Old school Easter eggs.
Đọc truyện

Tôi và BOSS thật trong sáng - Phần 2


Dì Tần bưng đậu lui tới phòng bếp để vào bồn rửa: "Nhưng mà sao?"

"Aida! Có nói dì cũng không hiểu, dì cũng chưa có lấy con dâu về bao giờ!"Nhảy từ ghế sôpha xuống theo cái mông của dì Tần cùng nhau vào bếp, nhìn dì Tần rửa thái đỗ, cô tự ở cửa tiếp tục lầm bầm: "Chúng ta có cần chuẩn bị sính lễ không?"

"Tiểu Khiết à, con nói nửa ngày, rốt cuộc Tiểu Tiện muốn cùng chó nhà ai ghép thành đôi?"

"Gần ban công nhà mình, dì cũng đoán được chứ, chính là Viên Viên ở cửa đối diện ! Hắc, cái gì mà gọi là ghép đôi, con xem Tiểu Tiện như con cưng của mình, nó có khả năng được gọi là hành vi con người ! Loại hành vi này gọi là kết hôn!"

Dì Tần bất đắc dĩ không thể làm khác hơn là đáp lại: "Được, thế thì tìm một ngày hoàng đạo kết hôn đi!"

"Đúng vậy!"Gật đầu, Bạch Thuần Khiết lập tức thay đổi vẻ mặt lo lắng nói với dì Tần: "Hôn sự của nó con đã định rồi, cha con với dì rốt cuộc có cần thời gian chứng minh không?"

So sánh không thích hợp nhưng ý tứ của Bạch Thuần Khiết nói đúng là, căn bản cô không phản đối cha mình tái hôn. Gặp gỡ trẻ em có tư tưởng này, dì Tần cũng coi như may mắn . Bẻ dưa chuột đưa cho cô, dì Tần xấu hổ cười nói: "Ba con lúc nào cũng thong thả."

"Đúng - người đàn ông lấy sự nghiệp làm trọng thật là tốt !"

"Linh tinh ! Dì đi làm cơm, toàn dầu mỡ, con đi ra ngoài đi."

"Thế không ai nói, Tiểu Tiện còn đang ở nhà đối diện mà."

"Vậy con đi hỏi Lục Cảnh Hàng đi, cùng nó thương lượng nên đặt sính lễ như thế nào rồi còn chuẩn bị đồ cưới . Sau đó kết hôn tìm chúng nó chỗ ở."

"Kết hôn thật phiền phức."Trong miệng lẩm bẩm, Bạch Thuần Khiết rời khỏi phòng bếp . Nhưng bảo cô đi tìm Lục Cảnh Hàng, có chút khó khăn. Dù sao, vừa nãy nhau mà cô lại là người không để bụng, anh ta to lớn thế kia cũng không nhanh hết giận như vậy ! Sau này hai người cũng là thông gia ....... Càng nghĩ, Bạch Thuần Khiết càng quyết định thực hiện theo phương châm: "Chuyện của mình là chuyện nhỏ, chuyện tình của Tiểu Tiện lại là chuyện lớn", dũng cảm mà xoải bước đến cửa nhà đối diện. 

Đang muốn với tay đi ấn chuông cửa, Lục Cảnh Hàng đã mở cửa trước . Bầu không khí xấu hổ_ing. 

"À...... Tớ tới dắt chó !"

"Vừa lúc nó ầm ĩ muốn về nhà."Lục Cảnh Hàng thọat nhìn rất buồn bực nên không muốn nói nhiều lời vô ích với Bạch Thuần Khiết . 

Vốn không cần gặp khuôn mặt này, chỉ tưởng tượng đến chuyện đại sự cả đời bảo bối của mình, lần đầu tiên Bạch Thuần Khiết xin lỗi người khác: "Lời tớ nói vừa rồi hủy bỏ nhé."

Bị giật mình, trong mắt Lục Cảnh Hàng sắc màu đa dạng: "Lời nào?"

"Đương nhiên không phải câu 'tớ tới dắt cho về'! Chính là câu tớ nói kiểu tóc của cậu giống như tên tội phạm đang đi cải tại í."

Tâm trạng của Lục Cảnh Hàng cũng tốt lên, một câu nói như thế trong lòng lập tức thoải mái hơn, anh thực sự rất vui vẻ. 

"Chỉ có điều cậu không hợp với tóc ngắn, kiểu tóc trước đây đẹp hơn."

Lúc này đây anh rất muốn quay lại kiểu tóc lúc trước, Lục Cảnh Hàng ở trong lòng phân tích đầu ngón tay tính toán,.... ít nhất.......... phải 2, 3 tháng mới được. Kiểu tóc này thật đúng là cắt bỏ thì nhanh nhưng muốn dài thì lâu ! 

Đang chuẩn bị đem chính sự ra bàn bạc, Bạch Thuần Khiết đưa mũi lên ngửi, thấy một mùi cháy khê: "Cậu đang làm cơm à?"

"...." Cũng nghĩ tới việc này, Lục Cảnh Hàng nhanh chóng xoay người chạy đến phòng bếp, món ăn cũng đã đen hơn phân nửa. 

"Ô ô ô, cậu thật đáng thương, thức ăn ngày hôm nay bị cháy hết rồi."

"Còn một nửa cũng tốt rồi ."Lục Cảnh Hàng đem phần ăn chưa cháy ra đĩa to . Mâm nhỏ cũng không có đặt ở trên bàn, Bạch Thuần Khiết đã nhanh tay cho một miếng vào trong miệng: "Hm, cũng không tệ, mùi vị rất đậm."

"Vậy cậu có muốn ăn hay không?"

"Có!"Cô không thích thế giới hai người, nhưng là bức tranh mới mẻ, cùng bạn ăn cơm dù sao cũng là lần đầu tiên. 

Trên bàn cơm, Lục Cảnh Hàng kiên trì cùng Bạch Thuần Khiết nói về chuyện sính lễ của hai con chó, chủ đề này có thể sử dụng từ điên điên khùng khùng của mình để hình dung nữ sinh này thật sự đặc biệt, những lời này không phải cả ngày chơi búp bê barbie trong sáng đáng yêu như thiên nữ mới có thể tồn tại trong đầu óc sao|? 

"Ơ kìa, thế thì định rồi nhé . Sau đó hai chúng nó đều ở chung, nhưng mỗi ngày chỉ ở cùng nhau 3 tiếng đồng hồ, ngoại trừ tản bộ."

"Được."Kỳ thật anh nghĩ rất nhàm chán. 

"Hôn lễ kia sẽ tổ chức vào cuối tuần, sinh lễ gồm 5 túi thức ăn cho chó, đồ cưới là ba rễ cây với thịt tràng, cậu buôn bán hơi bị lời nha !"

Lục Cảnh Hàng nheo lại con mắt nhìn Bạch Thuần Khiết, chỉ cười không nói thêm cái gì. 

"Được rồi, cứ như vậy nhé, tớ về đây!"Hiện tại có khả năng cô phải đi rửa chén nên kiếm cớ về nhà để tránh nhiệm vụ. 

"Chờ một chút!"

"Chuyện gì?"Không phải gọi cô đi rửa chén chứ. 

"Người kia...." Có chút do dự, cuối cùng anh cũng mở miệng: "Người vừa đưa cậu về nhà là ai?"

"Giáo Thảo à?"Cô chớp mắt: "Thế nào, chị lợi hại chứ, dĩ nhiên là Giáo Thảo?"

Chính cô cũng thừa nhận là bạn trai của cô ! Lục Cảnh Hàng nhíu mi. 

"Còn có việc gì sao?"

"Học kỳ sau tớ chuyển đến trường cậu học."

"Thật không?" Đây đúng là một chuyện khiến người khác hưng phấn nha ! 

Nhìn thấy vẻ mặt hài lòng của người kia, Lục Cảnh Hàng cuối cùng cũng tìm được chút vui mừng: "Thật."

" ...." Cứ tưởng xã hội cũ tú bà đứng đầu các cô nương, Bạch Thuần Khiết chìa tay nắm cằm anh, coi trái coi phải nói rằng: "Nhìn bộ dạng này, hơn nữa học tập thành tích tốt . Anh cũng có thể làm Giáo Thảo."

Một câu nói thành thực nhưng ở trong lòng Lục Cảnh Hàng khơi dậy một tầng lớp rung động, suy nghĩ viển vông ."Trở về đi."

"Được ! Tạm biệt!~"

Chân trước ra khỏi cửa, lập tức Bạch Thuần Khiết phát hiện cô cùng Tiểu Tiện mang trên người một đặc tính chung - ăn rồi chạy. Vừa rồi không phải nói Tiểu Tiện đòi về nhà trước hay sao? Cúi đầu hung hăng mà trừng mắt liếc nhìn bảo bối của mình, thật đúng là không phát hiện, cô cùng bọn con trai thiên hạ có thói quen giống nhau ! 

Chú thích: Giáo Thảo chính là chỉ nam sinh đẹp trai trong trường học, đây là ngôn ngữ của Đài Loan, chỉ ở chỉ cây cỏ, nghĩa rộng làm nam sinh rất đẹp trai trong một trường học, cùng Giáo Thảo tương đối ứng với chính là hoa hậu giảng đường. 


Cuối tuần  là hôn lễ của Tiểu Tiện, vừa vặn cũng là lúc Bạch Thuần Khiết cùng Lục Cảnh Hàng đi báo danh . 

Mặc dù  đã cầu nguyện suốt một tuần,  vừa đến trường đã nhìn,  Lục Cảnh Hàng không được chia cùng lớp với mình .  Nửa mắt híp lại, Bạch Thuần Khiết giọng điệu chua chát mà nói: "Lớp thực nghiệm. haiz"

Mỉm cười, Lục Cảnh Hàng cũng không biết làm  thế nào,  có trời mới biết là anh suy nghĩ nhiều  muốn học chung lớp với cô. 

Bạch Thuần Khiết cùng Lục Cảnh Hàng đi lên lớp thí nghiệm báo danh vừa  vặn  đi qua lớp của bạn học Giáo Thảo . Song ở trong lớp vừa thấy  cô là lập tức ồn ào bùng nổ,  quay đầu vừa đi bên trong lớp vừa nhìn, bạn học Giáo Thảo hình như không có nhìn mình chăm chú, trái lại chuyển con mắt mà nhìn chằm chằm nam sinh bên cạnh cô .  Ơ, không phải cậu ta bị Lục Cảnh Hàng mê hoặc chứ?  Trợn một bên lông mi, Bạch Thuần Khiết bắt đầu tưởng tượng  mình thế nào lại bị đem vứt vào sọt rác, sau đó  một câu chuyện tình yêu kinh thiên động địa được sinh ra.... 

"Chính là phòng học này rồi, nếu cậu tan học sớm thì chờ tớ ở đây , tớ về sớm sẽ chờ cậu ."

"Được ."Lục Cảnh Hàng gật đầu. 

"  Tớ đi đây,  bye."Xoay người rời đi đến cầu thang, đi qua tấm chấn song kia, lại một trận ồn ào. 

Đứng ở cửa nhưng không  vào lớp, Lục Cảnh Hàng nhìn bóng lưng kia càng chạy càng xa, nghe lớp bên cạnh ầm lên một tiếng, không khỏi khẽ nhíu mày. 

Trong lớp thực nghiệm của trường cao trung Thị Nhất Trung có hai người, mà Lục Cảnh Hàng rất không may mắn được chia tới lớp của cô chủ nhiệm đặc biệt Đường Tăng kia . Lý do là vì các lớp khác cũng sẽ báo danh cho tới khi nào xong thì thôi, lớp bọn họ  không  phải đóng tiền từ lúc đầu. Bởi vậy chỉ có thể khổ Bạch Thuần Khiết,  xe đạp ở bậc  thang cũng đã bị ngồi nóng hổi. 

Rướn cổ nhìn thấy xe của 'con nhà giàu', lập tức sau mười hai giây, tính xấu của Bạch Thuần Khiết dần dần sống lại . Tại thời điểm này  bình thường các bạn học tự  nhận là nhóm đại công chúa vạn người mê nhìn thấy cô bắt đầu đến gần và nói . 

"Bạch Thuần Khiết, báo danh xong chưa?"

"Rồi."Thường ngày thì không có thân thiết , hôm nay lại chạy tới làm quen, loại hành vi này trong mắt Bạch Thuần Khiết  rất đáng bị khinh bỉ. 

"Tên kia, đang chờ cậu à?"

Không phải là, có nhiệm vụ nhìn xe chứ? Bạch Thuần Khiết lười hé răng, chỉ  nháy mắt thay thế câu trả lời. 

Đại công chúa  nhìn ra được cô  không đứng đợi các cô ấy, nhưng  chỉ muốn hỏi thăm bạn học mới chuyển đến, các cô phải 'chịu nhục' . "Có thể hỏi một chút,  cậu đang đợi  bạn mới chuyến đến học cùng trường chúng ta à ?"

Có khả năng không thể, sao các cậu không tự đi hỏi?  Nháy mi mắt bên phải, Bạch Thuần Khiết đi thẳng vào vấn đề mà nói: "Các cậu quan tâm cậu ấy hả?"

"À thì .... "Vài người cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, cùng nhau cười rụt rè mất tự nhiên.  Nhìn một đám người trước mắt mình có hành động như vậy, Bạch Thuần Khiết nghĩ thầm, cùng là bạn học năm 2, ai còn không biết ai? Các cậu mỗi ngày ở cùng một chỗ, đoán chừng lần này lại đoàn kết mà thích cùng một người chứ, thực sự là một đám mê trai có trình độ biến thái ! 

"Chúng tớ chỉ muốn hỏi một chút, không có ý gì cả."

"Nếu không có ý gì thì tôi nói hay không cũng không quan trọng, chứ ?"

"...."Đại công chúa  vừa nháy mắt cho nhau vừa làm bộ mặt xấu, rốt cuộc một trong số những người đó mở miệng lớn tiếng, giọng điệu còn vội vàng: "Nghe lời này của cậu, có cảm giác không vừa ý  mình ?"

Vội nghĩ ngợi, nghĩ đi nghĩ lại, Bạch Thuần Khiết dựa vào cái gì mà bị  tập đoàn mê sắc chọc giận ? Nghĩ tới đây, cô giả làm bộ  khí thế "Chị mày mới là vua "  cười hừ hừ nói: "Đúng thì thế nào, không đúng thì sao? Các cậu quản được à?"

"Mày, mày đúng là da mặt dày !"

"Còn hơn các cậu, tôi đúng là một tảng băng —"cố ý kéo dài âm, Bạch Thuần Khiết đắc ý  hai mắt tia chớp chớp . 

Có điều là một thời đắc ý sẽ dẫn đến một thời phiền phức, nhìn đám công chúa ngu ngốc kia, Bạch Thuần Khiết mới phát hiện bạn Giáo Thảo đang ở gần đây nhìn mình . 

"Nhìn cái gì, chưa thấy qua à?"

"...."Muốn nói lại thôi, bạn học Giáo Thảo trầm mặc chỉ trong chốc lát nói: "Buổi trưa cùng nhau ăn cơm đi, buổi chiều ra ngoài đi chơi ?"

"Không được , hôm nay tớ có việc rồi."

"Việc gì?"

"Bí mật  !"Cô không phải là kẻ ngu si, cô mà nói ra chuyện con chó nhà mình làm hôn lễ nhất định sẽ bị cậu ấy chê cười. 

"Đúng là bí mật, tớ cũng không biết được sao ?"

"Xùy, buổi trưa ngày mai cùng nhau ăn cơm đi ."

"Nhớ nhá, là cậu nói, đừng quên đấy ."

"Tớ cũng không phải là bà lão già mắc chứng giảm trí nhớ, chuyện này sao lại không nhớ cho được !"

Ngay sau đó, hai người  bám dính lẫn nhau, nói đông nói tây, cuối cùng bạn học Giáo Thảo vừa đi trên đường vừa chọc lét Bạch Thuần Khiết . Nghe bạn học Giáo Thảo nói có một 'giáo thảo' khác cũng mới xuất hiện, nếu theo như cậu nói , cô cũng không phủ định . 

Hai người đang trò chuyện nóng hổi, cười đến thoải mái thì Lục Cảnh Hàng ở lớp cô chủ nhiệm Đường Tăng mới buông tha cho anh . Lục Cảnh Hàng từ lớp học đi ra, hai mặt cùng dò xét dường như bắt đầu tìm kiếm Bạch Thuần Khiết, trên mặt của nam sinh kia đang chờ đợi người không biết đã làm say mê  bao nhiêu mối tình đầu của thiếu nữ, chỉ chờ mong nam sinh tìm được người mình muốn tìm,  trên mặt  lại nhanh chóng  bịt kín một tầng không hờn giận, một tầng mất mát . 

Đứng một chỗ quan sát, anh  không hẳn có thể nhận là bạn học Giáo Thảo là ai, nhìn xa như vậy, anh liếc mắt  nhìn thấy người đi bên cạnh Bạch Thuần Khiết chính là người đã hôn cô ngày đó .  Từng bước từng bước một tới gần, trong lòng Lục Cảnh Hàng cảm thấy  không nên quấy rầy bọn họ . Thế nhưng  anh 'đã quầy rầy' bọn họ, anh nhìn cũng khó chịu . Cuối cùng, anh vác cặp sách sau lưng xuất hiện trước mặt hai người bọn  họ. 

"Có đi không ?"

"Lớp các cậu rốt cuộc cũng tan học rồi ! Lớp thực nghiệm đúng là lớp thực nghiệm, sự chịu đựng so với chúng ta còn mạnh mẽ hơn !"Nói, Bạch Thuần Khiết vẫy tay  chào tạm biệt bạn học Giáo Thảo: "Chúng tớ đi đây, ngày mai gặp lại ?"

"Trời,  giới thiệu một chút đã!"Giáo Thảo nhanh tay muốn kéo Bạch Thuần Khiết lại, ánh mắt cũng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm Lục Cảnh Hàng . 

"Giới thiệu cái gì, hai người không được đi chơi,  thời gian chơi của cậu ấy chỉ biết ra thư viện đọc sách ?"

"  Thật sao, học  chăm quá ?"

Dửng dưng cười, Lục Cảnh Hàng không hé răng, ánh  mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cổ tay của Bạch Thuần Khiết . Nếu như quá ba giây, tên chết tiệt kia không buông tay, Lục Cảnh Hàng nghĩ mình phải nhúng tay vào . Cũng may  chưa đến 2 giây, Bạch Thuần Khiết  giãy dụa - thoát ra . Ngày đầu tiên của học kỳ mới sẽ làm giáo viên  đau đầu  khi phát hiện chuyện tình này  . 

"Được rồi, không lèo nhèo nữa, chúng tớ đi đây !"

"Rốt cuộc cậu sốt ruột về nhà làm gì?"Bạn học Giáo Thảo nghi hoặc . Hiện tại thấy cô liều mạng muốn cùng nam sinh kia cùng nhau về nhà, thì càng nóng lòng như lửa đốt . 

Bạch Thuần Khiết đẩy xe đi ra, không đợi cô mở miệng, Lục Cảnh Hàng giành 

Nói hai chữ "Kết hôn."Đúng là kết hôn, nhưng nhân vật chính là con chó của  bọn họ . 

Nghẹn họng một lúc, bạn học Giáo Thảo  nhìn bóng dáng hai người ngoài cửa sổ, bị Lục Cảnh Hàng nói hai chữ  đày đọa cậu, đầu choáng váng  não căng ra . Rốt cuộc cậu ta là ai của cô ?  Mối nguy hiểm càng ngày càng mãnh liệt, Lục Cảnh Hàng hoàn toàn bị anh xếp vào sổ đen . 

"Nhất bái thiên địa - Nhị  bái cao đường - Phu thế giao bái !"

Theo giọng nói cô ngẩng đầu, Bạch Thuần Khiết sợ đến mức lảo đảo lùi về phía sau .  Tại sao, tại sao lại thành cô bái đường ? Không phải  Tiểu Tiện cùng Viên Viên à ? Hơn nữa tân lang của cô lại là Lục Cảnh Hàng !  Vớ vẩn, hai người bọn họ là thông gia mới đúng ! 

Sốt ruột một lúc, Bạch Thuần Khiết từ trong mộng vùng vẫy tỉnh dậy, xoay người ngồi dậy . Cô thầm thở dài, cũng may chỉ là một giấc mơ . Quay đầu nhìn cái gương phía tủ đầu giường, bên trong gương là khuôn mặt nhỏ nhắn trắng búng ra sữa của mình, khuôn mặt ngây thơ của cô so với tác phong thường ngày đúng là trái ngược nhau .  Thừa dịp trước khi mình chưa miên man suy nghĩ, Bạch Thuần Khiết xuống giường tiến vào phòng vệ sinh  tắm, rửa mặt, chải đầu . 

............

Bạn đang đọc tiểu thuyết Tôi và Boss thật trong sáng tại wapsite www.15giay.xtgem.com Chúc bạn có những phút giây vui vẻ.

............

Ăn bữa sáng xong, ra khỏi cửa , đã thấy Lục Cảnh Hàng đứng ở ngoài cửa chờ cô: "Đi thôi !"

"À.... được ."Bạch Thuần Khiết có chút nói lắp, lý do chỉ có mình cô biết, dù sao người khác cũng không có cách nào đi xuyên qua trong giấc mơ của cô tìm lý do . Chẳng biết vì sao cảm thấy xấu hổ, cô lôi lại kí ức hôn lễ ngày hôm qua nói: "Ngày hôm qua Tiểu Tiện thể hiện không tệ chứ?"

"Lúc vái lạy á ?"

"Đương nhiên, tớ làm nó liền làm theo, lợi hại chứ?"

"Tớ nghĩ cậu là muốn nói, cậu thể hiện không tệ ."Lục Cảnh Hàng cười khẽ ngoảnh đầu lại nhìn người đằng sau . 

"Bị cậu vạch trần ! Không phục !" Quá kém, dĩ nhiên cô không dám cùng anh đối diện ! Một giấc mơ thôi liền đem một đời lẫy lừng của cô làm hỏng . 

Có một câu trò chuyện một câu không, hai người cưỡi xe đạp đi đến trường học . Ngày hôm qua tới báo danh Thị Nhất Trung, Lục Cảnh Hàng đã khiến không ít người chú ý, ngày hôm nay sáng sớm lại cùng Bạch Thuần Khiết tới trường thật khiến người khác càng để ý . 

Xe đỗ ở cổng, Đại Bác đang đợi Bạch Thuần Khiết cũng không biết là đúng dịp gặp bọn họ ở nhà xe, thấy cô liền chạy đến chào hỏi: "Tiểu Khiết, là ai vậy?"

"Học chung !"Khóa kỹ xe, Bạch Thuần Khiết cười hì hì húych người Đại Bát, một bên sờ bụng Đại Bát một bên trả lời . 

Có lẽ là bạn học Đại Bác lớn lên rất giống phật Di Lặc *, bộ dáng của cậu cùng Bạch Thuần Khiết không có khiến Lục tiểu thỏ giận: "Tôi mới chuyển đến, tên Lục Cảnh Hàng."

"Ngày hôm qua có nghe đến, rất nổi tiếng nha!"Đại Bát ở trong trường cũng là nhân vật có tầm quan trọng, lớn lên không giống tác phong thần tượng thế nhưng sức mạnh 100%, nữ sinh vây cậu cũng không ít, trong đó nhất định sẽ Đại Chỉ 'loa phát thanh' . "Nhưng, tớ muốn hỏi một chút, cậu với Tiểu Khiết có quan hệ gì, người thân ? Tại sao lại cùng nhau đến trường, cùng nhau về nhà?"

"Chúng tôi là hàng xóm."Hai người không hẹn mà cùng trả lời. 

"Hóa ra có chuyện như vậy."

"Hóa ra có chuyện như vậy."Đại Bác nói, con mắt Bạch Thuần Khiết nhìn lướt qua hỏi: "Có phải có người lớp cậu nhờ cậu hỏi hộ?"

Đại Bát giả ngu: "Ai vậy?"

"Cậu nói là ai?! Dù sao cũng không phải là nữ!"

"Tớ không biết..... Không biết -"tiếp tục giả ngu, Đại Bát nhếch miệng cười toe toét: "Được rồi, buổi trưa có đi chơi không?"

"Tớ đã nói với bạn Giáo Thảo nhà các cậu, chỉ ăn cùng nhau thôi."

"Cậu mà cũng lúc ngu ngốc à? Tớ đi đương nhiên cậu ấy cũng đi, tớ không đi, cậu nghĩ cậu ấy sẽ đi à1"

"Được."Sau khi bằng lòng , Bạch Thuần Khiết nhớ tới Lục Cảnh Hàng mới đến, quay đầu hỏi nói: "Buổi trưa cậu về nhà hay ăn ở trường?"

"Trường học."

"Vậy cậu đi canteen hay là theo chúng tớ đi ra bên ngoài?"

Nghe cô cũng muốn kêu Lục Cảnh Hàng, Đại Bát tranh thủ chen vào nói: "Đệ tử của gia đình lớp thực nghiệm đã bị lạc lối bởi phần tử xấu nha."

"Đánh bi-a thì cũng hư hỏng à?"

"Tôi không đánh bi-a, tôi ăn canteen là được rồi."Trên mặt Lục Cảnh thoải mái, trong lòng lại nghĩ khác . Anh vốn tưởng rằng Bạch Thuần Khiết phải bởi vì mình mới đến và cùng anh ăn bữa trưa. 

" Vậy đi, cậu ở trường học, bọn tớ ra ngoài ăn."Một bên là bên ngoài thế gian, một bên là chăm sóc con người mới, trái tim Bạch Thuần Khiết chính là lựa chọn phương án 1 . 

Phía trước là phòng học, dăm ba câu nói lời từ biệt trên cầu thang bất đồng phương hướng . Kỳ thật đáng lẽ Đại Bác cùng Lục Cảnh Hàng đi một cầu thang, thế nhưng lại không không biết nói gì, đi cùng một chỗ thì rất là xấu hổ . Hơn nữa, cậu đứng về phía bạn Giáo Thảo, không cần phải đi cùng Lục Cảnh Hàng . Sau khi về lớp, Đại Bát hiểu ra Lục Cảnh Hàng nhìn Bạch Thuần Khiết bằng ánh mắt khác, cậu cảm thấy người anh em tốt của mình không được yên ổn . 

Đúng vậy, ngay từ lần gặp đầu tiên Lục Cảnh Hàng xuất hiện ở trường học, bạn học Giảo Thảo chiến đấu đến nỗi thần kinh căng thẳng, tự nhiên cũng để mắt đến Bạch Thuần Khiết, mới ngày đầu tiên khai giảng, cậu ta lên lớp đã đứng ở cổng cùng Bạch Thuần Khiết . 

"Đại ca, không thấy chán à? Em lên lớp rồi thì cùng đi ăn đi, anh còn nhìn cái gì?"Quan trọng là........ Cậu lại rất khó chịu, chủ nhiệm của cô mà phát hiện thì sao? Giáo viên lớp Bạch Thuần Khiết có quen biết với bác Bạch, đến lúc đó nhất định đem chuyện yêu sớm báo tin cho bác ấy . Tuy rằng bác Bạch rất yêu thương con gái của mình, không bao giờ dùng bạo lực để dạy dỗ, thế nhưng bác ấy sẽ cắt nguồn tài chính nho nhỏ của cô, Bạch Thuần Khiết cũng không muốn một tháng có ít tiền tiêu vặt, chỉ có thể chơi được hai ván bi-a . 

"Sợ cái gì, nếu giáo viên hỏi, tao bảo tao đi mượn sách "

"Thôi đi, anh đi học mà cũng nghe giảng sao?"

"Đừng xem thường tao ! Bọn mày ở lớp dưới học lịch sử rồi chứ, bọn tao mới học xong, có cần tao nói y như giáo viên giảng không?"

Hăng hái đầu tiên, Bạch Thuần Khiết dương dương tự đắc: "Nói một chút đi!"

"Nói được gạch men chủ nghĩa!"

"À ?"Sửng sốt hai giây, Bạch Thuần Khiết phản ứng, thổi phủ một tiếng cười to nói: "Chủ nghĩa Mác chứ!"

"Ừ thì tớ cố ý nói sai!"

"Đi, cậu nói cố ý thì là cố ý ! Đi nhanh lên đi, tạm biệt!"

Bạn học Giáo Thảo gật đầu, trước khi đi cố ý nghiêng người sát gần Bạch Thuần Khiết nói: "Tạm biệt...."

Rùng mình, tên này thật sự là không muốn sống nữa, giáo viên phát hiện thì bị bắt là chết ! Bạch Thuần Khiết lắc đầu thở dài xoay người trở về phòng học, hoàn toàn không chú ý tới .......ở đầu cầu thang khác có ánh mắt cực nóng nhìn cô thật lâu. 

Lục Cảnh Hàng đứng ở phòng làm việc dành cho giáo viên, môi nhếch lên, tất cả ở trong mắt thật khó chịu . Đặc biệt lúc anh nhìn thấy Giáo Thảo nghiêng người, lần đầu tiên anh muốn sử dụng bạo lực . 

Buổi trưa ở căn tin, bởi vì trong lòng có chút chuyện buồn bực, mới đến lại lẻ loi một mình, Lục Cảnh Hàng lập tức đã bị đổng đảo nữ sinh đặt danh hiệu là Hoàng Tử Ưu Sầu . Danh hiệu mặc dù rất tầm thường nhưng hợp với tình cảnh hiện tại của anh . Kỳ thật một mình ăn uống cũng không có gì, chỉ là anh nghĩ vì sao Bạch Thuần Khiết phải ở cùng một chỗ với nam sinh kia. ( ghen đấy ). 

" Ăn một mình sao?"Ngày hôm qua tiếp cận Bạch Thuần Khiết không được, các Đại công chúa kinh ngạc, rốt cuộc cũng có cơ hội tiếp xúc với Lục Cảnh Hàng, vài người bưng cà mèn cùng nhau ngồi cùng bàn với anh . Trong đó có một người thân thiện làm quen nói: "Nghe nói cậu là học sinh mới chuyển tới lớp Thực Nghiệm?"

Đối mặt với nữ sinh xa lạ, Lục Cảnh Hàng nói càng ít, chỉ mỉm cười gật đầu thay cho câu trả lời . 

"Vậy cậu có biết Lý Tư không?"

"Hình như có nghe qua."

"Người ấy là anh họ tớ, thành tích học tập rất tốt, luôn luôn đứng TOP 10."

"Thế à."Lục Cảnh Hàng cười, hình như anh có thấy tên này trong bảng xếp hạng của trường rồi. 

"Nếu chúng ta có cùng quen biết một người coi như là bằng hữu chứ?"Phải công nhận công lực tiếp cận của đám công chúa nhà giàu kia thật thâm hậu . Lục Cảnh Hàng bị buộc bất đắc dĩ gật đầu, các cô càng hưng phấn kích động mà đề nghị: "Nếu không thì bọn tớ gọi cậu là anh nhé, bọn tớ không có ý gì đâu, nghe nói cậu học rất giỏi, sau này bọn tớ sẽ nhờ cậu chỉ bảo một số bài tập!"

Chỉ là chỉ bảo một số bài tập thì cần gì kết nghĩa anh em chứ, trong lòng nghĩ là vậy nhưng Lục Cảnh Hàng không giỏi về khoản cự tuyệt . Vì vậy "không đồng ý"bị xuyên tạc thành "cam chịu."

"Anh Cảnh Hàng!"Đám công chúa đồng loạt vỗ tay, tiếng vỗ tay vang dội làm náo loạn cả khu căn tin. 


Anh Cảnh Hàng?  Sau khi ăn trưa xong, Bạch Thuần Khiết vừa vào đến cửa thì nghe được nhóm Đại công chúa cố ý khoe khoang, nhìn sắc mặt hạnh phúc vui sướng,  cơm buổi trưa lập tức có loại muốn vượt ngục. Lục Cảnh Hàng à Lục Cảnh Hàng, chưa từng nghe qua có câu "trước là kết nghĩa anh em sau thành người yêu"? Đám em gái như thế kia, cậu rốt cuộc muốn có mấy người yêu ? Ừ thì kết nghĩa, cậu trợn to mắt mà nhìn nha, đám tập đoàn biến thái lấy lại  cho Tiểu Tiện nhà cô làm em gái, bọn tớ không đáp ứng ! 

Rất kiên cường ! Bạch Thuần Khiết đi vào phòng thí nghiệm hóa học tìm Lục Cảnh Hàng để nói chuyện, kết quả không nghĩ tới là, không riêng cô bực bội mà không nhìn anh, dĩ nhiên anh cũng ăn ý  coi cô là không khí ! 

Gặp lướt qua, Bạch Thuần Khiết hổn hển xoay người hướng về phía bóng lưng trừng mắt nhìn Lục Cảnh Hàng . Nếu không phải ở trường học, cô đã cởi giày đập vào gáy của anh rồi. 

Cứ như thế cho đến sau bữa ăn trưa, sự hòa hợp của hai người đã biến mất,  hai người cũng chẳng biết vì sao .  Trận này có vẻ chưa đủ làm nóng cuộc chiến tranh lạnh dĩ nhiên lạnh lẽo thì lạnh cả tháng . 

Hơn nửa học kỳ, hai người cũng chỉ cùng nhau đi học như ngày đầu tiên khai giảng, còn các thời gian khác mình làm việc của mình, kệ người ta . Ở nhà gặp nhau cũng không nói một câu nào, ở trường trừng mắt nhau . Đương nhiên, có người  nhìn rất hài lòng. 

Giờ thể dục buổi sáng, toàn bộ học sinh tập hợp ở sân trường, bên người Bạch Thuần Khiết không thể thiếu bạn Giáo Thảo đang tản bộ, bên người Lục Cảnh Hàng là nhóm Đại công chúa vây quanh . 

Giờ lên lớp cũng hỏi, giờ thể dục cũng hỏi? Giả bộ cũng không phải giả bộ !  Lườm mắt các đám biến thái đang cầm sách giáo khoa kia, Bạch Thuần Khiết  một hồi chán ghét . 

Chơi suốt một ngày, buổi tối tự học, bạn Giáo Thảo có ý muốn đưa Bạch Thuần Khiết về nhà, nhìn thấy Lục Cảnh Hàng . Cậu cố ý đụng vai vênh váo mà vượt qua .  Hành vi như vậy nếu như lại chiến tranh lạnh, Lục Cảnh Hàng có khả năng bật lại . Thế nhưng hiện tại anh chỉ quan tâm Bạch Thuần Khiết có phản ứng gì . 

Thật ra bọn họ biết, nhưng ở tình huống này cô muốn  nói gì sao? Thì chiến tranh lạnh vậy, cô cũng không muốn thua . Lảng tránh ánh mắt của Lục Cảnh Hàng, Bạch Thuần Khiết ngồi phía sau xe Giáo Thảo . 

Lúc này Lục Cảnh Hàng đã biết kim đồng hồ Bạch Thuần Khiết chỉ về phía ai .  Một trận chua xót, anh đạp xe chạy nhanh về nha . 

Chờ Lục Cảnh Hàng rời khỏi, sắc mặt Bạch Thuần Khiết dài phân nửa, kéo tay Giáo Thảo  nhảy xuống xe, giọng điệu trách cứ mà nói ""Cậu cố ý ??? Muốn gì hả?"

Vẻ mặt vô tội, bạn học Giáo Thảo nói: "Tớ làm sao?"

"Cậu cho là tớ mù à? Ai bảo cậu đụng hắn làm chi?"

"Đường nhỏ như thế, khó tránh khỏi nha!"

"Tại sao tớ không bị đụng vào người khác?"

Thấy tính tình cô ngày càng không được tốt , Giáo Thảo dỗ dành cô: "Được rồi, được rồi, tại tớ  buồn chán không được sao?"

"  Cùng buồn chán giống nhau thôi!"Lên xe, Bạch Thuần Khiết muốn rời khỏi, sau khi lên xe ngồi lại bị một bàn tay chặn ngang: "buông tay."

"Không phải nói là tớ đưa cậu về sao?"

"Cậu đi xe máy, tớ đi xe đạp, cậu đi nhanh hơn  , tớ đi trước không được à?"

"Được, cậu đi trước, tớ đuổi theo sau."

Tình huống xấu như vậy, nếu như bạn Giáo Thảo không nhượng bộ , nếu cậu và Bạch Thuần Khiết vẫn tiếp tục thế này sẽ xảy ra cãi nhau mất, mặc kệ có tiếng hay không tiếng động . Theo định luật vật lý  nếu gặp vấn đề trên nên nhường nhịn, hai cực khác hút nhau . cùng cực đẩy nhau . 

Dọc theo đường chọc cười liên tục, Bạch Thuần Khiết xấu tính rốt cuộc đuổi cậu về . Tới dưới nhà, bạn Giáo Thảo bám dính lấy cô như trước không cho  cô đi: "Nói thêm một chút nữa đi."

"Cậu còn muốn kể truyện cười nữa à?"

"Tớ còn tưởng, ngày hôm nay lúc đi học thời gian 2 đứa bên nhau."

"Chà chà, lớp cậu thật dễ, còn kể truyện cười ở lớp.!"

"Nói móc tớ à."

"Biết là tốt rồi, đi học lại chơi đùa,  cậu không thấy có lỗi với sách của cậu sao?"

"Vậy cậu cũng đừng quản, tớ sẽ không làm cậu thất vọng đâu!"

"Buồn nôn -"Bạch Thuần Khiết lè lưỡi: "Cậu đừng  làm tớ buồn nôn?"

"Vậy tính cái gì?"nói, bạn học Giáo Thảo một tay kéo cô vào trong lòng: "Đã lâu không GOODBYE KISS!"

"Rốt cuộc phải thế à? Tớ đâu có muốn vậy đâu!"Phối hợp nghiêng mặt, nhưng Bạch Thuần Khiết không nghĩ tới lúc này đây bạn trai Giáo Thảo của cô tưởng là hôn môi .Trong lúc mặt bị bức ép, cô trợn tròn hai mắt kinh ngạc nhìn, mắt thấy hai đôi môi sẽ đụng vào nhau, Tiểu Tiện cùng Viên Viên không biết từ nơi nào đi ra, hướng tới Giáo Thảo sủa ầm ĩ, nhe răng đe dọa cậu . 

"Ái, được rồi, đừng kêu !"Từ trong ngực giãy dụa thoát ra, Bạch Thuần Khiết vội vàng ngồi xổm ngăn con của mình cùng con dâu lại, một bên an ủi chúng nó một bên quay đầu hướng tới Giảo Thảo nói: "Cậu đi trước đi ."

"....  ( đi đi)."Hai con chó đồng loạt kêu, nó đi theo vừa sủa vừa đuổi cậu ra khỏi khu này, nếu cậu không đi khẳng định nhân vật chính trong cái khi phố nhỏ này sẽ là cậu . 

Nhìn người xa lạ biến mất trong bóng đem, rốt cuộc Tiểu Tiện và Viên Viên  cũng ngừng kêu, hai tên tiểu tử này mở to mắt chỉ bằng ¼  mắt của con người, giống như đang quan tâm cô có bị tổn hại hay không. Bạch Thuần Khiết hé miệng nở nụ cười, ánh mắt chớp chớp như  đêm nay là trăng tròn: "Các con yên tâm đi, mẹ không sao đâu ! Nhưng bị các con dọa sợ muốn chết! tại sao lại tự đi tản bộ thế này?"Đứng dậy ngẩng đầu, Bạch Thuần Khiết nhìn lên lầu ngọn đèn lờ mờ giữa cửa, bóng dáng quen thuộc bị chiếu xạ trên mặt đất . 

"Viện Viên,  đã về, chúng ta đi lên."

"  Gâu...."Viên Viên ngó Bạch Thuần Khiết lại ngó nhà của chủ nhân mình, cuối cùng lưu luyến hôn Tiểu Tiện  rồi vui vẻ theo Lục Cảnh Hàng lên lầu. 


Cái gì thế này? Mang theo hai con chó xuống dưới đi tiểu? Bạch Thuần Khiết sững sờ đứng tại chỗ không hiểu . Muốn nói vì sao Lục Cảnh Hàng lại ở dưới lầu, đáp án rất đơn giản, nhất định anh đoán được có người đưa cô về nhà, hơn nữa có người muốn GOODBYE KISS với cô . 

Dắt Tiểu Tiện đi tản bộ một lúc, Bạch Thuần Khiết mới lên lầu . Vào nhà, thấy sắc mặt cha trắng bạch khiến cho cô bắt đầu kinh hãi . Nhìn bộ dáng nghiêm túc kia, không phải là cha nhìn thấy rồi chứ ? Thử hỏi xem, Bạch Thuần Khiết thử đánh tiếng: "Ba, có chuyện gì sao?"

"Đương nhiên là có."Ông Bạch chau mày, đi thẳng vào vấn đề: "Buổi chiều chủ nhiệm lớp con có gọi điện cho cha, bảo gần đây thành tích của con xuống dốc ! Đứa nhỏ này sao lại thế này, càng là thời điểm quan trọng càng lơ là ! Không phải bảo con tìm Lục Cảnh Hàng ôn tập sao, tại sao lại không đi!"

"Không có, không có thời gian."Vừa mới rùng mình mà xác thật chẳng có thời gian, cũng ngại mất sĩ diện. 

"Mà buổi trưa vẫn còn có thời gian đi đánh bi-a ? !"

". . ."Há hốc mồm, không ngờ chủ nhiệm lớp ngay cả cái này cũng biết! 

"Bắt đầu từ hôm nay, hàng ngày sau khi tan giờ học thì đều đến chỗ Cảnh Hàng để học. Bằng không một xu tiêu vặt cũng không có!"

Vì tiền tiêu vặt, Bạch Thuần Khiết rốt cục cũng trở thành đối tượng cho Lục Cảnh Hàng dạy kèm. Sau khi tan giờ học cửa nhà biến thành đóng trước mũi cô, còn cửa đối diện lại mở rộng với cô. 

Quăng túi sách lên trên ghế sa lon Lục gia, Bạch Thuần Khiết trợn song mâu đang lóe lên dạng "Đánh chết cũng không khuất phục"nhìn chăm chú Lục Cảnh Hàng. Đương nhiên, Lục Cảnh Hàng cũng không phải ngọn đèn hết dầu, không chịu bị người ta nhìn xuống. Từ lúc anh biết thì đã sớm luyện thành thói quen, vì vậy dưới cái nhìn quật cường chăm chú của người nào đó anh vẫn thoải mái thay đổi trang phục. 

"Cậy không thể đi sang phòng khác thay quần áo sao?"Bạch Thuần Khiết bực bội, đôi mắt không biết nên nhìn vào đâu. 

Sống lưng trơn bóng chuyển động, Lục Cảnh Hàng cúi đầu liếc xéo đối phương mà không đáp. Dù như thế nào thì anh cũng không biết là ngay từ lúc vào cửa thì cô ta đã tìm cớ để cãi nhau. 

"Cậu có nghe thấy lời của tớ không?"

"Đã thay xong rồi."

". . ."Bạch Thuần Khiết ngẩng đầu, miệng giống như cá hớp nước mấp máy vài cái, nhưng lại không nói ra nửa chữ. 

Trận đầu đã bại, tiếp theo thì Bạch Thuần Khiết nghĩ biện pháp để gỡ hòa. Nhưng hôm nay Lục Cảnh Hàng cứ như có Thần Tiên nhập xác nên không bị cô chọc giận. Cô ngâm nga, anh như không nghe thấy vẫn giảng công thức toán học cho cô nghe. Cô vẽ phác họa, anh như không thấy vẫn viết các cụm từ Anh ngữ cho cô xem. Cô giả bộ ngủ, anh không nói một lời cầm lấy gáy cuốn sách quẹt qua mặt cô . . . Suốt một giờ bổ túc đã kết thúc, rốt cục Bạch Thuần Khiết không nhịn được mà bùng nổ. 

"Ba tớ cho cậu bao nhiêu tiền phí dạy kèm? Vậy cậu đã thực sự làm cho người ta thích thú với việc bù đắp bổ sung chưa?"

Ngẩng đầu nhìn về phía kẻ vỗ bàn mà nhảy dựng lên, Lục Cảnh Hàng ánh mắt ấm áp "Không phải đã bắt đầu dạy thêm sao, vậy tiếp tục ngồi xuống đi."

Cái gì là bốn lạng ủi siêu ngàn cân, Bạch Thuần Khiết đột nhiên cảm giác được con người trước mặt này quả thật chính là Trương Tam Phong tái thế! Anh chỉ nói một câu vô cùng đơn giản như vậy mà không ngờ lại khiến cho mình lập tức không biết nên đối đáp gì nữa. Hành vi vẫn luôn khiêu khích trước mặt Lục Cảnh Hàng trở nên như người đàn bà chanh chua chửi đổng vô lý, cô hoàn toàn mất điện trước nh! Nhiệt độ trên gò má càng ngày càng cao, trước khi nó kịp biến thành thịt sư tử kho tàu thì Bạch Thuần Khiết liền thu dọn đồ của mình rồi mở cửa tháo chạy. 

Trời đông rốt cục khiến cho mọi người sau cơn bận rộn thì đều im lặng. Nhiệt độ càng thấp thì Bạch Thuần Khiết liền giống như con gấu lâm vào giấc ngủ đông, những cơn cáu kỉnh đều được che đi. Hơn nữa bạn học Giáo Thảo bị phụ huynh mình soi bắt đi luyện tập để theo ngành nghệ thuật, quan hệ giữa cô và Lục Cảnh Hàng dường như trở lại đầu mùa hè lúc hai người mới quen nhau. 

Sau khi kết thúc một giờ học thêm bắt buộc mỗi ngày, Bạch Thuần Khiết lại lôi kéo Lục Cảnh Hàng cùng nhau dắt chó đến tiểu khu Lý Diện dạo chơi. Bữa chiều hôm nay thức ăn không hợp khẩu vị lắm nên khi đi qua siêu thị Ngân Tọa ở gần vườn hoa thì cô dừng chân do dự . 

"Cậu muốn mua gì?"

"Ăn."

"Vậy thì đi mua đi."Lục Cảnh Hàng giật giật cái dây buộc chó trên tay cô, ý bảo chính mình sẽ đứng ở cửa chờ cô. Nhưng mà Bạch Thuần Khiết nhăn mặt mà cũng không lập tức đi vào siêu thị."Còn gì nữa mà không đi?"

"Có lẽ chịu đựng một tý rồi về liền đi ngủ."

"Từ khi nào mà cậu học được thói tiết kiệm tiền thế ?"Giọng điệu nghi hoặc ẩn chứa một chút hài hước. 

Bạch Thuần Khiết ném cho Lục Cảnh Hàng cái nhìn đầy coi thường rồi dùng giọng điệu như một người tại giang hồ thân bất do kỷ mà nói "Còn không phải là vì phải trả lại người yêu sao?"

"Người yêu?"

"Người yêu là cái gì mà cậu không biết vậy? Không phải cậu làm cho bọn đám muội muội của cậu trước đây vài hôm cả tập thể tặng một đôi NIKE cho tớ sao?"Anh Cảnh Hàng, cám ơn anh phụ đạo chúng ta học tập cho tới nay!' "

Bạch Thuần Khiết học theo kiểu nói chuyện của đám Đại Công Chúa khiến cho Lục Cảnh Hàng buồn cười, ánh đèn siêu thị hất ra chiếu lên trên mặt của hắn khiến cho mọi người đi ngang qua đều nhìn thấy thiếu niên này đang hạnh phúc. 

"Đừng cười khúc khích nữa, về nhà đi."Nếu không đi thì Bạch Thuần Khiết sợ chính mình không chịu nổi mùi thơm từ phía siêu thị tỏa ra, chắc nước bọt ắt lưu khắp 3 km. 

"Được, cậu đi trước đi."

"Đi trước thì đi trước, ta biết, ưu tiên quý cô mà!"Bạch Thuần Khiết kéo Tiểu Tiện, Tiểu Tiện kéo Viên Viên. Cả ba bọn họ bỏ rơi Lục Cảnh Hàng cùng nhau ngoáy ngoáy mông đi về nhà. Sau khi đi tới góc của tiểu khu thì bấy giờ Lục Cảnh Hàng mới mang theo một túi đồ đuổi kịp. Tiếp nhận túi từ trong tay của anh, Bạch Thuần Khiết thấy ở bên trong có bắp ngô nếp thơm ngào ngạt cùng trứng luộc trong bịch nước trà nóng. Lại còn có một chút đồ ăn vặt bình thường cô thích ăn. Ở tận dưới cùng còn có ví tiền của Lục Cảnh Hàng. 

"Cậu quên lấy ví tiền ra kìa."

Lục Cảnh Hàng "bất lịch sự "nhìn chỗ khác mà trả lời cô "Không phải quên lấy ra đâu, không phải gần đây cậu tương đối viêm màng túi sao."

Anh muốn tiếp tế cho mình? Bạch Thuần Khiết mặc dù không hài lòng với hành vi nói chuyện không thèm nhìn người của anh. Nhưng mà nể mặt mũi ví tiền thì cô đành để lại cho anh một lối thoát! 

Nếu như hai người thường xuyên chơi đùa chung thì có thể nói quan hệ bọn họ cũng bền vững. Hai người đã xài tiền chung, vậy quan hệ này chắc là bền đến tình trạng gì đây? 


Đọc tiếp: Tôi và BOSS thật trong sáng - Phần 3

Tieu thuyet tinh yeu Tôi và BOSS thật trong sáng
Powered by XtGem
Copyright © 2018 15Giay.Xtgem.Com