80s toys - Atari. I still have
Đọc truyện

Cướp đi!! Cho Cướp đấy!

Triệu Vũ quay mặt đi, tránh ánh mắt hy vọng của Vân Yên, hắn nghĩ rằng lời của Vân Yên là đúng, nhưng hắn không thể từ bỏ Linh Hy được, từ bỏ cô như là hắn từ bỏ cuộc sống vậy.

Vân Yên ngồi cạnh chăm chú quan sát biểu cảm của hắn, cô biết hắn đang suy nghĩ, chính cô cũng cảm thấy rằng bản thân thật ích kỉ khi ngăn cản tình cảm của 2 người này, họ chỉ mới quen nhau, nhưng xét về cảm xúc, tình cảm của họ còn vượt qua cả những tình yêu 10 năm, 20 năm, so sánh với tình yêu của Ngưu Lang, Chức nữ, quả thật chỉ có thể hơn hoặc bằng, mà không thể kém!!

Nhưng quá khứ lãng mạn bao nhiêu, hiện tại lại khốc liệt bấy nhiêu. Triệu Vũ suy nghĩ 1 lúc, đắn đo đứng dậy, lạnh lùng nói:

“Sẽ suy nghĩ!!”

Vân Yên nhìn theo bóng của triệu Vũ đang đi về phía cổng, tâm tư thấm đượm nỗi buồn.

Sáng hôm sau, Linh Hy cố gắng ra dậy thật sớm rồi ra ngoài để tránh ba cô, đến Bộ Bộ cũng không đủ thời gian để gọi dậy nữa, cô là người ngang ngược, tuyệt đối cô sẽ không để tình cảm hận thù của đời trước, làm khổ đời sau. ( Tỉ cứ chờ xem a!!)

Dù là sáng sớm nhưng nắng vẫn rất to, không hại cho da nhưng cũng đủ làm người ta thấy chói mắt. Linh Hy vốn dĩ rất ghét bị tia nắng chiếu thẳng vào mặt, nên cứ cúi gằm mặt xuống đất mà đi tiếp. 

Bỗng có 1 bóng râm tròn tròn phủ kín cái bóng của đầu cô trên đất, Linh Hy ngạc nhiên quay lại, Triệu Vũ đang cầm 1 cái ô che trên đầu cô. Thấy ánh mắt ngạc nhiên “đáng yêu” của Linh Hy, Triệu Vũ ngay lập tức dúi cái ô vào tay cô, vội vàng đi lên trước.

“Này, anh đưa ô cho tôi làm gì??”

“Vì trời sắp mưa, đưa trước để cô che!!”

“Đâu có, hôm qua dự báo thời tiết nói rằng hôm nay nắng mà!!”

“Không phải cái thái độ của cô còn super hơn cả dự báo thời tiết hay sao?? Được ngày đi học sớm, tí kiểu gì trời cũng mưa!! Haha!!!”
Triệu Vũ đoán được phản ứng của Linh Hy, vừa nói xong đã co chân chạy biến đi mất, để lại cô đằng sau đang tức giận gào lên:

“Triệu Vũ, anh là kẻ thù đáng ghét nhất đời tôi!!!! AAAAAAA”

Triệu Vũ nhanh chân chạy vào trường trước, vốn là hôm nay hắn định đi học sớm để xem kết quả thi, tuy rằng là học sinh top 1, chưa bao giờ Triệu Vũ đặt chân ra bảng tin để xem, vì trong đầu đã có sẵn kết quả, nhưng bây giờ không hiểu sao lại có cảm giác nóng lòng muốn biết kết quả như vậy cơ chứ!!

Bảng tin đang ở trước mặt Triệu Vũ, nhưng….không có 1 tờ giấy báo điểm nào trên đấy!!

Đúng lúc đó Linh Hy cũng vừa đi đến chỗ bảng tin, cô chạy đến, thái độ cũng ngạc nhiên không kém gì triệu vũ:

“Anh xé giấy kết quả xuống rồi à??”

“Còn không có để mà xé!!”

“Tại sao lại như vậy? Chẳng phải hôm qua nói rằng hôm nay sẽ có kết quả hay sao??”

“2 người đến sớm vậy!!”

1 bàn tay đập vào 2 vai của Linh Hy và Triệu Vũ, Hy Hy giật mình quay ra đằng sau, là Quất Khang, cậu ta làm cô thót hết cả tim, cứ tưởng là bóng ma nào đấy, dù gì Linh Hy thứ sợ trên cả sợ là ma và quỉ. Triệu Vũ khoác vai Quất Khang, vẻ mặt thắc mắc, nhanh chóng hỏi:

“Quất Khang, tại sao không có bảng thông báo!!”

“Thông báo gì?” Quất Khang quay lại hỏi tRiệu Vũ, chợt nhận ra vấn đề, cậu ta cười xòa : “kì thi lần này trường mình không xếp hạng, các cậu không biết à? À có xếp hạng nhưng chỉ trong cán bộ giáo viên biết thôi, học sinh không đủ tiêu chuẩn của lớp ta, sẽ tự động bị chuyển sang lớp khác!!”

Linh Hy đang lo lắng vì hôm nay nếu mà cô không đủ trên 60 điểm trở đi, lại còn kém tên Triệu Vũ kia, chắc cô sẽ không sống nổi mất, Triệu Vũ là tên đại gian, hắn mà có 1 chuyện được phép yêu cầu cô làm, chắc cô sẽ chết mất!!

“Woa!!! Thật là đại tốt trong năm, chưa bao giờ tôi nghe được 1 câu nói tuyệt như vậy từ cậu đó Quất Khang. Triệu Vũ, lần này thật đáng tiếc, nhẽ ra tôi được yêu cầu cậu thực hiện yêu cầu của tôi, ầy, nhưng trời thương cậu, tôi cũng không biết phải làm sao, đành rộng lòng tha cho cậu vậy!!”

“Chiêu tiểu thư, chẳng phải cô là người vừa nhảy cẫng lên khi biết không có kết quả hay sao??”

“Là…là…là tôi vui cho cậu!!”

Linh Hy lắp bắp, mặt đỏ ửng, vội vàng đánh bài chuồn, Triệu Vũ mỉm cười, cô đúng là làm hắn chết không được mà sống cũng không xong mà.

“Đợi tôi!!” Triệu Vũ vỗ vai Quất Khang rồi đuổi theo Linh Hy vào trong lớp, để lại Quất Khang 1 mình đứng trước bảng tin.

Trong 1 quán café tĩnh lặng, tiếng chuông gió leng keng không giai điệu, nhưng lại phát ra thứ tiếng gì đó làm lòng ta trĩu lại cùng những giọt café đang chảy xuống, 1 người đoàn ông lịch lãm bước vào, tuy rằng đã quá 50 nhưng vẫn mang đậm vẻ phong lưu khoáng đãng.

“Cạch!!”

Ông ta nhẹ nhàng kéo chiếc ghế ra, ngồi đối diện trước mặt 1 cô gái mang nét đẹp phương Tây, da trắng, sống mũi cao, mái tóc nhuộm nâu thả dài ngang vai. Cô gái đó thấy động, vội ngẩng đầu lên. Thấy người đàn ông đó, cô gái vội vàng đứng dậy, cúi đầu chào lễ phép:

“Cháu là Vân Yên, chào bác!!”

Người đàn ông ngồi trước mặt gật đầu, phục vụ quán café đi ra, đặt menu lên bàn, nhưng người đàn ông đó đã lạnh lùng cất giọng:

“Cho 1 trà sữa và 1 nâu đá!!”

Vân Yên mím môi, không nói gì ngồi xuống, người đàn ông đó vẫn im lặng, đến khi phục vụ đưa nước ra, ông mới nói:

“Đồ uống có rồi!!”

“À vâng!! Bác…bác không thắc mắc chuyện cháu muốn gặp bác hay sao?” Vân Yên rụt rè hỏi, vốn là không giống bản tính thường ngày của cô, nhưng ngồi đối diện cô là 1 người lạnh lùng như tảng băng, khiến cô là lửa mà cũng không dám lại gần, Vân Yên tiếp tục nói: “Cháu là bạn của Linh Hy!!”

“Ta biết!!

“Bác Chiêu, thật ra cháu là họ hàng xa của cô Hân Hân!! Thật ra, cháu muốn nói chuyện về Linh Hy và Tr….Tr…Triệu Vũ!!”

Ông Chiêu Tài khẽ nhướn mày, nhấp 1 ngụm nâu đá, lạnh lùng đặt cốc xuống bàn, vắt chân chữ ngũ, chăm chú nhìn Vân Yên, Yên Yên cúi đầu, nói tiếp:

“Cháu biết chuyện giữa Linh Hy và Triệu Vũ vốn đã không có kết quả, không có hi vọng, nhưng nếu cứ để như vậy, Linh Hy và Triệu Vũ, 2 người họ tính cách ngang tàng giống nhau, cháu sợ…sợ rằng sẽ không kiểm soát nổi tình cảm của Linh Hy và Triệu Vũ dành cho nhau nữa ạ!!”

“Mục đích của cháu là gì??”

“Dạ….???” Vân Yên ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nhưng bắt gặp ánh mắt dò xét của Chiêu Tài, vội vàng cúi đầu. “ vì…vì…”

“Có phải là vì Triệu Vũ không?”

“Không, tuyệt đối không phải vì Triệu Vũ ạ!!”

Vân Yên vội vàng khẳng định, cô thu hết can đảm, nói: “Là…vì…cháu…thật ra…cháu…là vì cháu thích Linh Hy!!!”

Vân Yên thu hết can đảm nói, Chiêu Tài vừa nghe xong bật cười lớn, ông ta không thể tưởng tượng nổi lại gặp chuyện tình yêu cùng giới vào hoàn cảnh của mình, thật là lố bịch.

“Đây là Bắc Kinh, Trung Quốc, không phải Los hay Texas ở USA để cháu suy nghĩ có thể phát triển tình yêu như vậy!! Không bao giờ có chuyện ta đồng ý!!”

“Cháu…”

“Dù sao cũng cảm ơn cháu, nếu không có việc gì nữa, ta bận phải đi trước!!”

Nói rồi ông Chiêu Tài bước nhanh ra khỏi quán café, tâm trạng Vân Yên lúc này hỗn độn, cô vừa làm 1 việc không hề đúng chút nào!!

Ông Chiêu Tài rời đi, trong lòng vô cùng tức giận, sắc mặt tối sầm lại, ông nhanh chóng bước lên xe, hướng bệnh viện Bắc Kinh mà đến.

Đã 10 năm rồi, dãy hành lang bệnh viện này không có gì khác, căn phòng bệnh đó vẫn yên tĩnh nằm im lặng ở góc khuất, Triệu Dân, con người đã hại gia đình ông vẫn còn đủ mặt dầy để nằm lại phòng bệnh đó, trong khi chẳng có bệnh gì. Chiêu Tài tức giận bước vào, Triệu Dân lúc này đang xem tivi.

Triệu Dân ngỡ ngàng trước người đã 10 năm rồi không gặp, dù có ra ngoài đường, ông cũng cố gắng để không chạm mặt người này, vậy mà bây giờ, 10 năm sau, người này lại đến tìm ông, mang theo 1 ánh mắt giận dữ như 10 năm trước, Triệu Dân giật mình.

“Sao ông lại đến đây??”

“Hừ, 10 năm rồi, trước là Hân Hân, giờ đến Linh Hy, ông định hại gia đình tôi tiếp sao??”

“Chuyện của bọn trẻ, tôi đã nhắc nhở, nhưng dù gì, Triệu Vũ cũng là người thừa kế Triệu gia, tôi chỉ là 1 người chú, nói không nổi, tốt hơn hết, ông nên dạy con gái ông, tránh xa cháu trai tôi ra!!”

“Haha, Triệu Dân, 10 năm rồi mà ông vẫn mặt dày như vậy!! Ai lại gần ai??? Ai phải tránh xa ai??? 10 năm trước, chính là Hân Hân đã cự tuyệt ông, nhưng tại sao ông còn nhân cái cơ hội cô ấy mất kiểm soát, làm vậy, Bộ Bộ bây giờ, tôi nuôi nó rất tử tế, để nó phải cảm ơn rằng, thật may là nó không sống cùng người cha tồi tệ như ông!!”

“Chiêu Tài, Bộ Bộ vô tội, tôi cấm ông làm hại đến nó!!”

“Nực cười!! Tôi là ba của Bộ Bộ, ông có tư cách gì mà nói câu đó?? Ai làm hại nó?? Chẳng phải chính ông đã bắt cóc nó, rồi dọa nó sợ đến như vậy ư?? Hân Hân trên trời biết được chuyện này, chắc chắn sẽ khóc rất nhiều, vì đã nhìn nhầm ông đó!!! Triệu Dân!!”

“Đấy là do tôi không biết rằng Bộ Bộ là con trai tôi!!”

“CÁI GÌ?? ÔNG NÓI AI LÀ CON TRAI ÔNG??” Chiêu Tài lúc này không giữ nổi kiểm soát, hét ầm lên, ông đập mạnh tay vào tường, gào lên: “ÔNG KHÔNG CÓ TƯ CÁCH NHẬN NÓ LÀM CON TRAI!!!”

“ÔNG….!!!”

“Tôi nói cho ông biết, chuyện của bọn trẻ, tôi sẽ ngăn cản cho bằng được!!”

Chiêu Tài tức giận bỏ ra ngoài, sớm là, Triệu Dân đã biết kết quả như vậy rồi.


Triệu Dân đau lòng, trong thâm tâm thực không muốn chia rẻ 2 đứa trẻ đó, tình yêu của chúng có chút giống ông ta và Hân Hân, cũng gặp rất nhiều khó khăn, chỉ khác là, tình yêu của bọn trẻ là tình yêu thật lòng chứ không phải cảm xúc nhất thời như Hân Hân dành cho cô.


Lỗi lầm 10 năm trước đến nay, ông vẫn không thể nào chuộc lại, Bộ Bộ- đứa con của ông lại để 1 người khác chăm sóc, tâm hồn trẻ thơ bị rạn nứt khi mồ côi mẹ từ nhỏ sẽ như thế nào cơ chứ?? Nỗi đau của con trai ông, ông không thể nào cảm nhận được.

Triệu Dân cầm chiếc điện thoại lên trên tay, do dự 1 lúc rồi cuối cùng cũng bấm số :

-Alo! Chú ạ!!

“Triệu Vũ, cháu có thể đến đây gặp ta 1 lát không?”

“Cháu đang đi chơi cùng Linh Hy, 1 lát nữa được không chú!!”

“Ừ!”

Triệu Vũ thắc mắc cúp máy, chú có chuyện gì gọi hắn cơ chứ, Linh Hy nhìn hắn tò mò:

“Chú anh gọi à?”

“Ừ, hình như có chuyện gì!! Mà cô đã đi mua nước chưa??”

“Chưa!!”

“Xem phim mà không mua nước uống, cô ngốc à?”

“Nhưng tôi không còn đủ tay để cầm nữa rồi!!” – Linh Hy e dè nói, Triệu Vũ tò mò nhìn xuống phía tay của Linh Hy, trời ạ, cô ôm 1 túi đồ ăn vặt, đúng là không chỉ đầu heo mà dạ dày cũng là dạ dày heo mà!!

Linh Hy mỉm cười, Triệu Vũ nhẹ nhàng xoa đầu cô, con heo này, đáng yêu chết mất, hắn cầm đỡ hộ cô.

Thật ra trong lòng Linh Hy không thoải mái với nụ cười của cô, cô chỉ muốn cười để Triệu Vũ vui, những gì ba cô cảnh cáo, cô vẫn để trong lòng, thật sự ba cô là người đã nói là làm, không thể nào tránh được. Nếu ép ông quá, chắc chắn ông sẽ làm mọi chuyện để gây tổn hại đến Triệu Vũ, điều đó cô không muốn, vạn lần không muốn.

Mái tóc của hắn bồng bềnh trong gió, màu ánh bạc sáng lên, nhiều người đi đến rạp cũng ngước lại nhìn hắn, chàng trai cấp kim cương như hắn, quả thực là nếu cô không cần thì đúng là kẻ tâm thần. Triệu Vũ cầm tay cô, dẫn cô vào trong rạp, hắn đúng là lấy được lòng cả nhân viên bán vé mà, đến chỗ ngồi cũng là chỗ đẹp nữa:

“Cô biết vì sao tôi mua được vé đẹp thế này không?”

“….”

“Là vì tôi bảo với nhân viên bán vé tôi đi cùng 1 con lợn vừa ngốc vừa xấu, nên người ta mới thương mà bán cho chỗ này đấy!!”

“Anh….Con lợn xấu xí này anh mà giữ không chặt nó sẽ chạy đi đấy!!”

“Lợn chơi chán rồi cũng sẽ về chuồng, tôi không sợ!!”

“Anh….!!”

“mà này…!!”

“Gì??”

“Sau này cô muốn làm gì??”

“Nghệ sĩ của làng giải trí!! Tôi vừa có ngoại hình, vừa có khả năng, thành công sẽ là chuyện sớm muộn!!” ( bệnh công chúa, híc!!)

“Haha, tôi nghĩ không được đâu!!”

“Tại sao?”

“Tại vì cô vừa độc miệng, vừa đanh đá, lại hay ghen tị với người khác, mà hơn nữa, lực học của cô….ầy, khi mà cô nổi tiếng rồi, người ta sẽ lật lại hết quá khứ của cô, đến lúc đấy bảng điểm của cô sẽ được công bố!! Haha, lúc đấy nghĩ đến sẽ thực sự hay!!”

“Anh đang nhân cơ hội nói xấu tôi đấy à??”

“Này, cô đừng đổ oan cho tôi, tôi nói sự thật mà!!”

“Tôi đổ oan cho anh?? Ừ thì tôi đổ oan cho anh, nhưng là đổ oan cho NGƯỜI CÓ TỘI!!! Hừ…!!”

“Haha, tôi thích nhất là làm cô tức!!”

“Nếu tôi bước chân vào giới nghệ sĩ và nổi tiếng thì sao?”

“Tôi sẽ làm theo 1 yêu cầu của cô, dù là yêu cầu gì, được không!!”

“Anh nhớ đấy!!”

Linh Hy mỉm cười, cuối cùng cô cũng dụ được hắn, nếu như kì thi này cô không thắng hắn, hắn sẽ yêu cầu cô làm gì, lúc đó cô sẽ khất đến khi nào nổi tiếng rồi cô sẽ thực hiện. Hehe, lúc đấy cô sẽ trả thù hắn!! (trời, không biết có bền được đến lúc đấy hook nữa :-s~)

Hôm nay cô đi chơi với Triệu Vũ thực sự rất vui, về đến nhà là lăn ra ngủ, thật là thoải mái quá, cô vô tư đến nỗi không nhận ra rằng ba cô đến giờ này vẫn chưa về!

1 cuộc gọi từ số điện thoại lạ.

“Alo!!” – Triệu Vũ nhấc máy, đầu dây bên kia sau 3 s im lặng cuối cùng cũng lên tiếng.

“Ta là Chiêu Tài, ba của Linh Hy!!”

“A….cháu…cháu chào bác!!”

“Ta có chuyện cần nói ngay bây giờ! Bây giờ cháu có thể gặp ta không??”

“Vầng!!”

“Bây giờ cháu hãy đến nhà hàng Tree Top!”

Triệu Vũ cúp máy, cuối cùng giờ phút mà hắn lo sợ bấy lâu nay cũng đã đến, giờ là lúc đối mặt với trở ngại lớn nhất của chính hắn!!

“Cháu chào bác!!”

“Cháu ngồi xuống đây!!”

“…”

“Chắc cháu cũng biết ta gọi cháu ra vì chuyện gì!”

“Cháu biết!!”

“Vậy ta mong sau này cháu không làm phiền Linh Hy nữa! Hãy để con bé tập trung vào học!”

“Nhưng thưa bác, tại sao chuyện của cháu và Linh Hy lại không thể đồng ý!! Nếu là vì chuyện của chú Dân và cô Hân thì bác sai lầm rồi!! Đó là chuyện của mọi người, còn cháu và Linh Hy không có liên quan, cháu không thể chấm dứt tất cả vì lí do vô lí này được!!”

“Khi mà ta còn nói chuyện 1 cách bình tĩnh, hãy ngoan ngoãn nghe lời!!”

“Cháu xin lỗi, nhưng nếu bác cứ tiếp túc yêu cầu cháu như vậy, cháu không còn lí do gì để ngồi đây nữa!!”

Triệu Vũ đứng dậy, đẩy ghế định xoay người đi thì ông Chiêu Tài đột nhiên đứng lên, giọng nói đanh lại, gằn lên từng tiếng:

“Nếu không từ bỏ con bé, ta sẽ đoạn tuyệt tình ba con với nó!! Cháu muốn con bé phải đau khổ khi lựa chọn giữa tình cảm gia đình và tình yêu ư??”

“….”

“Nếu cháu đồng ý từ bỏ con bé, ta sẽ để Bộ Bộ về với ông ta!!”

Triệu Vũ ngập ngừng, cuối cùng hắn quay lại:

“Nếu bác thật sự nghĩ cho Linh Hy, tại sao phải làm như vậy!!”

“Làm như vậy là nghĩ cho nó! Ta cho cháu 3 ngày để rời bỏ nó, nếu không thì không chỉ là đoạn tuyệt, ta sẽ làm chuyện gì với Bộ bộ, ta không chắc chắn!!” – Chiêu Tài nói rồi lạnh lùng bỏ đi.




Triệu Vũ trái mặt, hắn chưa bao giờ ngờ đến việc Chiêu Tài lại sử dụng chính Bộ Bộ và Linh Hy để bắt hắn từ bỏ tình yêu với cô. Hắn thật không thể hiểu nữa, rốt cuộc thì yêu 1 người khó như vậy sao? Hận thù lớn hơn tình yêu như vậy sao? Hắn chưa hề có được cảm giác yêu ty]ơng thật sự từ ai, chỉ đến khi gặp Linh Hy. Chiêu Linh Hy- cô gái đã giữ chặt trái tim hắn, vậy mà giờ hắn lại phải gạt tay cô ra hay sao? Mọi chuyện của 2 người chỉ mới bắt đầu chưa được 3 tháng, vậy mà bây giờ lại phải như vậy sao?? Chia tay cô?? Hắn là người lạnh lùng, là người nhẫn tâm, nhưng tuyệt đối không thể nào nói lời chia tay với cô!!! Thật sự…hắn phải làm vậy sao??

Linh Hy vẫn không biết chuyện gì xảy ra, ngày hôm sau cô vui vẻ tươi cười chào ba rồi đi học.

“Quất Khang, rốt cuộc là bảng điểm thông báo như thế nào vậy??”- Linh Hy quay xuống hỏi Quất Khang, hôm nay cô đi học sớm hơn hắn, cũng là để xem bảng điểm và kịp thời hạ xuống ( chị chơi ăn gian ><”~) , nhưng vẫn không thấy đâu. 

Quất Khang đẩy gọng kính tri thức lên, nói:

“Vẫn là Triệu Vũ đứng đầu, 100 trên 100!!”

“Thật là…sao hắn thông minh vậy cơ chứ!!”

Linh Hy bĩu môi rồi quay lên, nhưng trong lòng thực sự cũng rất vui mừng, người yêu cô vốn là số 1, luôn là số 1.

Tiếng trống vào lớp vang lên, giáo viên chủ nhiệm bước vào. Linh Hy hướng ánh mắt ra đằng sau mình, Triệu Vũ vẫn chưa đến, rốt cuộc cái tên trời đánh của cô định bỏ học hôm nay hay sao cơ chứ??

Tiết 1 , tiết 2, rồi tiết 3 hắn vẫn chưa đến.

****
Bệnh viện đài bắc.

“Chú Dân, cháu đến rồi!!” 

“Không đi học hả cái thằng quỉ này!!”

“Hôm nay cháu không có tâm trạng!!”

“Có phải Chiêu Tài đã đến tìm cháu đúng không? Nếu cháu thật sự yêu Linh Hy, chú sẽ giúp cháu, dù có phải quì xuống xin Chiêu Tài tha thứ!!”

“Vậy cũng không có ích gì đâu chú ạ. Ông ấy còn nói là nếu cháu không từ bỏ Linh Hy, ông ấy sẽ đoạn tuyệt tình ba con với cô ấy!!”

“CÁI GÌ??? Không…không thể như vậy được!!”

“Cháu không thể suy nghĩ được điều gì bây giờ nữa!! Cháu thật sự không muốn rời bỏ cô ấy!!”

Triệu Vũ đau khổ quì sụp xuống, tinh thần hắn từ hôm qua đến giờ không ổn định chút nào, suy nghĩ về chuyện của Linh Hy, về lời đề nghị của Chiêu tài, thật sự hôm qua trong suy nghĩ của hắn cũng có chút trách móc tình cảm của chú mình và cô Hân Hân, sau đó lại trách chính bản thân mình, nếu 10 năm trước hắn không ương bướng nhịn ăn. Đến nỗi bị đau dạ dày phải vào viện, để chú Dân vào chăm sóc, để cô y tá Hân Hân ở lại, thì đến bây giờ, hắn thực sự có thể hạnh phúc với Linh Hy mà không cần lo nghĩ gì nữa không??? Sao yêu và thù khoảng cách đối với người ngoài cuộc lại sâu sắc vậy cơ chứ!!! TẠI SAO????????????

1 ngày, 2 ngày, Triệu Vũ cũng không đến lớp làm Linh Hy lo lắng, rốt cuộc là có chuyện gì mà đi học cũng không đi, gọi điện thoại cũng không nhấc máy, còn chẳng thèm nói với cô 1 câu nào.

“Well I Try To Live Without you!!” Tiếng chuông điện thoại đặc biệt dành riêng cho 1 người vang lên, là Triệu Vũ:

“Tên kia, 3 ngày qua anh đi đâu vậy?? Còn không thèm liên lạc nữa, hại tôi lo muốn chết!!”

“Cô lo cho tôi à??”

Giọng nói của Triệu Vũ ở đầu dây bên kia có chút bất cần, không giống với hắn 1 chút nào!!

“Anh…anh làm sao vậy??”

“Không sao!! Bây giờ tôi muốn gặp cô, hãy đến quán Café Stay!!”

Triệu Vũ lạnh lùng cúp máy, nhưng thực tế đôi bàn tay đang run run, hắn sợ phải đối mặt với cô, đối mặt với người con gái đang nắm giữ trái tim hắn.

Linh Hy vừa nhận được điện thoại, vội vàng đến quán café Stay, trên đường đi cô vội vàng đến nỗi ngã trầy cả chân.

“Ầy, hòn đá chết tiệt!! Sao lại đặt ở đây cản đường mình cơ chứ!! Đã muộn 10 phút rồi, chắc chắn Triệu Vũ sẽ giận!! Kiểu gì cũng càu chàu cho xem!!”

Linh Hy cố gắng không quan tâm đến vết thương đang chảy máu ở chân, vội vàng đến nơi hẹn. Cuối cùng cũng đến, nhưng cô không để ý rằng, máu đã thấm đầy đầu gối, tuy nhiên, ánh mắt và khuôn mặt của Triệu Vũ lại làm cô như mất đi cảm giác đó, chỉ thấy bình yên và hạnh phúc.

“Tên kia, anh trốn đâu 3 ngày vậy??”

“Cô đến rồi à??”

“Đừng đánh trống lảng, trả lời đi!!”

“Tôi ở nhà, hoàn tất 1 số việc!!”

“Vậy chẳng lẽ không cần nói với tôi 1 câu hay sao??”

“Không cần!!”

“Anh….!!” Linh Hy tức giận, cuối cùng là nhớ hắn bao nhiêu, cuối cùng cũng cãi nhau như thế này. “ Anh gọi tôi ra có chuyện gì?”

“Bảng điểm đã có đúng không?? Cô thua rồi!!”

“Hừ, thua thì thua, nào, giờ anh yêu cầu gì hãy nói….ưm!!!!” O,O Linh Hy chưa nói hết câu, Triệu Vũ bất ngờ dướn người về phía trước, đặt 1 nụ hôn vào môi cô, làm cô bất ngờ, cảm giác chạm vào môi hắn như chạm vào 1 luồng điện hạnh phúc vậy, hạnh phúc đến nỗi không hiểu sao cô lại khóc nữa!! Chết tiệt, chính là tại vết thương kia.

“Sao lại khóc??” Triệu Vũ rời môi cô ra, trở lại vị trí cũ, lạnh lùng hỏi cô.

Linh Hy lúng túng lắc đầu, không thể nói cô đi vội quá mà ngã, hắn nhất định sẽ chọc tức cô mất!!

“Tại vì phải động chạm với 1 con lợn nên thế!!”

“À, hóa ra thế!! Tôi hẹn em ra đây là có việc!!” 

Triệu Vũ đột ngột ngay đổi cách xưng hô làm Linh Hy đỏ cả mặt, rốt cuộc là có chuyện gì mà lại thay đổi cách xưng hô như vậy cơ chứ??

“Anh….anh….nói đi!!”

“Đến lúc thực hiện yêu cầu của tôi rồi, em đừng hỏi tại sao, chỉ cần em thực hiện thôi!!”

“….”

“Chúng ta chia tay đi!! Từ giờ em đừng tìm tôi nữa!! 2 ngày nữa tôi sẽ đi du học, 3 ngày nghỉ chính là để làm thủ tục du học! Chúc em ở lại mạnh khỏe và tìm được người tốt hơn tôi! Và tôi trong em luôn là tôi của trước kia!! Chào em!”


Powered by XtGem
Copyright © 2018 15Giay.Xtgem.Com