. Sao nó cứ giông giống cái tờ-rym của tôi vậy.

Nhưng chắc chắn không phải của tôi. Của tôi ở bên này cơ mà, và của tôi to hơn cái này nhiều. Nhưng cũng không thể là của nàng. À, đúng rồi, nàng đang ngủ với mẹ nàng cơ mà. Thế thì tôi đang ngủ với ai?

- Ô-Mai-Gấc! Oát-Dờ-Phắc! 

Tôi vùng tỉnh dậy vì đã hiểu điều gì vừa xảy ra. Trời ơi, sao tôi lại bệnh hoạn thế này. Dưới ánh sáng mờ mờ từ bóng đèn ngoài sân rọi vào qua ô cửa. Tôi thấy bố nàng nằm lõa lồ trên giường không một mảnh vải che thân. À, không phải, có, có một mảnh vải che thân, đó là cái quần sịp. Nhưng nó đã bị tôi tụt xuống quá bẹn, chìa cả gần một nửa mông trắng hếu. Cái vật lạ của bố nàng thì vẫn đang ngỏng lên như đang chờ đợi và mời gọi sau khi được bàn tay của tôi chăm sóc, xoa xoa, nắn nắn.

Tôi nhớ lại giấc mơ ngọt ngào của tôi với nàng trên cánh đồng cỏ với mấy con bò vừa xong. Đúng rồi. Tiếng bò rống thì chắc chắn là tiếng bố nàng ngủ ngáy. Trong giấc mơ tôi nhớ là có lấy tay lau nước mưa cho nàng. Xòe bàn tay ra thì vẫn thấy ướt nhèm, đúng là ướt thật. Nhưng chắc không phải nước mưa, vì trời đâu có mưa. Mà mưa thì cũng đâu có hắt vào nhà được. 

Vậy thì là nước gì? Chẳng lẽ tôi đã làm cho bố nàng xuất ra? Không phải, xuất làm sao mà ra nhiều thế này được, có mà là khủng long à. Với lại xuất xong thì cái đó phải xìu xuống chứ làm sao vẫn ngóc lên hiên ngang thế kia được. Vậy thì đúng là nước đái rồi. Chắc là bệnh di truyền, bà nội cũng bị đái dầm kinh niên mà. 

Tôi đưa tay lên mũi ngửi. Đúng là nước đái thật, khai khai mằn mặn, còn pha thêm chút hương của rượu nếp quê nữa. Mịa, uống cho lắm vào, chổng đít cho lắm vào rồi giờ nhìn như là cái thằng vừa bị hiếp dâm thông ass thế này đây. 

Tôi nhìn kỹ lại xem ông ấy tỉnh chưa, hi vọng là ông ấy không biết tôi vừa check hàng của ông ấy. May quá, ông ấy vẫn đang ngáy khò khò, mắt thì nửa nhắm nửa mở toàn lòng trắng, mồm há hốc thở phì phò, nước dãi chảy ròng ròng.

Tôi tỉnh ngủ hẳn, vẫn ngồi trên giường. Nghĩ lại những chuyện vừa xảy ra mà rùng mình. Với cái điện thoại xem đồng hồ. 3h sáng rồi. Ngửi cái mùi nước đái nồng nặc bên cạnh làm tôi lại thấy buồn đái. Hay là đái mẹ nó luôn ra giường này đi nhỉ, đằng nào thì bố nàng cũng đã đái ra rồi. Nhưng mà nhớ đang đái chẳng may nước đái bắn vào mặt ông ấy, ông ấy tỉnh giấc thì toi. Thôi, chịu khó ra vườn đái vậy.

Tôi mở cửa và nhè nhẹ lẻn ra ngoài vườn. Hic. Sương xuống lạnh buốt tờ rym. Đang tận hưởng mùi thơm nồng nàn của rượu nếp quê bốc lên từ dòng nước đái đang tuôn ra xối xả từ vòi thoát nước thì bỗng nghe tiếng loạt soạt sau lưng, rồi tiếng gì như tiếng bước chân rón rén đâu đây. 

Nhanh như cắt, tôi nhét tờ rym vào trong quần (dù nó vẫn đang xả nước) và luồn vào nấp sau gốc cây cam to tướng và rậm rạp bên cạnh. Tim tôi đập thình thịch, không biết điều gì sắp xảy ra. Có hai khả năng. Thứ nhất, đó là tiếng bước chân của trộm. Nhà nàng nghèo rớt cả sơ-líp thì có cái quái gì để trộm nó lấy nhỉ? À, có thể nó thấy con cup 50 của mình mới phi về chiều nay nên rình mò. Con cup ấy giờ mà mang đi cầm đồ cũng phải được hơn 5 lít. 

Khả năng thứ hai là có người rình trộm mình đái để ngắm hàng mình. Chắc không phải bố nàng rồi, vì ông ấy đang ngủ say như chết. Chỉ còn mẹ nàng và nàng. Nàng thì không phải, việc gì phải nhìn lén. Gặm cỏ, ngậm bi, đá cột, thổi kèn, nàng đều được thực hành cả rồi, không có lý gì phải nhìn trộm mình đái. Vậy nếu có thì chỉ là mẹ nàng. 

Nhưng tôi nghiêng về khả năng ăn trộm nhiều hơn. Vì lúc chiều mẹ nàng nhặt rau, tôi có tranh thủ đứng hẳn lên phía trước để soi hàng của mẹ nàng. Bà biết tôi đang bị tôi soi hàng nên đã ý tứ kéo cái cổ áo cao lên và quay đi hướng khác, không muốn cho tôi nhìn. Do đó, có thể khẳng định, bà ấy không hề có tà dâm với tôi.

Vậy chắc chắn là trộm rồi. Tôi hồi hộp nép sát vào gốc cam và chăm chú quan sát. Tiếng bước chân ngày càng gần. Một bóng áo trắng chầm chậm tiến ra vườn, cách chỗ tôi đứng chừng 4m. Dưới ánh sáng vàng vàng mờ mờ của cái bóng đèn hắt ra, tôi không nhìn rõ mặt tên trộm này. Nó định ăn trộm cái gì đây nhỉ? Xe tôi có để ở vườn đâu.

Tên trộm đứng im một tí rồi bất ngờ tụt quần xuống ngồi ỉa. Ôi trời, hóa ra tên trộm này không vào ăn trộm mà vào ỉa trộm. Thực ra, khoảng cách hơi xa nên tôi không chắc có phải tên này đang ỉa trộm hay không, nhưng thấy mùi cứt thối thối nên tôi đoán là nó đang ỉa. Có cái gì trông quen lắm. Đúng rồi, cái mông, cái mông quen lắm. Hình như đã thấy ở đâu đó. Size 80. đúng rồi, là mông của mẹ nàng. Kia nữa, cái quần lót có hình cái máng lợn. Ôi, nhắc đến máng lợn, ước gì mình đủ can đảm để lao ra mà vét luôn cái máng ấy.

Tôi cứ đứng đó chăm chú xem mẹ nàng ỉa. Sao bà ấy không vào nhà cầu mà ỉa nhỉ, lại ỉa ngoài vườn? Có thể bà ấy sợ ma chăng, vì nhà cầu nằm ở mãi góc vườn, lại tối om. Hoặc là ỉa ở đây thoáng mát hơn. Mẹ nàng ỉa lâu quá. Mình đứng xem mà muỗi đốt sưng cả chân. Lúc đầu xem thì cũng thích nhưng cứ xem đi xem lại mỗi cảnh đấy, không chuyển cảnh gì khác nên được tí cũng chán. Chắc lâu quá không được ăn thịt gà, nay vớ bữa thì ăn nhiệt tình nên mới phải đi ỉa đêm thế này.

Khoảng 15p sau thì mẹ nàng đứng dậy. Lấy cục đất dưới vườn chùi chùi vài cái vào đít rồi kéo quần đi vào. May quá. Tí nữa thì ngủ gật. Buồn ngủ quá.

Đợi mẹ nàng vào nhà xong, tôi cũng lẻn vào nhà, leo lên giường đánh một mạch.

Sáng ra, đang ngủ ngon thì nghe tiếng quát tháo ầm ĩ bên ngoài. Mịa, đứa nào sáng ra đã to mồm làm ông tỉnh cả giấc. Ngó đầu ra ngoài cửa sổ, thì ra bố nàng đang chửi:

- Mẹ kiếp, chó với má, có lớn mà không có khôn, ỉa ngoài đường ngoài chợ không ỉa, cứ ỉa bừa bãi ra sân ra vườn thế này. Ông bực mình ông thịt đãi khách luôn bây giờ chứ lị.


Tôi ngủ dậy, đi giặt chiếu xong rồi tôi xin phép về. Bố mẹ nàng thì vẫn níu kéo:

- Ở lại đây chơi thêm chút nữa đi con, chả mấy khi về nhà 2 bác chơi. Ở đây, trưa bác nấu cháo gà, ăn xong rồi hãy về.

Tôi nghe vậy thì mắt sáng lên.

- Dạ, bác lại thịt gà để nấu cháo nữa ạ? Dạ vâng, thế thì cháu sẽ ở lại.

- Không…không. Thịt đâu mà thịt. Là xương gà tối qua ăn thừa, bác gom lại tí nữa nấu cháo thôi.

- Dạ. thế ạ. Nhưng mà tiếc quá. Cháu lại có việc đột xuất phải về luôn rồi. Thôi để dịp khác bác nhé.

Chúng tôi lại leo lên chiếc cup 50 cằn cỗi, oằn mình lăn bánh trên con đường trở lại thành phố. Mặt trời đang chiếu chói chang, gió thổi ngược chiều ù ù và bụi thì mịt mù. Thế mà trong cái điều kiện thiên nhiên khắc nghiệt như thế. Tôi vẫn nhớ đến một đoạn thơ rất hay, mỗi tội éo biết là của ai sáng tác nữa. Xin đọc lại như sau:

“Anh ngược đường, ngược nắng để yêu em
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược cả lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du vô đi vô định cánh chim trời”

Chuẩn quá. Lãng du đi vô định cánh chim trời. Đúng là tôi chưa biết cuộc tình của tôi và nàng sẽ đi về đâu. Đi về đâu khi mà dưới đít hai đứa giờ chỉ là con cup 50 đời đầu bán không ai mua, cầm đồ không ai nhận, cho thì phải năn nỉ người ta mới lấy. Khi mà nàng vẫn là sinh viên năm cuối chưa biết khi nào sẽ được ra trường. Còn tôi, vẫn là sinh viên năm thứ 6 hệ trung cấp.

Nàng thì vẫn vô tư, líu lo bên tai tôi. 

- Anh à, anh đã về nhà em rồi, tức là em đã chính thức giới thiệu với gia đình và tổ tiên rằng anh là người yêu em rồi. Anh không được bỏ em đâu đấy.

- Bỏ sao được chứ. Anh đã trao hết cả sự trong trắng, cả đời con trai quý giá cho em rồi, giờ anh làm sao dám bỏ em được.

- Thế tức là em là người đàn bà đầu tiên của anh sao?

- Đương nhiên, anh tưởng em phải biết điều đó từ lâu rồi chứ. Lần đầu tiên mình xếp hình, em không thấy anh kêu “Á” một tiếng lúc anh cho vào đấy à. Đó chính là lúc anh dâng hiến đời trai cho em đấy.

- Ừ, em biết rồi. Vậy em sẽ cố gắng vì tình yêu của chúng mình, anh cũng thế nhé, phải cố gắng hết sức vì hạnh phúc và tương lai của hai đứa.

- Chém gió thì hay lắm. Nhưng anh muốn biết cụ thể, em sẽ cố gắng như thế nào?

- Thì em sẽ cố gắng chăm chỉ học hành để mấy môn thi lại sắp tới đạt kết quả cao. Rồi sẽ cố gắng học lại để trả nợ mấy môn bị trượt. Mục tiêu phấn đấu là sẽ ra trường chậm một năm, cùng lắm là 2 năm. Thế được chưa?

- Ừ, hi vọng thế.

- Thế còn anh? Anh sẽ cố gắng gì nào? Nói em nghe xem.

- Thì anh cũng hứa sẽ hoàn thành năm thứ 6 của hệ trung cấp một cách xuất sắc. 

- Gì nữa, tính xa hơn nữa đi.

- Thì sau khi hai đứa mình cưới nhau, anh sẽ lên kế hoạch mua nhà, mua ô-tô.

- Anh không nói phét chứ?

- Không, phét sao được. Anh đã lên kế hoạch chi tiết, tỉ mỉ và kỹ lưỡng rồi.

- Thật á? Có thể cho em biết sơ qua kế hoạch của anh được không?

- Ừ thì cũng không có gì phức tạp lắm. Mua nhà thì anh định sẽ xin tiền bố, còn mua xe sẽ xin tiền mẹ.

- Ôi, người yêu của em thật tuyệt vời! Đúng là em đã không chọn nhầm người. Anh quả là người đàn ông biết lo lắng, biết tính toán, biết cố gắng cho tương lai. Thưởng cho anh yêu cái hôn này. Chụt!! Chụt!!

- Thôi, khiếp quá. Hôn gì mà toàn mùi thịt gà với nước mắm thế. Từ tối hôm qua đến giờ chưa đánh răng à?

- Chưa, tối hôm qua ăn no quá, lên giường định nằm nghỉ tí rồi lại ngủ quên luôn. Sáng thì dậy muộn quá vội đi không kịp đánh. 

- Tởm thế, đây, còn cái kẹo cool air hôm qua đang nhai dở đây. Giờ nhai tiếp đi cho đỡ thối mồm.

- Em tưởng hôm qua anh vứt rồi mà.

- Vứt gì mà vứt, nhai vẫn còn ngọt mà, gói lại lúc nào rảnh thì nhai, vứt phí lắm.

- Hi, em thấy anh là người đàn ông chu đáo thật. Còn anh, anh thấy em thế nào?

- Em hả? Anh thấy em là cô gái toàn diện và đoan trang.

- Thật sao?

- Thật mà. Sáng thấy em diện, trưa thấy em diện, tối cũng thấy em diện. Thế không phải là toàn diện thì là cái gì.

- Hi, thế còn đoan trang?

- Đoan trang à? Trang ở đây là trang phục, đoan là cực đoan. Nhiều khi trang phục của em mặc hở hang đến mức cực đoan. Nói tóm lại, em là cô gái hay ăn diện nhưng trang phục rất cực đoan.

Nói xong thấy nàng im im, chắc giận rồi. Tưởng giận lâu, ai ngờ được tí lại tiếp tục:

- Anh ơi, tí nữa lên mình đi ăn KFC anh nhé. 

- Ăn cái đó làm gì em. Mới hôm qua về nhà ăn gà tươi no nê rồi không chán hay sao mà giờ lên lại muốn ăn KFC. Mấy cái đó toàn gà chết, thịt để lâu ngày, ăn nhạt nhẽo lắm em ạ. Ăn làm cái gì. Đau bụng đấy.

- Thế chiều mình đi công viên nước chơi đi.

- Trời, sao phải đi công viên nước. Bẩn và mất vệ sinh lắm em ơi. Nhìn nước trong xanh thì tưởng là sạch chứ nhiều đứa vừa bơi vừa đái luôn vào đấy, tắm xong về bị ghẻ ngay. Để hôm nào anh đưa em ra cái ao gần bãi rác chỗ mình ấy cho em bơi và chơi thoải mái, nước ở đấy cũng xanh lắm. Vừa tắm lại vừa mò được ốc nữa.

- Hic. Em muốn anh đưa đi đâu anh cũng từ chối là sao?

- Không phải từ chối, là muốn tốt cho sức khỏe của em thôi.

- Vậy hôm nào đi xem phim 3D nhé?

- Xem phim 3D hại mắt lắm. Lại ồn ào. Hôm nào về phòng anh, 2 đứa mình xem phim 3X, vừa yên tĩnh, lại có thể thực hành theo. Chả sướng hơn à.

- Ừ, vậy cũng được. Mà mai là sinh nhật em đấy. Anh chuẩn bị tinh thần và vật chất chưa đấy?

- Cứ yên tâm. Đâu sẽ có đó. Thịt chó sẽ có mắm tôm. Em không biết anh là chuyên gia chọn và mua quà à…


Đọc tiếp: Chuyện tình của tôi, nàng và con chó - Phần 3

Truyện dài Chuyện tình của tôi, nàng và con chó
Powered by XtGem
Copyright © 2018 15Giay.Xtgem.Com