Đọc truyện

Nhật ký cưa gái - Phần 18


Phần 30.

Ngày qua ngày, mãi thì trận đấu đầu tiên của giải bc đã phà hơi, nóng hổi cả đít, ngày thứ 6 trước ngày thi đấu 1 ngày, mình vẫn đi học sớm như mọi khi, tụi trong lớp đứa nào cũng nôn nao cho nhanh đến t7, hiếm lắm mới có chuyện 1 năm có 2 giải bc, đây là cơ hội để thống lĩnh toàn trường, lớp mình mạnh nhưng giải 20-11 lại thua do thời tiết, đúng là người tính ko bằng trời tính.

Giờ ra chơi tiết 1, nguyên đám kéo nhau đi ăn sáng như mọi khi, mình luồn ra sau cửa căn-tin nơi có mấy tô mì đã để sẵn, đứa nào muốn ăn thì lấy mì rồi đưa phục vụ nó múc nước vào, thích ăn 2 gói thì xin thêm một gói nữa rồi tính tiền nhiều hơn, còn đám mình toàn lấy 2 tô ụp lại, tính ra ăn 2 tô nhưng ra toàn tính 1 tô, chủ yếu phải làm cho khéo vì ông chủ ổng nhớ ghê lắm, đứa nào ăn j là ổng nhớ hết.

.................

Bạn đang đọc truyện nhật kí cưa gái chương 30 tại wapsite www.15giay.xtgem.com Chúc bạn có những phút giây vui vẻ.

..............

Đang hí hửng bê tô mì khói nghi ngút thơm phức đi về phía mấy bàn ăn thì con bé Vân từ đâu xuất hiện đưa 2 tay cầm lấy tô mì của mình:

-“Cảm ơn a nha!”- nó cười vui vẻ.

Bình thường gặp thằng bạn mình thì dám mình hất luôn tô mì vào mặt nó lắm, nhưng hôm nay là em Vân, nhìn nụ cười em nó mà lòng nhũn hết cả ra:

-“Ở đâu ra đó, thích thì a cho miếng thịt, chi mà khổ zậy?”- mình cười với em nó.

-“Xì, đùa thôi, e ko thích ăn mì, làm thấy ghê!”- nó bĩu môi.

2 anh em chào nhau sau đó mình dạt về phía bàn mấy thằng chiến hữu.

-“Con nhỏ nào đấy??”- Thằng Toàn hỏi.

-“Quen trên ym ấy mà, hỏi cc!”- mình nói.

-“Ờ tao cũng đoán chắc là anh em thôi hả, em nó trông xinh vậy mà!”- thằng Phát cười đểu.

Lũ bạn mình lúc nào cũng bố láo như vậy hết, thôi kệ cmnn, nhiều khi tụi nó gặp chuyện mình còn bố láo hơn.

Hồi đó ăn sáng luôn thích ăn mì ở căn-tin , chả hiểu sao nữa, ở nhà mẹ bắt ăn sáng mì gói thì đ’ bao giờ ăn, mà cứ ở trường là ăn mì, công nhận lúc con người ta phải trả tiền cho cái gì đó tự nhiên biết trân trọng và nhận ra những nét đẹp tiềm ẩn của cái đó.

Ăn xong ra tính tiền, ông chủ căn-tin tính tiền mình xong rồi cười cười:

-“Con còn thiếu chú chai Sting nha!”.

Tự nhiên có một cái dây thần kinh rung lên, máu từ trong tim co bóp đẩy thẳng dồn hết lên não, những sự kiện trong quá khừ tự nhiên ùa về, từng phước phim chiếu ra trước mắt mình, hình bóng của cô gái xinh xắn vui vẻ vẫy tay chào mình trước cửa căn-tin.

-“Thôi bỏ mẹ rồi, quên mất chai Sting!”- nghĩ thầm.

Cực chẳng đã, túi mình lúc đó còn có 2k đâu ra mà trả, thế là ra mượn tiền thằng Toàn, chán chả buồn nói, cảm ơn em nha Vân.

Tiết sau là tiết công nghệ, mje nói thật chứ hồi 11 đó là cái môn theo mình là nhảm nhí và vô ý nghĩa nhất, học xong về sau cũng chả để làm cái cm gì, đặc biệt là lớp 7 học về giao phối động vật, giao phối của người nhiều khi còn chưa biết hết học về động vật làm cái cm gì??

Còn lớp 11 thì học vẽ hình, mặt cắt, mình thì ko có khiếu tưởng tượng, học cái này cực như chó, học xếp hình còn có hào hứng chứ vẽ hình thì….

Cô nói gì mặc cô, ngồi dưới mượn con lớp trưởng cuốn Hoa Học Trò đọc, hồi đó nữ tính thấy sợ, tự nhiên thích đọc mấy cuốn báo đó.

Hồi nhỏ còn nữ tính ác hơn nữa, toàn chơi với đám con gái thôi.

Lớp 4 thấy mấy đứa con gái chơi banh đũa cũng hay hay, thế là cũng tập chơi xong ghiền lúc nào ko biết, cứ tụi nó tụ tập lại nguyên đám con gái là lại thấy mình, kệ, lúc đó nhỏ con trai con gái cũng là chị em với nhau cả.

Tụi nó dùng một trái banh tenis với mấy cái ống hút làm đũa, mình thì xin tiền mua banh mẹ ko cho, thế là về lấy đại trái cầu bằng nhựa hay bán ở tiệm đồ chơi kích cỡ cũng ngay như thế, sau đó lấy đũa ra thực hành. Nhiều lần bị mẹ lôi ra đập tét đít vì lấy đũa ăn cơm ra chơi, nghĩ lại buồn cười thật.

Mình chơi môn đó gần như cầm trùm lớp, mấy đứa con cũng phải sợ, kết quả của mấy trận đòn ra nước mắt đó mấy bé ạ.

Hồi đó còn một trò nữa là thảy đá, đại loại là dùng 5 cục đá để thảy thảy ấy, chắc ai cũng biết trò này. Mình còn ghiền trò này bạo, lúc nào cũng đu đú theo mấy chị mấy em, cơ mà chơi ko giỏi bằng tụi nó tại tụi con gái nó khéo quá, nó tìm được nhiều đá tròn để luyện ghê còn mình tìm toàn đá xấu nên ko luyện được.

Trò cuối cùng là nhảy dây, eo ơi, đây chính xác là cái trò gắn liền với mình từ hồi nhỏ xíu cho đến hết lớp 8.

Cũng chính nhờ chơi cái môn này mà về sau chơi bc bro mình đều chơi rất tốt vì có sức bật đã được trui rèn từ nhỏ, hồi 12 úp rổ bằng banh bc được luôn, còn bây giờ mập như heo, đụng được cái rổ cũng đã là mừng.

Mãi thì cũng hết cái tiết công nghệ nhàm chán, đi ra hành lang sau hóng gió, con Như chạy qua vỗ vai mình:

-“Ê dạo này chuyện tình báo của mày sao rồi, làm lành với em nó chưa??”- nó hào hứng.

-“Tụi tao sắp có con luôn rồi, giờ mới hỏi đã làm lành chưa, bạn bè tốt ghê!”- mình dè bĩu nó.

-“Mắc ói, m vào soi cái gương hộ t cái!”- bĩu môi.

-“Hề hề, cũng ổn rồi, nói chuyện này nọ bình thường rồi, chắc là cũng tốt!”

-“Tao thì nghĩ là nếu Linh nó thích m thì một là nó ngưỡng mộ cái tài chơi thể thao của m còn 2 là chắc nó bị khùng rồi, hứ!”- nó nói tỉnh bơ.

-Nín, ăn đấm bây giờ!”- mình dọa.

-“Ờ, thêm cái kiểu vũ phu bạo lực nữa thì chó nó yêu nha!”.

2 đứa phá ra cười, vậy chứ con bạn thân mình luôn là đứa mình thoải mái nhất khi nói chuyện, bao nhiêu thói hư tật xấu mình bộc lộ thoải mái mà chả phải giữ ý. Còn với gái xinh cứ phải đội lốt ngoang hiền, hiền lành, nghiêm túc nó giả tạo vcl ra.


Đọc tiếp: Nhật ký cưa gái - Phần 19

Truyen teen Nhật ký cưa gái
Powered by XtGem
Copyright © 2018 15Giay.Xtgem.Com

Insane