Dưới cơn mưa..
Tán lá xào xạc, gió vẫn thổi..
Và..
Mưa vẫn rơi, mưa rơi nặng hạt..lặng thầm..không gian nơi đây..tĩnh mịch..không gian nơi đây giờ đã là của mình. Và P..
Nụ hôn của mình, ở dưới mưa..và người đầu tiên, lại là P..
Mình hôn P, một nụ hôn dài..nhưng nhẹ nhàng..
Gió vẫn thổi, vẫn khẽ rít lên bên tai..vẫn quật những cơn mưa vào mình cùng P, đôi lúc P khẽ rùng mình vì lạnh..mình khẽ ôm P lại thật chặt..đôi tay vẫn ôm lấy P, chắc chắn..không buông lơi..
Mưa vẫn rơi..
Rào rào..
Gió vẫn thổi..đèn vẫn mờ..
Nụ hôn dưới mưa nghe lãng mạn nhỉ nhưng nó chứa biết bao nước mắt và đau khổ..để rồi đến giờ mình vẫn nhớ, cuốn hồi ký này, cuốn tiểu thuyết mang tên tình yêu này..
Các thím có thím nào biết cảm giác hôn dưới mưa nhỉ ?
Lạnh lắm, không gian xung quanh như ngừng đập, cô động lại..chỉ còn mình và P, người vẫn run lên vì lạnh, nhưng đôi tay vẫn siết vào nhau..
Môi mình và P vẫn dính lấy nhau, vẫn cùng nhau chơi đùa..nhẹ nhàng lắm..
Mình khẽ mở mắt, gương mặt của P mãn nguyện, hạnh phúc..đây là khoảnh khắc hạnh phúc mình có thể mang đến cho P..
Mình chủ động ngừng hôn..các thím ạ, hôn dưới mưa, lạnh. Nhưng ấm lắm, đôi tay các thím sẽ không muốn hoạt động đâu, chỉ muốn siết chắt cô ấy..môi các bạn chỉ muốn ôm lấy môi cô ấy mà không muốn buôn lơi..
Khẽ dừng lại và ôm P thật chặt..khoảnh khắc này đây..anh sẽ nhớ mãi..sẽ nhớ mãi..
- Em sẽ không quên..
- ...
- ...
- Anh thích mưa..
Mình khẽ thì thầm..
- Em là mưa..
- Vậy anh là gì ?
- Anh là mây..
- Mây ?
- Anh là mây, mây luôn đi cùng nắng và luôn đi cùng mưa..
- Luôn ?
- Khi mây đi cùng nắng, mây hạnh phúc, mây thanh tao, nhẹ nhàng..khi mây đi cùng mưa, mây u ám, xám xịt, nặng nề..
- Đừng nói nữa..
- Em là mưa..A là nắng..Anh là mây..
- ...
Một giọt nước mắt khẽ lăn xuống..
Anh sẽ mất em sao ?
Có lẽ..
Dường như tình yêu đang thử thách mình..tình yêu này bắt mình phải có sự lựa chọn..
- Anh sướng lắm nhé !
- Tại sao ?
- Vì anh sẽ được ở bên hai người con gái dưới mưa !
- Hai người ?
- Sau này anh sẽ đưa A đi dưới mưa như em đây này..
- Nhưng em là mưa mà ?
- ....
Không gian dần chìm vào khoảng im lặng..
- Em yêu anh M à..
- Anh cũng yêu em, nhưng anh xin lỗi..
- Tình đầu là tình dang dở
- Khó phai lắm..
- Tình đầu của anh là A chứ không phải em đâu
- Đều là cả hai em àh
- ....
P nhìn mình rồi mỉm cười, kèm theo nụ cười là giọt nước mắt đang lăn xuống..
- Đi ăn anh nhé
- Ăn gì nhỉ ? Ấy chết, gọi về nhà đã..em gọi chưa ?
- Em rồi, anh gọi đi kẻo gia đình trông..
Mình lấy điện thoại ra gọi về nhà (bỏ trong cốp nhớ, không ướt thì )
- Rồi, giờ em thích ăn gì nào ?
- Lượn xem có gì nhé
Mình lại chở P đi, mưa vẫn rơi, từng giọt mưa rơi vào mình và P..
Vẫn là khoảng không gian im lặng đó..Một tay chạy, một tay khẽ siết chặt tay P..
- Bánh cuốn kìa anh..ghé vào đi..
Mình và P ghé vào một quán bánh cuốn ven đường ăn..ăn xong thì đã muộn..
- Về khách sạn nhé..
- Vâng
Mình chở P đi (à có mấy bạn hỏi sao vào khách sạn được thì lúc đấy có cmnd rồi nhé mấy thánh, bắt bẻ quá ) vào một khách sạn ở quận 1..
Thằng cha nhân viên nhìn mình thế này cơ mà kệ nó vậy..
Lấy phòng lên trên thì mình đi tắm rồi đến lượt P..mình ngồi bên cạnh ban công khẽ rít lên hơi thuốc..ngoài trời mưa vẫn lớn quá..khẽ cười, đêm nay rồi sẽ ra sao ?
Ngoài trời mưa vẫn không ngớt, từ trên đây nhìn xuống một góc Sg cũng khá đẹp..
P mở cửa phòng tắm bước ra, trên người chỉ quấn một lớp khăn..
- Anh đang nghĩ gì thế ?
- Không, anh đánh răng đây..
VSCN xong xuôi ra ngoài thì thấy P đã ngồi đó..nhìn ra phía cửa sổ, mình âm thầm đến bên P rồi ôm P..
- Đừng nghĩ nữa..
- Dạ...
- Chỉ đêm nay thôi hở anh ?
- Chỉ đêm nay thôi..
Mình nhìn P, P khẽ quay sang mình, cười..rồi bọn mình cuống vào nhau..
Trao nhau từng nụ hôn, ướt át, mặn mà..
Môi mình ôm lấy môi P, và lưỡi mình cũng bắt đầu đùa nghịch với P..
Nhưng tất cả chỉ dừng ở nụ hôn..vì còn A, mình vẫn nghĩ đến A. Mình không vô tâm đến mức chỉ lao đầu vào làm chuyện đó..Tình yêu còn có những thứ khác để còn nhớ về nhau..
Đêm ấy mình và P tâm sự nhiều, rồi thì cũng vào giấc ngủ lúc nào không hay..
Sáng hôm sau tỉnh dậy thì thấy P vẫn nằm cạnh mình..đôi mắt nhắm nghiền..
Đôi môi cong, hàng mi dài..
- Em đẹp lắm P àh..anh sẽ không quên..
Khẽ lay P dậy, VSCN rồi đi về, mình đưa P về nhà, nhà P cũng gần nhà mình =.= cách tầm 15p đi xe..
Một ngôi nhà đẹp và to, có thể nói là biệt thự, chẳng kém gì nhà A cả..
- Anh về cẩn thận nhé..
- Uh..em vào nhà đi..
Bố mẹ P suốt ngày đi làm, nhưng vẫn thương yêu P hết mức..đôi lúc P cô đơn P tâm sự với mình, mình cũng hiểu được điều này..chỉ khuyên P đừng bao giờ đánh mất bản ngã của mình...
Chiều hôm ấy P nhắn tin sang bảo mình bị sốt..thế là mình chạy sang nhà P chăm sóc cho P mấy ngày liền..Lúc mình sang thì cô giúp việc ra mở cổng, bảo mình vào gặp mẹ P, bố P đi công tác :
- Cháu chào cô..
- Ừ chào cháu..Hai đứa đi chơi kiểu gì mà đến h mới về thế ?
- Dạ đêm qua cháu cùng P dầm mưa, P bảo muốn tắm mưa ở VN lần cuối..
- Sau đó đi đâu nữa ?
- Da cháu chở P sang nhà bạn P ngủ..
- Thật không đấy
- Dạ thật cô ạ
- Cháu là M phải không nhỉ ?
- Vâng, cháu là M ạ..
- Bằng tuôi P ?
- Vâng.
- Hai đứa bảo ban nhau nhé, đừng làm gì quá giới hạn..P nó ốm nằm trên phòng đấy cháu lên đi
- Dạ cháu chào cô..
Nói rồi mình chạy thằng lên phòng P, mình biết mẹ P đang nghĩ gì nhưng không nói ra mà chỉ hỏi dò xét mình, nhưng thôi mặc kệ, lúc này lo cho P trước..
Mình lên thì thấy P đang nằm đấy, còn 4 ngày nữa đi mà ốm rồi. Vậy là 4 ngày đó mình chăm sóc cho P, bón cháo cho P ăn..
Bố mẹ P đi làm từ sáng đến tối, mình ở cả ngày bên nhà chăm sóc P, và cả cô giúp việc ở nhà..
4 ngày lặng lẽ trôi qua, P cũng khỏi bệnh. P bị cảm vì dầm mưa..
Ngày hôm ấy, tôi phải xa một người con gái..
Một người con gái nữa lại bước ngang qua đời tôi..
Bỏ lại nơi đây còn mình tôi..bỏ lại nơi đây với tất cả kỉ niệm
Bỏ lại nơi đây với bao nỗi nhớ, bỏ lại nơi đây..tất cả...
Nhưng..cô ấy mang đi tình yêu dành cho tôi, và mang theo cả tình yêu tôi dành cho cô ấy..
Cũng vẫn là một ngày mưa..ngày P đi..9h tối, P nhắn tin :
- Em sắp đi, anh ra tiễn em nhé..
Tôi lưỡng lự, vì không biết có nên ra tiễn P không..
Đấu tranh tư tưởng,..
Cuối cùng tôi cũng ra với P...
Dòng người đông quá, xô đẩy quá, như càng muốn đẩy lùi tôi khỏi P..càng đẩy ra xa...
Loay hoay tìm đến cổng số 7, tôi chạy như một thằng điên..chạy..chạy mãi, chỉ để tiễn em, vì bây giờ đã muộn rồi..
Em đã đi chưa ? Hay em vẫn đợi tôi ? Tôi có được nhìn em lần cuối hay không ?
Rồi mai đây, khi tôi và em gặp lại sẽ như thế nào P nhỉ ? Là một người bạn..hay..chỉ như hai người xa lạ từng bước qua đời nhau..
Tôi rối loạn, tâm trí tôi lo lắng, dòng người xô bồ quá, chen lấn, tôi cố gắng bươn qua dòng người..
Nhìn xung quanh vài người đang khóc, khóc vì sự chia ly..còn tôi..liệu, giọt nước mắt có rơi khi P cất bước ra đi ?
P ơi em đâu rồi ? Anh đi tìm em, đi tìm em mãi mà sao vẫn chưa thấy ? Điện thoại thì thuê bao..
Chạy đến cổng số 7, tìm em.,nhìn xung quanh nhưng vẫn không thấy...
Tôi thất vọng, toan quay bước đi thì...
Một giọng nói quen thuộc...
- Anh M.
..............
Bạn đang đọc truyện tại wapsite www.15giay.xtgem.com Chúc bạn có những phút giây vui vẻ.
.............
Mình bất giác quay lại..
- P..Anh tìm em mãi
- Sao anh đến muộn vậy..Em sắp đi rồi, đồ ngốc
- .....
- Anh có biết em đợi anh lâu như thế nào không ?
- Anh....
- Anh có biết em ngồi ở đây từ chiều đến giờ không ?
- ....
- Em đợi anh mà giờ anh mới đến là sao hả ? Đồ ngốc, đồ hâm kia..
P chạy đến ôm mình lại, ngay giữa cái chốn đông người này...Nhiều người quay lại nhìn bọn mình...bình thường thì chắc ngại chết muốn tìm cái hố mà độn thổ đi thôi, nhưng hôm nay chẳng hiểu sao mặt dày đến thế..
Mình khẽ cười rồi ôm P..P rấm rứt khóc
- Đồ độc ác
- Ờ
- Đồ khốn nạn
-
- Yêu con gái nhà người ta rồi bắt người ta đợi mòn mỏi thế này sao đồ hâm ?
- Anh.... Ờ..Anh...
- Anh ác lắm anh biết không ?
- Anh biết đâu..
- Còn già mồm..anh làm em và A yêu anh điên cuồng, còn anh thì cứ loay hoay tìm chỗ đáp..
- .....
Nói rồi P đánh vào ngực mình cái kiểu đánh yêu, mà cũng thốn lắm..
Đau lắm, gì chứ bà nội này đánh cũng vật vã cả ra..
- Em sẽ nhớ anh lắm..
- Uhm
- Anh có nhớ em không ?
Bất giác P ngước lên nhìn mình, đôi mắt đã nhạt nhòa...Gương mặt P lúc này đã ướt nhòa bởi những giọt nước mắt...
Mình khẽ hôn lên đôi mắt ấy..
- Ngốc nín đi, đi rồi còn về với anh..
- Có lẽ...em sẽ đi luôn..
- ...
- Em sẽ không về nữa, em sẽ định cư luôn bên đấy..
- Uhm, đó là cũng một nơi đáng sống..
Và P òa khóc..Có lẽ
Đây là lần cuối được khóc trong vòng tay mình..
Lần cuối được ôm mình và đánh mình..
Lần cuối được nũng nịu với mình..
Cũng là lần cuối mình được siết chặt em..
Lần cuối mình được ôm em..
Khẽ ngước lên nhìn trời..bầu trời đêm nay trong quá..
- Đêm nay buồn quá em nhỉ ?
- ....
- Qua đó nhớ giữ sức khỏe nhé ..
- ...
- Đừng ngốc nghếch nữa kẻo thằng khác lại dụ dỗ làm gia đình lại lo..
- Anh không lo lắng cho em sao ?
- Anh nơi đây vẫn luôn hướng về em..
- Còn A ..?
- Trái tim anh chia đôi rồi..
- Vì sao ?
- Vì em và A..
- ...
- Biết rồi còn hỏi sao ?
- Em thích ..
- Thích gì ?
- Em thích nghe những điều anh nói..
P khẽ thì thầm, nhỏ nhưng cũng đủ để mình có thể nghe..
- Tìm một người tốt mà yêu..
- ....
- Đừng như anh, một thằng khốn nạn..
- ....
- Chúc em luôn hạnh phúc..mặc dù đây là lời nói dối của anh..
- .....
Và P lại khóc, lúc này gia đình P chứng kiến tất cả, và có thể bố mẹ P cũng đủ hiểu phần nào lý do P chấp nhận đi du học là vì mình..
Rồi giây phút ấy cũng đến, giây phút chia tay...Đã đến giờ làm thủ tục..
- Em sẽ vào đi luôn, sẽ không trở ra nữa..
- Hạnh phúc ........em...nhé.
Mình nấc lên..Ừ mình đã nấc lên, vì em..vì mình sắp phải xa em..
Viết những dòng này, có lẽ những giọt nước mắt cũng đang lăn trên mặt mình..
Mình cũng có cảm xúc mà..
- Anh àh..
- Hửm ?
- Đừng khóc..
- Uhm..
P ôm mình lần cuối, rồi khẽ hôn lên mắt mình..
- Hôn lên mắt để anh luôn nhớ đến em..
Hôn lên môi mình..
- Hôn lên môi anh để đánh dấu với con A, nó có hỏi thì bảo em cũng có chủ quyền nhé..
- Ngốc..
- Em ngốc lắm, chỉ có ngốc mới đi yêu anh..
- ....
- Em đi nhé...
- ....
Mình không đủ mạnh mẽ để nói một lời cuối cùng...
P khẽ quay đi...Bất ngờ P quay lại ôm mình và thì thầm..
- Nếu có kiếp sau anh sẽ mãi thuộc về anh..
Và rồi P đi...
P đã thật sự đi...
P àh, anh yêu em...
Chúc em luôn hạnh phúc..
Ở nơi đó luôn sống vui vẻ em nhé..
Chào em, bước qua đời anh, và hãy mạnh mẽ lên nhé..
Nhìn P, bóng dáng liêu xiêu ấy cứ vậy mà bước đi..Lâu lâu lại đưa tay lên để lau đi những giọt nước mắt vẫn đang chảy...
Mình vẫn đứng đây..nước mắt vẫn chảy..
Một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai mình :
- Mạnh mẽ lên cháu..
Là mẹ của P, mẹ P lúc này vẫn đang khóc
- Vâng, cháu mạnh mẽ lắm..
- Cháu có yêu P không ?
- Dạ có cô ạ..
- Ừ, vậy là đủ rồi..cám ơn cháu vì những điều cháu đã mang lại cho nó, nó đã trưởng thành hơn nhiều rồi..
Mình khẽ cười, rồi chào bố mẹ P ra về, bố mẹ P hẹn mình hôm nào sang nhà ăn cơm..Mình vâng vâng dạ dạ rồi lủi thủi bước ra bãi xe lấy xe về..
Đường phố lúc này đã vào khuya, mình phóng xe từ sân bay về quận 1, mình kéo hết ga, chạy nhanh nhất có thể..
Cứ vậy mình chạy, chạy để xua đi cảm giác đau..chạy để xua đi sự cô đơn trống vắng lúc này...chạy để có thể quên đi mọi thứ..
--------------------
2 tuần trôi qua..
Những ngày sau đó, mình sống với một sự buồn chán và bất cần..Về quê, mình luôn đi nhậu với lũ bạn..
A vẫn thường xuyên gọi điện thoại cho mình, và có thể A phần nào biết được tại sao mình lại như thế này..
- Còn có em, đồ ngố ạ..
- Em có khỏe không ?
- Em khỏe lắm, chừng 2 ngày nữa em về rồi..Mẹ cho đi Nha Trang rồi chồng ạ..
- Vậy sao ? Em về nhanh nhé, để anh thu xếp xin bố đi NT chơi với em..
- Hihi, dạ em biết rồi.. Anh đừng vậy nữa nhé, xem như P đi tìm lai cuộc sống ở một phương trời mới, còn nơi đây anh vẫn có em..
- Yêu em..
- Em cũng yêu anh đồ ngố ạ
Gác máy, mình bần thần, chạy vào phòng tắm xối nước cho tỉnh ra..
Ừ, P là quá khứ, mình đang ở hiện tại và hướng về tương lại..
Đành biết là đau, nhưng chúc P tìm được hạnh phúc ở nơi ấy vậy..
Hôm sau mình ra Sg lại, rồi ngày tiếp theo mình đón A ở sân bay..
Mình đứng đợi A thì thoáng thấy bóng A...Nhìn A trông có vẻ đã khỏe hơn..
A chạy nhào ra ôm lấy mình..
- Em nhớ anh lắm chồng ngố..
Mẹ A cười, mình chào mẹ A rồi cùng nhau về nhà để thu xếp cho chuyến đi chơi sắp tới..
Một chuyến đi định mệnh mà mình sẽ không bao giờ quên...
Trước khi vào chap có vài điều mình muốn nói rõ
Thứ 1 : truyện mình ko ép đọc, nghĩ là gió máy cứ xem như một câu truyện phiếm góp vui, không cần bảo mình đi ăn trộm ăn cắp ở chỗ này chỗ kia đắp vào thớt này.
Thứ 2 : thích thì đọc không thì ra ngoài, mình chẳng dư hơi để giải thích, đang bị trào thực dạ dày cmnr, mệt mỏi lắm; ko thích nghe mấy thẳng trẩu lèm bèm dông dài. Được chứ? Nếu thấy không ưa điệu này thì cứ ra ngoài chứ ko cần phải đọc, đơn cử mình đang mệt mỏi, cuộc sống còn lo nhiều điều chứ ko nhất thiết phải yêu đườn nhăng nhít.
Thứ3 : đọc thì ngẫm cho kĩ, chứ đừng đọc rồi hỏi dông dài nhai đi nhai lại. Nào là thằng thớt giàu lắm blah blah blah. Xin lỗi lúc đấy cũng chỉ là thằng học sinh, tiền làm chưa ra còn ăn bám cha mẹ. Nói cha mẹ cho oai chứ mẹ mất rồi, suốt ngày lẽo đẽo ăn bám bố, thấy cũng nhục lắm. Nhà cửa chẳng giàu có gì, bố làm công nhân viên chức bỉnh thường. Sống một mình tự lập tự chăm sóc từ năm 12t đến bây giờ nên giờ giấc hơi thoải mái. Chẳng giàu có gì cả nên đừng bảo khoe khoang này nọ, giàu thì có A và P giàu nhưng hoạ chăng A và P cũng đang ăn bám bố mẹ thôi. Giải thích luôn, nên đọc kĩ, Sh Vespa toàn xe gia đình, mình chạy chiếc bình thường và chưa bao giờ ái ngại vì điều đó. H có xài tiền thì cũng tiền bố, nên chẳng muốn xài. Sống đơn giản, còn ai cười thì kệ mẹ nó. Bố đèo quan tâm. Đấy là tính mình.
Ai nói gì mặc kệ. Bảo mình anh hùng bàn phím cũng đc. Tuỳ đèo quan tâm gì cho mệt.
Còn thẳng nào biết info thích làm gì kệ mẹ nó. Đèo cần biết, chuyện này là quá khứ, tung ra cũng chẳng tìm đc con mẹ gì đâu. Được chứ ? Sống trên đời truyện gì cũng có thể xảy ra, nếu đèo chấp nhận đc thì câm mồm và biến, lúc nào trải nghiêm được rồi thì quay về đọc. Còn ko thì thôi, cứ làm trẩu
Thôi vào chuyện, lâu chưa viết h hơi mệt nên cũng đèo có tâm trạng vl ra
Mình và A về nhà để chuẩn bị cho chuyến đi chơi ấy, cái chữ định mệnh các thím đoán sao cũng đc, thêm thắt cái chữ ấy cho nó gay cấn mà mình thích ngồi nhìn mấy thím suy đoán vãi lều .. hỹ hỹ
Về đến nhà để chuẩn bị đi. Tâm trạng mình hí hửng lắm, sắp được đi chơi xa với người mình yêu, sướng bỏ bủ ra .. Hỹ hỹ
Ôi zồi ôi, trong đầu mình lúc này hình dung ra bao cảnh tượng, nào ra đi chơi, cầm tay cầm chân. Sờ mờ lờ tờ rồi nằm tưởng tượng xem có tình tiết nào 18+ không nhỉ? Các thím cho em tự gạch em một phát vì tội CDSHT
Còn tiểu thư kia thì khỏi nói nhé. Lấy xe đạp ra bắt mình đèo chạy vòng vòng mệt bỏ bu ra vì...vui quá lúc này mình thấy sức khoẻ của A cũng ổn lắm, khi đi bọn mình có thể đem theo thuốc..
Chú H đã xuống đấy trước và chú ấy sẽ ở nhà bạn chú ấy đi chơi nhưng sẽ để cho bọn mình được thoải mái ở khách sạn
Vì mọi người lo rằng A sẽ có chuyện gì nên chú H mới đi theo bọn mình xuống để nhỡ có gì còn xoay xở kịp.
- chồng ơi mệt không anh?
- em ăn cám loại con cò hay sao mà béo thế, mệt nghỉ... sao không lấy xe máy anh chở cho khoẻ ?
- em thích thế này hơn cơ. Đươc anh chở đi bằng xe đạp lãng mạn lắm, giống trong mấy phim Hàn Quốc ấy
- em...c..ó..biết ..a..nh mệt..th...ấy...mụ...nộ...i luô...n k..hôn...g ?
- ráng lên chồng ơi
- rõ khổ, sao ko tập đi xe máy đi
- em sợ lắm té xuống để lại sẹo mất
- ôi zồi ôi
Đấy, lý do đi xe đạp là thế đấy, các thím thấy em khổ chưa? Buổi chiều xế tà còn đạp xe lượn quanh khu phố để cho ... Lãng mạn giống phim HQ, ôi trời ạ, mình ghét phim Hàn xẻng, nó hành mình thế này đây trời ạ. Còn lý do A có xe đạp là vì chẳng biết đi xe máy =.= với cả bố mẹ A sợ A bị tai nạn nên mua hẳn xe oto và thuê tài xế riêng đưa A đi lại. Thấy sướng nhỉ =.=
- anh ơi
- đòi gì nữa
- xuống NT mình thuê xe đạp đôi nha anh
- đôi đôi cái mế
- mệt chết đây này
- đi mà chồnggggg
Nói rồi A siết mình lại rồi ngúng nguẩy đầu vào lưng mình, yêu thế không biết, thế này thì anh quyết mang tiếng dại gá vì em A ạ
- biết rồi khổ lắm nói mãi
- cười lên đi. Miễn cưỡng quá
- ôi trời ạ đạp mệt tổ sư bố ra đây cười sao nổi, em nặng thế
- đồ vô duyên
A đánh cái beep vào lưng mình rồi lấy tay nhéo hông. Đau bỏ mợ ra
Yêu tiểu thư khổ thế đấy. Mấy thím đừng nghĩ sướng nhé. Mình thấy có nhiều người bảo kiếm con nhà giàu yêu để đc hưởng gia sản. Người ta khinh cho nhé, làm thằng đàn ông thì nên tự đứng trên đôi chân của mình và tạo dựng bằng đôi tay củA mình. Họ lúc trước cũng đã lăn lộn nên có ý gì sẽ bị lộ tẩy ngay, các thím bỏ ý tưởng đấy đi nhớ
- về anh ơi
Như bắt được vàng mình phi như điên
- gớm, chở có tí mả thế, sau này không có vợ chở rồi hối hận nhé
Mình phanh cái kítttttttttttttttttt làm hai quả tạ nó đập vào lưng .. Ủ uôi
- úi dza. Anh làm gì zậy ? (Đúng chất gái miền nam-vừa chua vừa ngọt)
- bị tạ đập vào lưng vừa to vừa nặng nên lũng cmn lưng rồi
- đổ quỷ
- cấm nói như thế
- dạ em xin lỗi mà
- ko đc nhìn anh bằng ánh mắt đó
A nhin mình với ánh mắt rất chi là đáng yêu, rồi cuối cùng cũng thua, thế là chụp đầu lại hun vì cái tội....đáng yêu quá
- đồ dê chúa
- quen rồi
- con nào cũng thế chứ gì? Hứ
- không có mà
- đồ đểu
- mình em thôi mà
- đồ dẻo miệng, mà em cũng yêu anh
Hỹ hỹ, hạnh phúc bỏ bu ra...
- về chuẩn bị mai đi vợ ơi
- dạ
Nói rồi hai đứa đèo nhau về, bảo hai đứa đèo nhau về chứ toàn mình em chạy ko hà, tiên sự bố, mệt bỏ bu, cơ mà sường. Được ôm, được núi đè, làm thằng cu em nó cứ
*đồ quỷ, xuồng ngay, anh còn chưa được mà mày cứ đòi dậy là sao*
Thế đấy, về đến nhà mình thì tụi mình tắm rửa..
Đêm ấy ăn cơm rồi nói chuyện với bố mẹ A thì bất ngờ vãi các thím ợ. Bố mẹ A bao tụi em khách sạn đặt sẵn phòng ở khách sạn Sunrise cơ mà hồi đấy lúa bỏ mịa ra có biết Sunrise là khách sạn vẹo nào đâu. Ở đâu cũng được..
Ôi mai chúa, vui vãi lều, gọi điện thoại xin bô ít trợ cấp :
- Alo
- lô lô gì gọi bố mà dám alo àh
- ơ..
- gọi làm gì? Giờ mới nhớ tới ông bố ở quê này à
- ơ dạ...
- gọi có chuyện gì
- dạ hỏi thăm
- ờ cám ơn vẫn khoẻ. Còn gì nữa không?
- dạ xin ít tiền đi NT chơi
- à bố hết tiền rồi, thôi nhé
Nói rồi cúp máy cái rụp ôi zồi hôm nay bô bắt bẻ vãi lều ra..
Cơ mà tí sau thì bô nhắn tin bảo mai bô chuyển, hỹ hỹ
Đêm ấy mình hơi mệt nên đi ngủ sớm, dặn A đi ngủ sớm chào mọi người rồi lao lên phòng đánh một giấc...
Nửa đêm ấy mình đan ngủ ngon lành, bất giác mình giật mình tỉnh giấc..quay sang bên cạnh thì...