Ring ring
Đọc truyện

Bạn trai tôi là đại ca giang hồ - phần 4


Thật ngọt ngào, hơn 10 năm rồi tôi mới gặp lại anh ấy, ngườicon trai mà tôi đã rất thích, và bây giờ anh ấy là người tôi yêu, rất yêu… 
Tôi khóc, những giọt nước mắt hạnh phúc 
-Đừng bao giờ nghi ngờ anh vô cớ nữa, ít nhấtcũng phải cho anh giải thích chứ? 
-Tại… tại tui bực anh quá! 
-Tui? Em dám xưng tui với anh hả?- hắn lại búngthật mạnh vào trán tôi, tên này chẳng bao giờ nương tay với tôi hết vậy? 
-Đau lắm đó nha! 
… 
-Anh Tuấn… à không Phúc Đại Ca??? phải gọi anh làgì nhỉ? 
-Gọi là anh yêu được rồi! 
-Anh này! Nham nhở vừa thôi… 
…………. 
DÒNG TÂM SỰ CỦA PHÚC ĐẠI CA 
Đã hơn 10 năm kể từ khi tôi rời khỏi nhà thờ ThiênSứ, rời khỏi em. Ba mẹ hiện giờ, ba mẹ ruột của tôi, đã tìm lạiđược con trai của mình sau 8 năm. Tôi có ba mẹ nhưng phải rời xa em.Những ngày ở một vùng đất xa lạ, những ngày không có em, đối vớitôi thật khó khăn. 2 năm, khoảng thời gian này thật ngắn ngủi nhưng 2năm này tôi thật hạnh phúc, hạnh phúc vì được bên em, được em quan tâmvà được nhìn thấy nụ cười trẻ con cửa em, tôi thích em, tình yêu trẻcon bồng bột của cậu nhóc 8 tuổi… 
Ở Hà Nội, tôi dần quen với cuộc sống mới, nhưngkhông giờ phút nào tôi không nớ tới em. Tôi nhớ những giọt nước mắtcủa em khi tiễn tôi ra sân bay, nụ cười miễn cưỡng khó nhìn của emchỉ để tôi yên tâm rằng em sẽ sống tốt… 
Tôi quen Kiệt, cậu bạn chung lớp và là con của bạnba mẹ tôi, chúng tôi dần thân nhau, tôi cũng không hiểu vì sao, tínhcách cậu ấy hoàn toàn trái ngược tôi, cậu ấy nồng nhiệt, sôi nổi,tôi thì trầm tính, ít nói…Kiều, cô em gái của Kiệt, cô bé cũng dễthương, cũng nói nhiều như Kiệt, Tôi nhìn Kiều cũng có nhiều nétgiống em, nhưng không thể nào thay thế em trong lòng tôi được, đối vớitôi, Kiều là em gái… 
-Phúc, ba mẹ muốn nói với con chuyện này! 
-…- tôi im lặng lắng nghe 
-Vì thấy con và Kiều có vẻ quý nhau, vảlại ba mẹ cũng thấy rất thích Kiều nên ba mẹ quyết định sau khi con tốt nghiệp sẽcho hai đứa đính hôn… 
Một buổi cơm chiều, ba mẹ tôi nói chuyện đó, tôikhông trả lời, không trả lời không có nghĩa là chấp nhận, mà khôngbiết phải nói gì… 
… sau một đêm dài suy nghĩ, tôi quyết định vào lạiSài Gòn, tôi muốn tìm em, muốn nói với em tình cảm mà tôi cất giữ 7năm, muốn em biết rằng, tôi yêu em, rất yêu em… 
Ngày đầu vào Sài Gòn tôi gặp nhiều khó khăn, tấtcả thay đổi quá nhiều và ở đây tôi không quen ai cả… 
Vì biết chút ít võ nghệ, tôi được nhận làm bảo vệcho một vũ trường, lương cũng rất được, tôi xài cũng dư dã… 
Một ngày trên đường đi làm về nhà tôi, tôi vô tìnhgặp cảnh “ một đám đánh một đứa”, tính anh hùng hiệp nghĩa lại nổilên và vô tình tôi cứu được một đại ca bang phái “ Bi Đen” là “nghệdanh” trên giang hồ của hắn .. tôivà Bi thân nhau, tôi được kết vào bang đảng, sau những chiến tích lẫylừng anh em trong bang phong cho tôi làm “bang chủ”… 
Hai năm tôi và bang nhà thờ cùng sống chết có nhau, hoànthành nhiều phi vụ và san bằng nhiều bang đảng, bang chúng tôi dần lớn mạnh vàcó tiếng trong thành phố. 
Ba mẹ tôi vào gặp tôi và chấp nhận tôi ở lại Sài Gòn, ông bàhằng tháng đều đặn chu cấp tiền cho tôi… với tiền và thế lực như bây giờ tôi bắtđầu tìm kiếm tung tích của em, người con gái mà tôi yêu.. 
Sau một năm vất vả tìm kiếm, một ngày Bi cũng báo với tôitung tích của em, em vẫn còn ở Sài Gòn nhưng đã chuyển nhà. Nhưng bây giờ tôi lạilo sợ, lo sợ em đã có người yêu, có người thương nhớ không còn nhớ tình cảm lúcxưa nữa… 
-Đừng lo! Cứ tới tìm hiểu nói chuyện thử đi- Bikhuyên 
Bi là người bạn tốt, Bi hiểu tôi hơn cả ba mẹ tôi… 
Ngày đầu gặp lại em chính thức là tại quán lẩu Cây Me, vôtình bang chúng tôi ăn mừng vì xử băng thằng Tí Chuột về, còn em thì tới ănliên hoan với lớp…em thay đổi rất nhiều, dễ thương hơn và hung dữ nhiều hơn…emđụng trúng tôi mà lại vu oan rằng tôi làm em bị thương, em đúng là đanh đá hơntrước rất nhiều, tôi thật muốn chỉnh em nhưng nhìn thấy chân em bị đau nhưng vẫncố đi tôi lại không đành lòng, tâm can thật đau, em đau tôi còn đau lòng hơnnhiều, muốn giúp em nhưng lại bị cho em ăn một bạt tai… em quên tôi mất rồi,tôi mỉm cười đau khổ… 
Hà, bạn của em. Tôi muốn từ Hà để tìm hiểu em nhiều hơn. Tôikể về chuyện của tôi với Hà, và cô bé đồng ý giúp tôi làm quen em…

---Nguồn: 15giay.xtgem.com

Một buổi chiều ở Cát Đằng, Hà kể cho tôi nghe thật nhiềuchuyện về em, về gia đình chuyện học hành, bạn bè và cả tình yêu, tôi biết Hàlà bạn rất thân với em, và cô bé cũng rất mực tin tưởng tình cảm của tôi đối vớiem…theo lời Hà kể thì tuần qua em bị một tên nhóc trong trường trêu chọc… 
…. 
Hôm nay tôi đến trường học của em tìm Quang lớp 12a6, thằngnhóc đã làm người tôi yêu phải buồn lòng… vô tình em lại gặp em lần nữa, nhìnem chen lấn trong đám đông thật chật vật, em có vẻ rất hứng thú với đánh nhauthì phải? tôi đang trả thù giùm em dấy, tôi đang bảo vệ em đấy em có biếtkhông, Nghi? 
Em nhìn thấy tôi, bắt gặp ánh mắt tôi nhìn em lúng túng đếnbuồn cười, nhìn em kéo tay cô bạn bỏ chạy thật tếu, tôi có đuổi theo em đâu nhỉ?Lúc ấy tôi chỉ muốn gọi em thật to, cô bé ngốc! 
…. 
Theo kế hoạch đã định, tôi đóng giả làm bạn trai Hà trong 1tháng… 
Gặp lại em ở Cát Đằng, thái độ của em thật thú vị, em trân mắtnhìn tôi, chắc em bất ngờ lắm, tôi mỉm cười nhìn em… 
Hà giới thiệu tôi là bạn trai, em tròn mắt nhìn tôi ngạcnhiên và sững sốt… thái độ của em làm nhiều người để ý, và em chuối nhất chínhlà câu “ tao quên chưa cho con xù ăn rồi ”, chắc con xù là con chó của em quá,sau này hỏi lại Hà mới biết xù là một chú chó nhật mà mẹ mua về cho em, em vẫnnhư vậy vẫn thích chó mèo… tôi thật sự chán ghét bộ dạng chạy trốn của em, vàchán ghét nhất em lại nhờ một người khác cũng không chịu ngồi xe tôi, em ghéttôi như vậy sao? Em đã càng muốn trốn tránh tôi càng muốn em phải đối mặt vớitôi, càng muốn chinh phục em… 
Nhìn em sợ sệt tôi cảm thấy thật tội lỗi nhưng tôi không muốnem quên tôi như vậy, ánh mắt sợ sệt đề phòng em nhìn tôi làm tôi cảm thấy thậtthất bại… 
Ngày em đồng ý làm bạn gái của tôi, mặc dù chỉ là bạn gáitrên danh nghĩa như em nghĩ, lí do để trở thành couple cũng không được hay ho lắmnhưng tôi thật sự rất hạnh phúc, ít ra tôi có cảm giác em là của tôi, đang rấtgần tôi… 
Em ghét người say sỉn, vì thế tôi hạn chế uống rượu, có lầnBi thất tình rủ tôi lai rai, nhưng tôi chỉ ngồi nhìn nó uống, Bi bực tức gọi điệnthoại cho em xin phép cho tôi uống… nghĩ cũng thật buồn cười đường đường là mộtđại ca giang hồ mà phải đi xin phép một con nhóc cấp 3… 
Cảm giác được em quan tâm thật là hạnh phúc, dần dần tôi cảmnhận được tình yêu em dành cho tôi, không biết có phải là tôi ngộ nhận không nữa,nhưng dù sao bây giờ tôi rất hạnh phúc, hạnh phúc như khoảng thời gian trướckia, lúc gặp em… 
Từ ngày tôi từ Hà Nội vào Sài Gòn, em tránh mặt tôi, tôi nhưphát điên lên khi em tìm đủ mọi cách chạy trốn tôi, tôi trò cút bắt với em thậtmệt mỏi…ngày gặp lại em là ở Cát đằng, tôi đang ngồi uống nước với Kiều và đưaquà bạn bè và ba mẹ cô ấy gửi, em nhìn tôi, ánh mắt thất vọng, đang định chàoKiều ra giải thích với em thì em đã chạy ra cửa…tôi vội vàng đuổi theo, đôi mắtem nhìn tôi làm tôi thật bối rối, bây giờ tôi không biết phải giai thích với emnhư thế nào nữa, em nhìn tôi đầy oán giận, tôi cũng đang giận bản thân mình lắmđây… 
Em nói ra những lời thật vô tình “Xin lỗi, chuyện của anh không liên quan tới tôi nữa, anh đối với tôi chắccũng hết hứng thú rồi, 1 tháng cũng đủ rồi đó, buông tha cho tôi được rồi…dùsao cũng cám ơn anh thời gianqua đối đãi tôi, tôi cũng nhờ danh của anh mà ra oai được nhiều lắm đó...được rồi...tạmbiệt”, tim tôi đau nói cứ như có ai cắt nát tim tôi thành trăm mảnh vậy! đau, rấtđau, nhìn em cứ dần xa tôi tôi thật sự không thở được… em không chịu nghe tôigiải thích, một lời tôi nói em cũng không chịu nghe, tôi mất em như vậy sao? 
Những ngày em giận tôi, đối vớitôi như địa ngục trần gian vậy? tôi lao vào bia rượu nhiều hơn, đánh nhau nhiềuhơn, tôi không dám để mình tỉnh táo nhiều, mỗi khi đầu óc tỉnh táo tôi lại nghĩvề em, tim lại đau, nước mắt lại trào ra, nhiều lần tôi tìm em giải thích nhưnglại càng khiến em ghét tôi hơn, tôi bất lực chỉ biết nhìn em ngày càng xa tôi … 
Hôm nay, đang nhậu ở Sky thìBi nhận được điện thoại của Hà, em gặp nguy hiểm, tôi tỉnh hẳn, vội vàng chạy tớibờ hồ, nhìn em bị một đám con trai vậy quanh, bất lực rơi nước mắt, tôi chỉ muốngiết chết bọn nó, anh em nhanh chóng giải quyết từng tên, tôi vội vã chạy lạichổ em, choàng cho em chiếc áo khoác rồi đưa em về nhà, lúc đi qua không quên đểlại cho Kiều và Dũng gà cái nhìn cảnh cáo, tôi sẽ không cho qua như vậy! đụngvào em sẽ không được sống yên ổn như vậy đâu

---Nguồn: 15giay.xtgem.com

Nhìn em ngủ nhíu mày khôngyên lòng tôi thật đau, chắc lúc đó em hoảng sợ lắm, phải chi tôi đến sớm hơnchút nữa, phải chi tôi đừng làm em giận. đừng làm em hiểu lầm… Dũng gà, nhất địnhtôi phải cho hắn sông không bằng chết… 
Ngồi ở phòng khách nghe Hà kểlại những xích mích giữa Kiều và em tôi thật đau đầu, không biết nên bênh aiđây, cả hai đều sai, nhưng Kiều đối với em như vậy thật quá tàn nhẫn, tôi phảinói chuyện với Kiều mới được… 
Em bất ngờ xuất hiện làm nétmặt tôi âm trầm hơn, em nhìn tôi ngượng ngùng, khi em bước qua tôi, tim tôi nhưbị bóp nghẹt, tôi như có cảm tưởng chỉ cần em bước qua tôi, tôi sẽ mãi mãi mấtem, vội vàng giữ em lại, giờ phút này tôi thật sự không chịu đựng được nữa, emphải nghe tôi giải thích, ít nhất em cũng phải cho tôi giải thích chứ… 
Sau khi tất cả mọi người ra về,trong phòng chỉ còn tôi và em, không gian thật yên tĩnh, tôi có rất nhiều chuyệnmuốn nói với em, có rất nhiều lời để giải thích nhưng khi đối mặt với em như vậytôi thật sự không biết bắt đầu từ đâu…em nhìn tôi, đôi mắt chờ đợi một lời giảithích, một lần nữa em lại đi xa tôi, tôi chạy như điên để giữ em lại, em khôngthể rời xa tôi được, tôi ôm em thật chặt như muốn em và tôi nhập thành một, emkhóc, tôi đau lòng, tôi giải thích, em tin tôi… 
……. 
Ngày hôm sau, tôi nhận đượcđiện thoại của mẹ báo tôi không cần về nhà nữa, ba mẹ tôi phải bay sang Mĩ đểgiải quyết một số việc, nhưng hôm qua tôi lại vừa báo với em rằng tôi phải raHà Nội, đúng thật là… nếu đã rãnh như vậy thì nên giải quyết chuyện của Kiều vậy! 
Kiều thật bướng bỉnh, nói nhưthế nào cũng không chịu buông tha tôi… 
-Anh đi sinh nhậtvới em, em sẽ nói ba mẹ hủy hôn! 

---Nguồn: 15giay.xtgem.com

Tôi và Kiều đến, em ngồi đó, em thật đẹp nhưng tôi nhìn thấythật chói mắt, em nhìn tôi, không có gì là ngạc nhiên và bối rối, tôi thậtkhông dám đối diện với em, tôi đang làm gì đây? Lừa dối em, lừa dối người congái mà tôi yêu nhất cuộc đời??? em uống rượum thứ mà em ghét nhất, em đang làmnhững việc mà tôi ghét nhất, em đang làm gì vậy? thách thức tôi sao? Chúng tôiđang làm gì vậy? 
Tôi khó chịu nhưng chỉ ngồi im lặng, tại sao cứ mãi làm tổnthương nhau thế này chứ? Nhìn em như thế này tôi thật đau lòng, tôi hận chính bảnthân mình, chính tôi đang làm tôn thương em, hành hạ em… buồn cười thật, em làngười tôi yêu nhất cơ mà… em mời rượu tôi, đôi mắt hận thù và trêu đùa trước giờem chưa bao giờ nhìn tôi như thế cả..đau lòng thật, những gì tôi đã làm là saisao? Tôi đang bảo vệ em, bảo vệ tình yêu của chúng tôi cơ mà… 
em dám nói chuyện cười đùa lả lơi với thằng con trai kháctrước mặt tôi, không thể chịu đựng được nữa, em đừngthử thách sự chịu đựng củatôi như vậy! tôi lôi em ra xe điên cuồng phóng về nhà, em sợ hãi như vậy tôicũng không cảm thấy thương xót…tại sao lại sợ tôi như vậy chứ? Trước giờ emkhông sợ gì hết cơ mà… tôi vẫn tưởng có thể lạnh lùng trừng phạt em nhưng khi nhìn thấy những giọtnước mắt em tôi lại chùn lòng, chỉ muốn ôm em thật chặt để em mãi là của tôi… 
lần này chúng tôi lại hiểu nhau hơn và yêu nhau nhiều hơn,tôi kễ lại cho em nghe tất cả những chuyện lúc nhỏ, tôi chưa bao giờ quên mộtchuyện nào, nhưng kí ức có em thật đẹp, bây giờ tôi đã tìm được em, nàng côngchúa trong giấc mơ cổ tích chũa tôi, thiên sứ làm bừng sáng cuộc đời u ám củatôi và em mai là của tôi.. và tôi cũng là của em.. 
……………………. 
Hôm nay anh tới đón tôi tan học, vui thật, bạn bè đứa nào cũngganh tị với tôi kể cả đứa tiểu thư như Linh, tôi rất hạnh phúc vì có anh… 
-Anh tới lâu chưa? 
-Mới tới thôi! 
Tôi ngồi sau xe anh, suy nghĩ vu vơ, chợt nhận ra đây khôngphải đường về nhà tôi mà là nhà anh.. 
-Sao tới nhà anh vậy? 
-Gặp ba mẹ anh – anh bình tĩnh nói 
-Cái gì ?- tôi hét lên 
-Em làm gì vậy? sớm muộn gì cũng phải gặp mà! 
-Nhưng em… 
-Đừng lo có anh ở bên em, hay em sợ ba mẹ chồng…hehe-anh nói rồi cười vui vẻ 
Làm sao ma không lo được chứ, anh đâu biết mặt tôi bây giờkhó coi như thế nào, ba mẹ anh đã chọn Kiều, chắc chán sẹ không thích tôi chắclại còn nghĩ tôi là một đứa đi cướp người yêu người khác, oan uổng quá.

---Nguồn: 15giay.xtgem.com

Vào nhà, ba mẹ anh ngồi đó, lần đâu tiên tôi gặp họ, ba anhnhìn rất nghiêm, còn mẹ anh nhìn rất phúc hậu nhưng tôi vẫn run không bước đi nổi…anhnắm tay tôi, mỉm cười trấn an 
-Không sao đâu mà! 
Chúng tôi ăn với nhau một bữa cơm yên bình mặc dù không mấyvui vẻ vì không ai nói ai câu gì…anh đưa tôi về nhà… 
… lại một ngày đẹp trời, tôi ngồi trong lớp mà chẳng chú ýgì cả, để mặc tụi bạn ầm ĩ 
-Chị trưởng nghĩ tiết rồi, xin học dồn đi 
-Dồn cái đầu mày chứ dồn, im đi ngồi chơi- thằngPhúc điệu lại chữi 
-Chị trưởng, ngoài kia có người tìm kìa- Lành nóivới tôi 
-Ai? 
-Không biết! 
Tôi bước ra ngoài cổng, chẳng có ai, định quay lưng trở vàothì một người đàn ông mặc vest đen bướctới.. 
-Mời cô lên xe! 
-Ông là? 
Tôi nghi hoặc nhìn về phía chiếc Audi đen phía sau, kính xeđược hạ xuống và người ngồi trên xe là…mẹ anh.. 

……. 
-Bác tìm con có việc gì ạ?- tôi lễ phép 
-Tôi muốn cô từ bỏ thằng Phúc 
-Con…- tôi sững sờ không ngờ bà lại đề nghị như vậy 
-Nghe tôi nói hết đã. Cô cũng biết gia đình chúngtôi như thế nào, tương lai thằng Phúc sẽ kế thừa gia nghiệp, cô sẽ không thểgiúp gì cho nó, còn Kiều thì khác, con bé và cả gia đình của nó sẽ giúp đỡ thằngPhúc rất nhiều ..tôi nghĩ cô đủ thông minh để hiểu tôi nói gì…nếu như cô muốngia đình chúng tôi sẽ sắp xếp cho cô sang Mĩ học tiếp và hứa sẽ lo cho cô đầy đủtrong suốt thời gian cô… 
-Bác à, con xin lỗi vì ngắt lời bác, nhưng có lẽbác đã hiểu lầm rồi. con quen anh Phúc không phải vì tiền, con cũng chưa từngnghĩ đến gia sản nhà bác, vì vậy xin lỗi bác đề nghị của bác con không thể chấpnhận, xin phép bác con đi trước.. 
Tôi cố kìm nước mắt đẩy cửa bước ra ngoài, những lời này quáxúc phạm tôi rồi… 
“ em ước mơ được…” 
-Alo? 
-Nghi hả con? Cô Ba nè con vào bệnh viện gấp đinhà con xảy ra chuyện rồi 
Cái gì? Chuyện gì thế này, sao bao nhiêu chuyện chứ lần lượtđổ lên người tôi thế này…ông trời à?con làm gì sai chứ? Không lẽ con yêu mộtngười không nên yêu sao? 
… 
-Xin lỗi chúng tôi đã cố gắng hết sức… 
Tôi ngã khụy xuống nền gạch lạnh băng, tôi biết làm saođây?ba mẹ tôi đã ra đi trong một tai nạn giao thông, họ đã ra đi…vĩnh viễn… hômnay là ngày gì thế này? Ba mẹ đi rồi, tôi và em trai biết làm sao đây? Tôi ngồitrên ghế thẫn thờ, đã không còn nước mắt và sức để khóc nữa rồi, tôi phải sốngchứ, phải kiên cường, tôi con có em trai, còn phải lo cho nó… 
Không ngờ chỉ trong một ngày mà tôi không còn cả ba mẹ…nhưngtôi vẫn phải kiên cường mà sống, phải kiên cường vượt qua tất cả… 
Tôi cảm thấy cô đơn quá, bây giờ tôi chỉ còn một mình thôisao? Không, còn có anh, anh sẽ mãi bên tôi… 
Tiếng chuông điện thoại kéo dài, đang chò người nghe máy, thậtlâu, từng hồi chuông như cứa vào trái tim tôi…như tưởng khi sắp vang lên nhữngtiếng tút tút đầu dây bên kia bắt máy, tôi thở phào nhẹ nhõm nhưng rồi lại votình rơi vào một hó đen vô tận, người bắt máy là Kiều, không phải anh…anh ởcùng Kiều sao? 
-Alo! 
-Alo , anh ấy đang tắm …có chuyện gì không? 
-Tôi… 
-Đợi chút nha! Anh ấy kêu tôi rồi… 
Mọi thứ dường như sụp đổ, mất hết rồi, chẳng còn gì cả…


Đọc tiếp: Bạn trai tôi là đại ca giang hồ - Phần 5

Trang Chủ » Truyện » Tiểu thuyết » Bạn trai tôi là đại ca giang hồ
Powered by XtGem
Copyright © 2018 15Giay.Xtgem.Com