XtGem Forum catalog
Đọc truyện

Bạn trai của tôi là Thái Tử

Không cần chờ  bị đuổi ra khỏi trường học, bởi vì Tiểu Miêu đã mau chóng quyết định chuyển trường. 

Cũng may lão ba và lão mẹ có thể thông cảm cho cô, nói trở về Đài Nam học cũng vừa có thể ở nhà, bọn họ cũng có thể chiếu cố thật tốt nữ nhi bảo bối của mình. 

Trường học một chút cũng không có giữ Tiểu Miêu lại, điều này ở trong long cô đã dự liệu. 

Cô thật là không hiểu nổi cái lão hiệu trưởng đang suy nghĩ gì? Cô cùng cháu của ông ta nhiều lắm chẳng qua là mới yêu đương, cũng không phải có lập tức gả tới nhà bọn họ, ông ta khẩn trương như vậy làm gì! 

Bất quá, tự giác rời đi trước còn tốt hơn bị đuổi mới đi!. 

Chỉ duy nhất trong lòng cô không thể rời bỏ một người....Đó chính là Thái tử! 

Anh bây giờ đang làm cái gì ? 

Nhất định không tìm được cô mà tức giận đi! 

Tiểu Miêu hiện tại đang ngồi ở sân trước cho gà ăn, bất quá, tâm tư của cô một chút cũng không có đặt ở đám gà đang bị đói chết, một hạt thóc cô cũng không có rãi xuống... 

"Mimi a! khó khăn lắm con mới trở về, ba nói muốn dẫn chúng ta đi tiệm cơm ăn cái gì." 

"Đó!" 

"Con nhanh đi thay quần áo, đúng rồi, mặc xinh đẹp một chút!" A mẫu lại từ trong phòng bếp hầm hừ, bà đã luyện thành công thần công sư tử Hà Đông!. 

"Đó!" 

Cô cho là chẳng qua gia đình tụ hội đơn thuần , nào biết đâu rằng, ba cư nhiên đem nó ra dạng giống như tiệc chúc mừng. 

Ông muốn đem con của bạn đồng nghiệp cùng Tiểu Miêu ghép thành đôi. 

Ba, ba muốn ép nữ nhi, sau đó để cho ba mẹ già nua cơ khổ không chỗ nương tựa, không có con hiếu thuận sao? 

Tiểu Miêu nhìn người trước mặt trông như sinh viên đại học còn chưa có tốt nghiệp 

Mẫu người này mới xem như môn đăng hộ đố với cô, nếu như hai người trở thành bạn bè trai gái, có thể đi trên đường cũng sẽ không bị chú ý! 

Không giống cùng Thái tử đi ra ngoài, vô số ánh mắt ghen tỵ lại hâm mộ tuyệt đối như thế nào cũng không tránh được . 

Vốn tưởng rằng miễn cưỡng ứng phó hết bữa cơm này là tốt, vậy mà ba và mẹ quá đáng, cư nhiên gọi người trẻ tuổi kia đưa  cô về nhà. 

"Ba, con và các người cùng nhau trở về cũng được." 

"Mấy người chúng ta lão nhân gia còn phải nói chuyện phiếm, người trẻ tuổi như các con sẽ cảm thấy nhàm chán, nên cứ đi đâu đó chơi hoặc đi dạo chợ đêm cũng được 

"Ba!" 

Cũng không để ý cô có đồng ý hay không, có thích hay không, ba cứ như vậy đem cô ném ra tiệm cơm. 

Tiểu Miêu không thể làm gì khác hơn là nặn ra mặt cười đối người trước mắt " thanh niên ưu tú" , "Thật là không nên phiền  cha mẹ." 

Đối phương cũng lộ ra chút hiểu biết cười, "Mới vừa ăn no, đi dạo một vòng cũng tốt." 

"Ừ!" 

Cô nguyên tưởng rằng mình sẽ ghét anh ta, bởi vì anh ta cư nhiên sẽ tiếp nhận cha mẹ an bài hẹn hò, giống như an bài cuộc đời của mình, một chút ý kiến cũng không có. 

Một lúc nói chuyện cô mới phát hiện, anh ta và mình rất giống, bởi vì cảm động và không muốn cha mẹ khổ tâm, không đành lòng làm trái với ý của bọn họ, cho nên chỉ cần mình có thể làm được, anh sẽ tận lực thỏa mãn hi vọng cha mẹ  . 

"Bởi vì hiếu là có thể làm được, mà "thuận" nhưng là một loại tu luyện." 

Tiểu Miêu phảng phất thấy được người cõi trên xuất hiện ở trước mắt, cả người lập tức tất cả đều bị lễ Phật hiệu  rửa tội. 

"Anh thật thông minh! Kia... Chuyện tình cảm, anh cũng đang từng trải qua chưa?" 

Hắn lộ ra hiền lành trước mặt nói: "Cô nói xem, e rằng chỉ vì tôi quá bận rộn" 

Đêm đó, Tiểu Miêu liền được kết giao với một bạn tốt, là thuộc về cái loại thầy tốt bạn hiền. 

"Văn đại ca, đã đến nhà tôi." 

"Có thể hiểu rõ lòng mình chưa?" 

Tiểu Miêu giống như học sinh ngoan một dạng, dùng sức gật đầu một cái, "Ừ! Tôi biết." 

"Vậy tôi đi trước, bye!" 

"Bye!" 

Cô hướng anh phất tay một cái, sau đó tự mình đi một đoạn đường ngắn về nhà. 

Sắc trời rất tối, ba muốn học người ngoại quốc có một chút lẵng mạn, nên đã trang trí đèn đường sáng mờ ảo 

Tiểu Miêu cố ý thả chậm cước bộ, chậm rãi tản bộ, trong lòng suy nghĩ tối hôm nay Văn đại ca cùng cô nói chuyện có liên quan đến chuyện tình cảm. 

Thì ra là tình cảm cũng như một giáo trình môn học, không phải ngồi không mới có thể lấy được mà phải có tâm cùng dũng khí. Nghĩ đến mình ngay cả dũng cảm nói yêu thương cũng không có, chỉ bởi vì có người phản đối, liền cô phụ tình cảm của Ngàn Thần đối với mình. 

Cô là hiểu tình cảm của anh , bởi vì cô tự ti, cho nên để cho anh chịu không ít khổ đi! 

Cô cảm thấy mình đúng là quá ích kỷ, cô không phải là thân tiên mỹ nữ, trong nhà cũng không có phú quí vàng bạc, cá tính cũng không quá tốt, nếu như nói sợ có tổn thất, Ngàn Thần tổn thất còn nhiều hơn cô a! 

Nói cô còn trẻ, có lẽ hiện tại còn đang học  không nên nói chuyện yêu thương, bất quá, đây chẳng qua là lấy cớ mà thôi. 

Cô là sợ vạn nhất đoạn này tình cảm không có kết quả, vạn nhất anh thay lòng, cô phải làm cái gì bây giờ? 

Rắc!

Đột nhiên một tiếng vang cắt đứt suy nghĩ Tiểu Miêu, cô đang muốn thét chói tai, lại thấy một người thân ảnh cao lớn quen thuộc đang đứng trước cửa nhà mình.

Nhìn tàn thuốc lá trên đất, anh cũng tới đã lâu .

"Tiểu Miêu." Ngàn Thần thâm thiết kêu gọi, "Anh rốt cuộc cũng tìm được em."

Tiểu Miêu bản năng xoay người liền chạy, nhưng là mới chạy đến dưới đèn, đã bị anh đuổi theo.

Bàn tay một thanh bắt được cổ tay của cô, một tiếng thét kinh hãi, cả người đã bị anh dùng lực ôm vào trong lòng.

"Tiểu Miêu..."

Cô còn không kịp nói bất kỳ lời nào, đôi môi liền bị nụ hôn nóng rực lại khát vọng ngăn chặn.

"Không..."

Cô vốn là muốn giãy giụa , nhưng anh kiên trì, khẩn cấp làm cô đầu hàng, không thể làm gì khác hơn là nhu thuận mặc cho anh hôn.

Lâm Tiểu Miêu, ngươi thừa nhận đi! Vừa gặp phải anh, ngươi liền một chút biện pháp cũng không có.

Bất tri bất giác, cô cũng vong tình hôn trả lại, hai người uyên ương xa cách gặp lại, bị nỗi khổ tương tư, tha thiết hôn đối phương, nụ hôn này hướng đối phương bộc lộ tình yêu trong lòng.

Phảng phất hôn một thế kỷ, cô cảm thấy toàn thân bay bổng, anh đột nhiên đem cô kéo ra một chút, khẩu khí hung ác ép hỏi.

"Người kia là ai?"

"Người nào?"

"Người đưa em về nhà, còn đối với em vừa nói vừa cười, bất kể hắn là ai, em cũng tuyệt đối không được gặp mắt nữa"

"Anh lại bá đạo, tôi có quyền lợi kết giao bằng hữu ."

"Không, em chỉ có thể kết giao với bạn nữ, nhưng là bạn trai chỉ có thể có một, chính là anh."

"Ngàn Thần, an đừng tự cho là đúng." Tiểu Miêu tức giận, đưa ra hai tay muốn đẩy anh ra.

"Lâm Tiểu Miêu, em không bằng cầm một dao đâm chết anh cho rồi."

Anh đột nhiên xuất hiện rống to làm cô ngây ngẩn cả người, tiếp xúc được ánh mắt của anh, không khỏi sợ hết hồn. Trước kia lấp lánh hữu thần, không ai bì nổi ánh mắt ngạo mạn , nhưng bây giờ lại không có như vậy thay vào đó là anh mắt bi thương.

"Từ nhỏ đến lớn, anh chưa từng có khát vọng yêu qua người nào, bởi vì anh không có cha mẹ, chỉ có một gia gia. Không sai, ông nội vì thương anh, bất quá anh cũng không ý kiến gì, thuận theo ông hết thảy an bài, anh chưa từng có phản kháng qua, cũng không còn nghĩ tới muốn phản kháng ông, cho đến khi anh gặp được em, một con tiểu mèo ngốc tính tình không tốt, cho tới bây giờ không nghĩ qua anh sẽ thích em, đối với em chỉ là nhất thời, anh cũng vậy tự nói với mình, thích liền thích, không thể quá nhanh biến thành yêu, nhưng nó chính là chỗ này mau biến thành yêu, tự nói với mình, yêu liền yêu, nhưng là không thể yêu quá sâu, ít nhất cũng phải để em yêu anh nhiều hơn so với anh yêu em, vô cùng nhiều mới đúng, vậy mà chuyện tựa hồ ngược lại, anh yêu em yêu đến đã biến thành bệnh thần kinh rồi, mà em lại còn có tâm tư cùng nam nhân khác đi chơi." Ngàn Thần dùng lực nắm vai của cô, bóp đau đớn.

" tôi đã nói rồi..."

"Nói cái rắm!"

Cô không thể tin được anh sẽ nói như vậy, "Uy! Anh cư nhiên không lễ phép như vậy, về sau anh sẽ là một người nổi tiếng trong giới thượng lưu!"

"Mất đi em, anh liền luôn tự giận mình, không cần làm người chức quyền trong xã hội, anh muốn là một người bình thường."

Tiểu Miêu một hồi ngạc nhiên, sau đó tinh thần buồn phiền nói: "Gia gia anh nhất định sẽ rất đau lòng, ông khổ tâm nuôi dạy cháu đích tôn thành người tài giỏi, lại vì một người con gái như tôi mà hủy bỏ tất cả."

"Cho nên em trốn tránh anh, giống như thấy quỷ một dạng chạy không thấy bóng dáng, là bởi vì gia gia?"

Cô đột nhiên ngẩng đầu, sắc mặt trắng nhợt, liều chết lắc đầu, "Không, không phải vậy."

"Anh biết hết rồi, Trương quản gia len lén nói với anh, cho nên ngày đó ở nhà anh, em thấy được ông nội anh tựa như thấy quỷ."

"Biết thì như thế nào, chúng ta cũng nên đối mặt thực tế, chúng ta là không thích hợp"

"Nếu như em dám hãy nói muốn cùng anh chia tay, anh liền đem em đi thuê một phòng trọ làm chuyện ấn ái rồi chụp hình công bố khắp nơi."

Tiểu Miêu sửng sốt một chút. Cái gì? Thế nào đổi thành anh đang uy hiếp cô!

"Anh có thể nào như vậy!" Cô cảm thấy ủy khuất muốn khóc.

Anh bưng lấy mặt của cô, ở dưới đèn đường, mặt của cô như hoa đào đỏ bừng, trong con ngươi nhẹ nhành lệ quang, lỗ mũi cũng hồng đến giống như cà chua, cái miệng nhỏ hồng nộn muốn nói lại thôi.

Anh đa tâm nghi ngờ a!

"Em yêu anh sao?"

"Tôi..."

"Anh chỉ hỏi một câu, chỉ cần em nói em không thương anh, anh lập tức đi, về sau tuyệt đối sẽ không trở lại dây dưa với em."

Anh đối với cô hạ thông điệp tối hậu sao?

Tiểu Miêu nhất thời nội tâm cùng người giao chiến, trước giống nhau những ngày đó giãy giụa, vẫn như cũ hạ không được quyết định.

Ngàn Thần thật sâu nhìn chăm chú cô, cho là cô càng không nói chính là chấp nhận.

Cô không thương hắn, cho nên liên tục cũng không mở miệng.

Nhất thời tan nát cõi lòng như có một thanh đao sắc bén đâm về tim của mình, anh đau đến dã thú bị thương gào khóc trong lòng, nhưng cô không biết.

Cô cũng sẽ không biết, bởi vì anh duy nhất còn dư lại chỉ có tôn nghiêm.

Ngàn Thần buông cô ra, sau đó chật vật lui về phía sau, thanh âm tràn đầy đau khổ nói: "Đây là báo ứng, báo ứng anh trước không hiểu chuyện, cho nên khi gặp tình yêu nhất định sẽ có nhiều đau khổ cùng vết thương"

Tiểu Miêu mới muốn mở miệng, anh đã xoay người, sau đó lớn tiếng nói: "Lâm Tiểu Miêu, xem như em lợi hại, để cho bổn thiếu gia yêu phải thảm như vậy. Chúc em cùng người thanh niên ưu tú đó hạnh phúc vui vẻ."

Anh rốt cục quyết định, từng bước một rời đi cô.

Không khí đã hết sức bi thảm, ông trời già tựa hồ cảm thấy còn chưa đủ, cư nhiên đổ xuống một hồi mưa phùn.

Ngàn Thần ở trong mưa phùn , bóng lưng thoạt nhìn cô đơn đau thương..

Tiểu Miêu đột nhiên như ở trong mộng mới tỉnh, hướng về phía bóng lưng của anh rống to, "Ngàn Thần chết tiệt, anh dám đi thêm một bước."

Ngàn Thần ngây ngẩn cả người, cẩn thận xoay đầu lại, đối với cô đáng thương nói: "Sao không thể đi? Em không yêu anh, muốn anh."

Một chút báo trước cũng không có, Tiểu Miêu giống như con mèo hoang một dạng xông tới, đánh về phía anh, hai tay dùng sức ôm lấy cổ của anh, cong lên cái miệng nhỏ nói: "Em yêu, em muốn, cho nên anh không được phép đi."

Tròng mắt đen của anh lập tức như nhặt được sinh mạng lóe sáng, mừng rỡ như điên hỏi: "Em nói em nguyện ý trở lại bên cạnh anh?"

"Em nguyện ý, bất quá đầu tiên nói trước, em việc học quan trọng đầu tiên, anh phải thứ hai, hơn nữa em hi vọng anh có thể cố gắng hướng gia gia chứng minh, anh và em ở chung một chỗ, chỉ trở nên tốt hơn, sẽ không thay đổi thành hư, anh phải cố gắng để cho ông chấp nhận em, làm được không?"

"Tuyệt đối không thành vấn đề."

Anh cúi đầu muốn hôn cô nhưng bị cô mau tránh ra.

"Tiểu Miêu?"

"Khoan, nếu như có một ngày anh không còn thương em, thì phải nói cho em biết." Như vậy cô mới phải tìm thêm người, tránh cho thua thiệt.

"Không thể nào, anh cả đời chỉ yêu con mèo nhỏ ngốc nghếch này." Anh nhìn chằm chằm cô, mừng như điên, tự tin lại trở về trên người của anh.

Đây mới là cô biết rõ không ai bì nổi với Thái tử.

"Vậy bây giờ có thể để cho anh hôn đi?"

Tiểu Miêu xấu hổ hai mắt nhắm lại, đang chuẩn bị tiếp nhận người yêu hôn ...

"Ngươi tên dâm tặc này không cho phép nhúc nhích!"

Tiểu Miêu tâm giật mình, không thể nào? Cái thanh âm này...Cô nhìn thấy sau lưng thì không khỏi giật mình.

"Ba, làm gì mang dao?"

"Tiểu Mimi a! Đây là ba xem học từ ti vi , tùy thân mang tiểu dao phòng thân a! Con xem bây giờ cũng có thể sử dụng?" Khẩu khí của ông một bộ dương dương đắc ý.

"Ba, người ta là mang tiểu dao, cái ba mang chính là dao làm thức ăn đấy! Có thể hay không quá khoa trương?"

"Không nói nhiều! Mau qua bên này với ba, để cho ba cùng cái tên đạo tặc này đại chiến ba trăm hiệp." Ông còn dùng con dao trong tay ở giữa không trung quơ múa mấy cái.


Tiểu Miêu mặt thật là nóng mặt, rất muốn đào cái hố nhảy xuống.

Lúc này, Ngàn Thần không sợ hãi chút nào đứng ở trước mặt vợ chồng Lâm gia, cung kính lễ độ tự giới thiệu mình, "Bá phụ, bá mẫu, chào hai người, chau tên là Ngàn Thần, là bạn trai Tiểu Miêu ."

Anh nói vừa xong, lập tức nghe được thái đao rơi , thất thanh vang lên.

"Bạn trai? Tiểu Mimi a! Con mới mấy tuổi, cái gì bạn trai? Ba không đồng ý."

"Ba, ba cũng không phải vừa thay con tương thân sao?"

Đối với rống!

"Dù sao, kia với con rất hợp, A Văn là có phẩm chất bảo đả , là sinh viên đại học, lại có tiền."

"Bá phụ, cháu cũng là sinh viên đại học, nhà cũng rất có tiền." Ngàn Thần cũng nói lên điều kiện của mình gia nhập hàng ngũ cạnh tranh.

"Đúng vậy! Hơn nữa cái này so A Văn đẹp trai." Tiểu Miêu cũng lên tiếng hùa theo, đón nhận anh mắt cảm kích của Ngàn Thần, cô đỏ mặt.

"Đẹp trai lại không thể có cơm ăn."

"Bá phụ, cháu đối với Tiểu Miêu là nghiêm túc, xin bác đáp ứng chúng cháu lấy kết hôn là điều kiện trước tiên kết giao."

"Kết hôn?"

Tiểu Miêu kéo một cái tay áo Ngàn Thần , thấp giọng nói: "Uy! quá xa đi?"

"Em là nữ nhân của anh, không gả cho anh, em muốn gả cho người nào?" Anh cũng nhỏ giọng trả lời.

Lâm gia vợ chồng cố gắng kéo dài lỗ tai, liều chết muốn trộm nghe hai người lời nói lặng lẽ.

Khi Tiểu Miêu nhìn về phía cha mẹ mình thì bọn họ vội vàng nhìn về phía nơi khác, giả dạng làm một bộ dáng vẻ rất bận rộn

"Ba!"

"Không cần gọi ba." Ông trừng mắt nhìn thanh niên đẹp trai trước mặt mình, nghiêm nghị rống, "Tiểu tử thối, nếu như ta không đáp ứng?"

"Ba!" Tiểu Miêu không hiểu nổi bình thường ba hiền lành hôm nay sao lại khác thường vậy?

"Con chớ nói vào!" Khó được có cơ hội phát ra uy nghị của lão nhân, ông sẽ không dễ dàng bỏ qua cho .

Ngàn Thần vỗ vỗ tay của cô, muốn cô trước không cần nói, để anh xử lý.

Lúc này, là hai người đàn ông này mặt đối mặt .

"Nếu như bá phụ không chịu, cháu cũng vậy không thể làm gì khác hơn là làm ra hạ sách quyết định."

"Cái gì hạ sách?"

Tiểu Miêu cùng vợ chồng Lâm gia ánh mắt đều rơi vào nam nhận khí phách đẹp trai đầy tự tin đang ngồi trước mặt.

"Cháu sẽ dẫn Tiểu Miêu bỏ trốn, sau đó để cho cô ấy bụng bự, sinh con, hai bác muốn nhìn cũng không thấy được."

Mọi người lập tức hung hăng cũng rút ra một miệng lớn tức.

"Ngàn thần, anh làm gì uy hiếp ba em!"

"Ngươi dám!" Lâm phụ mặt hung ác, tựa hồ là muốn giết người.

Cái tiểu tử thối này lại muốn bắt cóc bảo bối của ông, còn phải động đến ước muốn có kim tôn của ông , quá ghê tởm, ăn hiếp người thiện lương như ông, ô ô!

"Cháu dám, bởi vì cháu không có con gái bác, sẽ sống không nổi, vì sinh tồn, cháu cái gì cũng dám làm." Ngàn Thần lời nói hết sức nghiêm túc.

Hiện trường hết sức nặng nề, một già một trẻ hai người lẫn nhau giằng co, mắt thấy sẽ phải hết sức căng thẳng .

"Bất quá, " Ngàn Thần mở miệng trước, "Nếu như bá phụ nguyện ý bỏ những thứ yêu thích, nửa đời sau bác cùng bá mẫu liền vinh hoa phú quý hưởng dụng vô tận, cháu không có cha mẹ, sẽ đem hai người làm thành bố mẹ của cháu một dạng hiếu thuận ."

Vào giờ phút này, tự hồ chỉ có một câu có thể giải quyết...

Đó chính là hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi.

Chỉ thấy Lâm phụ trên mặt lập tức nặn ra một cái cười to, sau đó vỗ vỗ vai Ngàn Thần, "Người trẻ tuổi, hỏa khí lớn như vậy, bá phụ mời ngươi uống chút rượu ."

Tiểu Miêu nhìn một chút a mẫu, "A mẫu, ba..."

"Không có sao, không có sao, ba con mời uống, bày tỏ ông thích cậu ấy, con đừng lo lắng. Mimi, xuống đây, cùng a mẫu nói con ở nơi nào câu được con rùa vàng này?"

"Đó!"

Sau khi tiếp nhận hết tra hỏi của mẹ, Tiểu Miêu liền chạy đến khuôn viên dưới cây đại thụ hóng mát một chút.

Cô còn là thích xem bầu trời đêm, sao chợt lóe sáng trong suốt, còn có hơi lạnh gió đêm đang kẹp bùn đất lẫn mùi hương thổi lất phất qua khuôn mặt của cô.

Cô nhắm hai mắt, tận tình hưởng thụ loại cảm giác gió đêm quất vào mặt , đột nhiên một đôi bàn tay tự phía sau cô thật chặt. 

"A!" cô sợ hết hồn.

"Là anh."

"Thần, muốn dọa em..."

Tiểu Miêu nũng nịu còn chưa nói hết, anh đã bưng lấy mặt của cô thật sâu hôn.

Cuối cùng, cô cả người biến thành một vũng nước mềm hoá trong ngực anh, hai tay ôm thật chặt anh, lắng nghe tiếng tim đập mạnh của anh.

"Tiểu Mimi..."

Cô ngẩng đầu lên, đỏ mặt hồng đánh anh một cái, "Không cho phép gọi em tiểu Mimi."

"Là ba nói anh nên gọi như vậy ." Ngàn Thần mặt vô tội.

"Làm gì gọi ba em là ba?" Cô e lệ gầm nhẹ.

"Em về sau gả cho anh, ba em chính là ba anh ."

"Ai muốn gả cho anh, em còn phải đi học, không thể nói yêu thương ."

"Mặc kệ, dù sao anh yêu em, muốn em, lại không thể không có em..." anh tràn đầy tình cảm lại dị thường nhiệt tình lẩm bẩm, bàn tay cũng không an phận ở trên người của cô sờ loạn.

"Ngàn thần, anh... ba mẹ đang ở bên trong, anh nghe lời nói một chút."

"Không cần lo lắng, ba mẹ hiện tại cũng rất bận rộn."

Cái gì? !

Tiểu Miêu chú ý tới gương mặt tuấn tú hồng đến thật quỷ dị của anh, giống như chỉ cần cho thêm anh một thanh quan đao, anh có thể canh giữ cửa ngõ đưa ra giải quyết chung.

Tiểu Miêu lập tức bừng tỉnh hiểu ra, "Ba cho anh uống loại rượu đó?"

Anh lộ ra một tính trẻ con cười, "Anh cũng vậy không biết, ba nói nam nhân dùng rất bổ."

Trời ạ! Ba, làm sao như vậy! Tiểu Miêu ở trong lòng âm thầm kêu khổ.

"Tiểu mèo ngốc, muốn... anh muốn..."

"Chờ một chút... A... Chớ cỡi y phục của em... A..."

Ở dưới ánh trăng sáng tỏ, đoàn tụ sum vầy, gió đêm từ từ, chậm rãi truyền tống ra âm thanh êm ái yêu kiều cùng tiếng thở.

Xuân sắc vô biên, lại đồng thời cũng làm người ta cảm nhận được hai người nồng chuyện mật ý cùng tình cảm sâu đậm.

Dưới cây đại thụ truyền tới tới nam nhân lẩm bẩm nói nhỏ, "Mèo con, anh yêu em."

"Em cũng vậy yêu anh." Một người khác giọng nữ cũng tựa như thở dài nói ra tình cảm dâu trong nội tâm.

Dưới ánh trăng, hai người ôm nhau nhìn trăng, thưởng thức cảnh đẹp, bốn phía tràn đầy một mảnh an tĩnh, hơi thở thỏa mãn.

Trong lòng hai người cũng thật sâu hiểu, tương lai có lẽ vẫn có thật nhiều biến cố không ổn định, nhưng là bọn họ tuyệt đối sẽ cùng nhau đối mặt.

Bởi vì, chân ái là vô địch .


THE END.


Tieu thuyet tinh yeu Bạn trai của tôi là Thái Tử
Powered by XtGem
Copyright © 2018 15Giay.Xtgem.Com