Chap 1 Ngã rẽ
- Quang !! cái dm mày làm gì mà lâu thế ? - giọng nói của ông Năm hổ vọng ra từ trong nhà
Thằng Quang lật đật chạy vào nhà theo tiếng gọi trên tay cầm theo 1 chai rượu đế cho ông già mà trong lòng vừa sợ lại vừa ghét cay ghét đắng cha của mình .
Ở cái làng nghèo tại Bạc Liêu ai cũng biết đến thằng Quang con của ông Năm hổ 1 gã chỉ biết say xỉn suốt ngày thường xuyên đánh đập vợ con 1 cách tàn nhẫn
Mẹ của Quang đã 40 cái xuân mà vẫn gánh hàng rong đi bán dạo trong cái năng gay gắt , thằng Quang thì chỉ vừa tròn 13 tuổi đã phải bỏ học đi làm công cho những nhà giàu có , quyền lực trong làng nhưng luôn bị đối xử 1 cách tệ bạc nhất .
Nhiều khi những trận đòn đau đớn của roi vọt , những cái bạt tai lạnh người cũng không làm nó khóc nhưng cứ đến mỗi đêm nó lại nằm ở 1 góc khuất sau nhà và để cho những giọt lệ rơi , nó không khóc vì những trận đòn nhừ tử mà nó khóc cho bản thân và cuộc sống của mình
Năm nó 14 tuổi cuộc đời nó thay đổi từ đây , trên đường đi mua rượu nó bị 1 đám du côn trong làng chặn đường xin đểu . Nó nhất quyết không đưa tiền cho chúng và ...
Bọn du côn ( BDC) : ê nhóc cho bọn anh xin ít tiền ăn trưa nào - tụi nó nói với cái vẻ mặt ngông nghênh xấc xược
Quang ( Q ) : tao không có tiền mà nếu có tiền tao cũng đ' đưa cho tụi bây !!- Nó nói to và rõ với 1 thái độ không sợ hãi nhưng đôi tay nó run cầm cập và người nó như có 1 luồng điện chạy dọc sống lương , thật sự là nó sợ
BDC : Cái d.m mày nói chuyện với bọn tao vậy hả thằng chó ! tụi bây đập chết mẹ nó cho tao - Nói xong cả bọn gồm 4 thằng lao
tuy nhiên thằng Quang nhỏ con nên nó chạy khá nhanh nhưng nó không gặp may khi mà đạp phải 1 mảnh chai trên đường , nó không lết nổi và cái gì đến cũng đến nó đã bị dần cho 1 trận tơi tả
Mất tiền , người đầy thương tích nó quay về với 1 tâm trạng không khác gì đang sắp bước chân vào địa ngục . Ông Năm cha của nó đã đừng đợi từ nãy giờ , thấy thằng Quang ổng quát :
- Thằng khốn ! Mày làm cái gì mà giờ mới về ? Rượu của tao đâu ?- Ông Năm dường như chẳng quan tâm gì tới những vết thương của thằng con trai mình
nó lí nhí trả lời
Q : Dạ ! Con bị tụi chó kia cướp hết tiền rồi bị đánh cho 1 trận
Ô Năm : Mẹ mày ! Có chuyện cỏn con vậy mà làm không xong ! - Ông Năm vẻ mặt đỏ bừng tiến tới thằng Quang và
- Bốp ! Hôm nay tao cho mày với con mẹ mày đi chầu diêm vương ! - Nó gục xuống vì cái tát của thằng già khốn nạn đó , nó chợt nhìn vào trong nhà và thấy mẹ mình đang nằm vật vã , đầu và tay của mẹ nó chảy máu và mẹ nó kêu gào trong đau đớn khi thấy đứa con của mình .
Nó lết từng bước từng bước với vết thương đau thấu xương ở lòng bàn chân do mảnh chai lúc nãy gây nên . Nhưng có cái đau đớn nào hơn trong nó khi chứng kiến bi kịch của 1 gia đình . nó ôm mẹ nó cả 2 người khóc tức tưởi như đang trải qua sự mất mát to lớn . Ông năm đang sôi máu liền vơ lấy 1 cây gậy gần đó lao đến nhưng 1 tiếng " phập " khiến ông Năm chưa kịp làm gì thì nhìn xuống dưới bụng của mình là 1 con dao thái đang găm vào bụng , đó chính là thằng Quang , nó đã làm điều đó vì những gì nó đè nén , nó uất hận , nó đã đâm chết cha của mình 1 con thú dữ , con dao nó lấy trên bàn còn đang gọt trái xoài dang dở , trong 1 cơn hoảng loạn nó đã đâm cho ông Năm 2 , 3 , 4 nhát dao chí mạng để cướp đi cuộc đời của người sinh thành , nhưng nào có ngờ đâu điều đó làm thay đổi cả cuộc đời nó sau này
Mẹ nó : Quang ơi ! Con làm gì vậy ? Con giết cha con rồi con ơi !! - Mẹ nó khóc , một nỗi đau tột cùng thể hiện trên đôi mắt bà ấy
nó đừng trơ ra và chết sững trước những gì mình làm . Nó hét lên
- Con xin lỗi mẹ !!! - Nó chạy ra khỏi nhà và chạy mãi , chạy mãi , trong đầu nó có hàng trăm hàng ngàn mâu thuẫn , hàng vạn câu hỏi và cùng với những nổi đau , sự tức giận , lòng căm thù hay sự ăn năn cứ dồn dập dồn dập trong tâm trí nó , nó không cảm để ý những vết thương của nó nữa nó chỉ biết chạy đi thật xa để torn61 tránh những việc mình làm nhưng rồi vài giờ đồng hồ trôi qua nó đã thấm mệt , nó đau đớn quằn quại vì những vết thương
Trời mưa to , mưa như những giọt nước mắt của nó như xóa đi những gì về gia đình trong nó để nó bước vào 1 cuộc sống 1 " Góc " mới
Chap 2 Kẻ bí ẩn
Đã quá mệt mỏi với những suy nghĩ trong tâm trí suốt mấy ngày qua mình bỏ lên Biên Hòa sống bụi , cảm thấy giờ mình k khác gì 1 thằng thân tàn ma dại , những vết thương còn đó chưa lành . Trên đất khách quê người mình k quen biết ai cũng chẳng có họ hàng bà con gì trên này cả . Trong đêm mình chỉ cố gắng kiếm 1 cái chỗ để ngủ 1 giấc rồi sáng mai tính tiếp . May v.k.l tìm ra được 1 cái sạp trong chợ tính leo lên ngủ thì ..
- Ê ! Thằng kia , mày làm CL gì ở chỗ của bọn tao vậy - 3 thằng mặc quần áo rách rưới lù lù đi đến cũng cỡ tuổi mình
Q : Mấy bạn là ai ? Mình đi ngang qua thấy chỗ này rộng rãi mà k có ai ở nên ghé tạm nghỉ ngơi 1 chút thôi mà ! - Mình nói với giọng yếu ớt vì kiệt sức nhưng vẫn cố gắng nói thật rõ
Bọn nó : Nghỉ con mẹ mày à đây là chỗ của tụi tao ở đây mấy ngày rồi , cút ! - 1 thằng có dáng người cao nhất trong đám kia lên tiếng có lẽ nó là thằng cầm đầu
Q : Chỗ này còn khá rộng các bạn cho mình tá túc tại đây 1 hôm được không ?
Bọn nó : Bây giờ mày muốn bầm dập hay cút đi chỗ khác ! - 1 thằng khác nói
Mình đành đứng dậy trợn mắt to lên nhìn tụi nó và đi ra khỏi chỗ đó vì bây giờ cũng k còn sức mà làm gì để chống với tụi nó nữa , thế rồi lại phải nhặt 1 miếng thùng giấy ra vỉa hè mà nằm nhưng torng lòng cứ chửi thầm : " DM bọn mày , hãy đợi đấy "
Sáng hôm sau khi ngủ được 1 giấc đã đời mình đi loanh quanh chợ xem có ai cần việc gì k để mà kiếm cơm qua ngày , cái bụng thì cứ réo lên mãi vì 4 ngày rồi có ăn uống gì đâu nhưng may mắn thay ở hiền gặp lành chôm được 1 ổ bánh mì còn nóng hổi của bà bán bánh mì dạo lúc đó còn hơn vớ được vàng , ăn xong cái bụng cũng đã đỡ phần nào rồi ta lại tiếp tục hành trình , vô tình sao lại gặp bọn khốn hôm qua cũng đang đi loanh quanh giống mình nhưng thái độ lấm lét . À thì ra là bọn nó đang me 1 con mồi để thực hiện phi vụ cướp túi xách . Đó là 1 bà tuổi trung niên cầm 1 chiếc túi trông khác đẹp , thằng cầm đầu đảo mắt xung quanh 1 lúc rồi tiếp cận gần bà già đó , 2 thằng kia giả điên lựa rau gần đó , chúng bắt đầu giở trò bằng cách đánh rơi 1 chiếc nhẫn
Bọn nó : Cô ơi ! Cô đánh rơi cái này phải k ? - Người đàn bà ngồi sụp xuống cầm chiếc nhẫn lên thì 2 thằng phía sau đã nhanh chân chạy đến giựt phăng cái giỏi xách , thằng cầm đầu giả điên chạy theo bắt tụi nó nhưng thực chất là chạy luôn , bà ta hô hoáng mọi người truy đuổi , mình cũng thừa dịp đuổi theo bọn khốn này để trả thù vụ hôm qua nhưng nghĩ lại thì nơi xa lạ mình làm vậy thì khó sống ở cái đất này lắm cho nên đành giúp bọn nó chứ biết sao bây giờ . Nhờ cái dáng nhỏ con nên chạy khá nhanh vượt mặt mọi người đang truy đuổi , mình đuổi theo tụi nó đến 1 con hẻm và thấy được tụi nó đang trốn tại 1 góc của ngõ cụt , 3 thằng nó nhìn mình , thằng cầm đầu nói
- Mày im ! Mày chỉ bọn họ là tụi tao giết mày !!
Q : Tao giúp tụi mày , nhưng k phải vì tao sợ tụi mày giết tao đâu - nói xong mình chạy thật nhanh đến hướng khác và truy hô mọi người đến , vậy là tụi nó thoát nạn
tối đến cũng giống hôm qua mình đến cái sạp trong chợ để gặp tụi nó trong đầu thì nghĩ chắc tụi nó cám ơn mình rối rít , nhưng khi tới nơi gặp tụi nó đang ăn mừng chiếc lợi phẩm thì mình lại cồn cào cái bụng . tụi nó gặp mình thì chẳng thằng nào nói gì 1 tiếng cảm ơn cũng đ' có
Q : Mấy bạn xong thương vụ này ngon ăn quá nhỉ , mà mình cũng góp 1 phần đấy
Nói chưa dứt cuâ thằng cầm đuầ quát
- Cái gì , dm , mày tới đây đòi chia phần à ? - rồi nó lao vào đấm ngay mặt mình 1 cái đau điếng ( Thằng này ra tay nhanh vãi )
2 thằng kia chạy vào can và nói gì đó với nó như khuyên bảo . Nó cũng im im rồi quay qua nói với mình
- tối nay mày cứ ngủ ở đây
Nghe xong cũng mừng thầm , nhưng vna64 tức vì cú đấm của nó bèn đứng dậy định chơi nó lại nhưng mà đói quá nên chân tay cũng chẳng còn chút lực nào , thì thôi đành nhịn vậy
Rồi trong thời gian đó mình và tụi nó cũng thân nhau . Thằng cầm đầu tên Sơn , 2 thằng kia là Tùng và Vũ cả 3 đứa nó từ thành phố HCM bỏ đi bụi về đây , thằng thì do gia đình mâu thuẫn , thằng thì bị bọn du côn SG truy đuổi , đứa thì vì gia đình quá nghèo nên bỏ đi để khỏi trở thành gánh nặng , cả 3 đứa nó và mình đã gặp nhau và trở thành chiến hữu trên cái đất biên Hòa này
Trong suốt 3 tháng ở với tụi nó cả 4 đứa k có công ăn việc làm gì chỉ có đi trộm cặp , xin đểu hay giựt đồ , móc túi dần dần nó cũng trở thành thói quen , nhưng rồi 1 hôm thằng Sơn bị đập tơi bởi vì đám giang hồ tại Biên Hòa do hoạt động trên địa bàn tụi nó , thế là cả 4 đứa phải lo kiếm việc làm cho tử tế .
2 tháng sau thì đứa nào cũng có việc ổn định tuy thu nhập k tới đâu nhưng gọi là đủ ăn đủ xài . Thằng Sơn to khỏe nên làm khuân vác cho 1 tiệm bán gạo , thằng Tùng thì giao hàng cho 1 cửa hàng tạp hóa , thằng Vũ bán hủ tíu gõ , còn mình thì bưng phở tuy thiếu thốn nhiều điều nhưng cả 4 thằng lúc nào cũng sống 1 cách vô tư k phải lo chuyện đời . Rồi 1 ngày .... ( Nhân vật chính xuất hiện đây )
Đang phụ bưng phở , tất bật với công việc vì khách khá đông , hôm đó là chủ nhật , mình đã làm tại quán phở đó gần 1 năm nên rất quen mặt các khách hàng ruột tại đây nhưng không biết vì cái động lực nào mình đã nhìn 1 tên bước vào quán phở 1 cách khá ấn tượng
Khi tên này bước vào quán mấy đứa phụ bưng phở cùng mình thái độ e dè xen 1 chút sợ hãi , bà chủ cũng hơi xanh mặt
Hắn là 1 tên có vóc dáng cao to , không mập cũng chẳng ôm , nước da khá trắng , mặc quần Jean , áo thun trắng , khoác 1 chiếc áo bằng da màu đen , trên miệng phì phèo 1 điếu thuốc , hắn thường bỏ 1 tay vào túi quần , ngồi gác chân lên bàn 1 cách phách lối và ngạo nghễ , cái điều làm mình ấn tượng nhất là nụ cười và đôi mắt của hắn . Nụ cười nhếch mép bí hiểm , đôi mắt có chiều sâu nhưng lại chỉ nhìn nửa mắt . Hắn ta kêu mình lại gọi món
Hắn : Cho anh 1 tô phở đặt biệt như mọi khi
Q : Mọi khi nào ạ ? Em có thấy anh ghé đây bao giờ đâu ?
Hắn Vậy à ? vậy thì nói với bà chủ thì bà ấy hiểu - vừa nói hắn vừa cười nhếch mép và giọng nói khá trầm và lạnh nhạt , đôi mắt vẫn k quên lườm mình , mình cảm thấy có gì đó như chạy dọc sống lưng vậy
Tối đến mình vẫn k ngủ được vì cứ ám ảnh cái tên bí hiểm đó , đặt ra nhiều dấu hỏi , và câu hỏi lớn nhất chính là " hắn là ai ? "
Xin giới thiệu tiếp bộ truyện này gồm 23 chap , có thể hơn
Các chap hot tiếp theo sẽ có chap 7 mang tên " Hẻm xe ngựa " và chap 12 mang tên " 200 vs 500 "
chap 3 Bài Học
" ... cốc cốc cốc " . Tiếng gõ cửa nghe khá lớn , mở cửa ra thì mình đã gặp hắn ta kẻ có đôi mắt lạnh lùng , hắn bước đến bên mình với 1 nụ cười nhếch mép như có 1 ý định nào đó ghê gớm , trên tay hắn dính đầy máu và mình sợ hãi khi thấy trên người mình đầy những vết cắt và máu cứ chảy ào ạt k ngừng nhưng mình lại không thấy đau mà thấy vô cùng hoảng loạn nhưng rồi....
giật mình tỉnh dậy thấy đang nằm trên cái chiếu ngủ hằng ngày thì ra đó chỉ là 1 giấc mơ , k phải nói đúng hơn là 1 cơn ác mộng
Đã 3 ngày rồi mình vẫn còn nhớ tới cái bản mặt đã làm mình ám ảnh , đành liểu 1 phen hôm nay quyết định đi làm rồi hỏi bà chủ xem hắn là ai
sáng đi làm vẫn như mọi khi mình với con bé hoa cùng làm chung tiệm phở vẫn cười nói vui vẻ với nhau , nhỏ hoa khá là dễ thương , cũng hay quan tâm mình từ cái việc ăn mặc vì mình sống torng khu ổ chuột nên lúc nào cũng lôi thôi với lại hơi bẩn . Vào giờ nghỉ trưa mình hỏi bà chủ về con người bí ẩn kia
Q : Bà chủ ! Cho con hỏi là cái người 3 ngày trước đến tiệm phở của mình là ai vậy ?
Bà chủ : người nào ? Có hàng trăm người đến đây sao tao nhớ được
Q : À , cái người mà có dnag1 cao cao mặc 1 chiếc áo da màu đen gọi tô phở đặt biệt theo ý của hắn đó
bà chủ : Mày...mày hỏi làm gì ? tốt nhất mày đừng dính đến nó
Q : tại con cứ bị ám ảnh cái nhìn của nó với mình nên tò mò muốn biết
Bà chủ : tao nói cho mày biết 1 chút thôi , nhưng nếu gặp nó thì tránh xa nó ra
Q : Dạ !
Bà chủ : Không ai biết nó tên gì , bao nhiêu tuổi nhưng mà đám du đãng ở đây cũng thường qua quán phở của mình gọi nó là Ken - Bà chủ nói với giọng nói hơi e dè
Q : Ken ?
Bà chủ : Ừ , mỗi khi nó đến Biên hòa thì chắc chắn phải có chuyện gì đó , mày nên lo cho thân mày đừng dính vào mấy cái thể loại đó , có ngày chết mà k được chôn đâu con !!
Q : Dạ , con biết rồi , cảm ơn bà !
Nói xong mình quay ra làm việc tiếp , công việc hôm nay cũng hơi nhàn cho nên được về sớm
Mình gọi cả 3 thằng bạn là Tùng , Sơn với Vũ rủ tụi nó đi nhậu cho đỡ buồn
3 thằng kéo nhau ra quán bà Tám béo lai rai vài ly , 3 đứa kể cho nhau nghe về công việc mình làm , cả bọn nói cười vui vẻ cho đến khi mình kể về hắn ta thì thằng Sơn nói
S : Mày sợ cái đ' gì , nếu mày k làm gì người ta thì làm sao phải ngại ? - Thằng Sơn vừa nói vừa cười
T : nghe mày kể tao cứ nghĩ là mày bị ám ảnh phim xã hội đen nhiều quá chứ , cái đứa cùi bắp như mày thì làm gì được ai mà sợ giang hồ kiếm hả con - Nó cũng phá lên cười 1 cách mỉa mai
Q : tao không biết nhưng có cái gì đó khiến tao bất an
S : Bất an cl , có cần tao đập mày 1 trận cho mày bớt bất an k hả thằng chó ?
cả 3 thằng hùa theo cười nhưng rồi cuộc vui chóng tàn vì ....
từ đằng sau 1 đám khoảng 8 thằng đi lù lù tới Quán bà ba béo , cũng chẳng đứa nào nghĩ gì vì dân nhậu vào đây cũng đầy rẫy . Thằng Sơn ngồi đối diện với cả 3 thằng thì bỗng thằng Vũ la lên ...
V : Sơn coi chứng sau lưng mày - 1 thằng cầm ốm tuýp dài khoảng 7 phân lao vào đánh lén thằng Sơn
Thằng Sơn khá nhanh , theo phản xạ nó ôm đầu và che mặt lại , cây đồ chơi của thằng kia đưa xuống rất mạnh trúng ngay bả vai của thằng Sơn nhưng thằng Sơn cũng k vừa nó dùng tay còn lại nhào tới đấm thẳng vào mặt thằng kia " Dm mày thằng chó "
cả 4 đứa đứng lên thì thấy trước mặt là 1 đám gồm khoảng 9 thằng đang cầm hàng phía sau lưng thằng vừa bị đấm , thế là 4 đứa dùng hết ly với chai ném thẳng vào tụi nó rồi lật bàn ghế bỏ chạy
Mình chạy khá nhanh bỏ xa 3 thằng bạn còn bọn kia thì vẫn đuổi theo ráo riết , cả 4 đứa tụi mình chạy bán sống bán chết , mình cứ chạy như chưa bao giờ được chạy vậy , mình thoát vào được 1 con hẻm nhỏ với ánh điện mập mờ , thờ hì hục như chó . Tuy thoát được nhưng torng lòng vẫn lo cho 3 thằng bạn và đặt cả câu hỏi bọn khốn nạn kia là ai ?
30 phút sau mình dự tính mọi chuyện có lẽ đã xong xuôi rồi mới dám ló mặt ra , sau này nghĩ lại thấy mình thật hèn , bỏ anh em ở lại
Mình đi khắp cả khu phố vẫn k thấy mấy đứa bạn mình đâu đành trở về lại cái khu ổ chuột của tụi mình thì... Ôi trời ơi ! 3 đứa nó đang nằm bẹp dí dưới đất , máu me chảy đầy người , mình hoảng vô cùng rồi mình nghe 1 tiếng cười như phá tan hết mọi âm thanh im lặng xung quanh
8 thằng lúc nãy bước ra từ sau lưng mình , mình bước lùi lại vơ lấy 1 thanh sắt gần đó để phòng thân mặc dù biết là vô dụng ( ức v.k.l )
Trong đầu mình lúc nãy nghĩ rằng có lẽ thằng cầm đầu là Thằng Ken , nó đã làm chuyện đó , nhưng rồi 1 tiếng bước chân từ trong đám kia đi tới , cả 8 thằng dạt ra , trong bóng tối mập mờ của đèn điện mình đã nhìn thấy thằng cầm đầu là thằng Vinh sẹo đại ca của 1 băng nhóm cướp giật ở Biên Hòa , nó bước tới rồi nói
VS : Mày thấy bọn chó này chưa ? Lần trước tao đã đập thằng Sơn 1 lần vì cái tội đám hoạt động trên địa bàn của tao , tao cho người theo 4 đứa bây 1 tháng nay để coi tụi bây có dám chõ mõm vào chuyện của tao nữa hay k , nhưng mà 3 thằng bạn của mày vẫn chứng nào tật nấy , tao phải dạy cho tụi nó 1 bài học - nói dứt câu nó ngồi sụp xuống trước mặt thằng Sơn rồi nhổ nước bọt vào mặt thằng bạn mình , lúc đó mình ức chết đi được nhưng nó nói cũng đúng , tay mình run run cầm thanh sắt , đôi chân nặng nề k bước đi được .
Tụi nó cười phá lên rồi bỏ về , mình đành đem tụi bạn mình vào nhà để cầm máu cho tụi nó . Cả 3 thằng đều tỏ ra khá hối hận và hứa sẽ không trôm cặp hay cướp giựt nữa .
Trong đêm đó k biết tại sao mình lại có suy nghĩ về những tên giang hồ như thằng Vinh , tụi nó sống 1 cách sung sướng , lại được nhiều người nể sợ , trong suy nghĩ bồng bột mình lại muốn trở thành giang hồ như tụi nó .
sáng hôm sau , để 3 thằng bạn ở nhà nghỉ còn mình lại tiếp tục đi làm
Đi bưng phở thì nghe những lời xì xào gì đó nói về vụ 1 đám thanh niêm gồm 20 tên bị chém nát bấy và đã đưa lên công an hêt rồi , nghe nói thằng cầm đầu còn dnag9 ngáp ngáp nên chưa thu thập được tin tức gì . Nghe xong mình chợt nghĩ đến cái băng cướp của thằng Vinh sẹo , trong lòng cứ mong là 20 thằng đấy là tụi nó rồi ngồi 1 mình cười đắt chí .
Khoảng 8h tối đi làm về thì mình gặp 1 thằng đang đứng trước ngõ , nhận ra ngay vì nó là cái thằng bị thằng Sơn đấm cho 1 cú nâu mắt , nhưng bây giờ trên người nó hình như có đầy vết thương , khuôn mặt nó tái xanh lại lủi củi chặn xe mình , trong đầu mình thầm nghĩ " À đây rồi lại định kiếm chuyện với tao à , hôm nay mày đi 1 mình tao thịt chết mẹ mày nha con "
vừa bước xuống chiếc xe đạp cũ kĩ thì nó đưa mình 1 bức thư rồi chuồn đi mất , lúc đó chưa làm gì được nó hụt hẫn vl
mở bức thư ra đọc thì có nội dung như sau :
Chào mày ! Chắc mày cũng k biết tao là ai và mày còn đang thắc mắc nhiều điều lắm . Tao k có thời gian viết thư giải thích . Tao muốn mày và 3 thằng bạn của mày 2 ngày nữa vào lúc 9h sáng bắt xe lên Sài Gòn , đứng đợi tao ở Bến xe LÊ Hồng Phong . Nếu mày còn ở Biên Hoà thì tao k đảm bảo được sự an toàn của mày với 3 thằng bạn của mày , có lẽ mày cũng biết vụ việc sáng nay về băng cướp của thằng Vinh sẹo bị làm gỏi . tốt nhất cứ nghe tao vì tao biết tao cần làm gì cho mày !
bức thư không có ghi tên ai gửi , nhưng mình cũng đoán biết đươc là kẻ nào , chỉ đoán thôi , mình nói lại với 3 thằng bạn về bức thư và tụi nó cũng gật gù đồng ý thế là 2 ngày sau 4 đứa thu xếp hành lí , nhận những đồng lương cuối cùng ở đất Biên Hòa , lên xe đi về Sài Gòn với nhiều suy nghĩ mông lung , có lẽ đây là câu chuyện mới của đời mình .
Chap 4 Bắt đầu mới
Chuyến xe lên SG ngày hôm ấy tuy chỉ mất vài giờ đồng hồ nhưng đối với mình thật là dài , trong lòng cứ suy nghĩ vu vơ có nên tiếp tục hay là trở về lại Biên Hòa , nhưng mà đã phóng lao rồi thì phải theo Lao thôi .
Đến đúng điểm hẹn là bến xe tại LÊ Hồng Phong nhưng lúc đó chỉ vào khoảng 8h30 còn sớm chán so với thời gian hẹn là 9h , vậy là cả bọn đứng đợi , nghỉ ngơi 1 chút nhưng rồi có 1 tiếng từ phía sau
- Xe ôm không em ?
4 đứa quay lại nhìn thì thấy 1 gã chạy xe ôm trông khá ốm , da ngâm đen
- Không chú ơi !!
1 lát sau để ý mới thấy ở đây có rất nhiều xe ôm tụ tập , tên nào nhìn cũng sừng sỏ . từ đằng xa thấy 1 cuộc tranh cãi giữa 1 thanh niên đeo balo có thể là 1 người từ dưới quê lên và 1 gã xe ôm đang có vẻ căng thẳng . Mình k biết chuyện gì xảy ra nhưng bản tính tò mò cứ đứng nhìn rồi nghe ngóng xem có chuyện gì .
Từ bên đường đối diện có 4 gã xe ôm nữa đi tới hình như là đồng bọn của tên kia có vẻ dữ dằn
rồi 1 cuộc trnah cãi nảy lửa xảy ra , bỗng 4 tên nhào tới hành hung cậu thành niên kia , 4 đứa mình thấy định chạy vào can ( bản chất anh hùng của thằng Sơn ) nhưng k cần đến tụi mình người thanh niên ấy chỉ Tung vài cước hạ gục cả 5 thằng xe ôm ấy , bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về có vẻ thán phục . Nhưng chắc chắn 1 điều là 1 băng xe ôm ở đây k tha cho cậu ấy . 1 tiếng hét lớn phá tan bầu không khi căng thẳng và tất cả như im lặng chờ đợi
- Dừng lại hết !!!!
có khoảng hơn 20 tên mặc áo khoác da màu đen , đi tới , tên đi trước có lẽ là đại ca với thân hình vạm vỡ , đầu trọc , trên tay có xăm 1 con Chim lửa bị xích . Cả bọn xe ôm ở đây bắt đầu co rúm lại rồi dạt ra chỗ khác , hắn ta đưa cậu thanh niên kia lên 1 chiếc Limo rồi đi khuất . trước khi đi hắn k quên để lại cho tụi mình 1 cái nhìn khó hiểu .
9h rồi , cả bọn có vẻ hơi mệt vì chờ đợi . Lại 1 chiếc xe hơi mới toanh đậu trước bến xe Lê Hồng Phong , lần này bước ra là 1 tên có mái tóc dựng ngược , thân hình cũng khá săn chắc , dáng cao , cũng mặc 1 chiếc áo khoác da màu đen , theo sau hắn gồm 10 tên đều xăm 1 biểu tượng là hình chữ K trên bắp tay trái . Hắn bước đến chỗ tụi mình ngồi rồi hỏi
Hắn : tụi mày có phải ở Biên hòa lên không ?
Tụi mình : Phải
hắn : Tụi mày đợi ai ?
mình rút bức thư được gửi ra cho hắn xem , xem xong hắn cười khẩy
Hắn : Lên xe đi theo tao !!
Cả bọn chẳng biết trời trăng gì nhưng thôi lỡ lên đây rồi thì cứ đành liều vậy
Hắn đưa 4 đứa vào quận 8 nơi mà dân SG vẫn cho là " chốn của giang hồ " theo sau xe của hắn là 10 tên lúc nãy với những chiếc xe wave đủ kiểu nhưng toàn là xe độ
hắn kêu tài xế dừng lại trước 1 con hẻm mang tên " khu phố 198 " rồi dắt 4 đứa mình vào 1 con hẻm nhỏ khác , mình nhìn xung quanh thì thấy ở khu này ai cũng xăm mình , dù già dù trẻ . Hắn đưa 4 đứa vào 1 cái bãi chứa đầy những đồ ve chai , trong đó có cả hàng nguội hàng nóng nhưng được giấu khá kín .
4 đứa đứng dậy chưa biết gì thì hắn bấm điện thoại gọi khá lâu khoảng 10-15 phút cho 1 ai đó . 10 phút sau lại có thêm hơn 30 tên nữa đi vào và đứng xuanh quang khu vực này , nói đúng hơn là đứng xung quanh 4 đứa tụi mình . Thằng Sơn lên tiếng hỏi :
S : đưa tụi tao vào đây là có ý gì đây ? Mày muốn cái gì ?
Hắn : Rồi mày sẽ biết , hỏi nhiều quá tao cắt lưỡi đó !!
S : Mày... Tụi bây muốn hành hạ gì tụi tao thì cứ nói thẳng , dm , hơn 40 thằng mà chơi 4 thằng như tụi tao không hèn sao ?
Hắn quát : Làm cho con chó này im coi !!
1 tên khá to con từ đâu chui ra , đạp vào bụng thằng Sơn 1 cái nhanh như cắt , cú đạp đó mạnh đến nỗi thằng Sơn k thốt lên lời được , vậy là cả 4 thằng đêu im lặng .
Hắn ta đi ra ngoài , còn bọn đàn em thì cứ đứng đó nhìn chằm chằm vào 4 đứa tụi mình , trong suy nghĩ mình lại thấy rằng mình dại dột khi để bản thân và còn còn kéo cả mấy thằng bạn vào cái chuyện quỷ quái này , kiểu này chắc 4 thằng chết chung rồi .
tiếng bước chân gần hơn từ cánh cửa trước mặt , k phải thằng kia mà thằng kia đi sau lưng thì đúng hơn và đó k ai khác chính là... Ken . Đây là lần thứ 2 gặp hắn mình vẫn k quên được khuôn mặt của hắn .
Hắn bước vào vẫn như những gì mình gặp lần đầu , cái dáng đi , đôi mắt và nụ cười nhếch mép của hắn , trên tay hắn vẫn cầm 1 điều thuốc chỉ còn lại 1 nửa . Hắn thì thào vào tai của thằng kia , thằng kia đột nhiên hất khuôn mặt xấu v.l của nó , như hiểu ý bọn đàn em nhe răng cười . 1 thằng từ trong đám đông lao tới thằng Vũ tung 1 cú thúc đầu gối vào giữa bụng thằng Vũ nhanh đến mức nó k kịp phản xạ gì . Tiếp theo lại 1 thằng nữa từ phía sau lưng mình định đánh lén , nó vừa dùng tay móc vào má phải mình thì thằng Sơn đã có thể đứng dậy chụp được tay nó rồi tung 1 cú đá vào cạnh sướn nó , nó nằm gục tại chỗ nhưng thật lạ là khi thằng Sơn hành động như vậy mà tụi kia vẫn đứng yên . Và cứ như thế 1 thằng , 2 thằng , 3 thằng vào tham chiến , tụi nó k chơi hội đồng mà chỉ để từng thằng ra tay . lúc này mấy đứa kia bầm dập thì thằng Sơn và tụi mình cũng k cón gượng dậy nổi nữa , bọn kia quá trâu , chúng bị đánh mà vẫn xem như bình thường thậm chí còn lấy sức lại được nữa chứ k như cái bọn mà lúc trước còn ở Biên Hòa bị tụi mình dập vài cái mà k đứng dậy nổi . Tên Ken đã hút hết điều thuốc và lấy ra 1 điều khác châm lửa để kéo thuốc và nói :
Ken : quăng 1 con dao xuống đất đi
Bọn đàn em quăng 1 con dao xuống đát trước mặt mình và hắn nói
Ken : Tao và mày sẽ cùng thử xem ai nhặt được con dao này trước và ai cầm được con dao trên tay có quyền đâm người kia , mày chơi k ?
Q : Chơi , sợ cái đ' gì ?
Ken : Mày giỏi lắm !!
con dao cách mình khoảng 15m , cách xa hơn hắn khá nhiều , hắn bắt đầu đứng dậy bước tới rất chậm rãi , mình dùng hết sức bật dậy cúi người xuống để cầm được con dao và cuối cùng cũng làm được , nhưng chưa kịp đứng lên để sử dụng nó hay đúng hơn là chỉ mới cầm được con dao ấy thì mình bị 1 cú đá thẳng vào mặt làm cho máu mũi chảy ra k ngớt , lúc đó mình k còn hoàn toàn tỉnh táo nữa , mình thấy hắn đang nhặt con dao lên , mình đã nghĩ rằng cuộc đời của mình đến đây là hết . 1 cơn đau thấu tận xương đến với mình lúc đó mình đã bất tỉnh ......
Chap 5 Cách Sống
" Quang , Quang , mày tỉnh chưa thằng chó " tiếng gọi của thằng Tùng , mình nghe khá rõ , bây giờ mình cứ ngỡ đang trên thiên đàng chứ . tỉnh dậy , thấy đang nằm trong 1 căn phòng nhỏ nhưng mà vẫn ổn hơn căn gác xập xệ của 4 đứa mình , có 6 chiếc giường , 3 trên 3 dưới theo kiểu giường xếp .
S : nó tỉnh rồi hả ?
T : Ừ , nó còn sống , may quá
Q : tao bị gì vậy ? Tao chưa chết hả tụi bây
S : Chết cc , mày nhìn xuống chân mày đi
Nhìn xuống dưới chân thì trời ơi , đầu gối mình được băng bó lại và máu chảy ra tùm lum , giờ mới thấy hoảng và đau
1 thằng khác bước vào phòng , có lẽ nó ở chung phòng với tụi mình
Nó : À , mày tỉnh rồi , tao ở chung phòng với tụi bây đây , tao tên Đại
4 đứa im lặng k nói gì hết chỉ lo chăm sóc cho vết thương của mình , nó bước lên giường nằm gác chân và nói
Đ : Mày vào đây rồi thì là người của tụi tao , liệu hồn mà sống cho phải phép nha con
S : Tụi bây muốn bọn tao là người của tụi bây mà tụi bây đánh người của tụi bây bầm dập vậy hả ?
Đ : Mày đ' biết thôi , thằng nào mới vào mà chẳng như tụi bây , có đứa còn bị đập 3,4 ngày sau mới tỉnh , tụi bây khá lắm rồi - Nói xong nó cười
Q : uhm ! Vậy sau đó thì sao đây ?
Đ : đến tối khoảng 7h , mày sẽ biết
trong thời gian chờ đợi đó , 4 đứa vừa đau vừa đói bụng vì từ lúc lên SG cũng chưa bỏ bụng cái gì , thằng Đại cũng khá tốt mua cho mỗi đứa 1 ổ bánh mì lấy sức để ... ra chiến trường
7h tối , đúng như lệnh triệu tập , thằng Đại dẫn 4 đứa đi 1 con hẻm âm u , lạnh lẽo , vào 1 căn phòng khá lớn như hội trường sân khấu vậy , bán ghế thì được xếp lộn xộn chồng chéo lên nhau quanh căn phòng , chân mình đau nhói nhưng vẫn cố lết đi .
2 phút sau cửa mở toanh ra đi vào là là tên đón mình ở Bến xe nhưng rồi cả bọn dạt ra cho tên Ken bước vào , dm sao mình ngứa mắt cái dáng đi , lẫn cách mà nó hút thuốc vậy nhỉ , trên môi thằng này k có thuốc k chịu được sao
Ken : Mày tỉnh rồi sao ? tao tưởng mày k lết nổi đến đây chứ
Q : ....
Ken : Lôi thằng bạn nó ra đây - tụi nó tùm thằng Sơn lôi ra trước mặt hắn
Hắn đưa cho thằng Sơn 1 cây ống tuýt dài 5 tất , trói tay thằng Sơn vào 1 cây cột , sợi dây dài khoảng 4m
Hắn ra lệnh cho bọn đàn em tay không vào hành hung nó và nói
Ken : Tao sẽ tính thời gian , trong vòng 10 phút mày phải giữ chặt được cây ống tuýp ấy k để nó rơi khỏi tay mày , nếu mày làm được , tao mở trói cho mày
Thằng Sơn bản tính nóng nảy , mặt nó đỏ bừng , hơn 10 tên đàn em của hắn lao vào , thằng Sơn dùng vũ khí của mình để chống đỡ , nó ngoan cường k bỏ cây ống tuýp ra khỏi tay , 5 phút trôi qua , người thằng Sơn bây giờ k còn chỗ nào có thể gọi là lành nữa , mặt nó sưng húp lên , dường như nó chẳng còn sức mà cầm nổi thứ vũ khí tự vệ duy nhất , nó chỉ có thể thở 1 cách thều thào , tay vẫn cầm chặt cây ổng tuýp , lúc này nó đã quỳ gục xuống nhưng mấy thằng khốn kia vẫn k tha rồi 1 cú lên gối thẳng vào mặt , 1 cú móc tay trái ngay cạnh gò má làm sống mũi của nó bị biến dạng , thật đáng sợ bọn này k phải con người . Thêm 1 đón móc quai hàm hiểm ác của bọn chúng , lúc này thằng Sơn hoàn toàn bất tỉnh nhưng trên tay vẫn giữ lấy cây ống tuýp . Tên Ken bắt đầu nhìn đồng hồ rồi đi lại đá tay thằng Sơn để bung vũ khí ra và hắn nói
Ken : Khá lắm , được 8 phút
tưởng như vì ý chí kiên cường của thằng bạn mà nó sẽ tha cho nhưng mà mình quên mất đây k phải là phim , bọn này là giang hồ thật là xã hội đen thật
Hắn để mặc thằng Sơn với cái tay bị trói và nhìn về phía tụi mình
Ken : Mày đang thắc mắc tao là ai và tại sao tao làm vậy với tụi mày đúng k ?
Q : ....
Ken : Tao đang dạy cho tụi mày cách sống của xã hội , tụi mày còn phải chịu nhiều nỗi đau hơn gấp mấy lần , hãy tập quen nó từ từ đi
Q : Vậy anh là ai mà dạy cho chúng tôi những điều đó ?
Ken : Chịu mở miệng rồi à ? Tao là ai mày k cần biết , nhưng từ giờ tụi mày phải theo tao , có thằng nào không đồng ý nói tao nghe ?
2 thằng bạn mình là Tùng và Vũ khuôn mặt cắt k còn 1 hột máu liền dạ dạ nghe theo tên Ken ( Dm 2 thằng này hèn quá )
Còn mình thì đứng đừ 1 hồi lâu k trả lời , hắn bước đến bên mình , đứng đối diện và áp sát vào tai mình mà nói
Ken : Hãy nhớ lấy , mày sẽ làm được những điều mà mày nghĩ mày k làm được , khi mày còn thở là mày còn có thể tồn tại bằng mọi cách , nếu muốn gặp lại người mẹ già tội nghiệp của mày thì mày phải có bản lĩnh "
Nghe xong mình thật sự chết đứng , hắn biết mẹ mình sao ? Hắn là ai ? liên quan gì đến mẹ mình ? Hắn nói vậy là có ý gì ?
Nói xong hắn quay đi ra lệnh cho tụi đàn em đi về , trước khi đi ra khỏi nơi đó hắn còn nhìn lại phía sau hướng của mình rồi cười 1 điệu cười nhếch mép như hắn vẫn thường làm nhưng nụ cười lần nay đáng sợ vô cùng ....
Chap 6 - Bạo lực Trường học
2 tháng rồi 4 đứa mình là Quang , Tùng , Vũ , Sơn đã ở khu phố 198 dưới sự giám sát của băng nhóm K , 4 đứa ngày nào cũng bị bọn chúng lôi ra đánh đập , nhưng cũng nhờ những trận đòn như vậy mà mình cảm thấy chai lì hơn trước , da thịt cũng săn chắc hơn và không sợ những đón đánh chí mạng ấy nữa
1 tháng sau tụi mình bắt đầu được chuyển vào làm tại 1 xí nghiệp trẻ đang cần chân tay lao động nhiều do Ken giới thiệu vào làm việc , cảm thấy cuộc sống đã bắt đầu ổn , cho đến 1 ngày ....
- Ê , Quang !!! - đang chạy xe trên đường đi làm về thì có tiếng gọi , quay ra sau là 1 thằng học sinh mặc đồng phục của trường LVC cái trường mà cách xí nghiệp của mình làm không bao xa
Nó : Mày còn nhớ tao không ? Tao là thằng Vinh bạn học chung cấp 1 với mày lúc ở Bạc Liêu nè ku !
Lúc đó mình bắt đầu mò mẫn lại trí nhớ rồi cũng nhận ra nó tuy k phải bạn thân nhưng cũng là 1 đứa bạn tốt .
2 đứa dắt nhau ra quán uống nước đối diện gần trường LVC ngôi trường được nó giới thiệu là đáng sợ vì mỗi ngày ở torng trường lại xuất hiện 1 trận chiến k phải là 1vs1 thì cũng là chơi giáp lá cà , có thể nói trường học này k khác gì 1 khu vực của bọn xã hội đen học sinh thích chà đạp tranh giành quyền lực
Nó bắt đầu trình bày hoàn cảnh với mình
V : Tao học trường này mà học k yên được vì cứ sợ bị đập
Q : Bị đập ? Mày làm gì mà để người ta đập ?
V : Tao k làm gì hết , thân cô thế cô tao được liệt vào danh sách những đứa dễ bị bắt nạt cho nên tụi nó có bao giờ tha cho tao đâu , buồn thì tụi nó đập còn k thì tụi nó xin tiền bảo kê , hay xin tiền lặt vặt , cuộc sống của tao như địa ngục vậy - Nghe đến đây mình đã hơi bực mình với cái đám học sinh trường này rồi
V : Giờ tao đang xin ba mẹ tao chuyển trường ở đây là tao chết
Q : Chuyển cái cê cê !! Tao sẽ giúp mày cho tụi nó bài học - Không biết lúc đó tại sao lại hăng máu tuyên bố giúp nó
sau cuộc nói chuyện của 2 thằng hẹn nhau lúc 6h chiều ở trường của nó vì lúc đó các giáo viên trong trường cũng đã ra về gần hết duy chỉ có vài học sinh ở lại trong canteen trường và trong đó có bọn học sinh du đãng kia
Đúng 6h Tối hôm đó mình xin được về sớm và chạy ngay đến trường thằng Vinh . như đã hẹn mình gặp nó ở cổng sau của trường rồi nó đưa cho mình 1 cái áo trắng hình như là đồng phục trường nó , mặc vào cũng khá vừa và thoải mái . Mình mượn cái cặp của thằng Vinh đeo trên người và mục đích là để giấu thanh inox dài 3 gang tay của mình . Thằng Vinh bắt đầu chỉ điểm bọn du đãng ấy . tụi nó đang ngồi trong canteen trường , cái canteen này khá rộng lại nằm khuất sau trường học nên cũng rất ít thầy cô đi ngang qua vì vậy thấy mấy đứa này cầm điếu thuốc phì phèo mà chả sợ kỉ luật gì sất .
Mình tiến đến gần tụi nó . Tụi nó gồm 3 thằng , tướng tá hơi gầy . Mình bắt đầu lại hỏi thăm
Q : Bạn ơi ! Có phải bạn là Minh " Lắc " không ? - Nó bắt đầu quay qua nhìn về phía mình
M : Mày là thằng nào ? Sao lạ vậy , tao chưa thấy mày ở trong trường bao giờ ?
Q : À à , mình là học sinh mới chuyển tới - Nói dứt câu mình rút thanh inox từ trong cặp ra phang thẳng vào thái dương nó , nó kêu lên 1 tiếng đau điếng
Q : Mày Hỏi cái này xem tao tên gì , con ch' ? - @ thằng đồng bọn của nó đứng dậy đồng thời rút trong túi ra 1 cây dũ bằng ống tuýp là 1 thứ vũ khí tiện lợi có thể dũ dài ra
2 Thằng bạn của nó chạy tới tấn công mình , nhưng với những gì mình được luyện trong băng nhóm K thì những cái này chỉ là chuyện nhỏ .
Thằng thứ nhất vừa lao tới trước thì mình đã kịp nhảy lên đưa đầu gối vào thẳng mặt nó nhưng trong lúc đó theo quán tính nó vẫn dùng cây dũ đánh trúng cạnh sườn mình 1 cái rất đau
Ráng gồng để chịu đựng thì thằng thứ 2 cũng vừa tới , lúc đó mình đã quỳ khụy xuống chứ k đứng thẳng nữa . Mình làm theo những gì được chỉ dạy và bản năng sinh tồn 1 tay che mặt và đầu còn 1 tay dùng hết sức phang cây inox vào đầu gối của thằng thứ 2 . nó cũng khụy xuống còn mình đã đứng lên được và bắt đầu lấy lại thế chủ động
thằng thứ 1 còn tỉnh nó lại nhặt cây dũ đánh loạn xạ về phía trước . Tuy đánh loạn xạ nhưng nó bấm cho cây dũ dài ra thêm làm tăng mức độ chính xác và nó đã thành công khi mình k thể đỡ hết được những đón tấn công của nó , bèn đánh liều dùng tay không đỡ cây dũ của nó mặc dù rất đau nhưng vẫn cố chịu đựng chụp lấy cây dũ của thằng thứ 1 , lúc này nó khá bất ngờ và mất tập trung mình cho ngay 1 đấm vào mũi sau đó tịch thu vũ khí của nó .
Định dần cho nó 1 trận thì để ý thằng thứ 2 đã gượng dậy nổi , mẹ kiếp lũ này đúng là lì lợm . Lúc này thằng Minh " Lắc "đã đứng dậy và trong túi nó cũng rút 1 cây dũ ra . 2 thằng lao về phía mình như muốn ăn tươi nuốt sống vậy , cảm thấy làm k lại mình đành bỏ chạy về phía khu vực nhà vệ sinh Nam của trường , lúc này trên tay mình đã cầm 1 cây dũ và 1 thanh inox , trong khi chạy quyết định cầm cả 2 thanh ném xuống phía chân của tụi nó là phần từ đầu gối tới bắp đùi nhưng chỉ trúng vào cái chân phải của thằng thứ 2 và làm nó ngã xuống , thằng Minh thì vẫn tiếp tục rượt theo .
Q : Mẹ kiếp ! Kiểu này chắc chết mất
Nó : Mày đứng lại thằng khốn , tao cho mày ra bả
đang chạy tự nhiên lại ngu , quay ra đằng sau nhìn nó và kết cục là bị trượt đà bật thềm cầu thang làm mình té nhào lộn .
Nó đã tới ngay chỗ mình và đưa cây dũ lên cao chuẩn bị cho mình 1 trận no đón thì...
- Bốp - 1 cú đá móc từ phía sau vào mặt thằng khốn nạn kia khiến nó bất tỉnh lần này là nó bất tỉnh thật sự , k ngờ 1 cước của người kia mạnh như vậy . Mình lúc này mở to mắt ra để nhìn người cứu mạng mình là ai .